hồi 5 - Hỡi rồng thiên, hỡi rồng vĩ đại! Điều chúng ta khai phá là những điều chưa biết và sự thật (291 - 370)
Chương 305 – Lớp học bầu trời đêm của loli sensei
3 Bình luận - Độ dài: 2,604 từ - Cập nhật:
「Con người hay quái thú…… ngay cả kẻ báo thù cũng có cái gọi là ‘tố chất’. Chính bởi vậy, chỉ trong khoảnh khắc đứng giữa hai lựa chọn, giá trị thực sự mới hiện ra……」
Giữa đứa bé đang bị quái vật tấn công và người phụ nữ bị kéo vào con hẻm — ngươi sẽ chọn ai?
Phần lớn người chơi chắc sẽ chọn người phụ nữ trước…… nhưng thủ lĩnh, tôi vừa mới gặp, lại nở một nụ cười, cho thấy rằng bản thân không nằm trong số đó.
「Đó là tầm nhìn, nơi ý thức của ngươi đang hướng tới…… hành động và kết quả chỉ là thứ phát sinh kèm theo mà thôi.」
Liệu ý thức của ngươi sẽ gạt bỏ lời cầu cứu của cô bé vì không thể làm ngơ trước người phụ nữ ngay trước mắt, hay ngươi sẽ viện cớ rằng đó chỉ là trò cãi cọ vặt vãnh giữa con người với nhau, rồi dồn sự chú ý vào con quái vật chưa biết?
Chính điều đó mới là thứ phơi bày bản chất thật sự của một kẻ báo thù.
「Cậu đã cho tôi thấy một kết quả khá hiếm gặp đấy…… Chọn một phía, nhưng cũng không rời mắt khỏi phía còn lại…… tầm nhìn rộng đấy?」
…Tôi không hiểu lắm, nhưng tóm lại là "Hệ thống đã đọc được luồng suy nghĩ của tôi để xác định tôi ưu tiên bên nào" kiểu vậy nhỉ? Con game này đang lặng lẽ khoe công nghệ cao siêu của nó.
「Mà khoan, không lẽ hai người đó cũng……」
「Ừ, điều tra viên phe ta đấy? Diễn vai bị đánh, diễn tốt lắm đúng không……?」
Nghĩa là tôi đã bị dắt mũi ngay từ đầu hả trời— À thì, đúng là cú đạp tường rồi đá lại dễ chí mạng một cách bất thường thật, nếu bên nhận đòn chủ động phối hợp thì tôi có thể hiểu được…
「Đòn đó khá chí mạng đấy, liệu họ có ổn không……?」
「Đó diễn viên bậc thầy có thể thành công giả chết ngay trước cả sát thủ chuyên nghiệp cơ mà, không cần lo đâu.」
Không, chuyện đó thì có liên quan gì đâu, mà khoan đã, giả chết trước sát thủ chuyên nghiệp!? Ghê vậy, nghề sinh tồn chuyên biệt đó là cái gì vậy, hứng thú quá.
「À, quay lại chuyện chính đi. Cuối cùng thì cái tố chất gì đó của tôi nó ra sao rồi?」
「Ừm…… [Kẻ Báo Thù – Avenger] thường được chia làm hai nhánh chính: đối nhân và đối quái. Cậu thì có vẻ mảng nào cũng làm được, nên tự chọn đi?」
「Vậy cho tôi chọn đối quái」
Nói thật là trong Shanfro tôi không mặn mà lắm với PvP. Nếu mà là Bakumatsu hay là bàn tròn hậu tận thế thì còn do dự, chứ ở đây thì lăn tăn làm gì cho tốn thòi gian.
「……đi theo tôi」
「Hể? À, vâng ạ!」
Ể, gì vậy gì vậy. Ahh, đừng mà Tia-san, đừng có kéo áo lót em khi em đang bán khỏa thân, lộ hết bây giờ! Lộ hết bây giờ!!!!!!
.
.
.
「Thử nghiệm Thực chiến... hạ gục nó đi」
「Bảo hạ gục là...」
Thế là tôi đã có mặt tại tàn tích đạo lộ Cự Vinh, à à, nhà thằng bạn bọ cạp cứ thế mà ngày càng xa dần.
Vì nhiệm vụ vẫn chưa kết thúc nên đây hẳn là một phần của job quest... nhưng tôi phải làm gì đây?
Tôi buộc phải chịu đựng sự ngượng ngùng do bị một bé gái mặc giáp bikini kéo đi khắp thành phố trong avatar nữ bán khỏa thân. Và giờ tôi đang nhìn về phía mà Tias đang chỉ tay tới... hửm, cái gì kia, một con golem trông như quả anh đào mọc chân, toàn bộ điểm đầu tư đổ hết vào ngoại hình 「Không phải bên đó, bên kia cơ」
「Bên kia á?」
Ồ, gì kìa, có thứ gì đó đang lao đến với tốc độ khủng khiếp... ồ ồ, con Cherry Golem bay lên trời như bị một cây gậy khổng lồ đập trúng... cái quái gì thế kia, một con hải quỳ mọc chi?
「…… Hạ gục nó đi, nhanh nhất có thể.」
「Ít nhất thì cho tôi xin tí giải thích chứ ạ!?」
Tias... không, loli sensei, chẳng thèm giấu vẻ uể oải khẽ thở dài như thể đang bị nhét một đoạn cutscene không thể skip được.
「……Thứ đó là ‘Kẻ ăn thịt người’ và chỉ thích ăn ngấu nghiến cánh tay của con người mà thôi」
「Toàn bộ đống đó là tay người hả...」
Ra thế à... nhìn cái tạo hình thì chẳng lạ gì nếu nó xuất hiện ở Luluias. Mà nghĩ kỹ thì... có vẻ tôi từng thấy con nào trông na ná rồi thì phải... À không, cái đó là người cá dính đầy hải quỳ thôi nhỉ, hahahaa….khác nhau méo gì đâu.
「Sinh vật đó được đặt tên là [Aigaio]... Nó đã gây náo loạn quá mức, vì thế mà lời nguyện cầu mới đến được với chúng ta.」
「Chỉ hỏi cho có thôi chứ cô không tính giúp đỡ gì à……」
「……Tôi đang rất buồn ngủ, năm phút」
「Thử thách thời gian hảaaa……!?」
Được lắm con hải quỳ khốn nạn, tao sẽ cho mày trọc hết cả đầu luôn!!!
.
.
(Lược phần giữa)
.
.
Tròi ạ, đúng là ngu ngốc mà. Giả sử có trăm cánh tay đi nữa mà mỗi lần đều phải phán đoán nắm bắt liên tục trăm lần, thì nghề cận chiến cũng quá khắc nghiệt rồi.
Trời ạ, đúng là đồ ngốc mà. Giả sử có trăm cánh tay đi nữa mà dính phán đoán bắt liên tục cả trăm lần, nghề cận chiến khổ sở quá rồi đấy.
À thì, tôi đã dùng chiến dịch 'Ngứa ngáy nhưng không gãi được'" và chém cho ống chân nó nát bét rồi! Cũng may là dạng nữ nên nhỏ nhắn đi, tôi đã biến nó thành một kẻ cứ mỗi lần xỏ tất dài là lại đau điếng….
「K-kỷ lục là...」
「Năm phút mười tám giây, không tệ, phải không?」
Không tệ (bị cười nhạo) à... Tôi cũng muốn hỏi lại "Thế còn mày thì sao?", nhưng nhìn cái tên có vẻ như sẽ đánh bại trong dưới một phút, nên tôi đành im miệng không nói ra
90% chắc chắn là sẽ khó đây, nhưng mà, game này về cơ bản bạn có thể sống sót chỉ bằng cách giết quái vật và bán nguyên liệu... nhưng tôi chắc chắn rằng bán nguyên liệu cộng với nhận phần thưởng ủy thác chắc chắn lời hơn.
「ngoài ra, công việc không đều đặn và cũng không biết khi nào sẽ bị gọi.」
Không có lịch trình cố định thật là khổ, nhưng cũng không thành vấn đề nếu nó xảy ra ngẫu nhiên khi tôi đăng nhập.
「Và nếu muốn kiếm sống trong khu vực này, có một điều quan trọng.」
「… Điều quan trọng?」
Tias giải thích rằng, theo nguyên tắc, không có sự phân cấp giữa những Kẻ Báo Thù. Mặc dù có một thủ lĩnh đứng đầu, nhưng giữa những thợ săn không có quan hệ cấp trên và cấp dưới, tất cả đều ngang hàng về mặt địa vị.
Tuy nhiên, con người… và không chỉ con người mà tất cả sinh vật đều sẽ cảm thấy bất an nếu thiếu đi một chút phân chia cấp bậc nhất định.
Vậy là, hứ, Tias, với dáng vẻ tựa như một cơn bão, có vẻ như muốn thể hiện mình là tiền bối trước đứa đàn em mới.
「... Gọi tôi là "sensei" đi.」
「Em sẽ theo chị, Tias-senseiーーー!」
.
.
Tôn một con thỏ làm đại ca, rồi nhận một bé gái làm cô giáo. Hình như nhân vật này đã dần rơi vào tình trạng không hiểu nổi nữa rồi… mà thôi, chuyện đó thì sao cũng được, nhưng mà nếu xét theo một nghĩa nào đó, thì game thủ có thể nói là đứng ở vị trí đối lập với những kẻ phân biệt chủng tộc.
Dù sao thì, vì game thủ tiếp xúc với những nhân vật mà nhà phát triển đã nhồi nhét sở thích riêng vào, dưới cái cớ là "hư cấu".
Màu da? Giới tính? Chủng tộc? Nếu có chỉ số mạnh mẽ, thì ngay cả con sên cũng sẽ được nhận vào đội, đó mới là game thủ đích thực.
Hơn nữa, việc nhận bé gái làm sư phụ đã quá quen thuộc rồi, trong các game fantasy, bạn sẽ thấy những loli-baba khá thường xuyên đấy chứ.[note73122]
Không có chút coi thường hay khinh miệt nào, cô giáo nhỏ dường như rất hài lòng với việc tôi cúi đầu mà chấp nhận hoàn toàn. Tias với vẻ mặt tự mãn, dẫn tôi đến quán cà phê "Thanh kiếm lang thang" và còn đãi tôi một phần parfait táo nữa.
Một điều cực kỳ hiếm gặp là, mặc dù hơi rẻ tiền, nhưng tôi phải nói rằng hương vị đã gần như được hoàn toàn giải phóng khỏi giới hạn vị giác trong game này.
Tôi cứ tưởng đồ ăn trong game này đều bị giới hạn hương vị, nhưng… liệu có phải đặc quyền của Kẻ Báo Thù? Chắc không phải đâu, tôi không nghĩ là họ sẽ cài đặt những ưu đãi khó hiểu chỉ cho một nghề nghiệp đơn giản như vậy được.
Nếu là thế thì nghề Đầu Bếp (một nghề với khả năng tạo ra các món ăn phục hồi hay buff từ nguyên liệu quái vật) sẽ phù hợp hơn. Hay là có một điều kiện nào khác...? Mà thôi, cái này cứ để mấy thánh suy luận của Library lo.
À, còn một chuyện nữa là tôi có một bức ảnh chụp màn hình của "Tias-sensei mặt tự mãn" và "Tias trong bộ đồ bơi học sinh, thuyết phục mặc và chụp ảnh đôi với tôi (dạng nữ)". Không biết cái này có bán được giá cao không nhỉ?
.
.
.
『Hidden Job Quest「Người thực hiện điều ước mong manh - Revenge・Dead Edge」Đã hoàn thành』
『Thay đổi nghề! Nghề nghiệp chính đã được thay đổi thành「Kẻ Báo Thù – Avenger」』
『Bạn có muốn thay đồi nghề 「Lính Đánh Thuê - Mercenary」 thành nghề phụ? Có/Không』
『Đã nhận được Danh hiệu 「Lưỡi sành ăn」 』
.
.
.
Tôi đã nhận ra một điều sau khi nhận được danh hiệu bí ẩn [Lưỡi sành ăn]. Có lẽ trong game này, “độ cao cấp của nguyên liệu” có liên hệ trực tiếp với “giới hạn vị giác” — tức là, miễn có tiền, thì sẽ được ăn ngon.
Nói cách khác, những thứ mà bọn tôi đã ăn từ trước tới giờ là……nghĩ đến sự thật tàn nhẫn của chủ nghĩa tư bản, tôi chợt cảm nhận được sự vô thường của thế gian, trong lúc đang đứng ở Fiftisia.
「Lạ thật đấy, mới một ngày mà tôi đã thấy cơ thể nam quen thuộc dễ sợ…」
Có lẽ là vì trong lúc đang ở dạng nữ, xảy ra vô sô sự kiện dồn dập quá chừng. Dù có mang hình dạng thiếu nữ dịu dàng đi nữa thì bọn bọ cạp vẫn chẳng tha. Bọn chúng không phân biệt giới tính, ai tới là chúng tiếp đãi hết mình…Thôi thì cũng lụm được kha khá quặng [Thạch Anh Amluscidian] nên coi như xong nhiệm vụ.
Hôm nay tôi dự định đi săn cùng Rei-shi để chuẩn bị một số thứ trước khi chuyển sang tân lục địa. Là acension hay pension gì đó quên tên rồi, nhưng nghe nói có một con quái có sừng dùng làm nguyên liệu chế potion đang bị người chơi truy quét dữ dội.
Thế nên, tụi tôi sẽ đi đến khu vực ít người chơi hơn một chút.
Tôi thì chạy gần như một mạch đến Fifthisia nên mấy khu vực khác thì không rành lắm.
Cùng lắm chỉ biết dưới đáy Hồ miệng núi lửa chết có một con Bướm súp lơ rực lữa (Flame Broccoli Butterfly), và trong Tàn tích có một điểm để câu cá thôi.
「Giờ thì… chắc cũng gần tới giờ hẹn rồi.」
Tôi hơi nổi bật quá.
Nếu chỉ lướt qua thì không sao, chứ đứng chình ình ở chỗ hẹn thì nguy hiểm lắm.
Vì vậy, tôi trốn trong hẻm khoảng ba phút trước giờ hẹn, chờ đúng thời cơ rồi nhảy ra như diễn viên sân khấu vậy… nhưng…
「A… Sa-sa-sa, San-ra-ra-rak sa-sa-sa… c-c-c-cái-này-này-này-này, là-là-là-là-là…」
「Hyeeh!?」
Ai mà chẳng hoảng hồn khi trước mặt mình đột nhiên xuất hiện một Hắc Kỵ Sĩ với cơ thể gần như sụp đổ vì nhiễu hình ảnh.
Giữa lúc xung quanh đang nhốn nháo...Không, vài người có vẻ đã đoán được chuyện gì đang xảy ra, nhìn cậu ấy với ánh mắt đầy cảm thông.
Rei-shi, người đang bug nghiêm trọng, vươn bàn tay đã mờ nhòe đường nét về phía tôi…
Và rồi, bụp, biến mất ngay tại chỗ.
「Khổ thật.」
Không có gì phức tạp. Nếu chúng tôi vẫn bình thường mà chỉ Rei-shi bị bug thì chỉ có một lý do thôi…Lỗi phần cứng thiết bị.
____________________________________________________________
Usurper vượt qua Usurper, Skip Usurper … Vì là TAS mà, skip là chuyện đương nhiên rồi.
Nhân tiện, đỉnh cao của Usurper chính là anh bạn Ốc Mượn Hồn thuộc Tam Cường Biển Sâu, chỉ xuất hiện dưới dạng thiết lập và bị cắt luôn cả phần miêu tả.
À mà, nói thêm một chút, [Aigaio] không phải là tên chủng loài quái vật, mà là tên cá thể quái vật. Có thể gọi là biến chủng của Flesh Meat Golem thì đúng hơn.
Nó có đặc tính khá giống với chủng Chimera Cắn Xé, nhưng không thuộc chủng đó, vì nó chỉ kén ăn... cụ thể là chỉ ăn tay người.
Cũng nói luôn là vật phẩm rớt ra thì giống hệt bình thường, không có gì đặc biệt. Nó không phải Rare Enemy, chỉ đơn thuần là “quái thường nhưng do có đặc tính (về hành vi) bất thường nên được đặt biệt danh” thôi.
Những nhiệm vụ mà Kẻ Báo Thù có thể nhận là những kiểu như săn mấy con biến dị như thế này, hoặc những NPC cực kỳ tàn bạo.
Thông tin bên lề – Thiết lập ẩn
Teeas-chan vốn là trẻ mồ côi thuộc tâng lớp đáy xã hội, bị suy dinh dưỡng và phát triển chậm, được Lutia-san nhặt về.
Do đó, ngoại hình và tuổi thật khá chênh lệch, cụ thể là trông như học sinh tiểu học lớp 4, nhưng tuổi thật thì khoảng 14.
Là thợ săn tiền thưởng cuối cùng do hai thiên tài cùng nhau thiết kế với tư cách là “Sát thủ diệt PK tuyệt đối”, và kỹ năng chuyên dụng của cô Kỹ năng chuyên dụng [──Tốc× × ×]" là một kỹ năng vượt xa tiêu chuẩn đến mức, chỉ việc xử lý một Tias đơn lẻ thôi cũng có khả năng gây sập server.
Miễn là đồ ăn có calorie cao thì cái gì Tias cũng thích. Xuất thân như thế nên có tư duy “mặc được là được”, là một natural-born cosplayer (cosplayer bẩm sinh), nên cả đồ tắm học sinh cũng mặc luôn.
Nếu đưa Survival ảnh screenshot vụ đó thì có thể hắn sẽ ra giá tới 500 triệu Mani cũng không chừng.
_Katarina


3 Bình luận