• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN

Chương 87: Tại sao thánh nữ lại ở đây?

12 Bình luận - Độ dài: 1,671 từ - Cập nhật:

Sáng hôm sau.

“Ugh…”

Rudell gục cằm lên bàn, ánh mắt vô hồn nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Rồi ngươi sẽ hiểu thôi.”

Linh mục nào lại khiến Jade phải phản ứng như vậy chứ?

Suy nghĩ đó cứ lởn vởn trong đầu Rudell mãi không thôi.

Dựa vào phản ứng của cô, cậu chắc chắn người đó không phải nhân vật tầm thường., nhưng Rudell lại chẳng tài nào đoán ra được đó là ai.

Đó cũng chẳng phải điều gì quá bất ngờ, trong nguyên tác, các Giáo hội thờ thần chỉ dần xuất hiện ở giai đoạn sau của câu chuyện, mà đến lúc đó thì số người còn sống sót qua cuộc nội chiến vương quốc cũng chẳng còn được bao nhiêu.

Nếu nghĩ đến các linh mục mà cậu từng biết, thì cũng có vài cái tên hiện lên trong đầu.

Tuy nhiên, vấn đề lớn nhất là…

Họ đều đã già quá rồi…

Những linh mục mà cậu biết tại thời điểm đó đều đã là những ông lão có tuổi.

Chưa kể, họ đang nắm giữ các chức vị cao trong thánh điện, nên chẳng có lý do gì cũng như thời gian để đến học viện này.

Vậy nên, người sắp tới đây có lẽ chỉ là một nhân vật phụ không quan trọng… hoặc là một nhân vật hoàn toàn mới…

“Ông đang nghĩ gì mà đăm chiêu vậy?”

Đúng lúc đó, Leje lên tiếng hỏi trong khi ánh mắt vẫn đang dõi theo cậu.

“Không có gì.”

“Không có gì á? Viết hết cả lên mặt rồi kìa.”

Leje khẽ mỉm cười rồi lắc đầu.

“Là chuyện về linh mục mà công chúa nhắc đến à?”

“Ừ. Sao bà biết?”

“Nhìn là biết thôi.”

Trước câu hỏi của Rudell, Leje khẽ cười khúc khích.

“Đừng lo quá. Dù đúng là một số người hơi cuồng tín thật, nhưng phần lớn các linh mục đều là người tốt.”

Dù rất mực sùng đạo, hầu hết các linh mục ở thế giới này đều là những người có tư duy bình thường.

Tất nhiên cũng có một số thành phần cực đoan như các giám mục điều tra dị giáo, nhưng họ chỉ là thiểu số…

Còn lại đa phần đều nhã nhặn, điềm đạm và hiền hòa.

“Ờ thì… chắc là vậy?”

Dù sao thì cậu cũng sẽ có câu trả lời khi cả hai gặp mặt.

Nghĩ vậy, Rudell bắt đầu chuẩn bị cho tiết học…

“Cả lớp ổn định chỗ ngồi nào.”

Một giọng nói quen thuộc vang lên, cửa lớp mở ra. Đó là Fernand de Pasell, chủ nhiệm của lớp A-1.

“Không lâu trước chúng ta vừa chào đón Kurt chuyển trường tới, vậy mà giờ lại có thêm một bạn mới nữa.”

Fernand lười biếng gãi gãi mái tóc rối như tổ quạ khiến người ta muốn hét lên vì khó chịu, rồi ông quay ra sau.

“Vào đi.”

Ngay lập tức, mọi ánh mắt trong lớp đều hướng về phía cửa ra vào.

Rudell và Leje cũng đồng loạt ngoảnh đầu lại và nín thở trước luồng cảm giác kỳ lạ từ bên ngoài lớp học.

“Bà cũng thấy vậy à?”

“Ừ… cái quái gì thế…?”

Cảm giác ấy như một cơn gió xuân dịu nhẹ, hay làn gió mát xua đi cái nóng mùa hè.

