Tôi muốn tận hưởng cuộc s...
Myon (みょん) Mappa Ninatta (マッパニナッタ)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Light Novel - Tập 3

Chương 1.2: Ý tôi là, vấn đề không chỉ nằm ở mỗi chuyện dâm dục thôi đâu! (2)

21 Bình luận - Độ dài: 2,029 từ - Cập nhật:

Trans + Edit: M1NO

-----------------------

Tuy trong mơ tôi phấn khích là thế, nhưng khi tỉnh giấc, tôi lại cảm thấy tội lỗi một cách lạ kỳ. Tuy chỉ là giấc mơ thôi, nhưng tôi đã thấy hết tất tần tật vùng kín của bọn họ, rồi sờ soạng… và thậm chí còn làm nhiều chuyện tồi tệ hơn thế nữa.

“… Hửm?”

Khi tôi hồi tưởng lại giấc mơ (với độ rõ nét tuyệt đối), tôi có thể nghe thấy tiếng bước chân như người khổng lồ vọng ra từ phía bên ngoài phòng… Không đời nào.

THUỲNH THỤYCH. THUỲNH THỤYCH.

Tiếng bước chân dừng lại ngay trước cửa phòng tôi. Không một tiếng gõ cửa báo trước, cánh cửa phòng bật tung ra. Và người đang đứng trước mắt tôi đây là một nữ quỷ vương tí hon.

“Á?!”

“Này… Mới sáng sớm ngày ra mà sao cứ làm ầm ĩ hết cả lên thế.”

Chị tôi gằn giọng uy hiếp tôi ngay khi xông vào phòng và bóng dáng cao lớn của chị ta phủ kín lấy tôi — Không những thế, đôi mắt chị ta còn ánh lên màu đỏ nhạt.

“Ch-chuyện đó… Nee-chan?”

Rắc. Rắc. Nee-chan bẻ khớp ngón tay ngay trước mặt tôi.

Tuy nhỏ bé đến nỗi ai nhìn vào cũng lầm tưởng là học sinh trung học, nhưng tôi chưa bao giờ dám mơ tưởng đến việc đánh bại chị ấy.

(Nhưng giờ mọi chuyện đã khác rồi… Mình có cộng sự mà! Chỉ cần với lấy được điện thoại thôi— là mọi chuyện sẽ ngã ngũ!)

Khoảnh khắc ấy, tôi vươn tay về phía điện thoại — Phần thắng đã thuộc chắc về tôi.

Thế nhưng thật đáng buồn thay, thực tế lại luôn tàn khốc.

“Tính làm gì đấy?”

“… Hả?”

Tôi thề mình đã di chuyển đủ nhanh đến mức bỏ lại Nee-chan phía sau.

Ấy vậy mà, chị ta vẫn sừng sững ở đó ngay trước mặt tôi. Dù trong lòng tôi đã tự nhủ không biết bao nhiêu lần— rằng chị tôi là một người phụ nữ nhỏ bé, còn nhỏ hơn cả tôi cơ. Thế nhưng mà sao chị ấy cứ như người khổng lồ vậy?

“Em biết là em không thể thắng nổi chị mà? Thôi bỏ cuộc đi, Kai—ngoan ngoãn chịu phạt vì cái tội làm náo loạn suốt từ sáng cho đến giờ đi.”

“... Vậy là hết hy vọng thật sao?”

“Đúng rồi~ là hết hy vọng đấy~♪”

Sau đó, Nee-chan đã cho tôi nếm trải cái khoảng cách không thể nào san lấp giữa hai chị em.

“Hai đứa thân nhau phết nhỉ?”

“Tất nhiên rồi — bọn con là chị em ruột mà lại.”

“Miyako vẫn luôn để mắt đến Kai như vậy... là bố yên lòng rồi.”

“Bố cứ tin ở con.”

… Nhất định một ngày, tôi sẽ đánh bại chị ấy.

Vừa ăn, tôi vừa nhìn cái bản mặt đắc thắng vênh váo đáng ghét của chị và thầm thề trong lòng như vậy—không-biết-bao-nhiêu-lần.

“Bọn con đi đây!”

“Con đi nhé.”

Lát sau, tôi và Nee-chan cùng nhau ra khỏi nhà.

Tuy nãy chúng tôi vừa lời qua tiếng lại với nhau, nhưng việc hai chị em cùng nhau ra ngoài thế này quả thực là chuyện hiếm thấy.

“Dạo này trời nóng thật.”

“Hè sắp đến rồi.”

“Hehe, thực ra chị đang rất mong chờ vào mùa hè này đó? Cùng Matsuri-chan và Saika-chan đi bơi các kiểu.”

“Chị hào hứng đến thế cơ à?”

Khi tôi hỏi, chị tôi gật đầu như thể đó là điều hiển nhiên vậy.

“Ừ thì, một phần cũng là vì mấy bé đó là bạn của em. Chứ chị thấy mấy nhóc đó đáng yêu cực kỳ luôn ấy. Cho nên chị cũng muốn được biết thêm về Matsuri-chan và Saika-chan nữa.”

“Em thấy bọn chị cũng khá thân thiết rồi mà.”

Cứ mỗi lần Matsuri và những người khác đến chơi, hay thậm chí là cả khi đi mua đồ bơi vào lần trước, chị gái tôi đều có mặt—chắc chắn mối quan hệ của họ đã trở nên khăng khít hơn rất nhiều rồi. Đã thế hai người họ còn nhắc đến chị ấy trong cuộc trò chuyện và còn nói rằng muốn gặp lại chị ấy nữa chứ.

“Bạn à…? Thật ra, chị có ngạc nhiên không nếu em nói rằng em còn thân với một người nữa?”

“Em nói gì cơ?”

“À không.”

Sớm muộn gì tôi cũng sẽ nói cho chị ấy biết thôi.

"Được rồi, chúng ta chia tay ở đây nhé. Cố gắng học tốt nha."

"Chị cũng vậy, Nee-chan."

“Ừm.”

Sau khi chia tay chị ấy, tôi đi bộ một mình tới trường.

“… Im ắng thật.”

Ừ thì dĩ nhiên, tôi đi một mình mà.

Cơ mà tôi vẫn cảm thấy hơi cô đơn.

Có lẽ do đã lâu rồi tôi không cùng chị đến trường... Tất nhiên, tôi sẽ chẳng bao giờ thừa nhận mấy chuyện xấu hổ như thế đâu—Trời ạ, tôi thậm chí còn chẳng muốn nghĩ đến điều đó nữa cơ mà.

“… Hầy.”

“Mày thở dài cái gì vậy?”

“Trông mày ỉu xìu đến phát sợ luôn ấy.”

Vừa nghe thấy tiếng bước chân vội vã, tôi đã nghe thấy giọng nói của họ, rồi ngay sau đó là một cái vỗ mạnh vào lưng.

“Không có chuyện đó đâu... Chào bọn mày nhé.”

“Yo.”

“Chào buổi sáng.”

Từng bước chân tôi hòa chung nhịp điệu cùng với hai thằng bạn thân của mình—Akira và Shougo.

—Và thế là con đường cô đơn vắng vẻ ban nãy giờ bỗng chốc trở nên rộn rã hẳn lên.

“Akira, dạo này mày bóng biếc thế nào rồi?”

“Không gặp chấn thương gì, tao vẫn đang tập luyện đến chết đây.”

“Shougo, thế còn cuộc sống otaku của mày thì sao?”

“Vẫn tuyệt vời... cơ mà tao lỡ vung tay quá trán mua con figure đắt lòi, giờ cháy túi rồi.”

Có vẻ như bọn họ đều không gặp vấn đề gì nghiêm trọng.

“Hai đứa chúng mày ổn là tao mừng rồi.”

“Ờ thì tao xin nhận lời khen của mày nhé, cơ mà...”

"Dạo này Kai chu đáo hẳn ra phết nhỉ?"

Chắc tại vì tôi cứ canh cánh nỗi lo cho những người mình quý trọng và sợ họ gặp phải chuyện chẳng lành.

Matsuri, Saika, Emu— dĩ nhiên rồi—nhưng hai thằng bạn này cũng quan trọng với tôi không kém.

“Thế còn mày thì sao, Kai? Có chuyện gì khiến mày phiền lòng à?”

“À không, không có gì đâu.”

“Thật á? Nghe cứ như chỉ có tụi tao là không gặp phải vấn đề gì vậy.”

“Như thế chẳng phải là tốt sao?”

“Chắc vậy.”

Chúng tôi cười như năc nẻ và tiếp tục bước đi.

Ngay cả sau khi đã đến trường và vào lớp học, cuộc trò chuyện của chúng tôi vẫn tiếp tục—nhưng Akira và Shougo đã nhịn từ lúc đi bộ rồi, nên chẳng mấy chốc chúng nó đã lao ra ngoài.

“Sao tụi mày cứ phải kìm nén làm gì nhỉ?”

“Kìm nén cái gì cơ?”

"Cái—!?"

Thịch! Tôi giật mình lùi lại.

Ngay lúc tôi vừa lẩm bẩm cằn nhằn về hai thằng bạn, một giọng nói xa lạ bất ngờ vang lên ngay bên tai—chuyện quái—!?

“Uấy!?”

“A, cẩn thận!”

Chắc là do tôi đã ngả người ra sau quá đà nên chiếc ghế chao đảo một cách nguy hiểm, và rồi tôi phát ra một tiếng kêu thảm hại—chỉ để úp trọn mặt vào một thứ gì đó mềm mại và êm ái.

“Ưm!?”

Tôi nhận ra ngay đó là gì— là ngực. Là ngực của cô ấy.

“Phù… Suýt nữa thì… A.”

Người vừa đỡ tôi hình như cũng dần ý thức được tình hình.

Vòng tay ôm quanh đầu tôi từ từ được nới lỏng, và cái cảm giác mềm mại áp vào mặt tôi khẽ rời đi... Khi tôi ngước lên nhìn, tôi thấy Matsuri đứng đó và má cô hơi ửng hồng.

“M-Matsuri… Cảm ơn cậu.”

“Ư-ưm! May là cậu không ngã đó!”

Cô nàng mỉm cười ngại ngùng khi nói.

Nhưng với tôi, chỉ cần nhìn cô ấy như thế này thôi là đã khiến tôi nhớ lại hết tất cả những chuyện chúng tôi đã làm trong giấc mơ vừa rồi rồi, và khuôn mặt tôi ngay lập tức nóng lên.

“Sao vậy?”

“À không… không có gì đâu.”

“Mmm~ đáng ngờ nha. Thôi thì tớ cứ ngồi tạm ở đây vậy♪”

Mượn chiếc ghế ở phía trước tôi, Matsuri ngồi xuống.

Cô nàng chống cằm nhìn tôi với vẻ mặt rạng rỡ... Cơ mà không biết cậu ấy có chuyện gì nhỉ?

“Này, Matsuri.”

“Ừm?”

"Sao hôm nay cậu vui vẻ khác thường thế?"

"...!!"

Vừa dứt lời, khuôn mặt Matsuri đỏ ửng lên.

Nếu đây là manga, thì chắc là hơi nước đã bốc nghi ngút từ đầu cô ấy rồi.

“Ý tớ là… nếu cậu không muốn thì cũng không cần thiết phải nói ra đâu.”

“Ư-ưm… xin lỗi nhé! Chỉ là… tớ cảm thấy hơi ngại một chút thôi.”

Chuyện này… chuyện này đúng là chỉ có chương trình “bữa trưa cùng với cộng sự” mới có thể giải quyết được mà.

Tôi nhếch mép cười thầm — Quả là một kế hoạch độc ác. Nghe này Matsuri, tớ chắc chắn sẽ cho cậu biết—rằng cậu sẽ chẳng thể giấu tớ được bất cứ chuyện gì đâu!

 “……………”

“…Hả?”

“…!”

Ngay cả khi tôi đã nhìn đi chỗ khác, tôi vẫn cảm nhận được ánh mắt của cô nàng đang nhìn về phía tôi.

Dĩ nhiên, vẫn là Matsuri ở đó—nhưng cứ mỗi lần mắt chạm nhau, cô ấy lại vội vàng quay đi.

Khoan đã, cái phản ứng vừa đáng yêu vừa ngượng nghịu này là gì vậy? Tò mò chết đi được!?

“T-tớ quay về chỗ mấy đứa bạn đây!”

“Ờ-ờ, ừm…”

Cô ấy vội vã chạy đi, nhưng không quên liếc nhìn lại tôi vài lần—ừ, chắc chắn là có chuyện gì đó rồi...!

(Lẽ nào... đã có chuyện gì khác xảy ra với Matsuri sao?)

Nỗi lo lắng vụt qua tâm trí tôi, cơ mà nếu là chuyện xấu thì cô ấy đã không phản ứng như vậy rồi. Hơn nữa, hôm qua chúng tôi vẫn nói chuyện bình thường, nên sự thay đổi đột ngột này thật sự rất khó hiểu.

“...Thôi thì cứ chờ đến giờ ăn trưa là sẽ rõ.”

Tôi chỉ mong sao giờ ăn trưa mau mau đến nhanh thôi. Nhưng dù tôi có giỏi điều khiển người khác đến đâu, tôi cũng không thể điều khiển thời gian được— Bực thật.

“Chắc mình cũng phải ra nhà vệ sinh một lát.”

Akira và Shougo đã trở lại, nên tôi rời khỏi lớp và nhường chỗ cho họ.

Giải quyết nỗi buồn xong, trên đường về lớp học của mình, tôi chợt thấy Saika đang đi dọc hành lang.

“... À, chào buổi sáng, Kai-kun.”

“Chào buổi sáng, Saika.”

Chúng tôi vẫn chào nhau buổi sáng như mọi khi, nhưng hôm nay, giống như với Matsuri, tôi cũng không thể nhìn thẳng vào cô ấy vì cái giấc mơ vừa rồi—điều này chỉ càng chứng tỏ thêm những chuyện mà chúng tôi đã làm trong giấc mơ ấy nó hoang đường đến cỡ nào thôi.

“…Haaah.”

Nào hít một hơi thật sâu để cho đỡ căng thẳng nào… Được rồi!

“À ừm, xin lỗi nhé, Saika. Không có chuyện gì to—”

“X-xin lỗi…!”

“… Ơ?”

Cô ấy vội vàng né tránh ánh mắt tôi và nhanh chóng đi vào lớp.

Giống hệt như Matsuri trước đó, ngay khoảnh khắc chúng tôi chạm mắt nhau, khuôn mặt Saika cũng đỏ bừng—chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này?

Phản ứng của cô nàng không giống như đang tránh mặt tôi, và hôm qua chúng tôi cũng trò chuyện bình thường mà... Agh, chuyện này là sao cơ chứ!!!

“Khoan đã... nếu không chỉ có Matsuri và Saika như vậy, thì chẳng lẽ Emu cũng thế?”

Bình luận (21)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

21 Bình luận

CHỦ THỚT
TRANS
Đọc đến đây là anh em hiểu rồi chứ, nói chung là abcxzy gián tiếp rồi đấy! (")>
Xem thêm
Sex dream
Sex online
Sex bluetooth
Xem thêm
Dit nhau bluetooth:)))
Xem thêm
:)) chơi demo mà ngại thế rồi, lúc làm thiệt chắc làm xong mỗi đứa tự chuyển sang vùng khác sống quá
Xem thêm
chơi nhau trong cơn mơ, trong cơn mơ, trong cơn mơ, trong cơn mơ.....
Xem thêm
Có thế có khiến anh vui điên lên~~🎶
Xem thêm
@Sharnfy: ngỡ như em đang bên.....
Xem thêm
Dit nhau trong mo
Xem thêm