Shangri-La Frontier ~ Kus...
Kata Rina Ryosuke Fuji
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Hồi 5 - Hỡi rồng thiên, hỡi rồng vĩ đại! Điều chúng ta khai phá là những điều chưa biết và sự thật (291 - 370)

Chương 333 - Tôi thì thầm với anh, chất chứa trong đó là một khao khát mãnh liệt đến tan chảy

6 Bình luận - Độ dài: 2,156 từ - Cập nhật:

Nếu chẳng may truyện này bị cho sang Nocturne thì chắc là tại tên này nha (haha)

-Katarina-

ノクターンノベルズ(Nocturne Novels) Là chuyên mục dành cho nội dung người lớn (18+)

-Elycon-

____________________________________________________________

Ngày đầu tiên sống sót sau thảm họa (tái bổ sung).

Trong tộc Elf Rừng đang lan truyền thông tin kiểu 「Có một quái vật hình người nguy hiểm ở gần đây」nghe mà sợ thật đấy.

「Mày muốn chơi à? Hả? Nếu dám kiếm chuyện với tao thì ít nhất cũng phải cấp 99 rồi đúng không?」

Tôi thì vốn chẳng thể hiểu nổi biểu cảm của loài bò sát, nhưng có vẻ con Raptor này không đủ can đảm để thể hiện khí thế khi phải đối mặt với thiết bị tự động bỏ chạy dưới cấp 99 là tôi.

Khi tên cuối cùng trong đám cụp đuôi bỏ chạy, cá thể đầu đàn cũng gầm gừ đầy tiếc nuối rồi quay lưng tháo lui.

「Hứ, làm ơn gan dạ lên tí đi, như mấy con khủng long tí hon kia kìa.」

Mà có vẻ tụi nó cả bầy đều dính hiệu ứng vết khắc nhỉ? Giống như lũ Majority Hound ấy?

「Trong mấy tình huống kiểu này, tự dưng lại thấy biết ơn vể khắc ghê… Dù vậy, rốt cuộc tất cả đều là do con chó Lycaon chết tiệt.」

Tôi cần phải giữ cho động lực luôn tươi mới.

Tộc Elf rừng thì đúng là nhát cáy, nhưng chính vì thế nên lại cực kỳ hữu dụng khi cần … Nói cách khác, khả năng do thám của họ rất vượt trội.

Hiệu ứng vết khắc của tôi là dạng bị động, nên ngay khi một con quái có cấp độ cao hơn tôi bước vào phạm vi, hiệu ứng “dụ quái vật” sẽ được kích hoạt.

Tuy nhiên, nhờ tộc Elf Rừng do thám ở ngoài phạm vi ấy, nên có thể tránh được những quái vật mạnh. Còn với quái vật dưới cấp 99 mà bình thường tôi sẽ phải tránh, thì giờ chỉ cần tôi xuất hiện là tụi nó bỏ chạy.

Xét về tổ hợp thì đúng là gần như mạnh nhất rồi đấy? Dù vậy, việc do thám diện rộng lần này là nhờ có một đám tộc Elf Rừng hoạt động như thể là thành viên tổ đội tạm thời... Gần như không cần giao tranh mà bọn tôi vẫn tiến vào được ngôi làng bị bỏ hoang của tộc Elf Rừng.

「Thì ra 「lời nguyền」 của Lycaon còn có giai đoạn tiếp theo ?」

「Game này ấy à, mấy chỗ đó kiểu cũng khá là ngẫu hứng, nên chả có gì chắc chắn cả...」

Nói là giải lời nguyền mà cứ như liếm kẹo ngọt rồi update lên mãi thì chắc chắn là bịa ngay tại chỗ rồi còn gì... AI quá xịn cũng là một vấn đề đấy.

