Lucas không thể tin vào mắt mình.
Sự thật đúng là Ivan không di chuyển nhanh và sắc bén như Carla.
Kể cả khi cô vẫn còn là Carlo, Carla vốn đã nhanh nhẹn vượt bậc rồi. Đó là đặc tính của ma thuật sấm sét: cường hóa khả năng vận động của người sử dụng, bao gồm cả sức mạnh và tiêu biểu là tốc độ.
Carlo từng rất nhanh và ngay cả sau khi lộ thân phận thật là Carla, tốc độ ấy cũng không hề suy giảm.
Ivan thì khác, cậu chậm hơn.
Lucas vẫn còn có thể theo kịp chuyển động của cậu bằng mắt. So với Carla, Ivan rõ ràng kém hơn về tốc độ.
Nhưng có một điều khác, một thứ không thể chối cãi: Sức mạnh.
ẦM!
Một trong những quả cầu sét xoay quanh Ivan phá tan một lớp sương độc mà không gặp chút cản trở nào.
Lucas chỉ kịp né cú đấm lao đến của Ivan trong gang tấc, hoảng hốt hét lên:
“Ng-ngươi sao lại dùng được lôi thuật?!”
“Gì vậy, tưởng tao không thể à?”
Ivan cười nhạt, lại tung một cú đấm khác về phía Lucas.
Lucas vội tung thêm độc khí để cản trở, nhưng một quả cầu sét khác lại lóe sáng, thiêu rụi lớp sương độc ngay lập tức.
‘Sét đốt cháy độc khí? Chuyện đó-chuyện đó còn không nằm trong lý thuyết!’
Ngay cả hỏa ma pháp cũng không thể thanh tẩy độc như vậy. Nhưng đây không phải lửa mà là sấm sét. Và nó đã làm được điều không tưởng.
“Tao nói rồi mà, đồ lai. Ngươi dám chạm vào người của ta thì hãy đón nhận cách cô ấy sẽ xử lý ngươi.”
Ivan điềm tĩnh nói, thậm chí còn có chút ngạo nghễ trong giọng điệu.
Mồ hôi bắt đầu chảy dài xuống thái dương của Lucas.
“Thật nực cười!”
Lucas giận dữ gào lên, dốc toàn bộ sức lực, triệu hồi tất cả lượng độc còn lại trong người.
“Ngươi… chẳng lẽ không cần thở sao?!”
‘Không ai có thể chịu đựng nổi lượng độc thế này. Muốn di chuyển trong đây, chắc chắn phải nín thở… nhưng làm sao có thể chuyển động như vậy mà không cần dưỡng khí?’
“Mày ngu hơn tao tưởng đấy, Lucas. Hay phải gọi đàng hoàng nhỉ? Lucas von Scheiskehl. Mày còn đáng thương hơn tao nghĩ.”
Ivan kéo tay về sau, khóe môi nhếch lên.
“Tao dùng được cả phong thuật và lôi thuật. Ai nói tao không dùng được độc thuật nữa?”
“Cái gì…”
Lucas cứng họng.
Chuyện đó vô lý. Cả ba loại đều là ma thuật cao cấp. Chỉ cần thành thạo một thôi cũng đã mất hàng thập kỷ. Sao mà hắn ta có thể tùy tiện dùng cả ba?
“Không thể tưởng tượng được, đúng không? Vậy nên ngươi là đồ lai căng dốt nát, còn ta là thiên tài.”
Ivan giơ tay lên.
Cậu mở bàn tay, xoè rộng lòng bàn tay. Ma lực xanh sẫm xoáy quanh đầu ngón tay, độc thuật.
“Điên rồi!”
Lucas hổn hển.
Luồng khí màu xanh đen ấy, không thể nhầm lẫn, chính là độc thuật. Kỹ thuật triệu hồi “bàn tay độc” đặc trưng của độc ma pháp cao cấp. Và xét về mật độ, phép của Ivan thậm chí còn vượt cả của Lucas.
“Thân thể tao đơn giản là vượt trội hơn thôi, Lucas. Đây mới là thiên tài. Còn ngươi chỉ là một con ruồi nhặng.”
“Ng-ngươi…”
“Nhưng mọi chuyện sẽ không kết thúc bằng độc. Tao mất quá nhiều thời gian rồi. Tao đến để báo thù cho cô ấy.”
Ivan hất tay một cái và màn sương độc dày đặc lập tức tan biến.
Thay vào đó, sấm sét màu tím lại rực lên.
“Từ giờ trở đi, tao sẽ chỉ dùng lôi thuật. Và cũng như cô ấy, sẽ chỉ đấu bằng nắm đấm.”
Ivan thu hồi toàn bộ những quả cầu sét.
Mười quả cầu đã phá tan biết bao lớp độc giờ quay trở lại bên cạnh cậu. Khi chúng rút đi, màn sương độc của Lucas lại bắt đầu lan ra lần nữa.
“Hooo…”
Ivan thở sâu.
Cậu đứng vững chân, khoảng cách bằng vai giống như Carla từng làm.
Luồng sấm sét tím bao quanh cậu tỏa sáng dữ dội, không khác gì Carla trong trận chiến trước.
“…Vậy thì ta cũng sẽ nghiêm túc đối đầu.”
Lucas giơ hai tay lên, căng cứng từng khớp ngón tay, xòe rộng.
Ma lực xanh sẫm tuôn ra từ lòng bàn tay, và màn sương độc quanh hắn trở nên đậm đặc, độc tính tăng vọt.
[Ngưng Tụ—Nanh Độc]!
Luồng khí độc xoáy cao lên không trung rồi phân tán ra, hóa thành hàng ngàn lưỡi dao nhỏ sắc nhọn, toàn bộ được tạo thành từ nọc độc tinh luyện. Chúng lơ lửng trên không trung, chĩa mũi nhọn về phía Ivan.
Ivan hạ thấp tư thế.
Không như Carla, người phải cuộn mình để tạo lực bật, Ivan đã có sẵn đà từ cú nổ.
Cậu hạ thấp trọng tâm, kéo nắm đấm về bên hông, tụ toàn bộ mana vào một điểm.
[Nghìn Nanh Độc]!
Lucas hô lớn, quét mạnh cánh tay như một vị tướng ra lệnh khai hỏa.
Hàng ngàn lưỡi dao trên không lập tức di chuyển đồng loạt, đồng loạt hướng về phía Ivan rồi trút xuống.
“Hỡi nàng yêu dấu của ta, hãy dõi theo ta.”
Ivan mỉm cười.
Dù cả bầu trời trở thành cơn mưa tử thần, cậu vẫn điềm tĩnh mà mỉm cười đầy tự tin.
[Bạo Lôi]!
—ẦM!
Một tiếng nổ như sấm động trời vang lên.
Tiếng nổ như thể chính sấm sét đã giáng xuống ngay vị trí Ivan đứng.
Với một cú nổ dữ dội, Ivan phóng mình lên phía trước, từng tia sét tím xé toạc không khí xung quanh.
Cậu lao xuyên qua cơn mưa lưỡi dao tẩm độc, từng lưỡi dao bị đốt thành tro bởi luồng sét mãnh liệt.
Lợi dụng đà của vụ nổ, cậu xé toạc hàng rào độc của Lucas như xé giấy.
Lá chắn độc tan vỡ không chút chống cự.
Sương mù tan ra khi sấm sét xé không khí, và Ivan xuất hiện xuyên qua làn khói.
Lucas lộ diện và Ivan đấm thẳng một cú trời giáng vào bụng hắn.
“Guh.”
Lucas thậm chí không kịp hét.
Nụ cười tàn nhẫn hiện lên trên mặt Ivan khi cậu tiếp tục đấm sâu vào bụng Lucas, đẩy hắn từ đầu đấu trường này đến đầu kia cho đến khi cả hai đập mạnh vào tường.
—RẦM!
Âm thanh va chạm vang vọng. Bụi bốc lên mù mịt.
Trong làn bụi mờ, chỉ còn Ivan là đứng vững.
Khán giả bắt đầu xì xào.
Họ không nhìn thấy Lucas, gã ta như biến mất.
“Hừm.”
Ivan hừ một tiếng, rút tay lại và đứng thẳng.
Cậu bước lùi vài bước, và chỉ khi ấy, Lucas mới trượt khỏi vách tường và ngã xuống đất—bị ép dính vào tường đến mức không thể động đậy.
“Chỉ thế thôi à, thàng chó hoang?”
Ivan cúi nhìn hắn.
“Với cái sức mạnh thế này mà ngươi dám xúc phạm cô ấy sao?”
Ivan nhấc chân.
Không chút do dự, cậu đạp thẳng lên đầu Lucas và nghiền xuống.
Khán giả sững sờ.
Ivan đã thắng nhưng như thế này thì… quá đáng.
Ngay cả trong học viện, chưa từng có cảnh một quý tộc bị làm nhục công khai đến vậy.
“Ngươi sẽ không bao giờ dám xúc phạm người ta yêu thương nữa.”
Ivan ngẩng đầu, ánh mắt quét qua khán đài.
Rồi cậu giơ tay, chỉ thẳng:
“Cứ thử đi, lũ chó săn của mấy tên phản bội.”
Ngón tay cậu nhắm thẳng vào Ngài Cascata.
Bầu không khí trên khán đài trở nên khó xử tột độ.
Ivan đã thắng, nhưng lời lẽ sỉ nhục Lucas von Scheiskehl khiến đám quý tộc bắt đầu rục rịch.
“Vừa rồi… có phải quá mức rồi không?”
“Sỉ nhục con trai của một gia tộc quý tộc ngay tại đây…”
Những lời thì thầm vang lên, ánh mắt đầy bất an trao đổi qua lại.
Trong số họ là Konrad von Scheiskehl, người đứng đầu gia tộc Scheiskehl.
Sắc mặt ông trống rỗng, không để lộ cảm xúc, nhưng xung quanh ông, các quý tộc khác đang không ngừng quan sát phản ứng của ông đồng thời chỉ trích Ivan một cách gián tiếp.
“Thằng thường dân đó, à không, Ivan Contadino, đúng chứ? Hắn lấy đâu ra sức mạnh thế kia?”
“Dám sỉ nhục quý tộc cấp cao công khai? Hắn bị điên sao?”
“Chẳng lẽ là con rơi của nhà quý tộc nào? Với khí chất và thực lực đó, khó mà tin là dân thường.”
Những lời xì xào ngày càng to hơn.
Nhưng chẳng ai dám trực tiếp phản đối Ivan.
Dù sao, họ vừa chứng kiến cảnh Ivan nghiền nát Lucas von Scheiskehl.
“Dù vậy… hoàn toàn áp đảo một người sử dụng độc ma pháp như vậy. Không thể tưởng tượng nổi.”
“Danh dự nhà Scheiskehl bị hủy diệt rồi.”
“Nhưng chuyện này làm lung lay cả trật tự của Đế Quốc!”
Ở khu vực khác, nhóm quý tộc liên kết với gia tộc Cascata bắt đầu tranh cãi.
Enrico quay sang Lãnh chúa Cascata.
“Anh nghĩ sao, anh trai?”
Ngài Cascata đáp khẽ:
“Nghĩ sao ư? Còn phải hỏi sao?”
Enrico gật đầu.
“Thằng nhóc đó… không phải thường dân. Sức mạnh ấy không thể giải thích chỉ bằng tài năng hay may mắn. Nó đang che giấu gì đó.”
Ánh mắt Lãnh chúa Cascata trở nên sắc lạnh.
“Đúng vậy. Giờ thì điều đó quá rõ ràng rồi.”
Enrico trầm ngâm, rồi nhìn xuống đấu trường.
Ivan vẫn đứng thẳng, chân đạp lên đầu Lucas, ánh mắt kiêu hãnh nhìn khắp khán đài.
“Thú vị thật.”
Khóe môi Ngài Cascata nhếch lên thành một nụ cười sâu hơn.
“…Gia tộc Aufstich. Lúc nào cũng âm mưu toan tính.”


5 Bình luận