• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 10: Công quốc Alcrem

Chương 215: Cách để biến chi thể nhân tạo thành một phần của bản thân

12 Bình luận - Độ dài: 6,813 từ - Cập nhật:

Sau khi được Vandalieu và Simon cứu giúp, Natania hiện đang ở trong nhà của Vandalieu.

Darcia thì thầm điều gì đó bên giường Juliana, còn Vandalieu đang đặt tay lên bụng bầu đã nhô cao của cô và thi triển một loại ma pháp nào đó. Hai chị em hầu gái kỳ lạ trong bộ giáp cũng đang có mặt.

“Con vừa khám và chữa trị cho Juliana xong. Còn ma nhãn thì sao rồi, mẹ?” Vandalieu hỏi.

“Xin lỗi con, nhưng mẹ vẫn không thể tái tạo lại tay chân cho họ bằng 【 Ma nhãn tái tạo 】 được. Nếu còn sót lại chút xương hay mảnh thịt thì may ra… Nhưng không sao đâu. Mẹ tin là con sẽ làm được điều tốt nhất mà, Vandalieu” Darcia mỉm cười đáp.

“Bọn em sẽ lo chuyện chuẩn bị ngày mai, Bocchan” Rita lên tiếng.

“Chủ yếu là cắt thịt rồi xiên que thôi mà” Saria tiếp lời. “Bọn em cũng đã xong việc phân phối thịt Gobu-gobu và Kobold cho các cửa hàng trong chuỗi rồi.”

Ngoài ra còn có một người tên là Tarea. Cô là một nữ Ghoul – dù Ghouls vốn được xem là một chủng tộc cao cấp trong số các Zombie. Cô được đưa đến đây nhờ ma pháp không gian của một cô gái Elf tên Gufadgarn, người vừa mới rời đi trước đó không lâu.

“Nào, trong lúc cô kể chi tiết thì ta sẽ đo đạc—à không, cảm nhận cấu trúc cơ bắp của cô thì đúng hơn” Tarea nói.

Căn nhà này quả thật đầy rẫy những điều kỳ quặc. Natania như thể đang ở trong một thế giới hoàn toàn xa lạ. Thế nhưng, cô không hề cảm thấy sợ hãi hay bất an. Trái lại, từ Darcia, và hơn hết là từ Vandalieu, cô cảm thấy một sự ấm áp lạ thường. Đồng thời, cô cũng nuốt khan một cái, nhận ra rằng—mình đã đi quá xa để có thể quay đầu lại.

“V-vâng, phiền chị vậy” cô đáp với Tarea.

Quay lại thời điểm Natania và những người khác bước vào thành phố Morksi…

Có khả năng thuộc hạ của Công tước Alcrem đã cài người tại đây để điều tra xem liệu Juliana có thực sự đã chết hay không.

Đó là điều khiến Natania âm thầm lo lắng, nhưng họ đã vượt qua cổng thành mà không bị lính gác tra xét lý lịch.

Lũ lính có chút bất ngờ khi thấy Fang đã tiến hóa thành Hellhound sau khi tăng Rank, nhưng khi nhìn thấy tình trạng của Natania và Juliana, họ nhanh chóng nhận ra còn có những việc cấp bách hơn cần xử lý. Tất nhiên, họ cũng yêu cầu giải thích vì sao hai người lại cụt tay chân, nhưng việc ấy không mất nhiều thời gian.

“Minotaur à?! … Tụi tôi sẽ hỏi thêm chi tiết từ Hội Mạo Hiểm sau, giờ cứ mau vào đi. Xin lỗi, nhưng nhớ đừng để người dân trông thấy họ nhé” một tên lính nói.

Minotaur là quái vật Rank 5 trở lên, thường chỉ xuất hiện trong Dungeon hay Tổ quỷ. Nếu có người bị tấn công bởi chúng bên ngoài những nơi đó, thì là chuyện rất nghiêm trọng.

Nếu là một bầy Minotaur thật sự, thì ngay cả một thành phố lớn như Morksi cũng có thể gặp nguy hiểm. Vì thế, đám lính không thèm hỏi tên Natania hay Juliana. Họ được phủ vải để tránh gây hoang mang và được đưa thẳng tới Hội Mạo Hiểm như những thương binh bình thường.

Có lẽ mọi chuyện suôn sẻ một phần là vì không ai nhận ra Maroru, Urumi và Suruga đã tăng Rank—bộ lông của chúng vẫn trông bình thường, và cũng nhờ không có tên Aggar cùng đám tay sai lảng vảng xung quanh.

Tại Hội Mạo Hiểm, thay vì kể chuyện ở quầy tiếp tân, họ được dẫn lên phòng họp tầng hai để gặp trực tiếp Hội trưởng Berard.

“Vậy tóm lại… các cô bị một bầy Minotaur bắt, nhưng được một mạo hiểm giả tên Ralph tiêu diệt hết chúng và cứu thoát?” Berard lặp lại, khuôn mặt căng thẳng dịu lại đôi chút khi nghe rằng đám Minotaur đã bị tiêu diệt.

Việc Berard quan tâm đến mối đe dọa từ bầy Minotaur hơn là thân phận thật sự của Natania và Juliana cũng là điều dễ hiểu. Dù sao ông cũng là người đứng đầu Hội Mạo Hiểm của thành phố này.

“Cô không biết gì thêm về mạo hiểm giả tên Ralph đó à? Hạng của anh ta, hay nơi anh ta thường hoạt động chẳng hạn?” Berard hỏi. “Nếu đủ bản lĩnh để tiêu diệt cả một bầy Minotaur, thì ít nhất tôi cũng nên biết tên anh ta.”

Mấy năm gần đây có không ít ứng viên anh hùng được thần ban phúc xuất hiện, nhưng quanh khu vực thành Morksi thì chẳng mấy ai nổi bật. Thậm chí, gần đây hoạt động của họ dường như còn ngày càng rời xa khỏi thành.

