• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 08: Chinh phục Thử thách của Zakkart

Chương 178: Thời gian thai nghén và ám lưu giữa các thế lực

3 Bình luận - Độ dài: 8,698 từ - Cập nhật:

Sau khi nuốt trọn mảnh xương chứa linh hồn của Darcia, root of life (Sinh mệnh chi căn) đã hình thành một khối cầu bên trong ống trụ và bắt đầu đập nhè nhẹ như thể có sự sống.

“Quá trình này sẽ mất khoảng thời gian tương đương với việc một đứa bé loài người được sinh ra, nhưng mẫu thân của ngài sẽ được tái sinh trong một cơ thể hoàn toàn mới” Gufadgarn cất lời.

“Vậy là… khoảng mười tháng và ít ngày nữa à?” Vandalieu gật đầu, trong ánh mắt thấp thoáng sự xúc động.

Đã gần mười năm trôi qua kể từ ngày Darcia bị sát hại. Linh hồn bà, nếu không có sự can thiệp nào, chỉ có thể tồn tại khoảng một trăm năm – vì thế Vandalieu đã dốc toàn tâm toàn lực để hồi sinh mẹ mình trước khi quá muộn. Cậu từng đặt kỳ vọng vào thiết bị tái sinh của Vida ở Talosheim, nhưng sau khi nó bị phá hủy, mọi thứ đã trở nên vô cùng khó khăn.

Thế nhưng giờ đây, Darcia sẽ được hồi sinh chỉ trong vòng mười tháng nữa. Hoặc đúng hơn, có thể nói bà đã bắt đầu sự sống mới kể từ khoảnh khắc này rồi.

Tất nhiên, Vandalieu cũng cảm thấy thời gian mười tháng là quá dài để chờ đợi. Có biết bao điều cậu muốn làm cùng mẹ, muốn dành tặng mẹ một khi bà có lại thân thể. Nhưng nếu chỉ còn mười tháng, thì đợi cũng không phải điều quá khó.

Cậu có thể dùng các ma thuật như 【 Lão hóa 】, vốn có khả năng tăng tốc thời gian quanh mục tiêu. Tuy vậy, việc đó có thể ảnh hưởng tiêu cực đến cơ thể mới của Darcia – một rủi ro mà cậu không thể mạo hiểm.

“Nếu vì vội vàng mà khiến ngày đoàn tụ bị lùi xa vô thời hạn thì thà chờ mười tháng còn hơn... Mà nghĩ đến thời gian, tuổi thọ của mẹ sẽ ra sao?” Vandalieu bỗng hỏi, như sực nhớ ra điều gì.

“Chuyện bà ấy có được tuổi thọ vô hạn như Vampire cũng chẳng phải điều quá lạ” Eleanora đáp. “Root of life vốn tương thích với tộc Elf có tuổi thọ dài, đúng không? Với linh hồn của một Dark Elf, vật liệu từ các quái vật cao cấp, xương Orichalcum và thậm chí là cả huyết dịch của một nữ thần nữa… thì chẳng có lý do gì để bà ấy chỉ sống vài trăm hay một hai ngàn năm cả.”

“Đã có nhiều chủng tộc có tuổi thọ vô hạn, như Vampire và bọn Majin nên tôi nghĩ chuyện đó hoàn toàn khả thi” Iris cũng đồng tình.

Có vẻ cả hai đều tin chắc rằng Darcia không còn đơn thuần là một Dark Elf nữa, mà đã trở thành một chủng tộc mới.

“Với lại, Vandalieu, nhóc hoàn toàn có thể kéo dài tuổi thọ cho bà ấy, đúng không? Giống như đã làm với Zadiris và Tarea ấy” Vigaro chen vào.

Đó là nhờ 【 Youth Transformation (Trẻ hóa) 】 – ma thuật có khả năng loại bỏ và đảo ngược các dấu hiệu lão hóa trên cơ thể. Ban đầu Vandalieu từng giữ kín sự tồn tại của phép thuật này, nhưng nay thì cả vùng bên trong dãy núi biên giới đều đã biết. Bởi vì, nếu muốn sống lâu, việc trở thành một thành viên của các chủng tộc thuộc về Vida còn đáng tin cậy hơn là chỉ đơn thuần làm trẻ lại.

Những người vốn đã sống lâu thì không quá lo lắng về việc kéo dài tuổi thọ. Dù họ có chết, linh hồn cũng sẽ quay về với Vandalieu, và nếu còn lưu luyến trần thế, họ vẫn có thể sống tiếp dưới dạng Undead.

Còn chuyện bí mật này có bị rò rỉ ra ngoài Dãy núi biên giới hay không… thì cũng chẳng khác biệt gì, bởi Đế quốc Amid vốn dĩ đã là quốc gia thù địch với cậu rồi.

“Đúng là vậy, nhưng 【 Trẻ hóa 】 chỉ đảo ngược tuổi tác chứ không kéo dài tuổi thọ đâu” Vandalieu đáp. “Nếu tuổi thọ của mẹ ngắn thì sẽ rất rắc rối.”

“Ta nghĩ tốt nhất là nhóc đừng lạm dụng nó” Zadiris thì thầm.

“Ừm… lỡ như bà ấy nghiện thì phiền to đấy” Tarea lảng mắt đi, lẩm bẩm.

Cả hai người họ đều từng trải qua 【 Trẻ hóa 】. Đáng lý đó chỉ là một thủ thuật trị liệu… nhưng thực tế thì…

“Mà nếu có ngắn thì vài chục năm cũng là quá đủ rồi, nhỉ? Nếu nhóc thấy chưa đủ, thì cứ tranh thủ khoảng thời gian đó mà nghiên cứu cách kéo dài tuổi thọ” Zandia lên tiếng, giọng lạc quan. “Ta tin là sẽ ổn thôi. Dù gì thì chuyện đó còn đơn giản hơn cả hồi sinh người chết nữa mà.”

Vandalieu khẽ gật đầu đồng ý. Trong thế giới này, nghe có vẻ kỳ lạ, nhưng việc truy cầu bất tử xem ra còn dễ hơn cả việc đưa người chết trở về.

“Nhân tiện, Thử thách của Zakkart sẽ ra sao?” Zadiris hỏi.

Thông thường, một Dungeon khi đã xuất hiện thì sẽ tồn tại vĩnh viễn. Thế nhưng Thử thách của Zakkart lại là một mê cung được chính tay Gufadgarn – ác thần của mê cung – quản lý và dịch chuyển khắp thế giới bằng thần lực. Nên chẳng có gì bảo đảm nó sẽ tuân theo quy luật thông thường.

Và theo như câu trả lời của Gufadgarn, hắn sẽ ngừng quản lý Thử thách của Zakkart. Nó giờ chỉ là một Dungeon bình thường – vẫn sẽ tiếp tục hoạt động dù thiếu vắng hắn – nhưng một số thử thách, như phần kiểm tra tâm trí kiểu hollow image, sẽ không còn tồn tại nữa.

Ngoài ra, một vài quái vật như bản thể phân thân của Gufadgarn cũng sẽ không xuất hiện nữa.

Từ giờ trở đi, đó sẽ là một Dungeon hạng S thuộc về quốc gia của Dark Elf.

“Nhưng nếu ta quay lại tiếp quản Dungeon, nó sẽ vận hành lại như cũ” Gufadgarn nói. “Ta sẽ chuyển xưởng này đến nơi ngài chọn, Vandalieu. Xin hãy ra lệnh khi nào ngươi đã chuẩn bị xong.”

Xem ra, hắn sẵn sàng thi hành mệnh lệnh bất cứ lúc nào.

“Vậy thì… để nối với xưởng dưới lâu đài là hợp lý nhất,” Vandalieu gật đầu. “Mà này, Gufadgarn, ngươi định làm gì tiếp theo? Có muốn dựng nhà thờ hay tượng thờ cho mình không?”

“Thần không xứng với vinh dự lớn lao đó, thưa chủ nhân. Và thần cũng không có ý định đó.”

Gufadgarn, ác thần mê cung, chưa từng được nhà thờ nào thờ phụng. Với hắn, các Dungeon mà hắn tạo ra chính là thánh điện.

Việc kiến tạo mê cung là thẩm quyền của Gufadgarn với tư cách một vị thần, và cũng là biểu tượng cho sự tôn thờ hắn. Những cảm xúc như sợ hãi và tức giận của con người khi bị mê cung đe dọa, niềm vui của kẻ sống bằng nghề khám phá, hay sự thỏa mãn của người vượt qua thử thách và mạnh lên – tất cả đều trở thành sức mạnh của Gufadgarn.

Không ít ác thần khác cũng có thẩm quyền tương tự, như ác thần của những pháo đài quỷ, đã bị phong ấn từ lâu. Nhờ vậy, phần lớn cảm xúc của nhân loại dành cho mê cung đã tập trung vào Gufadgarn – đặc biệt kể từ khi hắn tạo ra Thử thách của Zakkart và bắt đầu dịch chuyển nó khắp thế giới.

Sự thật là, cũng giống như Ravovifard – ác thần giải phóng – Gufadgarn là một trong số ít những vị thần đã mạnh lên vượt xa thời đại các vị thần cổ xưa.

Nhưng chuyện đó tạm gác lại. Điều cần nghĩ lúc này là… giờ khi đã từ chối việc dựng tượng thờ, Gufadgarn sẽ lựa chọn bước đường nào tiếp theo.

“Dù vậy, thần cũng xin được phép được hầu hạ bên cạnh Danna-sama, giống như tất cả những người ở đây” Gufadgarn nói, đứng sát cạnh Vandalieu.

“… Chúng ta nên làm gì đây, Bocchan? Nói thật thì giờ ta cảm thấy áp lực kỳ quái phát ra từ ông ấy” Sam thì thầm.

Việc Gufadgarn – hiện đã là thuộc hạ của Vandalieu – mong muốn được ở bên cạnh cậu là điều hiển nhiên. Tuy nhiên, chuyện có một vị thần luôn kè kè bên mình lại nảy sinh khá nhiều vấn đề.

Hiện tại, Gufadgarn đang vô thức tỏa ra một luồng áp lực mạnh mẽ. Sam và những người khác không bị ảnh hưởng đơn giản vì họ cũng là những cá thể cực kỳ mạnh mẽ, và bởi vì Gufadgarn đang cố ý xóa bớt sự hiện diện của mình đến mức tối đa.

Thế nhưng, nếu có người bình thường ở gần, họ chắc chắn sẽ bị tê liệt hoặc bất tỉnh ngay tại chỗ.

“Ừm, ta hiểu mong muốn của ngươi, nhưng…” Vandalieu mở lời, định từ chối khéo lời thỉnh cầu của Gufadgarn.

“Xin hãy yên tâm. Thần đã sử dụng chức năng sinh sản quái vật của Dungeon để tạo ra một ‘vật chứa’ có hình dạng con người cho mình. Sau khi xử lý xong Thử Thách của Zakkart, thần sẽ nhập vào đó” Gufadgarn đáp.

“Ra vậy. Như thế thì ổn rồi” Vandalieu gật đầu.

Có vẻ Gufadgarn đã chuẩn bị rất kỹ cho cuộc gặp gỡ với người kế tục tiếp theo của Zakkart.

“Ngay cả hình dạng hiện tại của thần cũng không phải là hình thái nguyên thủy” Gufadgarn tiếp lời. “Thần đã được Zakkart đầu tiên ra lệnh phải có một hình dáng có thể được nhìn trực tiếp. Và đây là hình dạng giống con người nhất mà thần có thể tạo ra với sức mạnh khi ấy.”

“Chỉ là tò mò thôi, chứ hình dạng gốc của ông là gì vậy?” Rita hỏi.

Gufadgarn trầm ngâm một lát, dường như đang chật vật tìm cách diễn tả hình thái ban đầu của mình bằng ngôn ngữ của thế giới Lambda. “Theo lời Zakkart, thần là một sinh vật giống nhện hoặc bọ cạp, nhưng không hoàn toàn giống cả hai, thân thể được cấu thành từ những khối thủy tinh nhiều màu có hình dạng heptahedron và hendecahedron.”

“Hepta với hendeca là gì thế? Nee-san, mấy hình đó là hình gì vậy?” Rita quay sang hỏi chị mình.

“Chị cũng không biết. Bocchan có biết không?” Saria nhìn Vandalieu.

“… Ta cũng chịu. Mà cái hình dạng đó nghe như đi ngược với định luật vật lý của thế giới này luôn ấy” Vandalieu lắc đầu.

Hiện tại, Gufadgarn mang hình dạng giống một Golem hình người. Nhưng trước khi gặp Zakkart, hình thái ban đầu của hắn dường như là một thứ dị hình quái dị đến mức chỉ cần nhìn vào là đã khiến tinh thần con người sụp đổ.

“Còn về ‘vật chứa’ của thần, hiện nó đang trong hình dạng phù hợp với mong muốn của Zakkart trước kia. Tuy nhiên, thần vẫn có thể điều chỉnh lại nếu cần” Gufadgarn nói thêm.

“Ta nghĩ để như vậy là được rồi” Vandalieu đáp. “Ta chỉ yêu cầu là có cơ bắp một chút thôi. Còn lại thì cứ chọn hình dạng nào khiến ngươi thấy ở trong đó thoải mái là được.”

“Tuân lệnh.”

Sau này, Vandalieu sẽ hối hận vì đã nói câu đó… nhưng đó là chuyện của tương lai.

“À, còn một việc nữa. Thần hiện đang giữ một mảnh phong ấn của Ma Vương. Danna-sama muốn xử lý nó như thế nào?” Gufadgarn hỏi. “Khi thần theo dõi ngài vượt qua Dungeon, có vẻ như ngài đã sử dụng các mảnh ấy.”

Dù Gufadgarn hiện có sức mạnh tương đương một vị thần tối cao, nhưng khi các mảnh của Ma Vương bị phong ấn lần đầu, hắn vẫn chưa đạt đến mức đó. Sau trận chiến với phe Vida, hắn đã tạo ra Thánh Địa của Vida cùng vài Dungeon khác, rồi chìm vào giấc ngủ sâu suốt hàng trăm năm, chỉ vừa tỉnh dậy cách đây không lâu.

Vì thế, hắn chỉ được giao phó một mảnh phong ấn duy nhất.

“À, hãy đưa nó cho ta” Vandalieu nói.

“Tuân lệnh.”

Mọi việc diễn ra vô cùng tự nhiên, vào lúc tất cả đã ăn xong và đang thư giãn dọn dẹp.

-----------------------------------------

Heinz liếc nhìn Ma cụ Trial Seeker – vật chỉ vị trí kế tiếp mà Thử Thách của Zakkart sẽ dịch chuyển đến – và nhận ra nó không còn phản ứng nữa.

“Hử? Cạn Mana rồi à?”

Chiếc kim, vốn luôn chỉ về một hướng nhất định, giờ đang xoay loạn như kim đồng hồ bị gãy khi Heinz xoay Ma cụ trong tay.

Edgar, người vừa huýt sáo, dừng lại và nhìn Heinz. “Mà cũng đâu sao, tụi mình vốn đã biết chỗ Thử Thách sẽ xuất hiện tiếp theo mà, đúng không?”

Đúng vậy, cả nhóm đã biết điểm đến kế tiếp của Thử Thách Zakkart, nên việc duy trì Ma cụ luôn hoạt động cũng không thật sự cần thiết.

Dẫu vậy, vì nó tiêu tốn rất ít Mana, nên việc truyền Mana và kiểm tra nó hằng ngày đã trở thành thói quen của Heinz.

Thế nhưng giờ đây, viên ma tinh trong Ma cụ đã đầy Mana, không thể tiếp nhận thêm – vậy mà kim vẫn không quay lại trạng thái bình thường.

“Gì đây? Có Mana rồi mà vẫn không hoạt động” Heinz cau mày.

“Nó hư rồi à?” Cô bé Dhampir tên Selen lo lắng hỏi.

“Đây không phải là vật dễ hỏng vậy đâu. Cho chị xem thử chút, Heinz” nữ pháp sư Elf Diana – cũng là tư tế của nữ thần giấc ngủ Mill – lên tiếng.

Cô thành thạo kỹ năng 【 Giả kim thuật 】 tới mức có thể bảo trì Ma cụ như thợ chuyên nghiệp.

Diana kiểm tra Ma cụ.

Thông thường, Ma cụ khó hỏng hơn hẳn đồ vật bình thường. Tùy loại, nhưng Trial Seeker là món vẫn dùng được ngay cả khi mặc trong chiến đấu, miễn là không bị đánh trực diện.

Vì thế, ngay cả Diana cũng có vẻ nghi ngờ. Nhưng rồi, cô vẫn bắt tay vào kiểm tra như mọi lần bảo trì.

“Viên ma tinh không có vết trầy nào. Ma pháp trận cũng không có gì bất thường. Có lẽ là chỗ tiếp xúc giữa kim và ma pháp trận có vấn đề?” cô lẩm bẩm, rồi sắc mặt đột nhiên trắng bệch. “Chuyện này là… Không thể nào… Tại sao lại thế này…?”

“Diana, có chuyện gì vậy? Sao mặt cô tái mét vậy? Ma cụ hỏng rồi à?” Delizah – nữ chiến binh Dwarf cầm khiên – hỏi.

Diana ngẩng lên, mặt đầy kinh hoàng.

“Nó… hoạt động bình thường!”

“Cái gì?! … Đừng nói mấy câu xui xẻo thế chứ. Dù bình thường cô nghiêm túc, nhưng đùa vậy là không vui đâu đó, Diana,” Delizah cười gượng, tưởng rằng đó chỉ là trò đùa.

Nhưng gương mặt Diana lại cứng đờ đến mức khiến ai cũng nhận ra cô không hề đùa.

“Ta không đùa! Trial Seeker hiện đang hoạt động hoàn toàn bình thường!”

Heinz và những người còn lại không hiểu ngay được ý nghĩa trong lời cô.

Không—có lẽ là họ không muốn hiểu.

Trial Seeker vốn sẽ chỉ đến nơi Thử Thách Zakkart sắp xuất hiện. Giờ nó vẫn đang hoạt động bình thường nhưng lại không chỉ đến đâu cả.

Chuyện đó chỉ có thể mang một ý nghĩa duy nhất—không còn lần xuất hiện kế tiếp nào cho Thử Thách nữa.

Thế nhưng không thể cứ mãi lảng tránh những lời của Diana, Edgar cuối cùng cũng mở miệng: “Chẳng lẽ… Thử thách của Zakkart đã bị chinh phục. Người kế vị của Bellwood… không phải Heinz, mà là ai đó khác được chọn sao?” — anh lẩm bẩm, mắt mở trừng trừng.

Và với lời nói ấy, tin đồn rằng Thử thách của Zakkart sẽ không xuất hiện ở đây nữa nhanh chóng lan ra.

Những thành viên của phe cấp tiến từng bị Heinz thuyết phục gia nhập phe ôn hòa, nay đồng loạt ôm đầu, ngước nhìn bầu trời mà gào lên trong tuyệt vọng. “K-không thể nào! Làm gì có ai xứng đáng kế thừa Bellwood hơn Heinz-dono chứ!”

“Chẳng lẽ các vị thần đã ruồng bỏ chúng ta?!”

“Rốt cuộc là kẻ nào đã chinh phục Thử thách của Zakkart? Có thể là người từ Vương quốc Orbaume, nhưng nếu là người của Đế quốc Amid thì… nếu kẻ kế vị Bellwood dẫn đầu, chẳng phải họ có thể tấn công Công quốc Sauron một lần nữa, thậm chí cả Vương quốc Orbaume?!”

Một gia nhân phục vụ quý tộc đang ủng hộ Heinz vừa run rẩy nhai móng tay, vừa cố gắng hình dung ra viễn cảnh tồi tệ nhất.

Họ cố giữ bình tĩnh, nhưng rõ ràng là sắp rơi vào hỗn loạn.

Selen cất tiếng gọi Heinz cùng các đồng đội, ánh mắt lo lắng. “Heinz-oniichan, mọi người…”

Cô bé mừng vì Heinz và các anh chị sẽ không phải mạo hiểm mạng sống, nhưng cũng hiểu rằng họ đã dành rất nhiều thời gian để chuẩn bị chinh phục Thử thách của Zakkart. Điều này cũng đồng nghĩa họ không còn cách nào để trả thù cho Martina — người đã ra đi trước khi Selen được cứu. Selen không biết phải nói gì trong lúc mọi người đều đang dao động.

Jennifer, võ sĩ trong nhóm, chỉ lặng lẽ nhìn chằm chằm xuống thung lũng nơi Thử thách của Zakkart lẽ ra phải xuất hiện, ánh mắt tràn đầy tiếc nuối. Nhưng cô là người đầu tiên lấy lại tinh thần, thở dài rồi khép mắt lại. “… Không sao đâu, Selen” cô dịu giọng. “Cũng đâu phải là bọn chị sẽ chết. Bị người khác nẫng tay trên con mồi là chuyện thường tình với mấy tay mạo hiểm giả mà.”

“Đúng vậy” Diana đồng tình, giọng điềm đạm. “Tôi xin lỗi những người đã luôn ủng hộ bọn tôi, nhưng bọn tôi chưa từng làm hỏng yêu cầu nào, cũng chưa từng gây ra cái chết nào.”

Tuy nhiên, việc không thể đối mặt với Thử thách của Zakkart không phải là chuyện không ảnh hưởng gì cả.

“Ừ… Có thể bọn mình không còn làm gì được cho Martina nữa” Delizah nói, gương mặt lộ rõ cay đắng. “Nhưng còn phe ôn hòa, Giáo hội Alda thì sao? Bọn mình định xử lý thế nào đây?”

Bên cạnh việc báo thù cho Martina, Heinz và đồng đội còn muốn chinh phục Thử thách của Zakkart để Heinz được chọn làm người kế vị của anh hùng thần Bellwood. Từ đó, tư tưởng của phe ôn hòa sẽ trở thành dòng chính, và tín đồ Alda sẽ khoan dung hơn với chủng tộc của Vida.

Ngay cả ở Vương quốc Orbaume, nơi Vida có nhiều tín đồ, thành kiến đối với chủng tộc của Vida — vốn có nguồn gốc từ lũ quái vật — vẫn ăn sâu bén rễ. Heinz và đồng đội muốn xóa bỏ định kiến đó, để những đứa trẻ như Selen, một Dhampir, có thể sống tự do.

Họ còn hy vọng rằng, ở tầng sâu nhất của Dungeon, họ sẽ được diện kiến Alda — vị thần của luật pháp và định mệnh — cùng Bellwood, để trực tiếp chất vấn về những chủng tộc của Vida. Nếu chủng tộc của Vida là ác, thì tại sao Alda lại ban phúc cho Heinz — người đi theo con đường ôn hòa? Họ muốn làm rõ ý định của các vị thần.

Chính vì vậy, việc không thể thực hiện điều đó giờ đây là một tổn thất không nhỏ.

“Nhưng, việc ai đó đã chinh phục được Thử thách của Zakkart cũng là chuyện đáng mừng. Sẽ không còn ai phải bỏ mạng vì thử thách đó nữa” Heinz lên tiếng. “Tất nhiên, nếu người đó thuộc phe cực đoan và đi ngược lại lý tưởng của bọn mình thì rắc rối thật… nhưng chuyện đó rồi sẽ rõ.”

Một Dungeon như Thử thách của Zakkart, nổi tiếng nhất thế giới, bị chinh phục — tin tức ấy chắc chắn sẽ lan truyền chóng mặt, dù người đó có đến từ bên ngoài lục địa Bahn Gaia đi chăng nữa.

Heinz, người từng một lần bước vào Thử thách của Zakkart, hiểu rõ rằng đó không phải là Dungeon mà một kẻ vô danh hay hiệp sĩ hạng xoàng có thể chinh phục. Dù có gặp phép màu gì đi nữa, người yếu hơn mạo hiểm giả hạng A chắc chắn sẽ thất bại.

Những người đạt tới trình độ đó thường đã nổi tiếng toàn quốc, tin họ chinh phục Dungeon kiểu gì cũng rộ lên ngay. Nếu là kiểu người như Randolf “Chân Thực”, ghét bị chú ý, thì họ sẽ chẳng thèm đến gần Dungeon này ngay từ đầu.

“Ừ, cậu nói đúng. Ở đây làm ầm lên cũng chẳng ích gì. Xin lỗi vì lúc nãy hơi mất bình tĩnh” Edgar — người cuối cùng trấn tĩnh lại — gật đầu. “Này, mấy người kia! Biết là tôi cũng vừa hoảng loạn xong, nhưng bình tĩnh lại đi! La ó ở đây chỉ tổ lãng phí thời gian! Mau chuẩn bị thu dọn đi!”

“Xin lỗi vì khiến em lo lắng, Selen. Tạm thời bọn anh quay lại thành phố đã. Còn chuyện sau đó thì… để về rồi tính tiếp” Heinz dịu giọng nói.

“Vâng ạ!” — Selen gật đầu đầy năng lượng.

Thế nhưng, ngay khi cô nắm lấy tay Heinz và bước đi một bước, một cột sáng rực rỡ đột ngột giáng xuống từ bầu trời.

“【 Phân thần giáng trần 】?!” Edgar hét lên.

“Không, không phải!” Heinz đáp ngay. “Không có ai đứng trong cột sáng cả… Đó là… cổng vào một Dungeon sao?! Chẳng lẽ là Thử thách của Zakkart?!”

Cột sáng đáp xuống chính giữa thung lũng, nơi mà Thử thách của Zakkart lẽ ra phải xuất hiện. Bên trong cột sáng là một cánh cổng trắng như làm từ đá cẩm thạch, trông giống hệt một phần của một ngôi đền.

“Này, Heinz?!”

“Không, không phải Thử thách của Zakkart đâu” Heinz lắc đầu khi nhìn vào Trial Seeker. “Kim vẫn không nhúc nhích, y như trước. Hơn nữa hình dạng và màu sắc cổng cũng khác, mà biển tên thì không có.”

“Có khi nó được sửa lại…? Hay không hẳn” Delizah nói.

Mọi người đã có một thoáng phấn khích, tưởng rằng Thử thách của Zakkart đã xuất hiện. Nhưng không ai có thể phản bác lại lời Heinz.

Dungeon sau khi xuất hiện thường không thay đổi nhiều, ngoại trừ việc có thể thêm tầng mới. Cấu trúc mê cung bên trong có thể biến hóa, nhưng cổng vào thì hầu như không thay đổi. Ngoại lệ duy nhất chính là tấm biển xuất hiện ở lối vào Thử thách của Zakkart.

Vì thế, Dungeon vừa xuất hiện này không phải Thử thách của Zakkart.

“Nhưng… nếu vậy thì đó là Dungeon gì? Tôi chưa từng nghe nói Dungeon nào lại xuất hiện kèm theo hiệu ứng như 【 Phân thần giáng trần 】. Hầu như chẳng có tài liệu nào ghi lại khoảnh khắc Dungeon thật sự hình thành cả, nhưng… chẳng phải chúng thường xuất hiện ở nơi đất bị Mana ô nhiễm sao?” Edgar lầm bầm, nhưng đôi chân anh vẫn vô thức tiến về phía cánh cổng.

Dù còn mơ hồ, Edgar vẫn là một trinh sát — và trinh sát thì phải dấn thân vào điều chưa biết.

“Trên cánh cổng có khắc chữ cổ đại… Đây là…”

Ngôn ngữ cổ là thứ từng được dùng trước khi Ma Vương Guduranis đặt chân tới thế giới này. Ngày nay, chẳng còn ai dùng nó trong đời thường; nó chỉ thi thoảng xuất hiện trong những tàn tích xưa cũ.

Thế nhưng, Heinz và Edgar đã học sơ qua cách đọc và viết ngôn ngữ này từ tài liệu của Hội Pháp Sư cùng các pháp sư trợ giúp họ, nghĩ rằng nó có thể hữu dụng trong Thử thách của Zakkart.

“Nếu tôi không nhầm thì nó viết… ‘Chỉ những ai xứng đáng kế vị Bellwood mới được phép bước vào’?!”

Lời khắc ấy thật khiến người ta không khỏi sửng sốt.

Dù không phải Thử thách của Zakkart, Dungeon này lại tự xưng là nơi tuyển chọn người kế vị Bellwood.

Và nếu như vậy, thì chẳng có lý do gì để Heinz và đồng đội từ chối bước vào.

Xung quanh Dungeon, tiếng bàn tán lại nổi lên, nhưng Heinz chỉ lặng lẽ xoa đầu Selen.

“Heinz-oniichan?” — Selen ngẩng mặt nhìn anh.

“Xin lỗi, Selen. Xem ra tụi anh chưa thể quay lại thành phố được rồi” Heinz nhẹ giọng. “Bellbotro, anh giao Selen cho cậu nhé, đến khi tụi tôi trở về.”

“Yên tâm giao cho tôi!” — một mạo hiểm giả gần đó đặt tay lên ngực thề. Anh ta là đồng đội tin cậy của nhóm Heinz, người được chỉ định bảo vệ Selen mỗi khi họ tiến vào Thử thách của Zakkart.

“Heinz-oniichan… Mọi người đi rồi về nhé!” — Selen gọi lớn.

“Ừ, bọn anh hứa!” — Heinz đáp lại, rồi cùng đồng đội bước qua cánh cổng đá trắng.

------------------------------------------

Ở một nơi khác, trước xác con Lôi long cháy đen, có một thiếu niên — đang trên đà trưởng thành — run rẩy vì hân hoan.

“Kuh, kukukuh… Ta… ta đã hạ được một con Rồng, sinh vật bị cả thế giới này khiếp sợ… Hơn nữa là loài kháng sét! Không súng, không bom, không tên lửa… chỉ với kiếm, ma pháp, và chính thân thể này! HAAHAHAHAH! Ta đã vượt xa bản thân của kiếp trước!”

Thiếu niên ấy có thân hình mảnh khảnh, mái tóc dựng ngược trông hoang dại. Nhưng khuôn mặt cậu lại mang nét mơ hồ, không rõ nét.

Cậu giống như một thiếu niên mang bóng tối trong lòng, đang rèn luyện để trở thành chiến binh.

“Bây giờ thì ta có thể thắng rồi! Ta có thể đánh bại Eighth Guidance, Murakami-sensei… Không, là cái tên phản bội rác rưởi Murakami đó! Ta có thể giết hắn! Với sức mạnh mà ta, Inui Hajime-sama, đang nắm trong tay!”

Cậu bé—hoặc đúng hơn là kẻ đang chiếm lấy cơ thể của một cậu thiếu niên và phá lên cười lúc này—chính là người từng được gọi là “Kẻ Điều Khiển Rối” Inui Hajime ở thế giới Origin.

Sau khi được tái sinh ở thế giới Lambda trong cơ thể của một cậu bé sẽ trưởng thành trong vòng hơn một năm nữa, hắn đã nhận được ban phước từ Fitun, Thần của Cuồng Phong Sấm Sét (Lôi Vân Thần). Và giờ đây, hắn hành động theo lệnh của Fitun, chứ không phải Rodcorte nữa.

Hắn chỉ dùng Hội mạo hiểm giả để chuyển đổi chức nghiệp. Ngoài ra, hắn dành thời gian đi tàn sát bọn cướp và hải tặc ở những nơi Fitun chỉ định, cướp bóc và săn quái vật trong các Hầm ngục chưa được phát hiện, rồi nâng cấp trang bị bằng các rương kho báu và kho báu mà hắn tìm được bên trong.

Chính nhờ vậy mà dù chỉ là mạo hiểm giả hạng F, hắn lại sở hữu thực lực ngang với mạo hiểm giả hạng A hàng đầu.

Thông thường, một mạo hiểm giả như vậy lẽ ra đã bị cướp giết hoặc bị quái vật xơi tái rồi—không, trên đời vốn chẳng có chuyện cứ đi vài bước là đụng ngay bọn cướp hay Hầm ngục chưa ai đặt chân vào. Mà giả sử có gặp may đến thế, thì người ta cũng sẽ bị chặn lại bởi ít nhất ba “bức tường phát triển”… không, với người bình thường thì chắc phải hơn mười cái.

Thứ như vậy chỉ có thể xảy ra với Hajime vì hắn vốn đã có sẵn năng lực từ thời còn ở Origin, và quan trọng hơn cả là vì hắn mang trong mình phúc lành từ hai vị thần: Rodcorte và Fitun, khiến tốc độ phát triển của hắn vượt trội hoàn toàn.

“Fufuh, quả không hổ danh là Thần Chiến Tranh. Phúc lành của Fitun hợp với ta thật” Hajime thì thầm, tay chạm vào mặt dây chuyền trên cổ… viên ngọc quý bên trong chứa linh hồn phân thân của Fitun. “…Vậy là Alda cuối cùng cũng đã ra tay.” Hắn cười nhếch môi khi dòng thông tin đổ vào từ linh hồn phân thân bên trong viên ngọc.

Do Alda không phải là vị thần chuyên tạo Hầm ngục, nên việc bắt chước cách làm của một ác thần là chuyện vô cùng tốn sức đối với ông ta. Có lẽ ông ta đã hoàn thành nó bằng cách cưỡng ép mọi thứ, lợi dụng quyền năng của một đại thần đại diện cho luật pháp để “trừng phạt”, và thẩm quyền của thần linh để “áp đặt thử thách lên loài người”.

Tuy kết quả có đáng công hay không còn phụ thuộc vào việc nhóm Ngũ Sắc Kiếm sẽ phát triển tới đâu, nhưng Hajime thì chẳng quan tâm đến điều đó.

Điều quan trọng là, Alda đã phải tiêu hao một phần không nhỏ quyền năng để thực hiện chuyện này.

“Như vậy thì Alda—vị thần của luật pháp và vận mệnh—sẽ không thể giáng lâm và đích thân chiến đấu nữa! Phải mất cả ngàn năm mới hồi phục lại được… Có nghĩa là ta sẽ được tự do tung hoành hơn rồi! HAHAHAHAHAHA! Trong lúc tay sai của Alda còn đang co rúm trong cái Hầm ngục đó, ta—Inui Hajime-sama, đệ tử của Fitun—sẽ lấy đầu Vandalieu… Không, hắn đâu có chết khi mất đầu. Vậy thì ta sẽ thiêu rụi từng tế bào trong người hắn thành tro!”

Hajime cười vang như thể phát điên.

Trong khi đó, linh hồn phân thân của Fitun đang trú ngụ trong tâm trí hắn chỉ mỉm cười chua chát. “Ta biết là do ta mà ra, nhưng tên nhóc này đúng là ngày càng ảo tưởng. Trẻ con vẫn là trẻ con…”

Fitun đưa ra lời khuyên và thông tin cho Hajime thông qua viên ngọc chứa phân thân của mình. Hắn đang dần ăn sâu vào tâm trí Hajime, tẩy não hắn, từng chút một khiến tâm trí của hai bên hòa làm một.

Một con người bình thường sẽ không thể nào chịu đựng nổi khi bị thần linh làm điều đó—hoặc tâm trí, hoặc cơ thể, hoặc cả hai sẽ sụp đổ. Nhưng Hajime có một linh hồn và ý chí mang tính thần thánh, được Rodcorte ban cho. Và cơ thể hắn cũng là do Rodcorte tạo ra bằng thần lực.

Nói cách khác, đây là vật chủ lý tưởng nhất cho một vị thần cư ngụ.

“Kukukuh, tâm trí của ta và hắn đã hòa nhập đến hơn bốn mươi phần trăm rồi. Thêm một năm nữa là đủ… rồi tên phàm nhân này sẽ trở thành phân thân linh hồn của ta—hiện thân của ta. Alda, trong thời gian đó thì nhớ mài giũa đám tay sai của ngươi cho cẩn thận đấy nhé.”

-------------------------------------------

Cùng lúc đó, ở bên ngoài Dãy núi Biên Giới, trong một căn biệt thự cũ kỹ ở phía tây lục địa, có một người đang chống tay ôm đầu, ngồi với vẻ đầy phiền não.

Người đó chính là Schneider “Lôi Minh”—mạo hiểm giả hạng S của Đế quốc Amid… mà thực ra là một tín đồ của Vida đang hoạt động bí mật, âm thầm giúp đỡ các chủng tộc của Vida.

Gương mặt anh cau có, ánh mắt nhìn người đối diện lạnh lẽo đến mức khiến cả một chiến binh lão luyện cũng phải chột dạ.

“Ngạc nhiên thật đấy. Ngươi lại dám vác mặt đến gặp ta. Còn chọn một chỗ hoang vắng thế này nữa. Ngươi nghĩ tại sao ta không giết ngươi luôn tại đây?” Anh hỏi, giọng gằn từng chữ như lưỡi dao lạnh lẽo.

Kẻ đang bị nhìn chằm chằm kia chỉ nhún vai bình thản. “Tôi đoán là anh sẽ không ra tay ở đây. Thôi, ta vào chuyện chính luôn nhé. Việc bảo vệ—hay đúng hơn là quản thúc—con trai tôi. Anh không muốn lợi dụng chuyện đó sao? Với ý chí của tôi… và con dao chứng minh huyết thống của nó.”

Người đàn ông ấy chính là Hoàng đế của Đế quốc Amid, Marshukzarl von Amid.

------------------------------------------

Sau khi nối liền xưởng của Zakkart với xưởng của Vandalieu bên dưới Talosheim, cố định nó và thu hồi thi thể của những nhà thám hiểm bị hóa đá và đóng băng, Vandalieu cùng các đồng đội đã quay trở lại đất nước của các Dark Elf cùng với Gufadgarn—hiện giờ đang trú ngụ trong chiếc bình chứa linh hồn.

Nhà vua Gizan, người đã quá chán nản vì phải chờ đợi, cùng các Vampire quý tộc đón chào họ.

“Thế là trăm năm gian khổ của chúng ta đã chấm dứt rồi!”

“Bớt được bao nhiêu việc luôn ấy chứ!”

Gizan và những Dark Elf khác từng phụ trách lựa chọn người thách thức Thử thách của Zakkart mỗi năm và chữa trị cho họ sau khi thất bại trong Hầm ngục đều vô cùng hạnh phúc.

Mặc dù việc Gufadgarn hiện diện ngay trước mắt họ trong hình dạng của chiếc bình là một sự thật khá kỳ lạ, nhưng Gizan và mọi người đều không nhận ra hắn, còn Gufadgarn cũng chẳng có phản ứng gì trước màn ăn mừng đó.

Những buổi tiệc mừng kéo dài suốt một tuần tại tất cả các quốc gia bên trong Dãy núi Biên Giới. Vandalieu vẫn ở lại khoang ấp của Darcia, nhưng tin tức này đã khiến cả Dark Elf quốc nháo nhào lên vì vui mừng.

Cuối cùng thì, Thử thách của Zakkart sẽ được giữ lại tại quốc gia của các Dark Elf như một Hầm ngục hạng S chuyên dành để huấn luyện chiến binh trong Dãy núi Biên Giới. Môi trường khắc nghiệt ở các tầng giữa vẫn được giữ nguyên, nhưng các thử thách tinh quái đã được loại bỏ, và Boss Hầm ngục đã được thay thế từ hiện thân của Gufadgarn thành một Ác ma cấp 13 và một Tượng Orichalcum.

Vua Majin, Godwin, tỏ ra không hài lòng vì kẻ địch trong Hầm ngục đã yếu đi, nhưng khi Gufadgarn giải thích rằng hắn không thể duy trì các thử thách đó nếu không trực tiếp quản lý Hầm ngục, ông đành phải miễn cưỡng chấp nhận.

Với việc giới thiệu Thẻ Hầm ngục—cho phép dịch chuyển giữa lối vào và các tầng đã vượt qua—mức độ khó tổng thể của Hầm ngục đã giảm đáng kể, nhưng nó sẽ tiếp tục đóng vai trò là nơi hỗ trợ các chiến binh vùng nam lục địa thăng cấp, đồng thời cũng là điểm thu hút du khách cho quốc gia Dark Elf.

Bạn đã nhận được Móng vuốt Ma Vương !

Bạn đã nhận được danh hiệu Kẻ Xâm Phạm !

Bạn đã chuyển chức nghiệp sang Disease Demon (Ác ma dịch bệnh) !

Các kỹ năng Tái tạo cấp tốc , Vô niệm , Cường Hóa Thuộc Hạ , Chỉ huy , Kỹ thuật pháo binh , Ràng buộc nhóm Dung Hợp Ma Vương đã tăng cấp!

Kỹ năng Tư Duy Song Song đã tiến hóa thành Tư Duy Nhóm !

Sau tất cả, Vandalieu cảm thấy thật mệt mỏi. Sau buổi tiệc, cậu tiến hành chuyển chức nghiệp mà mình đã trì hoãn, tạo một Hầm ngục cho hàng ngàn Ác ma mà cậu mang về sinh sống, và ngăn Nuaza—đại tế tự của Giáo hội Vida—khỏi việc xây dựng một bức tượng khổng lồ của cậu—

“Oooooooh…”

“Danna, nhóm 3 về rồi nè” Kimberley lên tiếng, vừa trở lại sau chuyến đi luyện cấp cùng bọn Hồn ma. “Mà khoan, ai mới là Danna thật vậy?” hắn hỏi, vẻ mặt đầy hoang mang khi nhìn những khối chất nhầy có hình người đỏ-đen đang đứng trước mặt… là mấy phân thân tách ra từ Kühl rồi biến thành hình dạng con người.

Mấy Hồn ma mà Vandalieu đưa về từ Hầm ngục của Gufadgarn đã suy yếu đi, nên được chia nhóm luyện cấp cùng Kimberley và Orbia.

“À, Danna là cái ở kia kìa, đang uốn éo nhảy cái điệu gì kỳ quặc đó!” Orbia nói rồi chỉ vào một trong những khối nhầy đang ngọ nguậy theo cách rõ ràng là bất chấp cả giới hạn của… xương sống.

Vandalieu, người đang dùng máu của Ma Vương để cải trang thành Kühl, lúc này mới lộ diện hình dạng thật của mình.

“… Sao ngươi biết đó là ta? Ta chỉ đang thử vài động tác không cần dùng đến xương thay vì khởi động thôi mà” cậu nói.

“Dễ thôi. Nhìn theo ánh mắt của Gufadgarn đang đứng cạnh là biết liền” Kimberley đáp tỉnh bơ.

Hắn đang chỉ vào một cô gái Elf tóc bạc, mắt vàng.

Cô trông tầm tuổi với Zadiris, là một thiếu nữ xinh đẹp mang khí chất thần bí.

“Thứ lỗi nhé, Vandalieu. Có vẻ hắn ta đã lần theo ánh mắt ta mà tìm ra cậu” cô gái nói.

Cô gái ấy chính là Gufadgarn.

Tại sao Gufadgarn lại mất đến cả trăm năm để tạo ra một vật chứa hình dáng thiếu nữ Elf mang khí chất huyền ảo? Đơn giản là vì Zakkart từng… vừa than thở vừa đùa giỡn, và Gufadgarn thì lại xem mọi lời đó là nghiêm túc.

Khi Zakkart còn sống, tuy lập nhiều chiến công cả trong và ngoài chiến trường, nhưng không phải lúc nào ông cũng làm việc. Thỉnh thoảng, ông lại nhậu nhẹt với đám anh hùng cùng chí hướng hay mấy người dân thân thiết trong thế giới Lambda.

Trong những buổi say sưa đó, ông từng than rằng mình lúc nào cũng cắm mặt trong xưởng, trong khi Bellwood thì vừa được dân chúng tung hô, vừa được bao quanh bởi một bầy mỹ nữ.

“Ta cũng muốn thân thiết với một cô Elf xinh đẹp nữa chứ bộ” ông đã nói vậy.

Lại có lần, ông bảo Gufadgarn – kẻ luôn kè kè bên ông suốt 24 giờ mỗi ngày – rằng: “Ít nhất thì cũng đừng bám theo khi ta đang ngủ đi.” Vì Gufadgarn làm ông cảm thấy rờn rợn.

Gufadgarn đã hỏi nên làm gì để đỡ “rờn rợn” hơn, và Zakkart khi đó buột miệng đùa: “Giá như ngươi là một cô gái dễ thương thì tốt biết mấy.”

Kết quả là, Gufadgarn – một thành viên của chủng tộc lưỡng tính, đã trở thành Thần – quyết định không có gì sai trái khi tạo một vật chứa mang hình dáng thiếu nữ Elf phù hợp với sở thích của Zakkart.

Còn việc vì sao lại là “thiếu nữ”, là vì Gufadgarn đã hiểu “xinh đẹp” là thiếu nữ, còn “dễ thương” thì phải là “bé gái”.

Dứt khoát không phải vì Zakkart là kẻ biến thái.

Thậm chí, Gufadgarn ban đầu còn định làm hình dáng trẻ hơn nữa, nhưng cuối cùng phải chọn độ tuổi hiện tại để vật chứa vận hành ổn định.

Dẫu vậy, so với hình thể từng làm Boss Hầm ngục trong Thử thách của Zakkart thì yếu hơn nhiều, nhưng vẫn đạt Rank 13.

Xét theo tuổi hiện tại thì chắc cũng không sao… nhưng sau này… nếu ta trưởng thành rồi mà vẫn bị theo bám suốt 24 giờ trong hình dạng đó thì…

Vandalieu chợt thấy lòng mình trĩu nặng khi nghĩ đến viễn cảnh ấy. Cậu quyết định… đổ hết tội lên đầu Bellwood.

“Bỏ chuyện đó qua một bên đi đã, Danna, trông cậu có vẻ mệt mà lại rảnh rỗi nhỉ?” Kimberley lên tiếng.

“Ừm… Sau khi tạo một Hầm ngục dùng để trồng trọt, rượu cọ cũng đã lên men tốt, ta đang tiến triển khá với việc biến máu thành các loại mầm bệnh đặc biệt hữu dụng. Ngoài ra, kế hoạch dựng Hầm ngục giải trí mô phỏng tầng bãi biển trong Thử thách của Zakkart cũng đang tiến triển tốt” Vandalieu đáp.

Đã nửa tháng trôi qua kể từ khi Vandalieu và đồng đội trở lại Talosheim. Chưa đầy một tháng kể từ khi họ rời khỏi Thử thách của Zakkart.

Nhằm mục tiêu sản xuất rượu cọ, Vandalieu đang vận dụng năng lực biến tế bào thành mầm bệnh từ chức nghiệp Ác ma Dịch bệnh, tạo ra và phát tán một loại virus có khả năng tiêu diệt vi khuẩn và nấm gây bệnh cho cây trồng. Tất nhiên, cậu cũng kết hợp chọn giống một cách bài bản.

Nhờ vào kỹ năng 【 Tư duy nhóm 】 – phiên bản vượt trội của 【 Tư Duy Song Song 】– Vandalieu có thể dành một phần ý thức để điều khiển virus từ xa thông qua kỹ năng 【 Điều Khiển Từ Xa 】, đồng thời điều chỉnh kích thước của cả vi khuẩn lẫn virus do mình tạo ra.

Tên chức nghiệp nghe thì đáng sợ, nhưng thực ra lại cực kỳ hữu ích.

Còn về các chức nghiệp mới từng hiện ra… như Ma Thống Giả, Người Sáng Tạo hay Demiurge, có vẻ cũng sẽ rất hữu ích… Có thể Ma Thống Giả xuất hiện là vì tộc Majin đã từng đạt được chức nghiệp Thuần Hóa Ma Thú? Nhưng Demiurge là cái quái gì vậy?

Và cả danh hiệu “Kẻ Xâm Phạm” nữa là sao? Mình có bao giờ bị gọi như vậy đâu… À, nhưng Zuruwarn từng gọi mình là “kẻ xâm phạm ranh giới” và “kẻ vượt lằn ranh giữa thiện và ác”… chắc là liên quan đến chuyện đó? Nhưng tại sao lại chỉ mới nhận được danh hiệu này gần đây? À, đúng là sau đó mình có vượt biên giới nhiều nước, làm vài chuyện tốt và xấu lẫn lộn thật.

Vandalieu không nhận ra rằng cái tên ấy mang ý nghĩa của một “kẻ lừa lọc huyền thoại”.

Dù sao đi nữa, cậu gạt mớ suy nghĩ đó sang một bên để quay lại chủ đề chính.

“Hiện giờ ta đang nghiên cứu đặc tính sinh học của giống lúa gốc mang về từ Thử thách của Zakkart, còn Kimberley và mấy người khác thì đang chăm chỉ luyện cấp cho bọn Hồn ma. Nhưng… ta vẫn chưa biết phải làm gì với mấy cái xác còn sót lại… Nếu không có linh hồn gốc nhập vào thì cũng không thể trở thành Undead anh hùng được.”

Không có linh hồn ban đầu, chúng sẽ chỉ là lũ Zombie có thể lực trên trung bình mà thôi.

Tạo Zombie thông thường thì dễ, nhưng như vậy thì thấy tội cho Rapiécage và Yamata – hai người đang mong có thêm bạn ghép mình. Nên cuối cùng, cậu vẫn chưa đụng tới cái xác nào, kể cả Martina, và để đấy chờ khi nghĩ ra được gì đó hay ho.

“Thứ lỗi, Zakkart” Gufadgarn nói.

“À không, ta đâu có trách gì đâu. Đừng bận tâm” Vandalieu đáp.

“Hay cứ để hết cho Luciliano đi? Cũng gần tới tuổi ngài cần tìm vợ rồi còn gì” Kimberley nói khẽ.

“Kimberley, từ nãy đến giờ ta vẫn đứng đây đấy” Luciliano lên tiếng với vẻ mặt cạn lời. “Tuy vậy, nếu ngài thật sự giao chúng cho ta thì ta rất sẵn lòng nhận, còn chuyện vợ con thì xin miễn bàn.”

“… Ta muốn chuẩn bị để đến Lục địa Hắc Ám, nhưng nếu không hỏi mấy người trong Storm of Tyranny đường đi thì chắc sẽ thành tai họa mất” Vandalieu thì thầm, ánh mắt dừng lại trên những thi thể vẫn bị đóng băng hoặc hóa đá.

Dù cậu có thể dùng 【 Dịch chuyển 】của Legion để quay về, nhưng nếu đi lạc tới lục địa hoặc hòn đảo nào khác thì cũng khá rắc rối.

“Nếu có thể, ta muốn gặp Zantark và Farmaun ở Lục địa Hắc Ám trước khi mẹ được hồi sinh” cậu lẩm bẩm, ánh mắt lướt qua cái Sinh mệnh chi căn trong khoang chứa… nơi Darcia đang lặng lẽ trôi trong dung dịch lấp lánh.

------------------------------------------

Tên: Vandalieu

Chủng tộc: Dhampir (Dark Elf)

Tuổi: 10 tuổi

Danh hiệu:【 Hoàng đế Ghoul 】, 【 Nhật Thực Đế 】, 【 Người bảo hộ những ngôi làng nông 】, 【 Thánh tử của Vida 】,【 Lân Giáp Đế】【 Xúc Tu Đế 】, 【 Chiến thần 】, 【 Ma vương 】, 【 Quỷ Đế 】, 【 Kẻ chinh phục 】, 【 Kẻ xâm phạm 】.

Chức nghiệp: Disease Demon (Ác ma dịch bệnh)

Cấp độ chức nghiệp: 0

Lịch sử chức nghiệp: Death-Attribute Mage (Tử linh pháp sư), Golem Transmuter (Kẻ biến đổi Golem), Undead Tamer (Kẻ thuần hóa Undead), Soul Breaker (Kẻ phá vỡ linh hồn), Venom Fist User (Độc quyền giả), Insect User (Khiển trùng nhân), Tree Caster (Thụ ma pháp sư), Demon Guider (Ma quỷ lãnh đạo giả), Archenemy (Đại địch), Zombie Marker (Thi quỷ chế tạo giả), Golem Creator (Kẻ kiến tạo Golem), Corpse Demon Commander (Thi Qủy lãnh đạo giả), Demon King User (Kẻ thống trị ma vương), Dark Guider (Hắc ám dẫn đạo giả), Labyrinth Creator (Kẻ tạo mê cung), Creation Guider (Sáng tạo dẫn đạo giả), Dark Healer (Ám Y Sư)

Thuộc tính:

o Sinh lực: 11325

o Mana: 3,617,672,074 (+1,808,836,014)

o Sức mạnh: 2157

o Nhanh nhẹn: 1807

o Thể lực: 2549

o Trí tuệ: 4902

Kỹ năng bị động:

o Siêu sức mạnh: Cấp 8

o Tái tạo cấp tốc: Cấp 5 (Tiến hóa từ Hồi phục nhanh) (Lên cấp!)

o Hắc vương ma pháp: Cấp 3 (Tiến hóa từ Tử ma pháp)

o Kháng hiệu ứng: Cấp 10

o Kháng phép: Cấp 7

o Dạ nhãn

o Cám dỗ hắc quỷ sáng đạo: Cấp 5 (Dung hợp từ Cám dỗ hắc quỷ đạo và Cám dỗ sáng tạo)

o Vô niệm: Cấp 7 (Lên cấp!)

o Dẫn lối hắc quỷ sáng đạo: Cấp 6 (Dung hợp từ Dẫn lối hắc quỷ đạo và Dẫn lối sáng tạo)

o Tự động hồi mana: Cấp 10

o Cường hóa thuộc hạ: Cấp 9 (Lên cấp!)

o Tiết nọc độc (Móng vuốt, Răng nanh, Lưỡi): Cấp 9

o Tăng cường nhanh nhẹn: Cấp 5

o Mở rộng cơ thể (Lưỡi): Cấp 7  

o Cường hóa đòn tấn công khi dùng tay không: Lớn

o Cường hóa khả năng vật lý (Tóc, Móng vuốt, Lưỡi, Răng nanh): Cấp 8

o Tinh chế sợi: Cấp 6  

o Mở rộng mana: Cấp 5

o Tăng cường tỷ lệ hồi mana: Cấp 4

Kỹ năng chủ động:

o Nghiệp huyết: Cấp 4

o Bức phá giới hạn: Cấp 3 (Tiến hóa từ Vượt ngưỡng giới hạn)

o Kiến tạo golem: Cấp 4 (Tiến hóa từ Biến đổi Golem)

o Hư vương ma pháp: Cấp 1 (Tiến hóa từ Vô tính ma pháp)

o Kiểm soát mana: Cấp 8

o Thể linh hồn: Cấp 10

o Nấu ăn: Cấp 7  

o Giả kim thuật: Cấp 10  

o Võ thuật: Cấp 9

o Đa niệm: Cấp 8

o Điều khiển từ xa: Cấp 10  

o Giải phẫu: Cấp 8

o Vật chất hóa: Cấp 8

o Phối hợp: Cấp 8

o Suy nghĩ cao tốc: Cấp 10  

o Chỉ huy: Cấp 9 (Lên cấp!)

o Kéo sợi: Cấp 6

o Ném: Cấp 6

o Thảm hống: Cấp 5  

o Tử linh ma pháp: Cấp 7

o Kỹ thuật pháo binh: Cấp 9 (Lên cấp!)

o Giáp thuật: Cấp 4

o Khiên thuật: Cấp 4

o Ràng buộc nhóm: Cấp 4 (Lên cấp!)

o Vượt ngưỡng giới hạn – Mảnh vỡ: Cấp 3

Đặc kỹ:

o Phệ thần: Cấp 3 (Tiến hóa từ Sát thần)

o Biến dị linh hồn: Cấp 1 (Tiến hóa từ Tâm thức quái đản)

o Chiếm đoạt tâm trí: Cấp 8  

o Kiến tạo mê cung: Cấp 1 (Tiến hóa từ xây dựng mê cung)

o Ma vương hợp thể: Cấp 10 (Lên cấp!)

o Vực thẳm: Cấp 5

o Kẻ địch của thần linh (Biến đổi từ Thù địch)

o Phệ linh: Cấp 3 (Tiến hóa từ Phá hủy linh hồn)

o Thần hộ của Vida

o Thần hộ của Hắc thần Trái đất

o Tư duy nhóm: Cấp 1 (Tiến hóa từ Tư duy song song)

Mảnh vỡ ma vương:

o Huyết

o Sừng

o Giác hút

o Túi mực

o Vỏ bọc

o Tuyến hương

o Phát quang

o Mỡ

o Hàm

o Mắt

o Vòi

o Lông

o Bộ xương ngoài

o Chân khớp

o Râu

o Móng vuốt (Mới!)

Lời nguyền

o Kinh nghiệm đạt được từ kiếp trước sẽ không được truyền lại

o Không thể học các chức nghiệp đã tồn tại

o Không thể trực tiếp nhận được kinh nghiệm

-----------------------------------------

Giải thích thêm về chức nghiệp: Dark Healer

Một chức nghiệp liên quan đến toàn bộ các thao tác y học, trị liệu. Dù có tác dụng với sinh vật sống thông thường, giá trị thực sự của nó chỉ thể hiện rõ khi thực hiện các thủ thuật y học lên những cá thể đã từng chết. Những thao tác như phẫu thuật cải tạo cơ thể cho Undead hay cấp cứu hồi sinh sẽ không bao giờ thất bại, bất kể có khó khăn đến đâu hay bị tác động bên ngoài ra sao—trừ khi bản thân thao tác đó vốn là điều không thể thực hiện.

Ngoài ra, chức nghiệp này còn mang lại hiệu quả nhỏ cho những hành động đẩy mục tiêu đến gần cái chết, chẳng hạn như ám sát hoặc tra tấn. Mặc dù có xu hướng thiên về sáng tạo hơn là chiến đấu, nhưng vì việc tạo ra Undead không được xem là một dạng “sáng tạo” nên chức nghiệp này được xếp vào nhóm chiến đấu cận biên. Tuy nhiên, nó vẫn cung cấp mức tăng nhỏ cho các chỉ số năng lực (Attribute Values).

--------------------------------------

Giải thích thêm về kỹ năng:Enhanced Flesh, Enhanced Body Part

Cả hai đều là kỹ năng bị động giúp tăng cường một bộ phận trên cơ thể. 【 Enhanced Flesh (Cường hóa cơ bắp) 】 làm tăng độ cứng và sức mạnh cơ bắp có thể sinh ra từ vùng cơ thể được cường hóa. 【 Enhanced Body Part (Cường hóa bộ phận) 】cũng tăng cường sức mạnh và độ bền, nhưng ngoài ra còn cải thiện chức năng hoạt động—ví dụ, cải thiện thị lực khi áp dụng lên nhãn cầu.Tuy nhiên, về mặt độ cứng và lực cơ bắp, 【 Enhanced Flesh 】cho hiệu quả cao hơn 【 Enhanced Body Part 】.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

Đòi giết van cơ, mơ đẹp đấy
Xem thêm
Có chức nghiệp demiurge thì sau này có chức nghiệp ainz ko nhỉ
Xem thêm