Cũng giống như tiếng lá rơi mùa thu, hay hơi ấm từ lò sưởi trong mùa đông tuyết phủ.

Một cảm giác không thể diễn tả rõ ràng.

Nhưng đồng thời, nó tràn ngập năng lượng tích cực.

Két…

Ngay sau đó, cánh cửa mở ra, và một cô gái bước vào lớp học.

Trên người cô là bộ áo choàng linh mục trắng như mây trời, mái tóc xanh biếc như bầu trời mùa hạ.

Đôi mắt vàng lấp lánh như đá quý, tỏa sáng rực rỡ.

“Khụ… bước tới trước đi…”

Fernand lắp bắp, rõ ràng là ông đang vô cùng bối rối.

Cô gái khẽ gật đầu rồi từ từ bước lên bục giảng.

Một luồng khí chất khó tả lan tỏa xung quanh cô…

“Giới thiệu bản thân và chọn chỗ ngồi đi.”

“Chào mọi người! Tôi là Eleor, linh mục tập sự của Giáo hội Gaia. Từ hôm nay tôi sẽ học cùng lớp với mọi người. Rất mong được giúp đỡ!”

Cô gái tự giới thiệu mình là Eleor, đồng thời cúi đầu chào.

Và rồi…

“Khoan đã, cái gì cơ?”

Đồng thời, Rudell buột miệng thốt ra một câu tỏ rõ sự kinh ngạc.

_________________________________

Eleor.

Cô là thánh nữ của Giáo hội Gaia, Giáo hội lớn nhất thế giới này.

Và trong nguyên tác, nhân vật này chỉ được nhắc đến thoáng qua là đã chết, hoàn toàn không hề xuất hiện.

Không thể nào… sao thánh nữ lại xuất hiện ở đây thế?

Rudell muốn chạy ngay tới chất vấn cô, nhưng điều đó là không thể.

“Cậu thực sự là linh mục à? Trước giờ tôi chưa từng nghe chuyện linh mục nhập học vào học viện đấy.”

“Xin lỗi nếu tôi có thất lễ, nhưng chúng ta có thể nói chuyện một chút không? Gần đây có quán cà phê ngon lắm.”

“Woa… da cậu đẹp thật đấy! Cậu chăm sóc thế nào vậy?”

Cả nam lẫn nữ sinh đều chen chúc quanh cô.

Giữa đám đông đó, Eleor vẫn nhẹ nhàng mỉm cười, ân cần đáp lại từng câu hỏi.

“Rudell… người đó là…”

“Chắc là vị linh mục mà công chúa nhắc đến đấy.”

Rudell nên vui vì điều này mới phải… nhưng cậu lại chẳng thấy vui nổi.

Nghĩ vậy, Rudell thở dài não nề.

Xét một cách logic thì đây đáng ra phải là tin tốt.

Bởi trong bất kỳ câu chuyện nào, thánh nữ luôn sở hữu một sức mạnh phi thường.

Thực tế là, giáo hoàng—người có năng lực thánh thần chỉ đứng sau thánh nữ—thậm chí còn có thể hồi sinh người đang hấp hối.

Trong nguyên tác, ông ta từng một mình tiêu diệt cả một hắc kỵ sĩ cấp trung tên Rich cùng quân đoàn xác sống, đồng thời chỉ cần đứng gần đã có thể gia tăng sức mạnh cho binh sĩ xung quanh lên đến cấp độ kỵ sĩ.

Nói ngắn gọn thì ông ta là kiểu hỗ trợ hạng S hàng top.

Mà thánh nữ—người sở hữu thánh lực vượt trội hơn cả—thì có thể mang người chết trở về từ cõi âm.

Nhưng mà…

Mình cảm giác sẽ có điều gì đó chẳng lành

Dựa trên kinh nghiệm trước giờ, hễ chuyện gì có vẻ suôn sẻ thì ngay sau đó kiểu gì cũng là một mớ rắc rối ập tới.

Từ con Chimera trong Hẻm Sau, đến ma thú tấn công lãnh địa, rồi chuyện Leje đuổi theo cậu đến căn cứ của Giáo phái...

Nay thánh nữ nhập học, trong mắt Rudell chẳng khác nào lời báo hiệu cho một chuỗi biến cố sắp nổ ra.

“Cô ấy có gì đó lạ lắm… một người như vậy mà chỉ là linh mục tập sự thôi sao?”

“Hmm…”

Trong lúc đó, Leje đã nhanh chóng nhận ra điều bất thường ở Eleor.

Nếu biết Eleor là thánh nữ thật sự, liệu phản ứng của Leje sẽ như thế nào đây…?

Khi Rudell đang ngán ngẩm nhìn Eleor bị đám đông vây quanh…

“Xin lỗi, cho tôi qua một chút.”

“Hả?”

Eleor đứng dậy khỏi chỗ ngồi rồi bước về phía Rudell. Cậu nhìn cô với vẻ tò mò.

Rồi cô đứng trước mặt cậu và dịu dàng mỉm cười.

“Bá tước Weinstein? Sau giờ học, cậu có thể nói chuyện với tôi một lát không?”

“…”

Dường như… rắc rối đã bắt đầu gõ cửa.

“…”

“…”

Và đúng như dự đoán, điều chờ đợi Rudell ngay sau đó là một loạt ánh nhìn ghen tị từ khắp nơi trong lớp.

Và…

“Thật đấy à? Ông có chuyện gì giấu tui chưa kể phải không?”

“Tui thề là mình đã kể hết rồi! Chính tui cũng đang phát điên lên đây này!!”

…Leje cũng nằm trong số đó.

Tất nhiên, đối với Rudell thì chuyện này quả thật vô cùng khổ tâm.

Nếu trước đây cậu từng gặp Eleor thì giờ đã không thấy áy náy đến thế.

Nhưng hôm nay mới là lần đầu tiên họ gặp mặt.

“Thật không?”

“Thật! Tui thề với nữ thần Gaia luôn!!”

Dù không tin vào thần thánh, cậu vẫn phải lôi cả tên nữ thần ra để xóa tan hiểu lầm của Leje.

“Hừm…”

Không rõ có phải lời thề ấy có tác dụng hay không, nhưng vẻ mặt của Leje đã dịu lại một chút.

Sao mình lại rơi vào tình huống này cơ chứ…

Đám nam sinh thì trừng mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cậu, còn nữ sinh thì nhìn cậu như thể cậu là một sinh vật lạ ngoài hành tinh.

[Tôi tin Bá tước Weinstein…!!]

“…Cảm ơn vì đã nói vậy nhé.”

[Cậu không cần phải lo lắng quá đâu. Việc đàn ông mạnh mẽ thu hút nhiều cô gái là lẽ thường tình mà. Họ chỉ đang ghen tị với cậu thôi.]

“Tôi cảm ơn lòng tốt của cậu, nhưng tôi thật lòng mong rằng cậu đừng nói gì lúc này…”

Những ánh mắt từ phía nữ sinh lại càng thêm sắc lạnh như băng.

Nghĩ đến đó, Rudell lại thở dài thườn thượt.

Trong khi đó, Eleor hoàn toàn không biết gì về tình cảnh của cậu, vẫn đang vui vẻ trò chuyện cùng các học sinh khác.

Cậu thật sự muốn đấm vào đâu đó, nhưng mà… chọc vào thánh nữ của giáo hội thì ai biết hậu quả sẽ đến mức nào chứ?

Thôi thì, tốt nhất là nhịn vậy.

Sao mình lại rơi vào tình huống này nữa thế

Rudell khẽ thở dài, rồi lại dõi ánh mắt ra ngoài cửa sổ.

Bình luận (12)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

12 Bình luận

Đẹp trai quá cx khổ🐧
Xem thêm
biết ngay là mùi gái
Xem thêm
vừa thi văn về lôi ra đọc ngay, đọc xong thấy bài luận mình viết như con cẹc
Xem thêm
Cúp tiết đọc truyện 🐧🐧
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
TRANS
🤡
Xem thêm