Liệu Cô Có Thể Làm Ánh Dư...
Rakuto Haba: 羽場 楽人 塩こうじ
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 2

Chương 2.5: Bị Mắc Kẹt

8 Bình luận - Độ dài: 1,485 từ - Cập nhật:

Translated by Cam Màu Cam/ Edited by HoanBeo1123

“Ririka, cậu bỏ cái tật xuất hiện bất chợt đi.”

“Cậu làm tớ bất ngờ đấy. Buổi sáng vui vẻ, Mayuzumi - chan.”

Trong khi Akira phản ứng như thể cô ấy đã quen với việc này, tôi thì lại co người do sự xuất hiện bất ngờ của Ririka.

“Tớ chỉ vô tình đi ngang khi thấy hai cậu đi chung thôi. Cơ mà có khi nào hai cậu đang hẹn hò không ta?”

Mắt Mayuzumi - san lấp lánh khi nhìn qua lại giữa hai người chúng tôi.

“Đương nhiên là không rồi.”

Akira phủi cảnh tay đang gác lên vai mình của Mayuzumi - san, đồng thời, cô ấy cũng gỡ cánh tay của Mayuzumi trên vai tôi.

“Nikki - san, bộ cậu và Akiaki chỉ đang xấu hổ và cố gắng che giấu nó à?”

“Tụi tớ không như những gì cậu nghĩ đâu, Mayuzumi - san.”

Bất cứ ai cũng có thể thấy, Akira không hề gắn bó với tôi. Cơ mà, không biết cô ấy sẽ yêu kiểu người như thế nào nhỉ?

“Vậy à? Chán thế, hai cậu trông hợp nhau lắm, nên khi nào các cậu thành đôi thì nhớ báo tớ nhé.”

Đó là cách Mayuzumi - san nhìn nhận về chúng tôi ư?

Chà, dù sao thì cả tôi và Akira đều không giỏi giao tiếp. Dưới cái cách chúng tôi nô đùa với nhau, cũng dễ hiểu khi những người khác tưởng chúng tôi là một cặp.

“Ririka. Cậu sẽ khiến tớ tức giận nếu cậu cứ tiếp tục lải nhải như vậy đó.”

“Nhưng Akiaki à, cậu lúc nào cũng tức giận mà”, nói rồi Mayuzumi - san cười một tiếng, “Kyahaha” và mỉm cười thật tươi.

Tâm lý của Mayuzumi - san quá mạnh, cô ấy biết mình đang làm gì và tiếp tục thúc đẩy nó.

Đa số người bình thường sẽ xa lánh Akira ngay khi cô ấy dở cái tính cộc cằn và khi cô ấy im lặng. Không những cô ấy, Mayuzumi - san cũng không ngần ngại tiếp cận mỹ nhân Tenjo - sensei, phải nói, tôi khá ngưỡng mộ sự gan dạ của cô gái này đấy.

“Ai biểu cậu lúc nào cũng chọc tớ giận?”

“Ể, vậy Ririka là cái bóng đèn ở đây hả?”

“Nếu cậu nghĩ vậy thì có thể nó là thật rồi.”

Nói đến đây, một bên lông mày của Akira nhướng lên, “Cậu thấy tụi tớ giống một đôi ở chỗ nào?”

“Nhiều chỗ lắm.”

“Thôi nào, Mayuzumi - san chỉ đang trêu chọc cậu như mọi khi thôi.”

Dù bị Akira mắng, Mayuzumi - san vẫn tỉnh bơ chen vào giữa tôi và Akira và tiếp tục luyên thuyên. 

Do Mayuzumi - san lùn hơn và có sải chân ngắn hơn chúng tôi, nên cô ấy phải tăng tốc bước đi nhanh hơn. Còn có một phần là do Akira đang không vui nên cô ấy đã bước đi nhanh hơn.

Tôi thì vô thức chậm lại cước bộ của mình.

“Nikki, cậu thật tốt bụng quá. Cảm ơn cậu vì đã đi chậm lại để cho tớ bắt kịp nha.”

Mayuzumi - san gật đầu và bước đi song song với tôi. Vì vậy, Akira đành phải đi trước một mình. 

Khi đi, cô ấy ngoái đầu về phía chúng tôi như muốn nói một điều gì đó.

“Sao thế?”

“Không có gì”, Akira nói rồi quay đầu về trước với một tiếng “Hứ”, tuy nhiên, cô ấy cũng bước chậm lại theo chúng tôi.

“Thái độ này là lí do vì sao cậu nổi tiếng đó, Nikki.”

“Nếu cậu ấy nổi tiếng thì tại sao cậu ấy lại chưa có bạn gái?”

“Ôi trời ạ, bộ chuyện đó quan trọng với cậu lắm hả, Akiaki?”

“Ririka, cậu phiền quá.”

“Kyaaa- Nikki ơi, Akiaki đáng sợ quá nha!”

Mayuzumi - san chạy qua một bên tôi và đẩy tôi lên làm khiên.

Có lẽ cô ấy là người duy nhất có thể trêu Akira như thế này. 

Cũng vào lúc này, điện thoại tôi kêu một tiếng và hiện ra thông báo tin nhắn.

Tôi tiếp tục bước đi mà không kiểm tra tin nhắn, nhưng chúng cứ kéo đến dồn dập. Không cần nhìn, tôi đã biết chúng là do Kaguya gửi đến.

“Cậu không kiểm tra điện thoại hả, Nikki? Ririka bận chơi với Akiaki nên cậu không cần bận tâm đâu.”

“Cậu không cần chú ý đến tớ đâu Ririka.”

“Ể, Ririka thật sự rất thích Akiaki nha.”

Bằng một cách nào đó, Akira và Mayuzumi trông như một đôi bạn thân thiết.

Trong khi tôi bận nghĩ về mối quan hệ của họ, tin nhắn cứ được gửi đến ào ạt.

“Nhiêu đó thì có nhiều quá không? Spam hả?”

“Cậu biết gì không? Thật ra, tớ có bạn gái đó.”

Nhìn thấy Mayuzumi - san quan tâm như vậy, tôi không nhịn được mà trêu cô ấy.

“Không thể nào!?”

Akira la lớn đến nỗi tất cả những học sinh đi chung lộ trình đến trường với chúng tôi phải chú ý.

“Đương nhiên là tớ đùa rồi.”

Tôi lập tức giải thích với cô ấy.

“Nikki, cậu xém hù tôi thành công rồi đó”, Mayuzumi - san nói.

“Cậu đừng có chõ mũi vô chuyện người ta nữa!”, nói rồi, Akira vung cặp vô Mayuzumi - san và bước vô cửa hàng tiện lợi.

“A, giờ cậu ấy giận thật rồi.”

“Mayuzumi - san thực sự hiểu Akira nhỉ?”

Trong khi Akira mua đồ, Mayuzumi - san và tôi đứng nói chuyện trước cửa hàng tiện lợi.

Bình thường, Akira sẽ tặng cho tôi một thanh sô cô la như quà cảm ơn cho cuộc gọi điện thoại buổi sáng. Tuy nhiên, lần này cô ấy chỉ bước ra cửa hàng với chiếc kẹo Chupa Chups trong miệng.

Xem ra tâm trạng xấu của cô ấy vẫn chưa được cải thiện.

“Akiaki, cậu đáng yêu quá.”

Mayuzumi - san lập tức đuổi theo cô ấy.

Tôi đoán là mình không đủ năng lực để trêu Akira như Mayuzumi - san rồi.

***

“Tuần Lễ Vàng qua thì đến bài kiểm tra giữa kỳ. Các em nhớ đổi tâm thế và chú trọng vào việc học tập. Những ai vẫn còn trong ‘chế độ nghỉ dưỡng’ thì lo mà điều chỉnh lại nhịp điệu sinh học đi. Học kỳ một sẽ sớm trôi qua trước khi các em nhận ra. Đạt điểm thấp vào học kỳ một sẽ để lại hậu quả về sau, mấy em sẽ khó kéo điểm hơn các bạn đó. ”

Cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi, Reiyu Tenjo - sensei, động viên tinh thần cả lớp sau giờ nghỉ. 

Nếu chỉ đánh giá dựa trên vẻ oai nghiêm của cô ấy, không ai có thể ngờ rằng cô ấy từng bị ốm liệt giường vào hai ba bữa trước. Kể cả ánh mắt quét quanh lớp đến bục giảng của cô ấy cũng có sự nghiêm nghị trong đấy nữa.

Tôi cứ vậy mà nhìn ngắm cô ấy từ hàng đầu.

Tôi luôn vui lòng nghe cô ấy giảng bài nhưng hôm nay thì không được.

“Nishiki - kun, em hơi bồn chồn vào hôm nay nhỉ?”

Tenjo - sensei đã nhận ra sự khác thường của tôi và nhắc nhở.

Chiếc điện thoại mà tôi cẩn thận bỏ trong túi áo khoác ngoài của đồng phục đang run lên không ngừng và khiến tôi không kiềm được mà nhăn mặt.

Y như dự đoán, tin nhắn từ Kaguya đến không ngừng.

Tính ra, em ấy nên ở trong lớp vào giờ này, vậy thì bằng cách nào em ấy có thể liên tục gửi tin nhắn được chứ?

“Em xin lỗi.”

Trong khi đó, điện thoại trong túi áo trên ngực tôi liên tục rung.

Tenjo - san, người vừa nhắc nhở tôi, ắt hẳn đã đoán ra Kaguya là nguyên nhân vì sao tôi cư xử khác thường.

“Dù sao thì, mấy em nhớ tập trung vào việc học bằng các giữ công việc cân bằng, đặc biệt là việc sử dụng điện thoại. Mấy đứa nhớ đảm bảo không để màn hình điện thoại che mất giờ học.”

Nghe Tenjo - san khuyên nhủ, cả lớp đồng thanh đáp một từ, “Dạ”.

***

Sau tiết chủ nhiệm, tôi choáng váng bởi số lượng tin nhắn trong điện thoại. Nội dung tin nhắn là vô số link đến các cửa tiệm mà Kaguya muốn ghé chơi và một số chủ đề khá khó đáp, nói chung, tất cả chúng rõ ràng là tin nhắn mà bạn gửi chơi.

Tôi sẽ chẳng nhận được lợi lộc gì từ việc trả lời từng tin nhắn của Kaguya.

Cơ mà em ấy đang làm cái quái gì trên trường vậy?

Bình luận (8)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

8 Bình luận

Akira nhìn cũng xinh, tính cách theo miêu tả thì cx cute :)) nhưng mà tiếc quá k so được với cô r
Xem thêm
Toai mún AKIRA WINN!!🚨
Xem thêm
PHÓ THỚT
TRANS
cảm ơn nhưng nếu bệnh nhân ung thư cũng lạc quan như bạn thì hay biết mấy
meme-meo-5.jpg
Xem thêm
Ozu
Tkssss
Xem thêm