Thời gian trôi đi khi ánh sáng ban ngày dần tắt và màn đêm dần len lỏi.
Khi bóng tối bao trùm Igwynt, thành phố chìm trong màn đêm tĩnh mịch. Trong bóng tối đó, một cuộc họp khẩn cấp đang diễn ra.
Trong một căn phòng rộng rãi, ánh sáng lờ mờ, các thành viên cốt cán của Thánh Thể Đỏ Thẫm ngồi im lặng ở hai bên chiếc bàn ăn dài thắp nến. Không giống như những buổi tụ họp lần trước, không có những món ngon đẫm máu nào bày trên bàn, và số lượng người của họ ít hơn một người so với trước.
Bầu không khí nặng nề, mỗi khuôn mặt đều rất nghiêm túc — một sự tương phản rõ rệt với sự thoải mái thường thấy trong bữa ăn trước đây của họ.
"Burton đã chết. Theo thông tin từ Cục Bình An, hắn được tìm thấy đã chết tại nhà, cùng với tất cả thuộc cấp tại căn cứ của hắn.", Buck, một người đàn ông trung niên gầy gò với khuôn mặt vàng vọt và bộ ria mép mỏng, ngồi gần đầu bàn nói. Sau khi nghe Buck nói xong, ông già lưng gù với đôi mắt mở to ngồi chéo đối diện hắn lên tiếng trong sự kinh ngạc.
"Chết? Gã đó thực sự chết rồi sao?! Buck, chẳng phải ngươi đã cảnh báo hắn rút lui rồi sao? Sao hắn vẫn có thể chết dưới tay bọn thợ săn đó được?" Clifford lớn tiếng, Buck đáp lại bằng một giọng điệu thận trọng.
"Không phải Cục. Theo những gì ta thu thập được, Burton đã bị giết trước khi những thợ săn kịp đến chỗ hắn — theo một cách rất khủng khiếp. Bây giờ chính Cục Bình An cũng đang tự hỏi ai đã giết Burton trước họ," Buck tiếp tục nói một cách nghiêm túc. Clifford thoáng sững sờ trước tiết lộ này.
"Cái gì... có người đã nhanh tay hơn Cục sao? Ai ở Igwynt có đủ khả năng để làm điều này? Là Grayhill sao?" Clifford hỏi với vẻ khó tin, Buck lắc đầu và tiếp tục.
"Không... Mặc dù Grayhill không thích chúng ta, nhưng hắn là một người có nguyên tắc và sẽ không vi phạm tính trung lập của Ách Nguyệt Chi Thủ. Lần này... Chỉ sợ là có một thế lực mới đang trỗi dậy ở Igwynt."
"Một thế lực mới... Chẳng lẽ vụ việc của Albert cũng liên quan đến bọn chúng? Chẳng lẽ đây cũng là một hội kín?!" "Thật vậy... Tôi nghi ngờ 'Edrick' mà Burton nhắc đến trước đó đã bị chúng chiêu mộ. Mặc dù tôi không biết bọn chúng theo con đường tâm linh nào, nhưng rõ ràng là chúng đang đối địch chúng ta." Vừa nói, Buck vừa đập mạnh tay xuống bàn trong cơn giận, khiến chiếc bàn rung lên.
"Để có thể dọn dẹp căn cứ của Burton và giết tất cả mọi người ở đó trong một thời gian ngắn như vậy, cho thấy chúng có sức mạnh rất lớn. Tôi ước tính chúng phải cử ít nhất hai hoặc ba Kẻ Vượt Giới cho vụ này — nếu không thì không thể nhanh đến thế."
Buck tiếp tục nói bằng giọng nghiêm túc, và Clifford dường như lộ rõ vẻ bất an.
"Một hội đối địch? Và có ít nhất hai hoặc ba Kẻ Vượt Giới? Này, này, Buck, chuyện này nghiêm trọng đấy! Cả Albert và Burton đều đã chết rồi — chúng ta cần báo cho Người Cố Vấn và hãy để ông ấy nắm quyền chỉ huy không!" Clifford thúc giục, giọng anh ta pha lẫn lo lắng. Thánh Thể Đỏ Thẫm đã thống trị Igwynt trong một thời gian dài, nhưng giờ đây họ đang phải chịu những tổn thất nặng nề chỉ trong vài tuần.
Buck im lặng một lát, ánh mắt từ từ chuyển sang người thanh niên tóc màu nâu sẫm vẫn đang im lặng từ nãy đến giờ, ngồi ở phía đối diện anh ta.
"Bill, tình hình hiện tại đã trở nên nghiêm trọng rồi. Chúng ta có thể báo cho Người Cố Vấn không?"
"Không. Người Cố Vấn đã dặn rõ chúng ta không được làm phiền ông ấy trong giai đoạn quan trọng chuẩn bị thăng tiến," Bill thờ ơ đáp. Vẻ điềm tĩnh của anh ta càng khiến Clifford kích động hơn.
"Một hội kín, liên minh với Cục, đang nhắm vào chúng ta, và chúng ta đã mất hai thành viên rồi đấy! Đây là một vấn đề lớn liên quan đến sự sống còn của toàn bộ Thánh Thể đấy, Bill!" Clifford nói một cách lo lắng. Trong khi Bill lắc đầu và nói một cách coi thường.
"Không. Người Cố Vấn đã nói rõ rằng chúng ta phải tự giải quyết mọi việc. Và các ngươi thực sự bất lực đến thế sao? Chẳng phải Người Cố Vấn đã để lại tất cả cơ hội bói toán quý giá của mình cho ngươi sao?"
Vừa nói, Bill vừa liếc nhìn Buck, và Clifford cũng hướng mắt về phía Buck.
"Đúng rồi... Bói toán! Người Cố Vấn đã để lại cho chúng ta những cơ hội bói toán của ông ấy! Buck, bây giờ là lúc sử dụng chúng rồi đấy! Hãy tìm ra lũ khốn đó và cho chúng nếm mùi địa ngục đi!"
Buck ngồi trầm ngâm vài giây, lắng nghe lời họ, trước khi gật đầu đồng ý.
...
Quay ngược thời gian về buổi hoàng hôn hôm đó.
Sau khi xin nghỉ một ngày, Dorothy chắc chắn rằng cô sẽ tận dụng tối đa khoảng thời gian rảnh hiếm hoi của mình. Sau khi hoàn thành "hoạt động ngoại khóa" vào buổi sáng và giải quyết hậu quả, cô dành cả buổi chiều để thong thả khám phá thành phố. Đến khi hết giờ học thông thường, cuối cùng cô cũng lên xe ngựa và về nhà.
Bước xuống xe ở bên đường Hoa Hướng Dương, Dorothy trả tiền và bước lên bậc cầu thang về phía nhà. Sau khi mở cửa bằng chìa khóa, cô chậm rãi bước vào phòng khách nhưng không thấy Gregor đâu.
"Ah... Anh hai không có nhà. Nghĩ lại thì, ban ngày có một vụ án lớn như vậy, thì tối nay anh ấy tăng ca cũng không phải là chuyện lạ..."
Nhìn ngôi nhà trống vắng, Dorothy nghĩ thầm, vẻ mặt của cô vẫn rất thư thái, không hề có chút cảm giác tội lỗi nào vì đã làm tăng thêm khối lượng công việc cho anh trai mình.
Nhận ra Gregor sẽ không về, Dorothy bắt đầu cư xử mạnh dạn hơn. Cô đặt những chiếc bánh và đồ ngọt đã mua trước đó lên bàn cà phê, đá văng đôi giày và nằm dài trên ghế sofa. Cô không yêu cầu bà Harker dưới lầu chuẩn bị bữa tối, cô coi những món tráng miệng là bữa ăn tối của mình, thỉnh thoảng lại duỗi người trên chiếc ghế sofa mềm mại.
"Hmm~~ Ở nhà một mình là thật là thoải mái quá. Chắc sau này mình phải gây thêm chút rắc rối để Gregor phải làm thêm giờ..."
Sau khi duỗi người, Dorothy lẩm bẩm một mình trước khi rút một cuốn sách bìa màu xanh đậm từ trong túi ra. Với tư thế không mấy đoan trang, cô ngả lưng trên ghế sofa, vừa đọc vừa ăn món tráng miệng.
Cuốn sách này không gì khác chính là một bản thảo huyền bí thu được từ nhà của Burton. Khi Gregor vắng nhà, Dorothy có quyền tự do nghiên cứu các kiến thức huyền bí một cách công khai trong phòng khách.
Tuy nhiên, cô vẫn rất thận trọng, đặt một con rối quạ từ trong túi lên bệ cửa sổ để canh gác.
Với khả năng đọc nhanh vượt trội của một Người Thông Tuệ, Dorothy nhanh chóng đọc xong cuốn bản thảo tương đối mỏng, và xem xét lạ toàn bộ nội dung của nó.
Cuốn sách có tựa đề "Sổ tay Bí mật về Thẩm định," được viết bởi một Kẻ Vượt Giới liên kết với tâm linh "Đá". Là một thợ kim hoàn và nhà thẩm định, tác giả đã viết cuốn sách này như một hướng dẫn để xác định các vật phẩm huyền bí. Nó dạy người đọc cách nhận biết các vật phẩm được thấm nhuần tâm linh, phân biệt các cổ vật và tìm kiếm kho báu trong số những món đồ cổ có vẻ bình thường.
"Bất ngờ thật đấy... Nó không phải là kiến thức liên quan đến 'Chén Thánh'. Mình cứ nghĩ là mọi thứ thu được từ một thành viên của Thánh Thể Đỏ Thẫm đều sẽ kỳ dị lắm chứ. Mà làm sao hắn ta có được thứ này nhỉ?"
Dorothy tự hỏi khi lật lại cuốn sách một lần nữa. Cuối cùng, cô tìm thấy một dòng chữ nhỏ ở trang đầu:
"Ngày 6 tháng 12 năm 1240. André tặng Aldrich. Cầu chúc cho tình bạn của chúng ta mãi mãi bền vững."
Sau khi đọc dòng chữ, Dorothy không khỏi nhếch mép cười khẩy, tâm trí cô hiện ra hình ảnh Aldrich với nụ cười xảo quyệt đặc trưng của hắn.
"Haha... Mình tự hỏi lão già đó đã bán 'tình bạn' của André với giá bao nhiêu nhỉ," cô nói, giọng điệu đầy mĩa mai.


6 Bình luận