Buổi sáng ở Igwynt, tại tầng hầm của Tháp Bách Sam đang vô cùng nhộn nhịp.
Bên trong Cục Bình An, mọi người qua lại liên tục. Ở một góc đại sảnh, một cánh cửa sắt nặng nề đứng đó, khu vực làm việc gần đó không có người.
Dường như do mọi người đang quá tập trung vào nhiệm vụ, nên chẳng ai để ý đến chiếc bàn trống. Nhưng họ không hề hay biết, cánh cửa sắt nặng nề, trước đó đã đóng kín, bắt đầu từ từ mở ra, để lộ một bóng người lén lút.
Tay xách một chiếc cặp táp, Brandon, một người đàn ông đeo kính và trông thư sinh, bước ra từ phía sau cánh cửa. Đầu tiên, anh ta đóng cửa cẩn thận, sau đó thận trọng liếc nhìn xung quanh.
"Mọi thứ vẫn ổn. Cho đến nay vẫn chưa ai nhận thấy điều gì bất thường. Mình đã lấy được nhiều thứ nhất có thể rồi. Bây giờ là lúc trốn thoát khỏi đâu."
Nắm chặt chiếc cặp nặng trịch, Brandon nghĩ thầm. Anh ta đã lấy mọi thứ có thể từ Hầm Kín của Cục — các tài liệu mật, vật phẩm chứa tâm linh và các cổ vật huyền bí. Những thứ này sẽ đóng vai trò là thành tựu và vốn liếng tương lai để anh ta có thể khẳng định vị thế trong Thánh Thể sau này.
Nhiệm vụ, được Buck giao cho Brandon, là đánh cắp càng nhiều càng tốt từ Hầm Kín của Cục trong khi Giám đốc Cục và Đội Thợ Săn vắng mặt. Nhiệm vụ giờ đã hoàn thành được một nửa. Bước cuối cùng là rời khỏi Cục với chiếc cặp táp mà không bị phát hiện — một nhiệm vụ đầy rẫy nguy hiểm.
Các lối ra của Cục đều nằm dưới sự giám sát của Hải Đăng. Những chiếc đèn này có thể xuyên thấu vật thể và tiết lộ dấu vết tâm linh. Nếu nó phát hiện dấu vết chưa được ghi nhận trước, đèn sẽ kích hoạt báo động, cảnh báo toàn bộ Cục.
Chính vì những chiếc đèn này, mà các thế lực, hội kín,... bên ngoài không dám xâm nhập Cục, và các vật phẩm huyền bí trong Cục cũng không dễ bị mang ra.
Lí do Brandon luôn mang theo một lọ thuốc Chén Thánh mà không bị phát hiện là vì dấu vết tâm linh của nó rất nhỏ, và nó được đựng trong một ống nghiệm được khắc Bóng Tối. Cho phép anh ta tránh bị phát hiện miễn là anh ta không đứng trực tiếp dưới những chiếc đèn.
Nhưng bây giờ thì khác. Các vật phẩm trong chiếc cặp táp đang tỏa ra dấu vết Tâm Linh mạnh gấp trăm lần so với ống thuốc mà anh ta mang theo. Chỉ cần bước vào phạm vi phát hiện của đèn thì chắc chắn sẽ kích hoạt báo động. Tuy nhiên, Brandon đã có kế hoạch.
Hít một hơi thật sâu, anh ta thò tay vào túi và lấy ra một đầu ngón tay người đã bị cắt nham nhở. Đây là một vật phẩm chứa tâm linh Chén Thánh, bị tịch thu trong một cuộc đột kích vào căn cứ của Burton và được cất giữ trong Hầm Kín. Bây giờ Brandon đã đánh cắp nó, nhưng giữ bên mình thay vì bỏ vào cặp táp. Nó là chìa khóa để anh ta trốn thoát.
Liếc nhìn những đồng nghiệp đang không hề hay biết gì, Brandon chớp lấy một khoảnh khắc không ai để ý. Anh ta kín đáo cho ngón tay vào miệng, nhai nó không chút do dự và nuốt xuống. Sau đó, nắm chặt chiếc cặp táp, anh ta chạy về phía một trong các lối ra.
Lối ra này là lối thoát có ít Hải Đăng nhất. Mặc dù vẫn không thể tránh khỏi việc đi vào phạm vi bị phát hiện khi đi qua lối vào, nhưng việc trì hoãn thời điểm bị lộ diện đến giây cuối cùng sẽ giúp anh ta có thêm thời gian để trốn thoát.
Bước chân của Brandon ngày càng nhanh hơn về phía lối ra đã chọn. Khi anh ta sắp bước vào phạm vi của Hải Đăng, anh ta lấy ra một Ấn Ký Nuốt Chửng từ trong túi — một vật phẩm khác được lấy từ Hầm Kín. Ấn Ký này, từng bị Đội Thợ Săn tịch thu, giờ đã được áp lên trán anh ta. Khi nó cháy, biểu tượng của Chén Thánh xuất hiện trên trán anh.
"Xin ban cho con sự bảo vệ của Ngài, hỡi Chén Máu Vĩ Đại," anh ta lẩm bẩm.
Vào khoảnh khắc đó, tâm linh Chén Thánh bên trong anh ta trào dâng. Thể chất của Brandon trở nên mạnh mẽ hơn, và với một cú dậm chân, anh ta lao qua khu vực phát hiện trong chớp mắt.
Hải Đăng gần nhất nhấp nháy dữ dội, và khoảnh khắc sau, tiếng báo động vang lên khắp Cục, làm mọi người giật mình. Những người trong sảnh quay về phía chiếc đèn đang nhấp nháy đầy ngạc nhiên.
Họ thấy Brandon, ôm chặt chiếc cặp táp, biến mất qua lối ra.
"Có kẻ đang lấy cắp các vật phẩm cấm! Bắt hắn lại!" một trong những thành viên Cục còn lại hét lên, chỉ tay về phía lối ra. Một nhóm người đuổi theo ngay lập tức.
Trong khi đó, Brandon, được sức mạnh của Ấn thúc đẩy, bước hai bậc cầu thang một lúc. Anh ta lao như bay qua một cánh cửa bí mật ở tầng trệt của Tháp Bách Sam, chạy nước rút về phía sảnh chính với tốc độ kinh hoàng.
Trong sảnh, bà Ada ngồi ở quầy lễ tân, tò mò nhìn một bó hoa vừa được giao. Khoảnh khắc yên bình của bà bị phá vỡ khi một chiếc chuông báo động nhỏ trên bàn bà bắt đầu reo inh ỏi, âm thanh chói tai khiến bà giật mình.
"Cái gì nữa đây?"
Nhìn tiếng chuông báo động nhỏ đang reo, bà Ada không khỏi nhíu mày nói. Đúng lúc đó, tiếng bước chân vội vã tiến đến. Bà quay lại và thấy Brandon, rõ ràng đang rất hoảng loạn, chạy nước rút về phía cửa chính với một chiếc cặp táp.
Trong tích tắc, Ada đã hiểu ra tình hình. Đứng dậy khỏi bàn, bà chộp lấy một khẩu súng từ ngăn kéo và nhắm vào Brandon đang bỏ chạy.
"Mày nghĩ mày đang mang tài sản của Cục đi đâu, thằng nhãi ranh chết tiệt kia?!" bà hét lên bằng giọng đe dọa và bắn liên tục.
Tiếng súng khiến những dân thường gần đó hoảng loạn, bỏ chạy tán loạn. Brandon, bất ngờ vì lần đầu tiên thấy sự hung hãn của bà Ada, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục chạy, hy vọng bà ta bắn trượt.
Ada bắn năm phát, sự tức giận của bà thể hiện rõ trong mỗi lần bóp cò. Mặc dù bốn phát đầu trượt, phát cuối cùng trúng vào tay Brandon, khiến anh ta hét lên đau đớn và đánh rơi chiếc cặp táp. Đồ bên trong của nó đều văng ra sàn nhà.
nghiến răng chịu đau, Brandon vội vã đóng chiếc cặp táp lại, nhặt những gì có thể nhặt và lao ra khỏi tòa nhà. Đến khi Ada ra đến cửa, anh ta đã biến mất vào con phố bên ngoài.
...
Trong một con hẻm vắng vẻ ở khu phố trên của Igwynt, Brandon loạng choạng bước đi, thở dốc nặng nề. Anh ta lo lắng liếc nhìn xung quanh, đảm bảo không ai truy đuổi mình. Cuối cùng, anh ta thở sâu và tựa vào một bức tường.
Hiệu ứng của Ấn Ký đã tan biến từ lâu, và cuộc rượt đuổi kéo dài đã khiến anh ta kiệt sức. Anh ta cần một chút thời gian để phục hồi trước khi đến điểm hẹn của tổ chức.
Bàn tay run rẩy của anh ta, giờ đã mất hai ngón tay, đang ở trước mặt. Nhìn chằm chằm vào những đầu ngón tay đày máu, anh ta lẩm bẩm: "Con mụ già chết tiệt đó... Một ngày nào đó, tao sẽ tự tay giết chết mụ."
Khóa chiếc cặp táp lại, Brandon ổn định nhịp thở và loạng choạng bước ra giữa con hẻm.
"Cứ đợi đấy... Một khi tao trở thành Kẻ Vượt Giới, tao sẽ trả sòng phẳng mối thù này."
"Ngươi sẽ không sống đến ngày đó đâu," một giọng nói lạnh lùng vang lên từ phía sau.
Giật mình, Brandon quay phắt lại và thấy một người đàn ông gầy gò, mũi khoằm, mặc áo khoác và đội mũ màu xám.
"Ngươi là..."
Trước khi Brandon kịp nói bất cứ điều gì, người đàn ông đó đã đâm một con dao vào tim anh ta.
Mắt Brandon mở to không tin khi anh ta gục xuống một vũng nước.
Đứng trên thi thể bất động, Edrick châm một điếu thuốc, nhả khói khi nói.
"Kẻ phản bội chỉ có một kết cục thôi, đúng không, anh Brandon?"
Từ vũng nước, thi thể Brandon cựa quậy. Anh ta đứng dậy, rút con dao ra khỏi ngực và trả lại cho Edrick.
"Đương nhiên. Đó là những gì tôi xứng đáng phải nhận," Brandon bình tĩnh trả lời.
Edrick nhếch mép cười và bước đi, Brandon theo sát phía sau, tay cầm chiếc cặp táp.
Con hẻm trở lại im lặng, chỉ còn lại những vệt máu nhạt trong vũng nước.


1 Bình luận