Vol 07 - Thời đại hoàng kim (580-669)
Chương 638 - Ở đời nơi nào mà chẳng có thể gặp nhau
9 Bình luận - Độ dài: 2,711 từ - Cập nhật:
*Trans+Edit: Lắc
“Sard…” Lucien cũng xác nhận phán đoán của Rhine từ phản hồi ma thuật.
Vị Đại hồng y của giáo phận Orvarit này, một nhà âm mưu tràn ngập dã tâm, giờ đã mất đi thể xác và linh hồn dưới Thần Giáng, chỉ còn sót lại những mảnh vỡ thần bí. Tuy vậy, ông ta vẫn ẩn giấu rất nhiều bí mật, như là tại sao ông ta lại có thể sử dụng Thần Giáng, ông ta rốt cuộc đã thu được gì từ Thế giới Cổng, tại sao ông ta có thể trốn thoát khỏi con quái vật, ông ta có mối quan hệ hợp tác như thế nào với Thiên Thần Vương, cũng như mảnh vỡ thần bí đó đến cùng là cái gì.
Rhine cười nói: “Vốn dĩ tôi tiến vào Thế giới Cổng này là để truy dấu hắn, nhưng lại để mất manh mối sau khi đụng phải con quái vật. Ai mà ngờ, tới khi tôi từ bỏ hoàn toàn rồi và chuẩn bị tập trung giải quyết bí mật của con quái vật thì tự nhiên lại tìm thấy dấu vết của hắn. Vận mệnh quả thực là thứ khó mà đoán trước.”
“Tôi cho rằng, điều quan trọng nhất đối với chúng ta lúc này là đến phòng thí nghiệm của Thanos và tìm cho ra bí mật của con quái vật.” Lucien cũng rất muốn truy tìm dấu vết của “mảnh vỡ Sard”, nhưng nơi này là Thế giới Cổng đầy rẫy nguy hiểm, nhất định phải nắm thật chắc phương hướng chính, không được tùy tiện phân tâm.
Rhine không phản đối mà tự giễu cười nói: “Cậu mở cửa đi, tôi lo mình vận xấu quấn thân lắm.”
Lucien rất muốn nói, chúng ta chả khác gì nhau đâu, như lúc đụng độ “Ivan” thì tôi chính là người mở cửa ấy. Dùng thuật ngữ chuyên môn mà nói thì cả hai đều tay thối. Nhưng sau khi nghĩ tới việc Rhine mở cửa và thấy Núi Thiên đường, một pha mà cậu đỡ không nổi, thì cậu bèn gật đầu nói: “Thôi được, ít nhất đối tượng mà tôi gặp sau khi mở cửa vẫn còn trong phạm vi có thể trốn thoát được.”
Dọc đường đã khôi phục lại sự bình yên. Con quái vật đáng sợ kia dường như đã quên mất hai người họ. Nhưng tới khi ngày một đến gần phòng thí nghiệm của Thanos, Rhine đột nhiên dừng lại rồi nghi hoặc nói: “Mảnh vỡ thần bí lại để lại một dấu vết khác…”
Sard chỉ còn lại những mảnh vỡ bí ẩn, không có khả năng xóa bỏ dấu vết và khí tức của bản thân. Việc ông ta bị những người cùng bước vào một đại sảnh cảm ứng được là điều hiển nhiên, nhưng bên trong Thế giới Cổng này, việc bước vào cùng một đại sảnh là điều đòi hỏi phải có xác suất!
“Chẳng lẽ điểm đến của Sard cũng là phòng thí nghiệm của Thanos?” Gặp một lần thì có thể là tình cờ, nhưng gặp đến lần thứ hai thì Lucien không thể không đoán rằng bọn họ đang “chung đường”. Và chỉ có một lý do duy nhất cho việc “chung đường”, đó là phải chung đích đến!
Rhine vẫn nở nụ cười thanh lịch: “Rất có thể. Tôi vẫn luôn đặc biệt hiếu kỳ đối với những gì hắn đã gặp phải. Không ngờ hắn lại có thể sử dụng được Thần Giáng. Có khả năng bí mật đó được giấu bên trong phòng thí nghiệm của Thanos.”
Qua ba đại sảnh xám sau đó, không hề bất ngờ, hai người họ lại phát hiện khí tức và dấu vết của Sard ở một trong số chúng, từ đó càng khẳng định thêm cho suy đoán của họ.
Vài phút sau, Lucien và Rhine dừng lại trước một cánh cửa đen nom không có gì dị thường.
“Phía sau cánh cửa này là phòng thí nghiệm của Thanos?” Có chút không tin tưởng cho lắm vào năng lực tính toán của bản thân mình, Rhine bèn tìm kiếm sự chứng thực từ chuyên gia Lucien.
Lucien trịnh trọng gật đầu: “Rhine, chuẩn bị sẵn sàng đi. Bên trong có thể có nguy hiểm rất lớn đấy. Sao chủ Vận mệnh vừa cảnh báo tôi.”
“Ừm. Phòng thí nghiệm của một pháp sư hàng đầu chắc chắn phải có khóa ma thuật bảo vệ rồi.” Là người được mệnh danh Người Quan Sát, Rhine có kinh nghiệm mạo hiểm vô cùng phong phú.
Lời vừa dứt, cánh cửa màu đen bên cạnh đột nhiên chuyển động và phát ra một âm thanh rất khẽ.
Vẫn luôn đề phòng có người đột nhập, Lucien và Rhine liền theo bản năng định phát động tấn công, nhưng sau khi âm thanh khe khẽ kia vang lên, cánh cửa lại vẫn đóng chặt, không hề có dấu hiệu mở ra, cứ như thể lúc trước chỉ là ảo thính của hai người.
“Tôi ngửi thấy khí tức của Sard.” Là thân vương Huyết tộc, Rhine có khứu giác cực kỳ nhạy bén đối với khí tức của các sinh vật sống.
“Ông ta muốn vào à?” Lucien vô thức nói. “Không phải. Ông ta vừa mới từ đây đi ra.”
Lucien và Rhine cuối cùng cũng phát hiện dấu vết của Sard ở đại sảnh cuối cùng dẫn đến phòng thí nghiệm của Thanos, vậy nên họ mới cho rằng ông ta đã vào trong phòng thí nghiệm. Ai mà ngờ ông ta lại đi sang bên cạnh, rồi còn cố tình quay lại để gây động tĩnh chứ?
“Dụ chúng ta tới đây để mai phục chăng?” Rhine suy đoán mục đích của Sard.
Lucien lắc đầu: “Có cần phải vậy không? Cứ trực tiếp mai phục bên trong phòng thí nghiệm của Thanos không phải được rồi sao? Đây là nơi chúng ta kiểu gì cũng phải đến mà.”
Đột nhiên, một dự cảm kỳ quái dâng lên trong lòng Lucien. Cậu bèn lấy quả cầu pha lê ra và thi triển chiêm tinh thuật, để rồi bất ngờ thu được một kết quả mơ hồ: “Đi theo Sard…”
“Đây là?” Lucien và Rhine kinh ngạc nhìn nhau.
“Không thì, chúng ta đuổi theo một chút xem? Qua ba phút sau quay lại, bất kể có chuyện gì xảy ra. Không thể làm chậm trễ việc thăm dò phòng thí nghiệm của Thanos.” Pháp sư hệ Chiêm tinh đều có sự tin tưởng ở một mức độ nhất định đối với kết quả dự đoán của bản thân, vậy nên Lucien mới đề xuất ý kiến này.
Sau khi hoàn thành Thuyết tương đối rộng, năng lực trong lĩnh vực Chiêm tinh của cậu đã tăng lên đáng kể, không hề thua kém chức nghiệp Nhà Tiên Tri bậc một.
Rhine trầm mặc suy nghĩ đến kỳ lạ, sau đó gật đầu: “Được.”
Vì thế, hai người họ cẩn thận đẩy mở cánh cửa vừa phát ra tiếng động. Không ngoài dự đoán, họ phát hiện khí tức còn sót lại của Sard. Kế đó, đi theo khí tức của ông ta, họ băng qua hai đại sảnh xám liên tiếp rồi dừng lại trước một cánh cửa đen trông chẳng có vẻ gì là kỳ quái.
Lucien, người vẫn luôn tính toán tọa độ, đột nhiên kinh ngạc nói: “Phía sau cánh cửa này cũng là phòng thí nghiệm của Thanos!”
“Đi quanh một vòng rồi quay lại à?” Rhine buồn cười nói. Bị Sard trêu đùa rồi sao?
Lucien lắc đầu: “Đây hẳn là một lối vào khác.”
“Sard muốn dẫn chúng ta vào từ lối này?” Mấy món vật phẩm huyền thoại trên người đã sẵn sàng chờ giải phóng, Rhine liền thu lại nụ cười rồi cảnh giác đẩy mở cánh cửa đen ra.
Cánh cửa chậm rãi mở về phía sau, một phòng thí nghiệm to lớn, đồ sộ hiện ra trước mặt hai người. Nơi nơi đều có những hoa văn thần bí, mô hình ba chiều, pháp trận quỷ dị, thánh trận trang nghiêm, cùng với đó là những tấm gương vỡ gắn trên các bức tường màu xám tro.
Phòng thí nghiệm này có kích thước bằng cả cung điện Nekso, trong đó có rất nhiều hành lang dẫn đến nhiều gian phòng khác nhau cùng vô số mảnh vỡ rơi lả tả đầy đất.
Tuy nhiên, một phòng thí nghiệm như thế này lại khiến cho người ta nhìn mà cảm thấy kinh hãi, bởi vì khắp nơi đều có dấu tích hư hại, giống như nơi đây đã từng diễn ra một trận chiến ở đẳng cấp huyền thoại vậy. Chỉ có duy nhất khóa ma thuật của phòng thí nghiệm, nơi có khả năng phòng thủ cực mạnh, mới chưa bị hủy diệt hoàn toàn. Nhưng dẫu vậy, hầu hết các hoa văn, pháp trận và thánh trận đều đã bị quét sạch, còn bệ giả kim thì lại càng bị san phẳng thành bình địa.
Khắp bốn bề phòng thí nghiệm đều lưu chuyển một thứ ánh sáng thanh khiết và nóng rẫy, đó chính là ranh giới của khóa ma thuật. Tuy nhiên, trước mặt Lucien và Rhine lại có con đường để đi xuyên qua, tựa hồ là một thông đạo do những người đi trước mở ra.
“Sard muốn giúp chúng ta tiết kiệm thời gian phá hủy khóa ma thuật à?” Rhine bước vào trong phòng thí nghiệm.
Lucien theo ngay phía sau và quan sát tứ phía xung quanh: “Nhưng khí tức của ông ta đến đây lại biến mất rồi.”
“Trước tiên kệ hắn đi. Trong các phòng chưa bị phá hủy khác hẳn là vẫn còn những ghi chép sót lại.” Rhine điềm tĩnh nói.
Đúng lúc này, một căn phòng màu xám vang lên tiếng mở cửa.
Nơi này cũng tương tự như những nơi khác trong Thế giới Cổng, do đó linh lực khó mà lan ra phía sau cánh cửa. Hai người không thể phát hiện ra người đó là ai, thế là mỗi người bèn tách ra một hướng, chuẩn bị hành động.
Trong căn phòng màu xám.
Bản Nguyên Chi Diệm Banham buông một tiếng thở dài thườn thượt, sau đó nửa nhẹ nhõm nửa cay cú nói: “Cuối cùng cũng bình phục trở lại… Lucien Evans, Natasha Orvarit, ta không bỏ qua cho các ngươi đâu. Các ngươi vậy mà lại dám khiến cho ta mất hết vật phẩm huyền thoại, chỉ đành trông vào mấy thứ chả ai thèm dùng này mới không ngã xuống hoàn toàn.”
Còn về người đã giáng cho hắn một đòn chí mạng lúc cuối cùng, Derrick Douglas, thì hắn vô thức chọn cách quên đi, bởi vì khoảng cách chênh lệch quá lớn.
‘Đợi trở về Thánh thành Lance, phải xin Đức Thánh Cha ban một vật phẩm huyền thoại mới được.” Vừa nghĩ đến những sắp xếp sau này, Banham vừa nhẹ nhàng mở cửa, chuẩn bị rời đi.
Cường giả huyền thoại bị giết chết có rất nhiều, giáo hội nhờ đó mà đã thu thập được không ít vật phẩm huyền thoại. Tổn thất của Bản Nguyên Chi Diệm có liên quan đến công việc, ắt sẽ được bồi thường.
Cừa vừa mở ra, hình chiếu Sao chủ Định mệnh của Bản Nguyên Chi Diệm bỗng nhiên giật đùng đùng, mang đến cho hắn cảm giác nguy hiểm tột độ. Cùng lúc đó, đồng tử hắn chợt co rút lại. Trước mắt hắn, trong “phòng thí nghiệm chính” có một người đàn ông đẹp trai mặc bộ suit đen hai hàng khuy đang đứng. Người này đeo trên mặt một chiếc kính độc nhãn và đang nhìn hắn với một nụ cười thân thiện.
Kiểu chưng diện như vậy, kiểu phong thái lịch thiệp như vậy đáng ra không nên xuất hiện ở đây mà phải ở trong một sảnh tiệc ăn uống linh đình mới đúng!
“Lucien Evans…” Bản Nguyên Chi Diệm bật ra một tiếng gầm gừ từ sâu tận đáy lòng. Hắn thiếu điều hoài nghi rằng mình căm thù và “nhung nhớ” cậu quá đến độ nảy sinh ảo giác.
Kế đó, với kinh nghiệm chiến đấu dày dạn, hắn liền không chút do dự hóa thành năm, sáu nhân ảnh rồi phân tán ra bỏ trốn, tất cả đều sử dụng Dịch chuyển Hỗn loạn.
“Quyền trượng Thời Không.” Vô số mảnh sáng li ti ngưng tụ lại thành một cây quyền trượng óng ánh trong tay Lucien. Quyền trượng chỉ ra, mọi dao động không gian trong cả phòng thí nghiệm đều lắng xuống. Bản Nguyên Chi Diệm cũng rời khỏi hư không và nhanh chóng niệm chú: “Lửa Thế thân!”
Bất thình lình, toàn thân hắn hóa thành một quả cầu lửa nhợt nhạt và phong tỏa xung quanh Lucien.
Trong khi đó, bản thể của hắn thì vụt hiện ra ở gần lối vào phòng thí nghiệm rồi vui vẻ kéo mở cửa.
Tuy nhiên, ngay khi cánh cửa mở ra, biểu cảm của hắn liền đông cứng lại, bởi đằng sau cánh cửa vẫn là phòng thí nghiệm của Thanos, chẳng qua Lucien Evans đứng ở giữa phòng lúc này đã biến thành một người đàn ông đẹp trai trong chiếc sơ mi đen và áo khoác đỏ. Khóe môi mang theo ý cười, con ngươi màu bạc tỏa ra ánh trăng dịu nhẹ, anh tao nhã đặt tay lên ngực chào:
“Mộng cảnh chân thực này, ngươi có hài lòng không?”
Bản Nguyên Chi Diệm Banham kinh ngạc đững sững lại. Từ phía sau, giọng nói của Lucien truyền đến: “Ta rất tò mò tại sao ngươi lại ở đây đấy. Nếu ngươi chọn tiếp nhận ma thuật ràng buộc của ta, có lẽ ta sẽ cân nhắc để cho ngươi sống.”
Phía trước hắn là phòng thí nghiệm Thanos, phía sau vẫn là phòng thí nghiệm Thanos. Bản Nguyên Chi Diệm chẳng còn biết đâu là mơ, đâu là thật nữa.
Nghe Lucien nói, lại nhìn chiếc đồng hồ bỏ túi màu trắng bạc tinh xảo trong tay cậu, sắc mặt hắn biến đổi thất thường mấy bận, cuối cùng gật đầu nói: “Được, ngươi dùng ma thuật…”
Lời còn chưa dứt, biểu cảm của hắn bất thình lình trở nên vặn vẹo, đôi mắt đỏ quạch, hai tay bấu chặt lấy cổ. Hắn không tin nổi gầm lên: “Sao, tại sao?”
Cảm thấy khí tức của hắn nhanh chóng biến đổi, như thể có một tồn tại mạnh mẽ nào đó sắp giáng thế, Lucien bèn thầm kêu “không ổn” rồi trực tiếp niệm chú văn: “Ánh nhìn Phục thù!”
Mắt trái cậu trở nên đỏ rực, sáng trong và lấp lánh, thế rồi một tia sáng từ đó bắn ra. Với Bàn tay Bất định yểm lên, nó trong nháy mắt liền bắn trúng Bản Nguyên Chi Diệm, kẻ vẫn còn chưa hoàn toàn biến đổi.
Cấp bậc ngang nhau, trạng thái của hắn lại vừa mới khôi phục, bởi vậy xác suất của Bàn tay Bất định liền được phát huy. Tia sáng đỏ trực tiếp bắn thủng tầng tầng lớp lớp phòng ngự và xuyên qua trán của Bản Nguyên Chi Diệm, kẻ đang vùng vẫy giãy giụa.
Rhine cũng bất chợt hóa thành vô số con dơi, sau đó lao tới Bản Nguyên Chi Diệm đang mềm oặt ngã xuống và bao phủ hoàn toàn lấy hắn.
Tới khi đàn dơi đen phân tán đi và ngưng tụ lại thành Rhine, ở nơi ấy đã chẳng còn lại gì nữa, thứ ý chí của tồn tại nào đó đang cố gắng giáng thế cũng thất bại.
“Có thể là ai nhỉ?” Lucien nghi hoặc nhìn Rhine.
Rhine còn chưa kịp đáp, từ trong phòng thí nghiệm của Thanos lại có tiếng động vang lên. Khí tức quen thuộc một lần nữa tỏa ra tràn ngập.
“Sard? Mảnh vỡ thần bí?”
-------------------------------------
Mình lại ốm lại rồi nên xả ít chap mừng đại lễ rồi lại lặn mấy bữa đây


9 Bình luận