Con Ngốc Tóc Hồng Của Thà...
국문파랑 - Korean Paran 국문파랑 - Korean Paran
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

128 • [Con gái nói chuyện bằng nắm đấm]☆①

3 Bình luận - Độ dài: 3,769 từ - Cập nhật:

[Kem Chanh Hồng].

Một cột lốc xoáy màu hồng khổng lồ đang được phóng ra.

Với mục tiêu duy nhất là giết chết [Linh Mục Xói Mòn] một lần nữa.

BÙM—!!

Một luồng khói đen phun ra trong không gian nhuộm hồng trong chốc lát. Sự cấp bách hiện rõ trong đôi mắt đen láy của [Linh Mục Xói Mòn].

[Không…! Thứ đó là…!]

Grafvolud, có lẽ do vừa nhớ lại lần bị tôi đập cho ra bã, vội vã xoay người né tránh. Lão ta xoay người gấp đến nỗi một số chân bị cây thủy tùng của Anna bám vào đứt ra.

Rắc-!

Cùng với âm thanh vặn vẹo và tiếng lớp vỏ giáp xác bị bẻ răng rắc, giọng nói đầy phẫn nộ của Grafvolud vang lên qua tiếng nghiến răng ken két.

[Grrr…?! Ngươi nghĩ ta sẽ mắc bẫy cùng một trò hai lần sao—!!]

Tuyệt vọng đập cánh.

Lão già rết vỗ cánh bay lên trời , dường như không thể bò tròn như trước được nữa vì đau đớn.

Vù—!!

Cột lốc xoáy màu hồng lướt qua khoảng trống lão bỏ lại.

'Yeah, chuẩn cơm mẹ nấu rồi… đúng con trùm loại né tránh với triệu hồi đệ đây rồi, gây áp lực lên đối thủ bằng các hiệu ứng bất lợi và làm suy yếu kẻ địch bằng các cuộc phục kích và bao vây triền miên.'

Nhưng có điều một kẻ nhỏ mọn như lão không bao giờ biết.

'Né tránh bằng cách nhảy lên không là một con dao hai lưỡi.'

Một nơi mà các cuộc tấn công từ mặt đất không thể với tới.

Có lẽ đối phương sẽ cảm thấy như thể đang trốn thoát đến một không gian bất khả xâm phạm, cơ mà…

“Một nơi không có chỗ ẩn nấp và hạn chế thay đổi hướng đi… chính là nơi trở nên dễ bị tổn thương hơn bao giờ hết—☆”

[Cái gì?!]

Hilde và tôi đã chiếm giữ bên trái và bên phải của lão già rết đang bay trên không trung. Bọn tôi phóng lên với nắm đấm siết chặt ở bên phải và bên trái.

Hilde được bao bọc trong tia sét màu xanh trắng.

Và tôi được bao bọc trong những trái tim màu hồng hướng về nhau.

“Lara—!”

“Hilde—!”

Bọn tôi gọi tên nhau và cười toe toét.

Lớp sương trong suốt phủ lên hai nắm đấm của hai người bọn tôi.

'Thật vậy… con gái nói chuyện phải dùng tới nắm đấm.'

Lão già rết hét lên khi nhìn thấy [Ether Độc Nhất] nhấp nháy ở cả hai bên tầm nhìn.

[Lũ ngu xuẩn—!! Các ngươi nghĩ rằng ta sẽ bị mắc lừa ư—!!]

Grafvolud vội vã đập cánh trong khi lơ lửng trên không trung, cố gắng trốn thoát lên cao hơn. Đó cũng là hướng duy nhất để thoát khỏi vòng vây mà Hilde và tôi đang giăng ra…

Đúng vậy đó☆

Just as planned [note74265]—♪

Lão già rết đang cố trốn thoát lên trên liền bị dội cho một gáo nước lạnh.

[Không?!]

Một làn sóng vũ khí màu tím trút xuống từ phía trên. Chúng đan chặt vào nhau như tấm lưới bắt chim, chặn mọi đường thoát của Grafvolud.

Freya lẩm bẩm bằng giọng không tin từ đằng xa.

“T-Ta không ngờ là thật sự có tên ngốc như vậy đấy…!”

[Con đĩ chó kia?!]

“K-Không phải là đĩ chó, mà là quý cô mèo…”

[Con điếm chết tiệt nhà mày—!!]

“Thật là một gã phiền phức…”

Tốc độ vỗ cánh của Grafvolud chậm lại và thân hình khổng lồ dần hạ thấp không độ. Và rồi bọn tôi một lần nữa chào đón lão già rết quay trở lại phòng tẩm quất.

Nơi lão ta bước vào không chỉ đơn thuần là thế giới của nắm đấm.

Màu hồng và màu xanh trắng.

Nơi đây có ánh sáng Ether nhấp nháy.

Đây sẽ là mồ chôn của ngươi.

Nắm chặt cả hai bàn tay.

Cố định chặt cả hai cánh tay.

Cảm nhận luồng khí ether từ đáy xương chậu sau mông chảy đến đại tràng. Năng lượng chảy qua các đường dẫn chính của cơ thể sẽ sớm hướng về tim.

Những gì được truyền qua mạch máu.

Là tinh thần chiến đấu bừng cháy ẩn sâu trong lồng ngực.

Dòng máu nóng chảy không ngừng chính là năng lượng vận mệnh được truyền lại từ thời xa xưa.

Nơi chúng ta tiến đến theo sự chỉ dẫn của Cây Thế Giới chính là chiến trường vĩnh hằng.

Tất cả các cô gái trên vùng đất này đều tập hợp lại để chiến đấu.

Đúng vậy.

Tôi là một Valkyrie tái sinh.

Kẻ chiến đấu trên vùng đất này.

“HÃY NHỚ ĐẾN BỔN CÔ NƯƠNG!! VÀ ĐI CHẾT ĐI—!!”

Tôi vung nắm đấm rực sáng màu hồng về phía cơn ác mộng đầu tiên và tồi tệ nhất đời mình. Ánh sáng màu hồng đọng lại trên vỏ giáp xác đen rồi vụt tắt, bắn tung tóe thành máu đỏ tia lửa.

BÙMMM—!!

Sự rung động làm rung chuyển cả trời đất.

Cảm giác va chạm và đau đớn hiển hiện ở nắm đấm của tôi.

Không giống như lúc trước, đôi con ngươi đen láy to bự kia thực sự ở rất gần. Nhờ đó mà, tôi có thể biết lão già rết đang hoảng loạn.

'Bây giờ thì người phải sợ là mày chứ không phải tao.'

Tan biến vào trong những cơn ác mộng mà ngay cả cái chết cũng không thể che đậy được đi.

“TA LÀ!! CLARA CỦA THÀNH PHỐ HỌC VIỆN—!!”

Màu hồng rực rỡ được kết thành từ vô vàn trái tim. Chúng đang thể hiện cho sức mạnh của cảnh giới cuối cùng đã được đạt tới.

Vung nắm đấm không ngơi nghỉ, tôi vẽ ra quỹ đạo của những nắm đấm mà tôi đã vẽ vô số lần cho đến bây giờ.

Quỹ đạo được khắc họa bằng hàng ngàn, hàng vạn con đường đan xen vào nhau trở thành một cõi giới của sự hủy diệt.

Ratatatatatatatata—!!

Ở phía đối diện của tôi, Hilde cũng vung nắm đấm không ngừng. Toàn thân phủ trong tia sét từng là mạnh nhất, cô ấy gầm lên trong khi liên tục tấn công.

“Ora Ora Ora Ora—!!”

“Oru Oru Oru Oru—!!”

Hai cặp nắm đấm đập vào con rồng trồi lên từ bóng tối. Sấm sét và trái tim nổi trận lôi đình, biến thành một cơn đại cuồng phong[note74266].

Ratatatatatatatata—!!

Tại ngay giữa quỹ đạo của hằng hà sa số nắm đấm, thế giới bùng nổ cùng với sức mạnh vật lý thuần túy.

Tinh thần chiến đấu bùng nổ vượt qua cả số phận của vũ khí.

Ratatatatatatatata—!!

Grafvolud vẫn ngoan cố chống cự mặc cho lớp vỏ giáp xác bị đập vỡ tan tành bởi những cú đấm của bọn tôi. Trong đôi mắt đỏ ngầu của lão là sự quyết tâm chuộc lại lỗi lầm của chính mình.

[Xói Mòn—!!]

Vù vù—!!

Vực thẳm dâng lên từ sâu bên dưới chia thành hàng trăm nhánh và vươn về phía bọn tôi như những xúc tu háu đói. Hàng trăm con côn trùng hỗn loạn bay lên qua bóng tối của đôi cánh.

Không gian dường như có bán kính hàng trăm mét ngập trong năng lượng xói mòn, đây có lẽ là toàn bộ sức mạnh của lão.

Grafvolud rú lên trong tình trạng mất máu trầm trọng.

[Trong trò chơi mang tên số phận này!! Ta sẽ đứng lên để cứu con cháu mình!! Những con người bị số phận biến thành côn trùng—!!]

Lão già rết.

Cơn ác mộng của tôi…

[Linh Mục Xói Mòn] Grafvolud.

Lúc này lão đang đấu tranh dữ dội hơn bao giờ hết.

“Ha ha…”

Tôi cười một lúc, ngớ người ra.

Có lẽ.

Kẻ khiến tôi chật vật nhất trong dàn trùm của <Ratatoskr>… có lẽ không phải là nhà tiên tri, mà là [Linh Mục Xói Mòn] Grafvolud.

Cơn ác mộng tồi tệ nhất.

Và những viễn cảnh xấu nhất.

Lần đầu tiên tôi đối mặt theo 'Mô típ ban đầu'.

Kẻ thù tồi tệ nhất mà tôi đã dày công chuẩn bị phương án đối phó ngay cả sau khi mới trở thành 'Clara'.

Vì thế mà tôi vẫn có thể nhớ rất rõ.

Trước cả khi nhà tiên tri xuất hiện, tôi đã quyết là sẽ tự mình tiêu diệt [Xói Mòn], kể cả khi tôi phải để lại 'Rồng' cho mấy đứa nhỏ lo liệu.

“Ha ha ha…!”

“…”

Tôi nhãn nhã cười và nhìn sang Hilde. Cô ấy nhìn lại tôi với ánh mắt kiên định, tràn đầy niềm tin vô hạn.

'Mình muốn thể hiện bản thân một mình cơ… nhưng có lẽ khả năng phục hồi Ether của mình đã không còn được như trước nữa.'

Vì thế, tôi đánh tiếng với Hilde.

“Tớ mượn tay xíu được hông?”

“Hưm.”

Hilde chìa tay ra mà không thèm hỏi mục đích.

“Tất cả mọi thứ của tớ đều thuộc về Lara!”

“…”

…tớ sẽ ghim câu này. Phú bà của lòng tớ à, hehehe.

Tôi thậm chí còn dư giả thời gian để nghĩ ra những câu chuyện cười trong lòng như lúc này đây.

Grafvolud đối mặt với hai người bọn tôi tay trong tay tiến về phía trước, trút ra mọi thứ mà quyền năng xói mòn ban cho. Hàng ngàn, hàng vạn quân lính vực thẳm đang tiến tới từ phía sau lão ta, khắc họa một bức tranh bóng tối xa xăm.

[Kẻ thù của ta!! Yên giấc tại đây đi—!!]

Đã quá muộn để đi ngủ rồi.

Giấc mơ hạnh phúc của tôi đã vỡ tan.

-Đi đi.

“Ta đã ngủ đủ rồi.”

Tôi hướng bàn tay đang nắm lấy tay Hilde về phía đội quân xói mòn.

Sức mạnh vốn có của [Bifrost] hợp nhất với Ether của Hilde.

Bụp bụp!

Bụp bụp!

Tia chớp chứa đựng vận mệnh siêu việt nở rộ.

Và tôi nắm chặt nắm tay còn lại.

Siết chặt đến mức làm dập nát móng tay mình.

Rắc…!

Vô số trái tim xuất hiện phía trên nắm đấm đó. Những trái tim chứa đựng tia sét rờn rợn trên nền hồng bắt đầu chuẩn bị cho kỹ thuật tối thượng cuối cùng một lần nữa.

'Không… đây không phải là [Kem Chanh Hồng]…'

Một kỹ thuật mới được tôi của hiện tại sáng tạo ra.

Hay nói cách khác.

Kỹ thuật tối thượng thứ tư.

“…”

Tôi nên đặt tên nó là gì đây?

Vì bây giờ tôi đã hoàn toàn là Clara…

Bộ lọc thiếu nữ cũng đã trở thành một với tôi rồi.

Vậy thì tôi có nên đặt tên theo phong cách của Kang Jinsu không nhỉ?

“…”

Đột nhiên lời của Frida hiện lên trong tâm trí tôi.

-Ước mơ của chị là mở một studio ở đâu đó có thể nhìn ra biển.

“…”

-<Câu Chuyện Về Cuộc Gặp Gỡ Của Anh Và Em>… đó là câu chuyện về một người chàng trai dạy cho một cô gái biết về màu sắc của biển và bầu trời. Đó là một câu chuyện được truyền lại từ lâu rất lâu rồi… chị thực sự rất thích nó.

Nơi tôi muốn đến.

Bờ biển phản chiếu bầu trời xanh.

Nơi người ấy muốn đến.

Những gì người ấy không thể đạt được ngay cả trong giấc mơ…

“Bầu trời xanh.”

Bầu trời xanh ngát.

“Con đường duy nhất dẫn tới bầu trời xanh.”

Đường đến bầu trời xanh.

Tôi kích hoạt tuyệt kỹ tối thượng cuối cùng.

Sau đó, vô số trái tim rực rỡ tụ tập lại, bắt đầu tỏa sáng như một thiên hà chồng lên vô số vòng xoắn ốc. Một thảm họa vượt ra ngoài cơn bão, một dòng chảy của những giấc mơ chứa đựng ánh sao đã được hiện thân.

Siết-

Trước khi tung cú đấm…

Dù có hơi xấu hổ tẹo, cơ mà… thêm một từ trước 'kỹ thuật tối thượng cuối cùng' sao lại không nhỉ.

“…kỹ thuật tối thượng đích thực[note74267].”

[Đường Đến Bầu Trời Xanh]

Kiểu kiểu thế.

Tôi tung ra cú đấm của mình.

Một tia sáng chói lòa đến nỗi nhuộm trắng tầm nhìn của tôi xuất hiện.

Liệu nó có màu hồng hay là màu xanh trắng, tôi thậm chí còn không thể phân biệt được nữa…

Một ánh sáng duy nhất.

BÙMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMM—!!

Ánh sáng trắng lóe lên trong không gian tối đen, nghiền nát mọi thứ.

Trụ xoắn ốc xoắn thành nhiều vòng xoắn khác khi nó tách ra, tạo ra nhiều vòng xoắn khác nữa.

Các vòng xoắn phân chia vô hạn liên tục hợp nhất và tách ra trong thời gian chúng phóng đi và nhân lên.

Hình xoắn ốc.

Vòng xoắn của vòng xoắn.

Một vũ trụ duy nhất bao gồm mọi thứ.

Duy chỉ có ánh sáng[note74268].

* * *

Eir ngồi phịch xuống bóng tối và cảm thán.

“Ây da, mệt chết đi được mà!”

Những người bạn còn lại có vẻ cũng đã kiệt sức.

Freya ngã xuống như thể ngất đi, Astrid bật ra tiếng cười yếu ớt của một quý cô, còn Anna thì thật sự vừa thở dài vừa ngồi xổm xuống.

“…”

“…ố hô hô[note74269].”

“Phìu.”

Hilde và tôi cũng thở dài và dựa vào nhau.

“…”

“…”

Bọn tôi bất ngờ có cuộc chiến với hai vị linh mục mạnh nhất.

Hơn nữa, lão già rết còn mạnh hơn cả hồi trước sau khi nhận được sức mạnh từ vực thẳm.

Cơ mà… ừm… dù sao thì bọn tôi cũng đã thắng.

'Cơ mà bây giờ chúng ta phải làm gì?'

Bọn tôi đã tuyệt vọng đánh bại hai vị linh mục, nhưng ngạc nhiên là chẳng có chuyện gì xảy ra cả.

Bọn tôi nằm ngơi mà trong lòng có phần… bất bình.

Đến cả Hilde, người vẫn luôn giữ cảnh giác cao độ, cuối cùng cũng nằm ngửa ra.

“…”

“…”

“…”

“…”

“…”

“…”

Thì là kiểu nằm đó đó☆

Cái dáng nằm mà thường xuất hiện trong truyện tranh dành cho thanh thiếu niên ý… một toán người nằm dài thành hàng như những cây bút chì màu đựng trong hộp bút.

Bọn tôi nằm như thế và nhìn lên trần tối đen.

Vực thẳm bên trong Cây Thế Giới bám dính chặt chẽ, chặn mọi ánh sáng từ bên trên lọt xuống như trần nhà trát bằng xi măng trong quảng cáo Thái Lan.

“…”

“…”

“…”

“…”

“…”

“…”

Ây da.

Trò chơi này thực sự là quá rác đi mà☆

Sau khi đánh bại trùm, chí ít cũng phải mau mau thả con trùm tiếp theo ra chứ—♪

Thôi kệ đi.

Trước đó thì.

À mà, là gì ấy nhỉ?

Ừm…

Đầu tiên tôi cảm ơn những người bạn đã chạy đến giúp đỡ đã.

“C-Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã đến cứu bổn cô nương—☆”

“Tớ giúp Lara là điều đương nhiên thôi.”

“Hả? Ờ thì… ta chỉ đền đáp lại cái ơn mà ta đã nhận từ mi thôi.”

“Ố hô hô, giúp đỡ bạn bè là chuyện tự nhiên.”

“Haha, mị… thực ra cũng là vì linh hồn của thanh kiếm sai mị tới đây…”

“…”

Freya, người mà tôi nghĩ sẽ đưa ra những bình luận mỉa mai như thường lệ, đột nhiên giữ im lặng.

Cô ấy lặng lẽ chỉ tay lên trên và nói:

"Bên trên…"

"Bên trên?"

Ờ.

Có gì hot?

Bổn cô nương cảm thấy như mình sắp nghĩ ra một câu chuyện cười luôn rồi—☆

Vì không tài nào hình dung ra nguồn gốc nên có lẽ đây là một trong những câu chuyện cười về Tam Quốc của Jinsu.

'Aigo Jinsu-kun[note74270]! Ta đã dặn cậu là phải đùa theo bầu không khí mà—☆'

Tách biệt khỏi dòng suy nghĩ của tôi, Freya đột nhiên đứng hẳn dậy và nói:

“C-Có lẽ nào đây là rễ của Cây Thế Giới không?”

“Hửm? Rễ?”

“E-Ether, năng lượng của sự sống, là năng lượng của bầu trời… ngược lại, nhìn thấy những người đã chết một lần nữa và… n-ngủ thiếp đi về cơ bản có liên quan mật thiết đến năng lượng của cái chết… c-cõi mộng cũng được cho là lối đi của linh hồn…”

Một bài phát biểu lan man.

Nghe những lời đó, Hilde cũng đứng dậy và bày tỏ thắc mắc:

“Nói cách khác, mặt đất đối diện với bầu trời. Bởi vì rễ của Cây Thế Giới được chôn sâu dưới lòng đất, là nơi năng lượng của cái chết và giấc mơ tụ tập?”

“Đ-Đúng… đúng… đúng vậy.”

Anna và Astrid cùng đứng dậy.

“Vậy thì trung tâm của Cây Thế Giới rốt cuộc chính là…”

“Phía bên trên?”

“Vậy bây giờ chúng ta đi như nào?”

Eir từ từ đứng dậy và vươn vai.

“Mmmh— Sao không dùng khả năng dịch chuyển kỳ lạ của [Spiral] ấy?”

“Nó không hoạt động khi ở gần Cây Thế Giới…☆”

“Thế sao không đốt phứt rễ từ bên trong đây đê? Bên ngoài mà cứng thì bên trong kiểu gì cũng mềm. Đốt lấy một cái lối đi rồi chui qua là được, lằng nhằng làm gì?”

“…”

“…”

“…”

“…”

“…”

”Giề. Sao bọn mi lại nhìn ta như thế? Bọn mi quen ta đó giờ đều biết tính ta nó vậy mà."

Hilde đặt tay lên vai Eir.

“Ta cho phép.”

"Há?"

“Đốt nó đi.”

“…”

Eir mở to mắt và hỏi lại:

“T-Thật sao[note74271]?!”

* * *

“Ngon lành cành đào…!”

“Chỉ có một cơ hội thôi. Hãy nhắm cho thật chuẩn.”

“HÈ HÉ…! HA HÀ HÁ! KHÔNG ĐỜI NÀO CÓ CHUYỆN HỌC VIÊN <Học Viện Scarlet> NHÓM LỬA XỊT HẾT!!”

Hilde, Freya, Anna và Astrid đặt tay lên lưng Eir[note74272].

Năm người ngoại trừ tôi đang liên tục luân chuyển Ether thông qua [Bifrost], chuyển giao toàn bộ sức mạnh còn lại của họ sang cho Eir. Vì mục đích là đốt cháy một bên rễ của Cây Thế Giới khổng lồ, cả bọn đã lên kế hoạch sử dụng toàn bộ bể Ether của năm năng lực giả [Ether Độc Nhất].

Sau đó sử dụng [Bifrost] để đưa tôi đến vị trí của nhà tiên tri.

Ầm ầm—!!

Khi Ether của bốn người tràn vào cơ thể cô, Eir bắt đầu cười điên cuồng, mũi rỉ máu.

“KE KE KE…! KHÀ KHÀ KHÀ!! NGÀY TA ĐỐT CHẾT MẸ CÂY THẾ GIỚI CUỐI CÙNG CŨNG ĐẾN!!!”

“Cô đã sẵn sàng chưa?”

“HYAAAAH—!! TA ĐÃ SẴN SÀNG KỂ TỪ LỄ KHAI GIẢNG 3 NĂM TRƯỚC RỒI—!!!”

Eir cười rồ đại, đôi mắt sáng lên năm màu sắc. Mặc cho phản phệ đã được giảm bớt phần nào nhờ sức mạnh chia sẻ của [Bifrost], thế nhưng tác dụng phụ vẫn là không hề nhỏ.

Nhưng hãy tạm gác mọi thứ sang một bên.

Eir dậm chân mạnh và giơ [Laevateinn] lên.

Bánh xe quay lửa trắng bùng cháy dữ dội sáng rực hơn bao giờ hết.

BÙM!

“TOÀN BỘ, TẤT CẢ, MỌI THỨ—!!!”

Eir ném Laevateinn đang xoay tròn bằng tất cả sức lực của mình.

“ĐỐT HẾT ĐI—!!!”

Laevateinn quay vòng mạnh mẽ và ngày càng lớn hơn khi cắt xuyên qua không khí.

Laevateinn, phát triển từ kích thước cơ thể người lên đến kích thước bằng cánh quạt cối xay gió, bắt đầu đốt cháy mọi thứ nó chạm tới và cắt xuyên qua vực thẳm.

Ầm ầm—!!

Ngọn lửa trắng lan ra theo mọi hướng.

Tuân theo thuộc tính số phận thiêu đốt sự biến dạng và vực thẳm.

Ngọn lửa lan rộng như thể có dầu đổ thêm vào đó.

Rắc rắc—!

“…!”

Khi sức mạnh của Cây Thế Giới rung chuyển, một con đường có thể di chuyển qua [Bifrost] trở nên 'hiển hiện'.

Một con đường ánh sáng yếu ớt vốn bị vực thẳm trong bóng tối che khuất giờ đây đã xuất hiện.

Kẹt…

Và đồng thời là con đường để thoát khỏi Cây Thế Giới.

“Đ-Đây là?!”

“Nó giống như cánh cửa dẫn ra bên ngoài phải không…?”

“N-Nếu chúng ta đi theo hướng ngược lại… nó sẽ hướng lên trung tâm.”

Sức mạnh thân thuộc của một nữ thần mà tôi biết.

Con đường mà vòng sáng nhỏ đó đi qua kéo dài từ rễ cây lên tới tận đỉnh.

'Đây có phải là… con đường mà Urd đã để lại không…?'

Đời nào, khi nào và mắc gì cổ lại ném cổng ra vào từ trong trung tâm ra bên ngoài chi?

Eir hét lên trong khi rỉ máu mũi. Một phần tóc của cô đã bắt đầu cháy trắng xóa.

“LÊN ĐÊ—!! CLARA—!!”

“Vậy thì…”

Tôi quay lại và tự tin hét lên:

“Bổn cô nương khởi hành đây—☆”

“Nhà ngươi phải, phải thắng…”

“Ố HÔ, HÔ HÔ HÔ, bổn phu nhân sẽ chờ tin tốt từ bề tôi trung thành của mình!!”

“Yosh! Gặp sau nhớ!”

Hilde không nói gì, chỉ mấp máy môi.

-Mãi mãi.

Tớ sẽ đợi cậu.

"Hiểu rồi!"

Vút—!!

Tôi được bao bọc trong một vòng xoáy ánh sáng cầu vồng.

Băng qua những rễ cây đang cháy dở và vực thẳm, hướng tới trung tâm phía xa… đỉnh cao nhất của Cây Thế Giới.

Cảm nhận sự hiện diện của tất cả các linh hồn đã từng tồn tại trên thế gian này.

Tôi tiến về phía trước.

Và sau đó…

Bùm—!

“…”

“…yahallo Jinsu-kun☆ Chào bạn nhỏ, lâu rùi mình không gặp nhau.”

“…”

Một chiều không gian ngập tràn ánh sao sáng.

Một bóng đen đơn độc đứng trước mặt tôi.

Thực thể đó ngồi khoanh chân trước một quả cầu thủy tinh được đặt trên một cây non nhỏ, nhà tiên tri nhìn tôi với đôi đồng tử tách đôi theo chiều dọc.

Nhiều màu sắc ánh sáng lóe lên trong đôi mắt đó.

Có vẻ như hắn đã hấp thụ cơ số quyền năng từ Cây Thế Giới.

Nhà tiên tri lẩm bẩm với vẻ mặt ngạc nhiên.

“…một ta khác.”

"…yub."

“Ta hiểu rồi. Không phải Brunhilde hay… Clara… mà là ‘ta’ trong cơ thể Clara…”

“Nah, hiện tại bổn cô nương chỉ là Clara mà thôi.”

“…thật vậy sao.”

Tại chương kết của câu chuyện kể về ngày tận thế, tôi và hắn lại một lần nữa đối mặt với nhau để giải quyết mọi ân oán, một lần và mãi mãi.

Ghi chú

[Lên trên]
Vann: ”kira”
Vann: ”kira”
[Lên trên]
Vann: ”jojo”
Vann: ”jojo”
[Lên trên]
Vann: xài ‘True’ cmnl rồi
Vann: xài ‘True’ cmnl rồi
[Lên trên]
Vann: ”hiemhoadobo”
Vann: ”hiemhoadobo”
[Lên trên]
Vann: mẻ Astrid mệt đến nỗi không cười to nổi
Vann: mẻ Astrid mệt đến nỗi không cười to nổi
[Lên trên]
Vann: aigo what?
Vann: aigo what?
[Lên trên]
Vann: ”real”
Vann: ”real”
[Lên trên]
Vann: super sentai, gao ranger! ”gao”
Vann: super sentai, gao ranger! ”gao”
Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

CHỦ THỚT
TRANS
Cày Chay Top 1 Server versus Hacker(account Admin)

__mika_and_saori_blue_archive_drawn_by_natsumachisan__2cb87eb8c0b970c26911370429de31aa.png
Xem thêm
TRANS
AI MASTER
Chắc lần sau, tui phải đợi thêm 30p nữa mới đọc quá. Toàn link ko, không thấy ảnh:)))
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
riu, cái quá trình set up ảnh nó còn tốn hơn cả thời gian dịch
Xem thêm