My Reincarnation as the V...
Akisaki Yoko Takusu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Phần vũ hội

Chương 52: Nhà của bạn tôi là một cung điện

0 Bình luận - Độ dài: 1,363 từ - Cập nhật:

Chương 52: Nhà của bạn tôi là một cung điện ~ Góc nhìn của Claris~

Adonis Kronom

Anh trai của Daisy, trong tiểu thuyết thì cuối cùng sẽ thay cha mình trở thành Thủ tướng.

Nếu người cha được mệnh danh là "Thủ tướng thép", thì anh ấy lại được mệnh danh là "Thủ tướng lạnh lùng".

Đối với những kẻ được xem là kẻ thù, những cuộc thẩm vấn và tra tấn không khoan nhượng là chuyện thường tình với họ. Với những con người đã bán linh hồn cho hoàng tử ma tộc Dino, anh ta đã tuyên bố xử tử toàn bộ gia tộc mà không hề do dự.

Nói mới nhớ, trong tiểu thuyết, gia tộc Charlet cũng bị cho là nguyên nhân khiến "Phù thủy Hắc Viêm" Claris ra đời, nên đã bị xử tử bằng cách treo cổ cùng toàn thể người hầu.

Lúc đọc truyện, tôi từng thấy tội nghiệp cho gia đình Charlet, nhưng nếu có thiết lập ngầm rằng họ đã ngược đãi Claris thì tôi cũng hiểu được.

Ngay cả một vị Thủ tướng lạnh lùng như vậy cũng bị sự hồn nhiên ngây thơ của Mimilia làm dịu lòng.

Anh ấy thầm yêu cô, và sống độc thân suốt quãng đời còn lại.

Adonis Kronom trong tiểu thuyết đã được miêu tả là một mỹ nam tuyệt thế, nhưng ngoài đời còn đẹp hơn tưởng tượng.

Không có một chút khuyết điểm nào! Daisy cũng có khuôn mặt xinh đẹp, nhưng có nét dễ thương giống như con chồn. Còn khuôn mặt của anh trai cô ấy thì hoàn hảo như búp bê, không có chỗ sơ hở. Hơn nữa, với tôi thì hàng mi dài của anh ấy thật đáng ganh tị.

Không biết có phải ảo giác hay không, nhưng tôi cảm thấy như có hoa hải quỳ đang nở phía sau anh ấy. Hơn nữa, xung quanh anh ấy như đang phát sáng lấp lánh. Đây chính là thứ được gọi là hào quang của mỹ nam chăng?

Cả Ediardo-sama và Hoàng tử Arnold cũng là những mỹ nam và có khí chất, nhưng họ vẫn toát lên vẻ gần gũi, mang nét con người. Trong khi đó, vẻ đẹp của Adonis thì như thần thánh vậy.

Chỉ cần cái tên Adonis thôi đã xác định đây là nhân vật đẹp trai rồi. Ở kiếp trước, trong thần thoại Hy Lạp, đó là tên của mỹ thiếu niên được nữ thần sắc đẹp yêu mến mà.

Anh ấy cũng là đàn anh cùng trường của tôi, nên khi không ở nơi xã giao, tôi gọi anh là "Adonis-senpai".

Người đồng hành cùng tôi lần trước trong hầm ngục, Cornet-senpai, là bạn học và cũng là bạn thân của anh ấy.

Ấn tượng ban đầu là người khó tiếp cận vì quá đẹp, nhưng với em gái Daisy và chúng tôi, anh luôn mỉm cười dịu dàng.

Trên đường đến phòng nghỉ, chúng tôi được Adonis-senpai dẫn đi tham quan dinh thự.

Chỉ riêng sảnh chính đã rất rộng, lại còn có đại sảnh khiêu vũ, phòng họp, và cả một căn phòng trưng bày các tác phẩm nghệ thuật như bảo tàng. Cảm giác giống như đi tham quan hơn là đến nhà bạn chơi.

Căn phòng mà tôi và Sonia ở giống như kiểu maisonette [note72308] trong kiếp trước.

Cả tầng một và tầng hai đều có giường và bồn tắm. Từ cửa sổ có thể nhìn ra thành phố Leen – thành phố sôi động nhất trong lãnh địa Kronom.

Các tòa nhà trong thành phố đều lấy màu trắng làm chủ đạo.

Hiện tại đang được ánh hoàng hôn chiếu rọi, toàn thành phố nhuộm trong sắc vàng óng ánh.

Tôi và Sonia say mê ngắm cảnh một lúc, nhưng không thể mãi mơ màng như vậy.

Sau khi để hành lý xong, chúng tôi sẽ có một buổi tiệc trà tại phòng của Daisy.

Tiệc trà trong giới thượng lưu khiến tôi thấy nặng nề, nhưng tiệc trà giữa bạn bè thì rất mong đợi.

Lúc đó, có tiếng gõ cửa vang lên và Daisy bước vào.

"Tớ sẽ dẫn các cậu đến phòng mình."

Đúng vậy, với khách lần đầu đến dinh thự này, nếu không có người hướng dẫn thì không thể nào tìm được đường.

Số lượng phòng quá nhiều và diện tích cũng rộng lớn.

Tôi và Sonia đi theo Daisy với chút hồi hộp, thì phía trước xuất hiện một người đàn ông.

Mái tóc bạch kim mượt mà, đôi mắt cam giống với Daisy và Adonis.

Trông khoảng hai mươi tuổi… ơ? Hay là lớn hơn? Khi cười, nếp nhăn quanh miệng khá rõ.

"Các cháu là bạn của con gái ta nhỉ? Ta là Oliver Kronom. Gọi ta là chú Oliver cũng được đấy."

Xuất hiện rồi – trùm cuối!

…Không hẳn, nhưng trong vương quốc Hardin thì ông ấy được xem là nhân vật trùm cuối cũng không sai – Thủ tướng thép.

Tôi muốn gọi là "chú Oliver dí dỏm"… nhưng làm sao có thể gọi một Thủ tướng quốc gia như thế được.

Công tước Oliver Kronom

Vì có gương mặt tròn trịa giống chồn như Daisy, nên trông ông ấy giống một người anh trai hơn là cha. Có lẽ nếu mặc đồng phục học sinh cũng không thấy lạ. Đứng cạnh Adonis-senpai thì giống anh em hơn là cha con.

Người này là Thủ tướng thép sao… Bề ngoài trông hiền lành không hại được con muỗi nào, nhưng ánh mắt lại toát lên vẻ sâu không lường được. Có lẽ là kiểu người "gương mặt Phật, phán xét như quỷ".

"Thưa cha và anh, bọn con sắp bắt đầu tiệc trà với bạn, xin đừng làm phiền nhé."

Daisy mỉm cười rạng rỡ như có hoa cúc trắng nở phía sau, khiến thủ tướng Oliver Kronom trông vô cùng sốc.

"D-Daisy… Cha không được tham gia tiệc trà sao?"

"Cha à, có những chuyện chỉ con gái mới nói với nhau được mà."

Thủ tướng Oliver Kronom lúc đó mang biểu cảm như bức tranh "tiếng thét" và rưng rưng nước mắt hỏi Daisy.

"Những chuyện chỉ con gái mới nói được là chuyện gì cơ chứ!?"

"Cha ơi, bình tĩnh nào. Là một đứa con gái đến tuổi lớn rồi, tất nhiên sẽ có vài chuyện không muốn để cha nghe thấy."

"!?"

Adonis-senpai mỉm cười hiền hòa, nhưng lời nói thì như đang đẩy cha mình vào đường cùng.

"K-Không thể nào… Có chuyện mà cha không được nghe… chẳng lẽ là chuyện tình cảm… Không thể nào! Daisy mà yêu đương á!? Cha không cho phép! Không cho phép đâu!!"

Ôi, sụp đổ rồi…

Thủ tướng thép đã biến thành Thủ tướng đậu hũ mất rồi. Vừa hét lên vừa tái mặt, trợn mắt trắng, cơ thể thì mềm nhũn.

Người anh trai đang quan sát ông bố ấy với vẻ mặt thú vị, chắc chắn là kiểu S cực nặng.

Tôi từng nghe nói ông ấy rất cưng chiều con gái, nhưng không ngờ lại đến mức này.

Nếu Daisy mà có bạn trai, chắc ông ấy phát điên mất. Mà nếu kết hôn thì… có khi chết thật?

Bỏ lại người cha đang "đậu hũ hóa", Daisy dẫn chúng tôi vào trong phòng.

Wow, nhiều thú nhồi bông quá!

Trong phòng Daisy có một con gấu bông to bằng người đặt ở góc phòng, trên kệ thì là những con mèo nhồi bông đủ màu, còn có cả thỏ nhồi bông đang cầm cốc nữa.

Đi qua "phòng thú nhồi bông", chúng tôi ra sân thượng rộng rãi, nơi bàn tiệc trà đã được chuẩn bị sẵn sàng cho một buổi tiệc.

Vừa ngắm thành phố rực rỡ trong ánh hoàng hôn, vừa thưởng thức tiệc trà – đây chính là kiểu "Evening High Tea".

Ngoài món khai vị và bánh kẹo, còn có cả món chính được bày ra.

Daisy nở nụ cười rạng rỡ nói với chúng tôi:

"Hôm nay chúng ta hãy cùng ăn uống thật thư thả và trò chuyện thật nhiều nhé!"

Ghi chú

[Lên trên]
(căn hộ hai tầng)
(căn hộ hai tầng)
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận