Hồi 5 - Hỡi rồng thiên, hỡi rồng vĩ đại! Điều chúng ta khai phá là những điều chưa biết và sự thật (291 - 370)
Chương 311 – Big ・Burning ・Build
2 Bình luận - Độ dài: 2,079 từ - Cập nhật:
Chap 310 – Big ・Burning ・Build
Sau khi tiễn chiếc thuyền đánh cá Celes-gì-đó ra khơi với vị thuyền trưởng dựng quả flag cứng như thép kiểu “Chúng ta sẽ làm một mẻ đổi đời ở đây đóoooo!”— tôi tạm thời quay về Rabbitzuta, rồi cùng Emul đến thăm dinh thự nơi Thánh nữ-chan, người giao nhiệm vụ lần này đang lưu lại.
「Tôi cảm giác tỉ lệ bị nữ hóa mỗi lần dính líu với con người nó cứ cao cao sao ấy.」
Bởi vì Josette cứ nói kiểu “Vậy thì biến thành nữ luôn đi?” như chuyện hiển nhiên, khiến tôi cũng dần tin “ờ chắc nó phải như vậy”. Nhưng mà tôi không thể không cảm thấy có gì đó rất cá nhân trong quyết định đó...
「Sanra-ko-san đầu hơi lắc lư đó desuwa~」
「Chắc là vấn đề về khung xương thôi mà... Emul, chuyển sang chế độ khăn quàng đi.」
「Vâng ạ~!」
Và thế là tôi đã “nhận việc” với tư cách là một kẻ báo thù, nghề tay trái mang hơi hướng thế giới ngầm. Tuy nhiên, cái thứ mà thủ lĩnh đưa cho tôi để chứng minh danh phận… liệu có thực sự dùng được như giấy tờ tùy thân không đây?
.
.
.
「...Vâng, chỉ cần có huy hiệu đó thì anh có thể lên tàu.」
「Tuyệt vời ông mặt giời.」
「Nhà Khai phá, đang ở trước mặt Thánh nữ, xin hãy giữ lời lẽ cho cẩn thận.」
「Không sao đâu mà, Josette.」
「Vâng!」
Vẫn như mọi khi, Josette nhập vai một cách hoàn hảo không khoan nhượng. Cái thái độ thân thiện, nhẹ nhàng trước lúc gặp mặt giờ chẳng còn dấu vết nào.
Mà, nếu đã biết đó là do cô ấy là một kiểu người chơi hardcore nhập vai thì cũng không có gì để khó chịu. Tôi lảng mắt khỏi Josette sau lời can ngăn của Thánh nữ-chan thì khoé miệng hơi nhếch lên một chút rồi nhìn xuống vật chứng minh thân phận mà thủ lĩnh đã đưa cho tôi: [Huy hiệu Chim Nhìn Chằm Chằm – Shoebill Emblem]
「Ấn tượng về bản thân bị mặc định là chim luôn rồi à...」
Ờ thì cũng đúng, phần lớn thời gian tôi đều đội cái mặt nạ chim nhìn chằm chằm, và mỗi khi vào thành phố thì cũng toàn xuất hiện với cái đầu chim, nên nói là không tránh khỏi thì đúng là vậy… nhưng mà… vẫn thấy không cam lòng.
「Dù không tiện công khai, nhưng sự tồn tại của 'kẻ báo thù' đã được vương quốc ngầm cho phép.」
「Kiểu cái ác cần thiết, nhỉ?」
「Vâng.」
Dù vẫn đang tiếp tục nhập vai, Josette không giấu nổi ánh mắt kiểu “muốn biết chi tiết lắm đấy nhé!”, còn tôi thì hỏi lại Thánh nữ-chan một cách nghiêm túc:
「Nhiệm vụ lần này là bảo vệ và hộ tống đức vua... Về lộ trình có thay đổi gì không?」
「Việc hộ tống ngài ấy về dưới sự bảo hộ của chúng ta không thay đổi... Tuy nhiên, có một chút điều chỉnh trong kế hoạch.」
「Là sao?」
「Về cuộc thanh tra lần này do hoàng tộc thực hiện… chúng tôi nhận được thông tin rằng đại công chúa cũng sẽ đi cùng. Đại công chúa và đại hoàng tử thì… ừm, họ… vô cùng không hòa thuận, nên có lẽ là…」
Tức là định làm một mẻ xử gọn luôn cả hai à? Tôi không muốn dính thêm rắc rối kiểu này đâu...
「Chúng tôi sẽ điều thêm người từ phía mình, nhưng trong tình huống khẩn cấp, ngài có thể lo luôn việc hộ tống công chúa điện hạ không?」
「...Hiểu rồi. À, Thánh nữ, tiện thể tôi có một chuyện muốn thỉnh cầu.」
Chỉ một nhịp khẽ giật ở lông mày Josette. Đang phân vân có nên bật vai nữ kỵ sĩ lên không đấy à? Xin lỗi, nhưng nếu mà lằng nhằng là tôi không theo nổi đâu, cho qua nhé.
