Web Novel (51-100) - Đang tiến hành
Chương 98 - Giải đấu võ thuật ⑤ - Orn đối đầu Fuuka
1 Bình luận - Độ dài: 1,480 từ - Cập nhật:
◇
Dù tôi chưa hề nhấc chân lên dù chỉ một bước kể từ khi trận đấu bắt đầu, tôi đã bắt đầu cảm nhận được sự mệt mỏi dâng lên trong mình rồi.
(Điên rồ quá đi mất... Dù có tấn công kiểu gì thì tôi cũng chỉ nhìn thấy viễn cảnh mình thua trận thôi...)
Trận đấu đã bắt đầu được một lúc rồi nhưng tôi vẫn chưa thể tung ra đòn tấn công nào.
Fuuka trông rất bình tĩnh, thản nhiên thay đổi vị trí đứng để phản ứng với mỗi hành động tiếp theo của tôi.
Cứ đà này thì tôi sẽ là người kiệt sức trước mất...
Nhưng không có nghĩa là tôi không thể nắm bắt được bất cứ điều gì.
Qua việc trao đổi chiêu thức, tôi đã hiểu rõ phần nào vể [Thấu thị Tương lai] của Fuuka.
Thứ nhất, về việc cô ấy có thể nhìn thấy tương lai bao lâu thì chắc là đâu đó khoảng gần mười giây.
Thứ hai, tương lai mà Fuuka nhìn thấy không phải là một tương lai hoàn chỉnh.
Nếu cô ấy có thể nhìn thấy một tương lai cuối cùng nhất định thì chẳng việc gì cô ấy lại phải ra sức ứng phó với những đợt chuyển động của tôi cả.
Mỗi lần tôi có ý định thay đổi lối hành động của mình thì Fuuka cũng sẽ thay đổi cách mình đáp trả tôi.
Nếu đây mà là một cú lừa thì tôi toi chắc rồi nên đành liều một phen vậy.
Dù phải mất khá nhiều thời gian nhưng tôi đã có đủ thông tin mình cần rồi.
(Đúng như mình nghĩ, đây là tất cả những gì mình có...)
Điểm mạnh của tôi là khả năng thích nghi và ứng phó một cách nhanh chóng với nhiều loại tình huống khác nhau.
Tôi có thể tự tin khẳng định rằng tôi số hai không ai số một trong lĩnh vực này.
Dù có là với Kiếm sỹ mạnh nhất như Fuuka đi chăng nữa.
Tôi không thể sử dụng ma pháp trong giải đấu này nên tôi phải dồn mọi khả năng mà tôi vốn dành cho mảng ma pháp vào đòn tấn công này.
Dù tương lai mà cô ấy có thể nhìn thấy là gì đi chăng nữa thì Fuuka cũng chỉ là con người mà thôi.
Nhất định cô ấy vẫn sẽ luôn có một giới hạn nào đó thôi!
Tự nhủ với bản thân xong, tôi lập tức áp sát Fuuka.
Rõ ràng là bởi Fuuka có thể nhìn thấy tương lai nên cô ấy sẽ cố đưa ra phản ứng tốt nhất có thể trước mọi hành động kế tiếp của tôi.
- Ngay khoảnh khắc tôi thấy dấu hiệu cô ấy sắp làm vậy, tôi sẽ thay đổi hành động của mình.
(Đòn nhử chẳng có tác dụng gì ở đây hết. Phải di chuyển như thể mình thật sự có ý định làm vậy mới có tác dụng!)
Cách Fuuka còn khoảng mười mét, tôi thay đổi hành động của mình lên tới hàng chục, hàng trăm lần khác nhau.
Vượt qua cả ý thức của bản thân, tôi di chuyển nhanh như thể đã thả mình trôi bản năng vậy.
Tiến vào tầm đánh, tôi liên tục thay đổi hướng vung kiếm của mình -
"Haa... haa... haa... haa...!"
Lưỡi kiếm của tôi kịp dừng lại ngay trước cổ Fuuka.
Nếu tôi không dừng vung kiếm lại kịp lúc thì phần lưỡi lúc này hẳn đã đánh trúng cổ cô ấy rồi.
Fuuka đứng bất động, mắt mở to tròn.
Đúng như tôi nghĩ, bởi nhìn thấy quá nhiều tương lai nên cô ấy bị bối rối vì không biết phải chọn theo cái nào và cuối cùng là não cô ấy đã bị quá tải.
"... Không thể ngờ được là cậu còn có thể dùng đến cách đó. Tôi không thể cử động được."
Fuuka thì thầm với giọng điệu trầm đều như mọi khi.
Nhưng tôi có thể nhìn thấy sự bàng hoàng trong ánh mắt của cô ấy.
"Ha... hah... May là tôi có thể khiến cô mất cảnh giác. Thế này thì tôi thắng được chưa?"
Bởi phải dùng não quá nhiều nên tôi cảm thấy đầu mình lúc này rất nặng nề, như lúc tôi lạm dụng ma pháp ấy.
