• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 08: Chinh phục Thử thách của Zakkart

Chương 171: Tiếng hét vang vọng

6 Bình luận - Độ dài: 7,755 từ - Cập nhật:

Cấp độ của các kỹ năng Hắc vương ma pháp , Cám dỗ: Hắc quỷ đạo , Tự động hồi mana , Kéo sợi , Tăng tỉ lệ hồi mana , Bức phá giới hạn , Giả kim thuật , Chỉ huy , Ràng buộc nhóm Vượt ngưỡng giới hạn – Mảnh vỡ đã tăng!

Theo những người từng tham gia Thử thách của Zakkart như Quốc Vương tộc Majin – Godwin và Vua Dark Elf – Gizan, các tầng trong hầm ngục này thường được chia thành ba nhóm chính.

Đầu tiên là từ tầng 1 đến tầng 35 – những tầng nông nhất, gọi là tầng câu đố. Tại đây, người khiêu chiến bị yêu cầu phải hành động như Zakkart và các Anh hùng sáng tạo, còn nếu hành xử như Bellwood và nhóm Anh hùng chiến đấu, họ sẽ phải hứng chịu những hình phạt chết người.

Từ tầng 36 đến tầng 72 – bao gồm cả tầng sa mạc mà nhóm Vandalieu từng cày cấp – không còn câu đố rõ ràng nào cần giải nữa. Mỗi tầng có bố cục riêng, môi trường khắc nghiệt khác nhau, và yêu cầu người khiêu chiến phải chiến đấu với lũ quái vật đã thích nghi với nơi đó. Thử thách ở đây chính là khả năng sinh tồn.

Ba bóng dáng to lớn trông như những Titan khoác trên mình lớp lông đen rậm rạp, cùng một người đàn ông lơ lửng tỏa ra tia lửa nhàn nhạt và một cỗ xe ngựa bay trên không trung – tất cả đang tiến qua một trong những tầng giữa này.

“Vậy là… tầng này chỉ là một hầm ngục bình thường thôi nhỉ? 【 Thuẫn kích 】!” – ‘Thánh nữ trị thương’ Jeena hét lên, thúc tấm khiên tròn vào bụng một con Yeti Berserker phủ đầy lông trắng.

Cánh tay cô – mạnh mẽ đến khó tin so với danh hiệu dịu dàng ấy – hất bay con Yeti Berserker về phía một tảng băng lớn phía sau, máu phun ra từ miệng nó.

Tiếng gào thét đau đớn xé tai vang lên át cả tiếng va chạm.

“Vậy đấy! Ta dám cá là Gufadgarn cũng hết trò rồi!” – ‘Vua kiếm’ Borkus gầm lên.

Thanh đại kiếm ma thuật của hắn xé toạc bụng một con Poison Wendigo to gấp rưỡi mình. Loài Wendigo này là một nhánh tiến hóa vượt trội hơn, thoạt nhìn giống họ hàng với Yetis, nhưng thực chất là quái vật hệ Quỷ. Tuy vậy, trong mắt Borkus, ngay cả đám Poison Wendigo này cũng chỉ là hạng tép riu, miễn là hắn không lơ là.

Khi còn sống, Jeena và Borkus đều là mạo hiểm giả hạng A, nên với họ, tầng giữa của Thử thách của Zakkart không mấy khó nhằn, miễn là không thất bại ở các tầng câu đố trước đó và kiệt sức vì phải càn quét bầy quái hay bẫy chết người.

Cả Yeti Berserker lẫn Poison Wendigo đều là quái vật cấp 9 – đủ sức khiến nhóm mạo hiểm giả hạng A cảm thấy căng thẳng, nhưng không quá khó nếu phối hợp tốt.

“【 Lôi Nhận Triền 】! Chưa chắc đâu” – Zandia, Titan Zombie cao hơn hai mét với danh hiệu ‘Tiểu thiên tài ’ – vung ra lưỡi đao sấm sét đẩy lùi một con Poison Wendigo mới xuất hiện.

“Thật á? Tao thấy cả cái sa mạc trước đó với cái cánh đồng băng này chẳng khác gì hầm ngục bình thường, chỉ là đám quái đông thôi” – Borkus nói.

“Tôi cũng thấy vậy. Có chuyện gì khiến cô nghĩ khác à?” – Jeena hỏi.

“Ừm, tôi cũng không ngạc nhiên nếu hai người không nhận ra… nhưng tôi nghĩ mấy tầng giữa này không chỉ kiểm tra sức chiến đấu, mà còn kiểm tra khả năng thích nghi linh hoạt nữa” – Zandia đáp.

“Thích nghi?”

“Đúng thế. Xem thử bọn mình có thể vừa đối phó lũ quái, vừa thích ứng với môi trường khác biệt không. Nắng cháy và khô hanh ở sa mạc, đầm lầy độc khí tuôn bất chợt, rừng nấm khổng lồ phủ đầy bào tử làm mù tầm nhìn, rồi cái đồng băng lạnh đến mức máu quái đông cứng ngay khi rỉ ra… Nếu không biết xoay xở cho phù hợp, mình sẽ chết dưới tay mấy con mà đáng ra mình hạ được dễ dàng” – Zandia giải thích.

Sinh vật sống đâu phải lúc nào cũng chiến đấu trong điều kiện tốt nhất, hiệu suất của họ chịu ảnh hưởng nặng bởi môi trường xung quanh.

Trong một nơi khô nóng như lò thiêu, một đầm lầy vừa trơn trượt vừa độc hại, một khu rừng tối tăm đầy bào tử hay cánh đồng đóng băng lạnh tê tái, rất ít người có thể phát huy trọn vẹn sức mạnh vốn có.

“Hiểu rồi” – Jeena gật đầu. “Không phải vượt qua những khó khăn ấy bằng kỹ năng 【 Kháng trạng thái 】, ý chí hay khí thế… mà là bằng công cụ và phép thuật. Có lẽ vì cô thành Zombie Princess nên đầu óc thông minh hẳn mà người thì nhỏ đi.”

“Jeena-nee, chị chết lâu rồi mà vẫn chưa học được kỹ năng 【 Kháng trạng thái 】 thì lấy gì mà chịu nổi mấy cái này bằng ý chí hả? Mà em có nhỏ lại đâu!” – Zandia nhăn mặt.

Nhờ thăng cấp, Zandia và Jeena đã lên tới cấp 9 và 10. Chủng tộc của họ cũng đổi từ Zombie Hero sang Zombie Princess và Zombie Saint.

Về ngoại hình thì… gần như chẳng thay đổi gì. Nhưng Jeena vẫn thích trêu Zandia mỗi khi có dịp.

“Này công chúa, dù sáng tạo kiểu gì thì nếu không chuẩn bị từ đầu cũng bó tay chứ sao!” – Thunderbolt Ghost Kimberley phản bác khi tung ra tia sét nhắm vào mấy con Yeti không vũ trang và đám Yeti Berserker.

Nhân tiện, Công chúa Levia không tham gia tầng này do lũ Yeti Mage và Wendigo chuyên dùng phép hệ thủy, còn Orbia thì vắng mặt vì thân thể đang dần vật chất hóa của cô có thể đóng băng nếu sơ sẩy mất tập trung.

“Chưa kể, môi trường thay đổi liên tục nữa chứ!” – Kimberley càu nhàu. “Dù có tiên đoán hết mọi thứ và chuẩn bị đủ dụng cụ, thì nếu không có 【 Item Box 】hoặc không phải Boss thì ai mà vác nổi!”

Đúng như Kimberley nói, khả năng mang vác của con người có giới hạn. Vũ khí và giáp trụ vốn đã nặng nề, mang theo cả đống đồ để đối phó cả vùng băng lẫn sa mạc là chuyện bất khả thi.

Dù qua nhiều lần thay đổi chức nghiệp, thể chất của người ở thế giới này đã đạt tầm siêu nhân nếu so với người Trái Đất hay Origin, nhưng kể cả thế, họ vẫn không thể vừa chiến đấu vừa mang theo đống hành lý to gấp mấy lần cơ thể.

“Thì mới phải tận dụng vật liệu từ quái vật ấy chứ” – Zandia đáp, vừa bắn một tia sáng vào con Wendigo. “Giáp từ vỏ lũ Sandworm ở tầng sa mạc, lông từ lũ Yeti ở tầng này… chẳng phải có khối thứ dùng được sao? Tôi nghĩ Gufadgarn đang muốn dạy tụi mình cách tự kiếm vật liệu và sử dụng chúng.”

Theo ghi chép lưu lại ở Nơi an nghỉ của Vida, chính Zakkart và các Anh hùng sáng tạo khác đã khởi xướng việc tận dụng nguyên liệu từ quái vật trong cuộc chiến với Ma Vương.

Trước đó, nguyên liệu từ quái vật đã được dùng làm thực phẩm hay trang bị, nhưng chưa hề có sự chia sẻ về kiến thức như thịt quái nào ăn được, xương hay răng của loài nào có thể làm vũ khí.

Hillwillow phát triển thêm kỹ thuật xử lý vật liệu quái vật. Ark tìm ra cách dùng 【 Giải phẫu 】 để chế tạo trang bị và vật phẩm tối ưu hơn. Solder thì biên soạn, hệ thống hóa lại tất cả thành tri thức. Và cuối cùng, Zakkart tổng hợp thành tài liệu hướng dẫn để dạy lại cho các thợ thủ công ở khắp nơi.

Trước kia, việc sử dụng nguyên liệu lấy từ quái vật vốn khác nhau tùy theo vùng và từng người thợ, nhưng nhờ công lao của các Dũng sĩ, kỹ thuật đã được cải tiến và lan truyền rộng rãi.

Thế nhưng, thành tựu đó từ lâu đã bị loài người lãng quên. Khi Ma Vương bị đánh bại, dân số thế giới chỉ còn vỏn vẹn ba nghìn người, kéo theo đó là sự mai một của tri thức và kỹ thuật.

Và khi Vida tách khỏi Alda, nhiều người từng mang ơn các Dũng sĩ có khuynh hướng sáng tạo đã đi theo nàng, khiến lượng kiến thức bị thất thoát lại càng nhiều hơn.

Farmaun từng một lần nữa truyền bá những tri thức ấy cho người đời khi sáng lập Hội Mạo hiểm giả, nhưng chính vì vậy mà nhiều người lại gán hết công lao cho mình ông, quên mất vai trò của các Dũng sĩ khác.

Thời điểm đó, bản thân Farmaun đã công khai tuyên bố rằng đó là thành quả của Ark, Solder và các đồng đội. Vẫn còn ghi chép lưu lại về chuyện ấy. Dẫu vậy, chính ông cũng là người chịu trách nhiệm về việc để tri thức kia gần như biến mất.

Tuy nhiên, với Gufadgarn – kẻ chẳng có khái niệm gì về diễn biến trong xã hội loài người – thì tất cả điều đó chẳng hề quan trọng.

Có lẽ cũng vì vậy mà việc “sử dụng hiệu quả nguyên liệu từ quái vật” mới trở thành một phần trong thử thách của Hầm ngục.

“Hmm, ta hiểu ý cô rồi, nhưng mà nãy giờ tụi mình có chật vật gì mấy đâu—BYOH?!” Jeena phát ra âm thanh khó hiểu rồi... biến mất.

Con Jack Frost trước mặt cô – một con Quỷ có hình dạng người tuyết – cũng đứng đơ tại chỗ vì bất ngờ, mất dấu kẻ thù trước mặt.

Nhưng Jeena nhanh chóng xuất hiện lại, phá vỡ lớp băng tuyết ngay dưới chân con Jack Frost.

“Buh!” cô thở hổn hển. “Tôi xin rút lại lời vừa nói! Đúng như Zandia-chan bảo, chỗ này khắc nghiệt thật đấy!”

Có vẻ cô vừa rơi vào một khe nứt trong lớp băng được tuyết phủ kín.

“Jeena-nee, Bệ hạ-kun đã bảo tụi mình cẩn thận với mấy cái khe băng rồi mà, nhớ không? Ngài dặn chỉ được bước chỗ có dấu chân quái vật hoặc nơi tuyết bị thổi bay thôi. Bộ chữ ‘thánh’ có nghĩa là ‘đầu cơ bắp’ chứ không phải ‘thần thánh’ à?” Zandia vừa nhắc nhở vừa châm chọc.

Jeena phồng má lên phản đối.

“Trừ mấy cái khe băng đó ra thì chúng ta có chật vật gì đâu” Borkus nói. “Ngay cả mấy khe đó cũng— 【 Bão kiếm 】!”

Kỹ năng 【 Vương kiếm thuật 】 của Borkus tạo thành sóng xung kích, quét bay hai con Yeti cùng một mảng tuyết lớn.

“Làm thế này thì chẳng thể nào bỏ sót chúng được! Mà trời nóng hay lạnh gì tụi mình cũng ổn cả đúng không?” – Borkus nói, vác thanh ma kiếm lên vai đầy ung dung.

Nhưng những người khác lại không nghĩ vậy.

“Bởi vì chúng ta là Undead đấy” Zandia nheo mắt nói. “Cảm giác bị cùn hết rồi, nóng lạnh cỡ nào cũng chẳng ảnh hưởng gì đến tình trạng cơ thể.”

Quả đúng như lời cô – vì bọn họ là Undead, nên môi trường có khắc nghiệt đến đâu cũng chẳng sao. Cơ thể họ đâu còn sống nữa.

Cơ thể người sống mà chỉ cần mất vài phần trăm lượng nước hay giảm vài độ nhiệt độ là đã xảy ra thay đổi lớn. Họ sẽ bắt đầu mê sảng, năng lực phán đoán giảm sút nghiêm trọng. Nếu tình trạng tệ hơn nữa, có lẽ họ còn chết trước cả khi bị quái vật tấn công.

Còn với tộc Undead, những thay đổi như vậy hầu như chẳng ảnh hưởng gì. Cảm giác bị cùn đi cũng đồng nghĩa với việc họ chẳng còn cảm thấy áp lực tâm lý.

Nhưng điều đó không có nghĩa là họ bất khả xâm phạm.

“À, có khi tụi mình cũng bị ảnh hưởng, chỉ là không nhận ra thôi. Ngón tay tôi gãy hết trơn trong găng rồi này” Jeena nói, như vừa sực nhớ ra. Các ngón tay cô đã bị đông cứng đến mức vỡ vụn.

Dù là Zombie, cô vẫn không thể hoàn toàn miễn nhiễm với cái lạnh tê tái đến mức làm đóng băng cơ thể.

Jeena có mặc trang bị chống lạnh hạng nặng làm từ lông của Ma Vương để giữ ấm, nhưng... nhiệt độ cơ thể cô vốn đã thấp, dịch cơ thể cũng không lưu thông. Có lẽ điều đó khiến cô càng yếu thế hơn cả con người bình thường trong thời tiết giá buốt.

“Ừ, mà như vậy còn là nhẹ rồi đấy” Zandia nói. “Nhờ có Bệ hạ-kun, tụi mình được hỗ trợ nhiều mặt lắm… À, Bệ hạ-kun tới rồi kìa.”

Một sinh vật phủ đầy lông đen từ đầu tới chân, trông hệt như một đứa bé Yeti—Vandalieu đã kích hoạt lông Ma Vương, che phủ toàn thân, và giờ đây cậu như một quả cầu lông đen xuất hiện từ trong xe ngựa của Sam, đang chạy sau nhóm người khổng lồ Undead.

Vandalieu bay đến bằng kỹ năng 【 Bay 】, tiếp cận Jeena và giải phóng Rita cùng Saria – những người được cậu trang bị bằng kỹ thuật 【 Ràng Buộc Nhóm 】.

“Jeena-san, đổi chỗ nào!” – Rita nói.

“Cứ để bọn tôi lo phần còn lại” Saria nói. “Bọn tôi là linh thể mà. Cô hãy vào xe để Bellmond-san may vá lại giúp nhé.”

Hai chị em sinh đôi dạng Giáp Sống vốn không có cơ thể vật lý. Tùy vào chất liệu giáp, họ hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi cái lạnh.

“Cảm ơn nhé” Zandia đáp lời. “Mà sao Bệ hạ-kun không nói gì hết vậy?”

“Hình như là vì nếu mở miệng thì phổi ngài ấy sẽ bị đóng băng đó” Rita nói.

“… Người ta hay nói con nít hiếu động, nhưng mà cũng phải có giới hạn chứ ha” Jeena lẩm bẩm.

“Boss, tụi mình nên tìm thêm Undead kiểu tôi – mấy kẻ chịu lạnh tốt – ấy. Lần sau mà có đám như nhà Ahrai cần xử lý, cứ giao cho tôi.” – Kimberley đề xuất.

Và thế là, nguyên nhân cái chết của bọn phản diện ở thị trấn kế tiếp mà Vandalieu sắp ghé đã được định sẵn.

Sau khi vượt qua tầng đồng bằng băng giá, Vandalieu và các đồng đội đang nghỉ ngơi tại cầu thang nối giữa tầng đó với tầng tiếp theo.

“Ah~ lạnh thật đấy. Ta hơi xem thường cái lạnh rồi. Dù chưa từng trải qua giá lạnh đến mức này, ta cũng chủ quan quá” Vandalieu nói.

“Lâu lắm rồi bọn tôi mới thấy lạnh như vậy” Rita nói.

“Thật ra chắc là tụi mình tưởng tượng ra cái lạnh thôi” Saria bình thản đáp.

Ngay cả trong Thử thách của Zakkart, cầu thang giữa các tầng thường được xem là khu vực an toàn. Tuy nhiên, nếu người thách thức ở lại đó suốt cả ngày hoặc có dấu hiệu đã từ bỏ việc chinh phục Hầm ngục mà chỉ dựa vào cầu thang để sống sót, quái vật sẽ xuất hiện, hoặc họ sẽ bị dịch chuyển cưỡng chế đến tầng tiếp theo.

Dẫu vậy, vì vẫn có thể nghỉ ngơi ở đây, có lẽ nơi này còn dễ chịu hơn Hầm ngục cấp B mà Vandalieu từng tạo ra trong nỗ lực xây dựng Hầm ngục cấp A.

“Chỉ cần tiếp xúc với không khí bên ngoài thôi là Sinh lực của ta đã bị hút cạn dần rồi, đúng là một nơi khắc nghiệt thật sự. Ta cũng không thể thoải mái phóng hỏa trong xe ngựa của Sam được” công chúa Levia thở dài, khi đang đóng vai trò... lửa trại.

Dù cô có thể tạo ra lượng nhiệt đủ để chiến đấu ngay cả giữa mưa bão hay băng tuyết, miễn là cẩn trọng với hơi nước, nhưng cái lạnh khắc nghiệt đến mức có thể giết chết một người mặc đồ giữ nhiệt vẫn là điều quá sức đối với cô.

“Ta không ngờ cái lạnh lại vượt xa đến mức kỹ năng 【 Duy trì tiện nghi 】của ta cũng không thể giữ nhiệt độ dễ chịu” Sam lẩm bẩm.

“Bộ lông của Ma Vương không đủ ấm sao, Danna-sama?” Luciliano hỏi khi lần hiếm hoi chịu rời khỏi xe ra ngoài, giờ đây khi mọi người đã an toàn nghỉ ngơi.

“Chắc vì ta chưa quen sử dụng nó, hoặc bản thân cơ thể của Ma Vương vốn dĩ cũng không chống lạnh tốt... nên hiệu quả giữ nhiệt của bộ lông đó thua xa lông Yeti” Vandalieu đáp.

Luciliano lặng lẽ ghi chú điều đó vào sổ.

“Vậy thì, ta sẽ may quần áo giữ ấm cho mọi người ở đây. Chẳng có gì đảm bảo sẽ không có thêm tầng như vậy phía trước” Tarea vừa nói vừa bắt tay vào xử lý đống lông Yeti mà Borkus và những người khác mang về. “Tuy nhiên chất lượng sẽ khá thô sơ vì ta phải làm gấp. Mọi người đừng để tâm đến việc nó có hợp thời hay không nhé.”

