Hồi 5 - Hỡi rồng thiên, hỡi rồng vĩ đại! Điều chúng ta khai phá là những điều chưa biết và sự thật (291 - 370)
Chương 314 - Vòng tay Megaton và củ cải dâm đảng
1 Bình luận - Độ dài: 2,057 từ - Cập nhật:
Nhân tiện thì, nghe nói ngày xưa cũng có truyền thuyết về 'đùi củ cải', được dùng để dâng lên thần Daikoku nữa đấy.
Xem ra người xưa cũng nghĩ mấy chuyện giống hệt bây giờ nhỉ—viva Cool Japan!
_Katarina
大黒様(だいこくさま): thần Daikoku, một trong Thất Phúc Thần, thần tài lộc trong văn hóa dân gian Nhật Bản.
_Elycon
____________________________________________________________________
「Đấm lưng chủ động siêu cấp bất ngờ!!」
Boss khu vực Tàn Tích Thiết Thời Thần Đại [Ruin Keeper], cơ thể máy móc cũ kỹ đã phong hóa. Dù có chênh lệch về cấp độ, nhưng vì đặc tính và vai trò của nó, việc thoát khỏi cuộc chiến là điều không thể. Và thế là cái lưng máy từ thời thần thoại ấy gãy rắc một tiếng, kéo theo toàn bộ các khớp trong cơ thể nó bị bẻ gãy sạch sẽ như một Daruma Golem rồi tan thành bụi vụn.
Vật phẩm rơi là [Tấm Giáp Phủ Rêu], nhưng thôi thì pha lê chắc vẫn bền hơn. Nhặt về cũng chẳng có mấy công dụng… mà, mấy màn chơi lại khi cấp cao thường là thế đấy. Dù gì thì cũng sẽ nhặt thôi, vì game này kho đồ không giới hạn, tất nhiên là phải lượm rồi.
「Rồi… tiếp tục nào」
Suy cho cùng thì nơi đây cũng chỉ là một điểm trung chuyển. Đích đến là Biển Mây Thượng Lưu!
… Nhưng trước khi đến đó, có chút chuyện làm tôi thấy tò mò, nên tạm quay lại một chút.
.
.
.
Bắt đầu từ Sixburg thành phố thứ sáu nằm sau Tàn Tích Thiết Thần Đại rồi dùng Cuộn Ma thuật chuyển dịch dùng một lần để dịch chuyển về Rabbitzuta. Đặt Emul, đang gặm món bánh cà rốt thay vì bánh táo, lên đầu mình, rồi dịch chuyển tiếp sang tàu thám hiểm tân đại lục đang trong hành trình vượt đại dương. Loại fast travel phớt lờ mọi định luật vật lý kiểu này đúng là chỉ game mới cho ta trải nghiệm được…
「Hôm nay chị vẫn giữ dạng Sunrako à desuwa?」
「Tại vừa quay về từ cuộc phiêu lưu ở Tàn Tích Thiết Thần Đại mà…」
Tôi có thể nhảy đại ra khỏi tàu cũng được thôi, nhưng vì có người chơi khác trên tàu nên đi lại trong hình dạng này còn tiện hơn.
Tàu thám hiểm tân đại lục vận hành bằng một thứ giống như ma thuật, là sự pha trộn giữa công nghệ cổ đại và phép thuật kiểu thời trung cổ — một con tàu viễn tưởng lộng lẫy.
Vì mục đích hoạt động đặc biệt, tàu được trang bị một vài hệ thống vũ trang. Dù chở cả đống người chơi chen chúc suốt mấy ngày trời, trong tàu vẫn có vài cửa hàng đơn giản hoạt động.
Nhân tiện, nhờ nhận nhiệm vụ từ Thánh nữ, tôi nhận được hậu thuẫn từ Tam Thần Giáo, nên được sắp xếp ở khoang gần sát hạng thương gia. Nhìn xuống đám thường dân bên dưới trong lúc nhấm nháp ly rượu nho đậm vị… đúng là tuyệt vời. Dù thực tế thì nó chỉ là nước nho hơi đắng, không khiến ai say cả.
「Bản đồ, bản đồ… Hmm……」
Quán café trong tàu: “Táo Và Rắn biển”... Có thật kìa, đúng là đáng nghi mà!
「Thị sát sau đi, giờ thì lên boong cái đã」
Hành trình vài ngày trên con tàu gần như bị nhốt kín. Còn có trường hợp bạn bè thân thiết vì lý do nào đó bị xếp lên các tàu khác nhau.
Không phải cứ cùng clan là được đi chung tàu, mà cái quan trọng là "vì sao tôi lên được tàu đó" thế nên tôi, Akitsu Akane, Lustmold và Rei cũng bị chia lên các tàu khác nhau.
Vậy trong thời gian lênh đênh, người chơi không thể liên lạc với nhau sao? Câu trả lời là: Không phải thế.
Để tránh chuyện bị nổ tung quần áo ở nơi đông người như boong tàu, tôi mặc trang bị rẻ tiền và chỉnh hẹn giờ, rồi nhờ NPC thuỷ thủ mượn hai con chim biển …à không, có lẽ là mòng biển.
「Uwa!? Đừng mổ tao, đau đau đau!?」
「Dừng lại dừng lại, sau này tao cho tụi mày cá Lulias, chịu khó tí đi」
「Puê puêー」
Mòng biển…? Sao kêu như gà con thế này? Như con diều hâu kêu te te trong rừng ấy. Có phải dev game này kiểu “cứ cho tiếng kêu khác hiện thực là được” không vậy…?
Thôi kệ, gửi cho Rei và Akitsu Akane… Lust và Mord chắc đang mải chơi Nepholo trong lúc lênh đênh, nên khỏi gửi.
「Bên tàu các cậu có quán café ' Táo Và Rắn Biển ' không?…… Được rồi, đi đi! Nếu về an toàn thì được ăn cá biển sâu phục hồi MP!」
「Puêー!!」
Cá đó cực kỳ khó ăn, vì nó quá bự phải xơi như cá chép khổng lồ hoặc người cá thì mới nổi. Cá nhỏ thì chỉ cần quẹt một phát là xong… A, lại nhớ kiểu ăn uống ở đảo hoang rồi, nếu không cẩn thận là ăn trúng độc ngay.
Lũ lợn rừng với cú mèo thì nhai sống người gặp nạn mà chẳng sao, còn người chơi thì chỉ một cây nấm là đủ để thập tử nhất sinh. Con Game này khiến tôi nhận ra loài người đã đánh mất bản năng sinh tồn từ lâu.
…Ơ, boong tàu có con bạch tuộc khổng lồ.
「Uwaaaa!!」
「L-Leader của tụi mình bị bạch tuộc ăn rồi á!?」
「Toàn xúc tu chẳng có tí gì gợi cảm luôn!?」
「T-tanker, lên trước điiii!!」
Có lẽ vì game cân nhắc đến trải nghiệm, hoặc vì là item đặc biệt, một người chơi đang câu từ boong tàu bị kéo xuống biển và một con bạch tuộc khổng lồ phóng lên sàn tàu. Giữa khung cảnh náo loạn đó, tôi giả bộ làm kiểu “nữ quý tộc nhìn ra đường chân trời với ánh mắt buồn bã” để giết thời gian.
Tại vì rõ ràng con bạch tuộc đó đang phản ứng với tôi… hoặc đúng hơn là với khắc ấn của tôi. Học hỏi Ktharnid đi, đồ bạch tuộc tệ hại.
「Ồ, quay về rồi à... À khoan, con ánh mắt có hơi đáng sợ kia, mày là con tao gửi cho Rei-shi đúng không?」
「Puêー」
Tốt lắm, phần thưởng của mày là cá biển sâu có con mắt phồng ra vì áp suất. Giờ thì xem tin hồi đáp nào… Hừm, ra thế. Oh, cả con gửi cho Akitsu Akane cũng về rồi.
Tôi cũng nghĩ rằng hai người đó có thể không phản hồi ngay vì dùng được fast travel, nhưng bình thường thì chẳng ai quay về lục địa cũ lập tức cả.
「Fufufu… Đáng yêu thật đấy, hai người đó.」
「「Puê puêー」」
「Mumumuuu……!」
Hai con mòng biển đậu lên tay tôi đang vươn ra phía trước cứ kêu puê puê. Con thỏ trên đầu cũng kêu pū pū không ngừng… ờ, không lẽ tôi cũng phải phát ra âm thanh gì đó?
「Tekes tekes tekes tekes tekes…」
「C-Cái tiếng kì quặc đó là gì vậy!?」
「Là âm thanh cảnh báo của một sinh vật kỳ lạ, chỉ có thể mô tả là một slime hình người mọc cả đống xúc tu từ mặt.」
Đây là một trong những tiết mục biểu diễn tự hào của Hizutome Rakuro đấy. Vấn đề duy nhất là gần như chẳng ai hiểu được nó cả.
Nhân tiện, con quái vũ trụ loli bản gốc khi phát ra âm thanh này còn lắc toàn bộ xúc tu trên mặt mình liên tục.
.
.
Dựa trên lời khai của Rei-shi, người đang ở trên tàu Behelmose, và Akitsu Akane, người đang ở trên tàu Leviothsnus, thì có vẻ như quán cà phê kia chỉ tồn tại trên tàu Zizi.
Hơn nữa, theo như lời kể của Thánh nữ-chan mà tôi moi được một cách khéo léo, hình như những NPC có thân phận cao quý đều được phân lên tàu Zizi.
Và nếu tính cả sự tồn tại của một "Thủ lĩnh" người rõ ràng sở hữu địa vị xã hội nào đó thì tôi cũng đại khái đoán ra được lý do tại sao chỉ Zizi mới có quán “Rắn Biển và Táo”.
「Giờ thì… đi chào người tiến cử của tôi một cái vậy.」
.
.
Chẳng rõ vì mục đích gì mà thợ săn tiền thưởng đó lại đang nghỉ mát trên tàu hướng tới Tân Lục Địa, nhưng tôi cũng không định tiết lộ. Tuy nhiên, nếu đã thế thì để tôi làm sáng tỏ chuyện này luôn cho rồi…!
「…………」← một đôi chân quen thuộc mọc lên từ sàn, phần thân trên thì bị kẹt trong cửa sập của hộc chứa dưới sàn
「…………」
Tôi lặng lẽ ném một ánh nhìn đầy hy vọng như thể vẫn còn vương chút niềm tin cuối cùng về phía chủ quán "Rắn Biển và Táo", một người đàn ông trẻ trông như phiên bản trẻ hơn của ông chủ quán "Táo Rắn", kẻ vốn bị nghi là Clone. Chủ quán chỉ cười khổ rồi khẽ lắc đầu.
「…………」
PÉT! (Tiếng tát)
「!?!!?」← Bị đánh bất ngờ, định vùng dậy phản công nhưng mất thăng bằng, liền giãy loạn xạ trong tư thế trồng chuối
「…………」
Tự nhiên thấy buồn, nên tôi vỗ vào mông của Lutia (tạm gọi) rồi chụp màn hình lại trước khi rời khỏi chỗ đó. Tôi đến đây là để nói chuyện với thợ săn tiền thưởng, chứ không phải để dính dáng đến cái thân dưới trông như củ cải dâm đãng mọc từ sàn nhà đâu, hiểu chứ.
「Làm thế quái nào mà ra nông nỗi đó được vậy chứ……」
Cảm giác như thể tôi là Don Quixote vừa phát hiện ra "kẻ thù" mình lao vào lại chỉ là một cái cối xay gió. Quá đỗi đau buồn, tôi đã gửi tấm ảnh chụp "củ cải dâm dục Lutia" cho Survival.
「Ta hiện đang bị một nỗi buồn sâu sắc bao trùm, Rosinante……」
「Ai vậy ạ desuwa?」
「Con lừa.」
「Em là Thỏ Vorpal cơ mà desuwa—!」
Vâng vâng, "desuwa desuwa", thôi thì gác chuyện đó lại, quay về chính sự.
Những lúc thế này mà cứ nhấn nhá mãi thì rốt cuộc sẽ kéo dài cho đến tận cuối. Việc dồn đến khi max level rồi mới làm lại nghe thì có vẻ hợp lý đấy, nhưng đổi lại nỗi đau khổ mang tính "công việc" lại tăng gấp bội… Tăng cường có kế hoạch là điều kiện cần để trót lọt trophy completion!
Giờ thì, tiến bước nào – đến Biển Mây Thượng Lưu!
___________________________________________________________________
Lutia:「Nếu tôi trang bị phụ kiện luyện tập thì sẽ bị rơi xuống kho chứa dưới sàn ở phía trước.」
Lutia:「Vì thế, tôi cần phải tháo nó ra khỏi trang bị.」(tháo phụ kiện)
(Âm thanh đầu đập thẳng xuống kho chứa do mất thăng bằng vì đang đeo hai cái phụ kiện)
Ai là cái kẻ đã biến nữ thợ săn bí ẩn thành củ cải dâm đãng lỗi hệ thống vậy hả (liếc sang chỗ khác)
Thợ săn tiền thưởng Lutia
Một trong những thợ săn tiền thưởng thuộc hàng kỳ cựu cả về mặt thiết kế lẫn thứ tự được triển khai. Cô ta được điều chỉnh với các chỉ số tiệm cận giới hạn mà con người có thể mô phỏng được, tạo nên một kiểu khó chịu “cảm giác như có thể thắng, nhưng lại chẳng bao giờ thắng nổi”
Trên thực tế, combo “Siêu Tốc” và “Tam kích lục trảm” của cô có sức mạnh khủng khiếp đến mức việc thắng được nhờ kỹ năng người chơi là hầu như bất khả thi. Kể cả nếu bạn có thể bước vào cùng “thế giới siêu tốc” đó, thì độ khó trong thao tác thậm chí còn cao hơn cả trạng thái overflow.
Ủa, nếu dùng cả hai cái cùng lúc thì sao á?…Chắc là sẽ để lại vết in trên tường thôi ha.
Ngoài ra, có tin đồn rằng trong đời sống cá nhân, cô đôi khi cũng mắc những sai lầm ngớ ngẩn không thể tin nổi.


1 Bình luận