Vol 07 - Thời đại hoàng kim (580-669)
Chương 652 - Được đón nhận rộng rãi
5 Bình luận - Độ dài: 2,593 từ - Cập nhật:
*Trans+Edit: Lắc
Sau khi Neeshka và Samantha rời đi, Nhà Tiên Tri Bergner chuẩn bị một lúc lâu rồi bắt đầu tiến hành tiên đoán đối với sự việc này.
“Bốp!” Quả cầu pha lê trong tay ông rơi xuống đất, tạo nên một âm thanh giòn tan. May thay, đây là một vật phẩm đã qua tôi luyện bằng ma thuật, do đó không đến mức bị hỏng.
Bergner cau mày nhìn chằm chằm vào quả cầu pha lê trên mặt đất với vẻ không tin nổi, sau đó lẩm bẩm: “Sao lại thế này… Sao lại thế này…”
Đây là lần đầu tiên ông không thể nhìn thấy bất cứ kết quả dự đoán nào, chỉ có một mảng sương mù, giống như thể sẽ không sao xác định được tương lai nữa.
“Cái gì đã can thiệp vào tiên đoán của ta?” Sau khi bình tĩnh lại, ông liền suy xét khả năng theo hướng khác.
Theo như lý thuyết hệ Chiêm tinh, vận mệnh của tương lai được tất cả những trạng thái của hiện tại quyết định một cách nghiêm ngặt. Dự đoán không thể chính xác là bởi người dự đoán có cực hạn, khó mà đạt tới “trình độ tối cao” của sự toàn tri giống như “Quỷ Thanos”, do đó đương nhiên sẽ xuất hiện tính mơ hồ trong dự đoán. Nhưng bất luận thế nào, chỉ cần không phải là một lời tiên tri mà hoàn toàn không hiểu gì hết thì hoặc ít hoặc nhiều đều sẽ nhìn thấy được một góc của tương lai, chứ đâu có như bây giờ, chỉ toàn là sương mù, một thứ sương mù không thể nhìn xuyên qua được!
Đối với việc tranh luận trong lĩnh vực vi mô, Bergner tin rằng bản thân có đủ nhiều hiểu biết, đủ để nhận được một số gợi ý mơ hồ. Tuy nhiên, sự việc lại diễn ra vượt ngoài dự liệu của ông, khiến cho ông bất đắc dĩ phải suy xét đến những lý do khác.
……
Khi cái nóng dần vơi đi là lúc tháng Hoàng Kim (tháng Mười) tới. Các pháp sư của Học viện Ma thuật Holt bắt đầu ngóng đợi ấn bản mới của [Arcana], [Ma Thuật], [Tự Nhiên] và các tập san khác – Sau mấy tháng, hầu hết những người học việc mà lúc trước vượt qua được “kỳ thi tuyển đầu vào thống nhất cho trường cao đẳng ma thuật” giờ đều đã thuận lợi tấn thăng lên pháp sư ở đây, tỷ lệ tấn thăng cao tới hai trên ba.
Điều này cũng khiến cho Học viện Ma thuật Holt trở nên đầy sức hấp dẫn trong mắt những người học việc, khiến cho “kỳ thi tuyển đầu vào thống nhất” được phủ lên một lớp mạng che đầy thần bí, như thể nó là một tiêu chuẩn để xác định xem liệu một người học việc có thể trở thành pháp sư hay không vậy.
Do đó, tại Trường Ma thuật Douglas, trường ma thuật ở những chi nhánh khác và giữa những người học việc với nhau, mấy cuốn sách như “Kiểm tra Mô phỏng Kỳ thi tuyển Đầu vào Thống nhất cho Trường Cao đẳng Ma thuật” và “Sách Bí mật Evans” bắt đầu lưu hành. Các cô gái như Heidi, Layria và Alfalia nhờ đó mà kiếm được một khoản kha khá.
Trước tiết “Thuyết Tương đối Đặc biệt”, Ernesto lại bước vào lớp và phát tập san cho các pháp sư. Lần này, biểu cảm của ông rất bình thường, bên trong còn lặng lẽ lộ ra vẻ vui mừng. Không cần phải học cơ học ma trận phiền phức kia nữa rồi!
Thái độ thoải mái của ông đã truyền sang cho các học sinh. Biết trong tập san không có nội dung nào lật đổ, họ liền tùy ý mở ra xem. Nhưng càng đọc, đám người Onore, Clark càng không thể kiềm chế mà lộ ra biểu cảm vui sướng và khao khát được học tập nội dung bên trong.
Trong số [Arcana] kỳ này, hai trong ba bài luận án đầu tiên là của Brook, một bài là của Oliver. Xuất phát từ phương trình sóng, họ đã giải quyết được vấn đề về mô hình nguyên tử hydro và khớp chúng với rất nhiều số liệu thực nghiệm, từ đó bước đầu thiết lập nên một hệ thống Tân Giả kim thuật có vẻ khác hoàn toàn với cơ học ma trận, đơn giản, trực quan hơn, mang tính hình tượng sinh động hơn và khiến người ta cảm nhận được sức hấp dẫn của arcana hơn!
“Này mới là arcana chứ…” Onore nhỏ giọng cảm thán. “Ngay cả trong toàn bộ lĩnh vực Điện từ và Nguyên tố, phương trình sóng Oliver – Brook tuyệt đối vẫn là một trong ba công thức kinh điển hàng đầu. Quả thực là một thành tựu vĩ đại!”
Clark cũng tiếp lời: “Nhìn phương trình sóng này mà tôi cảm động suýt rớt nước mắt. Đây mới là arcana, chứ con quái vật toán học phức tạp kia không phải! Trong mấy tháng qua, tôi chỉ có thể áp dụng cơ học ma trận được đại khái chứ căn bản chả hiểu gì cả. Nhưng chỉ sau một tháng nghiên cứu phương trình sóng và đọc luận án vừa nãy thôi, tôi giống như đã hiểu được sơ bộ kết cấu bên trong của nguyên tử và lĩnh vực vi mô rồi vậy. Không ngờ tất cả đều hấp dẫn như thế!”
“Chưa kể, cơ học sóng mà hai ngài ấy sơ bộ kiến lập ra còn được phát triển từ lý thuyết arcana kinh điển nữa. Họ không hoàn toàn từ bỏ chúng mà chỉ sử dụng các phương pháp toán học để ‘suy xét’. Thành quả của Ngài Evans dù là thiên tài, nhưng chúng cũng quá thiên tài để cho đám ‘thường dân’ chúng ta tưởng tượng và hiểu được.” Một gã bạn học ở bên cạnh tiếp lời.
Vừa tiếp tục lật đọc luận án, Onore vừa thành thật nói: “Năm tới phải đặt trọng tâm vào cái này mới được. Tôi chỉ hận không thể ngày nào cũng được đối mặt và nghiên cứu những bí ẩn của nó. Ồ, Ngài Oliver đã đề xuất một lý thuyết về việc vì sao electron lại có thể biểu hiện tính hạt rồi này. ‘Gói sóng’?”[note72986]
Lý thuyết này không hề phức tạp. Đó chỉ là rất nhiều đường (sóng) được uốn lại thành bó theo một phương thức cụ thể. Ngoài ra, do những đường này giãn ra theo các hướng xung quanh, cho nên nhìn tổng thể trông chúng giống như những quả cầu lớn, những bó lớn và biểu hiện ra sơ bộ tính hạt.
Sau khi có được lời giải thích, Clark, một người ủng hộ lý thuyết sóng, lại càng thêm vui mừng phấn khởi. Cậu cho rằng đây chính là tiên đề thực thụ của lĩnh vực vi mô và biểu hiện ra quy luật sâu sắc nhất của thế giới lượng tử.
Ngay khi đang định bảo rằng bản chất của hạt thực chất được bao hàm bên trong sóng thì luận án của Douglas, Fernando, Hathaway, Hellen và những người khác liền lọt vào trong tầm mắt của cậu. Bọn họ mỗi người đều chứng minh sơ bộ rằng cơ học sóng và cơ học ma trận là tương đương về giá trị trên phương diện toán học, đồng thời đưa ra một số cách thức thay đổi đại lượng arcana chẳng hề tuân theo quy luật giao hoán của phép nhân.
“…Hai hệ thống Tân Giả kim thuật này không ngờ lại tương đương…” Clark không khỏi thốt lên.
Onore cũng nhìn tới phần này: “Phần chứng minh của Ngài Douglas là rõ ràng nhất, nhưng về mặt toán học hình như vẫn chưa đủ chặt chẽ… Chúng vậy mà lại tương đương. Thế thì tính sóng và tính hạt cũng tương đương sao? Lẽ nào giống như những gì Ngài Evans từng nói, hạt vi mô là những thứ mới mà chúng ta chưa thực sự hiểu, vậy nên không thể mô phỏng những khái niệm nguyên bản mà chỉ có thể mô tả từ các kết quả thực tế?”
Không phải là gã đã đọc hiểu được những luận án này, mà là tự thân bọn họ thừa nhận rằng vẫn còn thiếu một phương pháp toán học nghiêm ngặt để chứng minh chặt chẽ sự tương đương.
“Chắc thế.” Clark có phần ủ rũ nói, nhưng kể từ sau thí nghiệm nhiễu xạ electron, cậu đã bước đầu chấp nhận chuyện này và không còn quá bài xích nữa, thế là lại vui mừng reo lên: “Nếu chúng tương đương, chẳng phải mai này chúng ta chỉ cần nghiên cứu cơ học sóng, còn con quái vật toán học chết tiệt kia thì mặc kệ là được sao?”
“Phải đấy!” Nhiều pháp sư xung quanh đồng thanh đáp.
Clark bật cười rồi nhìn Onore nói: “Tháng trước cậu đoán giáo trình Tân Giả kim thuật sẽ lại thay đổi, tôi đã đáp là không thể. Nhưng giờ thì tôi chân thành muốn xin lỗi. Tôi sai rồi, tôi rất vui vì đã sai!”
“Đây là lần thứ mấy giáo trình Tân Giả kim thuật đổi mới rồi…” Onore dù rằng vui mừng nhưng cũng cảm thấy ngạt thở trước những đổi thay ập tới như cuồng phong bão táp. Dưới bối cảnh thời đại này, không nỗ lực, chăm chỉ sẽ đồng nghĩa với việc bị bỏ lại phía sau, không bao giờ bắt kịp được nữa.
Tranh thủ thời gian trước khi tiết học bắt đầu để tiếp tục lật đọc mấy cuốn tập san, mắt họ lại trợn to: “Giả thuyết về Mô hình Spin Electron?”
“Ừm. Nó giải thích rất rõ hiện tượng phân tách bất thường. Nhưng mà, nhưng mà tốc độ quay bề mặt lại gấp mười lần tốc độ ánh sáng. Thế này trái với Thuyết tương đối đặc biệt!”[note72987] Clark không đọc nội dung cụ thể mà chỉ tập trung vào phần kết quả.
Trong phòng học vang lên những âm thanh kinh ngạc y hệt nhau. Họ khó mà tưởng tượng được rằng một luận án như vậy lại có thể được xuất bản trên [Arcana], nơi vốn nổi tiếng về tính nghiêm ngặt. Tuy nhiên, khi đọc tiếp, họ lại phát hiện Annick và Sprint còn có một luận án khác, ở đó dùng cơ học ma trận để giải quyết vấn đề spin này, và kết quả thì không thể nghi ngờ gì nữa. Đồng thời, họ cũng nhận thấy Ngài Evans có viết một luận án trên phương diện cơ học ma trận về vấn đề spin. Bằng mô hình này, ngài đã dự đoán chuẩn xác rằng có một giá trị tính toán thực nghiệm nhất định là sai, qua đó khẳng định tính chính xác của spin từ một khía cạnh khác.[note72988]
Đương nhiên, ngài cũng giải thích sơ bộ vấn đề tốc độ quay bề mặt, giúp cho mọi người có thể không còn quá chống đối lý thuyết spin nữa.
Sở dĩ mô hình spin của Annick và Sprint không bị chất vấn quá gay gắt, một mặt là bởi họ đã nghe theo lời dặn của Lucien, trước khi có thể giải quyết bằng cơ học ma trận thì họ chỉ đệ trình để xét duyệt chứ không phát biểu công khai, chưa kể nó còn được luận án của Lucien nâng đỡ; mặt khác là do trọng tâm chú ý hiện tại của các Arcanist đều đặt cả vào cơ học sóng, thứ vừa ra đời đã tỏa hào quang rực rỡ.
“Nếu vậy thì bốn số lượng tử của Thuyết loại trừ Fernando[note72990] đều đã đủ.” Onore phát hiện, gần như mọi luận án trên các tập san trong vài tháng qua đều có thể được xếp hạng cao trên [Arcana] nếu là hơn mười năm về trước. Còn bây giờ, chúng hoặc là ở tít phía sau, hoặc là chỉ có thể được phát hành trên các tập san như [Ma Thuật] hay [Tự Nhiên].
Clark lại nhớ ra một chuyện khác: “Ngài Evans có hai luận án, một bài là về spin, một bài thì để bổ sung cho thống kê Chloe[note72991] lúc trước. Không có bài nào là về cơ học sóng cả. Điều này phải chăng…”
Nhớ lại những sự kiện đã qua, họ liền cảm thấy sự im lặng này tựa hồ đang chứa đựng một cơn cuồng phong bạo vũ đáng sợ. Tới khi Ngài Evans cho ra luận án về cơ học sóng, chẳng lẽ sẽ lại có một cơn bão đỏ trắng nữa ư?
“Giờ đã bước đầu chứng minh được rằng hai hệ thống Tân Giả kim thuật là tương đương rồi, chắc là sẽ không có gì hệ trọng đâu…” Onore tự lạc quan an ủi mình, sau đó hít một hơi thật sâu nói: “Tính đúng đắn của cơ học sóng là không có gì phải nghi ngờ nữa, cách giải thích hàm sóng cũng đã được Ngài Oliver đưa ra rồi. Xem ra giải Arcana Evans thứ hai nhất định sẽ được trao cho thành tựu này.”
“Hai ngài ấy cũng sẽ nhận được huy chương Mặt trăng Bạc và nhẫn Vương miện Holm.” Clark hâm mộ nói. “Nhưng Onore, cậu cảm khái cái gì vậy? Đây là thành tựu mà chỉ Grand Arcanist mới có được thôi!”
Onore lắc đầu: “Tôi cảm khái là vì ngài Annick và ngài Sprint. Giả thuyết về spin electron của họ đã bổ khuyết cho mô hình Tân Giả kim thuật hiện tại. Cho dù không nhận được giải Arcana Evans, họ chắc chắn vẫn sẽ nhận được Huy chương Mặt trăng Bạc và Vương miện Holm. Mà tuổi tác của họ thì lại gần bằng chúng ta…”
“Điều này thật sự…” Clark nói không nên lời. Tuổi tác gần nhau, nhưng đám người bọn cậu vẫn đang phải nỗ lực để trở thành pháp sư trung cấp ở Học viện Ma thuật Holt, trong khi họ thì đã trở thành Arcanist cũng như pháp sư trung cấp và có tiềm năng giành được vinh dự tối cao ở lĩnh vực của mình.
Ai bảo họ có một người thầy xịn cơ chứ… Cậu không thể không nghĩ vậy.
Sau khi lịch học một ngày kết thúc, Onore trở về ký túc xá, lấy sổ ghi chép ra rồi viết nhật ký ngày hôm nay:
“…Càng ngày mình càng cảm nhận được sự khẩn trương và tiết tấu phát triển nhanh chóng của arcana. Nó giống như thể những bí ẩn của thế giới bất thình lình trào dâng như hồng thủy, nhuộm cả thế giới arcana và ma thuật trong một lớp vàng son huy hoàng, khiến cho người ta ngay cả nhìn cũng nhìn không thấu… Ở trong một thời đại hoàng kim như này, một thời đại điên rồ như này, cho dù là một Arcanist hạng hai cũng có thể tạo ra thành tựu hạng nhất!”
“…Sự ra đời của cơ học sóng chính là viên đá quý lóa mắt nhất năm nay, và việc bước đầu chứng minh hai hệ thống Tân Giả kim thuật là tương đương tựa hồ đã tỏ rõ, rằng năm nay sẽ trôi qua một cách bình yên.”


5 Bình luận