Vào ngày thứ sáu của lễ Tạ ơn, tôi đi đến văn phòng của Hội trưởng sau khi hoàn thành mọi công việc được giao trong ngày.
Tôi được bảo rằng các cặp đấu cho giải đấu võ thuật dành cho các mạo hiểm giả hạng A trở lên bắt đầu vào ngày đã được ban tổ chức công bố.
Thông tin này cũng đã được thông báo một cách rộng rãi nên tôi đoán rằng hiện tại ở các quán bar đang có rất nhiều con bạc phấn khích trong việc đặt cược xem ai sẽ là người dành chiến thắng chung cuộc trong giải đấu.
"Hội trưởng à, Orn đây."
Đứng trước văn phòng, tôi gõ cửa để cho ngài ấy biết rằng tôi đã đến đây.
Tôi nghe thấy giọng từ bên trong nói vọng ra rằng "vào đi" nên tôi mở cửa và bước vào phòng.
Trong phòng đã có bốn người chờ sẵn: Hội trưởng, Selma, Will và Jerome, ban cán sự thuộc Ban Quan hệ Công chúng.
"Xin phép ạ. - Tôi đến muộn mất rồi. Xin lỗi vì đã khiến mọi người phải đợi."
"Không, không sao đâu. Phải là ta xin lỗi mới đúng vì đã đẩy cho cậu quá nhiều công việc cùng lúc đến thế."
Tôi xin lỗi vì đã đến muộn và Hội trưởng lại xin lỗi ngược lại tôi.
"Tôi không thể giúp đỡ mọi người nhiều kể từ ngày mai nữa nên việc tôi hỗ trợ khi có thời gian là chuyện thường tình thôi mà."
"Hội trưởng à, ta bắt đầu ngay đi. Chúng ta cần phải quyết định kế hoạch của chúng ta kể từ bây giờ."
Jerome đề nghị cả nhóm bắt đầu cuộc thảo luận.
Phải, chúng tôi chỉ còn ít hơn nửa ngày để quyết định chính sách về việc công bố các thông tin của "Thỏ Bạc Đêm Sao" trong giải đấu võ thuật và chúng tôi cần phải thực hiện kế hoạch đó.
Những người bận rộn nhất kể từ giờ trở đi chắc chắn sẽ là Ban Quan hệ Công chúng, được dẫn đầu bởi Jerome.
"Đồng ý. Selma này, nhờ cô trao cho ba người họ bảng cặp đấu tham dự giải đấu võ thuật nhé."
"Rõ ạ. - Đây là danh sách các cặp đấu cho hạng 'Mạo hiểm giả kỳ cựu' thuộc giải đấu võ thuật bắt đầu diễn ra từ ngày mai."
Sau chỉ dẫn của Hội trưởng, Selma trao cho ba người chúng tôi một mảnh giấy ghi lại các cặp đấu.
(Giải đấu tức là không có vòng loại, khác với giải đấu võ thuật dành cho mọi người được mở từ ngày đầu tiên nhỉ? Để xem mình sẽ có những trận đấu như nào đây.)
Vừa nghĩ, tôi vừa đọc tờ giấy mình vừa được trao.
"... Cảm giác như bị dàn xếp sẵn từ đầu vậy. Đây không thể xem là ghép cặp ngẫu nhiên được."
Will sau khi đọc xong nội dung trên tờ giấy liền phát biểu ý kiến của mình.
Điều đầu tiên đập vào mắt tôi khi tôi nhìn vào tờ giấy là số lượng thí sinh tham dự quá ít.
Chỉ có 16 thí sinh tham dự giải đấu lần này.
Ừm, tôi đoán một trong những lý do cho việc này là việc thông báo tham dự đã xảy ra chậm trễ nên chuyện này cũng là điều không thể tránh khỏi.
Và điều thứ hai là sự dàn xếp các cặp đấu một cách trắng trợn như Will đã nói.
Bởi ít thí sinh tham dự nên khả năng có thể ghép được như này không phải là không có, nhưng kẻ tổ chức giải đấu lần này chính là lão Hầu tước Forgas.
"Họ nói rằng việc ghép cặp đấu lần này là hoàn toàn ngẫu nhiên. Hai thí sinh đến từ tổ đội hạng S và một thí sinh đến từ một tổ đội hạng A. Và những người đến từ cùng một tổ đội sẽ được xếp vào hai phía đối diện của bảng đấu."
Selma đưa ra lý do chính thức đã được nêu.
"Trước hết, Wilkes và Orn chỉ được gặp nhau ở trận chung kết thôi."
"Đừng nhắc đến Orn vội, tôi đây phải đối đầu với Át chủ bài của Tổ đội Anh hùng trước khi có cơ hội đối đầu Orn đấy, nên việc tôi có thể vào vòng chung kết sẽ là việc siêu cấp khó khăn đấy, đúng không nào?"
Phải, tôi được họ xếp vào phía đối diện với Oliver.
Tôi từng nghĩ rằng bởi giải đấu lần này là do lão Hầu tước Forgas tổ chức nên lão ta sẽ để hai đứa bọn tôi đánh nhau ngay từ vòng đầu nhưng xem ra bọn tôi sẽ được đấu với nhau tại vòng chung kết nhằm tăng thêm phần kịch tính trong lòng các khán giả.
Và giả sử nếu tôi thua trước cả trận đấu đó thì điều đó vẫn sẽ có lợi cho lão ta.
"... Này Orn à, nói thẳng cho tôi chuyện này, tỉ lệ tôi dành chiến thắng trước tên này là bao nhiêu phần trăm thế?"
Will hỏi tôi.
Ba người kia cũng tò mò chẳng kém gì, họ đều nhìn chằm chằm vào mặt tôi.
"Will à, tôi thấy anh là một chiến binh rất tài năng đấy. Tôi chưa từng gặp ai có thể sử dụng kiếm hai lưỡi tốt như anh hết. - Nhưng sẽ rất khó để anh có cơ hội đánh bại Oliver. Nếu anh đấu mười trận thì phải đến chín trận là anh nắm phần thua rồi."
Bầu không khí nặng nề lan rộng ra khắp cả căn phòng sau lời khẳng định của tôi.
Tôi biết mọi chuyện sẽ trở nên như này nhưng chẳng việc gì tôi phải nói ra những lời dễ nghe ở đây hết.
"... Hầy, tôi cũng đã đoán được sự chênh lệch đến nhường đó rồi. Nhưng khả năng dành chiến thắng vẫn không phải là con số không tròn trĩnh hoàn toàn đúng chứ? Vậy thì vẫn có khả năng tôi dành được chiến thắng kia mà. Orn à, hẹn gặp lại cậu tại vòng chung kết nhé! Và đừng thua cô nàng Kiếm Công Chúa kia nhé?"
Tôi lập tức hiểu ra rằng Will đang cố hết sức để tỏ ra vui vẻ. Nhưng tôi không nên nhắc đến chuyện đó ra tại đây.
"- Ừm, tôi biết rồi."
Như Will đã nói, dường như cặp đấu kia của tôi sẽ là với Kiếm Công Chúa - Fuuka, tại vòng bán kết trước khi tiến vào vòng chung kết.
Người mà tôi sẽ phải đối mặt là người đã được xác nhận cho trận đấu đầu tiên, Lauretta, Át chủ bài của tổ đội hạng A mới nổi "Ngọc Phong".
Trận thứ hai thì chắc là tôi sẽ đấu với Derrick của Tổ đội Anh hùng.
Trận bán kết, Fuuka.
Và trận chung kết, xin lỗi anh nhé Will, nhưng tôi nghĩ khả năng cao là tôi sẽ phải đấu với Oliver. Người có khả năng tiếp theo sau Oliver sẽ là Haruto, thủ lĩnh của "Sương Chiều Phủ Sơn".
"Tôi nghĩ mọi người đã nắm rõ quy tắc của giải đấu võ thuật rồi, nhưng tôi sẽ nhắc lại một lần nữa cho chắc nhé."
Selma bắt đầu giải thích mọi thứ về giải đấu lần này.
Đầu tiên, lịch trình. Thí sinh sẽ không phải thi đấu hai lần trong cùng một ngày.
Trận đầu tiên sẽ được tổ chức vào ngày thứ bảy, trận thứ hai sẽ diễn ra vào ngày thứ tám của lễ Tạ ơn và cứ thế lặp lại.
Địa điểm thi đấu sẽ là một đấu trường tại Tutril.
Đây là một đấu trường hình tròn rất phổ biến với đường kính lên đến 20 mét.
Điều kiện dành chiến thắng thì cực kỳ đơn giản.
Một là đối thủ đầu hàng, hai là do trọng tài đưa ra quyết định.
"Đó là toàn bộ rồi. Còn ai có thắc mắc gì nữa hay không?"
"Bọn tôi lo liệu phần quảng bá có được không?"
"Được chứ. Nhưng tôi vẫn sẽ là người tiếp tục phụ trách toàn bộ hoạt động quảng bá lần này."
"Hiểu rồi. Tôi sẽ thảo luận chuyện này với phòng ban của tôi sớm nhất có thể. - Xin phép ngài, thưa Hội trưởng."
"Ừm, việc quảng bá Bang hội, chúng tôi giao cho các anh đấy."
Jerome rời khỏi phòng ngay khi Hội trưởng dứt lời.
Xem ra anh ấy không còn nhiều thời gian nữa.
"Will, Orn, một lần nữa, chúc hai cậu gặp thật nhiều may mắn trong giải đấu võ thuật nhé. Tôi mong hai cậu sẽ cùng chạm trán nhau tại vòng chung kết."
Sau lời động viên của ngài Hội trưởng, hai người bọn tôi cũng rời khỏi phòng.
"À, phải rồi Orn này. Sophia có lời này muốn gửi đến cậu đấy. Em ấy muốn cậu đi đến căn phòng mà bốn anh em cậu vẫn hay lui tới ở bên Ban Quản lý Mạo hiểm khi chúng ta đã nói chuyện xong. Em ấy nói thế đấy."
Sophie ư? Tôi tự hỏi rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra không nhưng Selma chẳng hề tỏ ra vội vã chút nào nên chắc là không có rắc rối gì đâu nhỉ.
Nếu không phải vì rắc rối thì em ấy gọi tôi làm gì nhỉ?
Ừm, xem ra tôi phải đi đến đó rồi.
"Tôi hiểu rồi. Vậy tôi xin phép rời đi đây."
"Orn à, cố gắng cùng nhau nhé! Nếu hai ta cùng lọt vào vòng chung kết thì cứ bung lụa hết sức mà chưởng nha."
Will giơ nắm đấm lên trước ngực và dõng dạc nói.
"... Ừm. Đến lúc ấy, tôi nhất định sẽ đấu với anh bằng toàn bộ sức mình. Tôi hứa đấy."
Tôi đáp lại bằng cách đấm vào nắm đấm đang giơ ra của Will.
◇
Khi tôi đi vào căn phòng thường lệ ở bên Ban Quản lý Mạo hiểm như yêu cầu, ở đó không chỉ có mỗi Sophie mà còn có cả Log và Carol.
"Sư phụ vất vả rồi! Xin lỗi vì đã gọi anh đến đây đột ngột thế này."
"Nah, anh làm xong hết việc của mình trong ngày hôm nay rồi nên không có vấn đề gì đâu. Thế mấy đứa gọi anh đến đây có chuyện gì thế?"
"Thật ra bọn em có thứ này muốn dành tặng anh, anh Orn à."
Sophie đáp lại câu hỏi của tôi.
... Có thứ muốn tặng tôi ư?
"Sư phụ đã nói rằng đây là tháng sinh nhật của anh rồi mà. Đúng vậy! Quà từ ba đứa tụi em đấy ạ!"
Carol vừa nói vừa trao cho tôi một thứ gì đó khá nặng được bọc trong một tấm vải.
"Chúc mừng sinh nhật anh Orn!"
"Chúc mừng sinh nhật sư phụ!" "Chúc mừng sinh nhật sư phụ!"
Rồi ba em ấy liền hò reo và chúc mừng sinh nhật tôi.
Bất ngờ quá đi mất...
Kể từ khi trở thành một mạo hiểm giả, gần như không có ai chúc mừng tôi vào tháng sinh nhật, kể cả là tự chúc cho chính mình.
Vốn dĩ, tháng sinh nhật - không, các nước khác đều có phong tục tổ chức sinh nhật, nhưng ở vương quốc này thì đây là việc rất hiếm khi xảy ra.
Tôi cảm thấy rất vui nhưng thật lòng mà nói, tôi chẳng biết phải phản ứng lại thế nào cho ổn hết.
"... Cảm ơn mấy đứa nhé. Xin lỗi, anh vốn hiếm khi được người khác chúc mừng tháng sinh nhật lắm. Thật lòng anh rất vui đấy. Cho anh xem thứ mấy đứa bọc bên trong nha?"
"Được ạ, em rất vui lòng..."
Log trưng ra vẻ mặt nửa kỳ vọng, nửa lo âu.
Đây là món quà mà ba em ấy đã dành tặng riêng cho tôi. Có là gì tôi cũng thấy vui hết.
Tôi phấn khích lột tấm vải ra và nhìn thấy ba cuốn sách.
"... Sách ư?"
Cả ba cuốn đều là sách được xuất bản ở các quốc gia khác nhau.
"Vâng. Vì lúc nào anh Orn cũng chăm chú đọc sách nên tụi em nghĩ đây là thứ tuyệt vời nhất để dành tặng anh ạ..."
Sophie thận trọng đáp lại tôi, để ý đến biểu cảm tôi đang trưng ra ngay lúc này.
Tôi đoán mặt tôi lúc này trông khó tả lắm.
Nếu không có ai tại đây thì chắc tôi đã nhảy cẫng lên vì sung sướng rồi.
Nhưng tôi không muốn trưng ra bộ mặt trẻ con đó trước học trò của mình.
Cả ba cuốn sách tôi nhận được đều là sách lạ đối với tôi và nội dung của chúng khiến tôi cảm thấy cực kỳ hứng thú.
Món quà này làm tôi cảm thấy rất vui, từ tận đáy lòng mình.
"Anh vui lắm, không đùa đâu. Cảm ơn ba đứa nhiều lắm."
"Em rất vui vì sư phụ thích nó! Mà thực ra thì món quà này được tụi em mua theo lời khuyên của chị gái Tinh Linh đấy anh à."
Chị gái Tinh Linh á? Làm sao Carol lại biết đến tinh linh được nhỉ? Thậm chí vốn dĩ ngay từ đầu, làm sao em ấy có thể nhắc đến tinh linh hay nhận ra... - Hể? Lẽ nào...
"Có phải chị gái đó là người trạc tuổi anh với mái tóc dài màu lam không?"
"Dạ đúng rồi. Lẽ nào anh biết chị ấy sao anh Orn? Chị gái đó bảo rằng Tinh Linh đã mách cho chị ấy biết thứ sẽ khiến anh Orn vui đấy anh ạ."
"... À, anh biết cô ấy rõ lắm. Ra vậy, là lời khuyên của cô ấy sao. Hahaha, đúng là cô ấy rồi nhỉ."
Người ấy chắc chắn chính là Luna.
Tôi đã trưng ra vẻ mặt phấn khích khi nhận được sách mới trước mặt cô ấy nhiều hơn vài lần rồi...
Ra là thế. Cô ấy không hề tỏ ra khinh thường tôi sao? Tuyệt ghê.
Tôi đã luôn nghĩ rằng Luna sẽ rất ghét tôi.
Tôi đã mặc kệ lời van xin quay về tổ đội của cô ấy rồi gia nhập vào một Bang hội khác, và gần đây còn dính líu dù không hẳn là trực tiếp, vào vụ bắt giữ cha dượng của cô ấy.
Tôi chẳng rõ Luna biết được bao nhiêu về tình hình lúc ấy nhưng chắc hẳn là cô ấy có biết tôi đã ở đấy.
Nên tôi cho rằng việc cô ấy cảm thấy oán hận tôi là chuyện hết sức bình thường.
Và tôi không biết làm thế nào mà Luna lại gặp được ba em ấy nhưng tôi đoán là cô ấy đã khuyên lũ trẻ ngay sau khi vụ việc bắt cóc trẻ em bị đưa ra ánh sáng.
Ngày mà tôi nói cho Sophie biết tháng sinh nhật của mình cũng là ngày mà vụ bắt cóc bị phanh phui ra bên ngoài.
Liệu cô ấy có thù hận hay oán trách tôi thì tôi cũng đã thu thập đủ thông tin với ý định ngăn Luna không bị buộc tội vì liên quan đến các hành vi phạm pháp của Thương hội Flockhart.
Bởi tôi không tài nào tưởng tưởng nổi ra viễn cảnh nơi Luna đi bắt cóc trẻ em.
Cần phải lưu ý rằng, phiên toà xét xử các bị cáo liên quan sẽ diễn ra sau lễ Tạ ơn.
"Nè nè, 'Tinh Linh' là gì thế anh? Chị gái đó bảo tụi em rằng sư phụ hiểu rất rõ về nó đấy."
Carol hỏi tôi về "Seirei", hay còn được gọi là tinh linh.
Trước hết, những thực thể sống bình thường sẽ không thể nào tương tác được với các tinh linh hết.
Phần lớn mọi người đều sống mà không biết đến sự tồn tại của tinh linh nên tôi không nghĩ đây là điều mà mấy em ấy cần phải biết đến, nhưng nếu ba em ấy có hứng thú với chuyện này thì tôi sẽ giải thích một cách khái quát vậy.
Ba em ấy đều có hiểu biết về ma pháp nên tôi nghĩ là sẽ không sao đâu.
"Ok. Anh sẽ dạy cho mấy đứa biết về 'tinh linh' nha. Cứ xem như đây là bài giảng đặc biệt đi."
Tôi vừa nhắc đến chữ bài giảng, ba em ấy liền ngồi xuống ghế rồi lấy vở và bút ra như khi ba em ấy dự một buổi học bình thường vậy.
Cái này không phải là thông tin gì quá quan trọng đến mức mấy đứa phải tỏ ra nghiêm túc như thế...
Và chắc gì mấy nhóc này sẽ không thể hiểu hết toàn bộ mọi thứ đâu.
"Trước khi anh đi vào bài giảng thì Carol này-"
"Hửm-? Gì vậy anh-?"
"Câu hỏi này dành riêng cho em - người đang tập tành dùng ma pháp như Carol đây. Nói anh nghe cách thi triển ma pháp đi."
"Mmm - hmm! Dễ ợt ấy mà! Ta phải tưởng tượng ra loại ma pháp trong đầu hay còn được gọi là 'xây dựng pháp trận' và đổ ma lực tồn đọng trong không khí vào pháp trận, được gọi là 'dòng chảy ma lực' rồi thi triển ma pháp đúng không anh?"
Không hổ danh là Lain, chị ấy dạy lý thuyết cho Carol chu đáo ghê.
"Đúng rồi. Em có nhớ anh từng nói rằng ma pháp là thuật ngữ chung mà mọi người thường dùng để gọi tên các hiện tượng do con người sử dụng ma lực tạo nên không? - Giờ anh hỏi tiếp đây. Ai biết thì cứ việc trả lời anh nhé. Giả sử mấy đứa tung phép Sơ cấp đi. Các em nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra sau khi hiện tượng được pháp trận thể hiện kết thúc, hay còn được gọi là 'tàn dư' của ma pháp đó?"
Sau khi tấn công một kẻ địch bằng [Hoả Cầu], luồng lửa kia sẽ biến mất.
Nhưng trên thực tế, luồng lửa đó không thể nào biến mất một cách hoàn toàn được.
Giờ thì mấy đứa trả lời anh được chưa nào?


0 Bình luận