Kuro no Maou
Hishi Kage Dairi Morino Hiro
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 38: Đôi cánh bị xé toạc

Chương 787: Giải cứu Charlotte (1)

3 Bình luận - Độ dài: 3,099 từ - Cập nhật:

Ngày hôm sau, ngày 27 tháng Bình Minh.

Không lâu sau khi bình minh ló dạng, những người dân tị nạn từ hai ngôi làng phía đông và phía tây bắt đầu đến nơi. Dẫn đầu họ là Fiona và Sariel. Trong tình huống này, việc họ tự mình đến đây sẽ nhanh hơn là cử người đưa tin.

"Cô ta bị điên à?"

Đó là phản ứng của Fiona ngay khi nghe tôi kể lại sự việc.

Ngay cả Fiona, người thường vô tư lự cũng phải thốt lên như vậy.

"Anh đã cố gắng ngăn cản cô ấy... nhưng anh càng nói thì cô ấy càng làm ngược lại."

Kết quả là, sáng hôm qua, Charlotte đã dẫn 100 kỵ binh đến làng khai hoang với hy vọng tìm kiếm người sống sót.

Tôi đã cố gắng thuyết phục cô ấy từ bỏ ý định ngu ngốc đó.

Nhưng tất nhiên là cô ấy không nghe. Charlotte luôn làm ngược lại những gì tôi nói. Tôi thậm chí còn không thể bắt đầu một cuộc trò chuyện với cô ấy.

Tôi đã nhờ trưởng làng nói với cô ấy rằng việc bảo vệ dân làng  là ưu tiên hàng đầu... nhưng...

"Ta là Charlotte Tristan Spada! Là hoàng tộc, ta sẽ không bao giờ bỏ rơi người dân! Dù chỉ còn một người sống sót ở làng khai hoang, ta sẽ không ngần ngại đến cứu họ!!"

Cô ấy đã có một bài phát biểu hùng hồn.

Trưởng làng và dân làng đều cảm động trước sự tự tin của Charlotte và ca ngợi cô ấy là "đúng là công chúa của Spada".

Họ đã vẫy tay chào đón đội kỵ binh của công chúa khi cô ấy lên đường. Tất nhiên, họ hy vọng những người quen ở làng khai hoang sẽ được cứu, và họ cũng sẽ ủng hộ bất kỳ ai dám đối đầu với lũ quái vật.

Nhưng 100 kỵ binh thì làm sao có thể chiến thắng được lũ quái vật đó?

"Nhưng em cứ nghĩ anh sẽ đi theo cô ấy."

"Anh không thể làm những chuyện vô trách nhiệm như vậy."

Tôi là đoàn trưởng của một đội lính đánh thuê. Tôi có trách nhiệm với các thành viên của mình. Tôi không thể tự ý bỏ rơi họ.

Nhưng ngay cả khi tôi chỉ là một mạo hiểm giả tự do... việc đi cứu viện bây giờ cũng đã quá muộn. Nếu lũ chuột mới xuất hiện ngày đầu tiên, có lẽ vẫn còn kịp.

"Đã hơn ba ngày rồi. Ngay cả khi anh bị mất trí nhớ, anh cũng sẽ không mạo hiểm đi cứu người trong tình huống này."

"Vậy thì, chúng ta sẽ hộ tống dân làng đến làng Dacia như dự định."

"... Không, tôi nghĩ chúng ta không thể làm vậy."

"Tại sao?"

"Vì người đi cứu viện là công chúa của Spada."

Sariel đã nói ra điều mà tôi đang băn khoăn.

"Chúng ta là lính đánh thuê, không phải hiệp sĩ. Chúng ta không có nghĩa vụ phải bảo vệ công chúa."

"Đúng là vậy, nhưng chúng ta không thể để cô ấy chết được."

Đầu tiên, dù cô ấy ghét tôi, nhưng cô ấy là em gái ruột của Will.

Nếu đây là cuộc chiến tranh giành ngai vàng đẫm máu, tôi sẽ không ngần ngại bỏ mặc cô ta, nhưng mối quan hệ giữa hai anh em họ không hề tệ. Họ là gia đình của nhau.

Và Công chúa Charlotte cũng là một nhân vật quan trọng đối với Spada. Vì cô ấy là công chúa.