「Xin mời nói.」
「Tôi sẽ nói thẳng... Tôi muốn xin phép cho một người bạn từ ‘quốc gia kia’ được đồng hành trong chuyến đi lần này.」
Thực ra, nếu hỏi việc xác nhận chuyện này có cần thiết đến vậy không thì cũng không hẳn. Vì Josette và nhóm của cô ấy đều là người chơi, nên chắc chắn họ sẽ không phải kiểu thấy Emul là lao vào xử lý ngay lập tức.
Cái tôi thực sự muốn xem là phản ứng của họ khi nghe đến vấn đề liên quan đến Rabbitzuta.
「Ra vậy... Dù sao thì, trông có vẻ như cậu đã mang theo sẵn rồi. Mà vốn dĩ chúng tôi cũng không định từ chối. Josette, hãy thông báo cho người trên tàu rằng ‘khi thấy một Vorpal Bunny, tuyệt đối không được tấn công’.」
「Rõ rồi. Dragon x4 Tetchi, nhờ cậu truyền lại nhé?」
「Đã rõ!」
Theo đúng màn nhập vai của Josette, các thành viên trong clan “ Đội Cận vệ Thánh nữ-chan” răm rắp tuân theo mệnh lệnh và rời khỏi phòng. Trước khi lướt ngang qua nhau, một người còn nháy mắt với tôi, nên tôi cũng giơ tay sau lưng khẽ vẫy lại.
「Vậy thì đi thôi. Chúng tôi, những người thuộc Tam Thần giáo sẽ lên chiếc Zizi.」
.
.
.
Thế là giờ tôi đang ở Rabbitzuta. Tàu thám hiểm tân đại lục á? Thì có lên đấy. Vì cái giường trong phòng riêng được dùng làm điểm save nên tôi đã save một phát rồi dùng Emul-warp để quay lại. Phải nói là—thật tiện lợi quá đi, đúng là thỏ siêu cấp.
「Nghe nói nhóm đầu tiên đã biến con tàu mắc cạn thành điểm save luôn, tôi có hơi nghi ngờ đấy, nhưng mà...【Cổng dịch chuyển toạ độ - Teleport Gate】vạn tuế!」
「U-uuu... em vẫn muốn tận hưởng việc đi tàu thêm chút nữa cơ mà desuwa...」
Yên tâm đi Emul, chuyến đi sẽ kéo dài vài ngày, tha hồ lắc lư đến chán luôn. Mà thực ra, chừng nào còn Emul — hay đúng hơn là còn mang theo con cái của Vash, thì người chơi vẫn có thể fast travel tùy ý lúc nào cũng được thôi.
「Rồi, tranh thủ lúc còn nhàn rỗi chờ tới đại lục mới thì dọn dẹp mấy việc linh tinh cái nhỉ!」
Nghe đâu Rei-shi chen chân được lên tàu lúc gần chót, nhưng không may lại bị nhét lên con tàu Berhemoth, khiến cậu ấy ôm mặt kêu “Đau khổ quá đi...!” đầy tiếc nuối từ tận đáy lòng.
Bất ngờ nhất là Akitsu Akane cùng Rust mold lại lặng lẽ có mặt trên tàu đi đến tân đại lục. Cơ mà, cái tụi đấy bình thường làm gì cũng mờ ám khó đoán, giờ mới biết là nếu nhận quest từ NPC thương nhân thì có thể leo được lên tàu trinh sát.
Và tất nhiên, như đã đoán, có một đống người chơi lén lút trốn đi hoặc nói đúng hơn là đã từng lén lên. Nghe nói bị phát hiện là sẽ bị tống xuống khoang tàu như nhà giam, nhưng có vẻ nhiều người vẫn nghĩ: "miễn sao đến được đại lục mới thì vài điểm nghiệp cũng chẳng sao cả."
Nếu nghĩ kỹ lại thì bản thân tôi cũng là nhờ quen biết Thánh nữ-chan mới có được vé tàu, cho nên ngoài hệ thống ngẫu nhiên cho người đăng ký chính thức ra thì hẳn còn kha khá đường tắt khác. Nhưng ngược lại, việc dù có nhiều đường lách mà vẫn có người chọn cách vào lậu lại cho thấy mức độ đông đúc của người chơi trong cái game này.
「Nói vậy chứ để tôi đi đổi lại giới tính cái đã.」
「Vâng ạ~」
Yo! Tao tới chơi đây—!!
A, anh bạn Kim Tinh Độc Hạt - Golden Scorpion! Xin lỗi đã làm phiề—guboa.
「Rồi, về rồi. Đây, quà cho nhóc.」
「Woa~ là Tinh Thể Sao Lapistela desuwa~」
Tốt, giờ thì qua chỗ Billac thôi.
Tại Dinh Thự Thỏ, có hai xưởng chế tác. Một là của Vash, cái còn lại là của Billac.
Nếu gọi thẳng thì xưởng của Vash chẳng có gì đặc sắc, còn nếu nói nhẹ hơn thì là kiểu “chắc chắn, vững chãi”. Trong khi đó, xưởng của Billac thì, do phần lớn là lỗi tại tôi, nên ngày càng bị cải tạo theo hướng hỗn loạn khủng khiếp.
「Ồ, đến rồi à. Nhìn nè, đây là mẫu lò luyện mới hoàn chỉnh đó.」
「Oooh... Ơ? Mới chưa tới hai tuần mà?」
Chỉ tay về phía góc, thấy Aramis nằm sõng soài, trông như thể kiệt sức đến cùng cực... À, hiểu rồi (nhìn là biết luôn).
「Ờ thì, ta cũng bắt thằng ngốc kia giúp một tay... với lại chính nhà ngươi cứ dồn cả đống việc lên đầu ta nên giờ cũng quen tay trong việc xử lý kim loại rồi.」
「Còn cả thông số tăng trưởng ẩn không hiển thị dành riêng cho nghề chế tác nữa sao...? Dù gì nâng cấp lò cũng giống nghề xây dựng hơn là rèn...」
Mà thôi kệ. Được lộc rơi xuống đầu thì cứ hưởng thôi, ngồi mà nghi ngờ thì có ích gì.
Cơ bản, vì bối cảnh game là kiểu châu Âu thời trung cổ, nên lò rèn cũng có hình dạng giống lò nướng pizza. Tất nhiên, ở xưởng Billac thì góc phòng có thêm mớ thiết bị kiểu bàn mổ viễn tưởng hiện đại, nhưng cứ lơ đi được rồi.
Cái nên chú ý là lò luyện vừa được nâng cấp. Nhìn bên ngoài như kiểu cái thùng phi được gia cố siêu cấp, nhưng khác biệt lớn nhất so với lò bình thường là: không có chỗ để ném nhiên liệu vào.
「Lửa nhà ngươi đem tới ấy... nói ngắn gọn thì là loại lửa 'không bao giờ tắt và tự sinh sôi' đấy.」
Nói cách khác: "Nếu để yên thì nó sẽ phá tung lò từ bên trong, nên phải gia cố cực mạnh." Tôi thì chẳng mặn mà gì với nghề sản xuất nên chuyện này như gió thoảng tai, nhưng dù sao thì cũng đã dùng đến mấy loại khoáng sản hiếm có khó tìm, nên việc tăng cường sức mạnh cho Aradval Hỏa Kiếm Đã Tàn có vẻ thành công rực rỡ.
「Ta sẽ cho nhà ngươi thấy toàn lực của ta!!」
Dù là người, tôi cũng thuộc dạng chiều cao trên trung bình, vậy mà cây đại kiếm Aradval vẫn to đến mức đứng cạnh tôi thì trông chẳng khác nào tấm thép xây nhà. Khi Billac vác nó thì lại càng giống đang gánh vật liệu xây dựng chứ chẳng phải vũ khí.
Không cần bất kỳ hỗ trợ nào, Billac một mình nhấc Aradval lên, ném vào lò luyện. Tay còn lại nắm lấy viên ngọc đỏ khắc phù văn đang phát sáng, vung lên với khí thế không khác gì vũ công múa lửa.
「Nèeeee, cháy mẹ mày đêêêêê!!!!」
「Ném rồi đó ạ desuwa!!」
「Tư thế chuẩn ghê, vô được MLB đấy!」[note73339]
Ngay khoảnh khắc Billac ném viên ngọc vào lò, chiếc lò siêu cấp gia cố bắt đầu tỏa ra ánh chớp từ bên trong, phát ra âm thanh kinh hoàng như sắp nổ tung.
Emul bị ánh sáng trắng rọi thẳng vào mắt, lăn đùng ra giãy giụa.
「Fuhyyaaaa! Mắtttt emmmm cháyyyyy rồiiiii desuwaaaa!?」
「Khoan, Billac, có ổn không đấy!?」
「Chút này đã nhằm nhò gì!」
「Ơ, không, chờ đã, này này này—」
Cái ánh sáng hừng hực đó đủ để thiêu sống cả đống người trong một giây nếu ai lỡ thò tay vào.
Mà không phải màu đen thì càng hấp thụ nhiệt dữ lắm sao? Định nướng BBQ cả lũ à!?
_____________________________________________________________
Việc lò rèn hoàn thành sớm thế này không phải hơi "thuận tiện quá mức" à?
...Là nhờ Aramis và các thợ xây của Rabbitzuta làm việc cật lực đó! Với lại, nếu bỏ lỡ đúng cái thời điểm này thì lần tiếp theo nhét được nó vào câu chuyện sẽ bị kéo lùi rất xa, nên xin hãy cho qua cho… gì cũng được mà, thật đấy (cryyy)
.
.
Từ giờ trở đi, nếu thấy nhân vật chính nữ hóa quay trở lại thành nam, thì bạn cứ nghĩ đơn giản là: "À, thằng này vừa qua nhà bạn chơi về đấy."


2 Bình luận