Tất nhiên, nếu điều đó đồng nghĩa với việc khu vực quanh thành không còn mối đe dọa nào, thì là điều đáng mừng… nhưng chẳng phải một bầy Minotaur cũng đủ để được xem là mối nguy cho các ứng viên anh hùng hay sao? Berard tự hỏi.

“Không, anh ta không nói gì nhiều. Là một người đàn ông, chắc khoảng ngoài ba mươi” Natania đáp, lòng thầm lo lắng vì đang giấu chuyện đó thực chất là một bầy do Minotaur King cầm đầu.

Cô không tự tin chút nào rằng mình có thể qua mặt Berard—người có lẽ cũng từng là một mạo hiểm giả lão luyện.

“Tôi cũng không thấy đặc điểm nào nổi bật cả. Nhưng qua cách anh ta nói chuyện thì tôi nghĩ là người có thực lực đấy” Simon nói thêm.

Lúc này, sự chú ý của Berard không còn đặt lên Natania nữa mà quay vào chính suy nghĩ của ông.

“Một người dùng ma pháp tâm linh, trang bị nhẹ… tên là Ralph, hửm” ông lẩm bẩm.

Trong đầu Berard đã bắt đầu dấy lên một cái tên: Randolf "Chân Thực".

Cái tên “Ralph” có vẻ như chỉ là tên giả, viết tắt từ “Randolf”. Theo lời Natania thì người đó là con người, nhưng việc dùng ma cụ ngụy trang để che giấu thân phận Elf cũng chẳng phải việc khó.

Và nếu phải nghĩ đến một người có thể đơn thương độc mã tiêu diệt cả một bầy Minotaur rồi lại chẳng khoe khoang gì, thì ông chỉ nghĩ ra một người duy nhất.

Nhưng… cho dù đó là sự thật, cũng chẳng ích gì nếu đào sâu thêm, Berard thầm nghĩ. Chắc Hội trưởng chi nhánh trung ương của Công quốc Alcrem sẽ biết gì đó, nhưng nếu mình hỏi, thể nào ông ta cũng bảo quên chuyện này đi. Mà nếu Randolf đã ra tay, thì chắc chắn có công tước hay hầu tước nhúng vào… Nhắc mới nhớ, cô gái kia tên là Julia thì phải, mà… hình như em gái của công tước cũng tên Juliana và từng là một kỵ sĩ…

Tuy suy nghĩ chỉ diễn ra trong khoảnh khắc, nhưng cuối cùng Berard quyết định gác chúng lại.

Ông không phải quý tộc. Ông là Hội trưởng chi nhánh Morksi của Hội Mạo Hiểm. Không hơn, không kém. Ông gạt bỏ thứ tò mò có thể giết cả hổ chứ chẳng riêng gì mèo, và tập trung vào công việc của mình.

“Dù Ralph có bản lĩnh đến đâu, vẫn có thể có vài con Minotaur thoát được. Chúng ta cần báo lên lãnh chúa khu vực và cảnh báo cho các mạo hiểm giả” Berard nói. “Cảm ơn cô đã cung cấp thông tin quan trọng.”

“Vâng, tôi cũng mừng vì giúp được” Natania đáp. “Về nhóm người đã dùng tôi làm mồi nhử—”

“Nhóm ‘Flame Blades’, đúng không. Cô yên tâm. Tôi sẽ điều tra và xử lý thích đáng.”

Berard chưa từng nghe đến cái tên Flame Blades, có lẽ chỉ là một nhóm mạo hiểm giả hạng D tầm thường như bao nhóm khác. Nghe cái tên đó, ông chỉ nghĩ họ bị ảnh hưởng bởi nhóm Ngũ Sắc Kiếm nổi tiếng, vốn không hoạt động ở Morksi.

Ông còn nhớ từng đau đầu vì cái trào lưu đặt tên nhóm kết thúc bằng từ ‘Blades’ vài năm trước.

Nhưng nếu những gì Natania nói là sự thật, thì bọn chúng chẳng xứng đáng dùng cái tên đó.

Nếu chỉ đơn giản là bỏ mặc một đồng đội đã bị bắt bởi bầy Minotaur, thì cũng chẳng thể trách họ được. Nhóm hạng D chỉ đủ sức xử lý một con Rank 5, gặp cả bầy thì chỉ còn cách bỏ chạy. Cố cứu người trong tình huống đó chỉ là hành động dại dột.

Thế nhưng, cố tình chém vào chân một nữ mạo hiểm giả để dùng làm mồi nhử—dù cô ta mới gia nhập không lâu—thì là một tội ác. Dù có thể điều đó đã giúp người khác sống sót, nhưng không thể lấy lý do đó để biện minh cho hành vi tàn nhẫn kia.

“Mạo hiểm giả không phải công cụ. Họ cung cấp dịch vụ dựa trên sự tin tưởng. Chính vì họ tuân thủ quy tắc mà ta mới cho phép họ mang vũ khí đi lại trong thành, và thương nhân mới dám thuê họ bảo vệ. Ta sẽ dạy cho lũ khốn đó bài học, dù phải mất vài giờ để liên hệ Hội ở thành phố cô từng hoạt động và xác minh xem có nhóm nào tên Flame Blades hay không” Berard nói. “Nhưng xử tử hay biến họ thành nô lệ tội phạm thì không được đâu. Chắc chỉ dừng lại ở việc giáng cấp và bồi thường thôi.”

“… Tôi hiểu mà” Natania khẽ gật đầu, ánh mắt thoáng giận.

“Tại sao vậy?” Vandalieu—người nãy giờ cứ thì thầm gì đó bên tai Juliana—đột nhiên lên tiếng hỏi.

Cả cậu và Simon – người trông có vẻ không thoải mái lắm khi có mặt ở đây – cũng đã được cho phép vào phòng họp.

“C-Cậu chủ, Hội mạo hiểm giả cũng có hoàn cảnh riêng mà…!” Simon lên tiếng.

