• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel - Main Story

347 - Từng là Ma Vương

5 Bình luận - Độ dài: 1,742 từ - Cập nhật:

Solo: Sereni

Vốn dĩ định nay 2 chap, cơ mà chap này dịch nhức đầu, chap sau nó dài quá nên nay 1 chap thôi nhé :v

*****

Tại nhà thờ vào ban đêm, bác sĩ Vier và tôi đối mặt nhau trong khoảng lặng đến kỳ lạ.

Được một lúc, cô ấy chầm chậm nói.

[... Miyama-kun này. Lúc trưa cậu nhìn thấy tôi và Hikari khi đó, chắc hẳn trong đầu cậu đã nảy sinh nghi vấn rồi đúng chứ? Tại sao họ lại hoảng đến vậy, kiểu kiểu thế…]

[... Cô biết rồi sao?]

[Unnn. Ý tôi là, cậu là tuýp người không biết nói dối mà. Mặt cậu thể hiện ra hết rồi nên tôi mới dễ dàng biết được đấy.]

[.....]

Sao thế nhỉ? Không biết có phải ai đó đã từng nói với tôi tương tự vậy không… nhưng mà tưởng như tôi vừa thấy thoáng qua hình bóng của Kuro ở nụ cười gượng nhẹ của cô ấy vậy.

Trước giờ thứ cảm xúc mơ hồ này đã luôn hiện hữu trong tâm trí tôi. Nói chuyện với bác sĩ Vier làm tôi cảm thấy thoải mái đến lạ, chắc có lẽ là vì… cô ấy khá giống với Kuro chăng.

Sự tương đồng đó không nằm ở ngoại hình, mà là bầu không khí xung quanh cô ấy. Thế nên có khi đó cũng là lý do mà tôi không đồng thuận với từ “tội lỗi” mà cô ấy khi trước từng nhắc đến.

[Nhìn thấy phản ứng ấy của cậu, tôi đã biết việc giữ bí mật này sẽ trở nên khó khăn… À không, đúng ra phải là cảm giác đau đớn khi phải tiếp tục dối lừa Miyama-kun mới phải.]

[... Eh?]

[Tôi đã không thể nói ra từ rất lâu rồi, nhưng mà… Miyama-kun, cảm ơn cậu vì đã “cứu lấy Kuromu-sama”... và làm những việc tôi đã không thể trong quá khứ nhé.]

[Vậy đúng là… bác sĩ Vier… là người thân của Kuro?]

Cô ấy cảm ơn sao. Đúng là từ khi Neun-san xuất hiện, tôi có nghi ngờ đến khả năng đó… và có vẻ cô ấy thực sự là thành viên của gia đình Kuro.

Nhưng mà, nếu vậy thì tại sao cô ấy lại giấu nó? Tại vì tôi không hỏi đến sao?

*****

Bản dịch này chỉ được đăng duy nhất tại docln.net, các trang web khác đều là ăn cắp. Xin hãy ủng hộ bản dịch của mình bằng cách tìm đọc trên docln.net nhé.

*****

[... Tôi “đã từng” là người thân của ngài ấy.]

[Đã từng?]

[... Tôi không gặp Kuromu-sama được cả thiên niên kỷ rồi. Tôi không xứng đáng để tự gọi mình là thành viên của gia đình ngài ấy.]

[... Vậy… là sao chứ?]

Nói rằng mình từng thuộc về gia đình Kuro, gương mặt cô ấy méo đi vì đau đớn.

Nghe được những điều ấy làm tôi bỗng nhớ về quá khứ được kể lại từ Kuro khi trước.

Kuro từng bảo bản thân đã làm tổn thương chính người thân yêu quý… bởi vì đã không thật lòng với ước nguyện của mình. Lúc đó, Kuro không hề nhắc đến tên của người đó, nhưng có khi nào cô ấy đang nói tới bác sĩ Vier không?

[... Unnn, yeah… Để tôi tự giới thiệu lại một lần nữa nhé.]

[... Unnn?]

[Tên của tôi là Vier… Một Quỷ nhân được chăm sóc bởi Âm Thế Vương Kuromueina… Tôi từng tự xưng là “Quỷ Vương” và gây chiến với Nhân Giới. Tôi chính là… kẻ ngu ngốc nhất trên cõi đời này.]

[... Quỷ… Vương?]

Tôi không hiểu cô ấy đang nói gì cả. Lượng thông tin đó quá lớn để tôi có thể kịp xử lý ngay lúc này.

Quỷ Vương, là Quỷ Vương đó hả? Là kẻ đã mang quân đội của mình tấn công Nhân Giới và bị Đệ Nhất Anh Hùng, Neun-san đánh bại sao… Vậy ra danh tính thực sự của kẻ đó là bác sĩ Vier á?

Tôi bối rối đến mức không thốt nổi nên lời, cơ mà có vẻ như cô ấy đang chờ tôi bình tĩnh lại trước khi nói tiếp.

[Tôi là một Cá thể Đặc Biệt không thuộc chủng tộc nào. Tôi chỉ đơn thuần được sinh ra mà không biết cái gì cả, rồi Kuromu-sama đã tìm ra và chăm sóc tôi. Cái tên Vier chính là một trong những báu vật quý giá nhất tôi nhận được ngài ấy.]

[.....]

[Tôi yêu ngài ấy nhiều lắm… đến mức coi ngài ấy như là mẹ mình vậy. Ngài ấy từng nói rằng, một ngày nào đó, tôi sẽ đủ khả năng để giúp ngài ấy… Ừm, đó là điều tôi đã nghĩ.]

Nhắc mới nhớ, trước Alice có từng kể Quỷ Vương cứ như cô em gái bé nhỏ của cả hội Lục Vương ấy.

Nhưng mà, nếu vậy thì tôi lại càng khó hiểu hơn nữa. Lúc lắng nghe câu chuyện này từ Alice, tôi không suy diễn quá sâu vào suy nghĩ của Quỷ Vương khi người đó xâm lược Nhân Giới.

Nhưng mà, nếu như tên Quỷ Vương đó thực sự là bác sĩ Vier… Thế thì tại sao, một người dịu dàng… à không, một người phụ nữ đáng lý là dịu dàng như cô ấy lại làm như thế chứ? Tâm trí tôi bỗng chợt hỏi như vậy.

[... Kuromu-sama đã tìm thấy tôi khoảng 8000 năm về trước. Một ngày nọ, tôi chợt phát hiện ra màn đen ẩn sâu trong nụ cười của Kuromu-sama.]

[... Đó là…]

[Unnn. Tôi chắc là với người đã cứu lấy Kuromu-sama như Miyama-kun sẽ biết nhỉ… Khoảng thời gian đó, tôi đã không hiểu tại sao ngài ấy lại có vẻ mặt như vậy.]

[.....]

[Thế nhưng, có một điều mà tôi biết rõ: đó là tôi không muốn để ngài ấy buồn. Vậy nên là, tôi đã nghĩ, nghĩ đi, nghĩ lại rất nhiều… để rồi gây ra một sự “hiểu lầm” lớn đến vô vọng.]

Từng từ, từng chữ một chan chứa nỗi niềm hối hận đậm sâu đâm vào trái tim tôi, bao trùm tôi bằng dòng cảm xúc khó diễn tả thành lời.

Đồng cảm? Giận dữ? Thương xót? Lo lắng? Tất cả đều đúng, nhưng cũng đều sai.

[Trong quá khứ, Kuromu-sama và mọi người từng gây chiến với các vị Thần. Tôi không biết chi tiết sự việc là như thế nào, nhưng nó đã được lan truyền rất rộng bên trong Quỷ Giới… Tôi đã tưởng rằng ngài ấy buồn là bởi vì ngài ấy không thể đánh bại được những vị Thần kia.]

[... Đó là…]

[Unnn. Nhìn lại mới thấy, làm sao ngài Kuromu-sama hiền từ lại nghĩ đến những chuyện như vậy được chứ? Nhưng lúc đó tôi không đủ bình tĩnh để thông suốt… Bởi vì mong muốn được giúp sức vì mong muốn của Kuromu-sama, tôi đã không thể tỉnh táo được.]

[... Vậy ra lý do bác sĩ Vier xâm lược Nhân Giới là bởi vì…]

[... Tôi muốn Kuromu-sama trở thành vị vua của thế giới này. Để không ai có thể làm tổn thương cảm xúc của ngài ấy được nữa, để không ai có thể làm ngài ấy buồn được nữa… Nghĩ rằng sẽ giúp Kuromu-sama trở thành tồn tại tuyệt đối, nghĩ rằng đó sẽ là cách để bản thân có thể đáp lại công ơn của Kuromu-sama đã nuôi dưỡng… Tôi đã nghĩ như vậy đấy.]

[.....]

Nói gì đi chứ, sao lại im vậy hả tôi ơi?

Sau cùng thì, chính chủ đã tự mình nhận ra lỗi lầm và cố gắng chuộc lại lỗi lầm đó dẫu đang hối hận trong bất lực về khoảng thời gian ấy.

Vậy nên là tôi, một kẻ không biết gì, chẳng thể trách mắng cô ấy… hay động viên an ủi cô ấy được.

[Tôi thực sự… thực sự quá ngu ngốc. Tôi đã làm hại biết bao người… Cảm giác đó, đau lắm… Mỗi lần tôi tổn thương ai đó bằng chính đôi tay của mình, nó đau đớn đến mức tưởng như tôi sắp khóc đến nơi vậy. Nhưng mà, tôi đã tự lừa dối mình rằng, đây là vì Kuromu-sama… Tôi vẫn tiếp tục những hành động vô phương cứu chữa ấy, đến khi Hikari đả bại tôi.]

[.....]

Hai hàng nước mắt chảy xuống từ mắt của bác sĩ Vier, tựa như cô ấy đang nhớ lại những việc làm trong khoảng thời gian đó.

Ahh, đúng là… một người dịu dàng đến vô vọng mà. Chẳng trách tại sao cô ấy lại đau khổ đến nhường này được.

[Mặc dù đã bị Hikari đánh bại, nhưng tôi vẫn không lùi bước… Tôi cố gắng gượng cơ thể bị bầm dập này dậy, lòng tràn đầy mong ước rằng sẽ khiến cho Kuromu-sama trở thành vị vua của thế giới… cho đến khi Kuromu-sama xuất hiện trước mặt cả hai bọn tôi.]

[.....]

[Kuromu-sama… đã “khóc”... Nhìn thấy tôi bầm dập như vậy, ngài ấy buồn bã rơi nước mắt… Dù cho tôi muốn rằng ngài ấy không bao giờ phải khóc nữa… Dù cho tôi muốn rằng bản thân sẽ bảo vệ được cho ngài ấy… Nhưng mà, người gây tổn thương đến ngài ấy nhiều nhất lại chính là tôi.]

[... Bác sĩ Vier.]

Trong khi hai hàng lệ vẫn không ngừng tuôn rơi, cô ấy tiếp tục kể về những ngày tháng ấy với vẻ ăn năn.

Đó là câu chuyện về một Quỷ nhân, người muốn bảo vệ tồn tại quan trọng của mình mà sẵn sàng phá đi những quy tắc của bản thân… nhưng vì một sự hiểu lầm, cô ấy lại làm tổn thương người quan trọng ấy nhiều hơn bất cứ ai khác…

Thưa Bố, Mẹ— Những gì bác sĩ Vier nói đã khiến con rất bất ngờ, và con cũng không dám chắc rằng con có thể hiểu được bao nhiêu cả. Tuy vậy, có một điều con chắc chắn rằng— đó là Bác sĩ Vier đã từng là Ma Vương như thế nào.

*****

<Lời bạt>

Serious-senpai chắc sẽ vui lắm đây.

<Trans’s note>

Má nó, 1 chap truyện mà đọc eng không thấy cảm xúc gì từ K-sama luôn, hay do tác giả viết lỏ quá nhỉ?

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

Rồi đợi tới lúc dắt gái này về gặp Lilia rồi bk mẻm là ai..................chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo các bạn tự hiểu
Xem thêm
Cả mẹ và con đều ko nói rõ cho nhau, đều hiểu sai ý nhau, đều yêu cùng 1 người. Đúng là mẹ con
Xem thêm
Maouuu Vier...
Xem thêm