My Reincarnation as the V...
Akisaki Yoko Takusu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Phần vũ hội

Chương 53: Buổi tụ họp của các cô gái nhà Kronom

0 Bình luận - Độ dài: 1,600 từ - Cập nhật:

Chương 53: Buổi tụ họp của các cô gái nhà Kronom ~ Góc nhìn của Claris ~

"Cha tớ thật là… Tớ đâu còn là con nít nữa đâu mà."

Daisy thở dài rồi nhấp một ngụm trà thảo mộc.

Tôi khúc khích cười rồi nói.

"Nhưng tớ thấy ganh tị đấy. Tớ muốn sắc móng tay cha của Daisy lên thành thuốc rồi ép cha tớ uống cho tỉnh ra ấy chứ."

"Phải đấy nhỉ, nếu móng tay cha tớ mà có ích, thì tớ rất sẵn lòng nấu cho cha của Claris-sama uống đến chết luôn đó."

…Nụ cười của Daisy thoắt cái chuyển sang đen tối.

Chắc là cô ấy chỉ đùa thôi, nhưng tôi có cảm giác như cô ấy thật sự có thể làm thế với cha tôi vậy, đáng sợ quá. Vì thế tôi quyết định đổi chủ đề.

"Dù sao thì tớ thật sự biết ơn hai người. Nhờ Daisy và Sonia mà tớ đã chọn được váy để mặc tới vũ hội. Một mình tớ chắc chẳng thể nào chọn nổi quá."

"Ufufu, bọn mình cũng vui lắm, chọn váy mà quên cả thời gian luôn đó. Phải không, Sonia?"

"Thật đó. Fufufu… Nhất là phản ứng của Hoàng tử Ediardo khi thấy Claris-sama mặc bộ váy mình chọn…"

Sonia bật cười khi nhớ lại, Daisy cũng cười khúc khích theo.

Tôi cảm thấy hơi xấu hổ, nên tạm thời cứ nhìn vào tách trà.

"Biểu cảm chiếm hữu đó thật dễ thương quá trời."

"Thật mà. Claris được yêu thương quá mức luôn đó."

"Không… không đến mức đó đâu…"

Tôi lấp lửng rồi nhấp một ngụm trà… A, quên bỏ đường rồi. Dù không ngọt nhưng vẫn ngon.

Uống ngụm trà ấm khiến tôi thấy dễ chịu hơn một chút, nên lần này tôi quyết định chuyển hướng sang chuyện tình cảm của hai người kia.

"Còn hai người thì sao? Có ai khiến tim rung động chưa?"

Nghe tôi hỏi, cả hai nhìn nhau rồi xấu hổ cúi đầu.

Ồ… phản ứng này có vẻ cả hai đều đã có người trong lòng rồi. Một mình tôi bị trêu mãi thì cũng tức chứ, vậy nên tôi quyết đào sâu tới cùng.

"Thỉnh thoảng cũng kể cho tớ nghe chuyện tình cảm của hai người đi. Nếu cần thì tớ cũng có thể cho lời khuyên nữa đó."

Daisy bắt đầu ngượng ngùng nhìn quanh. Có vẻ cô ấy đang xem có hầu gái nào ở gần không.

Ừ thì… nếu chuyện Daisy có người mình thích mà đến tai Công tước Kronom qua tai mắt hầu gái, chắc chắn sẽ thành chuyện lớn.

"Dạo gần đây em thường luyện ma thuật cùng một người. Anh ấy chỉ dạy em rất tận tình, còn lắng nghe tâm sự của em nữa…"

"Là tiền bối Cornet phải không?"

Tôi hạ giọng hỏi nhỏ. Vì người ta vẫn nói "vách có tai, cửa giấy có mắt" mà. Tôi đã cố gắng hỏi thật khẽ để không ai xung quanh nghe thấy.

Hình như là trúng phóc rồi. Mặt Daisy đỏ rực lên, gật đầu nhẹ.

