Tập 08: Chinh phục Thử thách của Zakkart
Chương 177: Sinh mệnh chi căn
2 Bình luận - Độ dài: 7,574 từ - Cập nhật:
Gufadgarn vẫn nhớ rất rõ khoảnh khắc bản thân được sinh ra.
Hắn ra đời như một kết quả của bản năng từ những sinh vật mà hắn nhận là “phụ mẫu” rồi tiếp tục sống theo bản năng như thế, để rồi vô số cơ duyên liên tiếp đưa hắn trở thành Thần. Đó là nửa đầu cuộc đời của Gufadgarn.
Chủng tộc của Gufadgarn có thể so sánh với loài nhện hoặc kiến sư tử trên Trái Đất. Tuy nhiên, điểm khác biệt lớn là chủng tộc của hắn có thể thao túng ma thuật hệ không gian theo bản năng, dùng năng lực ấy để bẻ cong không gian, tạo ra những chiếc bẫy tinh vi nhằm bắt những sinh vật khác làm thức ăn.
Chúng là một giống loài sơ khai, hầu như không có khả năng tư duy, chỉ sống theo bản năng. Gufadgarn là cá thể đầu tiên trong chủng tộc đó trở thành Thần. Nhưng khoảnh khắc trở thành Thần, hắn cũng đồng thời đánh mất bản năng ấy.
Vì thuộc chủng loài chỉ biết giăng bẫy rồi nằm chờ con mồi, nên hắn vốn đã không có bản năng chiến đấu hay săn đuổi. Mặt khác, vì sinh sản bằng hình thức phân bào, hắn cũng chẳng có dục vọng. Đến khi trở thành Thần, hắn thậm chí còn không cần ăn hay ngủ.
Những gì hắn nhận lại, là khả năng tư duy, ký ức—những điều chủng loài ban đầu của hắn chưa bao giờ có—và quyền năng của một vị Thần.
Nhưng Gufadgarn lại chẳng thể tận dụng được những điều đó. Những kẻ hầu hạ hắn, vốn là đồng loại của hắn trước kia, hoàn toàn không hiểu được nguyện vọng của hắn. Hắn cũng không tìm được ý nghĩa trong việc mang lại phồn vinh cho chúng, hay thậm chí là chơi đùa với chúng.
Dẫu đã trở thành Thần, hắn vẫn chẳng biết làm gì với bọn chúng ngoài tiếp tục giăng bẫy như trước. Chỉ khác là những chiếc bẫy ấy dần trở nên to lớn và phức tạp hơn.
Rồi Guduranis trở thành Ma Vương mới, chiếm lấy thế giới và khởi động cuộc xâm lăng sang các thế giới khác. Gufadgarn, vốn không biết đến khái niệm chống đối, tất nhiên đã thuận theo và tham gia cuộc xâm lăng vào Lambda.
Tại Lambda, nhờ vào hệ thống luân hồi do Ma Vương tạo ra và hệ thống sinh sản quái vật những chiếc bẫy do Gufadgarn dựng lên đã hoạt động hiệu quả như các Hầm ngục.
Nhưng lúc đó, đã có nhiều kẻ sở hữu năng lực tương tự—thậm chí còn mạnh hơn hắn—chẳng hạn như ác thần cai quản lâu đài quỷ. Thêm vào đó, ảnh hưởng từ Ma Vương khiến rất nhiều ác thần cũng đạt được năng lực tạo Hầm ngục.
Kết quả là Gufadgarn bị lãng quên giữa vô số vị thần khác.
Và rồi, Dũng sĩ Zakkart đã gọi tên hắn. Zakkart đã tiếp nhận Gufadgarn, thừa nhận hắn là một đồng minh đáng quý và cần thiết.
Khoảnh khắc ấy, đối với Gufadgarn, mới thực sự là lúc hắn được sinh ra lần nữa.
Hiện tại, hắn đang nhìn thẳng vào Vandalieu—người sở hữu linh hồn được hình thành từ những mảnh vỡ linh hồn của Zakkart cùng các anh hùng sáng tạo khác.
“Đây là nơi tương đương với phòng báu của Hầm ngục này—xưởng của Zakkart, được bảo tồn nguyên vẹn như lúc ngài ấy để lại” hắn điềm tĩnh giải thích, vừa dẫn đường cho chủ nhân mới cùng những người đồng hành.
Thế nhưng, nhóm của Vandalieu lại dừng lại trước cửa phòng báu.
“Sao lại có hàng đống Ghost tụ lại đây và phát ra những tiếng rên rỉ thê lương vậy?” Vandalieu hỏi.
Đúng như cậu nói, xung quanh phòng báu mà Gufadgarn dẫn đến, có đến hơn một ngàn Ghost đang trôi lơ lửng, phát ra những âm thanh thống khổ.
Một bản hợp xướng của đau đớn từ vô số linh hồn người, khuôn mặt chỉ còn lờ mờ dáng dấp nhân loại. Dù Ghost chỉ là quái vật cấp 2, sự hiện diện của chúng vẫn khiến người khác rùng mình.
“Đây là tàn dư của những người đã tin vào thần Alda và bỏ mạng trong cuộc thử thách” Gufadgarn nói.
Đây là sự thật còn khủng khiếp hơn cả với Alda và các tín đồ của hắn.
“Để ngăn họ tiết lộ thông tin về Thử thách của Zakkart cho các thần bên phe Alda, cũng như để họ không trở thành quyến thần hay anh linh cho phe địch, ta đã giam họ ở đây, dùng họ làm nguồn năng lượng” Gufadgarn giải thích.
Thần linh hấp thu sức mạnh từ tín ngưỡng, nhưng nỗi sợ và sự kính sợ cũng được tính là một dạng tín ngưỡng. Dù ít hơn so với lời cầu nguyện, nhưng từng chút cũng đều có giá trị.
Chính đàn Ghost này là một trong những nguồn sức mạnh giúp Gufadgarn duy trì Thử thách của Zakkart—một Hầm ngục độc nhất vô nhị với độ khó chưa từng có.
Thế nhưng, giờ đây, chúng đã hoàn thành sứ mệnh.
“Thành thật xin lỗi. Ta sẽ lập tức trục xuất bọn chúng vào một không gian trống và xử lý ngay” Gufadgarn nói như thể đang bảo khách chờ một chút để mình dọn phòng, rồi bắt đầu tiêu trừ bọn Ghost.
Đám Ghost rùng mình vì sợ hãi và tuyệt vọng.
“Khoan đã. Ta nghĩ mình có thể dùng đến những Ghost này. Cứ để nguyên như vậy” Vandalieu nói.
“Tuân lệnh” Gufadgarn đáp, hủy bỏ phép bẻ cong không gian.
