Hồi 5 - Hỡi rồng thiên, hỡi rồng vĩ đại! Điều chúng ta khai phá là những điều chưa biết và sự thật (291 - 370)
Chương 334 - Tái ngộ không nhất thiết phải chia sẻ niềm vui
3 Bình luận - Độ dài: 2,187 từ - Cập nhật:
Đừng mà! Mỗi lần viết lời thoại của cô ấy là tôi lại thấy cái bóng của việc bị BAN lảng vảng! (Nhưng tôi sẽ không dừng lại đâu)
-Katarina-
______________________________________________________
Còn một phút trước khi thế giới kết thúc.
.
.
.
Full-dive VR, nói cho cùng, cũng chỉ như một giấc mơ.
Dù có bị đâm trong mơ, thì cũng không chảy máu ngoài đời thực.
Dù có la đến khản cả cổ, chỉ cần tỉnh lại là vẫn có thể hát bình thường.
Thế nhưng, dù là vậy… trong cơn mệt mỏi mà bản năng thôi thúc rằng 「thứ này chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến thực tại」, lưỡi kiếm ma lực mà tôi vung lên cuối cùng cũng tan biến khi hệ thống phán rằng nó đã hoàn thành sứ mệnh, và giữa tôi với hắn, một khoảnh khắc tĩnh lặng ngắn ngủi được tạo ra.
「………Giờ thì mọi chuyện đã quá muộn, nhưng dù vậy… tao cũng đã trả được thù rồi, mọi người à.」
Thế giới này—Spell Creation Online—đã đi đến kết cục không thể tránh khỏi: chấm dứt dịch vụ.
Mọi chuyện bắt đầu từ người chơi mà tôi vừa giết...Tên hắn, nếu tôi nhớ không lầm, là 「Nutcracker」 gì đó. Chính vì những thiệt hại mà hắn gây ra, mà bọn tôi cũng đành phải đáp trả bằng cách nhét vào vô số câu thần chú những lời niệm lằng nhằng, khó tới phát chán.
Việc một game online bị bỏ hoang, chỉ còn lại cộng đồng nhỏ thì không có gì lạ.
Nhưng nếu nó bắt đầu bài xích người chơi mới thì coi như xong.
SpellCri đã đi đến cái kết đó.
Một trò chơi bị gán cho cái tiếng xấu:「Lũ người chơi cục súc vừa gây phiền cho lính mới, vừa đấu đá lẫn nhau」Kết quả là quyết định dừng dịch vụ được đưa ra.
Bọn ngu ngốc của Đế quốc ShimoneTania, lũ khốn kháng cự lại quyết định đó cũng thế thôi…
Có người hẹn gặp lại bạn bè ở một trò chơi khác.
Có người chẳng nói gì, chỉ lặng lẽ biến mất.
Dù là cách nào, thế giới này và những mối liên kết từng được dệt nên trong đó…cũng không thể toàn vẹn, sớm muộn gì cũng sẽ có thứ bị đứt gãy.
.
.
.
Còn ba mươi giây trước khi thế giới kết thúc.
Chính vì vậy, khi gã này gửi lời thách đấu "quyết chiến cuối cùng", tôi đã không chỉ nghĩ đến chuyện trả đũa sau bao nhiêu lần bị cà khịa. Mà hơn hết, tôi không thể để cái thằng cứ bị BAN xong lại cười nhăn nhở rồi quay lại như chẳng có gì xảy ra này…thoát khỏi trò chơi này với tư cách kẻ thắng cuộc.
Giờ nghĩ lại thì, đúng là ngốc không thể tả.
Nhưng mà, những câu thần chú được tạo ra bởi đám người chơi cùng chí hướng, vừa cười đùa vừa cãi cọ, cuối cùng lại trở thành con át chủ bài hạ được trùm cuối.
Với vài chục giây còn lại, chẳng có dư dả gì để tận hưởng chiến thắng. Thế nhưng, đúng vào phút chót, tôi đã có thể giáng cho hắn một trận thua chí mạng.
「───A ha,」
「…Chậc, dùng phép hồi sinh à. Cùng lắm thì lần cuối nên chịu chết cho đẹp đi chứ.」
「Ahahaha! Tuyệt vời đấy, tuyệt vời thật đấy, Sunraku-kun... Không ngờ cậu lại có thể lật kèo tôi ở giây cuối thế này ne!」
Còn mười lăm giây trước khi thế giới kết thúc.
Hắn cười. Cười lớn.
Nutscracker cười như thể muốn hét lên: "Con game này tuyệt nhất!!"
「Chỉ riêng việc được dùng bản đầy đủ của Death Steel Death Metal đã thấy sướng rồi... không ngờ tôi lại thua mới ghê chứ ne…」
「Tao nhất quyết không để mày thắng rồi chuồn được. Cho dù có phải cắn răng cũng cản bằng được.」
「Kukuku... gọi là trả thù, nhỉ? Quả đúng là truyền thống tốt đẹp của người Nhật cổ. Phải nói là rất xuất sắc ne.」
Giọng hắn thay đổi liên tục.
Từ đàn ông trầm thấp, tới bà lão, thậm chí là... nếu bất cẩn, còn có thể bắt chước chính giọng của người đang nói chuyện với hắn.
Nutscracker kẻ sở hữu kỹ năng bắt chước giọng người một cách quái dị đến bất thường nhìn tôi, nở nụ cười rạng rỡ như thể đang tận hưởng từng giây.
「Tuyệt vời… thật sự tuyệt vời đấy, Sanraku-kun… đến giờ tôi vẫn không tin có người đuổi kịp được tôi khi nghiêm túc.」
Còn năm giây trước khi thế giới kết thúc.
Chắc chắn, đây sẽ là những lời cuối cùng giữa chúng tôi.
Có hàng đống lời để chửi nhau, nhưng chọn lựa giữa chúng thì thế giới đã tan biến mất rồi.
Nếu vậy thì, tôi chỉ cần đơn giản nói ra cảm xúc thật của mình là đủ.
Khi tôi ngẩng mặt lên… có vẻ hắn cũng đi đến cùng một kết luận.
Dù là kẻ đã đẩy con game này đến chỗ diệt vong, vậy mà giờ đây lại nhìn tôi với ánh mắt trong sáng đến lạ, và đồng thời, chúng tôi nói.
「───Tao không bao giờ muốn gặp lại mày nữa.」
「───Hẹn gặp lại nhé ne~」
Một giọng nói tự nhiên, chưa từng nghe qua từ hắn trước đây.
Nhưng chính bởi giọng nói đó chất chứa quá nhiều cảm xúc dồn nén… như một lưỡi dao lạnh buốt cắm sâu vào sống lưng tôi.
.
.
Còn không giây trước khi thế giới kết thúc.
.
.
「Vui thật đấy ne... vui thật đấy nee……! Tìm em trong đủ thứ game rồi mà chẳng thấy tăm hơi đâu, đến mức em còn định bỏ cuộc cơ mà… Nhưng có vẻ bám trụ ở ShanFro là quyết định đúng đắn nhỉ?」
Chẳng trách. Trước ShanFro, tôi toàn chơi mấy game rác, loại mà người ta phải cào mớ hàng xả kho mới moi ra được.
Mà khoan, khả năng gặp lại cùng một người chơi ở game khác còn khó hơn đụng mặt nhau ngoài đời thực cơ mà…Thế mà cô ta đã luôn luôn đi tìm tôi á?
「Cái tâm huyết đó sao không đem đi làm việc gì đó có ích hơn nhỉ…」
「Ufufufufu, lòng tốt chẳng qua cũng chỉ là một trò may rủi của tín hiệu điện não mà thôi, Sanraku-kun…」
Việc tại sao cô ta lại ở đây vào lúc này, thật sự cũng chẳng còn quan trọng nữa.
Vấn đề là: đến để làm gì?—chỉ vậy thôi.
