• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 08: Chinh phục Thử thách của Zakkart

Chương 163: Lễ đăng quang của Hoàng đế

4 Bình luận - Độ dài: 6,254 từ - Cập nhật:

Alda, Thần của Luật pháp và Định mệnh, đang âm thầm tạo ra một thứ gì đó nhằm huấn luyện Heinz cùng các đồng đội, cũng như đánh thức chiến thần Bellwood đang ngủ vùi sau trận chiến năm xưa, nơi cả hắn và Ác thần Xiềng xích Tội lỗi đã đồng quy vu tận.

“Nếu ta có thể mượn sức của Ricklent và Zuruwarn thì đâu đến nỗi mất nhiều thời gian thế này...” Alda lẩm bẩm.

Việc này nằm ngoài chuyên môn của Alda, lại còn phải thực hiện song song với nhiệm vụ duy trì thuộc tính Ánh sáng và Sự sống – một gánh nặng không nhỏ chút nào. Nếu có sự hỗ trợ của Ricklent, Thần của Thời gian và Ma thuật, cùng với Zuruwarn, Thần của Không gian và Sáng tạo – những kẻ cực kỳ tài năng trong lĩnh vực của mình – thì chuyện đã đơn giản hơn nhiều, dù cả hai vẫn đang chưa hoàn toàn hồi phục.

…Nhưng chẳng thể trông mong gì vào những vị thần vẫn còn đang say ngủ, Alda nghĩ thầm rồi nhanh chóng chuyển hướng tư tưởng.

“Dù thế nào đi nữa… ta vẫn phải hoàn thành nó bằng mọi giá?”

Bỗng nhiên, nửa tầm nhìn của Alda đỏ rực một cách bất thường. Đưa tay sờ lên mặt, ông cảm nhận được thứ chất lỏng ấm nóng dính đầy đầu ngón tay.

“Ta bị thương? Trong chính Thần giới của mình sao…?!”

Máu chảy từ trán ông – đây là lần đầu tiên sau cả trăm nghìn năm Alda trông thấy máu của chính mình. Và ngay khoảnh khắc đó, một chuỗi cơn đau âm ỉ bỗng trỗi dậy.

Các linh thể quen thuộc đang làm việc trong Thần giới của Alda lập tức xôn xao.

“Alda-sama?!”

“Kẻ nào dám tổn thương Alda-sama, vị chủ thần tôn kính, là đang phạm phải tội không thể tha thứ!”

“Bình tĩnh lại” Alda cất giọng trấn an.

Cơn đau vẫn chưa dứt – nghĩa là ngay lúc này đây, ông vẫn đang tiếp tục bị thương.

Alda vội kiểm tra tình trạng của các Thánh vật do chính mình tạo ra.

“Kẻ tình nghi duy nhất là…”

Với những tồn tại có thể làm tổn thương một vị thần như Alda, phần lớn mọi người sẽ lập tức nghĩ đến tàn dư của quân đoàn Ma Vương. Nhưng tình hình không có vẻ gì là một cuộc tấn công từ phía chúng. Cũng chẳng giống như đến từ phe thần của Vida.

Là một Đại thần, người nhận được nhiều lời cầu nguyện nhất từ nhân loại, tổn thương mà Alda đang phải chịu thực ra chỉ là những vết trầy xước nhẹ. Chúng chẳng ảnh hưởng gì đến sự vận hành của thế giới, chỉ khiến ông bị gián đoạn việc đang làm trong vài phút.

Vì vậy, việc những kẻ thù lớn như quân đoàn Ma Vương hay phe Vida tấn công ông chỉ để gây ra chút thương tích thế này là điều rất vô lý.

Khả năng lớn nhất là Vandalieu đã phá hủy một Thánh vật do Alda tạo ra, hoặc một linh thể mà tín đồ của ông triệu hồi. Tuy nhiên, không có dấu hiệu nào cho thấy chuyện đó đã xảy ra.

“Không, số lượng linh thể hiện hữu của ta đã giảm đi… Những Thánh vật ta không thể kiểm tra… Quyền năng thần thánh của ta… Vida!”

Những phân thân của quyền năng Alda tồn tại tại một nơi mà bản thân ông không thể trực tiếp quan sát – và thứ duy nhất như vậy chính là những cọc thần lực ông từng cắm vào cơ thể Vida từ một trăm nghìn năm trước. Nữ thần ấy hiện đang ngủ say trong dãy núi Biên Giới.

Chợt nhận ra điều đó, Alda hối hả truyền lệnh cho các linh thể thân tín.

“Đi kiểm tra Curatos và Niltark!”

Ngoài các cọc quyền năng do Alda tạo ra, cơ thể Vida còn bị xuyên qua bởi các Thánh vật của Bellwood – trong đó có cả những món được chế tạo bởi Curatos, Thần của Hồ sơ, và Niltark, Thần của Phán xét.

Nếu những cọc thần lực đã bị phá hủy, thì việc các Thánh vật kia cũng bị tiêu diệt là điều hiển nhiên. Báo cáo từ các linh thể đã xác nhận điều đó.

May mắn thay, tổn thương mà hai vị thần kia gánh chịu không quá nghiêm trọng.

Nhưng việc cả ba bị tổn thương cùng lúc là dấu hiệu rõ ràng của một tình huống khẩn cấp.

