Tập 01: Thiếu nữ và Mục tiêu nho nhỏ
Chương 07: Mở cửa! Thần tài đến!
4 Bình luận - Độ dài: 1,528 từ - Cập nhật:
Hứa Hiểu Phong suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng.
“Thế này đi, anh sẽ gửi em hướng dẫn chiến lược đặc biệt. Sau đó em có thể tìm đọc mấy cái hướng dẫn cơ bản để ráng theo kịp nhịp độ của game.”
“Anh hai không chơi chung với em sao?”
“Không, anh bận rồi. Hơn nữa, chúng ta còn chẳng ở chung một làng Tân thủ.”
“Chậc, anh hai vẫn mãi là anh hai, vì game mà bỏ bê em gái mình.”
“Bán em gái đây! 50 xu ai mua không?”
“Quả là anh trai em!”
Chủ yếu Hứa Hiểu Phong dự định chia sẻ hướng dẫn về Nhiệm vụ Thiện cảm, cũng là hệ thống mà phần lớn người chơi vẫn chưa mở khóa. Vì Hứa Hiểu Nguyệt ở một làng Tân thủ khác, điều đó cũng có nghĩa em ấy sẽ không bị dính bẫy ‘báu vật’ lừa bịp, phần thưởng cũng vẫn còn đang chờ ở đó. Có thể nói em ấy đang ở trên mảnh đất hoang chờ người đến khai phá.
Phải chi có thể đổi làng Tân thủ, Hứa Hiểu Phong sẽ tung hoành bốn phương ‘khai phá’ hết.
Hứa Hiểu Nguyệt tay cầm thịt xiên vừa ăn vừa lướt diễn đàn trên điện thoại bằng tay còn lại, sau đó cô dúi điện thoại về phía anh trai cô.
“Anh hai nghĩ gì về bài hướng dẫn này?”
Hứa Hiểu Phong đá mắt nhìn.
Ái chà chà?! Một ‘bô lão’ tự xưng trong giới game!
“Mai này có thấy mấy bài đăng của mấy gã có dấu tích xanh như này thì đừng tin, đến cả chấm phẩy cũng không.”
“Gì nghe ghê vậy trời? Nhưng anh trai này bảo anh ta hoàn thành nhiệm vụ trong 2 tiếng và nhận được vật phẩm ‘Thần thoại’, một chiếc giày cũ! Anh ta cứ khăng khăng đây là vật phẩm ‘tiền đề’ hay đại loại gì đấy. Cười xỉu lên xỉu xuống luôn á!”
Khuôn miệng Hứa Hiểu Phong co giật.
Sao nghe quen quen thế nào ấy nhỉ? Chắc không phải lỗi do mình đâu…
“Khục khục, tóm lại là không nên đọc những thứ này. Thay vào đó em kiếm bọn streamer hàng đầu với triệu người theo dõi mà coi hướng dẫn, tuy đơn giản nhưng ít ra nó đáng tin cậy.”
“Ồ, oke anh hai.” Hứa Hiểu Nguyệt lướt tìm lần nữa.
“Thế người này thì sao?”
Hứa Hiểu Phong nhìn.
Ấy, gã này là Khói lửa Bốn phương! Không hổ danh em gái Hứa Hiểu Phong này, tâm linh tương thông, tìm một phát ra ngay kiệt tác!
“Gã này à? Lươn lẹo, hay giấu diếm thông tin và chuyên gia giật tít. Kiểu này dễ quả báo nhãn tiền lắm, lướt đi.”
Đây là ‘lợn vàng’ bị anh dụ vào ‘chuồng’ rồi. Em mà theo bước gã này thì ví tiền của em cũng ung thư giai đoạn cuối đấy.
“Người ta là blogger cả chục triệu người theo dõi đó, anh dựa vào đâu mà nói thế?”
“Phư phư, thích thì anh nói. Nhưng nhớ một điều, game nào chứ riêng game Dị giới, quả báo đó sắp đến rồi! Giàu mà gà thì cũng không đọ lại cao thủ chơi game bằng trình như anh được đâu!”
“Cao thủ?” Hứa Hiểu Nguyệt lướt nhìn anh từ trên xuống dưới.
“Cao cỡ nào? Cao 168 cm hả?”
“Ê, anh 171 nha!”
“Trừ 3 cm của giày.”
“3 cm?! Sao không chặt chân anh và nói anh 130 cm luôn đi cho rồi?! Em có còn là người không?!”
“Bình tĩnh bình tĩnh anh hai. Làm miếng nước hạ hỏa nè.”
Thông thường Hứa Hiểu Phong hay bị cô em gái trêu chọc về chiều cao. Không hiểu sao lần này anh lại trở nên kích động, dỗi không dỗ không chịu.
Một hồi lâu sau, điềm tĩnh trở lại, cậu nhận ra.
Mịa cái game này chân thực quá đấy, ảnh hưởng tâm trí người ta trong thực tại luôn rồi.
Sau đó cậu gửi trực tiếp một bài hướng dẫn đàng hoàng cho cô em gái nhằm ngăn cô theo bước người khác mà sa bẫy của anh trai mình.
Ăn vặt đêm khuya đã xong, cả hai trở về nhà ngủ. Dù không cảm thấy mệt mỏi, Hứa Hiểu Phong vẫn ngủ để duy trì giờ giấc sinh hoạt.