“Không sao đâu, ta trông cậy vào cô đấy... fuh, nước nóng thật tuyệt vời với một thân thể đông cứng” Borkus thở phào.

“Quả là như thế. Từ giờ ta sẽ tắm trong người Orbia mỗi ngày” Jeena hưởng ứng.

Hai người họ đang ngâm cơ thể trong một thứ chất lỏng được công chúa Levia đun nóng.

“Này này hai người, làm ơn nghĩ tới cảm xúc của Orbia-san một chút đi” Zandia nhăn mặt nói.

Thứ chất lỏng mà họ đang tắm chính là Orbia – Dark Broad Ghost.

“Không sao đâu mà, đừng để tâm. Các ngươi đã vất vả thay cho bọn ta – những kẻ không thể ra ngoài. Van-kun, ngài cũng vào đây đi” Orbia nói, vừa dùng xúc tu lỏng của mình truyền hơi ấm cho Borkus và những người khác.

Nhưng Vandalieu còn việc phải làm trước đó.

“Em cần ăn đã.”

Đây là lần đầu tiên sau một thời gian dài Vandalieu ra tiền tuyến ở vùng băng giá, nhưng phần lớn thời gian cậu vẫn chỉ dành cho việc... ăn. Không phải cậu lười nhác mà vì cậu phải cung cấp đầy đủ vitamin, canxi, kitin và các chất dinh dưỡng khác cho những quái vật được trang bị thông qua kỹ năng 【 Ràng buộc nhóm 】 – bao gồm đám quái vật côn trùng và thực vật, cũng như Privel, Gizania và những người khác... chưa kể cậu còn vô tình thuần hóa một con Giun Phàm Ăn Khổng Lồ, khiến gánh nặng tăng lên đáng kể.

“Vậy... chỉ dùng mỡ của Ma Vương thôi thì không đủ sao?” Luciliano hỏi.

Ý ông ta là liệu Vandalieu có thể sử dụng Ma lực để kích hoạt mỡ Ma Vương, tạo ra chất béo rồi dùng nó làm nguồn dinh dưỡng cho những sinh vật mà cậu đã trang bị.

“Vẫn làm được, nhưng không hiệu quả lắm” Vandalieu trả lời. “Ta sẽ phải liên tục kích hoạt mỡ Ma Vương, mà còn phải để dành Ma lực cho 【 Hắc vương ma pháp 】 khi cần. Như vậy thì tốc độ hồi phục Ma lực sẽ không theo kịp lượng tiêu hao.”

“Ra là vậy... À mà hình như món ăn đã xong rồi thì phải” Luciliano ngừng viết và đưa tay bịt mũi.

“Ta làm đúng theo công thức đấy, nhưng... món canh nội tạng Poison Wendigo này thật sự ăn được hả, Van?” Basdia cau mày.

“Ta từng nghe Yeti không ăn được. Có lẽ nên ăn món khác thì hơn? Dù sao cũng có câu 'Bushi vẫn cứng cỏi kể cả khi đói bụng', đúng không?” Gizania nói.

*Chứ thích: Đây là một thành ngữ Nhật, chỉ việc không thể hiện sự yếu đuối dù trong hoàn cảnh khốn khó.

Hai người, người phụ trách nấu ăn trong xe ngựa của Sam khi Vandalieu ra ngoài, mang ra một nồi canh có màu sắc... quá rực rỡ để gọi là thức ăn.

“Chúng ta có thể hiến thịt của mình. Vài ký thịt thì sẽ mọc lại ngay thôi” Legion đề nghị khi nhìn vào nồi canh có màu huỳnh quang chói lóa.

Dù việc đó không gây vấn đề gì với Legion nhờ khả năng tái sinh, nhưng phần lớn mọi người vẫn muốn để chuyện ấy là phương án cuối cùng.

“Không, hãy giữ đó làm phương án dự phòng. Ta đã dùng 【 Khử trùng 】 để xóa bỏ các hợp chất độc rồi” Vandalieu nói.

Thông thường, Ma vật không được xem là thứ có thể ăn. Bởi vì cơ thể chúng thường chứa những hợp chất gây hại cho con người. Ăn một con quỷ có tên chứa từ “độc” hay “nọc” chẳng khác nào tự sát.

Nhưng với ma thuật của Vandalieu, chất độc đã bị loại bỏ, nên xét về lý thuyết thì có thể ăn được. Nếu bỏ qua phần hình dạng, mùi vị... và cả mùi hôi thì vẫn tạm chấp nhận. Vandalieu hít một hơi, lấy chút canh đưa vào miệng.

“… Hai người, nó ăn còn được hơn vẻ ngoài đấy.”

“Van, không cần phải gượng ép đâu” Basdia nói.

“Ta muốn nghe thành thật cơ” Gizania tiếp lời.

“… Nó chỉ dở hơn Gobu-gobu một chút” Vandalieu đáp.

Gobu-gobu – món ăn bảo tồn truyền thống của tộc Ghoul, biến thịt Goblin thối hoắc, khó nuốt trở nên “ăn được”. Với Vandalieu, món canh này chỉ tệ hơn Gobu-gobu chút xíu.

“Như bọn ta đoán trước” Basdia và Gizania gật gù.

“Lúc ta nếm thử cũng vậy. Mùi thì không tệ bằng màu sắc của nó” Basdia nói.

“Bọn ta còn vỗ tay ăn mừng vì nghĩ mình đã thành công... trước khi nếm thử” Gizania chán nản kể lại.

Quả thật, món canh này chỉ vừa đủ điều kiện gọi là “ăn được”. Dù đã khử độc, cũng chẳng ai dám gọi nó là ngon.

“Giờ phải làm sao đây? Bỏ cuộc luôn không nấu nữa?” Basdia thở dài.

Hiện tại, Iris và Eleanora đang nấu trong bếp ma pháp trong xe ngựa của Sam, nguyên liệu là thịt Yeti chứ không phải Poison Wendigo.

Thịt Yeti thì lại là chuyện khác – rất nhiều mỡ, nhưng cũng đầy gân và dai như dây thừng. Thường thì người ta chỉ lấy mỡ, chứ ít ai dùng để nấu ăn.

“Chắc là nếu nấu khéo thì vẫn ngon được. Ví dụ như nấu cà ri chẳng hạn” Vandalieu gợi ý.

“… Cà ri mà, ngay cả thịt ếch hay rắn cũng ăn được nếu cho đủ bột cà ri rồi chiên lên” Ereshkigal – một trong những nhân cách của Legion, lẩm bẩm.

Vandalieu gật đầu đồng tình.

Tất nhiên, vẫn có những thứ dù cho cà ri vào cũng không thể cứu nổi... chẳng hạn như thịt Goblin.

“Không biết Heinz và bọn hắn đã đi được đến tầng nào trước khi quay lại nhỉ?” Vandalieu lẩm bẩm, nhớ lại Heinz – mục tiêu báo thù của mình, và là nhóm duy nhất từ xã hội loài người từng sống sót rời khỏi Hầm ngục này.

“Như Iris từng nói rồi đấy, họ gần như không tiết lộ gì về những gì đã trải qua trong Thử thách của Zakkart. Chỉ có vài tin đồn mơ hồ, nên cũng khó đoán” Luciliano đáp. “Nhưng Danna-sama, ngài có vẻ quan tâm đến họ lạ thường đấy nhỉ? Bức tượng của một thành viên trong nhóm họ cũng đã được tìm thấy ở những tầng sâu hơn.”

Một trong những mục tiêu của Vandalieu là thu thập thi thể của Martina – nữ pháp sư triệu hồi linh hồn Elf, người duy nhất trong nhóm Ngũ sắc Kiếm đã bỏ mạng – để biến cô thành Undead. Dù vậy, mục tiêu này vốn xếp rất thấp trong danh sách ưu tiên của cậu.

Dĩ nhiên, nếu việc đó gây nguy hiểm cho đồng đội hoặc ảnh hưởng đến việc hồi sinh Darcia, cậu sẽ từ bỏ không chút do dự.

Cậu đã khẳng định điều đó trước khi bước vào Hầm ngục, vậy liệu giờ cậu có đổi ý không?

Nhưng Luciliano đã lo lắng thừa.

“Không, ta không quan tâm lắm đến chuyện đó. Chỉ là muốn biết nhóm Heinz ngày đó mạnh đến đâu thôi” Vandalieu đáp.

Thứ cậu muốn biết là mức độ mạnh yếu của Heinz và nhóm của hắn tại thời điểm đó, từ đó đánh giá độ khó thật sự của Hầm ngục này.

Liệu họ đã đi được bao xa trước khi gặp khó khăn – vừa luyện cấp, vừa thử trang bị mới – đó là điều mà Vandalieu muốn xác định.

“Lần đầu nhóm Heinz vào đây, họ còn yếu hơn nhiều so với lúc chiến với Ternecia. Ta nghĩ ta có thể dùng họ làm mốc để đo lường, rồi tiếp tục luyện cấp ở những tầng họ từng vượt qua” Vandalieu giải thích.

“Ừ, nghe hợp lý” Borkus gật gù.

Hồi đó, nhóm Heinz không chỉ là những mạo hiểm giả mạnh, mà còn được trang bị nhiều Ma Cụ chống môi trường khắc nghiệt, có hiểu biết sâu về quái vật – nhìn chung là một nhóm rất đáng gờm.

Nhưng hiện tại, nhóm của Vandalieu vượt trội hoàn toàn ở mọi phương diện: sức mạnh, số lượng, tài nguyên và cả tri thức. Nhóm Heinz ngày đó chẳng thể nào so sánh nổi.

Con đường mà Heinz phải vắt kiệt sức để vượt qua, với Vandalieu giờ chẳng khác gì một lối mòn dễ đi nơi núi rừng.

“Thông tin nhóm Godwin-san kể lại chẳng phải đủ để đoán rồi sao?” Darcia lên tiếng, nhắc đến nhóm của Godwin – người mà nhóm Vandalieu từng dùng làm thước đo tham khảo. “Hay là không phù hợp vì họ đi đúng cách nên vượt khác mình?”

“Đúng rồi, mẹ à” Vandalieu gật đầu.

Nhóm Godwin đã vượt qua Thử thách của Zakkart bằng “đáp án đúng” nhờ kiến thức từ Gizan và các chuyên gia khác. Trong những trường hợp bế tắc, họ mới dùng vũ lực để càn quét, nhưng số tầng làm thế cũng không nhiều.

Và tất nhiên, họ cũng xử lý các tầng khắc nghiệt như sa mạc hay băng tuyết đúng cách – như chờ trời tối mới vượt qua sa mạc, mặc đồ giữ nhiệt từ da quái vật, và né tránh giao chiến để giảm thiểu rủi ro.

Ngay cả Godwin – kẻ háo chiến – cũng không muốn đánh nhau trong điều kiện bất lợi.

Vì nhóm của Vandalieu chủ yếu đối đầu trực diện với quân đoàn quái vật và vừa chiến đấu vừa luyện cấp, nên nhóm Heinz – những người có thể đã làm sai phương pháp – lại là tư liệu tham khảo sát thực hơn.

“Chắc nghĩ nhiều cũng chẳng ích gì. Có khi ta đã vượt xa nơi Heinz từng đến từ lâu rồi” Vandalieu nói.

“Danna-sama, ta nghĩ chúng ta vượt xa họ rồi đấy” Luciliano lên tiếng.

“Ta cũng thấy vậy” Tarea gật đầu.

“Ta nữa” Jeena nói.

Cả ba đều cho rằng nhóm của mình đã đi sâu hơn Heinz ngày trước rất nhiều.

“Hồi đó, họ là mạo hiểm giả cấp A đúng không? Mà chuyện đó cũng xảy ra từ nhiều năm trước, trước cả khi họ đối đầu với lũ Vampire Thuần Chủng” Basdia nói thêm.

“Nếu chất lượng của mạo hiểm giả cấp A không tăng vọt kể từ khi ta còn làm chức nghiệp đó, thì giới hạn của họ chắc là tầm tầng sa mạc thôi” Jeena kết luận.

Các quái vật xuất hiện ở những tầng giữa chủ yếu là Rank 8 đến 10, thỉnh thoảng mỗi tầng có một con Rank 11 hoặc 12. Nghe qua thì tưởng rằng chỉ cần vượt qua mấy con mạnh nhất là bốn mạo hiểm giả hạng A có thể dễ dàng dọn sạch từng tầng.

Tuy nhiên, việc tiếp tục tiến xuống sẽ khiến sự mệt mỏi tích tụ dần, chưa kể đến những áp lực về thể chất và tinh thần do môi trường mỗi tầng thay đổi rất lớn. Nếu không kịp thời bổ sung vật tư, họ sẽ dần cạn kiệt tài nguyên.

“Với lại trong nhóm họ đâu có một thợ thủ công lành nghề như ta để tận dụng vật liệu sửa chữa trang bị” Tarea lên tiếng. “Ờ thì, ngay cả tay ngang cũng có thể khâu tạm áo lông lấy từ mấy con Yeti, nhưng… cứ cử động mạnh trong lúc chiến đấu thì kiểu gì cũng rách bươm hết thôi.”

Hạng A trong thế giới này là những siêu nhân chỉ có trong phim ảnh và truyện tranh ở Trái Đất. Quần áo chống lạnh làm vội sẽ chẳng thể nào chịu nổi sức mạnh thể chất vượt mức con người của họ.

“Vậy à… Có lẽ chúng ta chỉ có thể tiếp tục lên cấp thêm vài tầng nữa thôi. Mà cũng có khi tụi mình đến được tầng dưới trước lúc đó cũng nên” Vandalieu gật gù nhận xét.

---------------------------------------------

Cùng lúc ấy, Rodcorte đã hoàn tất mọi công tác chuẩn bị và chuẩn bị tách Lambda khỏi hệ thống của mình, kéo theo cả Trái Đất và Origin.

Việc hắn có thể làm hết tất cả chỉ trong vài ngày chứng tỏ hắn đang lo lắng và nóng vội đến mức nào.

“Dừng lại đi mà!” Aran kêu lên đầy khẩn thiết.

Cậu cùng những quyến thần khác đang cố gắng hết sức thuyết phục Rodcorte tỉnh trí lại.

“Nếu thật sự tách một thế giới ra khỏi hệ thống—mà là ba thế giới liền—ai biết sẽ có trục trặc gì xảy ra hả?!” Endou Kouya gào lên.

“Chưa kể, ngài đã dốc công phát triển Lambda bao nhiêu lâu nay mà?! Bộ định vứt bỏ hết à?!” Shimada Izumi tiếp lời.

“Các người nói cũng có lý. Ta chưa từng có kinh nghiệm tách rời thế giới khỏi hệ thống” Rodcorte thản nhiên đáp. “Có vẻ ta sẽ phải cực kỳ bận rộn để xử lý các sự cố sau khi cắt Lambda và những thế giới còn lại khỏi vòng luân hồi. Ba mươi năm ta dùng các ngươi cũng coi như công cốc. Mất không chỉ Lambda mà cả Trái Đất lẫn Origin, đối với ta, đúng là tổn thất không nhỏ.”

Nếu Rodcorte thật sự thực hiện điều này, hắn sẽ phải chịu một cú sốc lớn, dai dẳng như cú đấm vào chính thân thể mình, có thể kéo dài hàng trăm, thậm chí hàng ngàn năm để hồi phục lại bình thường.

Và đó còn là trong trường hợp may mắn chỉ dừng lại ở một cú sốc.

“Nhưng nếu ta hành động ngay lúc này, mọi chuyện sẽ kết thúc tại đó” Rodcorte nói tiếp.

Kouya và Izumi chỉ biết rên lên nho nhỏ trước lời đáp ấy.

“Các thần ở Lambda đã về phe Vandalieu. Nếu hắn bắt đầu hủy hoại linh hồn con người một cách bừa bãi, cả hệ thống sẽ gặp trục trặc nghiêm trọng” Rodcorte tiếp tục. “Hắn là kẻ tái sinh từ các dũng sĩ, nên với hắn, con người không thuộc chủng tộc của Vida hoặc không phải tín đồ Vida sẽ không có chút giá trị nào. Không ai biết lúc nào hắn sẽ thực hiện một cuộc diệt chủng—”

“Ngài biết là hắn sẽ không làm mấy chuyện đó mà, đúng không?! Nhìn vào quá khứ hắn đi!” Aran hét lớn.

Theo phân tích của Aran qua kỹ năng 【 Tính toán 】, dựa trên dữ liệu thu thập được cho đến nay, Vandalieu là một người không thực dụng, luôn hành động theo cảm xúc, và tâm tính của hắn nằm về phía thiện.

Đúng là hắn tạo ra Undead, giết người, thậm chí còn dùng thi thể kẻ thù làm thức ăn nếu cần. Hành động của hắn rõ ràng không thể được xã hội loài người chấp nhận.

Nhưng hắn luôn tuân theo những quy tắc của riêng mình, và Aran thấy những quy tắc đó khá khoan dung. Ít nhất, hắn sẽ không thảm sát bừa bãi trừ khi bị dồn đến chân tường… thậm chí cả khi Aran và mọi người nghĩ rằng việc đó là điều tất yếu, có lẽ Vandalieu vẫn sẽ chần chừ chưa làm ngay, dù khả năng hắn không ngần ngại cũng là điều có thể xảy ra.

Dù hắn có đùa giỡn với người chết, hay áp dụng thứ mê lực gần như tẩy não lên linh hồn, Aran vẫn chẳng lấy làm phiền.

“Đó là chuyện trong quá khứ. Làm sao các ngươi dám khẳng định hắn sẽ không làm vậy trong tương lai?” Rodcorte phản bác.

Hắn không hiểu được cảm xúc của con người—hay đúng hơn, hắn là một vị thần không hề đặt niềm tin vào loài người. Vandalieu đã điên loạn, và Rodcorte tin rằng hắn sẽ còn điên hơn nữa.

“Nếu hắn thật sự muốn làm điều đó, thì các thần đồng minh của hắn như Vida và Ricklent sẽ ngăn cản!” Kouya nói.

“Chuyện đó thì đáng nghi lắm, Endou Kouya. Giống như các thần ở Origin và Trái Đất vậy” Rodcorte nói.

Ngay cả với những thần khác, hắn cũng không đặt niềm tin, dù hắn vẫn dựa vào lịch sử và thông tin có được để tiên đoán hành động của họ.

Theo những gì chính hắn đoán, Vandalieu oán hận Rodcorte, và không biết lúc nào sẽ vượt quá giới hạn vì oán hận đó. Vida, Ricklent và Zuruwarn đáng ra nên ngăn cản cậu, nhưng trong mắt Rodcorte, tất cả bọn họ đều đã phát điên.

Một trăm ngàn năm trước, Vida từng cố gắng vô vọng để hồi sinh Zakkart, và vì bất mãn với Rodcorte, bà còn âm mưu kiểm soát vòng luân hồi. Rodcorte hiểu được sự bất mãn đó, nhưng việc chia rẽ thế giới vừa được cứu khỏi Ma Vương rồi gieo rắc mầm mống xung đột mới chỉ có thể xem là điên rồ.

Nếu Ricklent và Zuruwarn chỉ đứng ngoài, phê phán Rodcorte vì gửi người tái sinh đến Lambda thì đã không sao. Nhưng rốt cuộc họ lại về phe Vandalieu, kẻ đang đe dọa trật tự và ổn định thế giới chẳng khác gì Ma Vương Guduranis ngày xưa.

Thậm chí vị thần ở Origin còn đánh cắp linh hồn của Minuma Hitomi và Eighth Guidance khỏi hệ thống của Rodcorte, rồi trao lại cho Ricklent và Zuruwarn.

Các thần ở Trái Đất cũng vậy, họ đã trở mặt với Rodcorte. Theo ghi chép từ gia tộc Legston, Vandalieu dường như đã nhận được thần ân của một vị thần ở thế giới khác. Rõ ràng đó phải là các thần ở Trái Đất.

Người ta có thể đoán rằng vì Trái Đất là nơi Zakkart và các dũng sĩ sinh ra, nhưng bản thân Vandalieu lại chẳng có liên quan gì đến Trái Đất cả. Lẽ ra các thần Trái Đất không thể nào ban thần ân cho một người như hắn được.

Cho nên, chỉ có thể là các thần Trái Đất thôi.

Bọn họ là loại thần như thế đấy. Có khi dù Vandalieu có thực hiện tội ác diệt chủng thì họ cũng sẽ im lặng mà thôi.

Nếu vậy, cả Peria và Botin—những vị thần đang ngủ say hoặc bị phong ấn—cũng rất đáng nghi. Họ từng là thần đồng hành với các dũng sĩ mang thiên hướng sáng tạo. Chẳng lẽ họ cũng sẽ phát điên luôn? Những ý nghĩ gần như hoang tưởng ấy cứ vần vũ trong đầu Rodcorte.

“Vị đại thần duy nhất trong các thế giới này còn giữ được sự tỉnh táo… chỉ có Alda” Rodcorte kết luận.

Đó là điều hắn tin tưởng. Nếu Ricklent nghe được lời đó, hẳn sẽ không giận dữ nữa mà chỉ thấy thương hại, hoặc bật cười khinh bỉ.

“Vậy… con người ở những thế giới đó, và cả chúng tôi—những người được tái sinh—sẽ ra sao?” Aran hỏi, cảm giác như mọi phương án đã bị đóng sập.

“Những thế giới đó… đặc biệt là Trái Đất và Origin, nhiều khả năng sẽ bị hủy diệt trong vài năm đến vài thập kỷ tới. Vòng luân hồi của không chỉ con người, mà toàn bộ sự sống—cả thực vật lẫn động vật—sẽ ngừng lại” Rodcorte nói.

Không còn vòng luân hồi, thế hệ kế tiếp sẽ chỉ là những cơ thể trống rỗng, không có linh hồn.

Thực vật thì có lẽ không bị ảnh hưởng nhiều. Nhưng với những sinh vật càng thông minh, càng cần ý thức, ảnh hưởng sẽ càng nghiêm trọng… ngày càng nhiều sinh vật không còn khả năng tự nuôi sống bản thân sẽ xuất hiện, và đó là một vấn đề lớn.

Có khả năng linh hồn lang thang sẽ nhập vào những cơ thể đó, nhưng… chuyện ấy cũng chẳng khác gì bị cáo nhập cả. Không thể xem là bình thường.

*Chú thích: Cáo nhập – truyền thuyết Nhật Bản về việc linh hồn cáo chiếm hữu thân xác con người.

Cứ tạm bỏ qua Trái Đất, thì việc Undead tự sinh ra ở Origin và Lambda sẽ bùng phát. Cả thế giới sẽ đầy rẫy linh hồn không nơi nương tựa, và dù có cố gắng thanh tẩy chúng thì chúng cũng chẳng thể quay lại vòng luân hồi.

“Trái Đất và Origin sẽ trở thành nơi chỉ còn thực vật và các sinh vật nguyên thủy hành động theo bản năng” Rodcorte nói tiếp. “Còn Lambda, nhờ có hệ thống luân hồi của Vida và Ma Vương tồn tại song song, nên những người được Vandalieu dẫn dắt, các chủng tộc của Vida và lũ quái vật vẫn có thể tiếp tục luân hồi.”

Thật trớ trêu, chính thế giới nơi Vandalieu sinh sống—nguyên nhân khiến Rodcorte cắt hệ thống—lại là nơi chịu ảnh hưởng ít nhất.

“Ta hiểu những chuyện sắp xảy ra với các thế giới rồi. Còn bạn bè của bọn ta thì sao?!” Izumi hỏi.

“Những người còn sống ở Origin vẫn giữ nguyên kỹ năng gian lận, vận mệnh và tài phú mà ta ban. Miễn là họ còn sống” Rodcorte đáp. “Nhưng khi họ chết, họ cũng sẽ như bao linh hồn khác, lang thang không nơi về.”

Vì đã mất kết nối với hệ thống, Amemiya Hiroto và những người khác sẽ không thể tái sinh ở Lambda hay lên thần giới của Rodcorte nữa. Chương trình mà Rodcorte thiết lập cũng sẽ vô hiệu.

Kiếp thứ hai của họ, cũng sẽ là lần cuối.

“Nhiều người từng không mong muốn lần tái sinh thứ ba. Với họ, kết cục này có khi lại tốt hơn” Rodcorte nói.

“Vậy còn Asagi và Mao, hai người đã tái sinh ở Lambda thì sao?!” Aran dồn dập hỏi.

“… Chuyện gì đến sẽ đến thôi. Ít nhất, họ sẽ không chết ngay vì chuyện này. Nhưng sau khi chết… tùy vào cách các thần như Alda và Vida xử lý, họ có thể trở thành linh hồn mãi mãi không thể đầu thai.”

Việc không thể tái sinh không có nghĩa là chết ngay lập tức. Chỉ đơn giản là… không thể sinh ra thêm một lần nữa.

“Chúng ta nên kỳ vọng Vida và Vandalieu sẽ chịu trách nhiệm tái lập vòng luân hồi. Biết đâu Zuruwarn lại chỉ cho các thần ở Trái Đất và Origin cách tạo hệ thống luân hồi, cứu được hai thế giới đó” Rodcorte nói.

“D-DỪNG LẠI MAAAAAAAAAUU!” Aran cùng mọi người hét lên, nhưng vì chỉ là quyến thần dưới trướng Rodcorte, họ không thể trực tiếp can thiệp vào hành động của hắn.

Rodcorte làm ngơ trước tiếng gào thét, tiếp tục công việc tách các thế giới ra khỏi hệ thống của hắn.

Và ngay khoảnh khắc tiếp theo, một âm thanh giống như tiếng gào thét hấp hối vang vọng khắp cõi thần giới.

“Gih? GYAAAAAAAAAAH!”

Nguồn phát ra tiếng gào ấy—không ai khác chính là Rodcorte.

--------------------------------------

Tên: Jeena

Hạng: 10

Chủng tộc: Zombie Saint

Cấp độ: 65

Danh hiệu: Thánh nữ trị liệu, Thánh nữ cơ bắp

Kỹ năng bị động:

o Dạ nhãn

o Tha hóa tinh thần: Cấp 6

o Sức mạnh quái dị: Cấp 1 (Tiến hóa từ Siêu sức mạnh)

o Kháng đòn vật lý: Cấp 8 (Lên cấp!)

o Tăng cường mana: Cấp 6 (Lên cấp!)

o Cường hóa giá trị thuộc tính (Đức tin): Cấp 8

o Cường hóa phòng thủ khi trang bị khiên: Lớn

o Kháng độc: Cấp 5

o Kháng lạnh: Cấp 1 (Mới!)

Kỹ năng chủ động:

o Vô tính ma pháp: Cấp 5 (Lên cấp!)

o Sinh vương ma pháp: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Điều khiển mana: Cấp 7

o Kỹ thuật dùng Halberd: Cấp 10

o Thánh thuẫn thuật: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 8 (Lên cấp!)

o Vượt ngưỡng giới hạn – Thuẫn ma pháp: Cấp 10 (Lên cấp!)

o Phân thần giáng trần: Cấp 4 (Lên cấp!)

o Điều khiển từ xa: Cấp 7 (Lên cấp!)

o Thể linh hồn: Cấp 4

o Vô niệm: Cấp 3 (Mới!)

o Phối hợp: Cấp 2 (Mới!)

Đặc kỹ:

o Tăng hiệu quả hồi phục: Cấp 8 (Lên cấp!)

--------------------------------------

Giải thích thêm về quái vật (Viết bởi Luciliano): Zombie Saint

Một chủng Undead huyền thoại từng được ghi nhận trong tài liệu của Hội Pháp Sư. Theo những ghi chép đó, chỉ có duy nhất một trường hợp Zombie Saint từng xuất hiện—một vị thánh nhân bị kết án oan, xử tử trong oán hận, sau đó bị một ác thần cám dỗ trở thành Undead.

Tương truyền rằng Undead ấy đã hủy diệt cả một vương quốc, gieo rắc tai ương khắp nơi nó đi qua, cho đến khi bị một anh hùng được Alda ban phước thanh tẩy.

Với tư cách là một nhà nghiên cứu Undead, việc tạo ra một thực thể như vậy từng là… hay đúng hơn là đã từng là giấc mơ của tôi.

Vì đã đứng ra tổ chức giải đấu thể hình, Jeena hiện sở hữu danh hiệu “Thánh nữ cơ bắp” (Saint of Muscles) cùng thể lực vượt trội hoàn toàn không phù hợp với hình tượng một thánh nhân. Không chỉ vậy, cô ấy còn nắm giữ kỹ năng ma thuật hệ sinh mệnh thượng cấp—【 Sinh vương ma pháp (Life King Magic) 】, nâng cấp cả kỹ năng 【 tăng cường mana 】 lẫn lĩnh hội thêm kỹ năng 【 Vô niệm 】.

Nhờ vậy, cô ấy có thể vừa cận chiến vừa thi triển phép thuật ở trình độ cao.

Về mặt sức mạnh chiến đấu, Jeena vượt xa Zombie Saint được ghi chép trong tư liệu của Hội Pháp Sư… Tuy nhiên, phong thái và cách nói chuyện thường ngày của cô lại hoàn toàn chẳng giống thánh nhân chút nào.

--------------------------------------

Tên: Zandia

Hạng: 9

Chủng tộc: Zombie Princess

Cấp độ: 88

Danh hiệu: Tiểu thiên tài

Kỹ năng bị động:

o Dạ nhãn

o Siêu sức mạnh: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Kháng phép: Cấp 5(Lên cấp!)

o Tăng cường mana: Cấp 10

o Tăng cường tỷ lệ hồi mana: Cấp 9 (Lên cấp!)

o Tự động hồi mana: Cấp 3 (Mới!)

o Tăng cường tấn công khi trang bị trượng: Trung bình (Mới!)

o Kháng lạnh: Cấp 1 (Mới!)

Kỹ năng chủ động:

o Vô tính ma pháp: Cấp 9 (Lên cấp!)

o Sinh mệnh ma pháp: Cấp 9 (Lên cấp!)

o Hỏa ma pháp: Cấp 9 (Lên cấp!)

o Thủy ma pháp: Cấp 9 (Lên cấp!)

o Thổ ma pháp: Cấp 9 (Lên cấp!)

o Phong ma pháp: Cấp 9 (Lên cấp!)

o Không gian ma pháp: Cấp 9 (Lên cấp!)

o Thời gian ma pháp: Cấp 10 (Lên cấp!)

o Điều khiển tinh chuẩn mana: Cấp 1 (Tiến hóa từ Điều khiển mana)

o Phân giải: Cấp 1

o Vô niệm: Cấp 6 (Lên cấp!)

o Hào quang sợ hãi: Cấp 3 (Mới!)

Đặc kỹ:

o Thiên tài ma thuật

o Thần hộ của Ricklent (Mới!)

--------------------------------------

Giải thích thêm về quái vật (Viết bởi Luciliano):  Zombie Princess

Nhiều khả năng đây là một danh hiệu chủng tộc chỉ có thể đạt được khi một Undead cấp cao tiến hóa, đủ xứng đáng để được gọi là “công chúa Undead” theo nghĩa đen—chứ không phải là một tiểu thư quý tộc hóa thành Undead sau khi chết.

Trong lịch sử chắc hẳn từng có vài trường hợp như vậy, nhưng tiếc thay, không còn tư liệu nào được lưu lại.

Zandia sở hữu 【 Hào quang sợ hãi 】, khí chất có thể gây tổn thương tinh thần chỉ bằng ánh nhìn, và cô còn có khả năng thi triển các loại ma thuật cao cấp. Có lẽ nhờ được Ricklent ban phước, ma thuật hệ thời gian của cô vượt trội hẳn so với các hệ khác.

Cô có lẽ là “cô gái phép thuật” thứ hai trên thế gian này.

Bình luận (6)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

6 Bình luận

Đợt này thấy xưng hô tùm lum vậy. Luciliano mà đc gọi bằng ông? Nhân vật gì ấy thì xung tao???
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
'Ta' đấy. Để sửa lại. Luciliano thì cũng lớn rồi mà. Van mới 10 tuổi ở Lambda thôi. Kêu ông vẫn được
Xem thêm
@Phantom Blade: tuổi ở đây chả ý nghĩa gì đâu. Thằng van là hoàng đế, lại là sư phụ nữa, rồi nó sống cũng 3 kiếp rồi. Nếu trong trường hợp lịch sự thì được.
Xem thêm
Đúng là trong mắt 1 thằng ngáo thì 1 thằng ngáo khác là ng bình thường
Xem thêm
Tự mình chơi ngu có thưởng thì tự chịu đi, cám ơn nhiều
Tem
Xem thêm