「Tôi nghĩ là sắp tới nơi rồi... Hesh, có cái dấu hiệu hay gì đó chỉ tộc Elf Rừng mới nhận ra được không?」

「... thì có đấy, nhưng mà...」

「Mấy thứ truyền lại từ đời tổ tiên xa xưa thì làm gì mà thế hệ hiện tại còn nhớ được chỗ đặt dấu hiệu chứ, Tottori.」

Bị nói trúng tim đen hay gì mà Hesh trừng mắt nhìn tôi, nhưng rồi cũng chẳng phản bác lại lời nào.

Thôi nào, việc quên mấy thứ kiểu này là chuyện thường trong game rồi. Nào là khoá bị mất, cửa thì bị khoá vô lý ấy... mấy căn nhà thiết kế chỉ để mở khoá thôi mà phức tạp cầu kỳ vậy thì tụi sống trong đó cũng cực chứ có sướng gì đâu.

「Bệ hạ, lẽ ra chúng thần nên tiến thẳng đến căn cứ, nhưng mong người lượng thứ cho việc đi đường vòng không cần thiết này.」

「Không sao cả, ta cho phép. Việc chiếm lại làng của tộc Elf  Rừng … sẽ không phải là hành động vô ích với những người tiên phong của Einwls khi tiến vào vùng đất này.」

Xin lỗi ông vua nhé, chứ thật ra cả tôi lẫn Tottori đến 90% đều vì động cơ cá nhân. Mở khoá giới hạn cấp độ thì làm gì có lý do không làm…

「A—, khụ... Điện hạ, đã đi bộ lâu rồi, người có thấy mệt... không, ạ?」

Thật ra thì tốt nhất là đừng nghĩ tới sẽ giữ cho tinh thần ổn định, nhưng vai diễn không cho phép tôi phớt lờ vị công chúa đầu tiên lúc này. Gắng lên nào tôi ơi, cố lên tôi ơi...

「Không sao đâu, Sunraku-sama. Vì có ngài và mọi người bảo vệ khỏi lũ quái vật nên tôi thấy rất yên tâm mà.」

Trường hợp của Fae rác thì kỳ lạ thật dù cốt truyện ghi là quái vật nhắm vào cô ấy, nhưng trong game, bọn quái vật lúc nào cũng chỉ ghét mỗi người chơi thôi là sao hả trời~?

「Điện hạ quả thật là mạnh mẽ.」

「Trời ơi! Fufufu, đó phải là lời tôi dành cho Sunraku-sama mới đúng chứ!」

Uoooo... Dù hành vi và lời nói đều vô cùng tử tế, nhưng chấn thương tâm lý trong lòng tôi, chấn thương tâm lý đang dâng trào ahh... OK bình tĩnh lại, chuyển hướng suy nghĩ nào.

「Này Emul… Em có bao giờ thấy rằng trí tuệ… thật sự là thứ kiêu ngạo lắm không?」

「 khi Sunraku-san bắt đầu nói mấy câu cao siêu là y như rằng anh đang nghĩ mấy chuyện chẳng đâu vào đâu đấy desuwa」

Hiểu tôi quá rõ rồi đấy...

Rốt cuộc, vì đây là game theo thời gian thực, và vì cả tôi lẫn Tottori đều còn có việc ngoài đời, nên dĩ nhiên là không thể đến nơi ngay trong ngày hôm đó được.

Sau vài lần đăng xuất, chợp mắt chợp tai, tụi tôi cứ chậm rãi mà tiến lên... Dù vậy, theo lời Tottori thì đó vẫn là 「tốc độ đáng kinh ngạc」 và thế là đến một ngày sau kể từ cuộc chạm trán, tụi tôi cuối cùng cũng đã đến được vị trí có thể nhìn thấy nơi đó từ mặt đất.

「Ra vậy… những dây leo phát triển theo dạng mạng nhện và có tính liên kết lan ra khắp nơi, xung quanh còn bị bao vây bởi một lớp bụi gai chẳng khác gì hàng rào thép gai...」

Với ít nhất là đám quái vật nhỏ, chuyện phòng thủ sẽ dễ như chơi, vẫn đủ sức cản bước với quái lớn kiểu như Tam đầu Tyranno. Chỉ cần bắn tên các kiểu để đuổi đi là hoàn thành phòng thủ rồi... Hừm, Tôi lại càng không hiểu nổi tại sao tộc Elf Rừng xưa kia lại bỏ nơi này.

Chẳng lẽ từng bị tấn công bởi mấy con quái trên không kiểu Draculs hay Dinocoatl? Nếu thế thì... cũng có lý?

「Nếu mà đào hào xung quanh rồi cắm thêm mấy cọc gỗ nữa thì chỗ này thành cơ sỡ vững chắc bá đạo luôn ấy chứ?」

「Đâ, đây chính là Tiaplaten...! Quê hương của tộc Elf Rừng chúng ta...!」

Có vẻ xúc động quá nên mất cảnh giác, mấy tên Elf Rừng cứ thế lao vào rồi bị dính ngay vào đám dây leo rỉ ra chất nhầy dính dính, kẹt cứng không nhúc nhích nổi. Tôi nheo mắt nhìn bọn nó rồi thở dài rồi đi tìm lối vào trong.

Chậc, cứng ghê. Đám dây leo này có vẻ còn có cả kháng cắt nữa? Ểh, thanh Duexlam của tôi giờ dính đầy chất nhầy rồi kìaaaa...

「Emul, xử lý đi.」

「Roger desuwa~!」

Nếu là ma pháp phi vật chất thì làm gì sợ dính nhớp chứ!? …Ểh, ma pháp bị hấp thụ rồi, chết tiệt! Với cả tạo sao dây leo lại có mùi bạc hà vậy hảaaa!?

「Này, Sunraku, từ trên cây nhìn xuống thì thấy có thể băng qua được đám dây leo này đấy.」

「Không, leo cái cây to tổ bố như cây Giant Sequoia này thì chịu rồi... Ồ, dùng thang dây à.」

Ổn không đấy? Có dính dính không? Ờ, may quá, không dính.

Lo ngại lớn nhất là liệu đức vua có leo nổi cái thang dây này không, nhưng nhờ vào lòng cảm thông với kẻ yếu của lũ Elf Rừng tốt bụng, rốt cuộc ngài cũng leo lên được một cách suôn sẻ.

Thân cây mà to thì đương nhiên cành cũng to, nên miễn là không mất cân bằng nghiêm trọng thì có thể đi lại thoải mái trên mấy cành cây to đùng ấy.

「───Ồ, cái này thì...」

Vén nhánh lá sang hai bên, cảnh tượng mở ra trước mắt.

Về mặt bố cục bản đồ thì nơi này giống như Thirdrema hay Lulias, nhà cửa xếp theo vòng tròn trên một cao nguyên, kiểu 「cơ sở quan trọng nằm ở trung tâm bản đồ đấy nha~」 Chẳng lẽ đây là xu hướng thiết kế của team làm map à?

Trung tâm của ngôi làng này có một kiến trúc nổi bật rõ rệt, khác hẳn với những công trình gỗ xung quanh… nói là khác biệt kỳ lạ cũng được… ngoại trừ cái đó ra thì đây là một ngôi làng nông thôn phương Tây nhỏ bé, giản dị… không, nói là 'làng' thì nghe có vẻ quá hoành tráng, thực ra thì giống như kiểu: 'chỗ này trống trống nên cứ tạm thời mở đường mòn, rồi tạm dựng mấy cái nhà lên'… đại loại vậy

「Cái sự tạm bợ trong kiến trúc này, cộng thêm vẻ hoang tàn, khiến nỗi buồn ở nơi này càng rõ nét hơn...」

「Chẳng thấy có ruộng hay vườn gì cả... Đừng bảo là tụi này sống bằng săn bắt đấy nha? Cái đám nhát chết kia á?」

Tôi cứ nghĩ thứ tộc Elf Rừng thiếu là "dũng khí", nhưng xin đính chính: Thứ tụi này thực sự cần là văn minh. Trước khi bàn đến can đảm hay không, thì mấy cái cơ bản như phát triển căn cứ, cải tạo cơ sở vật chất đã nát bét cả rồi.

「Tôi đã nghĩ, biết đâu đây là một nhánh kết thúc khác trong mạch truyện… nhưng có vẻ không phải rồi nhỉ…」

Tôi cũng đồng ý với Totori, người vừa lẩm bẩm một cách lặng lẽ. Ít nhất thì đây là một nơi đã kết thúc rồi... Một chỗ không còn hy vọng nữa. Tôi không biết tổ tiên đám này đã bỏ chạy lúc nào, nhưng để sống lại ở nơi hoang tàn, đổ nát như thế này thì chắc chắn là rất khó khăn.

Mà, nếu nhóm người chơi thuộc nghề sản xuất… như kiểu cô nàng Emilia ấy. Miễn có nhiều nhân lực xây dựng cộng thêm nguồn nguyên liệu ổn định, thì sử dụng nơi này làm căn cứ thứ hai cũng không phải là điều bất khả thi...

「───Em đã rất muốn được gặp anh.」

Ồ, cùng với một hơi thở nóng ấm, 「giọng nói đó」 xuyên qua tai tôi rồi tấn công trực tiếp vào não.

「Hiiii!!?」

Cả người tôi nổi hết da gà lên. Không phải vì bỗng nhiên có tiếng gọi sát bên tai.

「Mày……!」

「Em đã rất muốn được gặp anh…… từ rất lâu…… luôn tìm kiếm anh đấy da yo~?」

Giọng nói đó, cách nói đó đã in sâu vào ký ức tôi.

Đứng ngay sát bên tôi là một người phụ nữ, nở một nụ cười toe toét đến mức như xé toạc cả khuôn mặt, và không phải bằng 「giọng nói」đã thì thầm vào tai tôi trong khoảnh khắc vừa rồi mà là bằng cái 「giọng điệu」 đầy vẻ làm bộ ma mị, thứ mà cô ta hay dùng nhất.

9fcebed8-002b-4858-b6d5-67bfb4858289.jpg

「……Nutscracker…………!!」

「Bây giờ thì là Deep Slaughter…… da yo, Sunraku-kun~ ufufufufufu~」

Deep…Deep Slaughter…? Ah ah, ý nói nghĩa bóng chứ gì, tôi biết ngay mà, mẹ kiếp thật!! [note74008]

___________________________________________________________

Điểm tuyệt vời của những dây leo bảo vệ làng tộc Elf Rừng đây!

Do có tính kết dính nên chúng hoạt động như một mạng lưới tự nhiên, có thể khống chế chuyển động của quái vật!

Chúng tỏa ra mùi mà lũ quái hệ côn trùng ghét, nên ngay từ đầu quái vật còn chẳng thèm lại gần!

Bền hơn vẻ ngoài rất nhiều, lại giăng theo kiểu mạng nhện nên không dễ gì bị xé rách đâu!

Chúng hấp thụ ma pháp, nên cả những đòn tấn công ma pháp cũng không xi nhê gì!

Điểm yếu của tộc Nhân Rừng đây này!

Không hoàn toàn tin tưởng vào sức mạnh của dây leo.

Sức mạnh của dây leo không được truyền lại cho thế hệ sau.

Khi bị quái vật đuổi theo lúc quay về làng nên bỏ cuộc luôn, chẳng chống cự gì cả.

Mà thật ra cũng hay bị mắc vào dây leo.

Ghi chú

[Lên trên]
deepthroater- deepthroat- bú lút cán
deepthroater- deepthroat- bú lút cán
Bình luận (6)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

6 Bình luận

Cuối cùng cũng gặp Deepslaughter 👀
Xem thêm
Là ai z:)?
Xem thêm
@Orangez: con vợ bái thiến simp thằng chim
Xem thêm
Nutcracker, nghe đau đấy 💀
Xem thêm
Gọi rei-shi đi anh chim oi.
Xem thêm
TFNC, sir :}
Xem thêm