“Vida đã được giải thoát. Nhưng ai… ai có thể gỡ bỏ quyền năng thần thánh chứ?”

Alda là Thần của Ánh sáng, đồng thời cũng là Thần của Luật pháp – ông sở hữu quyền năng trừng phạt các thần linh phạm sai lầm. Những cây cọc năm xưa là biểu hiện cụ thể của quyền lực đó.

Chúng cản trở đáng kể khả năng hồi phục của thần bị đâm xuyên, cũng như hạn chế nghiêm trọng hành động của họ. Tuy không thể tác động đến các thần ngoại giới Lambda, nhưng với quân đoàn Ma Vương thì chúng lại có hiệu lực – nhất là với những kẻ phản bội. Đó là một năng lực thần thánh cực kỳ mạnh mẽ.

Với bản chất như vậy, tuyệt đối không một vị thần nào ngoại trừ Alda có thể gỡ bỏ, chứ đừng nói đến phá hủy chúng. Vậy thì vì sao?

“Chẳng lẽ là sức mạnh từ các ác thần theo phe Vida? Không thể nào. Nếu họ có khả năng đó thì đã ra tay từ lâu rồi” Alda lẩm bẩm. “Không lẽ… là Vandalieu? Chẳng lẽ hắn đã mạnh đến mức có thể phá vỡ cả quyền năng thần thánh của ta?!”

Vida hiện vẫn ngủ yên trong kết giới bao quanh vùng đất nằm sâu trong dãy núi Biên Giới. Vandalieu cũng đang ẩn náu ở miền Nam của lục địa này.

Alda biết rằng Vandalieu từng phá hủy bản thể linh hồn của Yupeon, nhưng việc hắn có thể phá hủy quyền năng của một Đại thần lại là chuyện vượt xa mọi suy đoán.

Lúc ấy, các vị thần phụ cận đang tụ hội cũng cất lời:

“Alda, giờ chúng ta phải làm gì đây? Dù có huấn luyện Heinz và các anh hùng loài người đến đâu, liệu họ có đủ sức đánh bại hắn không?”

“Thực tế thì, từ giờ Vida sẽ dần hồi phục. Dù cần hàng nghìn năm để hoàn toàn trở lại như cũ, nhưng khác với ngài, bà ta không bị ràng buộc vào việc duy trì thế giới. Chỉ cần ở trong kết giới, bà ta có thể tự do hành động.”

Alda lắc đầu. “Mọi người, tình hình đã không thể quay đầu. Nếu chúng ta muốn thế giới này tiếp tục tồn tại, thì không thể tránh khỏi cuộc đối đầu với ‘Ma Vương’ Vandalieu. Nếu để hắn tự do, thế giới sớm muộn sẽ bị nhấn chìm trong hỗn loạn và trật tự sẽ tan rã. Hắn là kẻ thù thực sự – thậm chí còn vượt qua Guduranis” Alda tuyên bố dứt khoát.

Các vị thần đồng loạt nín thở. Họ đã quá xem nhẹ Vandalieu… tin rằng chỉ cần các thần ra tay là đủ để đánh bại hắn.

“Hãy bảo vệ những vùng đất nơi hai chị em ta – Botin và Peria – đang ngủ yên” Alda ra lệnh, lúc này máu trên trán đã cầm lại. “Có khả năng cao Vandalieu sẽ ra tay trước, phá phong ấn và làm hại họ khi họ vẫn chưa kịp hồi phục. Nếu Vida vẫn còn giữ chút lý trí, bà ấy sẽ không để hắn làm vậy… nhưng ta không thể trông mong nhiều.”

“Tuân lệnh!”

Các vị thần cúi đầu nhận lệnh rồi lần lượt rời khỏi Thần giới.

----------------------------------------------

Cấp độ các kỹ năng Tự Động Phục Hồi Mana , Phệ Thần Phệ Linh đã tăng lên!

Kỹ năng Thù Địch đã tiến hóa thành Địch Nhân Của Thần !

Đã hiển thị Thần hộ của Vida trong bảng trạng thái!

Bạn đã nhận được kỹ năng Tăng cường tỷ lệ hồi mana Thần hộ của Hắc thần !

Ngay khi nghe thấy giọng thông báo vang lên trong tâm trí, Vandalieu lập tức ngất lịm. Có vẻ như cơ thể cậu không thể chịu nổi việc sử dụng quá nhiều Mana trong trạng thái linh hồn.

Bình thường thì cậu sẽ dùng kỹ năng 【 Xuất Hồn 】 trước khi bất tỉnh, nhưng lần này sự việc xảy ra quá bất ngờ, không kịp phản ứng.

Lúc mở mắt ra, cậu đang ở trong một căn phòng nghỉ thuộc Nơi An Nghỉ của Vida.

“Đây là một trong những phòng mà các Vampire Thuần huyết dùng mỗi khi họ tỉnh lại” một Vampire quý tộc giải thích.

“Không ngờ lần đầu tiên đưa cậu đến đây lại là trong hoàn cảnh thế này” Gizan – thủ lĩnh tộc Dark Elf, lên tiếng, áo choàng đen vẫn phủ kín người như thường lệ.

Chính hai người họ đã cõng Vandalieu vào đây.

“Với lại, lúc đó cậu còn đang cầm một viên ngọc đỏ nữa. Chuyện gì vậy, Bocchan?” Rita hỏi.

“Đừng nói là cục Kühl cứng lại đó chứ?” Saria nói thêm.

Thứ Vandalieu đang nắm trong tay là một viên ngọc đỏ như máu, to bằng nắm tay – cùng màu với Deep Blood Slime Kühl.

Dù thấy khá kỳ lạ, nhưng Rita và Saria vẫn cẩn thận đưa cậu vào đây mà không thắc mắc gì. Cha của họ, Sam, đang đợi ngoài cổng – vì xe ngựa không thể vào trong toà nhà.

“Nhân tiện, Darcia-sama và mọi người đang ở với Sam. Có vẻ như Darcia-sama – hiện đang là linh hồn – và công chúa Levia cùng các quái vật dạng hồn thể không thể tự do hành động trong khu an nghỉ” Bellmond nói khi đang chỉnh lại bộ đồ bị nhăn của mình.

“Bọn tôi định ở lại làm vệ sĩ cho họ, nhưng phía Vampire đã nhận việc đó thay rồi” Bone Man nói.

Gizan cúi đầu tỏ vẻ hối lỗi. “Các quái vật dạng hồn thể chưa từng bước vào đây trước kia, nên tôi không biết. Xin thứ lỗi.”

“Không sao đâu. Dường như hồn thể của họ cũng không bị thương hay thanh tẩy gì cả” Vandalieu đáp.

Nếu Darcia và mọi người thực sự gặp nguy hiểm, kỹ năng 【 Cảm Nhận Nguy Hiểm: Tử vong 】 chắc chắn đã phản ứng. Vì không có dấu hiệu nào, nên hẳn là cũng chẳng đến mức đáng lo.

Vừa nghĩ vậy, Vandalieu vừa đảo mắt nhìn quanh phòng. Trên tường và trần có vài phản ứng Mana rất yếu. Có vẻ ai đó từng đặt bùa trừ linh nơi này, chỉ đủ để ngăn các thực thể ô uế tác động đến di hài của Zakkart.

Nếu mạnh quá, nó sẽ gây hại đến các Vampire và di thể của Zakkart, nên hiệu ứng chỉ dừng ở mức khiến linh hồn cảm thấy buồn ngủ hoặc khó di chuyển.

“Xin lỗi vì đã làm mọi người lo, đặc biệt là cô, Bellmond. Nhờ cô mà tôi tỉnh lại nhanh hơn” Vandalieu nói.

Lý do cậu tỉnh lại chỉ sau chưa đầy một giờ – dù gần như cạn sạch Mana – là nhờ Bellmond truyền máu.

Kỹ năng Độc Nhất 【 Hiến Dâng 】 của cô cho phép phục hồi Mana của người nhận máu với tốc độ cực nhanh.

“Không, đó chỉ là một phần trong bổn phận của tôi thôi… Nhưng tôi hơi bất ngờ khi ngài vẫn còn tiếp tục hút ngay cả sau khi tỉnh lại đấy” Bellmond nói.

“Chắc là ngài đã dùng rất nhiều Mana rồi. Lúc đó miệng ngài dính chặt lấy Bellmond suốt một thời gian luôn đó, Bocchan” Rita tiếp lời.

“Xin lỗi… Em đã để lộ ra bộ dạng không được đẹp mắt cho lắm” Vandalieu nói, cúi đầu nhận lỗi.

“Không đâu, đó là một cảnh tượng tuyệt mỹ đấy” Gizan và một Quý tộc Vampire đồng thanh, hai tay chắp lại như đang tán dương Bellmond.

Bellmond lờ họ đi, chỉ lặng lẽ lau vết máu còn đọng lại trên cổ mình. “Vậy thì, Danna-sama… rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy?”

“Thực ra là—”

Vandalieu bắt đầu kể lại những gì đã xảy ra trong Thần giới của Vida, khiến Bellmond và những người còn lại không khỏi kinh ngạc.

“Thì ra thân thế của ngài là vậy sao, thưa chủ nhân?! Tôi đã từng chắc mẩm rằng ngài là hiện thân tái sinh của tổ tiên tộc Vampire cơ đấy!” Bone Man thốt lên.

“Vậy là Nuaza-san đoán sai rồi” Rita nhận xét.

“Mà Bocchan cũng phủ nhận ngay từ đầu còn gì” Saria nói thêm.

Nuaza, một Elder Lich và là giáo sĩ phụng sự Giáo hội Vida tại Talosheim, từng lý giải lời Thần dụ mà ông nhận được từ Vida và những truyền thuyết cổ xưa về việc tổ tiên của Vampire sẽ quay lại vào thời khắc cuối cùng. Từ đó, ông đã đi đến kết luận rằng Vandalieu chính là “Thánh tử của Vida” và là tổ tiên tái sinh của tộc Vampire.

Có vẻ như lời tiên đoán ấy đã được nhiều người tin tưởng hơn là Vandalieu nghĩ.

“Thật ra em ngạc nhiên vì mọi người lại ngạc nhiên chuyện đó đấy” Vandalieu bình luận.

“Tôi cũng chẳng biết phải phản ứng thế nào nữa khi biết ngài là hiện thân của tận bốn Dũng sĩ huyền thoại, Danna-sama” Bellmond nói. “Dù sao thì… chúng tôi cũng đã biết từ lâu rằng xuất thân của ngài không phải là dạng ‘bình thường’ rồi.”

“Nhưng Bellmond, cô chưa từng nghe gì về Zakkart và những người khác sao?” Vandalieu hỏi. “Chủ nhân trước kia của cô cũng từng có mối quan hệ trực tiếp với họ mà, đúng không?”

“… Tôi có thể được phép giữ im lặng về chuyện đó không? Tôi e là sẽ bị thần phạt nếu lặp lại những lời lẽ báng bổ mà bà ấy từng nói ra ở đây” Bellmond đáp.

Việc Vandalieu là người tái sinh từ thế giới khác vốn đã được biết đến. Với những ai biết rằng cậu từng đánh bại cả phân thân linh hồn của một vị thần, thì chuyện hôm nay cũng chỉ là một mảnh ghép khác bổ sung vào lịch sử “khác thường” của cậu mà thôi.

“Vậy là máu của Vida… Thật đẹp. Thứ này có thể dùng để hồi sinh Darcia-sama phải không?” Saria hỏi.

Viên ngọc mà Vandalieu nắm trong tay khi vừa tỉnh dậy chính là máu của Vida, được ban cho cậu khi rời khỏi Thần giới của bà.

“Ừ. Dù em chưa biết cách dùng nó, nhưng chắc chắn nó chứa một nguồn sức mạnh khổng lồ” Vandalieu gật đầu.

Dù Vida hiện vẫn đang bị thương, nhưng đó vẫn là máu của một vị Nữ thần. Sức mạnh sinh mệnh và lượng Mana chứa bên trong nó vượt xa những viên Ma thạch bình thường. Chắc chắn nó sẽ trở thành chìa khóa quan trọng cho việc hồi sinh Darcia.

“Mà này, hai người im lặng ghê ha… Chủ nhân, Gizan-dono có vẻ vui đến nỗi ngất xỉu luôn rồi kìa” Bone Man chỉ ra.

“Vậy để ông ấy nghỉ lại chỗ em cũng được” Vandalieu nói.

Gizan đã ngất ngay khi đứng nghe tin rằng Vida dù chưa hoàn toàn hồi phục, nhưng đã thoát khỏi lời nguyền của Alda.

Còn Vampire quý tộc đứng bên cạnh ông thì đang rơi những giọt nước mắt đầy xúc cảm, mặt nhăn nhó, hai hàm răng nghiến chặt lại nhưng không nói nên lời.

Vandalieu và Bone Man cũng không nỡ nhìn thẳng vào cảnh đó.

“Ta mừng quá! Cuối cùng thì… nỗ lực của mọi người suốt bao năm qua… nỗi đau đớn ấy…” Vampire quý tộc hét lên đầy xúc động rồi chạy vụt đi đâu đó – chắc là để báo tin cho các Vampire khác.

“… Có vẻ ông ấy đã kìm nén lâu lắm rồi” Vandalieu lẩm bẩm, ngơ ngác nhìn theo.

“… Không biết ông ta có quay lại không nữa. Chúng ta vẫn chưa có sơ đồ khu vực nghỉ ngơi này, nên không thể tự ý di chuyển” Bellmond nói.

Thay vì vị Vampire kia, một linh hồn nam nhân với thân thể phát sáng nhàn nhạt xuất hiện. Gã mặc bộ giáp vá chằng vá đụp, đôi mắt mang hai màu kỳ lạ.

“Xin lỗi, cậu là Vandalieu phải không? Đám kia chắc không giúp gì được đâu, nên để tôi dẫn cậu đi thay vậy.” Gã cười, để lộ cặp nanh sắc bén. “Tên tôi là Veld. Khi còn sống tôi là một Dhampir, giờ thì chỉ còn là một bán anh linh thôi. Tôi từng là lính đánh thuê nên giọng điệu có hơi thô lỗ, cậu đừng bận tâm.”

Gã Dhampir tự xưng là Veld — khi còn sống, gã từng lật đổ một quốc gia bị chi phối bởi bọn Vampire thờ ác thần, lập nên một quốc gia mới và được biết đến với danh xưng “Vua lính đánh thuê”. Gã vừa dẫn Vandalieu cùng các đồng đội đi sâu vào khu vực nghỉ ngơi, vừa giới thiệu về bản thân và giải thích từng cơ sở vật chất trong đó.

“Tài liệu về các Dũng sĩ ở phòng tư liệu đều viết bằng những ngôn ngữ cổ của Lambda từ hơn trăm ngàn năm trước, nên mấy người không đọc được đâu. Hồi đó có tiếng Dwarf, tiếng Elf các kiểu, trước khi xảy ra cuộc chiến với Ma Vương ấy. Có vài bản thảo do chính các Dũng sĩ viết thì dùng ngôn ngữ từ thế giới của họ, nhưng tôi không rõ cậu đọc được không. Nghe đâu thế giới của họ có rất nhiều loại ngôn ngữ.”

Hiện tại, ngôn ngữ phổ thông ở Lambda là một thứ ngôn ngữ gần giống tiếng Nhật trên Trái Đất, nhưng trước đó, các ngôn ngữ riêng của từng chủng tộc vẫn được sử dụng. Giờ đây, chúng đã trở thành ngôn ngữ thất truyền, chỉ còn rất ít người có thể đọc hiểu.

Tất nhiên, tri thức về những ngôn ngữ này gần như không được truyền lại cho các chủng tộc được Vida tạo ra sau cuộc chiến với Ma Vương.

“Ngôn ngữ ở thế giới khác à… Nếu là tiếng Đức hay tiếng Anh của Origin thì có lẽ em đọc được” Vandalieu trầm ngâm, nhớ lại những ngôn ngữ đã học ở Origin.

Cậu biết chút tiếng Anh vì từng học cấp ba ở Trái Đất, nhưng không đủ để giao tiếp bình thường.

Tuy vậy, ở Origin, cậu đã học qua khá nhiều thứ tiếng. Trong phòng thí nghiệm nơi cậu bị nuôi như vật thí nghiệm, có rất nhiều nhà nghiên cứu và đối tượng đến từ khắp nơi trên thế giới.

Dù đã hơn mười năm trôi qua kể từ khi cậu chết ở Origin, và cậu không tự tin vào khả năng phát âm nữa, nhưng có lẽ vẫn đủ để đọc hiểu phần nào.

“Legion có khi còn biết nhiều hơn em nữa” Vandalieu nói. “Mà tiện thể, từ nãy em cũng thắc mắc rồi… bán anh linh là trạng thái như thế nào vậy?”

Ở Lambda, các vị thần có những kẻ phụng sự gọi là quyến thần và anh linh.

Quyến thần, về bản chất, tương tự như thiên thần trong các tôn giáo của Trái Đất. Họ có thể giáng thế nhập vào thân xác tín đồ qua kỹ năng 【 Phân thần giáng trần 】 để gia tăng chỉ số, cư ngụ trong các tạo vật được thần tạo ra để trở thành Thần khí, hoặc phục vụ thần theo nhiều cách khác.

Có những quyến thần do thần trực tiếp tạo ra, giống như linh thú được triệu hồi, và cũng có những người là tín đồ trung thành được triệu hồi sau khi chết để trở thành quyến thần.

Anh linh là một cấp bậc cao hơn.

Tất nhiên, họ phải từng là tín đồ khi còn sống, nhưng ngoài ra, còn phải là những nhân vật có công trạng nổi bật, được truyền tụng rộng rãi. Theo các bản anh hùng ca và truyện kể trong giáo hội, họ thường xuất hiện khi những anh hùng lạc lối cần chỉ dẫn, hoặc cư ngụ trong trang bị để truyền sức mạnh cho chủ nhân.

Nói trắng ra, họ là những tấm bảng quảng cáo biết hành động và sở hữu sức mạnh.

Đó là điều Vandalieu từng được Nuaza giảng giải tại Giáo hội Vida. Tuy nhiên, “bán anh linh” như Veld thì lại là khái niệm mới với cậu.

Và theo cảm nhận của Vandalieu, thì Veld cũng không mạnh mẽ gì cho cam.

Sự hiện diện của Veld mạnh hơn nhiều so với các linh hồn thông thường hay những quái vật hệ Tinh linh, nhưng vẫn kém xa công chúa Levia và những người khác.

Veld bật cười tự giễu. “À, tôi không phải anh linh chính thức đâu. Nói cho đúng thì chắc phải gọi là ‘anh linh chưa được công nhận’, nhưng nghe kiểu đó thì chẳng hay ho gì. Thế nên bọn tôi gọi mình là bán anh linh cho đỡ… ê mặt.”

“Anh linh chưa được công nhận?” Vandalieu lặp lại.

“Ý tôi là… cho đến khi cậu đánh thức bà ấy dậy, Vida hầu như vẫn đang ngủ say đúng không? Với cả, mấy cây cọc của Alda đâm vào khiến bà ấy không thể sử dụng sức mạnh như bình thường, nên bà ấy đâu thể phong cho bọn tôi làm anh linh hay quyến thần được.”

Khi còn sống, Veld—một Dhampir—đã lãnh đạo một đội lính đánh thuê tiêu diệt một quốc gia bị những Vampire thờ phụng tà thần thao túng từ trong bóng tối. Sau đó, anh còn trở thành quốc vương của một quốc gia mới. Những chiến công ấy, không nghi ngờ gì, xứng đáng được ghi nhận là thành tựu của một anh hùng.

Trong suốt một trăm nghìn năm qua, cũng từng có những tín đồ nhân đức, những anh hùng chính nghĩa được sinh ra, rồi chết đi và để lại tên tuổi trong dòng chảy lịch sử.

Tuy nhiên, Vida khi ấy không đủ năng lực để triệu hồi họ và ban cho họ thân phận linh hồn anh hùng hay linh hồn hộ mệnh.

Vì thế, phần lớn những linh hồn ấy không thể rời khỏi vòng luân hồi. Những chủng tộc như loài người, vốn chịu sự quản lý của hệ thống tái sinh của Rodcorte, sẽ bị cưỡng ép tái sinh mà không thể chống lại.

Chỉ những linh hồn thuộc hệ thống luân hồi của Vida mà lại sở hữu một sức mạnh nhất định—như Veld, một Dhampir—mới có thể dừng lại trong trạng thái chưa hoàn chỉnh tại Nơi an nghỉ của Vida.

“Giờ thì chắc Vida có thể tạo ra thêm nhiều linh hồn anh hùng, linh hồn hộ mệnh, thậm chí là Hạ thần rồi” Veld nói. “Bà ấy còn có thể ban phép màu cho tín đồ, như kỹ năng 【 Thần hộ 】 nữa cơ. Cuối cùng thì bà ấy cũng có thể đuổi kịp Alda. Hồi tôi còn sống, bà ấy chẳng mấy được lòng người ở thế giới bên ngoài đâu.”

Ở thế giới Lambda, chẳng ai nghi ngờ sự tồn tại của chư thần. Do đó, việc người dân chọn vị thần mình thờ phụng không dựa trên giáo lý, mà dựa trên sức mạnh là điều hoàn toàn tự nhiên.

Ở những vùng đất bên ngoài Dãy Núi Biên Giới, người ta dễ bị thu hút bởi những vị thần quyền năng như Alda, người có nhiều anh hùng kiệt xuất làm tín đồ và sở hữu giáo hội quy mô lớn.

Ngược lại, tên tuổi của Vida tuy không hoàn toàn bị lãng quên, nhưng trong truyền thuyết, bà chỉ được nhắc đến như một nữ thần thất bại—người đã sinh ra những chủng tộc như Vampire và Majin. Vida hầu như không gửi Thần Ngôn nào và cũng không thể ban phước lành như kỹ năng 【 Thần hộ 】, thế nên tôn giáo của bà dần dần suy tàn.

Ngay cả Vương quốc Orbaume, nơi Vida được thờ phụng, cũng không thể phớt lờ ảnh hưởng của những tín đồ Alda, vì tôn giáo Alda chính là quốc giáo của đế quốc kình địch: Amid.

“À mà này, cậu không cần phải nói chuyện khách sáo với tôi đâu. Dù tôi có nói là thời thế sẽ thay đổi, nhưng Vida vẫn chưa lấy lại được toàn bộ sức mạnh. Tôi sẽ còn phải ở trong trạng thái dở dang này một thời gian nữa” Veld nói.

“Quả là khiêm tốn. Một lãnh tụ vĩ đại thế này, tôi không thể không tỏ lòng kính trọng” Vandalieu đáp lại.

“Không, là cậu đang khiêm tốn đó chứ. Cậu rõ ràng vượt trội hơn tôi nhiều mà, biết không? Với thành tích của cậu, không cần qua giai đoạn linh hồn anh hùng, mà được chọn làm Hạ thần ngay sau khi chết cũng chẳng có gì lạ đâu.”

“Không, không, thế thì quá… à mà… nghĩ lại thì, chắc cũng không lạ thật” Vandalieu nói, điều chỉnh lại lời mình sau khi thấy gương mặt nghiêm túc hoàn toàn của Veld.

Cậu quay lại nhìn thì thấy Bellmond và những người khác đều gật đầu đồng tình.

“Danna-sama vẫn chưa tiêu diệt quốc gia nào, nhưng người đã tiêu diệt hai Vampire Thuần Chủng thờ phụng tà thần rồi. Thêm vào đó, năm ngoái còn tiêu diệt cả một tà thần nữa” Bellmond nói.

“Với lại người đã khai sinh ra một quốc gia nữa mà, Bocchan” Saria lên tiếng. “Dù là tái sinh một vương quốc đã sụp đổ hay dựng nên một quốc gia mới, cả hai đều là đại sự.”

“Người còn giải trừ phong ấn cho nữ thần cách đây không lâu nữa, đúng không? Dù nói thế này có hơi thất lễ, nhưng công trạng của người đã vượt xa Veld-san rồi” Rita thêm vào.

“Không thất lễ chút nào đâu. Cứ tiếp tục nói với vị tân hoàng đế này đi” Veld cười nói.

“Nghe cũng có lý” Vandalieu gật gù.

Không phải cậu xem thường những việc mình đã làm. Nhưng dù có ai đó bảo sau khi chết cậu sẽ trở thành anh linh hay thần thánh, thì cậu cũng chẳng cảm thấy gì đặc biệt.

“Mà cũng phải lâu lắm nữa mới tới lúc đó. Tôi là con của người, mà còn sống được khoảng bốn trăm năm. Cậu là con của Dark Elf, chắc cũng phải sống vài nghìn năm” Veld nói tiếp.

“Nếu không phải là ‘lâu lắm nữa’ thì đúng là rắc rối to” Vandalieu đáp. “Mà này, hình như chúng ta tới cánh cổng nào đó rồi?”

“À, quên mất tiêu. Đây là nơi sâu nhất trong khu nghỉ ngơi. Là phòng của nữ thần, các Dũng sĩ và Hạ thần đấy” Veld nói.

Anh mở cánh cổng, để lộ ra một không gian hình vòm tròn, gợi nhớ đến Đấu trường Colosseum của La Mã.

“Trông giống như Thần giới của bà ấy vậy” Vandalieu nhận xét.

Trước mắt là một cầu thang dẫn xuống quảng trường với sân khấu ở trung tâm. Trên ngai đặt giữa sân khấu là tượng của Vida cùng di hài của Zakkart. Khung cảnh gần như giống hệt Thần giới của Vida mà Vandalieu từng thấy.

Chỉ khác ở chỗ, giữa hai ngai có một bia mộ. Đó là phần mộ dành cho đứa con đã mất của họ—thủy tổ của tộc Vampire.

“Không phải đâu, Bocchan. Hãy nhìn kỹ khu vực xung quanh kia kìa” Rita lên tiếng.

“Thế này thì… tôi hiểu vì sao Ternecia và mấy kẻ bên kia Dãy Núi Biên Giới lại run sợ” Vandalieu lẩm bẩm.

Ở nơi đáng lẽ là khán đài nếu đây là đấu trường, là vô số bức tượng được thờ phụng. Đó là tượng của rất nhiều Majin, cùng với một lượng ít hơn nhiều tượng của các Vampire Thuần Chủng, Kijin, Orc Quý Tộc, Dark Elf, Drakonid và Người Cá.

“Những bức tượng đó là các Vampire Thuần Chủng và thành viên của các chủng tộc Vida sống trong Dãy Núi Biên Giới. Họ đã tự nguyện hóa đá, tạm thời rời bỏ thân xác để duy trì kết giới quanh dãy núi này” Veld giải thích. “Họ đã bước vào cảnh giới thần linh dù vẫn còn sống—họ còn vĩ đại hơn tôi rất nhiều.”

Theo truyền thuyết, thủy tổ Vampire đã biến khoảng một trăm tín đồ của Vida thành Vampire Thuần Chủng. Hơn một nửa trong số đó đã tử trận hoặc bị phong ấn trong cuộc chiến chống lại Alda, và không ít kẻ trong số còn lại đã ngả theo các tà thần. Hai mươi mấy Vampire Thuần Chủng vẫn trung thành với Vida—những kẻ từng khiến Birkyne và đồng bọn phải khiếp sợ—hiện đang an nghỉ tại đây.

Ngoài Vampire Thuần Chủng, còn có nhiều thành viên các chủng tộc của Vida đạt cấp bậc Rank 13 trở lên—như Cự Long thực sự hay Colossus chính hiệu—cũng đã bước vào cảnh giới thần linh.

Vandalieu sẽ chỉ biết điều này sau này, nhưng phụ mẫu của Majin Godwin cũng đang ở đây trong hình dạng hóa đá. Có vẻ như, với sự bất tử của họ, khi cảm thấy chán nản với cuộc sống, Majin sẽ tìm đến nơi này để hóa đá và chờ đợi trận chiến cuối cùng với Alda.

“À này, ta phải nói là ngạc nhiên đấy. Làm sao ngươi nhận ra được họ là Pure-breed Vampire vậy? Nhìn qua thì chẳng khác gì con người hay Elf bị hóa đá cả” Veld nói.

“Do mấy Noble-born Vampire đang sụt sùi khóc bên cạnh tượng các Pure-breed Vampire đó thôi. Không nhận ra mới là lạ” Vandalieu đáp.

“Ờ, cũng phải ha.”

Các Noble-born Vampire—những kẻ được sinh ra từ máu của các Pure-breed Vampire khi họ còn sống, hoặc trong những khoảnh khắc thức tỉnh ngắn ngủi—đã nhanh chóng báo tin về sự phục sinh của Vida cho phụ mẫu mình.

Thế nhưng, không có dấu hiệu gì cho thấy bất kỳ ai trong số các Pure-breed Vampire hay những kẻ khác sẽ quay lại trạng thái bình thường.

Dù Vida đã hồi sinh, quyền năng của bà vẫn chưa hoàn toàn trở lại, nên họ vẫn phải tiếp tục duy trì kết giới.

“Là để phòng bị đám thần phe Alda à?” Vandalieu hỏi.

“Chính xác. Chắc chắn Alda đã nhận ra thần quyền của mình bị phá rồi, nhưng chừng nào kết giới còn tồn tại thì hắn không thể bước vào Dãy núi Biên Giới đâu” Veld trả lời. “Dĩ nhiên, hắn có thể sai người—mấy kẻ tôn thờ hắn ấy—xâm nhập vào đây bằng sức người, nhưng… khả năng cao là hắn sẽ chỉ ngồi im quan sát thêm một thời gian.”

Với chỉ riêng Vandalieu thôi đã là mối đe dọa không thể xem thường, chưa kể đến các lực lượng chiến đấu khác bên trong Dãy núi Biên Giới. Khi Alda không rõ thực lực chính xác của họ ra sao, sẽ chẳng đời nào hắn liều lĩnh ra tay một cách bất cẩn.

Và hắn cũng không thể từ bỏ trách nhiệm bảo trì thế giới để tự mình giáng lâm, trèo qua núi mà phát động chiến tranh được.

“À mà này, một số Pure-breed Vampire và Majin bị hóa đá trong khi đang phong ấn các mảnh của Ma Vương đó… nên tốt nhất ngươi đợi họ tự giải hóa đá rồi hãy hấp thụ mảnh vỡ sau” Veld nói.

“Nếu chưa hóa giải hóa thạch mà đã gỡ mảnh ra, cơ thể họ có thể vỡ toang mất” Rita gật gù.

“Tất nhiên ta sẽ đợi. Đâu có gì phải vội” Vandalieu đáp.

Khi họ tiếp tục đi xuống bậc thang, thì từ một lối đi khác, Godwin, Quốc vương Noble Orc Budarion và Nữ hoàng Donaneris của Zanalpadna cũng bước vào.

“Này, mấy Vampire khóc nãy giờ đó. Có chuyện gì vậy?” Godwin hỏi.