Fufufu, dễ thương quá đi mất.

Tôi đã biết cô ấy hay luyện ma thuật với tiền bối Cornet, nên đoán ra cũng không khó. Thì ra là cô ấy thích anh ấy.

Dù xuất thân chỉ là quý tộc hầu tước, thấp hơn nhà Công tước Kronom chúng tôi, nhưng tiền bối Cornet là người giàu có bậc nhất vương quốc Hardin.

Xét theo tiêu chuẩn của nhà Kronom, thì không phải một đối tượng hôn nhân tồi. Nhưng với ông bố của Daisy, chắc ai cũng bị phản đối thôi.

"Tớ thấy hai người rất xứng đôi. Tớ sẽ ủng hộ hết mình."

Sonia… cô nói to quá rồi đó.

Không có ma thạch nào để nghe trộm trong phòng này chứ? Chứ nếu có là tiêu luôn.

"Cảm ơn, Sonia-sama. Tớ sẽ làm mọi cách để mối tình này thành công!"

Ồ, không ngờ Daisy lại mãnh liệt như vậy. Làm mọi cách nghe có hơi đáng sợ…

Nhưng đúng là họ đẹp đôi. Tuy tiền bối Cornet có chút kỳ lạ, nhưng đẹp trai tài giỏi, còn Daisy thì xinh xắn thông minh.

"Giờ tới lượt cậu đó, Sonia!"

Daisy mắt lấp lánh nhìn sang Sonia. Tôi cũng tò mò nên chăm chú nhìn.

Khuôn mặt thường ngày lạnh lùng của cô ấy đỏ bừng lên.

Rồi chẳng giống cô ấy chút nào, mắt cứ đảo quanh đầy bối rối.

"Chuyện của mình chẳng có gì thú vị cả đâu…"

"Không có chuyện tình yêu nào là không thú vị cả."

Tôi dứt khoát chặn đường lui.

Daisy gật gù, cười tươi như ép người ta phải khai thật: "Sonia-sama đừng trốn nữa nhé."

Sonia uống một hơi hết tách trà nguội, thở ra một hơi rồi bắt đầu kể nhỏ nhẹ:

"Thật ra là… một người bạn thuở nhỏ. Trước đây tớ luôn xem cậu ấy như em trai. Hồi nhỏ cậu ấy còn thấp hơn cả tớ, nên tớ cứ nghĩ cậu ấy thật đáng yêu…"

Bạn thuở nhỏ… tôi và Daisy nhìn nhau.

Không cần nói cũng hiểu đối phương nghĩ đến ai. Cả hai cùng gật đầu xác nhận.

"Gần đây, trong buổi huấn luyện kỵ sĩ, tớ đã bị trật chân. Khi đang cố lết tới phòng y tế thì cậu ấy xuất hiện và bế tớ lên đưa tới đó."

Bế ngang… tức là kiểu công chúa đó hả!?

Sonia lấy tay che mặt đỏ bừng của mình.

"Trước giờ tớ chưa từng được ai bế như vậy… Lúc đó, tớ chợt nhận ra rằng người mà tớ luôn nghĩ là em trai đáng yêu ấy, đã trở thành một người đàn ông rất đỗi tuyệt vời…"

Daisy nghịch ngợm nhìn Sonia rồi hỏi.

"Người mà cậu thích là ngài Wist Belmond phải không?"

"Đ-đúng vậy…"

Biểu cảm và phản ứng này thật khó tin là của Sonia mạnh mẽ thường ngày. Muốn cho Wist thấy ghê.

Daisy hớn hở reo lên.

"Hai người xứng đôi lắm đó! Tớ cũng sẽ ủng hộ cho Sonia-sama và ngài Belmond!!"

Và thế là, cuộc tám chuyện tình yêu của ba cô gái bùng nổ vô cùng sôi nổi.

Còn trong căn phòng bên cạnh, vị Thủ tướng thép đang băn khoăn: "Không biết mấy đứa nó nói gì mà vui vẻ thế nhỉ?" và lặng lẽ nhâm nhi trà một mình trong cô đơn.

◇◆◇

Ngày hôm sau.

Khoảng một tiếng sau bữa sáng nhã nhặn ngoài sân thượng, phòng của Daisy trở thành chiến trường.

Tất cả các hầu gái nhà Kronom đều ra tay chuẩn bị phục sức cho tôi và Daisy.

Sonia vì đi theo với tư cách hộ vệ nên đã tự mặc quân phục từ sớm, giờ chỉ ngồi thư thả trên ghế ngắm nhìn quá trình chuẩn bị. Nhưng mấy hầu gái rảnh tay lại…

"Hộ vệ cũng nên cài một cái kẹp tóc chứ ạ!"

Rồi họ xõa mái tóc dài của Sonia, buộc lại thành đuôi ngựa và gắn một kẹp tóc hoa thật đẹp.

Kẹp tóc lấp lánh khiến Sonia trông có vẻ hơi vui.

Tôi nhìn cảnh đó mà mỉm cười, nhưng rồi đột ngột phải rên rỉ "Guhh!"

Một hầu gái vừa siết chặt corset của tôi.

"Xin… xin lỗi tiểu thư… Tôi sẽ nới ra ngay ạ…"

"Không sao, không sao. Nhưng nới chút nữa thì tôi mừng lắm…"

Làm đẹp cho tiểu thư quý tộc vất vả thật.

Corset cũng phải siết, váy dự tiệc thì không thể tự mặc một mình.

Hầu gái đúng kiểu vừa là thợ làm tóc vừa là stylist luôn ấy.

Và rồi―――

"…!?"

Đứng trước gương, lần đầu tiên thấy mình được chải chuốt lộng lẫy như thế, tôi không thốt nên lời vì quá bất ngờ.

Từ sau khi mẹ mất, tôi toàn mặc mấy chiếc đầm đơn giản như dân thường. Tóc cũng chưa từng được chăm chút kỹ như vậy.

Daisy cũng được trang điểm kỹ càng, xinh đẹp gấp mấy lần thường ngày.

Ba người chúng tôi – tôi, Sonia và Daisy – sau khi hoàn tất mọi thứ, được các hầu gái trầm trồ ngưỡng mộ.

"U… xinh quá…"

"Thật đó. Như những bông hoa vừa nở rộ."

"Ah, phải gọi họa sĩ tới vẽ lại ngay!!"

Chính tôi cũng ngạc nhiên vì bản thân trong gương quá đỗi xinh đẹp.

Aah… mình cũng là con gái thật rồi…

Được ăn diện lộng lẫy khiến tôi thấy hạnh phúc.

Nhưng không thể chỉ mãi mơ mộng. Không giống tiệc trà lần trước, buổi dạ vũ hôm nay do một nhân vật gần như là kẻ thù chính trị của Ediardo-sama tổ chức.

"Bọn mình sẽ luôn ở bên cậu."

Có lẽ lo lắng hiện rõ trên mặt tôi.

Daisy đứng cạnh tôi, nói một câu thật vững chãi.

"Nếu có chuyện gì, tớ sẵn sàng liều cả mạng để bảo vệ cậu luôn."

Sonia lên tiếng từ phía sau một bước.

Nghe vậy khiến tôi muốn khóc vì cảm động… nhưng tôi không muốn ai phải vì mình mà liều mạng. Với tôi, họ là bạn chứ không chỉ là hộ vệ.

Nhưng tôi không thể nói ra điều đó.

Bởi sống trong giới quý tộc, tôi phải hiểu rõ vị trí của mình.

Một cách vô thức, nét mặt tôi trở nên nghiêm túc, ánh mắt cũng sắc bén hơn.

Giờ thì, đi thôi.

Đến chiến trường mang tên "giới thượng lưu" nào.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận