Tập 08: Chinh phục Thử thách của Zakkart
Chương 170: Người dẫn lối và những kẻ tiếp bước
5 Bình luận - Độ dài: 5,745 từ - Cập nhật:
Trong Thần giới của mình, Rodcorte đang chăm chú quan sát những thông tin mới nhất từ dãy núi biên giới, nét mặt đượm vẻ nghi ngờ.
Dù đã chuẩn bị tâm lý buông bỏ “Perseus” Samejima Yuuri—hay đúng hơn là Sarua Legston—Rodcorte vẫn tiếp tục thu thập thông tin từ cậu và gia tộc Legston, những người vẫn chưa được dẫn dắt vào vòng luân hồi của Vida.
Dù chưa tiếp xúc trực tiếp với Vandalieu nhiều lần, nhưng các thành viên gia tộc này lại đang bị ảnh hưởng bởi Talosheim ngày một sâu sắc. Có vẻ như chỉ cần nhìn vào những bức tường thành hay tượng Vandalieu được dựng rải rác khắp nơi trong thành phố cũng đủ để dẫn dắt linh hồn họ.
Rất có thể các công trình ấy đã được gia cố bằng kỹ năng hoặc ma thuật có ảnh hưởng đến tâm trí.
Phần lớn những người đã quy thuận Talosheim đều bị dẫn dắt cả rồi, khiến lượng thông tin Rodcorte cùng các quyến thần của hắn có thể thu thập trở nên vô cùng hạn chế.
Và trong tình cảnh ấy, điều khiến Rodcorte chú ý lại là — Thử thách của Zakkart.
“… Nếu ta nhớ không lầm, đó là một Dungeon kỳ quái xuất hiện khoảng một trăm năm trước.”
Không phải Rodcorte chưa từng nghe đến Thử thách của Zakkart. Hắn từng biết đến nó, nhưng lúc đó chẳng lấy làm bận tâm.
Từ trước đến nay, Rodcorte chưa bao giờ quan tâm đến một Dungeon được đặt theo tên của một trong bốn Dũng sĩ từng bị Ma Vương Guduranis hủy diệt linh hồn, người sau đó đã được Vida biến thành Undead và chống lại quyền uy của chính hắn.
Với Rodcorte, công việc của hắn chỉ là đảm bảo vòng luân hồi của nhân loại vận hành trơn tru. Còn những vấn đề phát sinh trong thế giới ấy—đó là chuyện để con người và các vị thần hướng dẫn họ giải quyết.
Cho dù sự thật phía sau Thử thách của Zakkart có là gì đi nữa, dù có thực sự chọn được người kế thừa của Bellwood đi chăng nữa, thì cũng chẳng liên quan gì đến hắn.
Dĩ nhiên, việc nhiều người chết khi thử thách và linh hồn họ không quay về hệ thống luân hồi là một phiền toái, nhưng với Rodcorte, đó cũng chỉ là một trong muôn vàn rắc rối đang diễn ra ở Lambda.
Thế nhưng khi biết được Vandalieu đang tham gia thử thách, lần đầu tiên hắn mới thực sự để tâm.
“… Cái này là… Có kết giới bên trong Dungeon sao? Ký ức của các mạo hiểm giả sống sót quay về đều bị mờ mịt.”
Rodcorte tra xét ký ức của nhóm mạo hiểm giả duy nhất từng sống sót khi tiến vào Dungeon ấy—Ngũ sắc kiếm. Nhưng những phần ký ức liên quan đến Dungeon thì lại nhiễu như bị che phủ bởi tạp âm, hắn không tài nào nhìn thấu.
Bản thân ký ức không bị xóa, nhưng các vị thần không thể tiếp cận chúng—rõ ràng đã có một kết giới cực mạnh được dựng lên bên trong Dungeon, một kết giới được tạo ra bởi thần trong chính lãnh giới của mình, nhằm ngăn cản sự can thiệp từ các thần khác.
Rất có thể Dungeon này đã được tạo ra bởi một trong các ác thần từng đi theo Ma Vương.
Rodcorte liệt kê tên các ác thần vẫn còn bị loài người sợ hãi trong thời hiện tại, nhưng chẳng ai trong số đó phù hợp. Không có ai đủ quyền năng và uy lực để tạo nên một Dungeon đặc biệt đến vậy, lại còn dựng kết giới chặn cả thần linh.
Cho dù một vị thần có mạnh đến đâu, họ vẫn bị giới hạn nghiêm ngặt nếu làm điều vượt ngoài quyền năng của mình. Như Rodcorte, với vai trò là Thần Luân hồi, chỉ có thể can thiệp mạnh mẽ vào linh hồn trước khi đầu thai, nhưng hoàn toàn bất lực với người đã được sinh ra.
Hắn có thể ban phúc lành cho những người đã tái sinh—những kẻ như bán-tín đồ—nhưng đó chỉ là ngoại lệ.