Đám Ghost đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, rồi bị ảnh hưởng bởi kỹ năng 【 Cám dỗ: Hắc quỷ sáng đạo 】, dần dần kéo lại gần Vandalieu.
Lũ Ghost không có tóc, nhưng mọi người vẫn có thể nhận ra là ai linh hồn người nhờ những lỗ đen sâu hoắm nơi lẽ ra là mắt và miệng. Eleanora và Iris, những người vừa hội quân với Vandalieu, không giấu nổi vẻ khó chịu khi thấy cảnh tượng đó.
“Cảnh tượng này… thật kinh ngạc. Cậu có phân biệt được ai với ai không?” Eleanora hỏi.
Dù đã quen với sự hiện diện của Undead, cả Eleanora lẫn Iris chưa từng thấy Ghost nào suy yếu đến mức này. Những Ghost mà Vandalieu đã thuần hóa trước đây thường vẫn giữ hình dáng gần giống khi còn sống, chỉ khác là không có thân thể vật lý.
“Hmm… gần như là không thể” Vandalieu vừa nói vừa vuốt nhẹ cổ một con Ghost, khiến nó phát ra tiếng rên đầy khoái lạc.
Ngay cả chủng tộc, tuổi tác hay giới tính của chúng, cậu cũng khó lòng nhận ra, chứ đừng nói đến đặc điểm cá nhân.
Tuy nhiên, trong số đó hẳn phải có linh hồn của Martina—nữ pháp sư Elf từng là đồng đội của Heinz.
“Có ai tên Martina ở đây không?” Vandalieu thử hỏi.
Nhưng đám Ghost chỉ rên rỉ, không thể đáp lại bằng ngôn ngữ con người.
Chỉ có một con Ghost, có vẻ chết chưa lâu, là lên tiếng.
“Ta… không… biếếếết…”
“… Cảm ơn” Vandalieu đáp.
Hy vọng gần như tắt lịm.
“Cậu đang tìm một Ghost nào đó sao? Thứ lỗi cho ta” Gufadgarn nói, vừa để ý được hành động của Vandalieu và nhóm, nhưng vẫn chưa rõ cụ thể. Hắn cứ tưởng lúc trước họ đang ngắm các tượng đá và băng trong Hầm ngục là để chọn xác dùng làm nguyên liệu tạo Undead.
Dù hắn biết có những Ghost như công chúa Levia thuộc về phe Vandalieu, nhưng chúng là những Ghost cấp cao mà hắn chưa từng gặp bao giờ. Hắn không ngờ rằng Vandalieu lại cần cả những Ghost yếu kém này. Một số người trong đám từng là mạo hiểm giả hạng A khi còn sống, nhưng giờ chỉ là Ghost cấp 2 mà thôi.
“Chẳng lẽ ngay cả Gufadgarn cũng không phân biệt được họ sao?” Gizania—cư dân trong vùng núi Biên Giới—lẩm bẩm.
Gufadgarn nghe vậy thì cả người run lên. “Thật, thật sự xin lỗi” hắn cúi đầu trước Gizania. “Bọn họ đã bị sự hận thù và thiển cận làm mờ mắt. Khi tiếp xúc với Mana của ta, họ trở thành Ghost. Để tránh việc họ phá hoại di tích hay đưa lời khuyên cho những kẻ thách thức sau, ta đã khiến họ nhanh chóng đánh mất ký ức và nhân cách” hắn giải thích. “Ta từng nghe cái tên ‘Martina’, nhưng giờ không thể biết ai là cô ấy nữa. Tất cả là lỗi do ta quản lý không tốt. Gizania-dono, xin cứ trừng phạt ta theo ý người.”
“Trừng phạt ư?! K-không thể nào! Xin hãy ngẩng đầu lên! Ngay lúc này, toàn bộ chủng tộc trong vùng núi Biên Giới, bao gồm cả dân Zanalpadna, đều đang nhận được phúc lành từ ngài! Kẻ đáng xin lỗi là ta mới đúng, vì đã buột miệng nói ra điều thiếu suy nghĩ như thế!” Gizania hoảng hốt, lắc đầu đến mức tưởng chừng cổ sẽ rời ra.
Nhưng Gufadgarn vẫn như tượng đá, cúi đầu không nhúc nhích. “Ta rất cảm kích lời người, nhưng công lao trong quá khứ không liên quan đến chuyện này.”
“Tại sao?! Ngài đã làm biết bao điều vĩ đại cơ mà!” Gizania kêu lên.
Không chỉ mình cô—cả Empusa Myuze và Iris, người đã trở thành con gái nuôi của Quốc Vương Godwin bằng cách trở thành Majin, cũng lên tiếng ngăn cản hắn.
“Đúng thế!” Myuze nói. “Ngài là người tạo ra Hầm ngục quanh quốc gia Kijin, Drakonid và Majin để phong ấn Mana ô nhiễm, giữ nó trong trạng thái có thể kiểm soát! Và ngài còn tạo ra ‘Nơi an nghỉ của Vida!’”
“Cha ta từng nói rằng Zantark là phụ thân chúng ta, Xerxes là bác ta, còn ngài, Gufadgarn, là sư phụ của chúng ta! Xin ngài hãy ngẩng đầu lên!” Iris tha thiết nói.
Cách họ hốt hoảng phản ứng đã cho thấy Gufadgarn được người dân vùng núi Biên Giới tôn kính đến nhường nào.
Nhưng có vẻ bản thân Gufadgarn không có ý định xem trọng điều đó. “Không, trước khi là thần, ta là thuộc hạ của Vandalieu. Các người là senpai của ta. Một kẻ mới đến cúi đầu trước các tiền bối thì có gì lạ đâu? Xin mọi người hãy xem ta như một hầu cận mới vào làm.” Hắn vừa ngẩng mặt nhìn thấy Eleanora và Legion cùng ba người kia đang ra sức ngăn cản, thì vội cúi đầu trở lại.
“Khoan đã! Ngài đang nói cả bọn ta luôn sao?!” Eleanora kêu lên.
“Chuyện này… hoàn toàn không ổn rồi…” Zadiris lẩm bẩm.
Những người còn lại, ban đầu chỉ lặng lẽ theo dõi, cũng bắt đầu cứng mặt lại khi nhận ra họ cũng nằm trong phạm vi được nói đến.
“Tất nhiên rồi, Eleanora-sama, Zadiris-sama” Gufadgarn đáp.
“Tại sao lại thêm -sama vào tên bọn ta?!” Eleanora rít lên.
“Vì là hầu cận của Vandalieu-sama, ta phải tôn trọng những người sẽ trở thành phu nhân tương lai của ngài ấy.”