Nếu tôi còn ép não mình hoạt động nhiều hơn nữa thì chắc chắn tôi sẽ bị đau đầu.
"Ừm. Nếu cậu mà đánh nghiêm túc thì tôi bay đầu mất. - Tôi thua rồi."
Sau lời tuyên bố đầu hàng của Fuuka, vị MC đã thông báo kết quả của trận đấu tới toàn bộ khán giả.
Dĩ nhiên là các khán giả đều không hài lòng với cả quá trình thi đấu lẫn kết quả và những lời phàn nàn còn phát ra nhiều hơn cả hồi nãy nữa.
Không phải là tôi không hiểu cảm giác của họ, nhưng dù cả hai đứa bọn tôi đã đánh nghiêm túc đến thế vậy mà họ vẫn chỉ biết nói ra những gì mình muốn nói...
Nếu phải đấu một trận đàng hoàng thì chắc chắn là tôi đã thua rồi.
Tôi chỉ thắng cô ấy lần này là nhờ những giải đấu của luật này.
Nếu không nhờ có luật của giải đấu võ thuật thì không đời nào tôi có thể đánh lại cô ấy như trận vừa rồi được.
Toàn bộ khả năng mà tôi thường dành cho việc thi triển ma pháp đều được dồn hết vào việc đưa lưỡi kiếm đến chỗ Fuuka, sẽ cực kỳ nguy hiểm nếu tôi dám làm như thế trong trường hợp bình thường.
Nếu phải đối mặt với Fuuka ngoài giải đấu này thì tôi sẽ tập trung tìm cách bỏ chạy nhanh nhất có thể. Dù việc đó còn phụ thuộc vào tình hình lúc ấy nữa.
Và chắc chiêu tấn công bất ngờ vừa rồi chỉ có thể sử dụng được trong lần này thôi.
Lần tới đối mặt nhau, chắc chắn cô ấy sẽ tìm ra cách ứng phó thôi.
"... Sao cậu không đánh nghiêm túc?"
Tôi đang chới với tra kiếm vào bao thì nghe thấy giọng Fuuka.
"... Ý cô là sao?"
Tôi hỏi lại Fuuka vì không hiểu cô ấy đang có ý gì.
"Lần trước cậu nghiêm túc mà."
"'Lần trước' là khi nào thế? Trong chuyến thảo phạt chung á?"
Cô ấy lắc đầu sau khi nghe thấy câu hỏi của tôi.
Thế là lúc nào nhỉ?
"Ở Thương hội Flockhart ấy. Chuyển động của cậu lúc ấy sắc sảo hơn nhiều."
À, lần đó sao?
"Nghiêm túc" mà Fuuka cố ám chỉ ở đây chắc là khi tôi sử dụng [Nhân chồng] đây mà.
"Đó là nhờ vào hiệu ứng của phép bổ trợ căn nguyên thôi. Giải đấu này cấm xài ma pháp nên tôi không thể di chuyển nhanh nhẹn như lúc đó được đâu."
"...? Ma pháp ư? Lúc cậu giải phóng chúng ra, cậu đều thốt ra những từ có Ki mà?"
Fuuka hỏi vặn lại tôi trong khi nghiêng đầu.
Lại là 'Ki' sao...
Và 'giải phóng' là gì? Cô ấy đang nói về cái gì vậy?
Tôi hoàn toàn chẳng hiểu Fuuka đang cố nói đến điều gì từ nãy đến giờ.
"... Ra vậy. Tôi vốn chẳng hiểu vì sao cậu lại tiêu diệt được Hắc Long nhưng thực ra là vì thế sao."
Khi một dấu chấm hỏi to đùng đang treo lơ lửng trong đầu tôi còn chưa kịp rớt xuống thì Fuuka lại tự hiểu ra một chuyện nào đó.
"Chuyện này Orn không cần hiểu đâu, nhưng hãy nhớ này. Tôi sẽ là thanh kiếm của cậu. Dù cho cả thế giới này có trở thành kẻ thù của cậu thì tôi vẫn sẽ luôn sát cánh bên cậu, nhé." [note73291]
... Cả thế giới trở thành kẻ địch của tôi? Tự dưng nói ra câu đó là sao vậy?
Cộng với cơn mệt mỏi đang dâng lên trong đầu, tôi chẳng thể nuốt nổi chút ẩn ý nào đằng sau lời khẳng định của Fuuka.
Dứt lời, Fuuka đi về phía phòng chờ.
Tôi cũng quay về phòng chờ, nghe thấy tiếng reo hò của đám đông sau khi được vị MC khẳng định lại một lần nữa.
Vậy là tôi đã lọt vào vòng chung kết rồi.
Trận tới đây sẽ là đấu với Oliver.
Tôi biết rõ chuyển động của cậu ta, giống như Derrick vậy - không, có khi còn tốt hơn, nhưng vẫn sẽ có điều tôi không thể biết trước, như cách cậu ta sử dụng [Hội tụ Ma lực] vậy.
Cũng như Fuuka, cậu ta hoàn toàn không phải là một đối thủ dễ xơi.


1 Bình luận