“Dường như ngài lại vừa làm điều gì đó nữa rồi, Thánh Tử-dono” Budarion lên tiếng.

Buổi lễ đăng quang ngôi hoàng đế sắp được tổ chức.

Thông thường, buổi lễ chỉ bao gồm vài lời phát biểu, rồi Vandalieu sẽ nhận lời chúc từ một bán anh linh đại diện cho Vida là xong. Nhưng lần này, xem ra nghi thức sẽ kéo dài hơn một chút.

“Mà này, sau buổi lễ, ta có thể tổ chức lại một phần nghi thức—chỉ đoạn phát biểu với ta thôi—ngay tại lối vào nghĩa địa không? Ta muốn để Mẹ, Sam và mấy người kia được chứng kiến nữa” Vandalieu nói.

“… Ngươi còn rành mấy vụ này hơn cả ta rồi đấy” Veld thở dài.

Nhưng đúng là với việc quen biết tất cả mọi người xung quanh, kể cả Vida, Vandalieu chẳng có chút hồi hộp nào. Cậu thậm chí còn trông thoải mái hơn cả lúc được phong vương tại Talosheim.

Danh hiệu Vua Ghoul , Nhật Thực Vương , Lân Giáp Vương Xúc Tu Vương đã tiến hóa thành Hoàng Đế Ghoul , Hoàng Đế Nhật Thực , Lân Giáp Đế Hoàng Đế Xúc Tu !

-------------------------------------------

Tên: Myuze

Tuổi: 70 tuổi

Danh hiệu: Không

Hạng: 9

Chủng tộc: Crystal Empusa Kunoichi

Cấp độ: 0

Chức nghiệp: Illusion User

Cấp độ chức nghiệp: 12

Lịch sử chức nghiệp: Đạo tặc tập sự, Đạo tặc, Sát thủ, Hắc quyền sư, Kunoichi, Kunoichi Master

Kỹ năng bị động:

o Siêu sức mạnh: Cấp 6

o Dạ nhãn

o Tăng cường nhanh nhẹn: Cấp 8 (Lên cấp!)

o Cường hóa giá trị thuộc tính (Nghĩa vụ): Cấp 5

o Cường hóa bộ phận (Vỏ, Liềm): Cấp 9 (Lên cấp!)

o Cường hóa đòn tấn công khi trang bị đồ Ninja: Trung bình (Mới!)

o Tinh chế tinh thể: Cấp 5 (Mới!)

o Kháng hỏa: Cấp 4 (Mới!)

Kỹ năng chủ động:

o Ngụy trang: Cấp 5

o Võ thuật: Cấp 9 (Lên cấp!)

o Ném: Cấp 6 (Lên cấp!)

o Giáp thuật: Cấp 6 (Lên cấp!)

o Ám bộ: Cấp 8

o Đặt khóa: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Đặt bẫy: Cấp 4 (Lên cấp!)

o Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 7 (Lên cấp!)

o Sát kỹ: Cấp 6 (Lên cấp!)

o Vô tính ma pháp: Cấp 1

o Điều khiển mana: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Phong ma pháp: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Phát quang: Cấp 1 (Mới!)

Đặc kỹ:

o Thần hộ của Zanalpadna

o Thần hộ của Lioen (Mới!)

-------------------------------------------

Giải thích thêm về quái vật (do Luciliano biên soạn): Crystal Empusa

Sau khi nhận được những tinh thể của Lioen, thần long có sừng pha lê, từ Vandalieu trong giấc mơ, Myuze đã được ban thần ân, từ đó khai sinh ra chủng loài quái vật mới này. Giáp ngoài và lưỡi liềm của cô nay đã biến đổi thành một loại pha lê màu lục, trông giống như ngọc lục bảo, không chỉ tăng độ cứng mà còn sắc bén hơn rõ rệt.

Dĩ nhiên, đây là một chủng loài chưa từng xuất hiện ở thế giới Lambda trước đây.

Dù toàn bộ tinh thể trên cơ thể có bị phá hủy, cô vẫn có thể tái tạo lại từ đầu. Thậm chí, các tinh thể này còn có thể hưởng lợi từ các kỹ năng như 【 Võ thuật 】 và 【 Giáp thuật 】, thậm chí còn có thể kích hoạt võ kỹ (martial skills). Ngoài ra, cô còn có khả năng phát sáng từ các tinh thể nhờ kỹ năng 【 Phát quang 】.

Có khả năng một ngày nào đó, Myuze sẽ kết hợp được ánh sáng ấy với phép thuật hệ phong để tạo ra ảo ảnh. Ngày cô trở nên vô hình, hay thi triển bunshin no jutsu (phân thân chi thuật) có lẽ cũng không còn xa nữa.

*Chú thích: Tác giả ghi chú đây là một tham chiếu đến bộ truyện “Naruto”.

Tuy nhiên, vẫn chưa rõ liệu cô có thể đạt được chức nghiệp Ninja như mong muốn hay không. Khả năng cao là cô sẽ trở thành một Ninja trước đã.

*Chú thích: “Ninja” ở đây được viết bằng katakana (ニンジャ), mang nghĩa kiểu hiện đại hoặc biểu tượng văn hóa.

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

bắt đầu đọc lại đc rồi
thx bác đã dịch tiếp tới khúc mà người dịch cũ đã ngưng
Xem thêm
Yolo
Thanks trans
Xem thêm