• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Volume 4 [ĐÃ HOÀN THÀNH]

Chương 4.1

4 Bình luận - Độ dài: 1,872 từ - Cập nhật:

Nếu hỏi bất kỳ ai đó rằng “Hôm nay có sự kiện gì?”, đa số sẽ đáp: “Kỳ thi tổng hợp.” Chỉ một số ít biết sự thật ―― trong đó có cô nàng elf đang ôm bụng với khuôn mặt tái nhợt.

“Ughhh... Bụng ta đau quá...” Elise rên rỉ.

Elria xoa lưng cho cô. “Sẽ ổn thôi. Bọn em đã chuẩn bị đầy thuốc đau bụng đây rồi.”

“Nghe chẳng an ủi chút nào hết...!”

Tại địa điểm do Học viện Ma pháp Palmare chuẩn bị, các khách VIP và khán giả đang chờ xem diễn biến kỳ thi thông qua màn hình khổng lồ giữa đấu trường. Trong khi đó, nhóm của Reid và Elria đang tập trung tại phòng điều khiển ma cụ.

Alma cười khành khạch nhìn xuống cô nàng elf tội nghiệp. “Chúng ta đã chuẩn bị kỹ đến thế rồi mà cô vẫn còn run à? Cứ tin tưởng vào Bệ hạ đi!”

Elise ngước lên với ánh mắt bất mãn, “Ta không muốn nghe điều này từ người suýt không kịp hoàn thành ma pháp thức đâu. Tụi ta suýt nữa đã loại em ra khỏi kế hoạch vì mãi đến hai ngày trước mới nhận được hồi âm đấy!”

“Aha, thì...” Alma gãi đầu ngượng ngùng. “Thật ra Edward giỏi hơn tôi tưởng ―― nên tôi cứ mải mê thêm thắt chút này chút nọ... Đại loại thế. Mỗi tội xong phát là ngủ luôn nên không nhận được tin nhắn.”

Reid gật gù. “Vậy là anh ấy giúp được nhiều nhỉ?”

“Nhận xét thế là chưa đủ! Cậu ta không chỉ am hiểu chuyên môn mà còn biết cả lĩnh vực khác, chưa kể đến việc có thể phân tích ưu nhược điểm từng ý tưởng của tôi! Nhất định tôi sẽ lôi cậu ta về làm việc dưới trướng!”

“Tôi ủng hộ. Mọi người sẽ nhận ra tài năng của anh ấy khi làm việc dưới quyền pháp sư đặc cấp như cô. Là em trai, tôi không mong gì hơn ―― nhất là khi ổng từ bỏ ước mơ trở thành pháp sư vì tôi.”

“Hết sảy! Sắp có tay chân đắc lực để đẩy việc khó cho rồi!” Alma giơ cả hai tay lên trời cười tươi. Rõ ràng cô đã để mắt tới Edward, nên xem ra tương lai của anh hứa hẹn nhiều áp lực phết. “Dù sao thì, lễ khai mạc sắp bắt đầu, tôi phải đi đây. À, Bệ hạ này ―― tôi sẽ chuyển lời của mọi người đến ngài sau. Ngài cứ chờ đi!”

“Được. Bảo họ khi xong việc thì đi uống vài ly.”

“Rõ! Phần còn lại nhờ mọi người!”

Alma quay đi, một tay vẫy chào thong thả, tay kia vác rìu chiến lên vai. Lá cờ tung bay sau lưng, sắc trắng xanh dập dờn như sóng biển ―― biểu tượng của Quân đội Liên minh.

Elise nhìn cánh cửa đóng lại và thở dài, “May mà Alma kịp hoàn thành. Không nhiều người có thể đương đầu với quân Altein...”

“Đúng vậy,” Reid đồng tình. “Thứ chúng ta cần lúc này không phải sức mạnh thuần túy ―― mà là kỹ năng trường kỳ kháng chiến chống lại kẻ địch mà chúng ta không được phép tiêu diệt. Rất ít người đáp ứng được tiêu chí này.”

Trận chiến sắp tới không thể kết thúc bằng hủy diệt hoàn toàn. Ngược lại, đó chính là điều kiện thất bại ―― giết càng nhiều địch, nghi lễ của chúng càng sớm được kích hoạt. Dĩ nhiên, phe ta cũng không thể để bị tiêu diệt. Vì vậy, cần những chiến binh thiện chiến trong phòng ngự trường kỳ, cùng những xạ thủ ít có nguy cơ trúng đạn chống ma pháp.

“Bỏ qua Alma, ta thực sự không ngờ tới những thành viên khác trong đội,” Elise trầm ngâm.

“Cựu pháp sư, thậm chí cả các chủng tộc khác... Đúng là một mớ hỗn tạp.” Reid nhún vai. “Nhưng nhờ Elria, chúng ta đã thuyết phục được họ hợp tác. Giờ họ đều đã sẵn sàng. Không có vấn đề gì.”

Tiếng gõ cửa cắt ngang cuộc trò chuyện, theo sau là giọng nói khẽ, “Mình cảm nhận được... Đúng rồi, cánh cửa này phải kéo ra!”

“Lại sai rồi,” Reid gọi.

Mifuru rên rỉ, đẩy cửa bước vào với đôi tai cụp xuống. “Năm mươi phần trăm cơ hội mà vẫn lệch...”[note73054]

Reid nhướng mày. “Cô có nên ở đây không? Kỳ thi sắp bắt đầu rồi.”

“Hic... Xin thứ lỗi. Em định đến sớm hơn...” Gương mặt Mifuru đầy do dự, nhưng ánh mắt kiên định. “Ngài Reid, em đến đây... để gửi gắm đến ngài thứ này.” Cô đưa bức thư cho Reid bằng cả hai tay.

“Hmm? Cái gì đây?”

“Đ-Đây là… t-thư tình ạ!”

Reid chớp mắt. “Cái... gì cơ?”

“Em đã chắp bút viết ra tất cả tình cảm của mình,” Mifuru lẩm bẩm với gò má ửng hồng. “E-Em biết hành động này là không nên, và đã rất phân vân... Nhưng sẽ thật hèn nhát nếu bỏ cuộc sau tất cả sự ủng hộ em nhận được.” Mifuru quay sang Elria với nụ cười.

Reid nhìn qua lại hai người, sau một thoáng im lặng, gật đầu. “Được, vậy tôi xin nhận. Cảm ơn Mifuru.”

“E-Em sẽ luôn chấp nhận ngài ạ!” Cô gái thú nhân reo lên. “Dù một thiên niên kỷ đã qua, nhưng ngoại hình em vẫn như xưa, và em cũng sẵn sàng làm vợ bé của ngài sau khi thoái vị ạ!”

“Khoan đã, cô chưa nói gì về chuyện này,” Elria lập tức cắt ngang.

Nhưng cô gái tai cáo chỉ khúc khích cười. “Ngài đã hạ cảnh giác rồi, Elria-sama. Sự tự mãn đã hiện rõ từ khi ngài khuyến khích tôi tỏ tình. Xin hãy nhớ lấy ―― tôi là một con cáo già! Sự xảo quyệt của tôi không có biên giới, ngay cả khi tình địch của tôi đang đứng ngay đây!” Mifuru nheo mắt đầy tinh quái, ngón trỏ và giữa chạm vào ngón cái tạo thành hình con cáo.

Reid gượng cười nhìn qua lại giữa hai cô gái, càng tin chắc có chuyện xảy ra giữa họ tuần trước.

Cuối cùng, Mifuru quay lại với Reid, tay giơ vào khoảng không. “Và đây,” cô nói, “là món quà khác dành cho ngài.” Cô rút tay ra, để lộ thanh kiếm giống hệt người bạn đồng hành cùng Reid ngàn năm trước. Lưỡi kiếm sắc bén không một vết xước. “Em đã rót ma lực và lời cầu nguyện vào thanh kiếm này suốt một nghìn năm qua. Ban đầu nó được tạo ra để tượng trưng cho Thần Chiến Thắng, vị cứu tinh của lục địa... nhưng có lẽ định mệnh dành nó cho sự trở lại của ngài.”

Reid từng nghe về những thanh Ma Kiếm và thần khí của Legnare được rèn giũa bằng ma lực ―― đầu tiên bởi người thợ rèn, sau đó bởi chủ nhân của chúng. Qua năm tháng, lưỡi kiếm sẽ có những đặc tính độc nhất và thậm chí trở nên bất khả xâm phạm.

Tuy nhiên, anh cũng biết rằng tặng vũ khí chứa đựng ma lực của mình mang một ý nghĩa đặc biệt. Elria có lẽ không biết điều này... nhưng Mifuru, đang mỉm cười dịu dàng trước mặt anh, hẳn phải hiểu.

“Ngài có nhận lấy không ạ?”

Reid đáp lại bằng nụ cười khi nhận thanh kiếm. “Tôi rất vinh hạnh.”

Gò má Mifuru ửng hồng vì vui sướng. “Nó chứa đầy ma lực và tình yêu của em đó ạ!”

udUIL6ck_o.jpg

Elria phồng má nhìn qua lại giữa hai người. “T-Tôi cũng tặng kiếm cho Reid đấy nhé...!”

“Ồ? Nhưng có ma lực ngàn năm không? Của tôi còn được rèn bằng kỹ thuật bí truyền, có thể chịu được sức mạnh khủng khiếp của Reid-sama ―― vũ khí độc nhất vô nhị!”

Elria bĩu môi quay sang Reid. “Reid, anh có hứng thú với song kiếm không?”

“Song trường kiếm à?” Reid nhún vai. “Được, sao không nhỉ?”

“Tốt. Vậy em sẽ tạo một thanh kiếm mới cho anh.” Elria gật đầu liên tục, ánh mắt bùng lên ngọn lửa cạnh tranh. Có vẻ Reid sắp phải tập song kiếm trong tương lai gần rồi. [note73057]

“Vậy thưa mọi người ―― nhiệm vụ gọi tôi,” Mifuru cúi chào thanh lịch. “Đế chủ Legnare phải tham dự lễ khai mạc, nên tôi xin lui. Cầu chúc cho kế hoạch thành công mỹ mãn.” Nói rồi, cô quay đi. Trước khi cửa đóng, họ thấy Totori bước theo sau ―― hẳn cô đã đợi ngoài suốt đó giờ.

Reid nhìn thanh kiếm mới và thở dài. “Quà tặng hoành tráng quá...”

“Vâng... Nhưng đây là thứ anh cần,” Elria thì thầm với vẻ mặt đắng cay. “Anh không thể chiến đấu tay không với kẻ địch vũ trang... nhất là khi mọi thứ sẽ phụ thuộc vào anh lúc cuối.”

Tên đàn ông tóc trắng họ gặp dưới lòng đất cũng là Anh hùng với sức mạnh ngang ngửa Reid. Dù là Anh hùng mới, hắn lại hiểu rõ sức mạnh này. Ngược lại, Reid có kinh nghiệm hàng thập kỷ nhưng hiểu biết về nó lại ít ỏi.

Reid nheo mắt. “Nhưng cuối cùng... phải là anh đối mặt với hắn.”

Chỉ Anh hùng mới có thể chiến đấu với Anh hùng. Reid hiểu rõ ý nghĩa của danh hiệu này, nên không thể giao nhiệm vụ cho bất kỳ ai khác. Càng suy nghĩ, mắt anh càng nheo lại, nhưng nhanh chóng bị kéo về hiện thực khi cảm nhận được bàn tay nhỏ nhắn xoa đầu mình

Reid nhìn xuống Elria chớp mắt. “Gì thế?”

“Bùa may mắn,” cô thì thầm. “Anh chắc chắn sẽ thắng, nên em thưởng trước.”

“Haha, vậy sao?”

“Vâng. Vì đã được thưởng rồi, nên anh nhất định phải thắng.” Elria rút tay về, nhưng ánh mắt nồng nhiệt vẫn dán chặt vào Reid. “Anh không được thua bất kỳ ai ngoài em.”

Reid nở nụ cười tươi khi xoa đầu cô đáp lễ. “Tuyệt, vì anh chưa bao giờ định thua.”

“Sao em cũng được xoa đầu?” Elria lẩm bẩm.

“Em tự nói còn gì? Để em may mắn.”

“Đúng ha, có lý.”

“Này...” Elise càu nhàu. “Quên rằng ta vẫn đang ở đây để phải chứng kiến cảnh tán tỉnh trong thế giới riêng của hai đứa à?”

““Chúng em/tôi không tán tỉnh,”” hai người đồng thanh.

Elise thở dài. “Vẫn trước sau như một nhỉ.”

Reid nhẹ nhàng đứng lên. “Duy trì thói quen trước trận chiến là điều đặc biệt quan trọng,” anh nói với nụ cười bạo dạn. “Vì nó nhắc nhở chúng tôi về cuộc sống bình thường quý giá mà mình đang chiến đấu để bảo vệ.”

“Kỳ thi tổng hợp lần thứ nhất năm nay xin được chính thức bắt đầu!”

Cuối cùng, giọng nói của người dẫn chương trình vang khắp đấu trường, giương cao ngọn cờ cho cuộc chiến thầm lặng chống lại quân đội Altein.

Ghi chú

[Lên trên]
first time?
first time?
[Lên trên]
St*rb*rst Str*am à
St*rb*rst Str*am à
Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

Ozu
Tai sao lai ko 2 tay 2 em nhi, gia dinh 2 con vo, chong hanh phuc
Tksssss
Xem thêm
TRANS
Bảo rồi, trên 0% dưới 100% thì tất cả đều là 50/50 hết, không có ngoại lệ 🐸
Xem thêm
Chap sau mà lấy song kiếm ra chém đạn của Altein nữa là chuẩn bài :)
Xem thêm