**Tập 43: Tôi Được Gia Đình Phản Diện Nhận Nuôi**
**Chị Nên Từ Bỏ Đi**
Trận đấu phép thuật với Camilla bắt đầu quá đột ngột. Tôi đứng trước một thiên tài mà sau này sẽ được mệnh danh là Đại Pháp Sư tàn ác nhất.
*"Này, em ổn chứ?"*
*"Ừ."*
Kỳ lạ là Camilla, người đề xuất trận đấu, lại không tỏ ra vui vẻ gì. Tôi lo em ấy bị ốm, nhưng câu trả lời của em khô khan đến lạ: *"Chỉ cần phép thuật của em chạm vào quần áo chị, em sẽ được một điều ước, rõ chưa?"*
Lông mày Camilla khẽ giật. Ánh mắt trống rỗng của em hướng về tôi: *"Ừ, được thôi."*
Đây không phải thỏa thuận tệ với tôi.
Tôi không thực sự quan tâm chuyện có ở chung phòng với Camilla hay không, và nếu thắng, tôi có thể nhờ em giúp đỡ sau này.
*"Vậy... em tấn công trước nhé?"*
Camilla lặng lẽ gật đầu.
Tôi thò tay vào túi phải, dùng hai ngón tay rút ra một cuộn giấy phép. Khi phép thuật kích hoạt, một luồng gió mạnh quất về phía em với một tia chớp loé lên.
*"Ater."*
Camilla nhắm mắt, khẽ thầm thì. Một màn sương đen dày đặc bốc lên quanh người em. Lớp sương đen hình khiên chắn đỡ cơn bão của tôi nhẹ nhàng như một làn gió nhẹ.
Không có thời gian để kinh ngạc. Phép thuật của Camilla không dừng lại ở đó.
*"Duo."*
Theo lời em, một lớp nữa phủ lên tấm màn đen.
*"Tree."*
Rồi một lớp màn màu khác lần lượt được thêm vào.
*"Quant, Quintal, Se."*
Những lệnh ngắn vang lên liên tiếp, vô số lớp phòng thủ chồng chất quanh người em, định hình rõ nét.
*"Này! Cái... cái gì thế này...?"*
Tôi chỉ có thể há hốc mồm nhìn cảnh tượng.
Tôi không thể đoán nổi bao nhiêu lớp đã được xếp chồng. Hàng rào phòng thủ của em hiện ra như một pháo đài bất khả xâm phạm.
*"Ăn gian quá đấy! Làm sao chị phá nổi cái đó chứ!"*
*"Chị tuyệt đối không thể."*
Không phải tôi tưởng tượng đâu.
Camilla hiếm khi biểu lộ cảm xúc, nhưng giờ em trông hơi giận dữ.
*"Sept."*
Với câu chú cuối cùng của Camilla, vòng tròn phòng thủ khổng lồ hoàn tất. Hàng rào, lớn đến mức chạm trần nhà, phô bày sức mạnh áp đảo trước mặt tôi.
Đó là một sự uy hiếp khiến tôi nhận ra dù có dùng hàng trăm cuộn giấy phép cũng không thể công phá nó.
*"Được thôi, vậy thì cứ thế này nhé?"*
Nhưng bỏ cuộc mà không thử thì không phải phong cách của tôi.
Tôi thò tay vào túi phải, lôi ra một nắm cuộn giấy phép cùng lúc. Và không chần chừ, tôi liên tục kích hoạt các phép thuật.
Lửa, sét, băng, gió. Đủ loại phép thuật nguyên tố đổ bộ lên hàng rào của Camilla, gây ra những vụ nổ và ánh chớp. Nhưng không một đòn tấn công nào làm xước được tấm khiên của em.
*"Chị nên từ bỏ đi."*
Camilla nói vô cảm, nhìn tôi từ phía sau hàng rào.
Nhưng câu nói đó chỉ tiếp thêm quyết tâm cho tôi. Tôi nghiến răng, với tay lấy chiếc túi nhỏ treo bên hông trái.
*"Em biết đó là điều chị ghét nhất mà, phải không?"*
Khác với những cuộn giấy trong túi phải làm từ cỏ mana nguyên chất pha nước, cuộn giấy này được truyền vào sức mạnh của chính tôi.
Tôi kích hoạt cuộn giấy, nhắm vào phần cao nhất của hàng rào Camilla. Phòng hờ hàng rào bị phá, tôi không muốn Camilla bị thương.
Cuộn giấy sáng rực lên.
Ngay sau đó, một ngọn lửa nhỏ đủ nằm gọn trong lòng bàn tay tôi định hình thành mũi tên và bắn lên không trung. Mũi tên lửa vạch một đường bay, đâm thẳng vào hàng rào của Camilla.
*Rắc!*
Lớp đầu tiên trong hàng rào tưởng chừng bất khả xâm phạm của Camilla vỡ tan. Chẳng mấy chốc, lớp rào chắn thứ hai cũng sụp đổ như những mảnh kính vỡ trước mũi tên.
Từng lớp một. Mũi tên từ từ xuyên qua hàng rào của Camilla, đào sâu vào trong.
Có lẽ em không bao giờ nghĩ hàng rào của mình sẽ bị phá? Lần đầu tiên, một chút bối rối thoáng qua trong mắt Camilla.
*Ầm!*
Một lớp nữa, hàng rào bị phá. Trước khi tôi kịp nhận ra, chỉ còn hai lớp hàng rào phép thuật của Camilla.
Không chần chừ, tôi lôi ra một cuộn giấy khác. Ngay khoảnh khắc mũi tên xuyên thủng lớp rào chắn cuối, tôi định dùng một phép gió mạnh chạm vào quần áo Camilla.
Nhưng Camilla không đứng yên. Ngay khi mũi tên vạch đường bay lao về phía lớp rào còn lại, Camilla đưa tay ra hướng đó.
Màn sương đen dày đặc ngưng tụ thành hình bàn tay khổng lồ. Bàn tay chụp ngay lấy mũi tên đang bay.
Ánh sáng rực rỡ lọt qua kẽ những ngón tay siết chặt. Và khi bàn tay đen mở ra, mũi tên đã biến mất không dấu vết.
Tôi im lặng nhìn cảnh tượng.
Ngay cả phép thuật chứa sức mạnh của tôi cũng không thể chạm vào quần áo Camilla. Không phải bất ngờ, nhưng tận mắt chứng kiến khiến tôi cảm thấy trống rỗng.
Nhưng này, tôi không phải kiểu người dễ bỏ cuộc.
*"Em thắng rồi, Camilla."*
Không còn cách nào để phá vỡ hàng rào của Camilla nữa. Tôi hạ cả hai tay xuống và thanh thản nhận thua.
Camilla thu hồi phép thuật. Em chăm chú nhìn tôi với ánh mắt dường như u ám hơn thường lệ, rồi từ từ giang rộng vòng tay.
*"Lại đây nào, chị."*
*"Hả?"*
*"Chúng ta vừa đánh nhau. Giờ phải làm hòa chứ."*
Tôi bối rối.
Em đang gợi ý một nụ hôn làm hòa hay sao?
*"Chúng ta đâu có... chỉ là đấu phép thôi mà."*
*"Đấu phép cũng là đánh nhau."*
Camilla rất kiên định.
Có lẽ em không muốn phá vỡ quy tắc của Roselia về việc hôn nhau để làm hòa sau khi cãi vã. Camilla tuyệt đối tuân theo lời Roselia.
Tôi không thực sự quan tâm việc môi mình có chạm vào môi Camilla hay không. Tuy nhiên, có những điều khác khiến tôi bận tâm.
*"Sao chị phải đi? Em nên lại đây. Chị lớn tuổi hơn em."*
Tự mình đi đến chỗ Camilla là một cú đánh vào lòng tự trọng. Cảm giác như tôi đang bò dưới chân em vậy.
Tôi là chị, nên không thể làm thế.
Nhưng bất chấp lời tôi, Camilla vẫn không nhúc nhích. Em chỉ đứng đó giang rộng vòng tay, nhìn tôi bằng đôi mắt vô hồn.
Dáng vẻ của em bằng cách nào đó thật kỳ quái, và cơ thể tôi run lên mà không hay biết.
*"Này... chị bảo nếu muốn thì em phải lại đây!"*
Tôi nuốt khan và cất cao giọng, nhưng Camilla vẫn không động đậy.
Không phải tưởng tượng của tôi. Mắt Camilla chắc chắn trũng sâu hơn thường ngày. Tôi không thể đoán tại sao em lại buồn, nên chỉ bối rối trước tình huống.
*"Ugh... bình thường thì chắc chắn em phải lại đây, nhưng thôi!"*
Cuối cùng, tôi không chịu nổi bầu không khí ngột ngạt và thận trọng bước đi bước đầu tiên.
*"Chị thua cá cược, nên lần này chị sẽ ngoại lệ."*
Tôi lẩm bẩm cằn nhằn và tiến lại gần Camilla.
Ừ. Tôi đến chỉ vì thua cá cược thôi.
Tuyệt đối không phải vì tôi sợ, hay đột nhiên sợ Camilla đã thay đổi.
Không đời nào.
Tính cả chuyển kiếp thì chênh lệch tuổi tác bao nhiêu năm chứ? Làm gì có chuyện tôi sợ Camilla.
Chẳng biết từ lúc nào, tôi đã đứng trước mặt Camilla. Tôi khẽ nhắm mắt và chu môi.
*Chụt.*
Một lát sau, môi Camilla chạm vào môi tôi. Giờ tôi đã quá quen để có thể nhận ra cảm giác môi em như thế nào, hay chúng có vị gì.
Chẳng mấy chốc, môi chúng tôi rời nhau. Biểu cảm của em giờ có vẻ dịu dàng hơn, nhờ nụ hôn làm hòa.
Nhân tiện, có phải tôi tưởng tượng không?
Cảm giác như hôm nay môi em áp vào lâu hơn mọi khi.
**\***
Sau khi trận đấu phép giữa hai chị em kết thúc, Bella trở về phòng.
Camilla, vẫn đứng nguyên tại chỗ, nhìn xuống bàn tay mình rất lâu sau khi sự hiện diện của Bella đã hoàn toàn biến mất.
Bàn tay em đang run nhẹ.
Dấu vết của cú đánh em không thể hoàn toàn chống đỡ vẫn còn trên lòng bàn tay. Vết bỏng nhẹ trên làn da trắng của em là minh chứng cho điều đó.
*"... Không phải cuộn giấy phép bình thường."*
Hầu hết các cuộn giấy dùng trước đó không đáng chú ý.
Nhưng cái cuối cùng thì khác.
Cuộn giấy cuối cùng đó vượt xa cấp độ của một cuộn giấy phép thông thường.
Tất nhiên, trên đời có nhiều cuộn giấy phép sở hữu sức mạnh đỉnh cao. Không cần phải quá ấn tượng vì nó đã phá vỡ hàng rào chưa hoàn chỉnh của Camilla.
Tuy nhiên, thật khó tin một đứa trẻ chỉ học về giấy phép khoảng một năm lại có thể sử dụng một cuộn giấy phép mạnh như vậy.
Một suy nghĩ lóe lên trong đầu Camilla.
Nếu như.
Nếu như chị trở nên mạnh hơn em thì sao? Khi ngày đó đến, chị sẽ có tâm trí như thế nào?
Ngày chị trở nên mạnh hơn em, thậm chí mạnh hơn cả Mẹ. Khi ấy chị sẽ chọn con đường nào?
*'Sau này giúp em tự lập nhé.'*
Camilla siết chặt nắm tay. Ánh sáng lập loè trong đôi mắt tím của em.
Thứ ánh sáng dường như nuốt chửng cảm giác trống rỗng, trớ trêu thay, lại gần với sợ hãi.
Tia nắng nhỏ bé mà em luôn tin rằng sẽ ở bên cạnh mình. Nỗi sợ rằng một ngày nào đó cô ấy sẽ rời xa bên em.
*"Chị... không thể trở nên mạnh hơn em."*
Vụ thảm sát ở Bàn Thờ Đen.
Với Camilla, người đã sống cả đời chỉ với một mục tiêu duy nhất đó.
Đó là khoảnh khắc một mục tiêu thứ hai được sinh ra.
---
### Ghi chú dịch thuật:
1. **Giọng điệu:** Giữ nguyên giọng kể hài hước, bất cần nhưng có phần dễ thương của Bella và giọng lạnh lùng, ngắn gọn của Camilla.
2. **Thuật ngữ phép thuật:** Giữ nguyên các tên phép thuật gốc (Ater, Sept...) vì là tên riêng. Các thuật ngữ như "scroll" dịch là "cuộn giấy phép", "barrier" là "hàng rào/hàng rào phòng thủ", "make-up kiss" dịch thành "nụ hôn làm hòa" cho phù hợp ngữ cảnh gia đình.
3. **Tính cách nhân vật:**
* Bella: Giữ cách xưng hô "chị/em", lời thoại có chút ngang tàng ("Thôi đi chị", "Ăn gian quá đấy!"), suy nghĩ lúng túng nhưng ngầm quan tâm em gái.
* Camilla: Lời thoại ngắn, sắc lạnh ("Ừ", "Chị nên từ bỏ đi"), hành động kiên định (giang tay đợi), nội tâm phức tạp được thể hiện qua ánh mắt và độc thoại cuối.
4. **Chi tiết quan trọng:**
* "Just give up, sis" → "Chị nên từ bỏ đi": Dịch sát ý kiêu ngạo ngầm của Camilla.
* "Make-up kiss" → "Nụ hôn làm hòa": Dịch mềm mại, nhấn mạnh đây là quy tắc gia đình.
* "The fear that she might leave her side someday" → "Nỗi sợ rằng một ngày nào đó cô ấy sẽ rời xa bên em": Diễn đạt rõ nỗi sợ mất đi người thân yêu của Camilla.
* "A second goal was born" → "Một mục tiêu thứ hai được sinh ra": Giữ nguyên sự trang trọng và ý nghĩa sâu sắc của câu kết.


0 Bình luận