SANCTUARY
Nhím Ngào Đường Tự làm
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 01: Thủ Đô Aerion

Chương 08: Trò truyện cùng bạn thân

0 Bình luận - Độ dài: 2,266 từ - Cập nhật:

Sau một ngày dài nặng trĩu với những cảm xúc bất an, Henry quyết định tìm đến sự tĩnh lặng và thanh thản nơi giáo đường Estath. Hy vọng những lời cầu nguyện thành tâm có thể xoa dịu phần nào những suy nghĩ tiêu cực đang gặm nhấm tâm trí cậu. 

Cảm giác về những điều kinh hoàng đã xảy ra, những bí mật đen tối bị phơi bày, tất cả khiến Henry không thể nào tìm được sự yên lòng thực sự.

Vừa kết thúc ca tuần tra buổi sáng, khi những tia nắng đã len lỏi qua những con phố đông đúc của Aerion, Henry rảo bước về phía giáo đường Estath. Nhưng khi cậu vừa đặt chân đến cổng, một bóng người quen thuộc đã thu hút sự chú ý của cậu. 

Đó là một thanh niên với gương mặt cương nghị, đường nét góc cạnh toát lên vẻ kiên định và mạnh mẽ. Mái tóc đen ngắn được cắt tỉ gọn gàng cùng một vầng trán cao, và đôi mắt nâu sắc bén của anh ta ánh lên một vẻ thông minh và quyết đoán, tựa như lưỡi kiếm được mài giũa cẩn thận. 

Dưới lớp giáp kim loại sáng bóng, vừa vặn với vóc dáng không quá đồ sộ nhưng săn chắc, anh ta không thuộc tuýp người cao lớn vạm vỡ, nhưng lại tỏa ra một nguồn aether mạnh mẽ, cuồn cuộn như dòng chảy ngầm dưới lòng đất.

Haziel - người bạn thân đầu tiên của Henry kể từ khi cậu gia nhập quân ngũ Aerion. Suốt hai năm đầu tiên đầy khó khăn và thử thách, cả hai đã cùng nhau trải qua đủ mọi công việc vất vả trong quân đội chỉ để có thể tồn tại. 

Từ phụ bếp, rửa chén bát chất cao như núi, lau dọn quân trang lấm lem bùn đất, đến những công việc nặng nhọc và có phần… kém vệ sinh hơn như dọn dẹp phân ngựa và hố xí. Những ngày tháng gian khổ ấy đã tôi luyện tình bạn giữa họ, tạo nên một sự gắn kết sâu sắc và bền chặt.

Rồi khi cả hai vừa tròn mười bốn tuổi, độ tuổi tối thiểu để được tham gia lực lượng dự bị, Henry và Haziel đã cùng nhau thực hiện những nhiệm vụ đầu tiên. 

Họ cùng nhau trải qua những cơn đói khát cồn cào, chia nhau từng mẩu bánh mì khô cứng khi làm nhiệm vụ xa nhà, cùng nhau cười nghiêng ngả sau những pha "chết hụt" ngớ ngẩn do sự tò mò và liều lĩnh của tuổi trẻ khi chọc phá những loài thú hoang trong rừng. Những kỷ niệm ấy, dù có chút "ngu ngơ", nhưng lại là những viên gạch đầu tiên xây dựng nên tình bạn thân thiết giữa họ.

Một năm sau đó, khi cả hai vừa mười lăm tuổi, Sophia gia nhập quân ngũ và xin được vào cùng đội với Henry và Haziel. Ba đứa nhóc mười lăm tuổi đầy nhiệt huyết đã cùng nhau thực hiện những nhiệm vụ cấp F ngớ ngẩn, những nhiệm vụ mà giờ đây khi nhớ lại, họ vẫn không khỏi bật cười vì sự vụng về và những tình huống dở khóc dở cười.

Tìm trẻ lạc nhưng chính ba đứa lại đi lạc vào rừng bị một con quái thú Rank 1 rượt chạy cả đêm. 

Bẫy con sói chuyên trộm cừu của dân làng. Nhưng lại không biết rằng chúng đi thèo bầy. Một đêm suýt chết khi cả ba đứa trẻ bị đàn sói dí theo từ khu rừng đến thị trấn.

Nhưng chính những nhiệm vụ "vặt vãnh" ấy đã để lại trong ký ức họ những kỷ niệm đáng nhớ và vun đắp thêm tình bạn trong sáng.

Đến khi cả ba mười sáu tuổi, vào được biên chế chính thức. Một bước ngoặt lớn đã xảy ra với cả ba. Khả năng tiềm ẩn của Henry được xác nhận có thể đạt đến Rank 5 - một cấp bậc đủ cao để trở thành lực lượng nòng cốt của quân đội trong tương lai. 

Trong khi đó, Sophia bộc lộ một tiềm năng phi thường, được dự đoán có khả năng đạt đến Rank 6. Giáo hội Thiên Sứ Ánh Sáng đã ngỏ ý muốn đưa cô về đào tạo đặc biệt để trở thành một Sacred Maiden - Thánh nữ, một vị trí cao quý và đầy quyền lực. Tuy nhiên, Sophia đã kiên quyết từ chối lời đề nghị hấp dẫn đó, bởi vì cô muốn ở bên cạnh Henry, người mà trái tim cô đã trao trọn.

