Trở về từ thế giới khác,...
飯田栄静 桑島 黎音
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 1 (WN)

Chap 28: Mổ xẻ có quá tàn nhẫn không? (2)

2 Bình luận - Độ dài: 1,015 từ - Cập nhật:

“Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy!?”

“Cú đấm anh hùng!”

                             

Tôi vừa đấm một người đàn ông ở độ tuổi 30, người vừa vào căn phòng nơi người ngoài hành tinh Nancy bị giam, cầm một khẩu súng điện.

                         

“Hự!”

                    

Có lẽ tôi dùng hơi nhiều sức, hắn ta đập vào tường ở hành lang và ngã xuống.

                          

“Ừm, coi nó là tự vệ đi. Một học sinh sơ trung yếu đuối sẽ cảm thấy mạng sống bị đe dọa bởi một người lớn với khẩu súng điện.”

                    

Tôi ra ngoài hành lang và dẫm nát khẩu súng điện.

                                

“HIện giờ, chúng ta ra khỏi đây bằng xe đạp đi… À, nhưng xe hỏng rồi. Kể cả nếu mình có tìm được chìa khóa xe, mình cũng không chắc có lái được không. Ông có thể gọi phi thuyền không?”

“... Ta có thể, nhưng nó sẽ gây một sự hỗn loạn lớn đấy.”

“À, thế thì để nó cho trường hợp tệ nhất đi. Tôi muốn mang cả bạn gái ông theo… Được rồi. Tôi sẽ hạ tất cả những người ở đây, nên cứ ở yên đó đã.”

“Có ổn không nếu cứ để hết mọi việc cho cậu?”

            

Mặc dù Jack vẫn có bộ mặt vô cảm, nhưng giọng nói của ông ấy cho thấy rằng Jack cảm thấy mắc nợ tôi.

Hôn thê của ông ấy được cứu thành công, nên cả bọn nên thoát khỏi nơi này luôn.

Tuy nhiên, tôi không thể chấp nhận được.

Hôn thể của bạn tôi suýt thì bị mổ xẻ. Tôi không thể tha thứ.

Có lẽ bắt bọn họ chịu trách nhiệm là không thể rồi, và đập tan âm mưu của bọn chúng chỉ khiến tôi cảm thấy dễ chịu hơn chứ không giảm bớt nỗi sợ của Nancy được. Nên việc giải quyết chúng để chúng không bao giờ nghĩ đến việc làm mấy việc như này nữa là cần thiết.

                      

“Ừ, cứ ở bên cô ấy đi. Tôi sẽ hạ tất cả người ở đây vì cả Jack nữa.”

                        

Tôi giơ ngón trỏ ra.

Jack đáp lại tử tế.

Khoảnh khắc cả hai ngoắc ngón trỏ, tôi và Jack đã vượt qua tình bạn đơn thuần.

                       

“Nhờ cậu đấy - bạn thân của tôi.”

“Cứ để tôi, bạn thân!”

                        

Tôi chạy ra khỏi phòng.

Tôi không định tốn thời gian với mấy tên yếu đuối. Mục tiêu của tôi chỉ có duy nhất kẻ siêu năng ở đây.

Trong khi chạy, tôi hạ một tên với cây baton và một người phụ nữ với một cây Sai. Chỉ còn hai người thường nữa.

                           

(Mấy tên này, chắc hẳn chúng đã định bắt cả Jack khi ông ấy đến cứu Nancy. Thậm chí Jack đã kiềm chế, không làm hại ai… thật kinh tởm.)

                   

Tất nhiên là việc phát hiện và bắt được người ngoài hành tinh cũng thú vị đấy, và tôi cũng hiểu ý muốn được nổi tiếng của họ. Nhưng giống như Jack, Nancy cũng có thể nói chuyện. Ý tưởng mổ xẻ cô ấy thật ghê tởm.

Với tôi, thật là tồi tệ khi có hành động thù địch với một người ngoài hành tinh thân thiện.

Nếu họ tự nhận là ‘Hội nghiên cứu Kappa Tsuchinoko’, họ nên hiểu được sự lãng mạn của việc tiếp xúc với người ngoài hành tinh và bước vào một thế giới mới.

Mà mấy tên này nghiên cứu gì ở ngoại ô thành phố Mukaijima chứ, và chúng nghĩ sẽ được gì từ việc mổ xẻ người ngoài hành tinh thế?

Bán thông tin cho chính phủ còn tốt hơn nhiều.

                          

“Chào buổi tối!”

“-- Mày là ai!?”

                       

Lần theo dấu vết của siêu năng lực, tôi đến trước một căn phòng và đạp bay cái cửa lớn, chào với một nụ cười.

Trong đó, một thanh niên mặc quần jean và áo khoác, cùng một người phụ nữ trung niên trong bộ vest.

Trông họ có vẻ lo lắng trước sự xuất hiện của tôi, mặt họ tái nhợt và cảnh giác. Có vẻ như họ là người bình thường, tôi cảm nhận được chút sức mạnh nào từ họ cả. Tôi giải phóng ma pháp và hạ cả hai bọn họ trong một đòn.

Họ mất kiểm soát và gục ngã ngay tại chỗ, nhưng đó không phải lỗi của tôi. Họ đã bắt một người ngoài hành tinh mà, và họ nên mừng vì chỉ bị bất tỉnh thôi.

Tôi không định phí thời gian nói chuyện với những người bình thường, nên tôi có hơi thô lỗ.

                         

“Vậy ra ngươi là kẻ siêu năng à? Hay là một người thuộc chủng tộc khác có thù với người ngoài hành tinh Xám? Nếu thế thì sẽ là một pha quay xe đỉnh cao đấy, phải không?”

                             

Trước mặt tôi là một người đàn ông khoảng tầm giữa 20 tuổi với vẻ mặt điềm tĩnh.

Hắn mặc bộ vest và đi giày da mà đến cả học sinh sơ trung cũng biết nó đắt quá mức cần thiết, còn đeo kính râm khi trời tối nữa.

Không may, sức mạnh của hắn yếu hơn Miyako hay Mio. Trừ khi hắn có sức mạnh đặc biệt, ấn tượng của tôi về hắn là ‘yếu đuối’.

                               

“Cứ tưởng ai, hóa ra chỉ là một thằng ranh con… Có vẻ mày cũng có siêu năng lực đấy, nhưng tao không nhớ đã thấy mày. Có vẻ như chỉ là một thằng nhóc chưa nhận ra hoàn toàn sức mạnh và dựa vào người ngoài hành tinh. Ta sẽ cho nhóc thấy sức mạnh thật sự của một kẻ siêu năng.”

“À, rồi.”

“Nhưng nếu muốn, nhóc có thể gia nhập phe của bọn ta, ta sẽ cho nhóc một ít tiền tiêu vặt.”

“Thôi khỏi, tôi không muốn dính dáng gì vào mấy việc này, cảm ơn.”

“Thằng khốn. Ta sẽ cho nhóc thấy hậu quả của việc coi thường người lớn.”

                        

Người đàn ông tỏ ra khó chịu và từ từ hạ kính râm trước mặt tôi.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Thập cẩm thì vl
Xem thêm
TRANS
vl truyện xoay hơn chong chónh
Xem thêm