……………
Trưa thức dậy, cậu chào tạm biệt em gái để đi ra ngoài rút tiền trong game ra để tiêu xài.
Dị giới cũng có hệ thống rút – nạp tiền tiện lợi, thế nhưng Hứa Hiểu Phong quyết định chọn phương thức an toàn hơn. Chức nghiệp đặc biệt của cậu dù sao vẫn là bí mật không nên bật mí.
Ngoài ra, đã chơi game nghiêm túc thì phải có một tài khoản riêng cho nó.
Tiện thay, nhà phát triển game đã dự tính điều này từ trước. Họ đặc biệt thành lập Ngân hàng Dị giới, cam kết bảo mật người dùng tuyệt đối và hoạt động bình thường như bao ngân hàng khác.
Đằng sau chuyện này có điều gì lẩn khuất, Hứa Hiểu Phong không quan tâm. Miễn là tốt thì anh vẫn sẽ sử dụng.
Sau khi rút 1,000 xu vàng, tương đương 10 vạn tệ, cậu lấy lại thẻ và trở về nhà. [note72899]
Bẹt!
Cậu quăng thẻ đến trước mặt Hứa Hiểu Nguyệt.
“Em có cần mua gì không? Trong thẻ có 10 vạn tệ, cầm lấy mà xài!”
Cậu chỉ đơn thuần nhân dịp này khoe khoang tý.
Bao giờ tiền tiêu vặt của em gái cũng gấp ba lần cậu. Thế nên mỗi lần đồ gaming gì là phải xin xỏ đồng thời… chịu hình phạt tra tấn.
Như cái lần đồng phục nữ sinh trung học đó chẳng hạn.
Hay là cái lần đồng phục hầu gái.
Thậm chí là cả cái lần trang phục miêu nữ!
“Hả? Gì? Nhiêu? 10 vạn?!” Hứa Hiểu Nguyệt giật bắn người.
“Bộ anh vừa trúng độc đắc à? Thần tài vừa gõ cửa anh sao?”
Hê, đây chỉ là tiền đút túi thôi. Anh trai em giờ giàu rồi!
Thế nhưng Hứa Hiểu Phong thầm nghĩ. Thế nhưng, cậu sẽ không rút nhiều hơn số tiền cần thiết để trang trải cuộc sống.
“Một nửa ở trỏng là của em. Mật khẩu là ngày sinh hai đứa. Thấy anh hào phóng với em không? Thế nên là…”
Cậu ghé người sát lại, xoa xoa ngón tay với nhau.
“Mấy cái hình ảnh không hay đó trong điện thoại của em…”
“Hửm? À, em xóa lâu rồi.”
“Đúng là em gái yêu quý của anh.”
“Vâng vâng, mấy cái đó dùng một lần xong chán rồi. Hay là mình hướng tới một đỉnh cao mới đi, lần tới là đồ thỏ được không?”
“Cút cút!” Giật chiếc thẻ lại, Hứa Hiểu Phong mặt hầm hầm quay trở về phòng.
“Anh vào game đây. Đừng làm phiền anh trừ khi khẩn cấp.”
“Mới giờ này vào rồi á? Trong game chắc còn chưa rạng sáng nữa.”
“Thời gian trôi nhanh không đợi một ai, tuổi trẻ một khi qua đi không trở lại.”
Thời gian của Hứa Hiểu Phong quý giá vô cùng, một phút trễ là một lượng tiền trôi tuột đi.
Giúp đỡ em gái là một chuyện.
Tuy hai người ngoài mặt chí chóe nhau dữ dội song bên trong lại là một cặp anh em thân thiết với nhau. Ngay cả vô số trò ‘ức hiếp’ mà cô em bày ra cũng đều trên cơ sở có sự đồng thuận ngầm từ phía cậu.
Sinh đôi với nhau cả, không chiều chuộng sao được?
…Trừ khi cậu bị thao túng tâm lý để có suy nghĩ như vậy. Từng bước từ tóc giả cho đến trang điểm, có lẽ cậu sẽ không bao giờ nhận ra.
……………
Đăng nhập vào trò chơi, Hứa Hiểu Phong lập tức để ý hai thứ.
Một là dù cô đăng xuất vị trí khác nhưng giờ cô lại ở trên giường.
Hai là hôm nay cô đã thăng lên Cấp 4. Tối hôm qua cô vẫn đang ở Cấp 3 với 60% thanh kinh nghiệm.
Dù không chơi, điểm kinh nghiệm của cô vẫn cứ tiếp tục tăng.
Thêm cả chi tiết nằm ở trên giường, một suy nghĩ lạnh sống lưng thoáng qua trong đầu cô.
Có lẽ nào nhân vật vẫn tiếp tục tồn tại dù mình đã thoát game? Có lẽ nào đây là thế giới thật?
Dòng suy nghĩ bất chợt bỗng đè nặng lên tâm trí cô nhưng cũng đồng thời khiến cô cảm thấy đôi chút nhẹ nhõm.
Hên là mình giữ danh tính trong game của mình bí mật kể cả là với em gái. Cái tài khoản ngân hàng đó cũng là tài khoản ẩn danh.
“Đã đến lúc phải đẩy nhanh tiến độ kế hoạch kiếm tiền.”
Cô có linh cảm rằng với cái chức nghiệp đặc biệt này, Nhiệm vụ Cá nhân của cô ắt ẩn chứa điều gì đó quan trọng.


4 Bình luận