• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Volume 4 [ĐÃ HOÀN THÀNH]

Chương 4.5

4 Bình luận - Độ dài: 1,911 từ - Cập nhật:

Vài phút trước, Bộ chỉ huy đã ra lệnh cho Đội 2 tầm nhiệt khu vực xung quanh, và Viktor, chỉ huy trưởng, vui vẻ tuân thủ. Dù công nghệ ở dòng thời gian này thua xa thế giới chúng, cư dân bản địa vẫn phát triển một số công nghệ che giấu và phát hiện ma lực, chắc chắn do tập trung quá mức vào ma pháp. Dù không đủ tinh vi để qua mặt người Altein, đề phòng vẫn hơn, và tầm nhiệt là cách chắc chắn nhất để không bỏ sót bất kỳ mục tiêu nào.

Tầm nhiệt ―― hay xác định vị trí qua thân nhiệt ―― chỉ là một trong vô số di sản mà Hiền nhân để lại cho thế giới họ từ ngàn xưa. Tương tự, nghiên cứu của Hiền nhân cùng máy móc của Altein đã hợp nhất tạo thành nền tảng cho thiết bị ma pháp ở thế giới chúng, một thứ công nghệ tương đồng với “ma cụ” ở thế giới này, nhưng con người ở đây hoàn toàn không biết đến chúng. Kẻ địch có thể nghe thoáng qua nếu Wallus Caldwen hiện diện, nhưng điều đó không có nghĩa chúng có thể làm gì. Dù là tầm nhiệt hay kỹ thuật ngụy trang của Đội 1, dòng thời gian này đơn giản là thua kém về mặt công nghệ.

Tiếc thay, lợi thế rõ ràng đó lại trở thành mầm mống của sự tự mãn.

“Không phát hiện phản ứng nhiệt. Tầm nhìn vẫn hạn chế, nhưng chúng tôi sẽ tiến đến vị trí mục tiêu,” Viktor báo cáo với Bộ chỉ huy trước khi quay sang thuộc hạ. “Tiếp tục hành quân. Duy trì tầm nhiệt định kỳ và liên tục quét môi trường xung quanh. Phải đến được vị trí chỉ định trước khi ――”

Ding...

Tiếng chuông trong vắt vang lên xuyên qua làn khói mù mịt, và thế giới xung quanh bỗng chốc biến dạng.

“Cái gì?! Chuyện gì đang xảy ra?!”

“T-Tôi không biết, thưa ngài! Tiên phong vấp phải thứ gì đó, rồi đột nhiên khói tan biến và chúng ta dường như bị dịch chuyển...!”

“Không...” Viktor nheo mắt. “Đây không phải dịch chuyển… chúng ta đã rơi vào một không gian bằng ma pháp.”

Đá nhô lên khắp nơi, giống hệt thung lũng chúng vừa đi qua, nhưng có một thứ mới mọc lên quá rõ ràng: những bức tường đá sừng sững vây quanh như nhà tù.

“Ara, ara,” giọng nữ vang lên đầy mỉa mai. “Khách quý cuối cùng cũng tới rồi.”

Đám binh lính ngửa cổ nhìn lên ―― và ngay trên tảng đá khổng lồ kia, một người phụ nữ với ánh mắt lạnh như mái tóc bạc đang ngồi thư thái. Chiếc quạt trong tay cô xoay nhẹ nhàng cùng tiếng thở dài. “Suýt nữa ta đã tưởng đây là trò đùa. Xem ra sức ảnh hưởng của cô Kyla lớn quá… Mà thôi, xem ra đã đến lúc làm việc thật rồi.”

Viktor lập tức quay lại và ra lệnh, “Con đàn bà đó là pháp sư! Tiêu diệt ả ngay!”

Thuộc hạ của hắn nhanh chóng phản ứng, nhưng chưa kịp rút súng thì tất cả đã loạng choạng ngã nhào ―― đương nhiên không phải do hậu đậu.

“M-Mặt đất, đang...!”

“Ma pháp ấn định! Chúng thi triển nó lên mặt đất!”

Viktor cùng đồng đội vật lộn khi chìm dần vào nền đất như đầm lầy. Trên cao, người phụ nữ tóc bạc mở quạt, mỉm cười hài lòng trước cảnh tượng. “Thất vọng quá đi. Không biết có cần tới hiện diện của ta không nữa?”

“Vô hiệu hoá nó! Xóa bỏ ma pháp ngay cho ta!” Viktor gầm lên.

“Chúng tôi đã thử rồi, thưa ngài! Cả ma pháp lẫn ma cụ đều vô hiệu!”

“Vô lý! Dòng thời gian này không thể có kỹ năng hay công nghệ vô hiệu hóa được ma pháp của chúng ta!”

Wallus Caldwen có thể giúp đỡ, nhưng không kỹ sư nào ở đây đủ giỏi để sao chép công nghệ của chúng. Dù vậy, không thể phủ nhận thực tế trước mắt.

“Ara, hiệu quả quá,” người phụ nữ thủ thỉ. “Nhỏ con thật đấy, nhưng xem ra cô ấy làm hiệu trưởng cũng không phải không có lý do.” Nụ cười thư thái nở trên môi khi bà thốt lên: “Giờ thì, trói chúng lại và đóng đinh lên.

Với chiếc quạt vung lên, mặt đất biến dạng như có ý thức. Nó quấn lấy tay đám binh lính, và với chân vẫn kẹt trong đất, Đội 2 của Viktor bị giam giữ hoàn toàn.

Viktor có thể nhận ra rằng đối phương đã sử dụng ma pháp ấn định, nhưng cùng lúc đó hắn không thể không kinh ngạc trước mức độ thông thạo của cô. Hoá bùn mặt đất là một chuyện, nhưng để nó thực hiện những cử động như vậy đòi hỏi những ma pháp thức vô cùng phức tạp và khả năng điều khiển ma lực tuyệt đối chính xác ―― và kẻ địch thi triển nó lên cả một binh đoàn chỉ bằng một mệnh lệnh.

Viktor nghiến răng, “Thứ pháp sư lỗi thời mà dám...!”

Sau khi lính của chúng bị đánh bại trong sa mạc, chúgn đã điều tra mọi mối đe dọa tiềm tàng. Những kẻ tự xưng là “pháp sư đặc cấp” ở dòng thời gian này có vẻ khá mạnh, nên lệnh được ban ra là dùng số lượng áp đảo khi giao chiến.

Tuy nhiên, người phụ nữ này không hề xuất hiện trong báo cáo.

“‘Lỗi thời’ sao? Xúc phạm quá. Trông ta thế này thôi, chứ trước khi sinh con, ta cũng từng chiến đấu nơi tiền tuyến và được ca tụng là ‘Phù Thuỷ mang dòng máu Hiền Nhân’ đấy.”

Hiền Nhân ở dòng thời gian này là Elria Caldwen. Vậy nếu người phụ nữ này mang cùng dòng máu...

“Chẳng lẽ Alicia Caldwen, cựu pháp sư đặc cấp, không đáng lọt vào mắt các quý ông đây sao?” Môi bà cong lên thành nụ cười thách thức. “Nhưng mà, chế nhạo kẻ bị phong ấn ma pháp cũng không hay. Việc này có lẽ vừa vặn cho một kẻ về hưu như ta.”

Alicia nhún vai, nghiêng đầu đầy thư thái: “Giờ thì, làm gì cho đỡ chán trong lúc canh gác nhỉ? À, phải rồi. Ta vẫn chưa chuẩn bị bài thuyết giảng cho anh con rể dám lôi mẹ vợ vào chuyện này...” [note73056]

Viktor nghiến răng trước vẻ mặt thư thái của đối phương khi cố giật cánh tay thoát khỏi xiềng xích.

“Ta khuyên quý ngài đừng làm thế,” Alicia nói. “Đứt tay đứt chân thì phiền phức lắm.”

Viktor khinh bỉ, “Ngươi nghĩ ta quan tâm đến một hai cánh tay sao?”

Tứ chi có ra gì, chúng vẫn có nhiệm vụ phải hoàn thành ―― và chết trong không gian này đồng nghĩa với thất bại hoàn toàn. Nhưng chúng vẫn còn đường lui. Hắn và thuộc hạ có thể từ từ làm kiệt quệ Alicia, và một khi giết được ả, không gian này sẽ sụp đổ và giải phóng những kẻ còn sống. Sau đó, chúng có thể giải cứu đồng minh và tiếp tục chiến dịch.

Nếu làm vậy có thể cứu người dân thế giới chúng, thì...

“Không cái chết nào vinh quang hơn,” Viktor tuyên bố với nụ cười cuồng tín.

Alicia thở dài, “Ta tán thưởng quyết tâm của các ngài. Ta cũng sẵn sàng hi sinh vì con gái yêu quý, nên mới đứng đây. Dĩ nhiên, bỏ qua sự thật là con bé mạnh hơn ta nhiều...”

Khoảnh khắc Alicia phân tâm ―― Viktor không bỏ lỡ. Hắn giật thoát xiềng xích và lao như chớp tới cô.

Binh lính Altein không bất lực khi mất ma pháp nhờ huấn luyện khắc nghiệt. Ở thế giới tàn lụi của chúng, thân thể con người không còn là thứ đáng trân trọng. Để sinh tồn, chúng thậm chí phải dùng cả thuốc kích thích tăng trưởng cơ bắp. Những kẻ sống trong thế giới hòa bình này sẽ không bao giờ hiểu.

“Chết điiiiiiiiii!!!” Viktor gầm lên, rút dao đâm thẳng vào Alicia ――

Keng!

Lưỡi dao chạm phải vật cứng tạo ra âm thanh vang vọng. Viktor kinh ngạc ngước lên và thấy một bóng đen khổng lồ ―― một hình nhân mặc giáp ―― đứng chắn trước. Là người sao? Hắn không biết. Hắn không cảm nhận được sự sống, và qua khe mũ giáp chỉ thấy đá tảng.

Chỉ khi đó hắn mới nhận ra đây cũng là tạo vật từ ma pháp của Alicia ―― một con rối đá.

“Galleon,” người phụ nữ gọi, ánh mắt lướt qua bộ giáp. “Đánh hắn ngất đi giúp em.”

Ngay lập tức, vô số quả đấm sắt trút xuống mặt Viktor. Những cú đánh mạnh đến mức hắn không kịp kêu la.

“Đáng lẽ đừng cởi trói cho hắn, Alicia,” con rối đá tên Galleon khẽ trách.

“Nhưng trông hắn sắp tự xé tay mình rồi. Bọn trẻ dặn phải giữ chúng sống mà.”

“Em có thể bị thương đấy. Trái tim anh gần như đã ngừng đập.”

“Em biết là anh sẽ bảo vệ em mà.”

“Tất nhiên. Đó là trách nhiệm của người chồng.”

Alicia thở dài, “Thật kỳ lạ, giọng anh luôn vừa đủ nghe khi dùng ma pháp.”

“Con rối đá của em quả là tuyệt tác, nhưng giọng anh bị bé đi mỗi khi nhập vào nó, nên bình thường anh phải nói to hơn để bù lại.”

“Không phải nên nói to hơn khi nhập vào nó sao?”

Cuộc trò chuyện giữa Alicia và con rối đá văng vẳng bên tai Viktor khi ý thức hắn dần mờ đi.

“Làm anh nhớ lại... Đã lâu lắm rồi anh chưa dùng ma pháp để chiến đấu,” con rối đá trầm ngâm. “Từ khi em giải ngũ, anh hiếm khi có dịp nào.”

“Phải ha. Không có em, anh chỉ dùng được ma pháp cơ bản, nhưng vẫn giữ được danh hiệu pháp sư hạng nhất. Rất đáng nể đấy, anh yêu.”

“Anh chỉ làm được vậy nhờ có em, nên anh đã luôn cố gắng ―― để có thể đứng ngang hàng với em với tư cách là một người chồng.”

“Chà, em cũng chẳng phàn nàn gì. Chúng ta bên nhau từ thuở nhỏ, và anh là người duy nhất chịu đựng được ma pháp ấn định của em... Anh thậm chí còn theo em khi em trở thành pháp sư đặc cấp.”

Con rối đá cười khà khà, “Anh phải nỗ lực để người anh yêu không chán anh chứ.”

Alicia hơi nhíu mày, quay đi thì thầm, “Chắc đó cũng là lý do em quyết định ở bên anh,”

Không khí quanh hai người vô cùng nhẹ nhàng và ấm áp, tương phản hoàn toàn với sự tuyệt vọng giận dữ của những binh lính đang giãy giụa bên dưới và gương mặt máu me be bét của chỉ huy chúng đang co giật dưới chân Alicia.

Khi thị lực dần mờ đi thành một màu đen kịt, Viktor chỉ còn một câu hỏi,

Ta đang nghe cái quái gì thế này?

Và thế là, mọi thứ chìm vào bóng tối.

Ghi chú

[Lên trên]
Ra đường em nể mỗi anh Reid ạ
Ra đường em nể mỗi anh Reid ạ
Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

Bị ăn đấm vẫn phải ăn cả cơm tró 😂
Xem thêm
Ozu
Tkssss
Xem thêm
Ozu
Chap 4.5 du hành tgian r ak thớt
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
nhầm tí j căng 😅
Xem thêm