• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web novel

Chương 10: sức nặng của một anh hùng(1)

5 Bình luận - Độ dài: 2,331 từ - Cập nhật:

10— Sức nặng của một anh hùng(1)

“Mọi người đừng kinh ngạc quá nhé! Hôm nay, chúng ta có một vị khách không thể tưởng tượng nổi đến thăm!”

Một chương trình tạp kỹ trên đất liền. Khi một phân đoạn kết thúc, người dẫn chương trình thu hút sự chú ý của mọi người để chuyển sang phân đoạn tiếp theo.

“Bây giờ, để tôi giới thiệu! Ngôi sao đang lên của thời điểm này! Arna Kristin Dotir từ Học viện Quân sự Han-yul!”

Người dẫn chương trình chính đưa tay về phía xa.

Wao wao─!

Tiếng reo hò phấn khích vang lên khắp trường quay khi một cô gái trẻ bước lên sân khấu.

Khuôn mặt cô được trang điểm đậm hơn bình thường, mái tóc được uốn xoăn cầu kỳ và cô đeo những phụ kiện tóc lộng lẫy.

Cô gái tóc vàng được trang điểm tươi cười khi nhìn về phía camera.

"Xin chào. Tôi là Arna Kristin Dotir, đến từ Khoa Chiến đấu của Học viện Quân sự Han-yul."

Clap,clap,clap.

Như một hiệu lệnh, toàn thể khán giả đã vỗ tay thật to.

Người dẫn chương trình tiếp tục.

“Ồ. Tiếng Hàn của bạn trôi chảy thật đấy. Tôi nghe nói bạn  đến từ Iceland, đúng không, thưa cô Arna?”

“Vâng, đúng vậy. Nhưng thực tế là tôi đã dành nhiều thời gian hơn ở Hàn Quốc.”

“À, vậy sao? Vậy thì có lẽ bạn đã từng học ở học viện hồi còn trẻ đúng không?”

“Đúng vậy, tôi đã dành toàn bộ thời gian mình ở Hàn Quốc.”

Waaah─

Khán giả đều bày tỏ sự ngưỡng mộ.

Sau đó, người dẫn chương trình bắt đầu đọc kịch bản.

“Vậy, có lý do cụ thể nào khiến bạn quyết định sống ở Hàn Quốc sau khi rời quê hương Iceland không?”

“….”

Trong bất kỳ chương trình nào cô ấy xuất hiện, câu hỏi này luôn xuất hiện. Đó gần như là một câu hỏi cố định.

Với vẻ mặt nghiêm túc thường thấy, Arna nhìn thẳng vào camera chính.

“Lý do tôi rời bỏ quê hương và đến Hàn Quốc chủ yếu là do ảnh hưởng của người hùng thế giới một thời, Kang Yuri.”

Ồ ồ ─!

Khi cái tên “Kang Yuri” được nhắc đến, tất cả khán giả đều lắng nghe.

Người thức tỉnh hạng S đầu tiên trên thế giới, là niềm tự hào không chỉ của Hàn Quốc mà còn của toàn thế giới.

Trong thế giới nguy hiểm này tràn ngập Quái vật và Quái vật cấp thấp, Kang Yuri đã trở thành niềm hy vọng cho mọi người.

“Ồ, cái tên này thật hoài niệm! Kang Yuri thực sự là một Thợ săn phi thường. Vậy, Kang Yuri đã ảnh hưởng đến bạn như thế nào?”

“Tôi đã có một cuộc gặp gỡ nhỏ với Kang Yuri cách đây rất lâu. Cụ thể là khi tôi còn bé

và sống ở Iceland.”

15 năm trước, Quái vật hạng A đã làm rung chuyển cả Iceland, nơi Arna mất gia đình, và anh hùng thế giới Kang Yuri đã xuất hiện một cách kỳ diệu và đánh bại Quái vật.

Arna kể lại mọi chi tiết trong quá khứ của mình mà không bỏ sót một chi tiết nào.

“Tôi được cứu là nhờ Kang Yuri. Ngay cả trong nỗi tuyệt vọng vì mất đi gia đình, tôi vẫn có thể có được một tia hy vọng.”

Đây không phải là câu thoại có kịch bản cho chương trình phát sóng. Nó cũng không phải là lời nói suông để nâng cao danh tiếng của Kang Yuri hay đất nước Hàn Quốc.

Sự tôn trọng mà Arna dành cho Kang Yuri là chân thành. Tình cảm chân thành đó vẫn không thay đổi, ngay cả khi cô đã trưởng thành.

Kang Yuri không chỉ là một giấc mơ hay một đối tượng ngưỡng mộ của Arna. Mà là một hình mẫu lý tưởng đối với cô.

“Vì vậy, tôi đã đến đất nước này, Hàn Quốc. Để trở thành một anh hùng như Kang Yuri, và trở thành hy vọng cho tất cả mọi người.”

*

– Tôi mới nghe nói gần đây bạn đã đối mặt với một con Quái vật đột biến! Bạn đã một mình đánh bại Quái vật biến thể đó, đúng như mong đợi từ anh hùng Arna!

– Một mình tôi? Không, đó là hiểu lầm. Lúc đó, tôi nhận được sự giúp đỡ từ một học viên khác trong Sư đoàn Chiến đấu…

– Đủ rồi! Cảm ơn bạn đã chia sẻ câu chuyện tuyệt vời của mình, Arna. Chúng ta hãy xem một video ngắn trước khi tiếp tục nhé!

"Nhìn lớp trang điểm như cái bánh kem của cổ kìa."

Bệnh viện giảng dạy của Học viện quân sự Han-yul, phòng riêng.

Tôi đang ngồi trên giường bệnh, nhàn nhã xem một chương trình tạp kỹ.

Tách.

Với lon bia 500ml trên tay.

Kétttt—

Nhưng điều đó không kéo dài lâu. Ngay khi tôi mở lon bia, cánh cửa phòng mở ra.

Một nữ sinh với mái tóc dài màu xanh nước biển được buộc gọn gàng bằng lưới trùm đầu, là thiên thần bảo hộ của phòng cấp cứu Choi Soo-eun, bước vào.

"Cậu đang làm gì thế…?"

Choi Soo-eun cau mày ngay khi bước vào và nhận thấy lon bia trong tay tôi.

“Ờ-um….”

Nhân tiện, việc uống bia,rượu trong thời gian nằm viện là bị cấm. Nếu bị phát hiện, có khả năng bị buộc xuất viện tùy thuộc vào tình hình.

Và bị bắt gặp vào thời điểm này… Tôi thậm chí còn chưa nhấp một ngụm nào.

Trước tiên, tôi xin đưa ra một lời bào chữa.

“Cái này là do một người bạn tặng cho tớ.”

“Cậu làm gì có bạn bè.”

“…”

Tại sao phải xát muối vào vết thương này? Chỉ một câu, tôi đã không nói nên lời.

Liệu việc một y tá đối xử với tôi như thế này có trái với đạo đức không? Điều gì đã xảy ra với tình yêu thương nồng ấm và tinh thần phục vụ?

“Cậu uống thứ đó chưa đấy?”

“Không, tớ vừa mới khui nó ra thôi.”

“Vậy thì cho tớ mượn một lát nhé.”

Ừng ực, ừng ực.

Choi Soo-eun giật lấy lon bia tôi vừa mua và bắt đầu uống.

Uống rượu trong khi làm việc—cô ấy có thể được coi là tệ hơn tôi theo một cách nào đó. Chiếc băng đô chữ thập đỏ trên cánh tay cô ấy có cảm giác đặc biệt không phù hợp vào lúc này cho lắm.

“Khàa, cuối cùng thì tớ cũng cảm thấy mình đang sống hơn một chút.”

“Cậu sẽ ổn không đấy? Người cậu sẽ có mùi bia.”

“Tớ chỉ cần nói dối rằng mình đã sử dụng Listerine là ổn.”[note71967]

Thực ra, vì đã là đêm muộn nên sẽ không có chuyện gì lớn xảy ra. Không có bài giảng nào và cũng không phải trong giờ làm việc thông thường.

“Vậy, điều gì khiến cậu tới đây vào lúc muộn như này?”

“Tớ đến đây là để kiểm tra các dấu hiệu sinh tồn của cậu.”

Choi Soo-eun lấy ra một chiếc nhiệt kế từ xe đẩy y tế mà cô mang theo.

Bụp.

Cô ấy nhét nhiệt kế vào ống tai tôi—nó rất đau.

“Bao nhiêu độ?”

“41 độ.”

"Thật luôn?"

“Xạo á. Nhiệt độ là 37 độ.”

Cô nàng này dám lừa dối bệnh nhân luôn sao? Không một chút ý thức đạo đức nghề nghiệp nào có thể tìm thấy ở cô nàng với tư cách là một y tá.

Cô gái này thậm chí còn đọc Lời cam kết của Nightingale tại hội trường lớn. Khoa Y thực sự đang đào tạo ra một số nhân vật thú vị.[note71968]

“Tớ không cư xử như vậy với tất cả mọi người đâu. Tớ có những giới hạn mà tớ phải tuân theo khi sống cuộc sống của mình.”

“Đối với một người xuất hiện trên các diễn đàn cộng đồng đầy rẫy những bình luận thù ghét thì quả là ấn tượng đấy.”

Một ứng dụng cộng đồng phổ biến được học viên Học viện Quân sự Han-yul sử dụng, Every Hunter.

Nếu bạn xem kỹ các bài đăng thịnh hành, bạn sẽ thấy tên cô ấy xuất hiện nhiều lần. Choi Soo-eun đến từ Khoa Y.

Tất cả các bài đăng liên quan đến cô ấy đều đầy rẫy những lời chỉ trích—những lời cáo buộc về việc cô ấy thiếu quan tâm, thiếu lòng trắc ẩn, chỉ dựa vào mối quan hệ của cha mình, v.v. Không có gì ngoài sự vu khống.

“Như thể chính cậu không phải là chủ đề thịnh hành vậy.”

Nhân tiện, tôi cũng thường xuyên theo dõi những bài đăng thịnh hành này.

Chủ yếu là để đăng meme tôi bị Arna đánh.

“Đừng xếp chúng ta vào cùng một loại. Tớ đang bị chế giễu, chứ không phải bị nguyền rủa như cậu.”

“À, được thôi… Vậy thì chắc hẳn cậu hạnh phúc lắm ha…”

Với một tiếng thở dài, Choi Soo-eun thả mình xuống mép giường.

Cái gì thế này? Không được cho phép mà dám ngồi trên giường của người khác sao?

Cô ấy học phép lịch sự này ở đâu thế?

À, khoan nha. Đó là giường bệnh mà, không phải giường của tôi. Vậy nên, chấp nhận được.

“Này, tớ có một câu hỏi cho cậu.”

“Hỏi chuyện gì thế?”

Cô ấy có thể đang hỏi gì? Chỉ từ biểu cảm của cô ấy, thật khó để biết. Khuôn mặt cô ấy không biểu lộ tí cảm xúc nào.

"Cậu…"

Đột nhiên, ánh mắt của Choi Soo-eun hướng về phía TV.

Trên màn hình, cuộc phỏng vấn trước đây của Arna đang được phát.

“Có phải cậu… thích Arna không?”

“…”

Đây là loại câu hỏi vô tri gì vậy? Rằng tôi thích Arna? Có thể có sự hiểu lầm nào đã dẫn cô ấy đến kết luận này?

Trên thực tế, chẳng phải sẽ bình thường hơn nếu cô ấy hỏi tôi có ghét Arna không?

Tôi luôn là kẻ phản diện hạng ba gây rắc rối cho Arna.

Để tôi trả lời câu hỏi của cô ấy trước.

“Tôi không thích cô ấy.”

"Real không?"

“Tại sao cậu lại nghĩ là tớ thích cô ấy?”

Lần này, tôi muốn hỏi lại—điều gì khiến cô ấy thấy tôi thích Arna?

“…”

Choi Soo-eun không thể đưa ra câu trả lời chính xác cho câu hỏi của tôi. Khuôn mặt cô ấy hơi phức tạp. Bản thân cô ấy có vẻ không chắc chắn.

“Cậu ghen à?”

“Hả…?”

“Trong tình huống này, đó là câu trả lời khả thi duy nhất, phải không?”

Khi tạo ra nhân vật Shin Yoon-seong, tôi đã thiết lập mối quan hệ không chỉ với Arna mà còn với các nhân vật khác.

Người đáng chú ý nhất trong số đó chính là Choi Soo-eun.

Shin Yoon-seong từ lâu đã thầm ấp ủ tình yêu đơn phương với Choi Soo-eun, nhưng cô chưa bao giờ mở lòng với anh, dù chỉ một chút.

Nói cách khác, mối quan hệ của họ có vấn đề về mặt lãng mạn .

Tất nhiên, họ vừa mới giải quyết xong mối quan hệ của mình.

Vì không còn lý do gì để níu kéo Choi Soo-eun nữa nên anh quyết định từ bỏ cô một cách sạch sẽ.

Nhưng kết quả là một tình huống ngoài ý muốn đã xảy ra.

Lần này, Choi Soo-eun là người cố gắng hiểu cảm xúc của anh, trong khi trước đây cô chưa bao giờ tỏ ra hứng thú.

Đây có phải là ghen tị không?

“Ghen tị… có lẽ là không đâu.”

"Không?"

“Được, tôi có thể chứng minh.”

Choi Soo-eun từ từ trượt lại gần hơn, mông cô ấy nhích dần về phía tôi.

“…”

“…”

Khoảng cách rất gần, mũi chúng tôi gần như chạm vào nhau. Tất cả những gì chúng tôi có thể làm là nhìn chằm chằm vào đôi mắt thờ ơ của nhau với khuôn mặt vô cảm.

Sau đó…

Vù vù—

Choi Soo-eun dang rộng cánh tay và quấn quanh vai tôi. Mùi rượu và hương việt quất ngọt ngào hòa quyện vào mũi tôi.

“Thấy chưa? Chắc chắn không phải ghen tị. Không có nhịp tim đập nào cả.”

Cho đến lúc đó, Choi Soo-eun ôm tôi, cơ thể cô ấy không hề run rẩy. Giọng nói của cô ấy không hề run rẩy. Cũng không có sự thay đổi nào đáng chú ý trong hơi thở của cô ấy.

Tôi cũng không khác gì. Nhịp tim của tôi vẫn như vậy. Tôi cũng không cảm thấy nhiệt độ cơ thể tăng lên. Nếu tôi đo nhiệt độ của mình bây giờ, có lẽ vẫn là 37 độ.

Cuối cùng, không ai trong chúng tôi cảm thấy có cảm xúc gì với nhau. Chúng tôi không thể tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của tình cảm lãng mạn hay khao khát dành cho nhau.

Chúng tôi cũng giống như bao người lạ khác.

Kéttt—

“Chào….”

Khi chúng tôi lặng lẽ ôm nhau, cánh cửa phòng mở ra. Một vị khách đã đến.

“Hả…?”

Người ở cửa là một cô gái tóc vàng, Arna Kristin Dotir, người vừa mới xuất hiện trên TV cách đây ít phút.

“Kyaaaaahh…! Tôi thực sự, thực sự xin lỗi…! Tôi không nên thô lỗ bước vào…”

Arna lấy cả hai tay che mặt và chạy ra khỏi phòng.

Làm sao cô ấy có thể bỏ chạy như vậy chỉ vì nhìn thấy một người đàn ông và một người phụ nữ đang ôm nhau?

Arna không phải là người nước ngoài sao?

Thái độ cởi mở kiểu Mỹ mà cô ấy được cho là có ở đâu rồi?

Ghi chú

[Lên trên]
Nước súc miệng Uploaded Image
Nước súc miệng Uploaded Image
[Lên trên]
12 tháng 5 năm 1820 – 13 tháng 8 năm 1910) là một nhà cải cách xã hội, nhà thống kê học người Anh và là nhà sáng lập của ngành điều dưỡng hiện đại. Nightingale trở nên nổi tiếng với vai trò người quản lý và huấn luyện đội ngũ y tá phục vụ trong Chiến tranh Krym, tại đó bà đã tổ chức công tác chăm sóc thương binh ở Constantinopolis.[3] Bà đã góp phần mang đến sự ủng hộ và công nhận cho công việc điều dưỡng và trở thành một biểu tượng quan trọng của thời kỳ Victoria, đặc biệt là với hình ảnh nổi tiếng "Người phụ nữ với cây đèn" đến chăm sóc những người lính bị thương vào ban đêm. Uploaded Image
12 tháng 5 năm 1820 – 13 tháng 8 năm 1910) là một nhà cải cách xã hội, nhà thống kê học người Anh và là nhà sáng lập của ngành điều dưỡng hiện đại. Nightingale trở nên nổi tiếng với vai trò người quản lý và huấn luyện đội ngũ y tá phục vụ trong Chiến tranh Krym, tại đó bà đã tổ chức công tác chăm sóc thương binh ở Constantinopolis.[3] Bà đã góp phần mang đến sự ủng hộ và công nhận cho công việc điều dưỡng và trở thành một biểu tượng quan trọng của thời kỳ Victoria, đặc biệt là với hình ảnh nổi tiếng "Người phụ nữ với cây đèn" đến chăm sóc những người lính bị thương vào ban đêm. Uploaded Image
Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

NDK
Chà, câu chuyện bắt đầu thú vị rồi đây
Xem thêm
:)) ghen thiệt rồi đó
Xem thêm