Cô bé bán bom
码字G - Mã Tự G N/A
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01: Thiếu nữ và Mục tiêu nho nhỏ

Chương 12: Ói thêm tiền ra đi, biết đâu em sẽ...

1 Bình luận - Độ dài: 1,583 từ - Cập nhật:

Giở nghỉ trưa đã trôi qua, Hứa Hiểu Phong trở lại với công việc.

Buổi chiều làm ăn không sánh bằng buổi sáng được. Lý do thứ nhất, đợt hàng đầu tiên đã được xử lý từ sáng, thế nên sẽ cần một khoảng thời gian để đợt hàng thứ hai được gom đủ. Lý do thứ hai, lượng khách hàng đăng ký thành viên ít hơn.

Nhưng mà Hứa Hiểu Phong thấy sao cũng được, chậm mà nhàn rỗi.

Không cần phải vội, dù sớm hay muộn thì tiền vẫn về đều đều.

Trong lúc Hứa Hiểu Phong đang không có gì để làm, những người chơi khác cũng tương tự. Buổi chiều vừa hay cũng là thời điểm thích hợp để nghỉ xả hơi. Mà rảnh rỗi thì hay sinh nông nỗi.

Thế là một nhóm người chơi rảnh rang tụ tập khu quảng trường nơi Hứa Hiểu Phong kinh doanh, người thì không làm gì cả, người thì ngắm đây ngó đó, người thì làm hoạt động quảng bá.

Và còn có những kẻ muốn quấy rầy cô bé loli đây.

Hứa Hiểu Phong nhìn gã người chơi đang đứng trước mặt cô với ID là Hùng Bái Thiên hạ.

“Anh trai muốn dịch chuyển bản thân?”

“Đúng vậy, em gái.”

“Nhưng tọa độ mà anh gửi trông có vẻ gần mà?”

Cô kiểm tra lại bản đồ, xác nhận điểm đến là một cửa tiệm cách đây 300 mét.

“Chân anh bị thương, đi lại hơi khó.”

Chân bị thương? Lại còn trong game? Hắn nghĩ mình mới lên ba hay gì?

Nhưng tiền cũng trao rồi, cháo phải múc thôi.

“Okay anh trai.” Cô giả vờ vọc vạch cái gì đó rồi vỗ nhẹ lên cánh tay anh ta.

Lóe lên theo sau đó là một luồng ánh sáng trắng, Hùng Bái Thiên hạ biến mất.

Không lâu sau đó, anh ta quay trở lại.

Cũng yêu cầu đó, cũng tọa độ đó.

“…”

Hứa Hiểu Phong nhìn anh ta, chớp đôi mắt vài lần.

Sao cũng được, tiền vẫn là tiền. Trả rồi thì tôi làm.

Trong khi cô đang bận ‘chuẩn bị’ cho khâu dịch chuyển lần nữa, Hùng Bái Thiên hạ quay ra sau và giơ ngón tay hình chữ V về phía đám đông.

Vẫn là không lâu sau đó, anh trở lại lần nữa.

Lần này, Hứa Hiểu Phong trợn đôi mắt và lấy ra một tờ giấy, cô đọc to.

“Anh Hùng Bái Thiên hạ, dựa trên giấy ghi chép, hôm nay anh đã sử dụng pháp trận dịch chuyển đến 9 lần đến cùng một địa điểm. Chúng tôi nghi vấn anh đang có hành vi vi phạm pháp luật. Mời anh lập tức đến Đồn Cảnh vệ của thị trấn tự thú.”

“Hở?!” Hùng Bái Thiên hạ cứng đờ người một lúc, sau đó anh lùi vài bước và vội vã khua tay.

“Anh chỉ đùa tý thôi! Anh không dịch chuyển nữa đâu, tạm biệt em gái!”

“Những lời anh nói em nghe đây chi bằng anh dùng nó để giải thích trước mấy anh cảnh vệ.”

“Không phải thật mà! Oan cho anh quá, anh chỉ đang cá cược với tụi đằng sau xem anh lừa được em bao nhiêu lần, bọn họ có thể làm chứng. Anh chỉ đùa tý thôi mà.”

Anh liền chỉ tay về phía lũ bạn đang hóng hớt trong khi cười khúc khích.

“Ê, cứu tao với tụi bây!”

Những người chơi bị anh chỉ tay nhìn nhau một cái, cả bọn đồng loạt quay đi chỗ khác trong khi giả vờ thưởng thức cảnh vật.

“Vây là 9 lần. Tao bảo rồi, mấy NPC trong đây không có ngu đâu.”

“Chậc, thiếu một lần nữa là tao hốt khẩm rồi.”

“Ê, dù sao thì cứ vậy mà bỏ mặc nó có ổn không?”

“Không sao đâu. Nó là lolicon chính hiệu từ đầu xuống đít. Mày cũng thấy nó cười ghê tởm thế nào mỗi khi sáp lại gần con bé mà.”

Đôi tai thính của Hứa Hiểu Phong bắt lấy từng con chữ.

Cô nở một nụ cười ngọt ngào trước Hùng Bái Thiên hạ và vẫy tay.

“Vĩnh biệt anh trai.”

Cô dúi tờ giấy về phía ngực của gã và kích hoạt pháp trận dịch chuyển. Lần này điểm đến là Ngục tù.

Về tờ giấy cô dúi vô ngực gã sao? Không một nội dung nào liên quan đến hành vi vi phạm cả. Chỉ độc một câu: “Anh trai Cảnh vệ ơi, gã này bắt nạt em!”

Theo sau đó là hình vẽ đơn giản phác họa một chiếc giỏ tre.

Những anh lính quản ngục nhìn tỏ rõ sự bối rối khi thấy có người đột nhiên xuất hiện, họ nhặt tờ ghi chú gần đó lên và đọc.

“Thằng nhãi này dám quấy rầy cô bé ấy ư? Bắt giữ nó!”

Quay trở lại quảng trường, Hứa Hiểu Phong phủi tay và nhìn đồng phạm của gã Hùng Bái Thiên hạ như một lời cảnh cáo.

Đám người buôn dưa lê thấy cảnh tượng vừa nãy liền thốt lên.

“Thì ra 9 lần là giới hạn… trước khi bị bắt nhỉ?”

“Ý mày là chúng ta có thể quấy rối con bé 8 lần à?”

“Quấy rối con bé? Nghe không ổn tý nào… nhưng tao thích!”

“Tao cũng chịu tụi bây luôn rồi đấy! Dù có giam cũng không thể giữ tụi bây được mà!”

Đôi tai Hứa Hiểu Phong co giật. Cô nhìn họ với ánh mắt hình viên dạn nhưng không kém phần đáng yêu.

Cô phẩy tay phát một và người chơi vừa mới đòi ‘quấy rối con bé’ đã biến mất.

Sau đó cô từ tốn viết thêm một tờ ghi chú: “Đây là đồng phạm, hắn muốn ‘quấy rối’ em.”

Tờ ghi chú biến mất theo.

Sau cùng, cô giơ cao một tấm biển ghi: “Ai muốn trở thành đồng phạm nữa đâu?”

Xoay một vòng trong khi tay giơ tấm biển, cô khiến khu vực xung quanh trở nên yên ắng trông thấy.

Hứm. Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, tưởng bà đây chỉ biết làm bộ đáng yêu thôi ư?

Nhân viên phụ giúp cô cũng theo đó mà lên tiếng.

“Đám người ngoài các ngươi liệu mà cư xử cho đàng hoàng! Em ấy tốt bụng lắm mới giúp các ngươi, và đây là cách các ngươi trả ơn à?”

“Không sao nữa rồi anh Toby.” Hứa Hiểu Phong giật lấy tay áo của anh.

“Thực ra… nếu các anh trai đây có thể làm một thẻ Thượng hạng, họa may em có thể…”

“PHỤT…”

Đám đông đồng loạt ho sặc sụa.

“Con mẹ nó! Cái game này còn miếng liêm sỉ nào không?! Cái gì mà không tiền không nên chơi?”

“Từ lúc phát hành tới giờ, chỉ có thể diễn tả game bằng từ: hút máu!”

Ấy thế, vẫn chả có ai đăng ký thành viên.

Nhưng một số người không cam lòng liền đưa sự việc lên diễn đàn. Được nhiều bên tham gia sau khi đăng tải, một bài đăng bỗng leo lên top 1 tìm kiếm trên diễn đàn chính thức.

Hãy tránh xa Chuyển phát nhanh Gió Đông chuyên buôn gian bán dối: Chiêu trò hút máu của nhà phát hành khiến dư luận phẫn nộ.

Bài đăng chủ yếu nói về quá trình tính toán ra ‘trị giá’ của dịch vụ, 100 tệ chỉ để tiết kiệm 10 phút. Bài đăng cũng chỉ trích kịch liệt hệ thống khách hàng thành viên như một chiêu trò mồi chài.

Nội dung bài đăng đi kèm với nhiều ảnh chụp màn hình trong trò chơi, dữ liệu cùng những lập luận khiến cho bài đăng trở nên thuyết phục, không còn chỗ nào để phản bác.

Tuy nhiên, phần bình luận bên dưới lại bàn luận rôm rả về một vấn đề khác.

[Vác balo lên và đi]: Chuyển phát nhanh nào? Là sao?

[Dầu tôi, tôi rán]: Đọc mãi đọc hoài vẫn chưa hiểu được. Làm gì có dịch vụ chuyển phát nào dám để giá đó? [note73101]

[Người chơi ẩn danh]: Khoan đã, làng 66 mấy người có chuyển phát hả? Sao làng 217 chúng tôi không có?

[Lửa lửa lửa]: Làng 45 cũng không có.

[Người chơi ẩn danh]: Làng nào không có chuyển phát giơ tay đê. Làng 113!

[Em đẹp lắm]: Làng 213.

[Chân trời suy vong]: Làng 4.

[Nhược Thủy Tam Thiên]: Làng 873.

[Đá bay mùa hạ]: Chủ thớt bị đần à. Cái này là chuyển phát tức thời, ông không dùng thì để người ta dùng. Ông thấy đắt nhưng có người thấy rẻ. Tưởng tượng thử ngoài đời mà có thể giao một phát tới luôn đi, lúc đó giá phí sẽ như thế nào?

[Bàn tay Luyến ái]: Chạm cỏ đi anh bạn, game là game, đời là đời, hai cái khác nhau.

[Người chơi ẩn danh]: Vậy tóm lại… này là đặc quyền của làng 66 à?

Tuy dưới bài viết nổ ra cuộc tranh luận sôi nổi song nội dung của nó hoàn toàn đi ngược lại với ý định ban đầu của người đăng.

Kết quả là đa số người chơi vì quá ghen tị nên đồng loạt ấn nút báo cáo lên nhà phát triển về vấn đề bug trong trò chơi.

Ghi chú

[Lên trên]
我命油我不油天 (Dầu tôi, tôi rán) là cách viết cố tình sai của câu "Đời tôi, tôi tự quyết".
我命油我不油天 (Dầu tôi, tôi rán) là cách viết cố tình sai của câu "Đời tôi, tôi tự quyết".
Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

Quảng bá miễn phí
Dù ko muốn cx pk tư bản nếu ko muốn tư bản sẽ bị tư bản thao túng để trở nên tư bản từ đó thiết lập thế giới đầy tư bản,vì tư bản 🐧
Xem thêm