“Rõ ràng là họ biết Natania sẽ chịu kết cục thế nào nếu bị bắt, vậy mà vẫn cố tình đánh thương chân cô ấy rồi dùng làm mồi nhử. Vậy mà mức xử phạt như thế thì quá nhẹ. Hơn nữa, cô ấy là Miêu nhân, sở hữu tốc độ rất cao, lại còn là kiểu chiến binh tay không với trang bị nhẹ. Tôi không biết nhóm Flame Blades có thành viên nào như thế nào, nhưng thật khó tin là lại có người nhanh hơn cô ấy” Vandalieu tiếp tục, phớt lờ nỗ lực ngăn cản của Simon.

Sau khi trao đổi với những người liên quan, Vandalieu bắt đầu nghi ngờ rằng Flame Blades đã đưa Natania vào nhóm chỉ để làm vật hy sinh nếu mọi chuyện trở nên nguy hiểm.

“C-cậu… làm sao biết tôi là chiến binh tay không?!” Natania ngạc nhiên thốt lên.

Từ nãy đến giờ, Vandalieu chủ yếu trò chuyện với những người mà Natania không thấy được – như các hồn ma Orbia, công chúa Levia, cùng các linh hồn quanh đó.

“Tôi cũng có kỹ năng 【 Võ thuật 】nên có thể đoán được từ cấu trúc cơ thể cô. Nhìn này, móng vuốt tôi cũng có thể kéo dài như thế này” Vandalieu nói rồi chìa bàn tay ra, để lộ móng vuốt sắc bén đáng sợ mọc dài ra từ đầu ngón tay.

“Wow, đúng là vậy… Chờ đã, cậu là Dhampir à?! Lần đầu tiên tôi thấy đấy. Cậu thật sự có móng vuốt như vậy” Natania tròn mắt kinh ngạc.

“Ồ, sắc bén hơn cả dao luôn. Cho tôi xem kỹ một chút được không? Để sau này làm tư liệu tham khảo ấy mà” Berard cũng thò đầu lại gần, tò mò quan sát.

“Chúng ta lạc đề quá rồi đó, Hội trưởng” Simon nhắc nhở.

Berard vội chỉnh lại tư thế ngồi. “Lý do chúng tôi không thể xử phạt nặng hơn là vì Hội mạo hiểm giả không phải là cơ quan pháp luật. Chúng tôi không có quyền bắt giam hay biến ai thành nô lệ tội phạm trừ khi họ đã có lệnh truy nã, hoặc bị xác định là cướp hoặc thổ phỉ. Và thông lệ thì mọi chuyện xảy ra với một mạo hiểm giả đều là trách nhiệm của chính họ.”

Tức là việc gì xảy ra với mạo hiểm giả thì họ phải tự chịu, nên Natania cũng phải chịu một phần trách nhiệm vì đã chọn nhầm đồng đội.

“Nhưng việc cấm thăng cấp và buộc nộp phạt cũng không phải là hình phạt nhẹ. Khoản tiền phạt lớn đến mức không một mạo hiểm giả hạng D nào có thể trả nổi. Phần họ không đủ trả sẽ bị tính thành khoản vay với Hội. Khoản phạt đó sẽ được Hội chuyển đến tay cô như tiền bồi thường, Natania-kun” Berard tiếp tục. “Và khi tin đồn rằng họ từng hy sinh một nữ đồng đội cho bầy Minotaur lan ra, sẽ không còn ai dám hợp tác với họ nữa. Sẽ không còn thêm nạn nhân nào.”

Theo lời giải thích của Berard, Flame Blades sẽ chìm sâu trong nợ nần với Hội, và sẽ phải làm việc cật lực chỉ để sống sót.

“Tôi hiểu rồi… Xin lỗi vì đã chen ngang” Vandalieu nói.

“Không sao đâu” Berard đáp. “Quay lại chuyện chính… Natania-kun, cô định làm gì từ giờ trở đi? Số tiền thu được từ việc bán Ma thạch và bồi thường từ nhóm Flame Blades chẳng đủ để cô sống nốt quãng đời còn lại. Dù cô có mua được tay chân giả là Magic Item, thì việc sử dụng chúng trong chiến đấu cũng…”

Berard đang nói về tương lai của Natania và Juliana. Hỗ trợ cho các mạo hiểm giả không còn khả năng tiếp tục hành nghề cũng là một phần trách nhiệm của Hội mạo hiểm giả.

Nhưng điều đó không phải là hoàn hảo – chỉ là những hỗ trợ nhỏ, kiểu như tìm việc tay chân cho người một tay như Simon.

“Chuyện đó thì… Ông có thể giới thiệu giúp tôi ai đó để xin việc được không? Chắc ông cũng biết người phù hợp để giới thiệu cho một kẻ như tôi mà, đúng không?” Natania thở dài, giọng pha chút bất lực.

Có vẻ cô vừa cảm thấy nhẹ nhõm vì nhóm Flame Blades bị trừng phạt, nhưng đồng thời cũng mất đi động lực sống.

“Được rồi. Tôi sẽ tìm nơi tốt nhất có thể” Berard nói.

Natania không còn có thể tiếp tục làm mạo hiểm giả. Nhưng cô cũng không có tiền tiết kiệm, nghề nghiệp hay học vấn gì cả. Có một nhà thổ mà Hội hay giới thiệu những nữ mạo hiểm giả như vậy đến.

“Còn Julia-kun bên kia thì sao?” Berard hỏi tiếp. “Tôi đã liên hệ với Hội thuần thú, nhưng… đáng tiếc là Hội trưởng Bachem ra ngoài công tác từ sáng nay rồi, nên phải chờ sau mới báo giá được.”

Juliana – hay đúng hơn là Julia theo cách gọi của Berard – vốn là cô gái làng bị bầy Minotaur bắt trước cả Natania, không đủ điều kiện để nhận hỗ trợ từ Hội mạo hiểm giả.

Tuy vậy, Berard đã liên hệ Hội thuần thú để họ mua lại những “đứa trẻ quái vật” mà cô đang mang trong bụng.

“Julia không còn ai thân thích, nên tôi định chăm sóc cô ấy. Cô ấy là lý do duy nhất tôi còn giữ được lý trí đến giờ” Natania nói.