Ngay cả khi không tính đến sự nổi tiếng của cô ấy, thì giá trị chính trị của cô ấy trong việc kết hôn chính trị  cũng rất lớn. Cuộc hôn nhân của Charlotte có ý nghĩa quan trọng đối với việc bảo vệ Spada khỏi Thập Tự Quân. Dù là Avalon, Rune, hay thậm chí là tôi như Will đã từng nói đùa, nếu Charlotte kết hôn với một trong số ứng cử viên trên, cô ấy có thể kêu gọi sự hỗ trợ để bảo vệ Spada.

"Ít nhất, cái chết của Charlotte vào lúc này sẽ không có lợi cho Spada."

"Nếu có nhiệm vụ giải cứu người tự ý xông vào chỗ chết, sẽ chẳng ai thèm nhận đâu."

"Anh cũng không muốn mạo hiểm trong tình huống này. Nhưng anh không thể để cô ấy chết được."

"Cô ấy khởi hành hôm qua, phải không chủ nhân?"

"Ừ."

"Có ai quay trở lại không?"

"Không có ai, cả dân làng lẫn hiệp sĩ."

"Chắc là thành mồi cho lũ chuột rồi, hoặc  không là bị bao vây và cố cầm cự... Khả năng cứu viện kịp thời là rất thấp."(Fiona)

"Anh biết. Nhưng Charlotte là công chúa. Các hiệp sĩ sẽ bảo vệ cô ấy đến cùng. Có lẽ cô ấy vẫn còn sống."

Fiona thở dài và nhấp một ngụm trà do binh lính Homunculus pha, rồi ăn một miếng bánh. Cô ấy có vẻ khá ung dung.

"Zwei, tôi giao quyền chỉ huy cho cậu."

"Vâng, Fiona-sama."

Mặc dù phản đối, nhưng có vẻ như Fiona đã chấp nhận quyết định của tôi.

Tuy nhiên, nói gì thì nói, dáng vẻ Fiona chỉ huy cấp dưới lại khá ra dáng một cách bất ngờ Cô ấy là kiểu người làm được việc.

"Tôi sẽ đi trinh sát trước bằng Shiro. Drei, tôi giao quyền chỉ huy cho cậu."

"Rõ!"

Sariel cũng ra lệnh.

Zwei, phó đội trưởng đội ma thuật sư, và Drei, phó đội trưởng đội bộ binh, có cá tính rõ ràng hơn Ein, người anh của họ.

Dù có ngoại hình giống hệt nhau, nhưng Zwei có vẻ phóng khoáng, còn Drei thì có vẻ nghiêm túc.

Có lẽ vì chín người đầu tiên, Cửu Vô Danh đã hoạt động trong thời gian dài, nên quá trình hình bản ngã của họ cũng phát triển hơn. Nghe nói họ đã làm đủ thứ việc theo lời của Lily, nên chắc hẳn cũng đã tích lũy được nhiều kinh nghiệm.

"Đội kỵ binh hạng nặng của tôi sẽ phụ trách giải cứu. Đội ma thuật sư và đội bộ binh sẽ tiếp tục hộ tống dân làng, nhưng Fiona và Sariel sẽ đi cùng tôi. Zwei, Drei, tôi giao nhiệm vụ hộ tống dân làng cho các cậu."

"Yes, My Lord"

Họ trả lời tôi với giọng điệu đều đều, không hề có chút cá tính nào. Có lẽ tôi cần phải giao tiếp với họ nhiều hơn.

Dù sao thì, kế hoạch đã được quyết định.

"Và Sik, cô sẽ lái Nhện Sắt và đi cùng tôi."

Tôi đã giao nhiệm vụ điều khiển xe tăng bốn chân "Nhện Sắt" cho Sik.

Cô ấy hiện  là người phụ trách việc khôi phục Nhện sắt.

Thêm vào đó, cô ấy đã làm việc cùng Simon, nên cô ấy hiểu biết về công nghệ cổ đại hơn những Homunculus khác.

"Yes, My Lord Tôi có thể tháo bỏ xe ngựa không?"

"... Không, cứ kéo theo đi. Để đề phòng bất trắc."

"Vâng, thưa ngài."

Xe ngựa quá chậm. Nhưng Nhện Sắt là xe tăng bốn chân cổ đại, có thể di chuyển với tốc độ của kỵ binh. Nó đủ mạnh để kéo theo một chiếc xe ngựa lớn mà không bị giảm tốc độ.

"Không có Lily-san, em thấy hơi lo lắng"

"Ừ, anh cũng vậy. Anh đã quá quen với việc dựa dẫm vào cô ấy."

Hiện tại, dù lực lượng chiến đấu không tệ, nhưng việc Lily không có mặt vẫn khiến tôi có cảm giác bất an ở đâu đó.

Nhưng bây giờ,Lily đang một mình gánh vác trọng trách ở Karamara. Chúng tôi không thể nào ỷ lại vào cô ấy mãi được.

"Không còn thời gian nữa, chúng ta khởi hành thôi."

Mặc dù không hào hứng lắm, nhưng Fiona đã đồng ý và Sariel tuân theo. Chúng tôi không thảo luận thêm nữa và lên đường giải cứu nàng công chúa đỏng đảnh.

" Ồ, các cậu đang định đi đâu à? May quá, chúng ta không bị lỡ nhau."

Đúng lúc đó, cánh cửa của Hội mạo hiểm giả bật mở, và một người đàn ông bước vào.

Anh ta cao lớn, đeo một thanh đại kiếm sau lưng, mái tóc vàng dựng đứng, và nở nụ cười tươi tắn. Tôi nhận ra anh ta ngay lập tức.

"Kai, sao cậu lại ở đây?"

"Không chỉ mình tôi đâu."

Kai liếc nhìn sang bên cạnh, và một đôi cánh trắng xuất hiện từ phía sau cánh cửa.

"Không lẽ nào, Nell cũng đến sao!?"

"Ehehe, tớ đến rồi đây."

Nell xuất hiện với nụ cười tinh nghịch, như thể vừa đi chơi về.

“Chuyện này là thế nào vậy?”

"À, ừm, thì là..."

"Bọn tôi định làm nhiệm vụ với tư cách là "Wing Road". Nghe nói Char cũng đang ở đây."

À phải rồi, sau chiến tranh Galahad, "Wing Road" đã tạm dừng hoạt động. Nero và Nell đều đã trở về quê hương, còn Charlotte và Will thì đang làm việc ở lâu đài.

"Đúng vậy! Thật trùng hợp khi cậu cũng ở đây, Kurono-kun!"

Bây giờ tôi là lính đánh thuê, nên việc nhiệm vụ trùng với khu vực của 'Tempest' cũng có thể xảy ra… Nhưng mà, chuyện xảy ra ngay đột ngột thế này thì nếu nói là tình cờ cũng đúng.

Nell liên tục nhấn mạnh từ "trùng hợp", nên tôi chỉ gật đầu.

"Mà, Char đâu rồi? Tôi nghe nói cô ấy đang bảo vệ ngôi làng này."

"Về chuyện đó—"

Tôi tóm tắt tình hình cho hai người họ.

"Hahahahaha! Đúng là Char!"

"Ưm... Xin lỗi cậu, Kurono-kun, vì đã gây rắc rối cho cậu..."

Kai cười phá lên khi nghe về hành động liều lĩnh của Charlotte, còn Nell thì cúi đầu xin lỗi.

"Haiz, không có onii-sama, Chị Char lại làm loạn rồi."

"Không hẳn đâu, dù có Nero thì cậu ấy vẫn sẽ làm những chuyện vô lý."

Họ đang nói xấu Charlotte, một điều thường thấy giữa các thành viên trong nhóm, nhưng bây giờ không phải lúc để tán gẫu. Tình hình đang rất cấp bách.

"Chúng tôi sẽ đến làng khai hoang, nơi đã trở thành hang ổ của lũ chuột để giải cứu Charlotte. Còn hai người thì sao?"

"Còn phải hỏi sao?"

"Tất nhiên là bọn tớ sẽ đi cùng cậu!"

Kai cười tươi, còn Nell gật đầu mạnh mẽ.

Và như vậy, chúng tôi có thêm hai đồng minh mạnh mẽ, hai mạo hiểm giả hạng 5.

—--------------------------

Con đường dẫn đến ngôi làng khai hoang nhỏ hẹp, gập ghềnh, và phủ đầy tuyết. Nhưng chúng tôi vẫn có thể nhìn thấy dấu vết của đội kỵ binh 100 người do Charlotte chỉ huy, nên không sợ bị lạc.

Một khối kim loại khổng lồ đang rầm rầm tiến về phía trước trên con đường quê phủ đầy tuyết.

Xe tăng bốn chân "Nhện Sắt" dẫn đầu đội kỵ binh hạng nặng của Kurono, xé toạc lớp tuyết dày. Cỗ máy chiến tranh cổ đại này có thể di chuyển mãi mãi, miễn là còn năng lượng ether, và nó đang dọn đường cho đội kỵ binh.

Kurono, đội trưởng của đội lính đánh thuê, cưỡi Nightmare Merry, con ngựa undead  đen tuyền, đi ngay sau Nhện sắt, giữ một khoảng cách vừa đủ để tránh bị tuyết văng vào người. Bên cạnh anh là Kai, cưỡi trên lưng một con Bicorn vạm vỡ, không hề thua kém Nightmare Merry về kích thước và sức mạnh.

Kai nói chuyện với Kurono với vẻ mặt thư thái, như thể họ không phải đang trên đường đến một chiến trường sinh tử. Kurono không hề ngạc nhiên, vì cậu biết Kai là kiểu người luôn mỉm cười ngay cả khi đối mặt với nguy hiểm.

Tốt hơn là việc xông vào hang ổ của lũ chuột cũng thoải mái hơn là đi ngăn cản Lily, người đang bị ghen tuông che mờ lý trí.

Đi ngay sau hai người họ là Ein, phó chỉ huy và Prim, át chủ bài của đội kỵ binh hạng nặng, cùng với các thành viên khác của đội kỵ binh hạng nặng, xếp thành hai hàng dọc ngay ngắn.

Và đi cuối cùng là Fiona và Nell.

"Cô cũng thật kiên trì khi đuổi theo đến tận đây."

"C- Cô muốn nói gì thì nói, tôi chả quan tâm đâu."

Fiona nhìn Nell với ánh mắt thờ ơ, nhưng Nell có thể cảm nhận được sự khó chịu của cô ấy.

Nell cũng cảm thấy mình hơi chột dạ, nên trả lời một cách yếu ớt.

"Tôi biết là cô sẽ không từ bỏ sau chuyện đó"

"Tất nhiên rồi. Nếu dễ dàng bỏ cuộc như vậy, thì làm sao có thể đạt được tình yêu mình muốn chứ!"

Bình thường thì không ai phải liều mạng vì tình yêu cả. Nhưng Nell đã làm vậy. Cô ấy đã sẵn sàng chiến đấu với Lily, thậm chí giết chết cô ấy nếu cần.

Fiona cũng phải công nhận quyết tâm của Nell.

Điều đó không có nghĩa là cô ấy ủng hộ Nell.

"Nếu cô có thể giúp đỡ Kurono-san, thì cứ tự nhiên. Còn nếu cô chỉ gây cản trở, hãy biết tự lượng sức mà tránh xa ra."

"Grr... Chỉ vì đã trở lại làm người yêu mà cô trở nên tự mãn rồi à, kiêu ngạo thật!"

"Tôi nghĩ anh ấy đã rất rộng lượng khi không đuổi cô đi, Nell."

"Ặc!?"

Nell là người duy nhất không đạt được gì sau trận chiến với Lily.

Lily là hôn thê, Fiona là người yêu, còn Sariel dù vẫn là nô lệ, nhưng Kurono đã quan tâm đến cô ấy hơn.

Nhưng Nell thì vẫn vậy, Kurono vẫn chỉ coi cô ấy là bạn.

Đúng như Will đã nói, Nell đang thực hiện kế hoạch để thay đổi điều này... nhưng "mãi mãi là bạn" là câu nói tàn nhẫn nhất đối với cô ấy.

"C-cô cứ chờ xem... Tôi đã đọc hết bộ "Cám dỗ của Prim", tôi đã học được rất nhiều kỹ thuật quyến rũ đàn ông..."

"Hở."

Fiona hơi rùng mình khi nhìn Nell lẩm bẩm với ánh mắt vô hồn.

Lily-san, cô chắc chắn rằng người này phù hợp để tham gia hậu cung sao? Cô ta đang ngày càng trở nên kỳ quặc - Fiona nghĩ vậy sau khi gặp lại Nell.

—--------------------

Khoảng cách đến làng khai hoang không quá xa, và chúng tôi đang di chuyển với tốc độ cao. Chúng tôi sẽ đến đó trong vòng nửa ngày.

Tôi nhìn lên bầu trời, và thấy một con Pegasus đang sà xuống, dưới ánh mặt trời vẫn chưa lên cao.

Đó không phải là Pegasus hoang dã, mà là Sariel, người được cử đi trinh sát.

"Chủ nhân."

"Cô đã về rồi à, Sariel. Tình hình ở làng khai hoang thế nào?"

"Công Chúa Charlotte và đội kỵ binh "Tempest" vẫn còn sống. Họ đang sử dụng phép thuật phòng thủ để chống lại lũ chuột."

Thật sao, không có pháo đài gì mà họ vẫn cầm cự và sống sót trước bọn chúng cả ngày trời. Đúng là đội kỵ binh tinh nhuệ của công chúa.

Nhưng nếu họ chỉ có thể phòng thủ mà không thể thoát ra, thì có nghĩa là họ đã bị bao vây. Một vòng vây dày đặc đến mức ngay cả những hiệp sĩ tinh nhuệ cũng không thể nào đột phá.

"Chúng ta có thể phá vỡ vòng vây không?"

"Khó, nhưng có thể."

Tốt, nếu có cơ hội, chúng tôi sẽ không do dự.

Charlotte, mục tiêu ưu tiên hàng đầu vẫn còn sống, và các hiệp sĩ cũng vẫn còn sức chiến đấu.

Xông vào, giải cứu, và rút lui —--- nói thì dễ, nhưng chỉ cần một sai lầm nhỏ hay một chút chậm trễ, vòng vây của lũ chuột sẽ khép lại. Chúng tôi chỉ có chưa đến 50 người. Nếu đối đầu trực diện với hàng vạn con quái vật, chúng tôi chắc chắn sẽ bị áp đảo.

"Họ có biết chúng ta đang đến không?"

"Tôi đã gọi họ từ trên không."

Vậy thì, họ đã chuẩn bị sẵn sàng để rút lui. Với những hiệp sĩ tinh nhuệ như vậy, chắc chắn họ sẽ không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nhỏ nào."

"Họ còn sức chiến đấu không?"

"Phép thuật phòng thủ của họ sắp bị phá vỡ. Họ sắp đến giới hạn rồi."

"Chúng ta phải nhanh lên. Tăng tốc"

Đích đến đã gần kề. Nightmare Merry tăng tốc mà không cần tôi phải thúc giục.

Chúng tôi sẽ xông thẳng đến làng khai hoang mà không dừng lại.

"Fiona."

"Vâng, em đây."

Fiona đã đến gần sau khi thấy Sariel trở về.

"Chúng ta sẽ cùng nhau tấn công, mở đường máu. Sau đó, anh sẽ chặn bên phải, còn em chặn bên trái."

"Chỉ cần một đòn tấn công thôi sao?"

"Với sức mạnh của vũ khí cổ đại, chúng ta có thể phá vỡ vòng vây. Nhưng chỉ có anh và rm mới có thể tạo ra bức tường ma thuật đủ lớn."

"Anh nói cũng đúng. Sử dụng lửa được không?"

"Ừm, lửa là điểm yếu của chúng."

"Kurono-san, em sẽ không thua anh đâu."

"Dù anh có sử dụng "Quang Quỷ Vương Overlimit", anh cũng không nghĩ có thể đánh bại hỏa ma thuật của em đâu ."

Chúng tôi trao đổi vài câu bông đùa, rồi nhanh chóng bàn bạc kế hoạch, một kế hoạch đơn giản, dựa hoàn toàn vào sức mạnh.

Mọi người đều đồng ý, "Yes, My Lord", kể cả Nell và Kai.

Nửa giờ sau, chúng tôi đã nhìn thấy đích đến.

Không còn bóng dáng của những ngôi nhà, chỉ có một biển chuột trắng đang di chuyển và tiếng gầm rú vang vọng, một chiến trường địa ngục.

Tôi không ngờ mình lại phải tham gia một cuộc tấn công kiểu kỵ binh.

Tôi hơi lo lắng, vì đây là lần đầu tiên tôi làm điều này... nhưng lòng trung thành của cấp dưới và sức mạnh của vũ khí đã tiếp thêm sức mạnh cho tôi.

Chỉ là một đàn chuột mà thôi, tôi sẽ dễ dàng nghiền nát chúng.

" Đi thôi, tấn công!!"

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

Trong dàn harem thì ng bthg nhất là simon
Xem thêm
Ờm,ko rõ cô đánh giá kiểu gì,nhưng lily chẳng phải là đứa chập mạch nhất sao?
Xem thêm
vãi thât, tất cả đứa con gái trong dàn harem của ảnh có bth đâu, fiona có nhìn lại mk khi nói k đấy
Xem thêm