Tôi muốn tận hưởng cuộc s...
Myon (みょん) Mappa Ninatta (マッパニナッタ)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Light Novel - Tập 3

Chương 2.3: Tự thôi miên... Rốt cuộc mình bị làm sao thế này? (3)

8 Bình luận - Độ dài: 2,253 từ - Cập nhật:

Trans + Edit: M1NO

-----------------------

Trước khi tôi kịp nhận ra, cô ấy đã nhẹ nhàng kéo tôi lại gần – và rồi, tôi đắm mình vào trong một thứ gì đó mềm mại và êm ái.

Toàn bộ khuôn mặt tôi vùi vào đó, và một mùi hương ngọt ngào cùng hơi ấm dễ chịu làm xua tan mọi tiêu cực trong tâm trí tôi…

À phải rồi – là ngực của cô ấy, là cái cảm giác mà tôi đã luôn hằng ao ước được chạm vào trước đây nhưng chẳng thể!

“Chắc cậu đang gặp phải chuyện gì đó rồi… nhưng không sao hết. Bởi vì tớ sẽ luôn ở bên cạnh cậu mà, Kai-kun.”

Những cái vuốt ve dịu dàng cùng tiếng thì thầm bên tai của cô nàng tỏa ra một sự ấm áp, chở che đến lạ lùng khiến tôi chỉ muốn tan chảy vào trong cô ấy… Đã thế, Matsuri của hiện tại còn đang ở trong trạng thái bình thường nữa chứ.

“Tớ sẽ không làm điều này với bất kì ai đâu… Chỉ khi người đó là cậu thôi. Kể từ cái ngày cậu giang tay giúp đỡ tớ, chúng ta đã trở nên thân thiết hơn rất nhiều, và… tớ cũng muốn trân trọng mối quan hệ này hơn nữa. Vậy nên, bất cứ khi nào cậu gặp khó khăn, cứ để tớ ôm cậu thế này nhé?”

“… Matsuri, sao cậu lại có thể tốt bụng đến mức đó vậy.”

“Không chỉ mình tớ đâu. Saika và Emu-chan cũng vậy, cả Murai-kun, Endou-kun, và chị cậu nữa, họ đều ở bên cậu mà đúng không?”

“Haha, phải rồi… Cảm ơn cậu nhiều.”

Tôi miễn cưỡng thoát ra cái ôm của Matsuri, và chúng tôi trao nhau nụ cười.

Thú thật, tôi muốn được chìm đắm trong hơi ấm của Matsuri lâu hơn chút nữa, nhưng nếu tôi cứ đòi hỏi thêm như vậy thì sẽ quá ích kỷ. Dù vậy, có một người như cô ấy để an ủi thế này – cuộc sống của tôi sẽ trở nên vô cùng tuyệt vời.

“Hửm? Có chuyện gì thế?”

“… À, không có gì đâu.”

Tôi lảng tránh ánh mắt của cô ấy rồi nhìn thẳng về phía trước.

Nếu một cô gái như Matsuri trở thành bạn gái của tôi… Tôi có thể làm mọi điều mình từng mơ ước với cô ấy, và chắc chắn rồi, đến thời điểm đó, chúng tôi sẽ… Khoan đã, chúa ơi, mình đúng là một tên khốn nạn mà! Không chỉ khuôn mặt Matsuri hiện lên, mà cả khuôn mặt của Saika và Emu cũng vậy nữa. Chết tiệt, thậm chí tôi còn tự hỏi sẽ tuyệt vời đến mức nào nếu cả ba bọn họ làm bạn gái của tôi nữa cơ… Má cái đầu óc tư duy đồi bại, biến thái này.

“Thôi, chúng ta quay lại thôi!”.

“À-à, ừm!”

Với Matsuri ở bên cạnh, tôi lấy lại bình tĩnh và trở về lớp học.

Ngay khi cánh cửa vừa mở ra, vô số ánh mắt đổ dồn về phía tôi – bằng chứng cho sự chú ý mà tôi đã nhận được khi giả vờ làm người đàn ông đẹp trai nhất thế giới.

“Được rồi, được rồi mọi người! Đừng nhìn nữa! Thật ra, Kai-kun đã phải thức trắng đêm và trằn trọc không thể nào ngủ được. Bởi vậy nên cậu ấy mới cư xử kỳ lạ như thế đó!”

“Matsuri?”

“Cứ để tớ lo cho~!”

Nhờ có cô ấy “bịa” ra câu chuyện tôi bị thiếu ngủ, nên những ánh mắt dò xét từ “tên lập dị” chuyển thành “Thật sao?”.

Ngay lập tức, Akira và Shougo đi tới và khoác vai tôi.

“Mày… Mày đã trở lại bình thường rồi sao?”

“Ừ-ừ…”

“Tuyệt… Bình thường mày đâu có cư xử như thế.”

“Tệ đến mức đó à…?”

Sau khi nhìn thấy được sự chân thành và khuôn mặt nhẹ nhõm của bọn họ, một phần trong tôi cảm thấy vui vì mọi chuyện đã ổn thỏa – nhưng một phần khác lại thấy trống rỗng, rốt cuộc hình mẫu đẹp trai của tôi là cái quái gì vậy?

(Theo như những gì tôi nghe được, tôi đã trả lời các câu hỏi trong lớp một cách hoàn hảo… nhưng vì tôi chẳng nhớ gì cả, nên mấy kiến thức được học trong các tiết học đó cũng trở nên vô ích. Chỉ vì cố gắng ra vẻ mà tôi đã làm mọi chuyện trở nên hỗn loạn đến mức  này… ư. Có lẽ đây là một bài học – rằng việc sử dụng thôi miên để đi lối tắt là một ý tưởng tồi.)

Không phải là tôi không muốn đi lối tắt – tôi chỉ coi đó là một cuộc thử nghiệm mà thôi

Cơ mà, việc nhìn thấy những khuyết điểm của bản thân được phơi bày ra như thế này đã giúp tôi sáng mắt ra. Sức mạnh của cộng sự chỉ thực sự tỏa sáng khi được sử dụng cho mục đích biến thái hentai súc vật mà thôi (và đôi khi là cả những việc tốt nữa.)

(Nếu tôi tự thôi miên mình trước mỗi bài kiểm tra, tôi có thể sẽ đạt điểm cao mà không cần học… Nhưng điều đó sẽ không giúp ích được gì cho tôi về lâu về dài. Không được, cộng sự chỉ được dùng để làm những chuyện ecchi và đôi khi là cứu người thôi!)

Trong khi Akira và những người khác trêu chọc tôi, tôi vẫn không quên cảm ơn Matsuri một lần nữa.

Pin điện thoại của tôi cũng sắp cạn rồi, nhưng vì Matsuri đã “sạc” cho tôi, nên lúc này tôi đang vô cùng tràn trề năng lượng

Sau khi sống sót qua các tiết học buổi chiều, tôi bắt đầu suy nghĩ về những việc cần làm trong phần còn lại của ngày hôm này.

“Kai-kun.”

“Hm?”

Matsuri, người vừa vắt túi qua vai sau khi đứng dậy đi tới.

“Có chuyện gì vậy?”

“…Ồ, phải rồi. Cậu quên mất lời hứa của chúng ta rồi phải không?”

“Lời hứa?”

Lời hứa gì cơ?

“À thật ra, chúng ta đã hẹn nhau đi chơi sau giờ học hôm nay ấy.”

À… thì ra là tên Kai đẹp trai đã sắp xếp chuyện này.

Tất nhiên là tôi chẳng nhớ được gì cả – nhưng tôi cũng đang phân vân không biết nên làm gì vào chiều nay. Cơ mà quan trọng hơn hết, ngu gì mà bỏ lỡ cơ hội đi chơi với một cô gái sau giờ học chứ? Làm vậy là tội lớn đó.

“Nếu cậu không nhớ, chúng ta có thể hùy bỏ… Tuy tớ sẽ hơi buồn một chút nhưng – “

“Không! Nếu cậu thấy ổn, tớ chắc chắn sẽ đi!”

“Ahaha! Vậy chốt nhá~!”

Với kế hoạch đã định, bọn tôi cùng nhau rời trường.

Chúng tôi lang thang vào trong thị trấn mà không có một điểm đến nào cụ thể, nhưng cuộc trò chuyện giữa chúng tôi lại chuyển sang chủ đề về những bộ đồ bơi mà chúng tôi vừa mua hôm trước.

“Tất cả chúng ta đều có đồ bơi rồi nhỉ? Chị cậu cũng vậy. Hồi đó, chúng ta đã nói về việc đi đâu đó một khi kỳ nghỉ hè đến, tớ có biết một khu giải trí mới mở. Cậu có muốn đi vào tuần tới hay gì đó không?”

Nơi Matsuri nhắc đến là một khu phức hợp mới xây có hồ bơi trong nhà – tôi đã nghe nhiều lời khen về nó rồi, và hình như chị tôi cũng từng bảo muốn đi. Còn tôi ư? Chết tiệt, mình cần phải nhìn Matsuri và Saika trong bộ đồ bơi ấy thêm lần nữa! Còn bộ đồ bơi của chị tôi á? Ai thèm quan tâm tới cái thứ tí hon đó chứ—!?

“Sao vậy?”

“K-không có gì đâu…”

Ai mà thèm quan tâm đến bộ đồ bơi của chị tôi – đừng có nói là chị ấy cảm nhận được suy nghĩ này nhé? Nếu vậy, chị ta quả xứng là Ma Vương mà.

“À! Khoan chút, cậu mới nghĩ xấu về chị cậu đúng không!?”

“S-sao cậu lại biết?!”

“Ahaha, cậu dễ đọc vị quá mà~!”

“……………”

“Kiểu như, bộ đồ bơi trông trẻ con quá hay gì đó ấy?”

“… Để tớ hỏi lại cho chắc nhé. Làm thế nào mà cậu biết hay vậy?”

Tí hơn và trẻ con cũng chẳng khác biệt là bao – chờ đã, lại là cái cảm giác ơn lạnh này nữa!?

“Làm ơn, làm ơn đừng mách chị ấy nha! Tớ đang nổi hết cả da gà đây này! Chị ấy cực kỳ nhạy mỗi khi tớ dính vào mấy chuyện kiểu như này luôn – bà chị đó đích thị là Ma Vương mà.”

“Ờ-ừm, nghe giống như một siêu phản diện nào đó vậy…”

“Tớ dám chắc chị ấy là Ma Vương kiếp trước. Một tên khốn ác độc đã hành hạ người anh hùng đáng thương được giao trọng trách bảo vệ thế giới.”

Ừ. Không thể sai vào đâu được.

“… Hừm, dù chị ấy có là Ma Vương đi chăng nữa, thì chị ấy cũng có một mặt tốt bụng… Chị ấy luôn bảo vệ tớ, và là Ma Vương mà tớ yêu quý nhất.”

Tôi không hề nói dối đâu – tôi rất thương chị gái mình. Thấy Matsuri nở một nụ cười ấm áp khi tôi nói vậy, tôi gãi má rồi đánh mắt đi chỗ khác và cố che giấu sự ngại ngùng của mình.

(Nói vậy có nghĩa là cậu ấy cũng mời chị tôi đi nữa sao? Chúng tôi đã mua đồ bơi cùng nhau và chắc họ cũng đã lên kế hoạch từ trước rồi… Nhưng mà đưa chị mình đi cùng thì có hơi gượng gạo quá không?)

Nghĩ lại thì, một học sinh trung học đi chơi với bạn cùng lớp mà lại đưa chị gái đi theo thì có thực sự ổn không nhỉ?

(Nhưng… Matsuri và những người khác dường như rất thích nói chuyện với chị ấy. Bọn họ thực sự đã trở nên thân thiết hơn… Ugh! Nhưng nếu tôi ló ngơ chị ấy chỉ vì tôi cảm thấy khó xử – hay tệ hơn là cố gắng tìm cách ngăn chị ấy đi thì lại không ổn chút nào…)

Sau một hồi cân nhắc, tôi quyết định mời chị ấy.

“Ừm… vậy là bọn mình sẽ rủ cả chị tớ đi bơi đúng không?”

“Yep! À, tớ cũng định mời Emu-chan nữa!”

“Emu?”

“Cậu nghĩ sao?”

"Nếu nhỏ ấy muốn đi thì tớ cũng không có ý kiến gì."

“Okay! Để tớ sẽ nhắn hỏi em ấy xem!”

Tuy còn một tuần nữa mới đi, nhưng Matsuri đã ngay lập tức nhắn tin cho Emu.

Sau vài phút, nhỏ đã nhắn lại – Emu chắc chắn sẽ tham gia. Vậy có nghĩa là… tôi sẽ không chỉ được nhìn Matsuri và Saika mặc đồ bơi, mà tôi còn được ngắm cả Emu nữa. Nóng lòng chết đi được mà!

“Hy vọng chị cậu sẽ thấy vui.”

“Chị ấy thích những cô gái dễ thương mà, không vui sao được.”

“Cơ mà Emu-chan cũng đáng yêu thật!”

“Ừm.”

Khi tôi tưởng tượng bộ đồ bơi của Emu sẽ trông như thế nào, chúng tôi đi ngang qua một quầy takoyaki.

Mùi hương thơm ngon ở đó đã thu hút sự chú ý của chúng tôi, nên Matsuri và tôi cùng nhau bước vào cửa tiệm.

“Chào mừng quý khách!”

“Takoyaki… Lâu rồi tớ chưa ăn.”

“Tớ cũng đói rồi. Làm chút không?”

“Tất nhiên rồi. Chủ quán ơi, cho sáu cái nhé!”

“Có ngay!”

Chúng tôi mua một hộp sáu cái và ngồi xuống một chiếc ghế dài gần đó.

Tôi xiên một cái bằng tăm, thổi cho nguội bớt, rồi bỏ vào miệng – ngay khi tôi cắn vào, nhân nước nóng trào ra, nhưng không cũng không đến mức quá bỏng..

“Nóng nóng nóng!”

“Nhưng cũng ngon quá đi~!”

Tuy đã lâu rồi chưa được thưởng thức món này, nhưng takoyaki thật sự rất ngon.

Mỗi người chúng tôi ăn một ít – ba cái cho tôi, hai cái cho Matsuri – chỉ còn lại một cái… Tất nhiên, đó là phần của cô ấy, nhưng Matsuri cầm lấy miếng takoyaki đã xiên còn lại và đưa ra trước mặt tôi.

“Nè, của cậu.”

“Hở?”

“Tớ no rồi. Hơn nữa, tớ muốn nhìn cậu ăn thêm lần nữa cơ♪”

“……V-vậy thì, tớ xin phép nhé?”

“Mhm. nè, nói ‘ah~’ đi.”

Tôi há miệng ra và cắn lấy miếng takoyaki được đưa tới.

Tình huống gì thế này…? Nãy giờ mình cứ có cảm giác, nhưng đây khác nào một buổi hẹn hò sau giờ học cơ chứ…?

“Ngon không?”

“Cực tuyệt là đằng khác ấy.”

“Hehe, giống như một buổi hẹn hò nhỉ, hưm hưm~♪”

Có vẻ như cô ấy cũng nghĩ vậy.

Tôi đang định gật đầu đồng ý – Ừm, đúng là không thể phủ nhận được nhỉ – thì Matsuri tinh nghịch huých vào vai tôi, và ngay sau đó, một giọng nói không mời mà đến cắt ngang khiến cả hai chúng tôi đông cứng lại.

“Matsuri.”

Có ai đó gọi tên cô ấy… Tôi liền nhận ra ngay giọng nói đó.

Bình luận (8)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

8 Bình luận

địch hay ta ae cứ bình tĩnh
Xem thêm
Bắt chẵn 2 thành viên đi lẻ
Xem thêm
bắt ngay tại trận
Xem thêm
TRANS
đánh lẻ sau lưng chiến sĩ =))))
Xem thêm