Tiền truyện - Nghị viện trỗi dậy
Chương 41 - Bóng tối và bình minh
5 Bình luận - Độ dài: 2,722 từ - Cập nhật:
*Trans+Edit: Lắc
Cao cao phía trên bầu trời, Phù Thủy Băng Địa, Nguyền Nhãn và Chúa Tể Tử Vong Tannanois mỗi người đứng cách nhau một khoảng xa, tạo thành hình tam giác. Ở chính giữa bọn họ là Thời Quang Chi Tâm Kritonia, người không còn tràn đầy khí thế như lúc đầu, và Hoffenberg, một người đàn ông già dặn có đôi mắt xám bạc lạnh lùng.
Cả hai Hiệp sĩ huyền thoại đều không ai cầm trường kiếm, chỉ lơ lửng giữa không trung với đôi tay trống trơn.
“Đến lúc rồi. Ta sẽ xuống phía dưới lừa bọn chúng mở lớp phòng thủ.” Hoffenberg ngẩng đầu nhìn những vì sao sáng trong rồi điềm đạm nói.
Nguyền Nhãn Atlant nhắm mắt lại rồi mỉm cười nói: “Đa tạ Bệ hạ đã hợp tác.”
Khác với Kritonia, Hoffenberg không bị lời nguyền của Chúa Tể Tử Vong khống chế, mà ông ta là một người hợp tác thật sự, thực lực gần đạt đỉnh phong.
Thân thể Hoffenberg hạ xuống, hóa thành ánh kiếm màu xám bạc rồi lao xuống dưới. Cùng lúc đó, giọng nói của ông ta văng vẳng giữa không trung: “Bắt đầu hành động!”
Lời vừa dứt, thân thể Kritonia liền trở nên mờ ảo, sau đó tan ra thành những gợn sóng ánh sáng lấp lánh. Từ nơi đó, một luồng kiếm quang màu xám bạc bất ngờ lóe lên và lao thẳng về phía Phù Thủy Băng Địa.
Không ngờ Kiếm Chân Lý của Hoffenberg lại nằm trong tay hắn!
Không kịp đề phòng, Phù Thủy Băng Địa chỉ kịp kích hoạt những loại phòng thủ bị động và tự phát động cùng hiệu quả dịch chuyển tức thời để thoát thân. Thế nhưng luồng kiếm quang màu xám bạc kia cứ bám chặt như giòi bám xương, xua cách nào cũng không đi. Nó chém rách từng lớp phòng ngự ma thuật, không ngừng phá vỡ hiệu quả dịch chuyển không gian, cuối cùng trực tiếp chém lên người Phù Thủy Băng Địa!
Chém nát hết thảy, đó chính là Kiếm Chân Lý!
Kritonia hoàn toàn bất chấp tất cả, không hề giữ lại chút phòng ngự nào cho bản thân, cứ như thể Chúa Tể Tử Vong và Nguyền Nhãn ở bên kia chưa từng tồn tại.
Khoảnh khắc này, trong mắt hắn chỉ còn lại duy nhất Phù Thủy Băng Địa.
Chúa Tể Tử Vong chỉ trân trân nhìn cảnh tượng này mà không động thủ, bởi ông tựa hồ đã bị dịch chuyển sang một thế giới khác!
Bị kiếm quang màu xám bạc xuyên qua người, thân thể tựa như được điêu khắc từ tinh thể băng của Phù Thủy Băng Địa xuất hiện những vết nứt hư ảo rồi vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh bay tán loạn, nhẹ nhàng rơi xuống thành tuyết lớn.
Phù Thủy Băng Địa ngay cả lúc chết cũng không dám tin Thời Quang Chi Tâm Kritonia lại tấn công mình, bởi hắn lúc trước đã bị bắt, bị Chúa Tể Tử Vong yểm lên người lời nguyền đáng sợ. Một khi có hành động gây hại cho ông hoặc đồng minh của ông, toàn bộ huyết mạch trong người hắn sẽ sôi lên mà chết.
Nguồn gốc của lời nguyền này đến từ bản chất huyền thoại đỉnh phong của Chúa Tể Tử Vong, thuộc loại ma thuật bí ẩn bậc nhất. Chính vì vậy, ngay cả những Á Thần như Chúa Tể Địa Ngục hay Ngân Nguyệt Thần cũng khó lòng giải trừ mà không khiến cho Chúa Tể Tử Vong chú ý, trừ phi nó được một pháp sư cấp bậc Á Thần trực tiếp phá giải.
Chuyện này tuyệt đối không thể!
Một pháp sư như vậy còn chưa sinh ra!
Hoa tuyết tiêu tan, Phù Thủy Băng Địa ngã xuống.
Ánh kiếm màu xám bạc do Hoffenberg biến thành bay được nửa đường thì bất chợt bẻ hướng, xuyên qua tầng tầng lớp lớp thời không rồi vụt hiện ra trước mặt Nguyền Nhãn.
Ngay khi Phù Thủy Băng Địa gặp tập kích, Nguyền Nhãn Atlant đã phản ứng ngay, nhưng ông không ra tay cứu viện mà lập tức thi triển thần chú bỏ chạy. Do đó, khi ánh kiếm màu xám bạc của chính Hoffenberg chém tới, chỉ có duy nhất một tiếng kêu thảm thiết xuyên qua tầng tầng lớp lớp thời không truyền đến. Đòn tấn công đã không đạt được hiệu quả tốt nhất.
“Chạy nhanh gớm…” Hoffenberg lạnh lùng nói. Ông ta không lập tức đuổi theo mà đánh mắt sang nhìn Chúa Tể Tử Vong Tannanois, trong lòng thầm nhủ: ‘Đừng trách ta, có trách thì trách Aalto đã thất thủ ấy. Các ngươi hết hy vọng rồi…’
Đây là tình báo tới từ nửa tiếng trước, và nó đã quyết định sự lựa chọn của ông ta. Các Pháp sư huyền thoại dù rằng vẫn thường xuyên giữ liên lạc, song họ chưa đủ khả năng để xây dựng pháp trận truyền âm bao phủ khắp mọi nơi, chỉ có thể định kỳ trao đổi tin tức thông qua demiplane. Mà trong lúc giao chiến kịch liệt, các Pháp sư huyền thoại ở Aalto lấy đâu ra thời gian rảnh rang để bắn tình báo qua bên này!
Chúa Tể Tử Vong Tannanois cứ trơ trọi trôi nổi giữa không trung, tựa hồ đã bị thế giới ruồng bỏ, bài xích, căn bản không một âm thanh nào có thể xuyên qua. Điều này khiến ông hiểu ra, rằng bản thân đã chạm trán với Á Thần rồi.
Trên bầu trời Cocus, một người đàn ông trung niên đầu đội vương miện thần thánh, tay cầm quyền trượng bạch kim hiện ra rồi điềm đạm nói: “Ngươi nên cảm thấy vinh hạnh. Chính Thần đã lệnh cho ta từ bỏ truy kích sinh vật hắc ám để đích thân đến đây xử tử ngươi.”
Một pháp sư ở bậc huyền thoại đỉnh phong, một chiêu hồn sư đã có hơn nghìn năm kinh nghiệm ở bậc huyền thoại đỉnh phong, đó tuyệt đối là một tồn tại đáng sợ. Cho dù là Dracula hay Danisos cũng không dám khẳng định bản thân mạnh hơn Chúa Tể Tử Vong. Thậm chí, nếu mà luận về thủ đoạn quỷ dị, thần bí, biến hóa đa dạng, năng lực sinh tồn và nhiều phương pháp hồi sinh, Chúa Tể Tử Vong có thể bỏ xa bọn họ tới mấy con phố.
Nhìn Giáo hoàng Gregory trước mặt, Chúa Tể Tử Vong Tannanois bất chợt cất lời hỏi:
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
Việc lời nguyền yểm trên người Kritonia bị phá giải một cách kỳ quái khiến ông cảm nhận được có điểm bất thường, từ đó phát hiện ra một cảm giác quen thuộc mơ hồ ở Giáo hoàng. Đó là cảm giác mà ông từng cảm nhận được ở một Pháp sư huyền thoại nào đó từ rất, rất nhiều năm về trước.
Trong phạm vi sức mạnh của Gregory, âm thanh không thể lọt ra ngoài. Ông ta khẽ ngẩng đầu, lộ ra vẻ có chút kiêu ngạo nói:
“Ngươi không xứng được biết.”
Quyền trượng bạch kim giơ lên, hình chiếu của Núi Thiên đường xuất hiện. Âm thanh “Người là một, nhưng cũng là vạn” vang vọng khắp không trung.
……
Cảnh tượng hoa tuyết bất chợt rơi giữa không trung khiến cho lão cáo già Arnold trong lòng lạnh toát, dự cảm chẳng lành dâng lên thông qua hình chiếu của Sao chủ Định mệnh.
“Chạy mau!” Ông khản cổ gầm lên.
Từ khắp mọi nơi trong đầm lầy, các Hoàng kim hiệp sĩ và Hào quang hiệp sĩ trong hình thái nguyên tố và ánh sáng lao tới. Từ hướng Cocus, các Hồng y được thánh quang bảo hộ lũ lượt xuất hiện. Từ trong bóng tối, những kẻ gác đêm xuất quỷ nhập thần, không ngừng gặt đi sinh mạng.
Các Đại pháp sư và pháp sư cao cấp như Congus, Nielson, Priscilla và Fernando chợt hoàn hồn. Dù không rõ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, họ vẫn lập tức liều mạng phản kích, đủ loại thần chú bắn ra, đồng loạt tàn sát kẻ địch. Cùng lúc đó, bọn họ cũng không có ý nghĩ dây dưa quá lâu. Một khi tìm thấy cơ hội, họ sẽ lập tức kích hoạt thần chú giữ mạng ngay, cho dù có tự sát cũng phải tức tốc trốn khỏi nơi đây!
Chiến cuộc nhất thời trở nên vô cùng khốc liệt.
Lão cáo già Arnold cố gắng tìm kiếm tung tích của Priscilla và Fernando, toan trước khi chạy trốn sẽ giúp họ một tay.
Đúng lúc này, Kritonia từ trên cao thấy vậy, hai mắt liền khẽ nheo lại, tay phải dụng lực vung lên, Kiếm Chân Lý tức thì hóa thành dòng ánh sáng, bay xuyên qua tầng tầng lớp lớp thời không và chém xuống người Arnold.
“Thực lực yếu kém mà cũng dám xen vào chuyện này? Chỉ thông minh thôi thì cũng bằng không.” Hắn lạnh nhạt cười giễu.
Hiệu ứng ma thuật trên người Arnold còn chưa kịp kích hoạt đã bị chém nát tầng tầng lớp lớp, kiếm quang xuyên qua người ông rồi bay đi.
Cảm giác đau nhói lạnh buốt khiến linh hồn Arnold tê dại. Ông vô thức quay đầu nhìn về phía Rentaro, mơ hồ nghĩ: ‘Ta cuối cùng vẫn phải chết ư?’
……
“Lão cáo già!”
Bất chấp bị thương mà liều giết đến rìa vòng vây, đang chuẩn bị thi triển Dịch chuyển Hỗn loạn, Fernando bỗng cảm thấy không thể tin nổi khi tận mắt trông thấy lão cáo già bị ánh kiếm màu xám bạc chém trúng.
Trong lòng hắn, lão cáo già luôn là một ông già cực kỳ xảo quyệt, bất kể nói gì cũng có thể ẩn giấu âm mưu, luôn luôn bình thản, ung dung, dù là việc gì cũng đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
Không phải đáng ra ông sẽ còn nhiều chiêu trò hơn, nhiều viện quân hơn để lật ngược thế cờ ư? Sao lại chết dễ dàng như vậy?
Một lưỡi dao găm âm thầm đâm ra từ trong bóng tối, nhắm thẳng vào lưng Fernando.
……
Khu vực đồng bằng gần Rentaro, sâu trong lòng đất.
Douglas ngẩn người ngồi giữa quảng trường, toàn bộ tâm trí đều dồn vào việc suy nghĩ vấn đề cực kỳ quan trọng đó.
Sau một hồi bận rộn, anh có chút mệt mỏi ngẩng đầu nhìn về phía những pháp sư đóng quân ở đây.
Đúng lúc này, một vài đứa trẻ con chạy nhảy, nô đùa, sau đó bất cẩn tuột tay làm rơi quả táo.
Quả táo vẽ ra một đường parabol rồi rơi xuống nền quảng trường.[note73829]
Đường cong kia tựa như một tia chớp xẹt ngang qua đầu Douglas, soi rọi hết thảy bóng tối. Những mảnh ký ức tích tụ bấy lâu nay bỗng chốc hợp lại thành một đáp án.
“Thì ra là thế!
Quy luật chuyển động của thiên thể hóa ra là thế!”
Như thể phát cuồng, Douglas chộp lấy cây bút lông, sau đó viết lia lịa lên tấm da dê đặt bên cạnh.
Toàn bộ ngọn lửa ma thuật bên trong Allyn bỗng nhiên tắt lịm, từ dưới mặt đất truyền tới những tiếng kêu ầm ầm.
Các pháp sư đồn trú đưa mắt nhìn nhau, hoàn toàn không hiểu biến chuyển gì đang xảy ra.
Ở gần Rentaro hiện đang là ban đêm, vốn dĩ phải được bóng tối bao phủ, ấy vậy mà lúc này đây một mặt trời trắng rực lại đang treo cao trên bầu trời, tỏa ra ánh nắng và sức nhiệt.
Phía sau nó, một vũ trụ bao la vô tận lờ mờ hiện ra, những vì sao chuyển động tuân theo một quy luật vừa rõ ràng, vừa huyền bí.
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Những hiệp sĩ thủ thành chưa ngủ đều trợn mắt há mồm.
……
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Arnold bỗng nhìn thấy một mặt trời mọc lên từ hướng Rentaro, tạo nên sự tương phản rõ rệt với bóng tối ở nơi này. Ông bèn khó nhọc nhếch khóe môi lên nhoẻn một nụ cười: ‘Ta bị ảo giác rồi ư?
Hay là cậu ấy thật sự đã thành công?’
Ông thoáng hiện vẻ thanh thản, sau đó thân thể liền bị ánh kiếm màu xám bạc của Kiếm Chân Lý chém nát thành từng mảnh.
Fernando cũng nhìn thấy cảnh tượng này. Hắn cố gắng khống chế bản thân để không bị tác dụng hôn mê do con dao găm mang tới ảnh hưởng, sau đó lập tức thi triển Dịch chuyển Hỗn loạn và biến mất ngay tại chỗ.
‘Ở Rentaro trời sáng rồi sao? Thế giới nhận thức của Douglas đã bán kiên cố hóa? Phản hồi từ thế giới thực ư?’
Đó là những suy nghĩ cuối cùng của hắn trước khi mất đi ý thức.
Cùng lúc đó, Hiệp sĩ huyền thoại Bất Tức Chi Phong của Cocus gia nhập chiến trường, ngăn chặn những người đang tính chạy trốn khác.
Biển thánh quang trắng sữa chiếm trọn bầu trời. Thân thể Chúa Tể Tử Vong Tannanois trở nên trong suốt hư ảo, khó lòng nghịch chuyển trở lại như cũ.
Cảm nhận được những thay đổi ở Rentaro, ông nở một nụ cười ngậm ngùi: ‘Truyền thừa ma thuật, vĩnh viễn không bao giờ đứt đoạn.’
Giáo hoàng Gregory mái tóc bạc trắng, trông như đã già đi cả chục tuổi. Ông ta nhìn về phía “mặt trời” của Rentaro, khẽ ho một tiếng rồi nói: “Chẳng qua chỉ là kiên cố hóa thế giới nhận thức. Một huyền thoại mới tấn thăng là cùng.”
Sau khi thi triển Thần Giáng, Giáo hoàng cần phải được yên tĩnh, không muốn tiếp tục động thủ, vậy nên ông ta bèn phân phó cho Hoffenberg: “Ngài giải quyết đi.”
……
Từng gương mặt quen thuộc lần lượt ngã xuống, máu của lão cáo già bắn đầy lên mặt, khắp nơi trong bóng tối đều là kẻ địch, hoàn toàn không còn đường thoát… Fernando choàng tỉnh khỏi cơn ác mộng, ngay sau đó liền cảm thấy toàn thân đau đớn.
“Ưm.” Từ bên cạnh vang lên một tiếng “ưm” nho nhỏ.
Fernando kinh ngạc nhìn sang, lúc này mới phát hiện mình đang ở trong một cỗ xe ngựa rộng rãi. Cỗ xe này chạy êm ru, hầu như không cảm nhận được chút xóc nảy nào. Và bên trong xe, một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần đang nhìn hắn với khuôn mặt vô cảm.
Cô sở hữu một đôi mắt xám bạc đặc trưng, trong trẻo nhưng lạnh lùng.
“Hathaway?” Dù đã mười năm không gặp, Fernando vẫn nhận ra cô ngay lập tức, trong lòng liền dâng lên một cảm xúc khó tả. Bé con nay đã lớn thành đại mỹ nhân rồi.
Hathaway, người lúc này mặc một chiếc váy dài cung đình màu trắng giản dị, khẽ gật đầu tỏ ý đúng là mình. Sau khi trầm ngâm một hồi mà vẫn không nghĩ ra được cách nào để an ủi Fernando, cô bèn nói thẳng: “Trở ngại chắn trước cảnh giới huyền thoại của Douglas đã không còn nữa rồi.”
Trong nháy mắt bị kéo về thực tại, Fernando trầm giọng gầm lên đầy suy sụp, ủ rũ: “Thế thì có ích gì? Ngài Chúa Tể Tử Vong đã chết, lão cáo già đã chết, Nielson cũng chết, tất cả mọi người đều chết cả rồi!
Một huyền thoại mới tấn thăng thì làm được trò trống gì?”
Hathaway nhìn hắn một hồi, trong mắt ánh lên vẻ dao động, sau đó từ bên cạnh lấy ra một cuốn sách bìa đen dày cộp: “Douglas nhờ ta đưa cho anh.”
“Một cuốn sách thì làm được trò trống gì?” Đang trong cơn tuyệt vọng, Fernando chỉ tiện tay nhận lấy, nhưng vừa nhìn thấy bìa cuốn sách, ánh mắt hắn liền thoáng ngây ra.
Nguyên lý Toán học của Triết học Ma thuật!


5 Bình luận
có cả newton luôn