Dù có hơi phát ngượng, nhưng đối với Gufadgarn, đó là trật tự đương nhiên. Chỉ có đám Ghost của những người từng vượt Thử thách là không nằm trong thứ bậc ấy.
Hắn chỉ vừa mới được Vandalieu thu nhận làm thuộc hạ cách đây vài phút, trong khi những người khác đã đi theo cậu từ trước cả khi cùng nhau vượt qua thử thách của Zakkart. Không cần nói cũng biết ai là người thâm niên hơn.
Chuyện là thần hay phàm nhân cũng chẳng có ý nghĩa gì… dù có lẽ tất cả trừ Gufadgarn sẽ không đồng tình với điều đó.
“Ngay cả khi ta là một Vampire từng thuộc về giáo phái thờ phụng tà thần, một cận thần thân cận của Thuần huyết Vampire Ternecia kẻ đã phản bội ngài sao?!” Bellmond thốt lên.
“Dĩ nhiên rồi, Bellmond-sama” Gufadgarn đáp.
Điều đó không chỉ áp dụng với các chủng tộc của Vida, mà còn bao gồm cả đám Legion bí ẩn, những con người bình thường, cũng như Bellmond và Eleanora – hai người vốn từng là Vampire thuộc phe thờ tà thần.
Vandalieu đã công nhận họ là đồng minh và để họ sát cánh bên mình, thế là đủ.
Trong mắt Gufadgarn, sinh vật duy nhất có giá trị ở thế giới này là Zakkart, và vào lúc này, chính là Vandalieu. Vì thế, tư tưởng, quan niệm thiện ác, triết lý sống và cả sở thích… tất cả của hắn đều phải tương đồng với Vandalieu.
“À này, tôi thấy hình như gần hết phụ nữ ở đây đều tính cưới nhóc đó đấy. Ông định thêm '-sama' vào hết tên bọn họ à?” Borkus nói.
“Vậy sao? Gizania-sama, Myuze-sama, Iris-sama, xin thứ lỗi cho sự vô lễ của ta” Gufadgarn nói.
“Borkus-dono, làm ơn đừng nói mấy thứ thừa thãi nữa!” Gizania đỏ mặt thốt lên.
Tình hình trở nên hỗn loạn, các thành viên nam của Legion cũng đang thấy khó xử.
“… Giờ mà hắn gọi tụi mình với '-sama' thì biết làm sao đây, Shade?”
“… Tôi cứ có cảm giác là hắn đang tính dọn dẹp mọi thứ cản đường mình. Hay là tôi tưởng tượng nhỉ?”
“Dạo gần đây tôi nghĩ… cứ thuận theo dòng chảy thì chắc nhẹ đầu hơn nhiều.”
Trong khi đó, Darcia thì đang nhẹ nhàng nói với Gufadgarn: “Gufadgarn-san, tôi thì khác mà. Tôi là mẹ của con bé.”
“Vâng, ta biết điều đó” Gufadgarn gật đầu.
Vandalieu vẫn giữ im lặng, không biết nên xử lý ra sao. Cậu có ngờ đâu là hắn lại cư xử như vậy với Eleanora và Bellmond, nhưng chẳng ngờ mọi thứ lại thành ra thế này. Giờ thì phải làm gì đây?
Một vị thần còn khiêm nhường hơn cả Fidirg – long thần ngũ tội… Vandalieu chưa từng tưởng tượng nổi lại có vị thần nào giữ khoảng cách đến thế.
“Ờm, ta muốn ngươi thoải mái hơn chút. Đừng dùng '-sama' nữa, hãy gọi bằng '-san', '-kun' hoặc bỏ hậu tố cũng được. Với lại đừng quỳ nữa” Vandalieu cuối cùng cũng mở lời, biết rõ mình không thể cứ đứng đực ra mà chẳng nói gì.
Cậu định sẽ cứ nhắc đi nhắc lại yêu cầu này cho đến khi Gufadgarn chịu nghe theo.
Nhưng Gufadgarn lại đồng ý ngay lập tức.
“Rõ. Từ giờ ta sẽ làm theo” hắn nói rồi đứng dậy. “Giờ thì, những hồn ma kia… chúng đã hoàn thành nhiệm vụ mà ta đặt ra rồi, nên ta giao toàn quyền quyết định cho ngài.”
Cách hắn đối xử với bọn Ghost cũng đã dịu lại. Vì những linh hồn này đã bị Vandalieu mê hoặc, nên trong mắt Gufadgarn, chúng không còn là công cụ mà là đàn em cùng phục vụ một chủ nhân.
“… Trước khi chúng ta tới phòng thí nghiệm nghiên cứu của Zakkart ngươi có thể xác định được cái xác của cô ta chứ?”
“Có, thưa ngài” Gufadgarn đáp. “Ta có thể quên những kẻ yếu kém chết ngay khi vừa vào Dungeon, nhưng những kẻ tiến được đến một mức độ nhất định thì vẫn còn nhớ rõ. Người các ngươi đang tìm thuộc nhóm tín đồ Alda tiến sâu nhất vào Dungeon, nên ta vẫn nhớ rõ.”
“Vậy thì không vấn đề gì” Vandalieu gật đầu.
Chỉ cần tạo một Undead từ xác Martina là đủ để hành hạ Heinz và đám bạn của hắn. Dù linh hồn bên trong có thật là Martina hay không thì bọn chúng cũng chẳng thể phân biệt được.
Và vì cô ta đã trở thành một Ghost, nên có thể nhập vào xác, nhưng không thể trở thành Zombie.
Vandalieu quyết định sẽ chọn một linh hồn phù hợp để đóng giả Martina.
“Vậy thì, ta sẽ dẫn các ngươi đến xưởng của Zakkart” Gufadgarn nói.
Vandalieu gật đầu, và Gufadgarn tiếp tục dẫn đường.
Xưởng của Zakkart là một nơi mang bầu không khí kỳ lạ, như sự hòa trộn giữa xưởng của một nghệ nhân và phòng nghiên cứu của pháp sư hay giả kim thuật sư.
Trong đó có đủ loại ma pháp trận lớn nhỏ, với những hình ngũ giác và lục giác được vẽ bên trong, cùng các Ma cụ được tạo ra mô phỏng theo công cụ cơ khí như máy khoan hay máy mài. Còn có cả một lò nung kim loại, cùng nguồn nguyên liệu phong phú như thỏi kim loại, đất sét và gỗ.
Và ở một khoảng trống rộng rãi, có một đống rương báu chất cao như núi, tràn ngập vàng bạc châu báu và Ma cụ quý hiếm.
“Đây cũng là di vật của Zakkart sao?” thủ lĩnh chiến binh Ghoul, Vigaro, hỏi với vẻ nghi ngờ.
Có vẻ anh đã bắt đầu quen với việc Gufadgarn chuyển từ thái độ xa cách sang cung cách lịch thiệp, thân thiện đôi chút.
“Đó là những kho báu được Dungeon tự sinh ra sau khi ta tạo ra thử thách của Zakkart. Chúng không liên quan gì đến Zakkart cả” Gufadgarn trả lời.
Một quy luật cố định trong Dungeon là mỗi tầng đều sẽ sinh ra rương báu, và ở phòng cuối cùng sẽ có kho báu lớn nhất. Ngay cả Gufadgarn – chuyên gia về tạo Dungeon – cũng không thể thay đổi điều đó.
Nhưng vì chúng có thể làm rối loạn các thử thách nếu để nguyên tại chỗ, nên hắn đã gom tất cả lại một nơi và cất giữ.
Với hắn, chúng hoàn toàn vô giá trị, nhưng với tân Zakkart thì có thể sẽ hữu ích. Mà Zakkart khi xưa luôn giữ thói quen không để phí phạm bất kỳ thứ gì.
“Đây là phần thưởng truyền thống dành cho kẻ chinh phục mê cung. Cũng như những kẻ bị hóa đá hay hóa băng, cứ sử dụng tùy ý” Gufadgarn nói.
“Chuyện đó để sau, làm ơn chỉ ta di vật có thể hồi sinh mẹ trước đi” Vandalieu nói, thậm chí không thèm liếc nhìn đống kho báu tích lũy suốt trăm năm trong Thử thách của Zakkart – một gia tài lớn đến mức mua cả lâu đài, nội thất, đầy đủ gia nhân, thậm chí cả một thị trấn với cánh đồng xung quanh và sống sung sướng tới tận tuổi xế chiều cũng chẳng thể tiêu hết.
Vandalieu chắc chắn sẽ kiếm được ngần ấy kho báu trong vòng một thế kỷ. Nhưng việc Darcia được hồi sinh thì không chắc sẽ xảy ra trong quãng thời gian ấy.
“Vâng, mời đi lối này” Gufadgarn nói.
Hắn vung tay, một bức tường trong xưởng dịch chuyển, để lộ một căn phòng bí mật phía sau. Bên trong căn phòng là những vật thể trông như bước ra từ thế giới khoa học viễn tưởng – những thiết bị kỳ lạ, ống kim loại có khắc ký hiệu nguy hiểm được bao bọc trong kết giới, vài khẩu súng có vẻ là nguyên mẫu, cùng vô số thiết bị mà ngay cả Vandalieu lẫn Legion cũng không đoán nổi công dụng.
Giữa những thiết bị ấy là một nhóm những khoang hình trụ trong suốt, đủ lớn để chứa cả một người.
Gufadgarn chỉ vào thứ chất lỏng màu trắng, như bùn, lơ lửng bên trong những khoang đó. “Đây chính là ‘Sinh mệnh chi căn’ do Đại nhân Zakkart tạo ra.”
Thứ chất lỏng ấy rung động không ngừng, hình dạng không ổn định, gợi nhớ đến Lump-of-flesh-chan – hình thái khởi nguyên của Legion… chính là ‘hình mẫu cơ bản của sự sống’.
“‘Sinh mệnh chi căn’…?! Nó khác với hình mẫu cơ bản sao?!” Luciliano buột miệng.
Dù đang bận ghi chép và phác thảo liên tục, Luciliano vẫn không kiềm được sự phấn khích trước phát hiện chấn động này.
“Rất giống, nhưng vẫn có điểm khác biệt” Gufadgarn nói. “Zakkart gọi thứ này là tế bào vạn năng. Một vật chất khiến các quy trình y học tái sinh trở thành hiện thực.”
“Tế bào vạn năng?!” Minuma Hitomi của Legion lặp lại, sửng sốt.
“Không ngờ ông ấy lại hướng tới y học tái sinh ở một thế giới khác còn trước cả khi khái niệm đó xuất hiện ở Trái Đất. Zakkart đúng là đi trước thời đại hàng vạn năm” Vandalieu bình luận.
Ở cả Trái Đất lẫn Origin, y học tái sinh — nghiên cứu nhằm phục hồi các cơ quan bị mất — vẫn đang trong giai đoạn phát triển. Ấy vậy mà Zakkart, vị Dũng sĩ xuất hiện cách đây cả trăm ngàn năm đã hoàn thành điều đó.
Trong cuộc chiến với Quân đoàn Quỷ Vương, vô số người đã bị thương hoặc nhiễm bệnh. Nhưng vào thời ấy, các vị thần vẫn còn hiện diện trên mặt đất. Ngay cả những người bị tổn thương nghiêm trọng về tứ chi hay nội tạng cũng có thể được chữa lành nhanh chóng nhờ phép màu của các vị thần.
Tuy nhiên, khi tình hình chiến sự ngày càng tồi tệ, các vị thần không còn đủ khả năng chữa trị cho tất cả.
Những vết cắt hay gãy xương, thậm chí là việc nối lại chi bị cụt vẫn có thể do các thánh nhân — những người phục vụ các vị thần — đảm trách. Nhưng với những binh sĩ có thi thể bị thiêu rụi hoàn toàn hay não bị tổn thương nghiêm trọng, thì việc phục hồi là điều bất khả thi.
Zakkart đã nhận được quyền năng từ Vida, nữ thần của tình yêu và sự sống. Bản thân anh cũng có kiến thức đáng kể về y học, vì từng có thời gian theo đuổi ngành pháp y. Thế nhưng, dù là Dũng sĩ, anh vẫn chỉ là một con người — và khả năng chữa trị của anh không thể chữa hết cho tất cả mọi người được.
Vì vậy, Zakkart đã tạo ra thứ gọi là “Sinh mệnh chi căn” — các tế bào vạn năng.
Dựa trên tri thức của ông, loại tế bào này không được tạo ra nhờ khoa học mà thông qua ma thuật và luyện kim. Đây là những tế bào thực sự vạn năng, có thể thích nghi để biến thành bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể và khơi dậy quá trình tái tạo.
Gắn chúng vào nơi mất một cánh tay, nó sẽ trở thành cánh tay mới. Tiêm vào nội tạng bị hỏng, nó sẽ tái tạo lại chức năng cho cơ quan đó. Thậm chí, nó có thể phục hồi xương, dây thần kinh, nhãn cầu, và cả mô não. Thật ra, gọi nó là ma thuật tái sinh thì đúng hơn là y học tái sinh.
Tuy không phát huy tác dụng ngay lập tức như phép thuật, và ký ức cũng như nhân cách chứa trong mô não bị hủy hoại sẽ không thể khôi phục, nhưng nhờ những tế bào này, một người bị thương nặng có thể quay lại chiến trường chỉ sau vài ngày.
Tuy “Sinh mệnh chi căn” chỉ có Zakkart mới tạo ra được, nhưng bất kỳ ai nắm được quy trình cũng có thể cấy ghép nó vào người bệnh.
Dĩ nhiên, không chỉ các chiến binh ở Lambda mà cả những Dũng sĩ cũng từng dựa vào thứ này để hồi phục.
“Y học tái sinh nghe thật hấp dẫn, nhưng trong trường hợp của mẹ thì… cần phải tái tạo cả cơ thể. Liệu có thể không?” Vandalieu hỏi.
“Có thể” Gufadgarn đáp. “Sinh mệnh chi căn sẽ biến đổi theo linh hồn của người tiếp nhận, rồi tái tạo lại cơ thể bị tổn thương. Nó không tương thích với Undead, nhưng chỉ cần linh hồn còn nguyên vẹn và là linh hồn sống… thì không vấn đề gì cả. Chính vì lý do đó mà việc sử dụng nó đã từng bị cấm.”
Một ngày nọ, Sinh mệnh chi căn đã tái tạo cơ thể cho một chiến binh vốn đã tử trận. Zakkart và các đồng đội, không thể cảm nhận được linh hồn, đã không nhận ra rằng một hồn ma lang thang đã xâm nhập vào tế bào vạn năng ấy.
Nếu chỉ dừng lại ở đó, thì đó có lẽ đã là một kỳ tích—một phép màu hồi sinh. Nhưng chiến binh ấy, bị ám ảnh bởi nỗi sợ và tuyệt vọng khi chết, đã phát điên.
Hắn phát cuồng trong xưởng của Zakkart, lao vào tấn công những người bị thương đang chờ chữa trị vì tưởng họ là quái vật. Cuối cùng, chính Zakkart buộc phải tiễn hắn về nơi an nghỉ lần nữa.
Alda, Thần của Luật và Định mệnh, coi đó là vấn đề nghiêm trọng và buộc phải dừng hẳn việc sử dụng Sinh mệnh chi căn cho đến khi có biện pháp ngăn chặn sự cố tương tự.
Nhưng trước khi giải pháp đó được hoàn thiện, Zakkart và các đồng đội đã ngã xuống dưới tay Quỷ Vương.
Không ai biết Zakkart đã tiến xa đến đâu trong việc tìm ra biện pháp ngăn chặn việc hồi sinh người chết. Vì vậy, Sinh mệnh chi căn được giữ lại trong xưởng, phòng khi ba Dũng sĩ còn lại bị thương nặng cần cứu chữa. Khi Vida tách khỏi Alda và các vị thần khác, Gufadgarn đã mang theo cả xưởng của Zakkart và Sinh mệnh chi căn này.
“Ta có thể thấy linh hồn mẹ ngài tuy vẫn bị tổn thương và yếu đi, nhưng vẫn giữ được lý trí và không trở thành Undead. Ta tin rằng việc hồi sinh là khả thi. Tuy nhiên, vào thời điểm Sinh mệnh chi căn được tạo ra, chủng tộc Dark Elf vẫn chưa tồn tại. Có thể sẽ phát sinh vài biến chứng” Gufadgarn lên tiếng cảnh báo Vandalieu.
“Ra vậy… Mẹ nghĩ sao ạ?” Vandalieu quay sang nhìn Darcia.
“Dĩ nhiên là cứ làm thôi. Ai ai cũng đã đồng hành với con vì điều này, Vandalieu. Mẹ chẳng còn gì để sợ cả” Darcia mỉm cười dịu dàng. “Hơn nữa… con sẽ dùng cái đó, đúng không?”
“Vâng. Gufadgarn, ta sẽ gọi Sam ra. Mọi người, xin hãy giúp ta” Vandalieu nói.
Một âm thanh khó diễn tả vang lên khi Vandalieu lấy ra cỗ xe ngựa của Sam và để nó trong khoảng đất trống. Từ đó, cậu lấy ra những thứ đã chuẩn bị để tạo nên cơ thể mới cho Darcia — bộ xương bằng Orichalcum, nội tạng quái vật, và “Ma nhãn hủy diệt” mà cậu đã cẩn thận phẫu thuật tách khỏi Gubamon.
“Cuối cùng cũng đến lúc rồi, Bocchan!” Rita hớn hở reo lên.
“Thật mong chờ Darcia-sama tái sinh!” Saria cũng vui vẻ phụ họa.
“Cảm ơn hai con, Rita, Saria” Darcia nói, ánh mắt tràn đầy xúc động.
“OOOOOOOOOHN!!” Knochen gầm lên trong vui mừng.
“Chủ nhân… Cuối cùng ngài cũng đạt được đại nguyện… tôi thực sự xúc động” Bone Man thì thầm.
“Knochen, Bone Man, đừng vì vui quá mà lỡ… siêu thoát sang kiếp sau đấy” Vandalieu nhẹ nhàng nhắc.
“Chủ nhân, được chứng kiến thời khắc này là vinh dự lớn nhất đời tôi!” Luciliano tuyên bố, đã sẵn sàng ghi chép bằng tranh phác.
“… Có khi ta nên đưa Luciliano ra ngoài chỗ khác” Vandalieu thì thào.
“TẠI SAO CHỨ?!” Luciliano la oai oái.
Dù vậy, Vandalieu quyết định lần này sẽ cho phép anh ta ở lại.
“Vandalieu, mấy thứ đó… ta e rằng không tương thích với Sinh mệnh chi căn” Gufadgarn khẽ nhắc nhở.
Dù đã được giữ tươi và điều chỉnh kích cỡ phù hợp với con người, các nội tạng kia vẫn là của quái vật. Bộ xương thì lại làm từ kim loại vô cơ. Từ trước đến nay chưa từng có ghi chép nào về việc dùng vật liệu như thế.
“Không sao đâu” Vandalieu nói, đưa ra một vật lấp lánh trong tay. “Ta có máu của nữ thần Vida.”
Gufadgarn không giấu nổi sự kinh ngạc khi thấy viên tinh thể huyết sắc đỏ thẫm. “Đó là máu của Vida… Không phải máu bị đổ ra trong chiến trận, mà là huyết tinh do chính thần ban cho như minh chứng cho sự che chở! Máu là biểu tượng của sự sống—với vật này, dù có ghép gì vào, chắc chắn mẹ ngài sẽ hồi sinh!”
“Gufadgarn-san, đừng có làm Vandalieu thêm hăng máu nữa chứ!” Darcia vội vã ngăn lại.
Cùng lúc đó, Eleanora, Bellmond và Isla thì thầm với nhau:
“… Không biết Darcia-sama sau khi hồi sinh sẽ thành ra sao nhỉ?” Eleanora nói nhỏ.
“Tôi có cảm giác ngài ấy sẽ không còn là Dark Elf nữa” Bellmond thì thầm đáp.
“Có khi trở thành chủng tộc mới như Absolute Elf hoặc Unlimited Elf ấy chứ” Isla phỏng đoán.
“Waaah! Darcia-mama sắp biến hình rồi kìa!” Pauvina reo mừng, vỗ tay liên tục.
“Dù có biến đổi, thì mẹ nhóc cũng không thành ma pháp thiếu nữ đâu” Zadiris nhắc.
“Nếu cô là ma pháp thiếu nữ thì ta nghĩ Darcia-san cũng có thể lắm” Isla phản pháo.
“Vấn đề không nằm ở đó!” Zadiris thở dài.
“Được mọi người đồng thuận rồi… cảm giác như ta nên chọn vật liệu kỹ càng hơn mới phải, nhưng… gom thêm thì tốn quá nhiều thời gian” Vandalieu lẩm bẩm. “Bắt đầu thôi.”
Gufadgarn mở chiếc hộp chứa Sinh mệnh chi căn và đặt từng vật liệu vào trong.
Sinh mệnh chi căn hấp thụ từng món một, nhưng dường như cũng hơi “bối rối” vì có quá nhiều thứ được ném vào. Tuy nhiên, khi viên tinh thể máu Vida vừa chạm vào, toàn bộ nguyên liệu lập tức hòa tan và hòa quyện với Sinh mệnh chi căn.
“Giờ thì chỉ còn thiếu mẹ ngài thôi” Gufadgarn nói và ra hiệu cho Darcia tiến lên.
“Được rồi… Vandalieu, mẹ sẽ quay về sớm thôi,” Darcia dịu dàng nói.
“Vâng, mẹ. Bọn con sẽ chờ” Vandalieu đáp.
Darcia khẽ xoa đầu con trai bằng bàn tay linh thể, rồi biến mất vào Sinh mệnh chi căn cùng mảnh xương lưu giữ linh hồn bà.
Và đúng lúc ấy—“Sinh mệnh chi căn” đập lên một nhịp mạnh mẽ.
------------------------------
Tên: Kühl
Hạng: 10
Chủng tộc: Satan Blood Slime
Cấp: 0
Kỹ năng bị động:
o Miễn nhiễm đòn tấn công từ vũ khí cùn (Tiến hóa từ kháng đòn vũ khí cùn)
o Kháng Cơn Đói: Cấp 3 (Lên cấp!)
o Phục Hồi Của Loài Ăn Thịt: Cấp 10 ((Lên cấp!)
o Thao Tác Trên Cơ Thể: Cấp 10 (LÊN CẤP!
o Tiết Độc: Cấp 10 (Lên cấp!)
o Kháng Ma Pháp: Cấp 5 (Lên cấp!)
o Siêu Sức Mạnh: Cấp 7 (Lên cấp!)
o Kháng đòn vật lý: Cấp 2 (Mới!)
o Tự cường hóa (Dẫn lối): Cấp 3 (Mới!)
Kỹ năng chủ động:
o Ám bộ: Cấp 7 (Lên cấp!)
o Nghiệp Huyết: Cấp 7 (Lên cấp!)
o Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 8 (Lên cấp!)
o Tăng Trưởng: Cấp 6 (Lên cấp!)
o Võ thuật: Cấp 5 (Lên cấp!)
o Phối hợp: Cấp 4 (Mới!)
o Xung phong: Cấp 3 (Mới!)
o Điều khiển từ xa: Cấp 5 (Mới!)
o Ký sinh: Cấp 4 (Mới!)
Đặc kỹ:
o Thần hộ của ■■ン■■■
------------------------------
Giải thích thêm về quái vật (Viết bởi Luciliano): Satan Blood Slime
Kühl đã tiến hóa thành quái vật này sau nhiều lần tăng Rank, lần lượt vượt qua các giai đoạn như Huge Deep Blood Slime, Black Blood Slime và Dark Blood Slime. Đây là một Slime được tạo thành từ huyết dịch của Ma Vương.
Nguyên nhân khiến nó tiến hóa thành dạng này có lẽ là vì nó hấp thụ Blood Potion (Huyết Dược) tương tự như công chúa Levia, và cũng bởi thỉnh thoảng Danna trực tiếp cung cấp cho nó nguyên liệu chính của thứ thuốc ấy… chính là máu của ngài.
Về hình dáng, Kühl mang vẻ ngoài là một khối slime đỏ đen, nhưng dạo gần đây, nó thường xuyên sử dụng kỹ năng 【 Thao túng hình thể 】 để biến thành hình người hoặc thú. Có lẽ nhờ vậy, nó đã học được kỹ năng 【 Võ thuật 】 và 【 Xung phong 】. Thêm vào đó, có vẻ như để bắt chước Danna, nó còn có thể điều khiển những phần cơ thể bị tách ra khỏi khối chính bằng kỹ năng 【 Điều khiển từ xa 】.
… Nếu bắt gặp một Danna hay Legion có màu đỏ đen, rất có thể đó chính là Kühl. Tuy nhiên, cũng có những trường hợp hiếm hoi Danna tự phủ toàn thân bằng huyết dịch Ma Vương để cải trang thành Kühl.
Nó có thể điều khiển các phần cơ thể tách rời để chui vào cơ thể con mồi qua vết thương hở, sau đó sử dụng kỹ năng 【 Infestation (Ký sinh) 】để tấn công từ bên trong hoặc hút cạn máu đối phương chỉ trong chớp mắt, tuỳ theo ý muốn.
Chính vì khả năng đặc biệt này, việc Kühl đảm nhiệm vai trò hút máu con mồi là điều hoàn toàn hợp lý.
Tuy không hiệu quả lắm khi đối đầu với kẻ địch không có máu như Golem, Undead hay linh hồn, nhưng nếu là con người thì chắc chắn Kühl sẽ là một loài săn mồi cực kỳ đáng sợ.
Nhân tiện… tôi cũng không còn gì để bình luận về ban phước của thần linh nữa. Bởi lẽ chính tôi cũng đã được ban cho rồi.
--------------------------------
Tên: Pete
Hạng: 11
Chủng Tộc: Great Roaring Lightning Metal Demon Centipede
Cấp: 0
Kỹ năng bị động:
o Kháng Cơn Đói: Cấp 3 (Lên cấp!)
o Tự Cường Hóa (Thuộc hạ): Cấp 10 (Lên cấp!)
o Tiết Độc (Hàm): Cấp 10 (Lên cấp!)
o Kháng Phong ma pháp: Cấp 8 (Lên cấp!)
o Cường hóa cơ thể (Xương Ngoài, Sừng): Cấp 10 (Lên cấp!)
o Sức mạnh quái dị: Cấp 1 (Tiến hóa từ Siêu sức mạnh)
o Tự cường hóa (Dẫn lối): Cấp 3 (Mới!)
Kỹ năng chủ động:
o Ám bộ: Cấp 1
o Xung phong: Cấp 10 (Lên cấp!)
o Bức phá giới hạn: Cấp 1 (Tiến hóa từ Vượt ngưỡng giới hạn)
o Giáp thuật: Cấp 7 (Lên cấp!)
o Lôi Nộ: Cấp 1 (Tiến hóa từ Lôi thuật)
o Phối hợp: Cấp 4 (Mới!)
Đặc kỹ:
o Long Thực: Cấp 6 (Lên cấp!)
o Thần hộ của Zanalpadna
o Thần hộ của ヴ■■■■■
--------------------------------
Giải thích thêm về quái vật (Viết bởi: Luciliano):Great Roaring Lightning Metal Demon Centipede(Đại Bách Túc Ma Kim Lôi Trùng Gầm Rống)
… Nhưng mà, còn có thể gọi thứ này là “rết” được nữa sao?
Nó to hơn cả rồng, và một cú lao thẳng của nó có lẽ đủ sức phá tan cả pháo đài, chứ đừng nói chỉ một bức tường. Luồng sét nó phóng ra còn mạnh hơn cả sấm sét giáng từ trời xuống, bộ xương thì cứng cáp không thua gì Adamantite. Thậm chí, nó còn sở hữu tới ba Kỹ năng Độc nhất.
Bọn Rồng hạ cấp đến gần nó còn không dám. Tôi nghi ngờ ngay cả Hurricane Dragon cũng sẽ tránh đối đầu trực diện với Pete. Theo lời Danna, thịt rồng là một trong những món khoái khẩu của Pete.
Khác với Slime hay quái vật hệ thực vật vốn hoạt động theo đàn, Pete là một quái vật thuộc loài rết – mà loài này thì bản năng vốn hành động đơn lẻ. Thế nhưng, nó lại sở hữu kỹ năng 【 Phối hợp 】.
Chà… từ trước đến nay, Pete luôn đóng vai trò như đại diện của đám quái vật hình côn trùng do Danna thu phục, đồng thời làm trung gian liên lạc với bầy Cemetery Bees – đàn anh của nó, hiện giờ đã tiến hóa thành Gehenna Bees. Có lẽ nhờ những công việc đó mà khả năng giao tiếp của nó được cải thiện?
Nhân tiện kể thêm, khi chúng tôi ghé thăm quốc gia của tộc Drakonid, Pete được tiếp đón rất nồng hậu. Bên phía Drakonid còn khoản đãi Pete cả một bữa tiệc linh đình, chỉ mong Pete đừng nổi điên phá hoại lãnh thổ của họ. Nhờ vậy, tâm trạng Pete khá tốt. Đó cũng là lần đầu tiên tôi được tận mắt chứng kiến cảnh cả một con Wyvern bị nướng nguyên con mang lên bàn tiệc.
---------------------------------
Tên: Eisen
Hạng: 11
Chủng tộc: Skogsrå Empress
Cấp độ: 98
Kỹ năng bị động:
o Sức mạnh quái dị: Cấp 3 (Tiến hóa từ Siêu sức mạnh)
o Tái tạo cấp tốc: Cấp 10 (Lên cấp!)
o Kháng hiệu ứng trạng thái: Cấp 8 (Lên cấp!)
o Kháng ma pháp: Cấp 9 (Lên cấp!)
o Kháng đòn vật lý: Cấp 9 (Lên cấp!)
o Tăng cường sinh lực: Cấp 10
o Mở rộng cơ thể (Vỏ cây, cành cây): Cấp 10 (Lên cấp!)
o Sản xuất trái cây cao tốc: Cấp 3 (Tiến hóa từ Sản xuất trái cây)
o Sản xuất nhựa cây cao tốc: Cấp 3 (Tiến hóa từ Sản xuất nhựa cây)
o Sản xuất cành cây cao tốc: Cấp 3 (Tiến hóa từ Sản xuất cành cây)
o Quyến rũ: Cấp 8 (Lên cấp!)
o Tự cường hóa (Thuộc hạ): Cấp 7 (Lên cấp!)
o Tự cường hóa (Dẫn lối): Cấp 5 (Mới!)
Kỹ năng chủ động:
o Võ thuật: Cấp 6 (Lên cấp!)
o Ném: Cấp 7 (Lên cấp!)
o Giáp thuật: Cấp 6 (Lên cấp!)
o Tước linh (Spirit Siphon): Cấp 9 (Lên cấp!)
o Vô tính ma pháp: Cấp 4 (Lên cấp!)
o Thổ ma pháp: Cấp 5 (Lên cấp!)
o Sinh mệnh ma pháp: Cấp 5 (Lên cấp!)
o Thu nhỏ: Cấp 2 (Mới!)
o Điều khiển mana: Cấp 2 (Mới!)
o Chỉ huy: Cấp 1 (Mới!)
o Phối hợp: Cấp 5 (Mới!)
Đặc kỹ:
o Thần hộ của Zozogante
o Thực vật sinh khí
o Thần hộ của ■■■ダ■■
---------------------------------
Giải thích thêm về quái vật (Viết bởi Luciliano): Skogsrå Empress(Nữ Đế Skogsrå)
… Liệu còn có thể gọi cô ấy là Skogsrå nữa không đây? À không, nghĩ lại thì, bản thân Skogsrå vốn dĩ đã là một chủng tộc quái vật mới rồi.
Eisen đã trải qua các giai đoạn tiến hóa từ Skogsrå Widow (Góa phụ Skogsrå) đến Witch (Phù thủy), rồi Queen (Nữ hoàng), và giờ đây là Empress – Nữ Đế.
Về ngoại hình, cô ấy không thay đổi quá nhiều: làn da xanh, bộ trang phục kết từ vỏ cây, cùng những cành cây mọc ra từ lưng vẫn như trước. Nhưng giờ đây, trên đầu cô ấy đã xuất hiện một vương miện kết bằng lá.
Có lẽ là do đã nhận được 【 Divine Protection (Thần hộ) 】từ Zozogante – tà thần của khu rừng hắc ám và cũng là thần hộ mệnh của quốc gia Ghoul – nên giờ Eisen có thể tạo ra không chỉ những quả táo cứng như sắt, mà còn đủ loại hoa rực rỡ, mật ngọt, và cả những loại quả kỳ lạ… ví dụ như Gante – một loại trái cây trông chẳng khác gì nhãn cầu người.
Loại mật do cô ấy sản xuất đúng là mang vị ngọt tựa thiên đường. Tôi hoàn toàn hiểu vì sao Cuoco Ragdew cùng cả gia đình hắn vẫn chưa dứt ra được. Gần đây, độ nổi tiếng của Eisen càng lúc càng cao – nghe đâu đến cả gia tộc bá tước Legston cũng có người hâm mộ cô ấy.
Tuy nhiên… có vẻ bản thân cô ấy không mấy vui vẻ vì điều đó. Không lẽ trong mắt cô ấy, đám người kia cũng chẳng khác gì lũ gián? Ừm… chắc là không đâu… chắc vậy.
Ngược lại, cô ấy lại khá hoan nghênh bầy ong kéo đến hút mật. Có thể là vì chúng giúp cô thụ phấn chăng?
Ngoài ra, Kỹ năng độc nhất mới mà cô ấy sở hữu – 【 Invigoration: Plant (Thực Vật Sinh Khí) 】– khiến cho chỉ cần có mặt Eisen ở gần là thực vật quanh đó liền bị kích thích mạnh mẽ. Kể cả những loài thực vật mỏng manh nhất cũng vươn lên tươi tốt như cỏ dại… đôi khi thậm chí còn biến thành quái vật.
Tất nhiên, kỹ năng này cũng có tác dụng với quái vật hệ thực vật.
Nhờ đó mà đám Immortal Ent cùng các quái vật thực vật khác sống trong khu rừng Immortal Ent tại Talosheim đã tăng Rank, tiến hóa thành Skogsrå và Leshi – giống quái vật giống như Skogsrå nhưng là phiên bản nam giới. Và dĩ nhiên, Eisen đã trở thành người trung gian đại diện cho bọn họ.
------------------------------------
Tên: Quinn
Hạng: 12
Chủng tộc: Gehenna Absolute Queen Bee
Cấp độ: 0
Kỹ năng bị động:
o Kháng Trạng Thái Hiệu Ứng: Cấp 8 (Lên cấp!)
o Tái Tạo Cấp Tốc: Cấp 4 (Lên cấp!)
o Đẻ Trứng Cao Tốc: Cấp 1 (Tiến hóa từ Đẻ trứng)
o Khả Năng Làm Tình Vô Hạn: Cấp 5 (Lên cấp!)
o Mở Rộng Quản Lý: Cấp 7 (Lên cấp!)
o Tự Động Hồi Mana: Cấp 7 (Lên cấp!)
o Tiết Độc Chết Người (Kim Chích): Cấp 2 (Lên cấp!)
o Cường Hóa Bộ Phận Cơ Thể (Bộ Xương Ngoài): Cấp 2 (Lên cấp!)
o Cường Hóa Giá Trị Thuộc Tính (Người Hầu): Cấp 7 (Lên cấp!)
o Tự cường hóa (Dẫn lối): Cấp 4 (Mới!)
o Quyến rũ: Cấp 3 (Mới!)
Kỹ năng chủ động:
o Điều Khiển Mana: Cấp 2 (Lên cấp!)
o Không Gian Ma Pháp: Cấp 4 (Lên cấp!)
o Phối hợp bầy ong: cấp 10
o Chỉ huy bầy ong: Cấp 10
o Giả kim hạn chế: Cấp 3 (Mới!)
o May vá: Cấp 3 (Mới!)
o Xây dựng: Cấp 5 (Mới!)
Đặc Kỹ:
o Phát triển bầy ong tốc độ cao
o Thần hộ của Zanalpadna
o Thần hộ của ■■■■■―
------------------------------------
Giải thích thêm về quái vật (Viết bởi Luciliano): Gehenna Absolute Queen Bee(Nữ Hoàng Tối Cao Gehenna)
Quinn đã tiến hóa thành quái vật này sau khi trải qua các giai đoạn từ Gehenna Queen Bee đến High Queen Bee, rồi Great Queen Bee, và nay là Absolute Queen Bee – Nữ hoàng tối cao.
Về hình dạng thì không có thay đổi đáng kể, nhưng khí chất—hay đúng hơn là cái gọi là "hào quang" toát ra từ cô ấy—đã trở nên áp đảo hơn rất nhiều.
Về sức mạnh chiến đấu cá nhân, Quinn có phần khiêm tốn so với Rank hiện tại của mình (dù chỉ cần dùng sức mạnh cơ bắp, cô ấy cũng đủ để đập chết một mạo hiểm giả hạng B), nhưng khả năng chiến đấu theo bầy đàn thì lại thừa sức bù đắp cho điểm yếu đó.
Ngay cả khi vì lý do nào đó mà bị tách khỏi bầy, cô ấy vẫn có thể tiêu tốn một lượng lớn Mana để lập tức đẻ trứng từ phần bụng ong nhô ra như cái đuôi ở eo mình. Những quả trứng này sẽ nở thành côn trùng trưởng thành chỉ trong nháy mắt. Nghe nói cô ấy có thể lặp lại quá trình này đến mười lần trong vòng một phút.
Tuy nhiên, khả năng này chỉ được dùng trong những tình huống khẩn cấp, vì tiêu tốn quá nhiều Mana, và mặc dù những "con gái" sinh ra bằng cách này có chỉ số thuộc tính ngang với những đứa được nuôi lớn bình thường, nhưng lại sở hữu cấp độ kỹ năng thấp hơn và vòng đời ngắn hơn.
Khác với các queen bee (ong chúa) thông thường, Quinn còn có thể chế tạo Magic Item (Pháp cụ), dệt vải bằng tơ và chỉ đạo đám ong thợ trong việc xây tổ. Dẫu vậy, cô chỉ có thể sử dụng 【 Limited Alchemy (Giả kim Hạn chế) 】 một cách bản năng để tạo ra pháp cụ từ mật hoặc sáp ong, và thực tế thì việc thi công tổ vẫn là do bầy ong thợ đảm nhiệm.
Cô ấy giờ đã có thể trò chuyện bằng lời… nhưng đôi khi, giữa cô và Danna-sama lại chỉ có im lặng. Họ chỉ lặng lẽ nhìn nhau.
Nghe nói họ đang giao tiếp thông qua râu cảm ứng. Râu của Danna-sama là râu của Ma Vương – không phải là thứ vốn có trên cơ thể cậu ấy – nhưng xem ra điều đó chẳng gây trở ngại gì cả.


2 Bình luận
Rồi còn tạo cái tế bào này
Hay nó dễ chế hơn potion