Throne of Magical Arcana
Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 07 - Thời đại hoàng kim (580-669)

Chương 661 - Bệnh viện

13 Bình luận - Độ dài: 2,679 từ - Cập nhật:

*Trans+Edit: Lắc

Đây là một xấp ảnh, bên trong là ảnh của năm người bị hại, thi thể cái thì vẫn còn nguyên vẹn, cái thì đã bị phân hủy. Buck ở bên cạnh giải thích cho Heidi: “Ba hôm trước, do pháp trận trong xưởng giả kim Claire bị hỏng, một số công nhân ca đêm phải rời đi sớm. Lúc đi ngang qua khu Cò Trắng để trở về khu Sadney, họ đã nghe thấy tiếng hét thảm thiết của nạn nhân trong bức ảnh đầu tiên, thế là theo chỉ dẫn của một quản lý có trình độ pháp sư học việc, họ đã tới gần hiện trường.

Có lẽ hung thủ đã phát hiện ra họ từ trước, vậy nên hiện trường chỉ còn lại thi thể này, dấu chân cũng bị hung thủ cực kỳ lạnh lùng và điềm tĩnh xóa sạch. Sau đó, chúng tôi lần lượt tìm thấy bốn thi thể khác bị giấu trong các khu vực hẻo lánh như cống ngầm, tất cả đều bị lấy đi nội tạng và chẳng hề để lại một chút manh mối nào.”

Heidi khẽ gật đầu: “Xét từ mức độ phân hủy thì xem ra vụ giết người hàng loạt này đã bắt đầu từ sớm hơn chúng ta nghĩ, số nạn nhân chắc chắn cũng nhiều hơn tưởng tượng. Nhưng tại sao lại chỉ chôn xác mà không tìm cách tiêu hủy?”

“Muốn tiêu hủy xác triệt để mà không gây chú ý thì rất phiền phức. Sông ngòi ở gần Rentaro không có cá hổ, trừ phi mang xác bọn họ đến rừng đen.” Buck đoán rằng hung thủ không có thực lực ma thuật hoặc hiệp sĩ mạnh – đây là một suy luận tương đối hợp với lẽ thường, bởi nếu sở hữu thực lực mạnh, hắn nhất định đã có địa vị tương xứng với thứ sức mạnh đó rồi, hà tất phải làm khó mấy dân nghèo này?

Heidi lật qua lật lại xem mấy bức ảnh rồi thuận miệng hỏi: “Có điều tra nào về những người mất tích trong vài tháng gần đây không?”

Khuôn mặt Buck hiện rõ vẻ khó xử: “Cò Trắng là khu ổ chuột, một nơi tập trung đủ loại người từ khắp các vương quốc khác nhau tới Rentaro tìm cơ hội. Dân cư ở đó thay đổi xoành xoạch, ngay cả trùm các băng đảng trong khu vực cũng chẳng phân biệt nổi ai mất tích, ai rời đi nữa…”

Heidi đặt xấp ảnh xuống: “Dẫn tôi đi xem thi thể và hiện trường đi. Chỉ dựa vào ảnh đen trắng không thôi thì khó mà nói rõ được gì.”

Với vụ giết người bị lấy sạch nội tạng như thế này, Heidi không hiểu sao lại cảm thấy coi trọng. Cô có cảm giác chuyện này cực kỳ quỷ dị.

Buck vốn đang nghĩ cách khéo léo đề xuất đưa Heidi đến nhà xác và hiện trường ở khu ổ chuột, giờ nghe cô chủ động yêu cầu như vậy thì thở phào nhẹ nhõm, bèn vội vã đứng dậy: “Quý cô, mời.”

Vừa nói, ông ta vừa bước vội tới bên chiếc xe cảnh sát của mình và mở cửa xe. Đợi Heidi ngồi vào trong rồi, ông ta mới vòng qua một bên, ngồi vào ghế lái rồi vặn chìa, để cho con quái vật thép phát ra tiếng gầm rú nặng nề.

“Cuối cùng thì kích thước của xe cũng thu nhỏ lại rồi…” Heidi quan sát không gian thoải mái bên trong rồi buột miệng cảm khái.

Buck cười ha hả: “Nếu vẫn to như trước kia thì chẳng thể nào mà chạy được trên phố. Cũng may nhờ các pháp sư đơn giản hóa giả kim trận, hạ thấp yêu cầu về vật liệu và tìm được nguồn năng lượng mới để thay thế phần nào động cơ hơi nước ma thuật…”

Hầu hết đường xá ở Rentaro trước đây chỉ đủ cho một chiếc xe hơi giả kim đời đầu chạy qua. Không chỉ vậy, thậm chí cả xe ngựa còn khó đi lại. Nhưng kể từ khi được cải tiến, giờ đây đa số các con đường đều đủ cho hai chiếc xe chạy song song mà không chiếm hết lối đi của người đi bộ. Đương nhiên, loại xe hơi giả kim này giá cả cũng vô cùng đắt đỏ, chỉ có các đại quý tộc hoặc một số cơ quan nhà nước mới đủ sức để sở hữu. Ngay cả Buck, một nhân vật có thực quyền của Sở Cảnh sát, nếu như không phải hôm nay cần tiếp đón Heidi thì cũng không đủ tư cách để lái chiếc xe này.

Heidi khẽ chạm tay vào cánh cửa xe kim loại và cảm nhận cảm giác lạnh ngắt từ nó: ‘Nếu không nhờ sự góp sức của Layria và Katrina trong việc tổng hợp vật liệu, yêu cầu đối với giả kim trận làm sao có thể dễ dàng giảm xuống như thế…’

Cô hiểu rất rõ độ khó của những việc này. May mắn thay, nhờ mấy năm gần đây được Tân Giả kim thuật dẫn dắt, lĩnh vực Nguyên tố và Giả kim thuật đã phát triển vượt bậc, trong phạm trù tổng hợp và chế tạo vật liệu lại càng có nhiều đột phá.

Những công lao đó không chỉ đến từ các pháp sư trong Viện Nguyên tử như Layria, Katrina, Lazar hay Rock, mà còn nhờ vào sự đóng góp của cả nghìn pháp sư khác như Larry, Ulysses, Timothy và K.

Phạm trù vật liệu có lẽ là nơi đòi hỏi sự tích lũy từ nhiều lần thử nghiệm nhất. Ngoài sử dụng thuật dự đoán để loại bỏ bớt nhiều lối đi sai lầm ra thì hoàn toàn chẳng có chỗ cho may mắn!

Ý tưởng thiết kế từ thời đại văn minh hơi nước do người lùn mang tới cũng đã khơi gợi cảm hứng cho các pháp sư trong việc đơn giản hóa cấu trúc của xe hơi giả kim. Không chỉ vậy, họ còn tinh luyện và chế tạo ra một loại nhiên liệu than năng lượng cao, đồng thời bắt đầu tìm kiếm những nguồn năng lượng thay thế mới, như là năng lượng mặt trời được tích trữ sẵn trong các bể chứa năng lượng giống ở ma tháp, hay như những loại chất đốt khác có hàm lượng năng lượng cao hơn chẳng hạn.

Trong phương diện này, nhờ các pháp sư nhìn xa trông rộng, lại thêm có sự trợ giúp của tộc Elf, những đồng minh với truyền thừa không biết đã kéo dài bao nhiêu vạn năm, họ mới tiến triển nhanh được đến vậy.

Nghĩ đến sự thay da đổi thịt của Ma pháp Nghị viện và bốn quốc gia ở bên này eo biển, Heidi không khỏi có chút xúc động, lấy làm tự hào vì bản thân được sống trong thời đại này.

‘Có thể mình không có tài năng trong lĩnh vực vi mô như Annick hay Sprint, cũng không nhạy bén và kiên nhẫn với tính chất vật liệu như Katrina và Layria, nhưng mình tin bản thân nhất định sẽ đạt được đột phá trong phạm trù trí tuệ nhân tạo và giành được Vương miện Holm…’

Heidi siết chặt nắm tay để tự khích lệ mình. Chỉ cần nghĩ đến việc một sản phẩm giả kim không có dính líu đến linh hồn cũng có thể xử lý được hầu hết các vấn đề, thậm chí ở một số phương diện còn vượt qua được phần lớn các Grand Arcanist, rồi lại nghĩ đến việc sau này nếu dung hợp mảnh vỡ linh hồn vào những vật phẩm giả kim như vậy thì sẽ xảy ra những biến đổi kỳ diệu đến nhường nào, cô liền không khỏi cảm thấy máu nóng sôi trào. Trong số sáu học trò của thầy, chỉ còn mỗi cô và Chely là chưa giành được vinh dự cao nhất trong bất kỳ lĩnh vực nào thôi đó!

Trong lúc lái xe hơi giả kim, Buck không hề liếc ngang ngó dọc mà một mực tập trung nhìn đường, bộ dạng cực kỳ cẩn trọng: “Thưa quý cô, trước tiên chúng ta đến nhà xác bệnh viện Violet nhé.”

“Được.” Heidi không có ý kiến. Cô cũng muốn nhân tiện tham quan hệ thống bệnh viện do Vương quốc và Ma pháp Nghị viện cùng chung tay thiết lập. Đây chính là bước đầu tiên giúp những tín đồ bình thường hiểu rằng không chỉ có thần giáo Chân Lý mới biết chữa bệnh, Ma pháp Nghị viện cũng có thể!

Không dám chểnh mảng với khách quý, Buck luôn cố gắng tìm chuyện để nói: “Tốc độ của xe hơi giả kim hiện giờ vẫn chưa đủ nhanh, hướng phát triển sau này hẳn sẽ không phải là thu nhỏ kích thước nữa, mà là củng cố pháp trận khởi động động cơ và nguồn năng lượng. Tôi từng đọc được trên [Tạp chí Arcana và Ma thuật] rằng ba vị là Chúa Tể Bão Táp, Thao Túng Nguyên Tử và Chúa Tể Nguyên Tố đã hoàn thiện lý thuyết bước đầu cho hiện tượng phân rã nguyên tố. Vậy liệu sau này bọn tôi có thể dùng năng lượng phân rã để vận hành xe hơi giả kim hay không?”

“Năng lượng hạt nhân à…” Heidi tính tình xưa nay vẫn luôn hoạt bát, bởi vậy không nhịn được mà bật cười thành tiếng. Buck đúng thật là điển hình của kiểu người đọc báo xong chỉ hiểu bập bõm vài danh từ.

Nghiên cứu năng lượng hạt nhân là một trong những dự án trọng điểm của Viện Nguyên Tử do thầy cô đích thân chỉ đạo, còn các anh Jerome, Lazar, Rock và đám người bọn cô thì thay phiên hỗ trợ. Thứ năng lượng tiên tiến và đáng sợ nhất này e là đến hầu hết những pháp sư cao cấp còn chưa được hưởng dụng, huống chi là xe hơi giả kim.

Sau khi bật cười vài tiếng, cô cố ý trêu chọc: “Đợi đến khi viện nghiên cứu của bọn tôi hoàn thành xong việc thu nhỏ và dân dụng hóa thiết bị giả kim sử dụng phản ứng tổng hợp giam giữ từ tính có kiểm soát,[note73126] có lẽ lúc đó xe hơi giả kim sẽ nhanh lắm đấy…” Nhanh tới độ bay được luôn.

Phản ứng tổng hợp giam giữ từ tính có kiểm soát chính là mục tiêu cuối cùng của dự án nghiên cứu mà thầy cô đang theo đuổi, là nguồn năng lượng sau cùng để cung cấp cho thành phố nổi Allyn. Nhưng khoảng cách để chạm tới mục tiêu này hẵng còn rất xa vời, chẳng biết phải mất bao nhiêu thập kỷ nữa mới có thể thấy được hy vọng. Xét cho cùng, đến cả năng lượng phân rã hạt nhân hiện tại cũng còn đang phải loay hoay tìm cách sử dụng ổn định nữa là.

“Thiết bị giả kim sử dụng phản ứng tổng hợp giam giữ từ tính có kiểm soát…” Buck “nhấm nháp” trong đầu cụm từ dài ngoằng nhưng lại vừa thần bí vừa ngầu lòi này. Lần này về thể nào cũng làm cho đồng nghiệp họ hàng lác mắt một phen cho mà xem. Đây mới là lĩnh vực tiên phong thực sự của arcana, chứ không phải mấy cái thứ lỗi thời trên báo. Đây là thứ mà được chính miệng cô Heidi của Viện Nguyên Tử nói ra đó!

Ngay lúc này, một tòa nhà màu trắng với vẻ ngoài trang nhã xuất hiện trong tầm mắt hai người. Buck đạp phanh, cho chiếc xe hơi giả kim dừng lại trước cổng bệnh viện Violet, sau đó vội vàng xuống xe, vòng qua bên kia mở cửa xe với tác phong của một quý ông chuẩn mực: “Quý cô, tới nơi rồi.”

Bước xuống xe, Heidi đảo mắt quan sát bệnh viện một lượt rồi khẽ gật đầu. Nơi này ngăn nắp, sạch sẽ hơn nhiều so với tưởng tượng của cô, thậm chí còn toát ra một cảm giác có chút thiêng liêng nữa. Đám người hệ Chiêu hồn kia còn có mặt thế này ư?

Đẩy cánh cửa kính lớn ra, Buck dẫn Heidi đi tới nhà xác. Trên đường đi, họ gặp không ít bác sĩ và y tá khoác áo choàng trắng. Bọn họ đều là người học việc và các pháp sư sơ, trung cấp hệ Chiêu hồn được tuyển chọn riêng vì có khuynh hướng thiên về trị liệu. Bệnh viện này không chỉ là nơi điều trị bệnh nhân và cứu chữa cho người bị thương, mà còn là nơi thực nghiệm để kiểm chứng một số ý tưởng và ma thuật. Chính vì vậy, việc tuyển chọn không hề mang tính ép buộc. Trái lại, rất nhiều pháp sư còn tích cực ghi danh.

Đương nhiên, mọi thí nghiệm chưa được thông qua cho phép đều sẽ bị Ban Kỷ luật của Ma pháp Nghị viện xử phạt nghiêm khắc.

Hiện tại, bệnh viện Violet đã đi vào hoạt động được một năm. Nhờ tự chế tạo hoặc được Ma pháp Nghị viện cung cấp, giá cả của ma dược và dụng cụ giả kim đều tương đối phải chăng, bởi vậy tiếng tăm của họ dần dần được gây dựng. Còn các bác sĩ và y tá ở đây thì được người dân đặt cho một biệt danh nửa nạc nửa mỡ: “thiên thần ma thuật”.

Đang đi, phía trước họ bỗng vang lên tiếng nhốn nháo. Một nhóm y tá và bác sĩ đang vây quanh một người đàn ông mặc áo khoác đen, dáng người cao gầy và hỏi han gì đó với vẻ mặt hết sức hào hứng, kích động.

Sau khi trông thấy người đàn ông có sắc mặt xanh xao kia, Heidi bèn tặc lưỡi: “Ngài Felipe được mấy pháp sư hệ Chiêu hồn thiên về lĩnh vực trị liệu hâm mộ ghê nha.”

“Hôm nay ngài Felipe đến để giảng cho các bác sĩ và y tá của bệnh viện Violet về giải phẫu cơ thể và ký ức tế bào ấy mà.” Vừa giải thích cho Heidi, Buck vừa nhìn Felipe với ánh mắt tràn đầy kính sợ. Nghe nói ngài ấy có thể khiến cho một đống máu thịt mọc lại thành một người?

“Ngài Felipe, tôi còn một câu hỏi về giải phẫu nữa…”

“Giáo sư Felipe, về phạm trù ký ức tế bào…”

Đột nhiên, Felipe u ám mở miệng: “Đừng gọi ta là giáo sư.”

“Ah…” Nữ y tá nhỏ con đang nói thoắt cái im bặt. Tại sao? Theo chuẩn mực của Học viện Ma thuật Holt, “giáo sư” là cách xưng hô tôn kính lắm mà.

Heidi, người đang quay lưng về phía họ, bỗng dưng bật cười thành tiếng, khiến cho Buck ngờ nghệch nhìn sang.

“Không có gì.” Heidi xua xua tay.

Quẹo qua một ngã rẽ, nhà xác xuất hiện trước mắt hai người. Buck mở cửa lớn rồi bước vào bên trong nơi lạnh lẽo, u ám này.

Đem năm thi thể xếp thành hàng, Heidi bắt đầu cẩn thận nghiên cứu. Khoảnh khắc này, cô không còn chỉ là một quý cô nữa, mà là một pháp sư.

Một lúc lâu sau, Heidi khẽ cau mày nói: “Phán đoán từ các phương diện như vết dao, thủ đoạn lấy nội tạng, có thể nói năm người này đã bị giết bởi bốn tên hung thủ, và bọn chúng không hề quan tâm đến việc làm tổn hại tới nội tạng.”

“Phạm tội theo băng nhóm à?” Buck vẻ mặt nghiêm trọng hỏi lại.

Heidi không đáp mà lấy đi một miếng thịt từ mỗi thi thể. “Đưa tôi đến hiện trường.”

Cô đã mơ hồ nghĩ ra một điều.

Ghi chú

[Lên trên]
Phản ứng tổng hợp giam giữ từ tính có kiểm soát: note chap 512.
Phản ứng tổng hợp giam giữ từ tính có kiểm soát: note chap 512.
Bình luận (13)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

13 Bình luận

Poor Felipe, danh từ ám ảnh =)))
Xem thêm
AUTHOR
Khổ thân :))))
Xem thêm
Felipe vẫn còn sợ " Giáo Sư" luôn F =))
Xem thêm
Anh Fe đến giờ vẫn cay đỏ d* vì từ Giáo Sư =)))
Xem thêm
Dân thường lại nói chuyện khoa học trước mặt nhà khoa học =))) Múa rìu qua mắt thợ
Xem thêm
Thanks trans
Xem thêm
TRANS
Tks trans
Xem thêm