Throne of Magical Arcana
Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 07 - Thời đại hoàng kim (580-669)

Chương 649 - Một góc của thời đại

9 Bình luận - Độ dài: 2,684 từ - Cập nhật:

*Trans+Edit: Lắc

Cuối tháng Sí Phong (tháng Tám), tại khu dân cư của Rentaro.

Sau khi cha mẹ lần lượt đi làm ở công ty hải sản và xưởng thủ công chế tác đèn pha lê, Langman ở nhà một mình lật xem những cuốn sách mới mua gần đây, trong lòng lặng lẽ cảm tạ Thần Chân Lý, cảm tạ các vị Arcanist.

Kể từ khi phe cực đoan gian ác của giáo hội bị Ma pháp Nghị viện trục xuất và phái ôn hòa lên nắm quyền, những cuốn sách đắt đỏ khi trước nay trở nên rẻ hơn rất nhiều, ngay cả một đứa trẻ xuất thân từ gia đình bình thường như cậu cũng có thể cách vài tháng lại mua được một, hai cuốn dưới sự hỗ trợ của cha mẹ. Đây là một sự xa xỉ mà ngày trước không ai có thể tưởng tượng được, khiến cho một người quý sách như sinh mạng của mình như cậu cảm thấy ánh nắng trở nên rực rỡ, chan hòa hẳn ra.

Từ [Thanh âm Arcana], Langman được biết nghề làm giấy đã ra đời từ mấy trăm năm trước. Trải qua một thời gian dài cải tiến, giá giấy đã giảm xuống tới mức một Fell có thể mua được cả một chồng. Kỹ thuật in ấn cũng vậy. Tuy nhiên, để độc chiếm kiến thức, độc chiếm kênh kết nối với Thần, phe cực đoan đã ngăn chặn kỹ thuật in ấn và khuyến khích viết tay, bởi vậy mà trong suốt một thời gian dài, giá sách đã trở nên đắt đỏ vô cùng. Ngoài quý tộc và các thương nhân lớn ra, dân chúng bình thường muốn học chữ và kiến thức đều khá khó khăn. May thay, nhờ có Ma pháp Nghị viện âm thầm truyền bá, trình độ tri thức trung bình của Rentaro mới đạt tiêu chuẩn quy định.

Nhưng giờ thì thời thế đã thay đổi. Tri thức mặc dù vẫn rất quý giá, song nó cũng không còn quá mức cần thiết nữa, bởi vì các xưởng giả kim và các đại quý tộc đang rất bức thiết muốn có những người lao động sở hữu kiến thức nền tảng.

Langman, người nhận biết được vài ba con chữ nhờ theo sau cha mình, lật giở cuốn sách nói về những loài sinh vật thường thấy trong tự nhiên đi kèm với hình ảnh minh họa sống động và đọc một cách say mê, hứng thú – Cha của cậu sau khi từ dưới đáy leo lên và trở thành quản lý cấp trung trong một công ty hải sản thì đã được nhận giáo dục chữ viết và đào tạo kiến thức ngư nghiệp.

“Gnoll, Kobold, Goblin, người khổng lồ, người man di, chim Dodo…”[note72919] Trong khi đọc cuốn sách, Langman có cảm giác như đã lạc vào trong một thiên nhiên đầy màu sắc và thấy được những sinh vật có hình dạng khác nhau. Chúng có chỗ tương đồng, nhưng cũng có những đặc điểm hoàn toàn khác biệt, khiến cho người ta say mê mà đắm chìm vào. “Cuốn sách gom góp mấy tháng mới mua được này đúng là đáng tiền.”

“Cốc cốc cốc.” Tiếng gõ cửa truyền tới, đánh thức Langman khỏi đại dương tri thức.

“Ai đó?” Cậu lớn tiếng hỏi, lưng thoắt cái dựng thẳng dậy, trong lòng bỗng có chút căng thẳng. Trong nhà có mỗi đứa trẻ là cậu, nếu mà là trộm cướp hay một “kẻ gác đêm” tàn nhẫn như trong [Thanh âm Arcana] đã miêu tả thì…

“Cốc cốc cốc.” Giữa tiếng gõ cửa, giọng một người đàn ông vang lên: “Mở cửa đi. Chú là bưu tá từ bưu chính vương quốc. Có thư cho nhóc đây!”

Langman ngay tức thì thở phào nhẹ nhõm. Cậu thầm mỉa mai bản thân đã nghe quá nhiều chuyện kinh dị trong [Thanh âm Arcana], đến độ ban ngày ban mặt mà còn tim đập chân run thế này. Trộm cướp hay kẻ gác đêm chẳng phải đều chỉ hoạt động vào ban đêm thôi sao?

Kéo cửa ra, Langman liền nhìn thấy một người đàn ông trẻ có nụ cười hiền lành. Anh ta mặc một bộ trang phục màu xanh lục sẫm, trên lưng vác một bao hàng nom rất nặng, còn trong tay thì cầm hai lá thư.

“Thư của nhóc đây.” Bưu tá nọ cười nói.

Langman nhận lấy hai lá thư. Thứ đầu tiên đập vào mắt cậu là những con tem tinh xảo được dán trên phong bì. Chúng thuộc lô tem đầu tiên do Vương quốc phát hành, bên trên lần lượt in chân dung của Nữ Vương Bệ hạ và Ngài Evans, mỗi loại đại diện cho một mệnh giá khác nhau.

“Tem nhìn đẹp quá, phải cắt ra sưu tập mới được…” Langman vô thức nghĩ, kế đó nhìn tới phần người gửi. Phát hiện lá thư đến từ người cô đã được gả tới quận Paphos của mình, cậu lập tức vui mừng không ngớt. Trước khi kết hôn, cô của cậu yêu thương cậu nhất, nhưng chú cậu lại sống ở thủ phủ quận Paphos. Dù rằng nơi đó cách Rentaro không xa, đi tàu hơi nước ma thuật chỉ mất có vài giờ, nhưng việc trao đổi tin tức vẫn rất khó khăn. Muốn tìm một người bạn hoặc thương nhân đáng tin cậy sẵn lòng chuyển thư như vậy cũng chẳng phải việc dễ dàng, chưa kể giá cả còn đắt đỏ. Mỗi năm, họ chỉ trao đổi thư từ qua lại với nhau được một lần, quan hệ gắn bó gần như mất hết.

Nhưng giờ tất cả đều đã khác. Nhìn vào mệnh giá của con tem trên phong bì, Langman phát hiện cậu chỉ dùng tiên tiêu vặt của bản thân cũng có thể kham được tình huống mỗi tháng trao đổi thư một lần.

Đội ơn Người, đội ơn Nữ Vương Bệ hạ, đội ơn Ngài Evans, đội ơn Thủ tướng Russell, đội ơn ngành bưu chính của Vương quốc. Cậu điểm thánh giá trước ngực, sau đó nhìn sang lá thư thứ hai. Đột nhiên, hai mắt cậu mở to: “Thư báo nhập học? Trường Phổ thông Rentaro 1?”

Hả? Ah! Mình được nhận rồi!

Langman chỉ cảm thấy một niềm vui sướng mãnh liệt ập tới tâm hồn mình, như thể có thứ gì đó nổ tung bên trong. Cậu cảm ơn người bưu tá kia không ngớt, trước mắt nhòe cả đi.

Do mới bắt đầu thí điểm, Vương thất và Ma pháp Nghị viện tạm thời chỉ chung tay mở hai trường phổ thông ở Rentaro và đặt tên theo quy tắc đơn giản là một và hai. Do đó, dưới tình huống rất nhiều dân thường đủ khả năng chi trả học phí, số người muốn vào hai trường này nhiều như lông bò vậy, trong một trăm người chưa chắc đã có nổi một người số đỏ!

May mắn thay, Nữ Vương Bệ hạ đã định ra một phương thức tuyển sinh công bằng – sát hạch đầu vào thống nhất – nhờ đó mà cậu mới có cơ hội phát huy.

‘Giờ mình thực sự đã có thể học tập tri thức rồi, có thể hiểu được thường thức arcana và ma thuật rồi…’ Langman ngẩn ngơ đứng đực tại chỗ, trong đầu quay cuồng đủ loại suy nghĩ, không làm sao bình tĩnh lại được.

“Nhóc ký xác nhận đi. Nếu không biết viết thì đóng dấu vân tay là được.” Do đã chuyển rất nhiều “thư báo trúng tuyển” như vậy ngày hôm nay, nhân viên bưu tá kia sớm không còn xa lạ với tình huống này nữa.

Langman tới lúc này mới sực tỉnh, bèn cầm lấy cây bút máy, thứ nghe nói là được phổ biến dành riêng cho dân chúng, từ tay bưu tá kia, sau đó nghiêm chỉnh viết tên mình lên tờ biên lai.

“Cảm ơn chú. Chú đã mang tới cho cháu một bất ngờ lớn đấy ạ.” Vừa đưa lại bút máy cho viên bưu tá, Langman vừa chân thành nói lời cảm ơn.

Bưu tá kia cười haha nói: “Thấy nhóc thích thú như vậy chú cũng vui lây. Đợi tích cóp đủ tiền, chú cũng muốn đi học trường phổ thông. Sau này biết đâu chúng ta lại là bạn học.”

Langman mặt hơi đỏ lên nói: “Mong Thần phù hộ cho nguyện vọng của chú thành hiện thực. Chú này, làm bưu tá không phải rất mệt sao ạ? Ngày nào cũng phải vác bao nhiêu là thư tín thế kia.”

Viên bưu tá mỉm cười nói: “Mệt chứ, nhưng cũng chẳng phải vậy bao lâu nữa đâu. Nghe bảo bọn chú sẽ được cấp cho một thứ gọi là xe đạp.”

“Xe đạp?” Langman nghi hoặc cau mày.

Sau khi tiễn viên bưu tá kia đi, cậu nôn nóng mở lá thư báo trúng tuyển, lấy cuốn từ điển của cha ra rồi mày mò đọc nội dung bên trong.

“Thông Ngữ, Toán học Cơ bản, Tổng quan Lịch sử, Giới thiệu về Tự nhiên, Thường thức Ma thuật, Nền tảng Logic, Phân biệt Huy hiệu, Arcana Cơ bản, Rèn luyện Thể chất… Đây đều là những khóa học phổ thông cơ bản, bắt buộc. Âm Nhạc, Đấu Kiếm, Hội Họa, Soạn Văn thư, Điện từ Sơ bộ, Đại cương Nguyên tố, Thường thức Tâm lý, Y học Cơ bản, Toán học Cao cấp, Chú văn và Ký hiệu học, Ngôn ngữ Ma thuật Cổ đại, Chính trị học, Kinh tế học… Những khóa học này là tự chọn. Sau ba năm giáo dục phổ thông, có thể tùy vào tình hình của bản thân để chọn kiến thức cơ bản theo những hướng khác nhau.” Nhẩm đọc nội dung các học phần và xem kỹ giới thiệu của chúng, Langman trong lòng khó nén những mộng tưởng về tương lai của bản thân.

“Sẽ trở thành thư ký, chính trị gia, nhạc sĩ, họa sĩ, hiệp sĩ, bác sĩ, hay Arcanist đây…” Langman biết thiên phú ma thuật của bản thân không thể coi là tốt, chỉ giống như một người bình thường, cho nên cậu mới xếp Arcanist ở vị trí cuối cùng.

Vô tri vô giác, màu trời đã tối đi, cha mẹ cậu về nhà và nhìn thấy thư báo trúng tuyển của cậu.

Cha của Langman sau khi đọc xong thư báo trúng tuyển bèn khẽ gật đầu nói: “Hiện tại suy nghĩ hẵng còn quá sớm. Phải đợi khi con thực sự bắt đầu học mới có thể biết mình giỏi cái gì và không giỏi cái gì. Đương nhiên, cha nghĩ con nên bắt đầu học lễ nghi quý tộc, cưỡi ngựa, đấu kiếm, âm nhạc, kinh tế, và vào năm thứ tư thì học kiến thức ngư nghiệp. Mai này vào công ty hải sản, con sẽ có thể vận dụng những kiến thức này để nhanh chóng trở thành quản lý rồi kết giao với các quý tộc và thương nhân lớn. Còn về ma thuật, thiên phú của mình thế nào thì con biết rồi đấy.”

Ông đương nhiên hy vọng con trai mình sẽ trưởng thành dưới sự che chở của ông.

Mẹ Langman lại không tán đồng: “Xu hướng hiện tại là sự phát triển của các xưởng giả kim. Langman cho dù không có thiên phú về ma thuật thì cũng nên học thêm về ma thuật và giả kim. Tương lai trở thành quản lý xưởng giả kim nghe oách hơn nhiều so với làm việc trong một công ty hải sản chứ.”

Hai người thảo luận sôi nổi về vấn đề này cho đến khi [Thanh âm Arcana] bắt đầu.

Langman, người vẫn im lặng suốt bấy giờ, ngồi ở quảng trường và lắng nghe nội dung của [Phơi bày Bí mật Giáo hội] với tâm trạng rối bời, vừa có phần hưng phấn, vừa có phần lạc lõng.

“…Qua cuộc thăm dò Linh Giới, một số Pháp sư huyền thoại đã xác nhận được sự tồn tại của Núi Thiên đường. Đồng thời, họ có lý do để tin rằng Thần Chân Lý đã chìm vào giấc ngủ sâu, còn quyền lực thì đã bị Giáo hoàng đánh cắp!”

“…Nhắc đến Giáo hoàng, không thể không nhắc đến danh tính thực sự của Ông ta. Đó thực chất chính là Viken, một Pháp sư huyền thoại tàn bạo và đẫm máu của Đế chế Ma thuật cổ đại. Thừa lúc Thần Chân Lý ngủ say, ông ta đã trà trộn vào hàng ngũ của thần giáo Chân Lý và chiếm đoạt quyền lực…”

“…Viken đã từng vì một thí nghiệm nào đó mà giam cầm cả một thành phố nhỏ, cắt đứt nguồn cung lương thực và ép những người bên trong tàn sát lẫn nhau. Nghe nói tiếng khóc, tiếng la hét của họ vang lên không ngừng suốt nửa tháng mới lắng xuống. Cho đến tận bây giờ, ở nơi đó vẫn còn rất nhiều oán linh đang lai vãng…”

Langman ngớ ra: “Giáo hoàng thực chất là pháp sư cổ đại? Trước kia đã từng có những giả thuyết tương tự, nhưng cũng có lời đồn khác thì phải…”

Các chương trình lần lượt được phát sóng, Langman dần dần rũ bỏ phiền não rồi tập trung cả tâm trí lẫn ý chí để lắng nghe chương trình mà mình yêu thích.

“…Học viện Ma thuật Holt đã tổ chức ‘Cuộc thi Bay’ lần thứ nhất vào ngày hôm nay. Ở đó có thi đấu tốc độ, có sự hoa lệ đầy đa dạng, có những cường giả chỉ phụ thuộc vào sức mạnh của bản thân, cũng có những pháp sư sơ cấp giỏi điều khiển pháp trượng bay…”

Thi bay? Langman tràn đầy hào hứng lắng nghe chương trình mới [Trăm Tướng Pháp sư]. Đây là một chương trình tin tức chuyên giới thiệu đủ loại chuyện thú vị của Ma pháp Nghị viện.

Nghe đến những chuyện thú vị này, Langman đột nhiên ngây ra như phỗng, trong lòng tựa hồ có một thanh âm đang gào thét.

Phải, thiên phú ma thuật của mình không tốt, nhưng điều đó không có nghĩa là mình không có thiên phú arcana. Ngài Evans từng nói, chỉ cần có đủ linh lực để điều khiển những vật phẩm giả kim được đơn giản hóa thì sẽ có thể nghiên cứu arcana! Lĩnh vực nghiên cứu bản chất của thế giới này cũng giống như lĩnh vực Toán học vậy. Thiên phú ma thuật không tốt không phải là rào cản!

Giọng nói trong lòng cậu dần dà trở nên rõ ràng:

‘Ước mơ của mình sẽ là trở thành một Arcanist!’

……

Tại Vương quốc Điện từ, cạnh tay Brook lúc này đã có thêm một luận án, đó là luận án về spin electron do Sprint và Annick đệ trình. Nhờ nó, ông đã được khơi gợi một nguồn cảm hứng rất lớn. Có vẻ trong lúc xây dựng hàm sóng của electron, ông đã không hề nghĩ đến vấn đề thuộc phương diện này.

Cây bút lông trong tay Brook di chuyển không ngừng. Ông đã tìm ra con đường đúng đắn để xây dựng một hàm mới.

Bên ngoài, dòng điện trắng bạc và từ trường đen kịt tựa hồ bắt đầu rục rịch không yên.

Tại Nhà hát Hủy diệt, những vì sao đang không ngừng sụp đổ và hủy diệt bỗng nhiên dừng chuyển động. Oliver ở trong ma tháp lộ ra biểu cảm vui sướng, kích động khó lòng kìm nén. Có vẻ ông đã thu được hàm sóng electron chính xác bằng phương pháp toán học.

“Bản chất của thế giới” hiện ra, thế giới nhận thức bắt đầu thay đổi…

Trong khi đó, Lucien đang tiến hành kết hợp cơ học lượng tử và Thuyết tương đối hẹp trong thư phòng của mình.

Ghi chú

[Lên trên]
Chim Dodo là tên loài chim không biết bay có thật và đã tuyệt chủng.
Chim Dodo là tên loài chim không biết bay có thật và đã tuyệt chủng.
Bình luận (9)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

9 Bình luận

AUTHOR
TFNC
Xem thêm
Giờ tiên tiến vch, xem lại mấy chap đầu đậm đặc mùi Trung Cổ vậy mà...
Xem thêm
Chap sau nghe bùng lổ nhể
TFNC~~~
Xem thêm
Thanks trans
Xem thêm
tks trans~ nhma sao cảm giác chap này ngắn z ta
Xem thêm
TRANS
Tks trans
Xem thêm
Vừa chap trc xong có ngay chap sau. Tks trans
Xem thêm