“Vậy thì… Chờ Bachem về rồi nhanh chóng cho bên đó mua lại quái vật vậy” Berard gật đầu.

“Không cần đâu” một giọng lạ cất lên.

“Tôi hiểu. Nếu cô không cần tôi làm trung gian thì— chờ đã, ai vừa nói?!” Berard giật mình.

“Juliana-san?! Cô nói được rồi à?!” Natania thốt lên.

Cả hai quay sang nhìn cô gái, thấy Juliana gật đầu, ánh sáng đã trở lại trong đôi mắt cô.

“Natania, nhờ có cô và mọi người, tôi đã thoát khỏi cái chết và tìm lại được lý trí. Cảm ơn vì đã không bỏ rơi tôi” cô nói.

“Không, tôi mới là người được cô động viên… Aaa, tôi mừng quá! Đúng là cô rồi, Juliana!” Natania bật khóc vì vui mừng, nước mắt tuôn trào khi thấy Juliana hồi phục.

Cô không nhận ra rằng hành vi của Juliana có gì đó hơi kỳ lạ.

“Thật tuyệt khi cô đã hồi phục, nhưng… ý cô nói là không cần tôi liên hệ Hội thuần thú là sao? … Thai nhi Minotaur lớn đến mức này thì phá thai sẽ rất nguy hiểm đấy” Berard hỏi, làm ngơ việc Natania đã gọi cô là ‘Juliana.’

“Tôi nói đúng như vậy. Sau khi bàn bạc với mọi người, tôi đã quyết định phó thác bản thân cho nữ thần… tức là, giao phó mọi thứ cho người này” Juliana nói, chỉ về phía Vandalieu.

“Tôi không phải nữ thần, nhưng tôi sẽ chăm sóc cô ấy” Vandalieu đáp.

Có vẻ Juliana đã quyết định đi theo cậu bé Dhampir này.

“C-cậu làm vậy từ khi nào?! Không, khoan đã, chuyện này ổn thật sao?! Cô ấy sắp sinh con Minotaur đó!” Berard kinh hoàng thốt lên.

“Tôi là thành viên chính thức của Hội thuần thú” Vandalieu trả lời.

“C-cậu đúng là có đủ tư cách để tiếp nhận chúng…” Berard lẩm bẩm.

Hội thuần thú vẫn mua quái vật non, nhưng không có luật nào cấm thành viên tự mua.

“Và tôi cũng đã thuần hóa quái vật Rank 4 rồi” Vandalieu nói thêm.

“Cậu còn có thành tích chứng minh năng lực… Thêm vào đó, cậu có nghề nghiệp, có nhà cửa, và chính cô ấy cũng muốn tin tưởng cậu. Cô ấy không phải tội phạm hay nô lệ, chỉ là nạn nhân không còn gia đình… Tôi không có lý do gì để ngăn cản” Berard thở dài cười khô. “Tùy các người vậy.”

“Chuyện này… thật sự đơn giản vậy sao?” Simon tròn mắt ngạc nhiên. “Không cần hỏi ý mẹ cậu trước à?”

“À, đúng đấy. Cậu nên bàn với mẹ trước đã. Nhận trách nhiệm với một người cùng mấy đứa con Minotaur không phải chuyện đơn giản” Berard nói thêm.

“Mẹ tôi là người rất thấu hiểu, nên ổn thôi” Vandalieu đáp.

Thật ra cậu đã phái Chipuras đi báo cáo tình hình cho Darcia từ trước, nhưng không nói điều đó với Berard và những người khác.

“T-tôi hiểu rồi. Mẹ cậu chắc hẳn là người rất bao dung” Berard cười gượng. “Vậy thì, quay lại chuyện của cô, Natania-kun—”

“Ế, tôi cũng đi theo à?!” Natania hoảng hốt.

“Phải rồi, Natania. Người này đã hứa sẽ giúp cô. Người này nhất định sẽ mang đến cho cô đôi tay và đôi chân mới” Juliana nói. “Hãy cùng đến bên nữ thần đi.”

Có vẻ khi Vandalieu và Berard đang trò chuyện, Juliana đã âm thầm thuyết phục Natania đi cùng mình.

“Tôi không phải nữ thần đâu, nhưng lời cô ấy nói là thật đấy. Dù tôi không phải thần” Vandalieu nhấn mạnh lại.

“Lúc ở hang ổ của bọn Minotaur, chúng ta đã cùng nhau động viên nhau mà. Cô còn nhớ tôi nói gì không? Dù có gian nan thế nào, chúng ta cũng không được tìm đến cái chết. Miễn là không từ bỏ hy vọng, nữ thần sẽ hồi đáp lời nguyện cầu của chúng ta” Juliana nói. “Và nữ thần… Vida đã nghe thấy rồi.”

Cách thuyết phục của Juliana có phần sùng tín quá mức. Có lẽ vì đã chạm đến linh hồn mình bởi giọng nói của Vandalieu – người mà cô xem là “nữ thần” – nên cô mới trở nên như vậy.

“Ừm, ý tôi là, tôi nhớ chứ… nhưng đứa bé này… tôi nghĩ là con trai… không thể là nữ thần được” Natania nói, sắc mặt tái xanh, ánh mắt hoang mang.

“Chị nói đúng. Nhưng mà cô ấy chẳng chịu nghe gì cả, dù tôi đã nhắc đi nhắc lại bao nhiêu lần rồi, bởi vì chuyện này quan trọng lắm” Vandalieu đáp.

“Nhưng Danna cũng từng hứa với tôi, rằng nếu tôi tin tưởng và đi theo ngài, ngài sẽ cho tôi một cách để xử lý cánh tay của mình mà” Simon chen vào.

“…Thôi được rồi. Tôi cũng sẽ đi cùng. Quả thật là đứa bé này không giống người thường chút nào” Natania thở dài.

Có vẻ như lời nói của Simon đã khiến câu chuyện của Juliana… hay có lẽ là khiến cô đành chấp nhận thực tại.

“Ra vậy. Tốt rồi, mọi chuyện cũng tạm ổn. Vậy thì, tôi còn mớ giấy tờ cần xử lý, xin phép rút lui trước” Berard nói, khóe miệng co giật không giấu được.

Juliana giờ đã có lại biểu cảm trên gương mặt, tỉnh táo hơn hẳn—nhìn sơ thì có vẻ thần trí đã trở về. Nhưng có thật là vậy không? Có khi nào cô ta chỉ vừa chuyển từ trạng thái thực vật sang điên loạn? Nhìn vào đôi mắt cô, Berard không khỏi nảy sinh ý nghĩ đó.

Và ông chắc chắn rằng nguyên nhân không ai khác chính là Vandalieu, người nãy giờ cứ thì thầm điều gì đó vào tai cô suốt buổi.

…Mình định bụng ít nhất cũng sẽ mời cậu ta đăng ký với Hội Mạo Hiểm Giả khi mọi chuyện lắng xuống, nhưng… có lẽ nên quan sát thêm một thời gian nữa thì hơn. Biết đâu cậu ta thực sự là một kẻ nguy hiểm. Berard âm thầm nghĩ, rồi rời khỏi phòng họp để xử lý đống giấy tờ còn lại.

--------------------------------------

Sau khi rời khỏi Hội Mạo Hiểm Giả và chia tay Simon trên đường, Natania được đưa về nhà của Vandalieu… và được nghe một phần sơ lược về họ.

Nào là Darcia là hiện thân của Vida, còn con trai bà thì là người kế thừa của Zakkart—Natania suýt phát điên, nhưng bằng cách nào đó cô vẫn nghe hết được phần giải thích.

“Natania-san, lý do tôi nói cho chị nghe hết những bí mật này là vì—” Vandalieu vừa nói thì bị ngắt lời.

“Tôi hiểu rồi. Ý ngài là giờ tôi biết hết mấy chuyện này thì không còn đường lui nữa, đúng không?” Natania nói với vẻ căng thẳng, cái đuôi cũng cuộn lại thành cục.

“Vandalieu-sama, Darcia-sama, cô gái này hiểu sai rồi ạ” Chipuras xen vào.

“Không phải vậy đâu. Chẳng qua nếu cô ở lại nhà chúng ta thì kiểu gì cũng sẽ biết hết, nên tôi nghĩ tốt hơn là nói trước cho cô biết thôi” Darcia nhẹ nhàng giải thích.

“Natania-san, hiện tại có vài cách tôi có thể giúp chị… để khôi phục cơ thể về như cũ, hoặc thậm chí tốt hơn. Giờ tôi sẽ giải thích, mong chị lựa chọn” Vandalieu nói. “Trước tiên, tôi có thể ghép tay chân của một Vampire nữ mà tôi đã bảo quản, và biến chị thành Vampire, sau khi vượt qua một số phản ứng phụ rất nặng.”

Không giống như Simon, Natania chỉ mới mất tay chân chưa lâu; các vùng não điều khiển phần cơ thể đó vẫn chưa thoái hóa. Nếu Vandalieu ghép các chi của Ternecia—một Pure-breed Vampire đã được biến thành Live-dead—thì có khả năng cao Natania sẽ sử dụng được chúng ngay lập tức.

Tuy nhiên, sau cuộc phẫu thuật này, cô sẽ không còn là một Thú nhân bình thường nữa. Dù quá trình sẽ được tiến hành dưới hiệu ứng của ma pháp 【 Trì hoãn tử vong 】 để không chết, nhưng trong kịch bản tồi tệ nhất, cô sẽ phải chịu những phản ứng phụ đau đớn đến mức cầu chết không được, khi cơ thể biến đổi thành Vampire.

“C-còn cách nào khác không? Nếu không thì—” Natania hỏi, mặt biến sắc.

“Có một cách là dùng tay chân nhân tạo làm từ Magic Item… Nếu muốn, chúng ta có thể chế tạo được” Vandalieu trả lời.

Cậu đang sở hữu kỹ năng 【 Giả kim thuật 】 cấp 10. Chỉ cần có nguyên liệu, cậu hoàn toàn có thể tạo ra tay chân giả có thể cử động như thật.

“Tôi nghĩ đây là phương án dễ thực hiện nhất. Nhưng tôi không chắc chị sẽ chiến đấu được” Vandalieu nói thêm.

“… Có thể đúng vậy, nhưng nếu thế thì tôi chỉ là gánh nặng suốt đời khi ở nhờ nhà các người. Tôi không rõ chi tiết, nhưng hình như Juliana-san sẽ làm việc để trả nợ cho ngài đúng không? Nếu ngài giúp tôi, tôi cũng muốn đáp lại” Natania nói, ánh mắt kiên định. “Nếu được, tôi muốn được huấn luyện như cái anh Simon kia.”

“Rất tốt. Vậy thì cùng nhau cố gắng nào” Vandalieu đáp.

Cậu vẫn chưa nhắc gì đến Root of Life (Sinh mệnh chi căn). Dù đã quyết định giúp Natania, nhưng Sinh mệnh chi căn là báu vật do Zakkart tạo ra, là kết tinh tối thượng của thuộc tính sinh mệnh—một nguyên liệu quý giá đến mức ngay cả Vandalieu cũng không thể tái tạo.

Cậu không thể dùng nó để tái tạo tay chân cho Natania hay Juliana.

Ngoài ra còn có phương pháp tái luân hồi giả tạo. Nhưng trong trường hợp của Natania, nó sẽ đồng nghĩa với việc chết đi rồi tái sinh trong một cơ thể mới như Quinn từng làm, nên Vandalieu đã đoán là cô sẽ không chọn cách này.

Dù sao thì… chắc chắn sẽ gây ra nhiều hiểu nhầm.

“Vậy thì, chúng ta bắt đầu luôn hôm nay nhé? Chị sẽ cần huấn luyện còn khắc nghiệt hơn cả Simon đấy” Vandalieu nói.

Natania gật đầu. “Được rồi, tôi phải—Cái gì thế này?! C-có gì đó đang chui vào người tôi!!” cô hét toáng lên.

--------------------------------------------

Sáng hôm sau, Vandalieu cùng đồng đội không đến Tổ quỷ, mà ghé đến một bãi cỏ nằm cách đó một quãng.

“Ngài không cần đi săn thịt sao, Danna? Còn việc luyện cấp cho bọn tôi nữa?” Simon hỏi, vẻ lo lắng.

“Không sao đâu” Vandalieu đáp.

Nhờ ma pháp 【 Bảo quản 】, chỗ thịt mà cậu tích trữ vẫn còn giữ nguyên độ tươi, đủ dùng cho vài ngày. Cũng như thịt Goblin và Kobold cần để làm món Gobu-gobu và Kobold hấp.

Tuy vậy, món Gobu-gobu và Kobold hấp hiện giờ đã trở nên cực kỳ được ưa chuộng, nên có khả năng sẽ hết sớm hơn dự tính.

Thậm chí ngoài khu phố đèn đỏ cũng đã rộ lên tin đồn rằng thịt Goblin và Kobold—thứ thịt quái vật vốn hôi hám đến độ không nuốt nổi—đang được chế biến thành món ngon tại những xe bán thức ăn có biểu tượng trái tim.

Hôm qua, còn có mấy mạo hiểm giả nghe tin đồn mà mò vào tận hẻm phía sau phố đèn đỏ để “thử thách lòng can đảm” bằng cách ăn thử nữa kìa.

“Nếu hết thịt Goblin và Kobold, tôi sẽ đăng yêu cầu thu mua ở Hội Mạo Hiểm Giả, nên không cần lo” Vandalieu nói.

“À… Nếu tôi còn tay chân, chắc tôi đã đi săn mớ đó rồi” Natania thì thào.

“Chỉ là Goblin thôi thì chắc tôi cũng liều thử một chuyến” Simon góp lời.

Nếu có đơn hàng mua thịt Goblin và Kobold, thì mấy mạo hiểm giả tân binh yếu ớt hẳn sẽ rất mừng mà đi săn chúng.

Bởi lẽ, Goblin vừa yếu vừa nhiều. Chúng thậm chí chẳng cho ra Ma thạch có giá trị gì, nguyên liệu thì chẳng ai thèm lấy. Bình thường, giết một con Goblin chỉ được trả đúng năm Baum nhờ cặp tai làm bằng chứng. Chúng là loại con mồi hẻo nhất.

Nhưng nếu thịt của chúng có thể bán được, thì ngay cả mấy tân binh cũng có được nguồn thu quý báu.

“Còn về việc lên cấp của Fang và những đứa khác... Chúng đã đến giai đoạn không thể tăng Rank chỉ bằng cách lên cấp nữa rồi, nên tôi đang tính dành thời gian huấn luyện chúng học cách kiểm soát cơ thể và phát triển các kỹ năng mới” Vandalieu nói.

Fang từ hình dạng một con chó to đã phát triển đến kích cỡ của một con bò, còn lũ chuột thì lớn hẳn lên và có thể thay đổi tính chất bộ lông của mình. Vì thế, việc làm quen với cơ thể mới là điều cần thiết.

Đối với quái vật, chỉ số cấp độ không đủ để tăng Rank; việc sở hữu kỹ năng phù hợp cũng quan trọng không kém. Ví dụ, nếu một Black Goblin muốn tiến hóa thành Black Goblin Ninja, nó không chỉ cần tăng cấp độ mà còn phải học được những kỹ năng liên quan đến trinh sát như  【 Ám bộ 】, 【 Đặt bẫy 】, và nâng cấp những kỹ năng đó.

Fang và những con chuột đã đánh bại các quái vật ngang tầm và kiếm được khá nhiều điểm kinh nghiệm, khiến chúng tăng Rank khá nhanh. Tuy nhiên, vì quá trình đó diễn ra gấp gáp nên kỹ năng của chúng lại chưa được mài giũa. Do đó, hôm nay chúng đang tập luyện cùng nhau.

Fang – một con Hellhound – và Suruga – Iron Rat – đang giao đấu ác liệt, trong khi Maroru – Flame Rat – và Urumi – Wet Rat – thì đang thi triển lửa và băng để đấu nhau.

“Ư-ừm, trông chẳng giống luyện tập chút nào” Simon lắp bắp.

“Chúng có sao không đó?!” Natania lo lắng hỏi.

Nhưng thật ra không có vấn đề gì cả. Mặc dù Simon và Natania không nhìn thấy, công chúa Levia và Orbia đang âm thầm giám sát buổi huấn luyện.

“Mà... tôi không nhớ rõ tên cô ta là Julia hay Juliana, nhưng sao cô ấy lại không có mặt ở đây vậy…?” Simon thắc mắc.

“Julia thôi. Cô ấy đang luyện tập theo phương pháp khác với hai người, nên đang ở nhà” Vandalieu đáp. “Giờ thì, chúng ta chuẩn bị bắt đầu huấn luyện rồi. Anh đeo cái này vào đi, Simon.”

Cậu đưa cho Simon một chiếc ‘cánh tay’ luyện tập được mang đến bằng xe đẩy.

Nhìn sơ qua, nó giống như cánh tay phải tách ra từ một bộ giáp, có dây đai để cố định vào người.

“Rõ rồi!” Simon đáp, hoàn toàn tin tưởng Vandalieu như đã hứa, và lắp cánh tay vào mà không thắc mắc gì.

“Cho chắc thôi, kích cỡ thế nào?” Vandalieu hỏi.

“Ừm... dây đai vừa khít... gắn chắc vào vai phải, không bị trượt. Như thể ngài đã đo đạc đúng bằng vai tôi vậy” Simon nói. “Sensei, ngài làm cái này từ bao giờ vậy?! Đừng nói là ngài đã dự đoán trước mọi chuyện từ lâu rồi nhé...!”

“Không, tôi đâu có thấy trước tương lai” Vandalieu bình thản đáp. “Hôm qua sau khi về nhà, tôi tháo cánh tay từ một bộ giáp rồi điều chỉnh lại chút thôi.”

Trong lúc chữa trị cho Simon hôm qua, Vandalieu đã dùng kỹ năng 【 Chân ký lục kỹ 】 để ghi nhớ chính xác số đo cơ thể cậu. Dựa vào đó, cậu sử dụng 【 Kiến tạo Golem 】 để chế tạo phần giáp làm ‘tay giả’ và điều chỉnh khớp nối với vai bằng sự trợ giúp của Tarea.

“Đây chỉ là bản thử nghiệm dùng trong huấn luyện thôi. Khi anh luyện xong sẽ có một cái tốt hơn, nhớ mong đợi đấy” Vandalieu nói rồi đeo cho Natania các ‘tay’ và ‘chân’ tương tự. “Giờ thì bắt đầu huấn luyện. Simon, mời qua đây. Ngồi bên trái Natania, và cứ để bản thân cảm nhận mọi thứ.”

“Rõ rồi. Nhưng mà… huấn luyện kiểu gì vậy...?” Simon vừa tin tưởng Vandalieu, vừa có vẻ mơ hồ.

“Thầy bảo là lúc đầu không cần làm gì cả. Chỉ cần học thôi” Natania nói, ánh mắt hơi xa xăm.

“Học? Học cái gì cơ chứ—?!”

Trước khi Simon kịp nói hết câu, anh đột nhiên cảm nhận được một thứ gì đó rất lạ lẫm.

Không phải là đau, cũng không nóng hay lạnh. Nhưng rõ ràng có một cảm giác khác biệt, hoàn toàn xa lạ đang len lỏi vào trong cơ thể, đè nén bên trong.

“C-cơ thể tôi… đang xảy ra chuyện gì thế này?!” Simon kêu lên, đôi mắt mở to vì cảm giác không thể diễn tả thành lời.

“Dù là lần thứ hai rồi mà vẫn không quen được ááááá!” Natania hét lên, chiếc đuôi co lại khi cô cố chịu đựng.

“Đừng sợ, cứ giữ nguyên như thế… đúng rồi… vậy là được…” Vandalieu nói nhẹ nhàng.

Bàn tay cậu đang chạm vào họ, và từ đó, linh thể của cậu lan ra, ép vào linh thể nằm sâu bên trong cơ thể của họ.

Cậu đang cố gắng đẩy linh thể bên trong của Simon và Natania ra khỏi vai và các chi đã mất.

Việc này nhằm giúp họ học được kỹ năng 【 Thể linh hồn 】, và từ đó có thể sử dụng các tay chân không có sự sống mà họ được trang bị như thể là một phần cơ thể mình – tương tự các Undead loại Living Armor.

Bình thường, người sống không thể nào học được kỹ năng 【 Thể linh hồn 】 – một kỹ năng gần như chỉ dành riêng cho Undead. Linh thể của người sống luôn nằm gọn trong cơ thể, và về mặt lý thuyết thì họ chẳng cần đến kỹ năng đó làm gì.

Để Simon và Natania – dù là người sống – có thể học được kỹ năng đó, họ cần trải nghiệm cảm giác linh thể của mình rời khỏi cơ thể. Một khi họ có thể tự mình đưa một phần linh thể ra ngoài, thì chỉ cần luyện tập thêm là có thể điều khiển tay chân mà Vandalieu tạo ra cho.

Khi làm được điều đó, họ sẽ có được tay chân như thật, có thể cử động tùy ý.

Ước gì mình có thể dạy họ trong giấc mơ như hồi huấn luyện Vigaro thì hay biết mấy… Nhưng chắc sắp tới mình sẽ đổi nghề thành ‘Dream Guider’ thôi, Vandalieu thầm nghĩ.

Nếu làm vậy, có lẽ cậu sẽ điều khiển bản thân trong mơ được dễ dàng hơn.

Với những ý nghĩ đó trong đầu, Vandalieu tiếp tục nhấn linh thể vào cơ thể của Simon và Natania.

--------------------------------

Tên: Fang

Hạng: 4

Chủng tộc: Hellhound

Cấp độ: 52

Kỹ năng bị động:

o Dạ nhãn

o Siêu sức mạnh: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Cảm nhận hiện diện: Cấp 2

o Trực giác: Cấp 1

o Tự cường hóa (Dẫn lối): Cấp 2 (Lên cấp!)

o Cường hóa bộ phận (Nanh, Móng vuốt): Cấp 2 (Lên cấp!)

o Kháng đòn tinh thần: Cấp

Kỹ năng chủ động:

o Ám bộ: Cấp 2

o Hào quang sợ hãi: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Thảm hống: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Xung phong: Cấp 1 (Mới!)

o Phối hợp: Cấp 1 (Mới!)

o Hơi thở lửa (Flame Breath): Cấp 1 (Mới!)

Đặc kỹ:

o Thần hộ của ヴァ■■■■

--------------------------------

Fang: Sau khi tăng Rank, Fang đã trở thành một Hellhound. Vốn là một Black Dog, nó sở hữu kỹ năng 【 Hào quang sợ hãi 】 – thứ mà Hellhound thông thường không có – nên dù to bằng một con bò, nó vẫn có thể ẩn mình lặng lẽ. Nhờ từng hợp tác cùng lũ chuột khi đi săn, Fang đã học được kỹ năng 【 Phối hợp 】. Tuy nhiên, cấp độ các kỹ năng của nó vẫn còn thấp so với Hellhound bình thường.

--------------------------------

Tên: Maroru

Hạng: 4

Chủng tộc: Flame Rat

Cấp độ: 60

Kỹ năng bị động:

o Hắc nhãn

o Kháng hiệu ứng: Cấp 1

o Cường hóa bộ phận (Chi trước, lông, đuôi): Cấp 2 (Lên cấp!)

o Tăng cường nhanh nhẹn: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Hồi phục nhanh: Cấp 2

o Tăng cường giá trị thuộc tính (Sáng tạo): Cấp 2

o Tự cường hóa (Dẫn lối): Cấp 2

o Nghiệp sát hồi huyết: Cấp 2 (Mới!)

o Miễn nhiễm nhiệt (Mới!)

Kỹ năng chủ động:

o Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 1

o Kỹ thuật dùng roi: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Giáp thuật: Cấp 1

o Xung phong: Cấp 1 (Mới!)

o Phối hợp: Cấp 1 (Mới!)

o Điều khiển mana: Cấp 1 (Mới!)

o Điều khiển đường đạn: Cấp 1 (Mới!)

Đặc kỹ:

o Thần hộ của ヴァンダ■■

o Liệt viêm hỏa mao (Fur of Blazing Flames) (Mới!)

--------------------------------

Maroru: Đã trở thành Flame Rat sau khi tăng Rank. Thường ngày cô có bộ lông trắng, nhưng có thể phủ mình bằng lửa theo ý muốn. Nhờ 【 Điều khiển mana 】, cô có thể điều khiển lửa như một dạng phép thuật giả hệ hỏa, đồng thời có thể dùng kỹ năng 【 Điều khiển đường bắn 】 để phóng hỏa cầu. Kỹ năng 【 Liệt viêm hỏa mao 】 của cô là một Unique Skill – kỹ năng độc nhất – vì hiện cô là Flame Rat duy nhất tồn tại.

--------------------------------

Tên: Urumi

Hạng: 4

Chủng tộc: Wet Rat

Cấp độ: 59

Kỹ năng bị động:

o Hắc nhãn

o Kháng hiệu ứng: Cấp 1

o Cường hóa bộ phận (Chi trước, lông, đuôi): Cấp 1

o Tăng cường nhanh nhẹn: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Hồi phục nhanh: Cấp 2

o Tăng cường giá trị thuộc tính (Sáng tạo): Cấp 2

o Tự cường hóa (Dẫn lối): Cấp 2

o Nghiệp sát hồi huyết: Cấp 1 (Mới!)

o Miễn nhiễm lạnh (Mới!)

Kỹ năng chủ động:

o Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 1

o Kỹ thuật dùng roi: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Giáp thuật: Cấp 1

o Xung phong: Cấp 1 (Mới!)

o Phối hợp: Cấp 1 (Mới!)

o Điều khiển mana: Cấp 1 (Mới!)

o Điều khiển đường đạn: Cấp 1 (Mới!)

Đặc kỹ:

o Thần hộ của ヴァン■ル■

o Hàn thủy băng mao (Fur of Frozen Water) (Mới!)

--------------------------------

Urumi: Là Wet Rat sau khi tăng Rank. Cô có thể bao phủ lông bằng chất lỏng lạnh giá, giống như Maroru, cô dùng 【 Điều khiển mana 】 để thi triển khả năng này như phép thuật giả hệ thủy, và phóng nước như đạn. Kỹ năng 【 Hàn thủy băng mao 】 của cô cũng là một Unique Skill với lý do tương tự.

--------------------------------

Tên: Suruga

Hạng: 4

Chủng tộc: Iron Rat

Cấp độ: 58

Kỹ năng bị động:

o Hắc nhãn

o Kháng hiệu ứng: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Cường hóa bộ phận (Chi trước, lông, đuôi): Cấp 2 (Lên cấp!)

o Tăng cường nhanh nhẹn: Cấp 1

o Hồi phục nhanh: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Tăng cường giá trị thuộc tính (Sáng tạo): Cấp 2

o Tự cường hóa (Dẫn lối): Cấp 2

o Siêu sức mạnh: Cấp 1 (Mới!)

Kỹ năng chủ động:

o Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Kỹ thuật dùng roi: Cấp 1

o Giáp thuật: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Phối hợp: Cấp 1 (Mới!)

o Điều khiển đường đạn: Cấp 1 (Mới!)

Đặc kỹ:

o Thần hộ của ヴァン■■

o Thiết giáp mao (Fur of Armor) (Mới!)

--------------------------------

Suruga: Là Iron Rat sau khi tăng Rank. Vì đảm nhiệm vai trò phòng thủ, cô đã phát triển theo hướng khác so với các chị em. Suruga có thể bắn ra lớp lông kim loại sắc nhọn của mình bằng kỹ năng 【 Điều khiển đường bắn 】. Tuy nhiên, kỹ năng này cần được dùng cẩn trọng vì số lượng lông sẽ giảm sút sau mỗi lần bắn, kéo theo việc giảm khả năng phòng ngự cho đến khi mọc lại.

Bình luận (12)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

12 Bình luận

Sinh mệnh chi căn ko chế tạo dc nữa à
Hẳn có thể sản xuất hàng loạt chứ nhể,lão zar dùng chữa cho nhiều người mà,nếu ko sản xuất lượng lớn dc thì vô nghĩa vl
Có skill Thể linh hồn thì tạo luôn tay chân dc mà nhỉ,đâu cần đồ giả thêm vào nữa
Xem thêm
AI MASTER
Hình như sinh mệnh chi căn đc tạo ra nhờ khả năng sáng tạo mà Vida ban cho Zakkart cộng với thuật giả kim và phép thuật sinh mệnh, hiện tại thì không có ai tập hợp đủ cả 3 tiêu chí này ở mức độ như Zakkart và đồng đội nên vẫn không tự chế tạo thêm đc(mặc dù tôi nghĩ nếu đây là tế bào thì vẫn có thể nuôi cấy nếu muốn có thêm). Còn skill thể linh hồn như trên đã nói thì nó không dành cho con người nên ở những lv đầu sẽ hơi khó sd, nếu có tay chân giả làm khung để tập trung thì sẽ dễ dàng hơn
Xem thêm
Xem thêm 3 trả lời
Uầy đám chuột này mở gần xong thần hộ luôn rồi, đỉnh đấy
Xem thêm
Trans cho ra lò vài chap nữa đi~
Xem thêm
Dạo này trans xả nhiều chương quá đâm ra nghiện rồi, mong trans bão 🤡
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
@KurosakiSaito: Sức người có hạn mong bạn lượng thứ @@. Sẽ cố gắng
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời