Những sự việc diễn ra tại khu rừng mê cung đã vén màn kết thúc, và Vương quốc lại rung chuyển thêm một lần nữa.
Chuyện này cũng không có gì lạ, vì các học sinh của Học viện, những người được xem là tương lai của Vương quốc, đã bị Giáo phái tấn công.
“Quốc vương đang làm trò gì vậy?! Sao lại để cho một tổ chức tà đạo như thế lộng hành chứ!?”
“Nếu ông ta không mải mê tranh đấu chính trị mỗi ngày thì có khi đã có thêm tài nguyên để xử lý chuyện này rồi!”
Hậu quả của sự việc lần này khiến mâu thuẫn giữa phe Hoàng thất và phe Quý tộc ngày càng gay gắt.
“Chẳng phải có vài người trong chúng ta thờ tà thần sao?”
“Gã này tin vào tà thần đấy!!”
“Không phải đâu! Hiểu lầm thôi!”
Sự nghi kỵ và căng thẳng trong nội chúng Vương quốc bắt đầu tăng lên.
Nếu suy nghĩ kỹ thì điều này cũng chẳng có gì bất thường. Với việc Vương quốc vẫn đang truy quét Giáo phái, việc người dân cảm thấy bất an khi chuyện như vậy lại tái diễn cũng là điều dễ hiểu.
Những con phố vốn nhộn nhịp dần trở nên ảm đạm, và những cuộc cãi vã vì chuyện vặt vãnh cũng ngày càng nhiều.
“Rốt cuộc thì Vương quốc đang xảy ra chuyện gì vậy?! Tiền thuế của chúng ta rốt cuộc chảy đi đâu rồi?!”
“Đúng đấy! Tăng thuế rồi mà đến một tên tà đạo cũng không bắt được à?!”
Dần dần, sự nghi ngờ trong lòng người dân tích tụ, và dấu hiệu của một làn sóng phẫn nộ ngày càng rõ rệt.
Cùng lúc đó, những Giáo hội thờ các vị thần khác nhau cũng bắt đầu hành động.
Việc các giáo sĩ bất ngờ đi lại trên đường phố đã khiến không chỉ người dân trong Vương quốc mà cả những người trong hoàng cung cũng phải bàng hoàng.
Nhưng sự bàng hoàng đó kéo dài không lâu.
Các Giáo hội trên khắp lục địa đồng loạt đưa ra tuyên bố:
[Tất cả các Giáo hội trên lục địa chính thức tuyên bố phát động Thánh chiến, huy động toàn bộ lực lượng để tiêu diệt những kẻ dị giáo thờ tà thần.]
Thánh chiến.
Đây là điều chỉ được tuyên bố khi có mối đe dọa nghiêm trọng có thể khiến lục địa diệt vong, dựa trên ý chỉ thần thánh của các vị thần.
Nói cách khác, đây là sự công nhận chính thức từ các Giáo hội rằng Giáo phái Tử Thực Giả mang lại nguy cơ diệt vong cho cả lục địa.
Đồng thời, nó cũng thể hiện quyết tâm tiêu diệt tổ chức đó bằng mọi giá.
“Ông nghe chưa? Giáo hội tuyên bố Thánh chiến rồi đó.”
“Ừ, tôi nghe rồi. Giáo phái tà thần à... Giờ thì mọi chuyện thật sự nghiêm trọng rồi.”
“Tôi cũng muốn tham gia Thánh chiến nữa!”
Không rõ đây có phải là dụng ý ban đầu của các Giáo hội hay không, nhưng kể từ khi Thánh chiến được tuyên bố, sự nghi kỵ và lo lắng trong dân chúng cũng dần dịu đi.
Và thế là, một tháng đã trôi qua kể từ khi Thánh chiến được tuyên bố.
____________________________
“Ắt xì!!”
Một cơn gió lạnh thổi qua, và Leje trong bộ quần áo dày hơn trước hắt hơi một cái rõ to.
Mùa hè nóng nực đã kết thúc, mùa đông đang dần cận kề khiến không khí trở nên se lạnh.
Và với học sinh, điều này đồng nghĩa với một sự kiện rất được mong chờ.
“Ah~ tuần sau là được nghỉ đông rồi~”
Chính là kỳ nghỉ đông, sự kiện mà tất thảy học sinh đều háo hức trông đợi!
“Phải đó, thời gian trôi nhanh thật.”
Cứ ngỡ như mới hôm qua họ vẫn còn là tân binh vậy...
Nghĩ vậy, Rudell ngước nhìn bầu trời, một bầu trời trong xanh, sáng sủa.
“Không biết cha mẹ dạo này thế nào rồi…”
Chợt nhớ đến cha mẹ đang ở lãnh địa bá tước, Rudell lẩm bẩm và tiếp tục bước đi.
Sau một lúc, họ đến một toà nhà lớn gần khu ký túc xá. Tòa nhà vừa được xây dựng gần đây, không gì khác ngoài xưởng và phòng thí nghiệm của Silfier.
“Brrr… Lạnh quá đi mất…”
Cánh cửa lớn kêu lên kẽo kẹt khi mở ra, Rudell run rẩy bước vào bên trong và trông thấy cỗ máy bí ẩn mà Giáo phái đã để lại trong sự kiện kỳ thi cuối kỳ kia.
[Ồ, cậu tới rồi à?]
Silfier đứng trước cỗ máy cúi đầu chào cùng tiếng hơi nước xì ra khi thấy họ.
“Xin lỗi, tôi đến muộn.”
“Dạo này ban kỷ luật nhiều việc quá.”
Kurt đang đứng bên cạnh cũng chào Rudell và Leje, Rudell cũng mỉm cười đáp lại.
Dù sao thì cả hai cũng là thành viên của ban kỷ luật hội học sinh.
“Hội trưởng vẫn chưa đến à?”
[C-Chị ấy nói sẽ đến trễ một chút…]
“Bà chị này nữa! Gọi bọn mình rồi lại bảo đến muộn là sao hả?!”
Lý do cả bọn tụ họp tại đây là vì lời triệu tập của Cayley. Mục đích là để báo cáo kết quả điều tra sự kiện kỳ thi cuối kỳ, cũng như báo cáo tạm thời về những gì Silfier đã tìm hiểu được về cỗ máy trước mặt.
“Mà này, không thấy Eleor đâu nhỉ?”
[Ừm… Eleor nói là có việc phải làm ở Thánh điện…]
Từ sau khi Giáo hội tuyên bố Thánh chiến, Eleor thường xuyên vắng mặt. Xét đến việc cô là Thánh nữ của Giáo hội Gaia thì điều này cũng không có gì lạ.
“Vậy thì cũng đành chịu thôi.” Leje gật đầu, giọng có phần tiếc nuối.
Ngay lúc đó...
“Xin lỗi~ Chị đến hơi trễ chút!”
“Công nương, ngài đến rồi.”
“Chị tới trễ đó! Làm gì mà lâu dữ vậy?!”
Cánh cửa mở ra, và Chủ tịch Hội học sinh Cayley Jane Karens bước vào cùng với người hầu của mình.
Thấy cô, Rudell và Leje cúi đầu chào.
[Chào chị, Chủ tịch Hội học sinh!]
“Chào mọi người.”
Silfier và Kurt cũng kính cẩn cúi đầu chào.
“Eleor đâu rồi?”
“Có việc ở Giáo hội rồi ạ.”
“Hừm… vậy thì cũng đành chịu thôi.”
Cayley phản ứng hệt như Leje rồi bước đến gần cỗ máy đang nối liền vô số sợi dây.
“Vậy, đã điều tra được gì chưa?”
[V-Vâng…!!]
Silfier căng thẳng đáp lại câu hỏi của cô.
Như thể đồng cảm với cảm xúc của Silfier, hơi nước lại xì ra từ bộ giáp. Trong khi quan sát, Cayley nhẹ nhàng mỉm cười rồi đi đến bàn gần đó.
Rudell và mọi người cũng lần lượt ngồi xuống...
[Ừm, nói ngắn gọn thì, thiết bị này là…]
“Nói đơn giản thôi.”
[Là một q-quả bom. Và là một quả bom cực kỳ mạnh…]
“…”
Khoảnh khắc đó, cả nhóm sững sờ nhìn cô.
Bom? Sao cái đó lại ở đây?
Ánh mắt của cả nhóm đều như muốn nói lên điều đó.
[T-Tất nhiên là nó không nổ được đâu…!! T-Tức là, năng lượng trong đó đã cạn… và em cũng đã tháo bộ phận kích nổ rồi…!!]
Silfier vội vàng hét lên, khiến cả nhóm thở phào nhẹ nhõm.
“Vậy ý em là bọn tà giáo định cho nổ tung cả kỳ thi à?”
[Dạ, có lẽ vậy…]
“Haa…”
Cayley thở dài ngắn ngủi như để đáp lại.
“Lại là tên Kendrick đó nữa sao?”
“Gần như chắc chắn.”
Trong Giáo phái, không ai có đủ khả năng hay kỹ thuật để chế tạo thứ này ngoài hắn ta.
Họ chẳng thể nào tưởng tượng ra ai khác.
“Hắn ta nguy hiểm hơn chị tưởng đấy…”
Trước câu trả lời của Rudell, Cayley đưa tay lên day trán với vẻ mặt đầy phiền muộn.
“Có thêm tin gì về hắn không?”
“Rất tiếc là không có ạ.”
Đây cũng chẳng phải chuyện lạ. Dù sao thì việc tìm thông tin về một kẻ đến từ Đế quốc trong lãnh thổ Vương quốc đúng thật là rất khó.
“Bên em có một vài thông tin về hắn…”
“Thật không?”
Thấy phản ứng của họ, Rudell chậm rãi mở lời.
Ban đầu cậu định giữ bí mật cho đến khi thời cơ chín muồi, nhưng vì giờ đây Giáo hội đã tuyên bố Thánh chiến và sự tồn tại của Giáo phái Tử Thực Giả không còn là điều phải giấu diếm nữa, nên cũng chẳng cần che giấu làm gì.
“Làm sao mà em biết được chuyện đó?”
“Em chỉ có thể nói là bên em có người đưa tin.”
Thật ra, người đó là em đấy.
Rudell nghĩ thầm, đáp lại Leje.
“Được rồi. Kể đi.”
“Thứ nhất, tên đó là một Học giả Ma pháp đến từ Đế quốc. Tuy nhiên… hắn có tính cách bệnh hoạn và đã giết rất nhiều người, hiện đang là tử tù chờ ngày hành hình.”
“Vậy là bọn Giáo phái Tử Thực Giả đã đưa hắn ra và biến hắn thành công cụ phục vụ cho mình?”
“Có lẽ là vậy.”
Cayley gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, nhưng ánh mắt lại hiện lên nét hoài nghi khi nhìn Rudell như thể đang hỏi "Sao em biết được chuyện này?", nhưng Rudell không có lý do gì để trả lời cả.
Điều cậu cần làm bây giờ là hướng dẫn bọn họ mà không để lộ thân phận thật.
“Nếu vậy thì phải liên hệ với các đầu mối tin tức trong Đế quốc rồi. Có vẻ sắp tới sẽ bận rộn lắm đây.”
Cayley đứng dậy với vẻ suy tư sâu sắc rồi nhìn về phía Rudell và những người khác cũng đang đứng dậy theo.
“Rồi! Vậy hôm nay đến đây thôi!”


4 Bình luận