Haziel, người bạn thân của họ, lại được những người xung quanh nhắc đến với một danh xưng đầy ngưỡng mộ: "Vị Thiên Vương Thứ Năm". Đó không chỉ là một lời khen ngợi suông, mà là sự công nhận cho một tài năng hiếm có, người được dự đoán có khả năng đạt đến cấp độ bán thần - một ngưỡng sức mạnh mà chỉ một phần một trăm triệu người mới có thể chạm tới, và có tiềm năng đứng ngang hàng với những thống lĩnh tối cao của Zephyros. Ngay lập tức, Haziel đã được chính những người cấp cao trong thủ đô Aerion sắp xếp một lộ trình phát triển toàn diện, được đầu tư và bồi dưỡng một cách đặc biệt.

Henry tiến đến gần Haziel, cất tiếng gọi với một nụ cười trên môi: "Không ngờ lại gặp cậu ở đây đấy."

Haziel quay lại, nhận ra người bạn thân, và nở một nụ cười thoải mái, rạng rỡ: "Haha, tôi có bị đày ra biên giới đâu mà cậu ngạc nhiên thế. Chỉ là dạo này làm nhiệm vụ bên ngoài Aerion hơi nhiều thôi."

"Vậy bây giờ trống nhiệm vụ à? Ra quán rượu tán gẫu tí chắc không sao đâu nhỉ?" Henry nhướn mày trêu chọc.

Haziel cười lớn, vỗ vai Henry: "Đương nhiên rồi! Hôm nay tôi rảnh nên sẽ mời cậu một bữa ra trò. Nhưng nhớ mang Sophia theo nhé, lâu lắm rồi ba chúng ta chưa gặp nhau đầy đủ."

Một lúc sau, ba người bạn đã ngồi quây quần bên một chiếc bàn tròn nhỏ trong một góc ấm cúng của quán rượu quen thuộc. Trước mặt họ là những món ăn bốc khói nghi ngút, hương thơm lan tỏa khắp không gian: món cá nướng muối ớt cay nồng, đĩa gà rút xương nhồi rau củ nướng vàng rộm, và chiếc bánh trứng béo ngậy nhồi thịt băm đậm đà, một phần sườn heo sốt chua ngọt đút lò thơm phức.

Henry nhìn bàn ăn đầy ắp rồi bật cười: "Cậu giàu từ khi nào thế, Haziel?"

Sophia cũng phụ họa, ánh mắt không giấu được vẻ ngạc nhiên: "Mình không nghĩ là thu nhập của đội trưởng lại cao đến vậy. Bữa ăn này có khi bằng nửa tuần lương của bọn mình rồi."

Haziel khoát tay, tỏ vẻ hào phóng: "Thôi nào, gặp hai người tôi mới có dịp xài tiền đấy. Làm quân thường trực, tôi hoặc ở trong doanh trại, hoặc đi làm nhiệm vụ, toàn bộ chi phí ăn ở đều do quân doanh lo liệu. Tiền lương gần như không đụng đến, để dành được kha khá rồi. Đến đám cưới hai người, tôi sẽ có quà lớn nhé."

Khuôn mặt Sophia ửng đỏ, còn Henry thì bật cười ha hả: "Hahaha, vậy là bọn tôi sắp giàu to rồi."

Haziel nheo mắt nhìn Henry với một nụ cười tinh quái: "Nghe giọng điệu này, gần tới rồi đúng không? Thằng khốn này, nhanh tay lên, người ta đâu có chờ cậu mãi được."

Henry nhún vai, cười cợt: "Chờ tôi lên Rank 5 đã nhé. Hahaha."

"Có ai đồng ý lấy anh bao giờ đâu mà bảo chờ?" Sophia bĩu môi trêu lại Henry, nhưng ánh mắt cô lại ánh lên vẻ dịu dàng.

"Sophia thì thiếu gì người theo đuổi, không cưới nhanh là mấy thanh niên quý tộc giàu có cướp mất rồi sau đó lại chỗ tôi khóc lóc, tôi còn đấm cho vỡ mồm đấy" Haziel cố tình khiêu khích, nháy mắt với Henry.

"Vậy Rank 4 cũng được, lúc đó mới có đủ tiền để nuôi một tiểu đoàn Henry Junior chứ" Henry nắm lấy tay Sophia, nhìn cô với một nụ cười không thể đê tiện hơn, khiến khuôn mặt cô nàng càng thêm ửng hồng.

"Anh lại lên cơn điên rồi đấy. Mỗi lần nói chuyện với đội trưởng hay cậu trong quán rượu thì anh ấy cứ như biến thành một đứa con nít vậy. Nếu chỉ nghe hai người nói chuyện thì mình cứ tưởng cả hai là hai thằng nhóc lớn tướng thôi" Sophia luôn cảm thấy lạ lùng với sự thay đổi trong thái độ của Henry mỗi khi ở bên những người bạn thân.

Haziel cười sảng khoái, vỗ tay lên bàn: "Hahaha, đúng môi trường thì bọn đàn ông đều vậy mà. Khi được ở bên những người thoải mái, ai cũng muốn trở lại là chính mình."

Không khí vui vẻ và những lời trêu chọc hồn nhiên đã giúp tâm trạng của Henry và Sophia nhẹ nhõm hơn rất nhiều sau những ngày căng thẳng. Nhưng sau vài ly rượu, khi những câu chuyện phiếm dần lắng xuống, không gian trở nên yên tĩnh hơn, câu chuyện giữa ba người bạn cũng dần trở nên nghiêm túc.

Henry hạ giọng, ánh mắt nhìn thẳng vào Haziel: "Nãy giờ đùa hơi nhiều rồi. Dạo này cậu sao rồi, Haziel?"

Haziel đặt ly rượu xuống bàn một cách nhẹ nhàng, ánh mắt anh ta trở nên sắc lạnh và nghiêm nghị hơn hẳn vẻ trêu đùa ban nãy.

"Vẫn ổn. Nhưng chắc cậu cũng biết gần đây các nhiệm vụ điều tra và tiêu diệt những kẻ sát hại dân thường xung quanh Aerion tăng lên đáng kể. Nhóm của tôi đã được sáp nhập vào một nhóm lớn hơn, do Cấm Vệ Quân của trung tâm trực tiếp chỉ huy. Mỗi nhóm có khoảng ba mươi người, và hiện tại đã có hơn mười nhóm như vậy được thành lập. Lãnh đạo các nhóm đều là những Rank 5 cả. Đây là lần điều động nhân lực lớn nhất mà tôi từng thấy trong tám năm qua kể từ khi gia nhập quân đội."

"Cũng hợp lý thôi" Sophia cau mày, giọng nói trầm ngâm. "Lần này những kẻ gây rối thực sự đã gây ra những tội ác kinh khủng. Chưa kể, khả năng chúng đang chuẩn bị tấn thăng lên Rank 5 cũng không thể loại trừ."

"Không đâu. Trong một thời gian ngắn như vậy, chúng chưa thể lên Rank 5 được" Haziel lắc đầu chắc chắn.

Henry nghiêng người về phía trước, vẻ mặt đầy thắc mắc: "Vì sao cậu lại chắc chắn như vậy?"

"Để lên Rank 5, ngoài việc tích lũy đủ kinh nghiệm chiến đấu và lượng aether cần thiết, chúng còn phải trải qua một nghi thức tấn thăng vô cùng khắc nghiệt và phức tạp. Tùy thuộc vào kiểu sức mạnh mà chúng sở hữu, mỗi kẻ sẽ phải thực hiện một nghi thức tấn thăng riêng biệt, với những yêu cầu và điều kiện khác nhau" Haziel giải thích.

Sophia gật đầu, nhớ lại những gì cô từng nghe được: "Chúng tôi cũng có nghe qua về điều này."

Haziel nhấp một ngụm rượu rồi tiếp tục giải thích: "Đã có những ghi nhận trong lịch sử về trường hợp một vài kẻ hiến tế con người cho các tà thần để đạt được sức mạnh. Để lên Rank 5, nghi thức tấn thăng của chúng phải được thực hiện ở một nơi trang nghiêm, nhưng đồng thời không gian xung quanh phải tràn ngập sự hỗn loạn và sợ hãi tột độ. Chính những cảm xúc tiêu cực này sẽ tiếp thêm năng lượng cho nghi thức. Khi nghi thức diễn ra đến giai đoạn cuối cùng, kẻ tấn thăng cần phải khiến không gian xung quanh mình hoàn toàn chìm trong sự điên cuồng và khủng hoảng, sau đó thu lấy toàn bộ những năng lượng hỗn loạn đó vào cơ thể để hoàn thành quá trình tấn thăng."

Henry nhăn mày, suy ngẫm: "Nghe điều kiện thì có vẻ nhiều, nhưng thực tế cũng không quá khó để thực hiện. Chỉ cần bao vây và kích động một ngôi làng là có thể tạo ra đủ sự hỗn loạn rồi mà."

Haziel lắc đầu, bác bỏ ý kiến của Henry: "Không đơn giản như vậy đâu. Để nạp đủ năng lượng cần thiết cho một nghi thức tấn thăng lên Rank 5, cần tối thiểu mười nghìn người bị tước đoạt sinh mạng. Lúc hoàn thành nghi thức thì chỉ cần khoảng một nghìn người chìm trong sự điên loạn tột độ, nhưng để tạo ra đủ sự hỗn loạn ban đầu trên một quy mô lớn như vậy thì phải nhắm đến những khu vực đông dân cư. Một ngôi làng chỉ có vài trăm dân, một thị trấn trung bình cũng chỉ có khoảng bốn đến bảy nghìn dân, vẫn còn quá ít để đáp ứng yêu cầu của nghi thức."

Sophia hít một hơi sâu, ánh mắt trở nên lo lắng: "Vậy chẳng phải nếu muốn tấn thăng lên Rank 5, chúng buộc phải tấn công vào các thành phố lớn sao?"

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận