Tập 03
Phụ chương: TỚ ĐÃ MUỐN NÓI VỚI CẬU ĐIỀU NÀY TỪ RẤT LÂU RỒI
0 Bình luận - Độ dài: 378 từ - Cập nhật:
CHƯƠNG NÀY diễn ra ở một thời điểm hơi xa hơn trong câu chuyện, trên chuyến tàu trở về Tokyo.
Ajisai mỉm cười khi nhìn Renako gục người về phía trước và ngủ gật ở ghế bên cạnh. Ba ngày vừa qua thật vui, cô nghĩ, khi Renako đã chia sẻ mọi khoảnh khắc với cô. Các cô gái đã chơi bóng bàn và tắm cùng nhau trong suối nước nóng. Renako đã lắng nghe rất tốt đến nỗi cô tìm được can đảm để gọi điện cho gia đình, mặc dù cô sợ họ giận cô, và có một cuộc trò chuyện chân thành với họ.
Việc Mai xuất hiện giữa chừng là một cú sốc khá lớn, nhưng cô ấy chỉ làm tăng thêm niềm vui. Mọi thứ, ngay cả trang phục của họ, dường như rất khác biệt khi các cô gái đi dạo quanh thị trấn ven biển đó đến nỗi họ có thể coi như đang ở một đất nước xa lạ.
Ajisai cảm thấy ổn rồi. Cảm ơn cậu, Rena-chan, cô nghĩ. Cảm ơn cậu rất nhiều. Cô vuốt nhẹ đầu Renako, cảm nhận mái tóc mượt mà của Renako dưới ngón tay mình. Ajisai quyết định rằng cô không bao giờ có thể biết ơn Renako đủ. Cô tự hứa với lòng mình rằng cô sẽ cố gắng đền đáp cho Renako bằng cách nào đó, dù là hình thức nào.
Hơi thở của Renako chậm và nông trong giấc ngủ khi cô tựa vào vai Ajisai. Ajisai hơi cứng người lại. Cô định nắm lấy tay Renako rồi dừng lại giữa chừng. Thay vào đó, cô nhìn ra ngoài cửa sổ, ngắm nhìn cảnh vật vụt qua.
Tớ thề, cô nghĩ, rằng chúng ta sẽ là bạn mãi mãi. Người bạn thân yêu của tớ, Renako, hạnh phúc của cậu là hạnh phúc của tớ, và tớ biết rằng cảm giác này sẽ không bao giờ thay đổi. Tớ không muốn nó thay đổi, không bao giờ.
Khi đôi môi cô vẽ nên lời hứa im lặng, đẹp đẽ đó, Ajisai cũng nhắm mắt lại. Đoàn tàu tiếp tục chạy, chở hai cô gái và vô vàn kỷ niệm mới của họ trở về thành phố nơi họ sinh ra.


0 Bình luận