My Reincarnation as the V...
Akisaki Yoko Takusu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Phần vũ hội

Chương 58: Vũ hội của những kẻ phản diện 4

0 Bình luận - Độ dài: 1,657 từ - Cập nhật:

Chương 58: Vũ hội của những kẻ phản diện 4 ~ góc nhìn của Ediardo ~

Belmira và Natalie, khi rời khỏi hội trường vũ hội, đã quay lại nhìn với ánh mắt gần như mang đầy sát khí.

Thấy vậy, tôi không thể để Claris trở về ngôi nhà đó như thế được, nên đã đề nghị cô ấy tạm thời ở lại lâu đài hoàng gia.

Nhưng Claris lại lắc đầu và nói.

"Cảm ơn ngài đã quan tâm. Nhưng em nghĩ mình sẽ trở về nhà một lần."

"Nhưng nếu cứ thế mà quay về ngôi nhà đó thì…"

"Không sao đâu ạ. Phần lớn thời gian em sẽ trốn khỏi dinh thự và ở bên cạnh Vyne thôi."

"……"

Claris có vẻ hơi lạc quan. Chẳng lẽ cô ấy cho rằng mọi chuyện sẽ chỉ tiếp diễn như mấy trò quấy rối trước đây thôi sao?

Ánh mắt của Natalie và Belmira khi nãy, gần như đã vượt qua ranh giới của sự điên loạn rồi. Thẳng thắn mà nói, tôi không thể đoán được họ sẽ làm ra chuyện gì.

Tôi không muốn để Claris quay về cái nhà đó thêm lần nào nữa.

Nếu không thể để cô ấy ở lại lâu đài hoàng gia, tôi bắt đầu nghĩ đến việc tìm chỗ trọ thích hợp.

Nhưng đáng tiếc thay, ở đất nước này không hề tồn tại khách sạn cao cấp nào an toàn và đầy đủ tiện nghi, đủ để tiếp đón tiểu thư quý tộc lưu trú.

Có lẽ lần tới, tôi nên đề nghị Công tước Kronom, cha của Daisy, xây dựng một cơ sở như vậy.

Vừa có thể phục vụ những quý tộc ở vùng quê muốn đến kinh đô nhưng không có chỗ ở, lại còn dùng để đón tiếp khách quý ngoại quốc nữa.

"Kỳ nghỉ thu kéo dài khoảng ba tuần. Ta không thể để em ở lại cái nhà đó suốt ba tuần như vậy được."

Tôi nói, nhưng Claris lại tiếp tục lắc đầu.

"Nhưng dù vậy, việc một người chỉ mới đính hôn mà lại sống trong lâu đài hoàng gia sẽ khiến các quý tộc khác phẫn nộ mất."

"……"

Tôi không thể phản bác được.

Ở trong lâu đài hoàng gia là đặc quyền dành riêng cho gia đình hoàng tộc.

Tất nhiên cũng có những phòng dành cho khách, nhưng đó là nơi dành riêng cho những vị khách quý đến từ nước ngoài lưu trú.

Một tiểu thư quý tộc trong nước mà trú lại lâu đài hoàng gia thì hoàn toàn không thể chấp nhận được.

Nếu để Claris ở lại cung, những kẻ đã không ưa gì tôi từ trước sẽ chớp ngay lấy cơ hội để công kích. Claris chắc hẳn đang lo lắng về điều đó.

Thế nhưng, tôi cũng không thể chỉ đứng nhìn cô ấy quay lại cái nơi nguy hiểm đó.

Khi tôi còn đang suy nghĩ phải làm sao, thì Daisy đã lên tiếng đề nghị Claris.

"Nếu không thể ở lại lâu đài hoàng gia, thì cậu cứ đến nhà tớ ở suốt cũng được. Giữa những người bạn cùng giới với nhau, việc ngủ lại nhà nhau là điều rất thường thấy trong giới tiểu thư quý tộc, nên không cần phải ngần ngại gì cả đâu nhé."

"Như- như vậy thì… hôm qua mình vừa làm phiền cậu rồi mà…"

"Xin đừng bận tâm đến điều đó!"

Claris có vẻ đang phân vân rất nhiều.

Cô ấy cũng không muốn quay về cái nhà đó. Nhưng cô ấy lại cảm thấy không nên quá dựa dẫm vào bạn bè.

Nếu cô ấy ở tại nhà Kronom thì tôi cũng yên tâm phần nào rồi.

"Sonia-sama, nhân dịp này cậu cũng hãy ở lại với chúng mình nhé. Hôm nay mình cũng muốn được trò chuyện cùng hai người nhiều hơn nữa!"

"T-tớ cũng được sao ạ…?"

Sonia có vẻ vừa ngại ngùng vừa vui mừng.

Có vẻ như buổi ngủ lại hôm qua đã rất vui.

Không biết tiệc ngủ giữa các cô gái với nhau thú vị đến mức nào nhỉ… Vì kiếp trước tôi chưa bao giờ trải qua mấy chuyện như thế.

Thời đại học cũng chỉ có lần uống quá chén rồi ngủ lại nhà bạn thôi. Nhưng cái đó thì chẳng phải tiệc ngủ gì cả. Ít nhất cũng không gọi là ‘tiệc’.

Tôi cũng nên thử đến ở nhà Wist một thời gian không nhỉ?

Làm vậy thì có thể xuất phát đi săn quái vật sớm hơn thường lệ. Nhân tiện còn có thể đi xa hơn mọi khi cũng được.

Biết đâu sẽ chạm trán loài quái vật chưa từng gặp, hoặc thu được món đồ không ngờ tới.

Nếu tôi đặt một phép ẩn thân vào phòng mình, thì sẽ không cần lo lắng gì khi vắng mặt.

Đang mải nghĩ ngợi vòng vo như vậy thì Daisy như thể vừa nảy ra ý tưởng, vỗ tay đánh "bốp" một cái.

"À đúng rồi! Thật ra vào mỗi kỳ nghỉ thu, chúng mình đều đi du lịch đó! Năm nay xin mời Claris-sama và Sonia-sama cùng đi với chúng mình nha!"

"Du… du lịch sao!?"

Claris mở to mắt đầy bất ngờ. Chuyện này bắt đầu trở nên lớn rồi đây.

Theo lời Daisy giải thích thì, gia đình Kronom mỗi năm đều tổ chức một chuyến du lịch đến hòn đảo nhỏ thuộc lãnh địa của họ.

Đó là một hòn đảo nhiệt đới với cây cối sặc sỡ, biển trong xanh và bãi cát trắng trải dài, một nơi vô cùng xinh đẹp.

Du lịch à… Từ khi tái sinh đến giờ tôi chưa đi lần nào cả. Ở kiếp trước thì còn đi đây đi đó với bạn bè thời sinh viên.

Sonia trông có vẻ vô cùng háo hức.

"Ồ, đi du lịch sao! Thế thì, sẽ thám hiểm loại hầm ngục nào vậy?"

"Ôi chao, Sonia-sama. Phiêu lưu và du lịch là hai chuyện khác nhau đấy ạ."

"Ể… nhưng mà, gia đình mình thì kỳ nghỉ gia đình lúc nào cũng gắn liền với việc chinh phục hầm ngục mà…"

――Cái kiểu gia đình gì thế này?

Tất cả mọi người ở đó đều đồng loạt chết lặng. Có vẻ như với gia đình của Sonia, kỳ nghỉ gia đình đồng nghĩa với việc thách thức những hầm ngục mà bình thường hiếm ai dám bén mảng tới.

"Tớ thì thường chỉ thư giãn thôi, nhưng anh trai tớ thỉnh thoảng cũng sẽ đi thám hiểm hầm ngục trong rừng rậm giống như Sonia-sama vậy đó."

"Hầm ngục trong rừng rậm!!"

Cả tôi, Wist và cả Sonia đồng thanh kêu lên.

Một hầm ngục nằm trên đảo biệt lập… chỉ nghe thôi tôi đã ngửi thấy mùi item hiếm rồi.

Còn có khả năng cao sẽ gặp được những loại ma vật hiếm nữa.

Không biết có gặp cả quái vật biển không nhỉ? Biết đâu còn tìm được báu vật dưới đáy biển nữa chứ.

Tôi cũng muốn tham gia chuyến này ghê. Wist có vẻ cũng muốn đi lắm… Nếu rủ thêm Cornet, có lẽ chúng ta có thể viện lý do "trại huấn luyện" để nhờ nhà Kronom hỗ trợ.

Với lại, vì đó là một hòn đảo biệt lập, không khí chắc hẳn cũng trong lành… Không biết tôi có thể dẫn cả mẫu thân, người gần đây hay đau ốm, đi cùng được không nhỉ?

Khi tôi còn đang mải nghĩ ngợi thì Daisy với ánh mắt lấp lánh đã bắt đầu hào hứng kể về hòn đảo.

"Ở chỗ đó vẫn còn rất nhiều khu vực chưa được khai phá, nên thi thoảng lại phát hiện ra ma vật hay item mới nữa đó nhé."

Ồ, đúng như dự đoán!

Càng nghe tôi càng muốn đi hơn rồi.

Nhưng nếu vậy, tôi cần phải xin phép phụ vương một lần.

Sắp tới sẽ có buổi yết kiến quốc vương tổ chức mỗi tháng một lần, nên tôi phải xin phép cho chuyến đi này thôi.

Vốn dĩ tôi định nhân dịp đó để xin phép về chuyện kết hôn với Claris, nhưng nghĩ đến tình hình sức khỏe của mẫu thân hiện tại, có lẽ tôi sẽ dời việc đó sang tháng sau vậy.

Từ lúc nghe tới "hầm ngục trong rừng rậm", Sonia đã cực kỳ phấn khích.

Cô ấy nhìn Claris bằng ánh mắt lấp lánh… tuy không nói thành lời, nhưng áp lực kiểu "hãy cùng tham gia đi" rõ rành rành đè lên người Claris.

Trước hai người bạn đang vui mừng như thế, làm sao Claris có thể thẳng thừng từ chối cho được.

"T-tớ hiểu rồi… Nếu không làm phiền thì, rất mong được giúp đỡ."

"Kyaa~!! Tớ vui quá đi!! Năm nay chắc chắn chuyến đi sẽ còn tuyệt vời hơn bao giờ hết!"

Daisy không kìm được mà ôm chầm lấy Claris.

Sonia cũng vỗ tay rộn ràng bên cạnh.

Claris có hơi ngượng ngùng, cười nhẹ rồi nói.

"Lâu lắm rồi mới có dịp đi du lịch… Nghĩ tới việc sắp có sự kiện vui vẻ như thế này,tớ cảm thấy mình sẽ vượt qua được buổi vũ hội nặng nề này."

"Tinh thần đó mới đúng đấy ạ, Claris-sama!"

…Hửm?

Claris từng đi du lịch sao?

Người nhà của dòng tộc Charlet mà lại từng dẫn Claris đi du lịch sao?

Chắc là từ hồi mẹ ruột của Claris còn sống? Tôi vừa nghĩ vậy thì…

Một nữ hầu có vẻ là người hầu cận của thứ phi Teles đã tiến lại gần.

Cô ấy với khuôn mặt vô cảm như mặt nạ, thi lễ một cách chuẩn mực rồi cất giọng đều đều báo với Claris.

"Claris Charlet hầu tước tiểu thư, Teles điện hạ có nhã ý muốn được gặp riêng."

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận