Em sẵn lòng làm bạn gái t...
Nishi Jouyou (西 条陽) ReTake (Re岳)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 5 (Đã hoàn thành)

Chương 4.5 : Tái ngộ

4 Bình luận - Độ dài: 1,560 từ - Cập nhật:

"Ê──────!"

Hamanami hét toáng lên.

"Cuối cùng thì cũng bị lộ hết rồi còn gì──────!"

Đó là chuyện xảy ra vào buổi chiều, trong căn-tin sinh viên của trường đại học. Giọng của Hamanami to đến mức nước trong cốc cũng rung lên.

"Thì cũng đúng thôi, người để lộ thẻ học sinh khi ấy là em còn gì."

Vả lại, sau buổi hẹn hôm đó, Tono đã chủ động liên lạc với Hamanami — người đóng giả làm cô bạn gái nhỏ Miyuki. Cuối cùng, Hamanami đã đầu hàng trước áp lực của Tono.

"Người khai hết mọi chuyện cũng là em còn gì mà~"

"Hả? Ý mấy người là lỗi do em á? Là em sai hả?"

"Chứ không phải sao?"

"Tất nhiên là không phải rồi────────!"

Đúng là vậy. Hamanami chỉ là lại một lần nữa bị tôi lôi vào chuyện này mà thôi.

"Tất cả là vì ông anh Kirishima lúc nào cũng bày mấy trò tiểu xảo kiểu như bịa ra bạn gái này nọ, chuyện mới thành ra thế này! Không chịu rút kinh nghiệm gì cả! Kế hoạch của anh ta ngay từ đầu đã là chuyện mờ ám rồi! Thất bại là điều hiển nhiên!"

"Quay lại chuyện chính đã nào──" Hamanami nói tiếp.

"Bà chị Tono ấy, rõ ràng là mê ông anh Kirishima như điếu đổ còn gì!"

"Vậy hả?"

"Rõ ràng quá còn gì!"

Khi bị ép khai thật mọi chuyện, Hamanami đã có một ký ức khá đáng sợ. Tono là một cô gái tinh nghịch, đôi lúc cũng sẽ dùng đến vũ lực.

"Lúc đó anh nói là hình như có bạn nữ có ý với mình, nên muốn em giúp dựng lên một cảm giác là mình đã có bạn gái, đúng không nào?"

Tôi đúng là đã nhờ Hamanami như vậy. Mong rằng bằng cách thể hiện mình đã có người yêu, trước khi mọi thứ đi quá xa, đối phương sẽ dần từ bỏ.

"Không, em lúc đó cũng nghĩ 'Cái gì mà vô lý vậy trời!?' mà? Nhưng, cô ấy thật sự nghiêm túc, yêu anh bằng cả trái tim đầy mộng mơ. Với lại! Cái tình cảm 'yêu' đó đã bắt đầu từ rất lâu rồi, đúng không?"

Đúng vậy.

Lần đầu tôi nói chuyện với Tono──không phải vào tháng Tư năm hai, sau cái trận đấu mạt chược mà em ấy bị đem ra làm phần thưởng.

Mà là mùa đông năm nhất.

Trước khi được Fukuda cứu rỗi, tôi vẫn như một con cá khô, nằm giữa căn phòng trọ bị vây kín bởi sách vở. Khi đó, một chuyện đã xảy ra khiến tôi nhận ra Tono có tình cảm với mình.

"Anh đã bịa chuyện có bạn gái từ khi đó rồi à?"

"Ờ."

Lúc đó tôi chỉ muốn tránh xa tình yêu, nên tiện miệng bịa ra một cái tên để nói rằng mình đã có người yêu. Khi Tono hỏi tên người đó, tôi buột miệng nói "Tachibana──". Có lẽ là ký ức thời cấp ba chợt ùa về. Từ sau lễ hội văn hóa năm ấy, mỗi lần có người hỏi, tôi đều trả lời như vậy. Nhưng lần đó tôi không nói trọn cái tên, mà vội chữa lại thành "Tachibana Miyuki".

"Xài tên người có thật thì hay rồi. Dù sao thì trộn thật giả vào nhau sẽ làm câu chuyện nghe thuyết phục hơn."

"Rồi còn nói là học sinh cấp ba, học nội trú, trường lại quản lý nghiêm ngặt, thế là có lý do không gặp được nhau suốt."

Nhưng, không thể giấu mãi chuyện đó được.

Biết được cả Fukuda cũng thích Tono, tôi càng thấy cần thiết phải để bà ta từ bỏ tình cảm dành cho tôi. Hơn nữa, vì cả năm người bọn tôi thường xuyên đi chơi cùng nhau, nên chuyện tôi nói có bạn gái mà không thấy bóng dáng bạn gái đâu là điều dễ bị nghi ngờ.

Thế là tôi nghĩ ra kế hoạch để Tono gặp bạn gái của mình. Vì Tono là một cô gái tốt, chỉ cần đi chơi cùng là chắc chắn sẽ thân thiết với đối phương. Tôi dự đoán bà ấy sẽ nghĩ rằng không thể yêu bạn trai của một cô gái mà mình quý mến, rồi sẽ tự mình chấm dứt tình cảm.

Vấn đề là Tachibana Miyuki chỉ là bạn gái trên danh nghĩa, tôi cũng chẳng còn liên lạc gì với em ấy. Nhưng may mắn thay, không ai biết mặt Tachibana Miyuki, nên tôi có thể tìm người đóng giả, và tôi đã có sẵn ứng viên.

Đó là một người quen cũ của tôi, và Tono với mấy người kia không ai biết cô ấy cả. Ngoại hình lại không quá trưởng thành, nên đóng vai học sinh cấp ba cũng không bị nghi ngờ.

"Nói cách khác, chính là Hamanami."

"Đáng ghét~!"

Hamanami tức tối đập bàn.

Khi tôi lên năm hai, tôi để ý thấy một cô gái quen thuộc đi lại trong khuôn viên đại học.

Hóa ra em ấy cũng đậu vào một trường đại học ở Kyoto. Lúc đầu tôi chẳng định chào hỏi gì cả, vì hồi cấp ba tôi có phần gây phiền phức cho em ấy. Nhưng giờ thì không còn cách nào khác, nên tôi chọn thời điểm thích hợp, vỗ nhẹ vai cô ấy đang đi trên đường và chào một tiếng "Này".

"Á á á á á á á á á á á á á!"

Lần gặp lại sau bao lâu, Hamanami xúc động không nói nên lời.

"Nhưng mà, có cần phải giật mình tới mức đó không?"

Tôi vẫn hay mặc bộ đồ đơn giản kiểu yukata và thong dong đi lại trong khuôn viên đại học như thế.

"Em còn tưởng anh là tên quái dị nào đó nữa đấy! Ai đời thấy một người ăn mặc kỳ dị đi lướt qua trước mặt mà lại dám nhìn thẳng vào chứ! Người bình thường thì né liền ấy!"

Ban đầu Hamanami từ chối kịch liệt lời đề nghị của tôi. Nhưng khi tôi nói rằng mình không muốn yêu đương gì cả, em ấy có chút đăm chiêu rồi nói rằng, nếu là để giúp tôi tránh xa mấy chuyện tình cảm, thì em ấy sẵn sàng vào vai bạn gái để dọa người khác chạy mất. Dù có lo rằng Fukuda có thể phát hiện Hamanami cũng học cùng trường, chuyện đó vẫn không xảy ra. Chỉ cần qua mặt được Tono là đủ.

Trong buổi hẹn hò bốn người, Hamanami mặc đồ theo phong cách thời trang vintage, Tono không ngớt lời khen "Dễ thương quá trời luôn". Có lẽ Tono nghĩ em ấy là một học sinh cấp ba nghèo tiền, phải dùng đồ secondhand để phối đồ sao cho sành điệu. Nhưng thực ra là vì Hamanami sống một mình nên túng thiếu thật. Vả lại, ai mà quen biết Tachibana Miyuki thì chắc chắn sẽ biết em ấy không phải tuýp người mặc mấy món đồ cổ như vậy.

"Nhưng mà không ngờ lại hội ngộ nhau ở Kyoto thật đấy. Em với Yoshimi vẫn ổn chứ?"

"Chúng em vẫn tốt. Không cần lo đâu."

Hamanami đang hẹn hò với cậu bạn thanh mai trúc mã tên là Yoshimi. Vì Yoshimi học đại học ở khu vực Kanto, nên hai người yêu xa. Nhưng vì đã bên nhau nhiều năm, nên chuyện đó có vẻ không thành vấn đề.

"Thôi, đừng lôi chuyện của em ra nữa."

"Em ngại rồi hả?"

"Chuyện quan trọng hơn là: anh định làm gì tiếp theo?"

Dưới gầm bàn, Hamanami đá nhẹ vào chân tôi.

"Anh Kirishima định cứ giả vờ như không thấy gì à."

"Em nói gì?"

"Em nói là, mỗi lần anh kể về bà chị Tono hay bà cô Miyamae, anh đều nói như thể hai bà chị ấy là mấy đứa con gái tếu táo. Nhưng thực tế, theo những gì em tận mắt thấy, cả hai đều là những cô gái rất có sức hút đấy."

Có thể là vậy thật.

Vì muốn giữ mối quan hệ năm người được vui vẻ, tôi mới chọn cách cư xử hài hước với hai người ấy. Còn chuyện làm như vậy có đúng không thì tạm không bàn đến, nhưng tôi nghĩ như thế là không công bằng. Vừa gây hiểu lầm, lại chẳng ai muốn bản thân bị đánh giá lệch lạc như vậy cả.

"Em hiểu tâm trạng của Kirishima. Nếu nhìn lại quá khứ, việc anh chọn cách né tránh tình yêu cũng rất có lý do."

"Nhưng mặt khác──" Hamanami tiếp lời:

"Em nghĩ rằng, con người ta, dù từng từ bỏ chuyện yêu đương, thì khi một ai đó khác bước vào cuộc đời mình, rung động lại là điều vô cùng tự nhiên."

Tất nhiên, những người như Kimura hay kiểu người thích lấy "mọi người" làm chủ ngữ có lẽ sẽ phản đối dữ dội chuyện ta rung động lần nữa.

"Nhưng──" Hamanami nói:

"Em nghĩ ít nhất thì bà chị Tono vẫn hy vọng ông nội nào đó có thể sống lạc quan hơn, và trên nền tảng đó, có thể thật lòng đón nhận tình cảm của cô ấy… đúng không nào?

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

Tội bé hamanami
Cả bộ mỗi ẻm bth🙏
Xem thêm
khổ thân Hamanami :)))
Xem thêm
Hamanami lên ts đh r vẫn k thoát đc =))))
Xem thêm