「Rốt cuộc mục đích của mày là gì... muốn trả thù à? Tao sẵn sàng tiếp chiêu.」
「Cũng hay đấy nhỉ ne…… Nhưng mà, Sanraku-kun à, bản thân tiểu sinh đây thật ra chỉ muốn kết bạn với một đối thủ đáng gờm như anh thôi đó nha~」
『Bạn DeepSlaughter-san đã gửi lời mời kết bạn.
「Voice chat mặt đối mặt kiểu ecchi đi nào!」』
→ Từ chối ngay lập tức.
『Bạn DeepSlaughter-san đã gửi lời mời kết bạn.
「Voice chat mặt đối mặt kiểu ecchi đi nào!」』
→ Từ chối.
『Bạn DeepSlaughter-san đã gửi lời mời kết bạn.
「Voice chat mặt đối mặt kiểu ecchi đi nào!」』
→ Khước từ.
『Bạn DeepSlaughter-san đã gửi lời mời kết bạn.
「Voice Chat mặ───」』
→ …Hủy.
『Bạn DeepSlaughter-san đã gửi lời mời kết bạn.
「Voice cha───"』
「Phiền chết đi được!!」
「Em sẽ đuổi theo anh… dù anh có chui xuống tận đáy địa ngục đi nữa……?」
Báo cáo! Có chức năng báo cáo không!?
Tôi chưa từng nghĩ sẽ cần dùng đến cái lệnh report chết tiệt này, nên giờ đang hoảng loạn lục lọi khắp menu để tìm nó…Khoan, đừng có quấn tay vào người tôi chứ!!
Trong lúc tôi gạt phắt tên Nutscracker, giờ là DeepSlaughter, đang cố quấn lấy tôi,và loay hoay mở giao diện ra, thì Tottori trông có vẻ hoang mang tột độ bắt chuyện với tôi.
「Này, tôi có nghe là cậu quen DeepSlau-san từ game khác rồi, nhưng… có chuyện gì giữa hai người à?」
「HÓA RA LÀ MÀY ÀÀÀÀ——!!」
Tên khốn này là đồng phạm sao...? Không, không đúng, hắn không hẳn là đã chỉ điểm rõ ràng. Đây đúng là chiêu trò sở trường của tên bệnh hoạn thích nói chuyện bậy bạ này…xây dựng mối quan hệ 'bạn bè tốt' với người xa lạ và tạo nên một mạng lưới thiện chí. Rồi từ đó, mấy thứ tưởng vô hại lại bị lộ ra, kế hoạch bị rò rỉ, điểm yếu bị phát hiện. Phiền phức chết đi được.
Còn với Pencilgon thì thường dùng kiểu mối quan hệ mang tính làm ăn, dùng tiền hay vật phẩm để dụ dỗ, rồi khiến người khác bán đứng đồng đội... Cả hai tên khốn đó đúng là một chín một mười.
「Hah…hahaahaa… phải nói sao nhỉ… đúng là quen từ game khác thật, nhưng quan hệ bọn tôi chẳng có tí gì gọi là thân thiện đâu.」
「Thì từ giờ tụi mình xây dựng tình bạn thân thiết dần dần cũng được mà, ne Sanraku-kun〜」
「Im dùm cái.」
Hết cứu nổi cái làng này rồi. Giờ chỉ còn cách thiêu trụi cả lũ cùng tên biến thái này mà thôi.
Có vẻ như cô ta cảm nhận được cái quyết tâm dù có nhuộm tên đỏ cũng được của tôi, nên giơ cả hai tay lên tỏ ý đầu hàng, miệng thì toe toét phân trần:
「Này này, khoan đã khoan đã Sanraku-kun. Tôi không làm gì có ác ý đâu nha.…Thì, có lấy hết mấy chuyện tục tĩu khỏi tôi thì cũng chẳng còn lại gì, nên mới giới thiệu tên như vậy thôi mà ne…」
「…Giọng khác rồi!?」
「Làm được cả trò đó sao!?」
「Đ-Đó là giọng của tôi còn gì!?」
Chỉ trong một nhịp thở, giọng phụ nữ trưởng thành bỗng chốc chuyển sang giọng đàn ông ẻo lả nghe phát ghét.
Và rồi, từ miệng tên khốn đó bật ra thứ không thể gọi chỉ đơn thuần là nhái giọng mà hoàn toàn tái hiện lại giọng của Emul.
Vẫn giỏi trò đổi dây thanh quản qua voice changer như xưa, ha…
「Trust me~ … ne?」
Tin hay không chẳng quan trọng. Vấn đề là trong đầu tôi, DeepSlaughter hay Nutscracker đã bị xếp vào hạng kẻ thù từ lâu rồi.
「Dù sao thì em cũng đang chơi nghề cao cấp nhất cho pháp sư「Hiền giả」 nên có thể dựa vào em đấy...? Chưa ‘làm một phát’ nào đâu nhé ne!!」[note74038]
「Phì.」
「Này này, nếu đây là ngoài đời thật thì em đã hứng nước bọt anh vừa nhổ rồi mang về phân tích đấy?」
「Xem ra vẫn nên thủ tiêu ngay tại đây thôi…」
「Waah waah, joke thôi joke thôi! Chỉ là mấy câu bậy bạ để không khí vui lên tí thôi mà〜」
Đó là câu nói kém đáng tin nhất khi thốt ra từ cái miệng của kẻ từng phá hủy một con game chỉ bằng mấy trò tục tĩu.
「Tôi không hiểu lắm chuyện đang diễn ra, nhưng mà bình tĩnh nào… Deepslau-san là có thể điều khiển cổng dịch chuyển, giúp người chơi di chuyển giữa các lục địa đấy. Người cực kỳ quan trọng đó!」
「…Hả?」
Cổng dịch chuyển, thật đấy à?
「Quả nhiên, Sanraku-kun cũng biết về 「Cổng」 nhỉ〜? Nhìn sơ qua thì có vẻ anh là người được dùng, phải không, bé thỏ con đáng yêu à〜?」
「Đ-Đừng nói bằng giọng của tôi chứ desuwa!!」
「…Je t’aime. Bé thỏ nhỏ đáng yêu. Hãy cùng trò chuyện thật ‘sâu sắc’ đi nào〜?」[note74039]
「Gyaaahhhh đừng dùng cả giọng của Sanraku-san nữa mà desuwaaa!!」
Này, đợi tí. Sao lại nói bằng giọng tôi thế hả?
Tùy theo tình hình, có khi phải tổ chức buổi “Thử kiếm lần hai bằng Duexlam” mất.
Mà thôi kệ đi, rõ ràng DeepSlaughter đúng là muốn chết rồi.
「………」
「Whoa whoa, Sanraku-kun〜 Cái tư thế cầm kiếm đó nhìn ‘chuẩn không cần chỉnh’ quá nhỉ ne〜? Lẽ nào… anh đang bắt chước ai đó đúng không…?」
Chậc… Đúng là tinh ý. Mà cũng phải thôi. Dù sao thì——
Dù có bắt chước sơ sài, dù có mô phỏng vai trò, thì nguồn gốc kỹ thuật cuối cùng cũng là thứ mà tôi đã học lỏm từ cô ta.
________________________________________________
Sanraku: Sự kết hợp cao cấp giữa khả năng ứng dụng và phản xạ.
Sylvia: Giảm bớt khả năng ứng dụng để đổi lấy tốc độ phản xạ cực cao.
Deep Slaughter Là một “quái vật” có khả năng ứng dụng vượt trội, nhưng phản xạ chỉ ở mức trung bình.[note74040][note74041]
Đại khái là thế.
Nếu chỉ chơi một game cụ thể thì Sylvia áp đảo tuyệt đối, Còn Deep Slaughter thì trong bất kỳ game nào, càng dành nhiều thời gian càng trở nên khó đối phó. Sunraku thì cơ bản có thể chơi tốt ở mức vừa phải ngay từ đầu ở bất kỳ game nào.
-Katarina-


3 Bình luận