"Tớ có một câu hỏi cho Ayaka đây."
Tôi đột ngột lên tiếng, Ayaka chớp mắt ngạc nhiên. Rồi, cậu ấy nhai miếng hotdog đang ngậm trong miệng.
Diễn giải phản ứng đó là "Cứ nói đi", tôi tiếp lời.
"Ayaka này, nếu phải chọn giữa một trai tân và một gã playboy, cậu sẽ chọn ai?"
Không khí trong nhà ăn của trường đại học dường như trở nên ồn ào hơn một chút.
Ayaka vẫn ăn hết chiếc hotdog mà không có phản ứng gì đặc biệt, rồi lấy khăn giấy lau miệng.
"Ể, sao vậy?"
Câu trả lời nhận được hoàn toàn là điều hiển nhiên.
Tôi nghiêng đầu rồi đáp: "Vì tớ tò mò thôi."
"Sao cậu lại tò mò về chuyện đó chứ?"
"Này này, có cả đống đứa muốn biết kiểu suy nghĩ đó của Ayaka đấy. Thành quả nỗ lực của cậu mà."
"Mấy đứa đó thì có từ trước cả khi tớ nỗ lực rồi. Không phải chuyện đó, mà là tại sao cậu lại muốn biết chuyện đó của tớ cơ."
Trước câu trả lời của Ayaka, tôi im lặng vài giây rồi giơ thẳng ngón trỏ lên.
"Bạn tớ hỏi!"
"Sao lại khai ra thế! Chỗ này nói dối cũng được mà!"
"Tớ không muốn nói dối Ayaka hết mức có thể. Mấy chuyện đó, chỉ khi nào nói dối vì mục đích tốt thì tớ mới làm thôi."
"Tớ nghĩ bây giờ chính là lúc đó đấy..."
Ayaka thở dài vẻ chán nản, rồi lại cắn một miếng hotdog.
Đợi một lúc mà không thấy câu trả lời, tôi cũng đành bỏ cuộc và uống một ngụm nước cam.
"Trai tân nhé."
"Phụt!"
"Kyaa!?"
Tôi bất giác phun ra, Ayaka giật mình lùi lại phía sau.
May là phía sau không có ai nên không có chuyện gì xảy ra, chứ nếu có người đi ngang qua thì nguy rồi.
"Này, hình như dính chút vào hotdog của tớ rồi..."
"X-Xin lỗi..."
Chỉ là một chút bắn ra từ miệng thôi, nên nhìn qua thì không thấy dính vào hotdog của Ayaka. Nhưng có lẽ chỉ là không nhìn thấy được, biết đâu những giọt nhỏ li ti đã dính vào rồi.
Tôi định đưa tay lấy ví để đền cho Ayaka thì cậu ấy khịt mũi nói.
"Sao lại uống nước cam chứ! Dính thêm vị lạ vào thì sao!"
"À, là chuyện đó à!?"
Ayaka nhanh chóng dùng khăn giấy lau xung quanh, cuối cùng cắn một miếng hotdog.
Vẻ mặt cau có của cậu ấy dần dịu lại, và đến khi nhai xong thì đã trở lại như thường lệ.
"Ừm, vị không đổi nên tớ tha cho."
"Cậu tức giận sai trọng điểm rồi, sai bét rồi!"
"Gì chứ, cậu muốn tớ nổi giận à?"
Ayaka nghiêng đầu hỏi tôi.
Tôi vội vàng lắc đầu.
"Đúng không. ...Vậy, chuyện lúc nãy kết thúc được rồi nhỉ?"
"Ch-Chờ chút đã. Cho tớ biết lý do được không?"
"Lý do à... Ừm thì. Gọi là... bản năng làm mẹ trỗi dậy chăng? Tớ có cảm giác cảm xúc đó sẽ dâng lên. Chỉ là tưởng tượng thôi nhé."
"Hểể. Okê."
Tôi gật đầu, lướt ngón tay trên điện thoại.
Thấy vậy, Ayaka khẽ thở dài.
"Là người mà cậu phải báo cáo ngay lập tức à."
"Ừm. Mà không, tớ từ chối rồi."
"Hả?"
Ayaka ngơ ngác, đặt ly nước đang định đưa lên miệng xuống.
Tôi gửi tin nhắn từ chối cho bạn mình rồi cất điện thoại vào túi.
"Mấy chuyện kiểu này không phải là để hỏi qua trung gian như tớ. Dù có lan truyền thì cậu cũng chẳng được lợi lộc gì."
"...Ừm, thì cũng đúng. Nhưng nếu nó giúp ích cho mối quan hệ của cậu thì tớ thấy cũng chấp nhận được."
"Tớ không thích."
"Ể, sao vậy?"
"Thời gian tớ ở bên Ayaka sẽ giảm đi, đúng không?"
Một khoảng lặng ngắn.
Nghe câu trả lời của tôi, Ayaka chớp mắt rồi uống một ngụm nước.
"—Hừm. Thế thì ngay từ đầu đừng có hỏi nữa. Khao tớ một cái hotdog khác đền cho cái lúc nãy mau!"
"Giờ này mà!?"
Không thèm để ý đến vẻ ngạc nhiên của tôi, Ayaka bước về phía quầy bán hàng ở góc nhà ăn.
...Chắc là sẽ bị đòi tiền sau đây.
Vài phút sau, Ayaka xuất hiện, trên tay là một chiếc hotdog lớn hơn cái lúc nãy một cỡ, khiến tôi chỉ biết ôm đầu trong lòng.


0 Bình luận