Hyouketsu Reijou-sama wo...
Aisaka Takato Bcoca
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN 31~60

Chương 46: Hãy chiến thắng nhé!

5 Bình luận - Độ dài: 2,456 từ - Cập nhật:

【Hoàng thành – Võ Đài – Khán Đài】

Trên khán đài, nơi các ứng cử viên kế vị ngai vàng đã tề tựu đông đủ.

Nổi bật nhất là khu vực cao nhất, trung tâm của khán đài, nơi có hai người đàn ông ngồi cạnh nhau.

“Lâu rồi không gặp, Ad-pon. Ngươi vẫn giữ nguyên cái bộ dạng khô quắt như xưa nhỉ.”

Người vừa buông lời chế giễu, kèm theo nụ cười nham hiểm, là một thiếu niên trẻ trung.

Dù trông chỉ khoảng mười tuổi, cậu chính là Quốc vương đương triều, Nazarius.

“Ta chẳng muốn nghe điều đó từ một kẻ cưa sừng làm nghé như ngươi đâu.”

“Gọi là liệu pháp chống lão hóa đấy. Với lại, vẻ ngoài đáng yêu dễ được lòng dân chúng hơn mà.”

“Nếu nói vậy thì, lão đây cũng là vì muốn giữ uy nghiêm của một hiệu trưởng nên mới cố tình chọn phong cách này đấy…”

Nazarius và Adolbunda.

Hai người họ, cùng tuổi và là bạn thân, dù địa vị khác biệt nhưng vẫn trò chuyện thoải mái.

Một lúc sau, khi Grant và Zetas bước vào võ đài, cuộc trò chuyện của họ tự nhiên chuyển sang chủ đề Cuộc Chiến Kế Vị.

“…Hửm? Tên kia là ai vậy nhỉ?”

“Chắt của người anh quá cố của ngươi… Grant đấy.”

“À, là chắt của người anh đã khuất à. Nghe ngươi nói mới nhớ, nhìn mặt nó đúng là thấy khó ưa thật.”

“Và người sẽ đấu với Grant lần này là…”

“Cháu gái của Elia, cũng là đệ tử của ngươi, Alicia phải không? Con bé đó thì ta nhớ.”

“Ồ? Hiếm thấy một kẻ hay quên như ngươi lại nhớ được đấy.”

“Đương nhiên rồi. Ta không bao giờ quên những cô gái đáng yêu và là mỹ nhân đâu. Đặc biệt là… Elia.”

“…”

“Nào, để xem thử tên hiệp sĩ mà cháu gái Elia để mắt tới có bản lĩnh đến đâu.”

Nazarius nở một nụ cười ngạo nghễ, ánh mắt tràn đầy vẻ mong chờ, hướng về phía cổng võ đài, nơi Alicia và hiệp sĩ của cô – Gray, sắp bước ra.

Trong khi đó, Adolbunda liếc nhìn cậu ta và chỉ biết thở dài ngao ngán.

“Phù… Đúng là hết nói nổi. Bao nhiêu năm rồi mà vẫn cứ như một thằng nhóc.”

“Ồn ào. Kệ ta, lão già chết tiệt!”

“Im đi, lão già xấu tính!”

Trong lúc hai ông già vẫn còn cãi vã như lũ trẻ… cuối cùng, từ cổng vào, Alicia và Gray cũng xuất hiện.

Ngay khoảnh khắc đó, các ứng cử viên kế vị trên khán đài bắt đầu xôn xao.

“Kia là 【Tiểu Thư Băng Giá】 và hiệp sĩ của cô ta sao?”

“Ara? Trông gã hiệp sĩ đó có vẻ yếu ớt nhỉ. Thế này thì làm sao mà đấu lại được chứ?”

“Không, đừng vội coi thường. Nghe đồn hắn là một kẻ cuồng chiến, mất hết lý trí khi lâm trận đấy.”

“Dù vậy thì chiến thắng của Grant cũng khó mà lung lay được. Nhân trận này, phải tranh thủ tìm ra điểm yếu của Zetas mới được.”

Khán đài bắt đầu trở nên ồn ào với những lời bàn tán về Gray và Zetas – kẻ mà có thể họ sẽ phải đối đầu trong tương lai.

Ở một góc khuất xa xa, vài bóng người đang lặng lẽ dõi theo trận đấu.

“Cậu thấy trận này thế nào?”

“Ừm~, cũng khó nói lắm. Thông tin có hạn… với lại, tôi đâu phải kiểu người chỉ cần nhìn qua là biết đối thủ mạnh yếu thế nào đâu.”

Người trả lời với vẻ lười biếng, có phần bất cần, là một hiệp sĩ tóc đỏ đứng cạnh gã vừa đặt câu hỏi.

Trên ngực anh ta đính một huy hiệu vàng sáng lấp lánh, chứng tỏ anh là một Kim Hiệp Sĩ – người mà chủ nhân nằm trong top 10 thứ hạng kế vị.

“Mà này, cố tình hỏi tôi là có ý mỉa mai đấy à? Thứ hạng của anh cao hơn tôi mà.”

“Chà, ai mà biết được.”

Trước lời lẽ trách móc của hiệp sĩ tóc đỏ, gã đàn ông tóc bạc chỉ biết nhún vai.

Trên ngực hắn cũng lấp lánh một chiếc huy hiệu vàng giống hệt.

“Thế rốt cuộc anh nghĩ bên nào sẽ thắng? Đã hỏi người khác thì cũng nên nói rõ ý mình chứ.”

“…Zetas là một hiệp sĩ xuất sắc. Tuy xuất thân là mạo hiểm giả, nhưng hắn là kiểu người như cỗ máy, có thể hoàn thành mọi nhiệm vụ mà không chút do dự. Hắn khá hợp với một kẻ không từ thủ đoạn như Grant.”

“Vậy nghĩa là Zetas sẽ thắng sao?”

“Nếu như gã Gray đó… chỉ là một hiệp sĩ bình thường.”

【Hoàng Thành – Võ Đài】

“Ngươi… định giết ta sao?”

Grant lẩm bẩm từng chữ, giọng run rẩy, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Biểu cảm trên khuôn mặt hắn là một mớ hỗn độn của nỗi sợ và cơn giận dữ.

“Một tên thường dân quèn! Một con sâu bọ hèn mọn bám lấy Alicia mà dám đòi giết ta ư!! Đừng có mà lên mặt!!”

“…”

Đó là lời đe dọa, hay chỉ là tiếng hét để trấn an bản thân?

“Giết hắn! Zetas!! Nhanh giết tên vô lễ đó đi!!”

“Nhưng mà…”

“Còn lăn tăn gì nữa!? Ngươi không thể thua một kẻ như hắn được! Nếu cần, cứ dùng ‘tất cả’ những gì ngươi có đi!! Hiểu không!?”

“…Vâng. Tôi nhất định sẽ mang chiến thắng về cho ngài.”

Zetas định nói gì đó với Grant, nhưng lời của hắn bị gạt phắt đi.

Hắn siết chặt nắm tay, như đã quyết tâm, rồi bước thẳng ra giữa võ đài.

“Ta là một người chuyên nghiệp. Dù có chuyện gì xảy ra, ta cũng chỉ trung thành thực hiện mệnh lệnh của chủ nhân.”

“…”

Tôi cũng bước tới giữa võ đài, đối diện với Zetas.

Nhưng ngay lúc đó, tôi cảm thấy có ai đó khẽ kéo nhẹ vạt áo sau lưng.

“Tiểu thư Alicia…?”

“Gray… ta chỉ nói một lần thôi đấy.”

Khi tôi quay lại, tiểu thư Alicia nhìn tôi với một nụ cười.

Nhưng đó không phải nụ cười dịu dàng thường thấy, mà là nụ cười gượng gạo, như thể cô ấy đang cố gắng che đậy nỗi sợ hãi và bất an đang dày vò.

“Hãy thắng nhé…!”

“Vâng.”

Chỉ nghĩ đến việc cô nàng đã phải gồng mình thế nào để nở được nụ cười này, trái tim tôi như bị ai bóp nghẹt.

『Vậy, sau đây xin được bắt đầu Cuộc Chiến Kế Vị giữa ngài Grant Dromence, thứ hạng kế vị 24, và tiểu thư Alicia Ozlind, thứ hạng kế vị 29!』

Khi tôi và Zetas đã vào vị trí, giọng của người dẫn chương trình vang lên qua loa phát thanh.

『Cuộc Chiến Kế Vị sẽ được quyết định thông qua một trận quyết đấu giữa các hiệp sĩ đại diện. Trận đấu sẽ kết thúc khi một bên đầu hàng hoặc tử vong!』

““…””

Zetas cầm chặt song kiếm, vào thế sẵn sàng, còn tôi cũng rút thanh đao bên hông ra.

『Hãy dồn toàn bộ kỹ năng và sức mạnh để giành lấy chiến thắng! Vậy thì… Trận quyết đấu, bắt đầu!!』

“!!”

Tiếng chiêng vang lên khắp võ đài, như phát lệnh khai cuộc.

Ngay lập tức, Zetas là người hành động trước.

“Nhận lấy này!!”

Hắn lao tới với những đòn tấn công liên hoàn bằng song kiếm, tốc độ nhanh đến mức để lại những tàn ảnh mờ ảo, như thể phân thân.

Đòn đánh của hắn liên tiếp từ bên phải, trái, trên, dưới, khiến tôi gần như không thể phân biệt đâu là đòn thật, đâu là ảo ảnh.

“Hà!!”

“Ặc!?”

Tôi dồn lực, đập mạnh thanh đao xuống mặt đất.

Những mảnh đá vỡ tung ra như đạn ghém, bắn thẳng về phía bốn bóng hình của Zetas.

“Khốn kiếp…!!”

Zetas nhanh chóng chuyển từ tấn công sang phòng thủ, chặn đứng những mảnh đá, rồi lùi lại vài bước để tạo khoảng cách.

“Ngươi làm gì vậy Zetas!! Dùng thứ đó đi!!”

“…Nếu có thể, ta cũng không muốn dùng, nhưng giờ không còn cách nào khác.”

Nghe lời thúc giục của Grant, Zetas cọ xát hai lưỡi kiếm vào nhau, tạo nên âm thanh ken két.

Ngay khoảnh khắc đó, từ lưỡi kiếm của hắn, ngọn lửa bùng lên dữ dội.

“Cái gì vậy…!? Ma pháp… không, không phải.”

Tiểu thư Alicia kinh ngạc thốt lên, còn Grant thì cười khoái chí trước vẻ ngỡ ngàng của cô.

“Ha ha ha ha ha!! Ngạc nhiên chưa!? Song kiếm của Zetas là ma kiếm được rèn từ móng vuốt của ma thú huyền thoại Salamander đấy!!”

“Chính là vậy đó. Nhưng đừng có bảo ta hèn hạ đấy nhé!!”

Zetas vung đôi kiếm rực lửa, tạo ra vô số quả cầu lửa từ mũi kiếm, bắn về phía tôi.

“Gray!!”

Alicia hét lên khi thấy lửa bùng nổ xung quanh tôi.

Những cột lửa cao vút lên từ những điểm va chạm, tạo thành bức tường lửa bao vây tôi từ mọi hướng.

Tôi ngước lên, nhưng đã quá muộn, ngọn lửa đã tạo thành một mái vòm, phong tỏa mọi đường thoát.

“Haaaaaaaa! Kết thúc rồi!!”

Tầm nhìn của tôi bị ngọn lửa bao phủ, nhưng có thể cảm nhận được hắn đang chuẩn bị tung ra đòn kết liễu mạnh nhất.

Đúng là trong tình thế này, với bức tường lửa khép kín tứ phía, việc né tránh gần như không thể.

“Chết đi!!”

“………”

Cơn nóng hừng hực ép sát, những bức tường lửa như đang dần khép chặt lại.

Rồi đòn tấn công hỏa diễm mạnh nhất cũng được tung ra.

Tất cả đều… đau đớn đến chết đi được, đau không thể chịu nổi.

Nhưng mà…!

“Haaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!”

Tôi dồn toàn bộ sức lực vào đôi tay, xoay tròn tại chỗ như một con quay, rồi vung mạnh thanh đao bằng tất cả sức mạnh.

““““!!!!!!”””””

Cú chém xoáy tạo ra một cơn gió lốc cực mạnh.

Luồng gió xoáy ấy đập vào bức tường lửa, làm nó rung chuyển dữ dội rồi tan biến thành từng đốm lửa nhỏ trước khi biến mất hoàn toàn.

“C-Cái gì!?”

Giờ đây, thứ duy nhất còn lại là quả cầu lửa đang lao thẳng về phía tôi.

Nhưng có lẽ do ảnh hưởng của sóng xung kích vừa rồi, lực của nó đã giảm đáng kể, chỉ còn là một đốm lửa yếu ớt.

“…”

Tôi đưa tay trái ra, chụp lấy quả cầu lửa rồi bóp nát nó.

Hơi nóng bỏng rát lan ra lòng bàn tay, nhưng vẫn chẳng thấm tháp gì so với những gì tiểu thư Alicia đã phải chịu đựng.

“Nỗi đau mà người ấy phải gánh chịu… không chỉ có từng này đâu…!”

So với những gì Alicia đã trải qua, sức nóng này chẳng khác nào cơn gió nhẹ thoảng qua.

“Hí!? Đ-Đừng tới đây!!”

Tôi bước thêm một bước về phía trước.

Ngay lập tức, Zetas ném song kiếm sang một bên, rồi luống cuống rút từ trong ngực áo ra… một thứ giống như súng.

“B-Bắn đi!! Nhanh lên!!”

“Uaaaaaaaaaaaa!!”

Pằng.

Tiếng súng vang lên cùng với viên đạn được bắn ra.

Mục tiêu là mặt tôi. Nhưng tôi chỉ cần nghiêng đầu một chút là đã tránh được.

“V-Vậy thì cái này!!”

Lần này, Zetas rút ra một vật hình ống.

Đầu ống có gắn một sợi dây giống như ngòi nổ, nhìn qua có thể đoán ngay đây là một loại bom thường dùng để săn ma vật.

“Có giỏi thì né thử xem!! Nhưng nếu ngươi né, thì sẽ có chuyện đấy…!!”

Hắn ném quả bom thẳng về phía tôi.

Nếu tôi tránh, quả bom sẽ bay về phía tiểu thư Alicia đang đứng phía sau.

Rõ ràng, hắn định dùng cô ấy làm con tin để buộc tôi phải nhận đòn.

“…”

Tôi khẽ vung đao, cắt phăng ngòi nổ của quả bom đang xoay tít giữa không trung.

Rồi tôi đưa tay còn lại bắt lấy quả bom đã trở nên vô hại, ném mạnh xuống đất.

““A.””

“Sao thế? Hết chiêu rồi à?”

“Hí, hyaaaaaaaaaa!?”

Zetas đứng không vững, lùi lại phía sau.

Nhưng dù hắn có lùi lại, khoảng cách giữa tôi và hắn vẫn dần thu hẹp một cách chắc chắn.

Và khi đã tiến đủ gần để thanh đao của tôi có thể chạm tới, tôi dừng lại, nhìn xuống kẻ đã mất sạch ý chí chiến đấu trước mặt.

“Biến đi.”

“Ể…?”

“Cút nhanh.”

“N-Ngươi tha cho ta sao…!? C-Cảm ơn…!”

Zetas nở nụ cười méo mó, tay xoa xoa vào nhau, vội vàng tránh đường.

Phía trước, kẻ duy nhất còn lại trong tầm mắt… chính là mục tiêu thật sự của tôi.

“Zetasssssssss!! Tên khốn kiaaaaaa!! Ngươi đang làm cái quái gì vậy!? Giết hắn! Mau giết tên đó đi!! Giết! Giết! Giết, giết mauuuuuuuu!”

“…Kẻ phải chết là ngươi.”

Tôi siết chặt tay cầm đao, lao thẳng về phía Grant.

Nhưng ngay lúc đó, một điều bất ngờ đã xảy ra.

“Đồ ngu! Chết đi!!”

Zetas, kẻ vừa nhường đường cho tôi, bất ngờ vòng ra phía sau và tung đòn đánh lén bằng con dao giấu sẵn.

“Gray!! Nguy hiểm!!”

“Xin đừng lo lắng ạ.”

Tôi đã lường trước được điều này, nên dễ dàng né tránh nhát dao.

Ngay khi lướt qua, tôi vung đao chém đứt cả hai cánh tay của hắn.

“Gyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!? T-Tay của taaaaaaaa!?”

“Nói ngươi chịu thua đi.”

Tôi dí mũi đao vào cổ Zetas, kẻ đang khuỵu xuống gào thét trong đau đớn.

“A, agaga… T-Thua…”

“Quyết định chậm quá.”

“Phập.”

Tôi không cho hắn chút thời gian nào để hoàn tất câu nói, lập tức vung đao chém bay đầu hắn.

Cái đầu đẫm máu văng lên không trung, rồi lăn lông lốc đến trước mặt Grant.

“Hí!?”

『Xác nhận hiệp sĩ Zetas của ngài Grant đã tử vong! Trận đấu này, hiệp sĩ Gray của tiểu thư Alicia giành chiến thắng!!』

Giọng của người dẫn chương trình vang lên, tuyên bố chiến thắng của tôi, nhưng chuyện này vẫn chưa kết thúc.

Việc quan trọng nhất vẫn còn – xử lý kẻ đứng đằng sau tất cả mọi chuyện.

“Ch-Chờ đã! Chờ đã!”

Grant nước mắt nước mũi giàn giụa, khuôn mặt méo mó cầu xin tha mạng.

Cuối cùng, đã đến lúc thanh toán tất cả.

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

U toi om tron lay...
Xem thêm
Ozu
Vcl ảnh hóa chaos cmnr
Xem thêm
Thanks transs
Xem thêm