“Nếu ta nhớ không lầm, ác thần của mê cung thuộc phe Vida. Là hắn sao? Nhưng nếu đúng là hắn… tại sao hắn lại làm thế này? Hắn đâu có lý do gì để tìm kiếm người kế thừa của Bellwood… Hay chẳng lẽ hắn đã điên rồi và đang tìm kiếm người kế thừa của Zakkart?”
Nếu đúng thế thì đúng là hành động ngu xuẩn đến cùng cực.
Quyền năng mà Vida và các vị thần khác ban cho những Dũng sĩ chỉ có tác dụng một đời, không thể di truyền qua huyết thống, càng không thể tồn tại sau khi tái sinh.
Dẫu cho Zakkart hay Hillwillow—khác với Ark và Solder vốn là nữ—có để lại hậu duệ, thì cũng đã qua một trăm ngàn năm. Huyết mạch dẫu còn sót lại cũng chẳng thể lần ra. Ngay cả Gufadgarn cũng khó mà nhận biết nổi.
Nói cách khác, không thể tìm ra người kế thừa các Dũng sĩ bằng huyết thống hay sức mạnh.
Cách duy nhất là Dungeon tự chọn ra một người mang cùng lý tưởng và giá trị với Zakkart và các đồng đội của ông ta—nhưng một Dungeon liệu có thể làm được điều đó?
“Không… trừ khi Dungeon có thể phân biệt được linh hồn méo mó mà ta tạo ra từ mảnh vỡ linh hồn của Zakkart và các đồng đội.”
Để ngăn Vida và Ricklent làm điều dại dột như hồi sinh các Dũng sĩ—thứ sẽ đe dọa quyền lực của hắn—Rodcorte đã gom toàn bộ mảnh linh hồn lại, ép chúng thành một linh hồn duy nhất và đưa vào hệ thống luân hồi của mình.
Nếu ai đó có thể nhìn thấy hình dạng linh hồn, họ có thể nhận ra sự khác biệt.
Nhưng điều đó vốn là bất khả thi.
“Để chắc chắn, ta đã không đưa linh hồn ấy vào Lambda, mà đưa về Earth—một thế giới không có ma thuật, không có quái vật, nơi thần linh không can thiệp. Trong hệ thống của ta, các vòng luân hồi của từng thế giới không giao thoa, nên không có chuyện linh hồn đó tái sinh ở Lambda được… Chẳng lẽ?!”
Rodcorte sững người khi tự thốt lên điều ấy. Dù chính hắn cũng không tin, vẫn lật tung hệ thống để tìm kiếm linh hồn ấy—linh hồn dị dạng từ các mảnh của Zakkart và những người khác, vốn nên đang ở trong vòng luân hồi của Earth.
Chỉ là một tín hiệu nhỏ giữa biển thông tin bao la—nhưng vì linh hồn đó méo mó quá mức, Rodcorte vẫn có thể tìm ra.
Thế nhưng, hệ thống chỉ trả lại một câu: “Không tìm thấy kết quả.”
Không thể nào, Rodcorte thầm nghĩ, tìm lại lần hai, rồi lần ba—kết quả vẫn không thay đổi.
“Không có ở Earth… nghĩa là đã nằm trong số những người tái sinh? Vào thời điểm duy nhất mà vòng luân hồi của Earth từng giao thoa với thế giới khác!”
Đúng vậy, chính Rodcorte là người đã thực hiện cuộc chuyển đổi ấy. Hắn từng hoán đổi linh hồn giữa Earth và một thế giới khác.
Linh cảm bất an dâng lên, Rodcorte rà soát lại toàn bộ hồ sơ các người tái sinh, xem xét kỹ từng linh hồn.
Trong số 97 người từng xuất hiện, không có linh hồn nào bất thường.
Trong vụ tai nạn phà năm xưa, hắn đã chọn 102 người. Ban đầu một người từ chối tái sinh, còn lại 101 người được đưa đến Origin.
Hai linh hồn trong số đó—‘Gungnir’ Kaidou Kanata và ‘Death Scythe’ Konoe Miyaji—đã bị Vandalieu phá nát. Còn ‘Gazer’ Minuma Hitomi thì bị Ricklent và Zuruwarn đánh cắp cùng linh hồn nhóm Eighth Guidance.
Vandalieu thì đã trở thành chủng tộc Vida, khiến Rodcorte không thể can thiệp trực tiếp.
Machida Aran và Endou Kouya, hai người đã trở thành phân thân của Rodcorte, hiện cũng đang lặng lẽ quan sát hắn.
“Gì vậy? Lão có vẻ kỳ lạ ha” Aran thì thầm.
“Chắc vừa phát hiện ra chuyện gì rồi” Kouya đáp.
Dĩ nhiên, Rodcorte từng kiểm tra linh hồn ba quyến thần của mình rất kỹ khi chọn họ. Nếu linh hồn họ có gì bất thường, lẽ ra hắn đã nhận ra từ đầu rồi.
“Không, nếu như vậy, ta đã phát hiện ra khi tái sinh họ từ Earth sang Origin rồi chứ?” Rodcorte lẩm bẩm, vẫn chưa ngừng độc thoại.
Khi ban cho họ các năng lực như phép thuật, kỹ năng gian lận hay vận mệnh đặc biệt, hắn đều tiếp xúc trực tiếp với linh hồn họ.
Vậy nên có lẽ linh hồn từ mảnh vỡ Zakkart không nằm trong số họ. Có thể đã có sai sót trong một lần chuyển tiếp linh hồn từ Earth sang thế giới khác?
Hoàn toàn có thể. Gần đây, Vandalieu đã phá hỏng hệ thống luân hồi của hắn nhiều lần. Có thể lỗi phát sinh từ một trong số đó—
“Khoan đã! Đúng rồi, Vandalieu! Ta chưa từng chạm vào linh hồn của hắn!”
Rodcorte hoảng hốt khi cuối cùng cũng nhận ra sự thật.
Khi tái sinh đám người Earth sang Origin, hắn chẳng còn năng lực hay phép thuật nào để ban cho Vandalieu, vì đã dồn hết cho Amemiya Hiroto. Thế là linh hồn Vandalieu được gửi đi mà không qua tay hắn.
Ngay cả khi tái sinh từ Origin sang Lambda, hắn cũng chỉ áp lời nguyền rồi thẳng tay ném linh hồn ấy đi, không hề tiếp xúc trực tiếp.
Rodcorte—đã chưa từng một lần chạm vào linh hồn của Vandalieu.
“Không thể nào... Không đời nào có chuyện đó được…! Trong số bảy tỷ người, giữa muôn vàn sinh linh trên Trái Đất, cái thất bại lớn nhất mà ta từng phạm phải lại nằm ngay trong một trăm cá nhân mà ta đích thân chọn ra?!” — Rodcorte gào lên.
Khuôn mặt ông ta vẫn còn đơ cứng vì kinh ngạc, thân thể bắt đầu run rẩy. Rodcorte cuống cuồng tìm kiếm một điều gì đó—bất cứ điều gì—có thể phủ nhận sự thật khủng khiếp vừa ập đến trong tâm trí.
Nhưng tất cả những gì ông ta có trong tay chỉ là những bằng chứng củng cố cho sự thật ấy.
Ngay cả khi linh hồn trống rỗng, Vandalieu vẫn sở hữu lượng Mana vượt xa mức bình thường. Lẽ nào điều đó không đến từ việc linh hồn cậu ta là tập hợp những mảnh vỡ linh hồn của bốn người?
Có thể các mảnh vỡ đó đã bị nhuộm màu bởi Mana của Ma Vương Guduranis hay một thế lực nào đó tương tự, dẫn đến sự thức tỉnh của thuộc tính tử vong. Rodcorte thật sự có thể phủ nhận khả năng đó sao?
Và trên hết, những hành động kỳ lạ của các vị thần ở thế giới Lambda… Ricklent, Zuruwarn, thậm chí cả Vida, đều ra tay giúp đỡ cậu ta; chẳng phải bởi vì linh hồn Vandalieu chính là sự kết hợp của các mảnh vỡ từ Zakkart và những dũng sĩ khác?
“Này, ông sao vậy—” Aran vừa lên tiếng—
“Thật là diễn biến khốn kiếp!” Rodcorte gầm lên.
Cơn thịnh nộ khiến ông ta phát ra một luồng sóng xung kích mạnh đến mức thổi bay Aran, nhưng bản thân thì chẳng thèm đoái hoài lấy một chút.
Các vị thần Lambda đã bất chấp cảnh báo của Rodcorte mà triệu hồi dũng sĩ từ thế giới khác, Trái Đất. Chuỗi sự kiện bắt đầu từ đó giờ đây đang đe dọa đến toàn bộ hệ thống luân hồi mà Rodcorte quản lý.
Cảm giác choáng váng ùa đến khi Rodcorte buộc phải đối mặt với những sai lầm và sự chủ quan của chính mình. Gufadgarn—vị tà thần của mê cung—rất có thể đã tạo ra Dungeon đó nhằm tìm ra Vandalieu.
Với đà này, Vandalieu sẽ còn mạnh hơn nữa, và không chỉ dẫn dắt những kẻ trú ngụ trong Dãy núi Ranh giới, mà sẽ trở thành thủ lĩnh của toàn bộ chủng tộc Vida, như một Zakkart thứ hai tái thế.
Và nếu điều đó xảy ra, có khả năng cậu ta sẽ đàn áp loài người không thần phục mình… không, thậm chí có thể tiêu diệt toàn bộ nhân loại.
Nếu vậy, một thời đại mới sẽ mở ra, nơi việc tái sinh ở Lambda không còn do hệ thống của Rodcorte kiểm soát, mà do Vida đảm nhiệm. Để ngăn điều đó, Rodcorte—giờ đây chẳng còn lựa chọn nào khác.
“Không thể chần chừ thêm nữa. Trước khi hệ thống phải chịu thêm gánh nặng, ta sẽ tách Lambda ra khỏi nó” Rodcorte hạ quyết tâm.
Ông ta chọn cách cắt đứt trước khi vết thương trở nên trầm trọng hơn, dù có phải gánh chịu một vài tổn thất tạm thời.
… Tất nhiên, ông ta chẳng mảy may nghĩ đến Sarua, Asagi, Murakami và những người đã được chuyển sinh vào Lambda. Cũng không nghĩ gì đến dân chúng nơi đó, hay Alda và các vị thần khác.
----------------------------------------
Một đội quân đang đứng sắp hàng trong ánh sáng chói lòa của mặt trời giả.
Đội quân này gồm các Đại Ác Ma cấp 8—chủng tộc cao hơn Tiểu Ác Ma—với thân thể cát hóa, gần như miễn nhiễm với tấn công vật lý.
Những con Sandworm khổng lồ bơi lượn trong biển cát, là cơn ác mộng của các đoàn lữ hành. Bọ cạp sắt có vỏ cứng như thép. Thằn lằn sa mạc ẩn mình trong cát, tung lưỡi chộp lấy con mồi. Và Mirage Shade—ác linh vất vưởng trên sa mạc, chuyên mê hoặc tâm trí nạn nhân bằng ảo ảnh.
Dù chỉ ở Rank 4 hoặc 5, nhưng tất cả đều là những kẻ săn mồi thích nghi hoàn hảo với môi trường khắc nghiệt của sa mạc.
Chỉ huy bọn chúng là Nightmare Demon Wizard—Ma thuật sư Ác mộng cấp 10, chuyên thao túng giấc mộng và là đối thủ mà ngay cả mạo hiểm giả hạng A cũng khó lòng đối phó.
Chúng đều là quái vật được tạo ra từ Dungeon do Gufadgarn tạo dựng, nghĩa là tất cả đều là sinh mệnh nhân tạo. Những thân thể chỉ sinh ra vì một mục đích, mang trong mình ý thức trống rỗng đến mức không hề có bản năng sinh tồn, hoàn toàn bị ý chí của Dungeon điều khiển.
Thế nhưng lúc này, trong đôi mắt của chúng lại le lói ánh sáng của một ý chí chung.
Tựa như những hiệp sĩ mang hoài bão lớn tụ hội dưới một ngọn cờ, một niềm kiêu hãnh ngời sáng.
Nightmare Demon Wizard gầm vang, hiệu triệu đội quân dốc hết sức để đánh bại kẻ địch hùng mạnh trước mắt.
“OOOOOOOOHN!!” — kẻ thù gầm đáp lại. Đó là Knochen, thành trì bằng xương đang tiến bước băng ngang sa mạc.
Tòa pháo đài khổng lồ, to bằng cả một ngọn đồi nhỏ, đang tiến tới với tốc độ chậm rãi như một người đi bộ, không hề bị cát sa mạc cản trở.
Và rồi, trận chiến khốc liệt bắt đầu.
Từ Knochen, hàng loạt bộ xương tách ra, hóa thành Skeleton và Rotten Beast—những quái thú phân hủy—phun ra hơi thở độc rồi lao vào tấn công lũ Sand Demon và Sandworm.
Cùng lúc, Knochen khai hỏa hàng loạt khúc xương từ khắp cơ thể, như những khẩu đại bác cỡ nhỏ. Mỗi phát bắn trực diện đều có thể khoan thủng thân thể đồ sộ của lũ Sandworm.
Nhưng dù có vẻ áp đảo, Knochen vẫn không chiếm ưu thế tuyệt đối. Dù có thể tấn công nhiều hướng cùng lúc, rốt cuộc nó vẫn chỉ là một cá thể. Sự đa dạng trong đòn đánh cũng có giới hạn.
Trong khi đó, nhiều quái vật dưới trướng Nightmare Demon Wizard, như Tiểu Ác Ma hay Mirage Shade, lại miễn nhiễm với độc khí.
“GYUGYOOOOH!”
Đám Sand Demon, thông minh hơn vẻ ngoài của chúng, bắt đầu sử dụng ma thuật hệ Quang, một hệ có hiệu quả cao với Undead, gào rú những câu chú như tiếng rống dữ dội.
Thật trớ trêu khi chính lũ quỷ dữ lại dùng được ma thuật khắc chế vong linh.
Các phần cơ thể của Knochen và binh lính của nó bốc hơi như tan chảy trong ánh sáng thiêu đốt.
Tuy nhiên, với Knochen thì đó chẳng phải tổn thất nghiêm trọng. Mất đi vài chiếc xương chỉ như trầy xước da với người thường.
“OOOOOOHN.”
Tưởng chừng nếu cứ tiếp tục công kích theo cách đó, chiến thắng sẽ nằm trong tay, lũ Sand Demon tiếp tục niệm chú.
“GYUGY—”
“JYUOOOOH!”
Một tiếng gầm kỳ dị vang lên từ trên cao, kéo theo cơn mưa xương dội xuống, xuyên thủng đám Sand Demon thành những mảnh rỗ tổ ong.
Đòn tấn công bất chấp khả năng kháng vật lý ấy là từ Bone Man—kẻ đã được phóng ra từ Knochen như một viên đạn sống.
Bone Man, giờ là Skeleton Blade Duke, sở hữu Kỹ năng Độc Nhất 【 Cốt Kiếm (Bone Blades) 】, cho phép biến toàn bộ xương trong cơ thể thành vũ khí.
“Jyuoh… Chúng không để lại xương, thịt hay máu gì cả. Đúng là lũ quái vật vô dụng” hắn lẩm bẩm, vẻ tiếc nuối vì chẳng thu hoạch được gì.
“Giá mà tụi nó có xương thì Knochen còn tận dụng được.” — Eleanora lên tiếng.
Eleanora có thể kháng ảo giác nhờ kỹ năng 【 Tha hóa tinh thần 】, dùng ma kiếm chém tan lũ Mirage Shade liên tục như chẻ tre.
“À mà, nghe nói thịt Sandworm giàu dinh dưỡng lắm nha! Nhưng nấu kỹ quá thì dễ bị khô đấy!” — Rita hào hứng góp chuyện.
“Tiếc là chúng không có xương.” — Saria thở dài. “Nhưng lớp vỏ ngoài nhìn chắc cũng làm nguyên liệu ngon lành đấy. Tất nhiên, so với mảnh vỡ của Ma Vương thì chẳng nhằm nhò gì.”
Hai chị em, vừa bước ra từ bên trong Knochen, nhập cùng đội quân Skeleton. Họ vung vẩy trường kích và rìu cán dài, thân thể dạng linh hồn lộ rõ, xả thịt lũ Sandworm dinh dưỡng thành từng lát mỏng.
Thế nhưng, trở ngại lớn nhất ở tầng sa mạc này không phải là đội quân quái vật họ đang đối đầu, mà chính là mặt trời nhân tạo tỏa sáng không ngừng kia.
Nhiệt độ năm mươi độ, không khí khô khốc, liên tục bào mòn thể lực, ý chí và cả khả năng suy nghĩ. Ánh nắng gay gắt đốt cháy bất cứ vùng da nào hở ra.
Mặc giáp kim loại dưới điều kiện đó chẳng khác gì tự đút mình vào lò nướng.
Vì vậy, để vượt qua tầng này, thông thường phải cần chuẩn bị kỹ lưỡng—từ pháp thuật hỗ trợ ngoài giao chiến cho đến Magic Item chống nóng, ma pháp hệ Thủy để duy trì độ ẩm, hay ma pháp hệ Quang để cản ánh nắng.
Nhưng Vandalieu và đồng đội lại chọn cách đơn giản nhất—giao toàn bộ trận chiến cho những kẻ chẳng hề nao núng trước nắng nóng hay ánh sáng.
Knochen và Bone Man—các sinh vật chỉ toàn xương, không có da thịt để bị thiêu. Rita và Saria—Living Killer Maid Armor, thân xác là bộ giáp, phần linh hồn mang hình thể thiếu nữ nhợt nhạt, chẳng bị cháy nắng.
Và cuối cùng, Eleanora—Vampire Thâm Uyên—đã học được kỹ năng 【 Kháng ánh nắng mặt trời 】 từ khi còn là Vampire quý tộc. Làn da trắng của nàng không hề bị ánh nắng nơi sa mạc thiêu đốt.
"... Ta đâu có học kỹ năng 【 Kháng ánh nắng mặt trời 】 để đối phó với sa mạc đâu mà" Eleanora khẽ than.
"Không sao mà? Chị biết bay, lại ít bị ảo ảnh tác động, nên ở tầng này rất có ích đấy" Saria lên tiếng động viên.
"Nee-san, Eleanora-san có phát huy bao nhiêu mà Bocchan không thấy thì cũng chẳng hữu dụng gì đâu" Rita nhắc khéo.
"Chuyện đó không hoàn toàn đúng, nhưng đúng là với mấy kẻ địch thế này thì ta cũng chẳng cần ra tay" Eleanora gật gù đồng tình.
"Không đâu, chủ nhân đang quan sát đấy. Nhìn kìa" Bone Man vừa nói vừa chỉ tay về phía trước.
Eleanora nhìn theo hướng hắn chỉ, liền thấy bả vai phải của tên chỉ huy Nightmare Demon Wizard phát nổ tung tóe.
"Đó là 【 Kỹ thuật pháo binh 】 của Vandalieu-sama! Người đang quan sát từ trong Knochen!" cô kinh ngạc thốt lên.
Tên Nightmare Demon Wizard bị đánh bật ra sau, thân thể bị xé toạc thành từng mảnh, rồi lộn nhào rơi phịch xuống đất. Đám quân địch lập tức náo loạn khi thấy thủ lĩnh lĩnh một đòn chí tử.
Và như chờ đúng thời cơ ấy, một phần cơ thể của Knochen mở ra như cánh cửa. Cùng lúc đó, nhiều tiếng hét vang lên: “【 Biến hình 】!”
“Honki karu!” – Một khối kim loại cao ba mét gầm lên, nhảy bổ ra ngoài rồi vung chùy đập nát một con Iron Scorpion.
“Uraura… karu?”
“Rurururu… RUUUUUU!”
Hai bóng dáng kim loại có hình thù kỳ quái khác nối gót theo sau, cùng nhau quét sạch lũ quái vật xung quanh.
Khối thứ hai rõ ràng mang hình dáng phụ nữ, nhưng tay chân lại to bất thường từ khuỷu và gối trở xuống; sau lưng mọc cánh, còn thắt lưng thì thò ra một cái đuôi.
Còn khối thứ ba là một con Hydra khổng lồ, nhưng thay vì đầu rắn, cổ nó mọc lên những nửa thân trên của phụ nữ.
Điểm chung của cả ba—chúng đều là kim loại.
Thoạt nhìn, trông chúng chẳng khác nào Golem được tạo ra từ kim loại lỏng.
"... Hể? Đó chẳng phải Pauvina, Rapiécage và Yamata sao?" Eleanora chớp mắt hỏi.
"... Xem ra đúng là họ rồi" Bone Man gật đầu xác nhận.
Ba chiến binh kim loại bí ẩn kia chính là Pauvina và Rapiécage, đang tung chùy và đấm kẻ địch nát vụn như bánh quy, còn Yamata thì dùng sóng chấn động từ kỹ năng 【 Thảm hống 】 và cú quất đuôi quét sạch kẻ thù.
"Nhưng mà sao họ lại có dạng kim loại thế kia?" Rita nghiêng đầu thắc mắc.
"Chẳng phải họ đang dùng mấy cây trượng nguyên mẫu mà Zadiris-san được tặng sao? Hình như làm ra kha khá bản thử nghiệm mà" Saria giải thích.
"Ra là vậy. Nhờ vậy ba người họ có thể lên cấp mà không lo ánh sáng mặt trời. Đúng là chủ nhân có khác" Bone Man cảm thán.
"Biết vậy rồi, thì chúng ta nên để họ xử lý tên chỉ huy địch sau khi đã đánh cho hắn gần chết. Fufuh, ta cũng phải để Vandalieu-sama thấy cảnh ta tận tâm phục vụ mới được~"
Trong khi đó, bên trong Knochen, Vandalieu đang vô cùng bận rộn.
“Chỉ huy địch đã im tiếng. Không có mối đe dọa mới” cậu báo cáo.
“Món Sandworm đút lò với sốt cà chua và hamburger Sandworm đã hoàn tất” một phân thân linh hồn lên tiếng.
“Hãy lấy thêm rau củ bằng 【 Ràng buộc nhóm 】” một phân thân khác ra lệnh.
“… Này nhóc, ta giúp được chút mà, bớt tạo phân thân lại được không?” Zadiris than nhẹ.
Vì xương của Knochen rỗng ruột – nơi vốn là tủy – nên có đặc tính cách nhiệt. Với phần mái bằng xương và tường đôi có lớp không khí giữa, bên trong luôn giữ được nhiệt độ dễ chịu.
Vandalieu vừa theo dõi trận chiến qua khẩu pháo tạo từ máu của Ma Vương, vừa để phân thân – được tạo ra bằng 【 Xuất hồn 】 – nấu thịt Sandworm bằng bếp ma pháp cầm tay.
“Zadiris, công việc của cô là tiêu diệt đám Sandworm tấn công từ dưới lòng đất mà, đúng không?” Vandalieu nhắc.
“Đúng là vậy, nhưng mà…” Zadiris lẩm bẩm.
“Van-kun, biết là em đang hăng nhưng nên nghỉ ngơi chút đi” Privel ló đầu ra từ xe ngựa của Sam, khuyên nhủ.
“Tôi nghĩ Privel-san nói đúng đấy, Bocchan” Sam cũng phụ họa.
Cả nhóm vẫn đang đi bộ.
Thật vậy, nền đất bên trong Knochen đang di chuyển cũng chỉ là mặt cát khô cứng.
Do khó di chuyển trong hình dạng lâu đài, các phần tường tiếp xúc mặt đất của Knochen giờ đang biến thành chân, và chính những cái chân ấy đang giúp nó bước đi.
Tất nhiên, những ai ở bên trong hoặc phải đi bộ theo nhịp di chuyển của Knochen, hoặc phải gắn mình vào tường hay trần.
Chính vì cấu trúc như vậy nên thỉnh thoảng lại có Sandworm tấn công từ dưới chân, nhưng việc quét dọn chúng là nhiệm vụ của Zadiris và các thành viên khác.
“Nhưng mà, Bocchan, nếu chúng ta cưỡi xe tôi bay qua cho nhanh thì tốt hơn chứ? Tôi không nghĩ cần thiết phải đánh hết lũ quái tầng này” Sam góp ý.
Nếu Sam bay nhanh trên không, tầng này sẽ được vượt qua dễ dàng, bởi lũ quái bây giờ đâu có đứa nào biết bay cho ra hồn. Mặc dù biết trước điều đó, Vandalieu vẫn chọn đối mặt và tiêu diệt sạch bọn quái vật.
“Sam, lũ Demon và Undead ở tầng này bị kiểm soát tâm trí mạnh hơn, nên kỹ năng 【 Cám dỗ: Hắc quỷ đạo 】 của ta không có tác dụng mấy. Chính vì thế, nơi này rất lý tưởng để mọi người luyện cấp” Vandalieu giải thích.
Cậu chọn cách nâng cao thực lực của đồng đội thay vì nhanh chóng vượt tầng, dù có mất thời gian hơn. Dù gì, so với mặt bằng thế giới thì Pauvina và nhóm của cô không hề yếu, nhưng ở trong đội này, họ vẫn thuộc nhóm yếu nhất.
“Dù có vượt tầng nhanh thế nào đi nữa, mà mất người thì cũng chẳng có ý nghĩa gì. Giờ chúng ta vẫn đang ở mấy tầng từng có người khai phá rồi, nhưng sắp tới sẽ phải tiến vào khu vực chưa ai đặt chân đến” Vandalieu nói tiếp. “Tôi không muốn Pauvina hay ai trong số họ bị thương nặng không thể hồi phục. Mẹ mà biết chắc buồn lắm. Hơn nữa, chưa chắc di sản của Zakkart có thể hồi sinh được nhiều người cùng lúc đâu.”
“Giờ cậu nói vậy tôi mới để ý. Có vẻ nhờ mấy món đồ nguyên mẫu mà cậu đưa, họ cũng có động lực hơn, việc luyện cấp chắc sẽ tiến triển tốt” Legion lên tiếng từ bên trong – bởi nếu bước ra nắng thì cả đám sẽ hóa thành món yakiniku thơm lừng ngay.
“Phải đó” Zadiris gật đầu. “Nhưng mà Pauvina với Rapiécage đang hô mấy câu kiểu ‘honki karu’ với ‘uraura karu’ để biến thân. Là sao vậy? Ta hiểu chữ Magical, nhưng Lyrical là cái gì?”
“… Chắc là mấy câu mấy cô gái hay nói sau khi biến thân gì đó. Tôi cũng không biết sao họ lại biết nữa” Vandalieu đáp.
“Là ta dạy cho họ đó!” Valkyrie đột ngột tuyên bố.
“… Valkyrie, thật là…” Shade lầm bầm.
“Có sao đâu, Shade? Cả ba trông vui mà.”
Rõ ràng thủ phạm là Legion.
“Hừm… vậy ta cũng nên hô thử chăng? Biết đâu sẽ dễ thăng cấp thành chủng tộc có chữ ‘queen’ hơn khi Rank tăng?” Zadiris đăm chiêu nói.
Dù gì, việc hành vi sinh hoạt thường nhật ảnh hưởng đến Rank-up là điều ai cũng biết. Ví dụ như Ogre sống lâu trong Dungeon sẽ trở thành Minotaur chẳng hạn.
Zadiris nghĩ lời nói cũng có thể ảnh hưởng đến tiến hóa, cũng không phải không có lý.
“Cô mà nói vậy thì chỉ càng kém giống nữ vương thôi” Vandalieu nhận xét tỉnh bơ.
“… Thôi được rồi, ta thề sẽ không bao giờ nói” Zadiris lạnh lùng tuyên bố.
『Cấp độ kỹ năng 【 Kỹ thuật pháo binh 】 và 【 Nấu Ăn 】 đã tăng lên! 』
------------------------------------------------
Tên: Knochen
Hạng: 10
Chủng tộc: Grand Bone Fort
Cấp độ: 48
Kỹ năng bị động:
o Dạ nhãn
o Sức mạnh quái dị: Cấp 1 (Tiến hóa từ Siêu sức mạnh)
o Thể linh hồn: Cấp 7 (Lên cấp!)
o Điều khiển cơ thể xương: Cấp 8 (Lên cấp!)
o Kháng đòn vật lý: Cấp 8 (Lên cấp!)
o Hấp thụ hồi phục (Xương): Cấp 8 (Lên cấp!)
o Dạng pháo đài: Cấp 4 (Lên cấp!)
o Phân rã: Cấp 6 (Lên cấp!)
o Cường hóa giá trị thuộc tính (Dạng pháo đài): Cấp 4 (Mới!)
Kỹ năng chủ động:
o Ám bộ: Cấp 2
o Hơi thở độc: Cấp 7 (Lên cấp!)
o Phi hành cao tốc: Cấp 6 (Lên cấp!)
o Điều khiển từ xa: Cấp 9 (Lên cấp!)
o Điều khiển đường đạn: Cấp 8 (Lên cấp!)
o Tư duy song song: Cấp 4 (Mới!)
-----------------------------------------------
Giải thích thêm về quái vật (Viết bởi Luciliano): Grand Bone Fort
Khi một Bone Fort tích tụ được số lượng xương khổng lồ, tiếp tục phát triển và thăng hạng, nó sẽ tiến hóa thành quái vật này.
Cấp bậc của nó là Rank 10. Thoạt nhìn, người ta có thể cho rằng chỉ cần một mạo hiểm giả hạng A là đủ để tiêu diệt, nhưng đó là một suy nghĩ vô cùng sai lầm. Bởi lẽ, bản thể của nó không hề có điểm yếu rõ ràng nào—muốn đánh bại, buộc phải liên tục chiến đấu, nghiền nát toàn bộ số xương của nó thành tro bụi. Xương dù có bị chém đứt vẫn tiếp tục hoạt động như “xương”, nên với những ai sử dụng kiếm hoặc giáo, đây là kẻ địch cực kỳ khó nhằn.
Trường hợp của Knochen còn nguy hiểm hơn cả những Grand Bone Fort thông thường. Nó sở hữu khả năng dễ dàng tiếp cận kẻ địch và phun ra một làn độc khí không ảnh hưởng đến bản thân, khiến sức mạnh của nó vượt xa tiêu chuẩn thông thường.
Ngoài ra, các Grand Bone Fort khác chưa từng được ghi nhận có khả năng biến đổi hình dạng—chúng chỉ giữ nguyên hình hài pháo đài—nhưng Knochen lại có thể thay đổi hình dạng theo ý của Chủ nhân, ví dụ như biến thành một cỗ xe dùng cho công trình được gọi là “bulldozer.”
Không phải vì thiếu kỹ năng, mà bởi vì Knochen có trí tuệ vượt trội hơn hẳn các Grand Bone Fort khác.
Đây không phải là quái vật mà một cá nhân có thể đối đầu. Để đánh bại nó, cần phải huy động cả một đội quân—hoặc một siêu nhân vượt qua cả giới hạn loài người, chẳng hạn như mạo hiểm giả hạng S.
----------------------------------------------
Tên: Sam
Hạng: 7
Chủng tộc: Deep Nightmare Carriage
Cấp độ: 67
Kỹ năng bị động:
o Thể linh hồn: Cấp 8 (Lên cấp!)
o Siêu sức mạnh: Cấp 8 (Lên cấp!)
o Di chuyển đường thô: Cấp 6 (Lên cấp!)
o Kháng chấn động: Cấp 7
o Lái chính xác: Cấp 6 (Lên cấp!)
o Duy trì tiện nghi: Cấp 7 (Lên cấp!)
o Nghiệp sát hồi huyết: Cấp 3 (Lên cấp!)
o Mở rộng không gian: Cấp 6 (Lên cấp!)
o Phi hành: Cấp 3 (Lên cấp!)
o Cường hóa giá trị thuộc tính (Vận chuyển): Cấp 5 (Mới!)
Kỹ năng chủ động:
o Ám bộ: Cấp 2 (Lên cấp!)
o Di chuyển cao tốc: Cấp 6 (Lên cấp!)
o Cán: Cấp 6 (Lên cấp!)
o Biến đổi kích thước: Cấp 5 (Lên cấp!)
o Thương thuật: Cấp 3 (Lên cấp!)
o Hào quang sợ hãi: Cấp 4 (Lên cấp!)
o Không gian ma pháp: Cấp 1 (Mới!)
o Thời gian ma pháp: Cấp 1 (Mới!)
----------------------------------------------
Giải thích thêm về quái vật (do Luciliano ghi chép): Deep Nightmare Carriage
Chủng loài này là danh hiệu mà Sam đạt được sau khi thực hiện vô số nhiệm vụ vận chuyển, lăn bánh qua những tầng Dungeon khắc nghiệt luôn biến đổi, cán nát—hay đúng hơn là vượt qua—mọi điều kiện bất lợi cùng muôn hình vạn trạng quái vật.
Nhờ có kỹ năng 【 Mở rộng không gian 】, không gian bên trong cỗ xe ngựa của Sam tương đương với sáu mươi bốn cỗ xe ba ngựa kéo, và luôn duy trì nhiệt độ dễ chịu ngay cả khi băng qua sa mạc nóng như thiêu hay những cánh đồng băng giá lạnh cắt da.
Chính vì lẽ đó, với hành khách, ông là phương tiện trong mơ. Nhưng với những kẻ dám cản đường ông làm nhiệm vụ vận chuyển, thì lại là một cơn ác mộng.
Giống như trước đây, ông vẫn phi vun vút trên không trung, nhưng nhờ tác động của kỹ năng 【 Cường hóa giá trị thuộc tính (Vận chuyển) 】, các chỉ số của ông được tăng cường mạnh mẽ mỗi khi chở người hoặc hàng hóa. Đồng thời, 【 Hào quang sợ hãi (Aura of Fear) 】 —kỹ năng gây ảnh hưởng lên tinh thần kẻ nhìn thấy ông—cũng đã lên cấp.
… Có vẻ như ông đã tự nhiên lĩnh hội được ma thuật cơ bản hệ không gian và hệ thời gian, nên rất có thể vẫn còn tiềm năng phát triển thêm nữa.
Là người hiện đang được chính cỗ xe này chở đi, tôi chỉ có thể nói rằng: việc sức mạnh và độ an toàn của Sam được nâng cấp đáng kể là điều hết sức đáng mừng.


5 Bình luận
Tfnc