Tập 09: Catacombs & Necropolis
Chương 215: Đổ bộ, hệ sinh thái kì dị trên đảo Aidan.
0 Bình luận - Độ dài: 6,357 từ - Cập nhật:
Sống lại ở dị giới.
Chương 215: Đổ bộ, hệ sinh thái kì dị trên đảo Aidan.
Giây phút đội của Thanatos đặt chân lên hòn đảo Aidan thì bầu trời đã bắt đầu chuyển sắc, mây đen nghịt trời, sấm rền tứ phương, gió thổi lồng lộng, sóng lớn cuồn cuộn, sương trườn đầy đất. Những sinh vật vốn ngủ yên trên đảo cũng bị đánh thức bởi uy quyền của Leviathan – Deyidelus. Dù không thể địch lại, nhưng nhiệm vụ của đám thủy quái trên cạn này là phải dừng bước tiến của đội Thanatos được lúc nào hay lúc đó, chứ không phải là bào mòm năng lượng của đối phương. Bởi vì, với những thực thể không cần phải hấp thụ năng lượng để duy trì hay nâng cao sức mạnh nữa thì việc bào mòn sức mạnh của đối phương bằng chiến thuật số đông là điều không thể. Nếu hai phe muốn phân thắng bại thì chỉ có thể xem xem bên nào chịu nhả năng lượng ra cho sinh vật xung quanh hấp thụ nhiều hơn mà thôi. Trường hợp này đối với Leviathan là cưỡng ép biến đổi, vì bất kì sinh vật nào hưởng dụng sức mạnh của cổ long mà không thể khống chế thì sớm muộn gì chúng cũng sẽ trở thành một con rồng. Và con rắn biển ấy cũng đã có lợi thế hơn rất nhiều lần vì những sinh vật quanh đây đã hấp thụ năng lượng của nó trong một thời gian dài. Việc Thanatos muốn nhả năng lượng ra để biến đổi những vật thể sống khác về phe mình cũng cần phải có thời gian cho chúng hấp thụ. Tất nhiên, nếu muốn biến phe địch thành phe ta trong trường hợp này là hoàn toàn vô dụng.
Trước mặt của nhóm Thanatos hiện giờ là những sinh vật bất bình thường. Chúng không hẳn là sinh vật sống, cũng không phải là vật chết, nhưng tổ hợp cơ thể của chúng là bao gồm địa chất của hòn đảo, xương vật chết, xác thối, và kể cả những sinh vật đơn bào hay thân mềm. Chúng không có hình dạng cố định, hình thù của chúng có thể mô phỏng lại rất nhiều loài nhưng hoàn toàn dị dạng, hơn nữa cơ thể lúc nào cũng tỏa ra cái mùi cá chết hôi thối không thể tẩy uế, đã vậy cứ mỗi lần di chuyển thì chúng lại để lại những dấu vết chất nhờn đặc sệt từ cơ thể hay những chất nhờn ấy tự nhiễu xuống vì lực hấp dẫn. Đám sinh vật dị dạng này không khác gì một đội quân xác sống, thậm chí có phần trội hơn vì chúng còn có thể đồng hóa những con thủy quái dưới biển thành đồng loại thông qua cách tiếp xúc với những dịch nhờn do chúng tiết ra. Chất nhờn ấy giống như là một loại virus kí sinh biến dị vậy, nhưng chúng chỉ có tác dụng với sinh và thực vật dưới biển, nếu muốn chúng có thể tác động lên sinh vật trên cạn thì cần phải có thời gian cho chúng tiến hóa. Bằng cách, cho đám sinh vật dị dạng kia ăn và tiêu hóa toàn bộ chuỗi ADN của các sinh vật trên cạn, như thế chúng cũng sẽ đồng hóa được những sinh vật có cùng chuỗi ADN kia.
“Ngài thị trưởng, nếu khắp đảo đều có lũ kì dị này thì tôi nghĩ mình không thể thực hiện được nhiệm vụ của mình đâu.” Anh chàng Black rên rỉ trong khi đang núp sau cả đội, và anh chàng cũng đang dè chừng phía sau mình là những ngọn sóng biển hung tợn. Anh thầm nghĩ bụng rằng liệu mấy dây móc của con tàu cứu sinh kia có thể chịu đựng được những ngọn sóng lớn như thế này hay không. Chợt anh ta nảy ra sáng kiến. “À, hay là thế này. Tôi sẽ ở lại tàu cứu sinh bảo vệ tàu và chờ mọi người trở về. Như thế được chứ?” Sau khi nói câu này xong thì anh ta bị Audrey và Thanatos lườm cho tới mức phải nuốt lời vừa nói xuống bụng. “Sóng và gió ở đây lớn quá, đến mức có thể chuyển lời của ai từ đâu đó đến đây luôn. Nãy giờ tôi không có nói gì hết á.”
“Công chúa Lena.” Bỏ ngoài tai những lời ngụy biện của anh chàng Black, Thanatos quay sang chỉ dạy cho nhân vật chủ chốt của chuyến đi này. “Đám sinh vật kia tương đối khá đối phó với người thường, nhưng chúng cũng chỉ là kiến cỏ đối với chúng ta. Có điều, con rắn biển kia muốn dùng số đông cản đường chúng ta thì ta cũng nên dùng cách tương tự để đáp trả lại.” Cựu hắc hiệp sĩ lại liếc sang đám thủy quái dị dạng đang khập khiễng tới gần mà tiếp lời. “Triệu hồi Dead Lord của cô ra đi. Hãy để tên đó dùng số lượng áp chế số lượng, và để hắn hộ tống Black đi tìm căn phòng đặc biệt của hòn đảo đi.”
“Tôi hiểu rồi.” Lena đáp lời, nét mặt cũng vơi đi phần nào căng thẳng vì không cần phải đối diện trực tiếp với đám sinh vật dị dạng kia.
Trong khi Lena triệu hồi Dead Lord thì Thanatos lại nói. “Đám sinh vật này nếu đem đi so sánh thì chúng không khác gì lũ Ghoul trên cạn cả. Có thể gọi chúng là Sea Ghoul cũng được. Đặc điểm chung của đám Ghoul là lúc nào chúng cũng đói, và chúng có khả năng tiến hóa cao để thích nghi với môi trường sinh tồn.” Cuối cùng Thanatos kết lời. “Vì vậy, mọi người nhớ lưu ý, đừng để bọn chúng làm bị thương hay tiếp xúc trực tiếp với chúng. Hãy tạo và luôn luôn duy trì một vòng lá chắn ma lực quanh mình khi vẫn còn ở trên đảo.”
“Nhưng ngài thị trưởng, tôi không có khả năng tạo lá chắn ma thuật và cũng không thể duy trì liên tục trong thời gian dài nếu tạo được.” Black vội vàng tri hô, mặt anh ta lấm tấm mồ hôi vì lo lắng.
“Cậu thì không cần, vì cậu sẽ được vây quanh bởi tử khí của Dead Lord thay thế lá chắn rồi. Đám Sea Ghoul kia sẽ không thể tiếp cận cậu được đâu.” Thanatos trả lời một cách dửng dưng, như thể vấn đề anh chàng Black vừa nêu hoàn toàn không quan trọng.
Lúc Lena vừa triệu hồi Dead Lord cùng đội quân của hắn ta xong, thì cũng là lúc cô thay đổi y phục của mình thành một bộ đồ dễ hoạt động chứ không còn mặc váy kiểu công chúa nữa. Đây là bộ đồ của Eira, con gái lớn của cô đã từng mặc trước đây khi còn du hành qua nhiều dị viện thời không, giờ con gái cô nhượng bộ đồ này lại cho cô không chỉ vì tính cơ động mà còn là vì khả năng phòng hộ ma pháp giúp chủ nhân của nó khi mặc vào. Bộ đồ này được làm từ những sợi tơ ma thuật, với thiết kế váy nhỏ cực ngắn chỉ gần vừa ôm trọn vòng ba cùng hai dây thắt lưng đầy đạn ma thuật cho hai cây súng ổ xoay mà trước giờ cô ít dùng. Áo lưới cổ lọ khuyết vai hở lưng ôm sát dáng người cùng những phụ kiện dây co giãn đàn hồi có đầu móc giúp tác chiến đu bám linh hoạt ở địa hình hiểm trở. Khăn choàng cùng mũ trùm làm ẩn sự hiện diện và viên ngọc dự báo nguy hiểm được gắn lệch một bên trên mũ trùm. Cuối cùng là đôi găng tay và đôi giày sắt cao tới đùi có gắn ngọc nguyên tố Thời Không hỗ trợ chiến đấu, nhưng đối với Lena thì không cần thiết lắm vì cô vốn sở hữu Thời Không Thuật sẵn rồi.
“Chiến đấu với quái vật em không cần ăn mặc khiêu gợi như thế đâu. Tuy em là một nhánh hồng đầy kiều diễm trong lòng anh nhưng đám quái vật sẽ không vì thế mà sẽ nương tay với em đâu.” Audrey nói khi đang mê đắm nhìn sang cô vợ chưa qua cửa nhà mình vừa mới lên đồ xong.
“Đừng nhìn em nữa.” Lena nói với vẻ xấu hổ khép nép hai chân, vừa cố kéo chiếc váy ngắn xuống thêm tí nữa, vừa chỉnh lại phần ngực áo sao cho khỏi bị gò ép. Rõ ràng cô không thể lường trước được khi trang bị bộ đồ này vào thì nội y của cô cũng sẽ dễ dàng bị người khác nhìn thấy dù chưa di chuyển, và thân hình nóng bỏng của cô sẽ là thứ đốt mắt gây phân tâm cho những thành viên còn lại nhất. Nhưng may thay, ở đây trừ Audrey và Black ra thì những người còn lại hoàn toàn không có chút hứng thú nào với cô, riêng anh chàng Dark Elf thì còn đang trong cơn hoản loạn trước những con Sea Ghoul nên cũng chả hoàn toàn chú ý đến cơ thể của cô. Lena lại vội biện minh. “Đây là đồ của Eira. Con bé bảo em nên mặc cho việc chiến đấu, mà em đâu nghĩ nó lại hở với lộ như thế này.” Cô nàng thầm nhủ, sau khi quay về sẽ đét mông cô con gái lớn nhà mình mấy cái vì tội con gái mà lại dám ăn mặc hở hang như thế này đi lung tung khắp nơi. Nhưng Lena nào biết, cách Eira hay thậm chí là cả Stella sau này có phong cách thích ăn mặc hở hang vốn là được di truyền từ cô, mà cô thì lại được di truyền từ người mẹ Thiên Thần của cô.
“Công chúa Lena, cô nên đổi một bộ đồ khác đi.” Thanatos nói với vẻ thiếu kiên nhẫn, không hài lòng. “Đây là chiến trường, là hòn đảo chết chóc, là nơi mà cô cần phải hoàn thành nhiệm vụ cá nhân của mình với sự giúp đỡ từ tôi và Audrey cùng những người khác, chứ không phải là nơi riêng tư cho hai người ve vãn tán tỉnh nhau qua cách ăn mặc.” Ông ta lại nghiêm giọng. “Nếu thật sự cần một bộ đồ giúp nâng cao khả năng chiến đấu, thì hãy thực thể hóa Giáp Hồn lẫn Hồn Khí của cô đi. Đừng bảo tôi là cô chưa từng thực thể hóa những thứ ấy trước đây.”
Trước sự ngơ ngác của Lena, Thanatos chưa kịp giải thích tiếp thì Thiên Thần Daniel đã hạ cánh xuống chỗ của mọi người. Ông ta nói. “Tôi vừa giảm tải áp lực giúp tàu lớn của chúng ta ở ngoài biển xong thì giờ tới áp lực trên mặt đất à?” Ông ấy ngưng ít giây để nhìn mặt mọi người đọc bầu không khí lúc này rồi hỏi. “Có vấn đề gì sao?” Vừa mới hỏi xong thì cũng là lúc Lena đổi sang một bộ phục trang khác kín đáo hơn, nhưng vẫn giúp cho việc hoạt động dễ dàng.
“Tôi chỉ đang nói về việc thực thể hóa Giáp Hồn và Hồn Khí cho công chúa hiểu thôi.” Thanatos nói gọn lỏn mà không giải giải thích đầu đuôi gì cả.
Chỉ với câu nói đó của Thanatos, cùng với cách Lena xấu hổ đỏ mặt đổi lại ngoại trang ban nãy thì Daniel cũng biết đã có chuyện gì. Ông hướng mắt nhìn binh đoàn tử linh trước mặt và những sinh vật siêu vẹo mềm oặt có hình thù kì dị đang chiến đấu với đội quân Skeleton ở tuyến đầu thì lại lên tiếng. “Công chúa Lena, trước kia cô đã thực thể hóa Giáp Hồn vài lần rồi mà cô không nhớ sao?” Vừa nói, ông vừa đưa một tay lên vừa tầm nhìn của Lena mà hội tụ năng lượng thánh quang của mình lại. Những đóm sáng năng lượng tụ tập ngày càng nhiều và càng phát sáng, cho đến khi những hạt năng lượng ấy đã kết nối với nhau thành chuỗi và được đặt đúng vị trí thì chúng bắt đầu cô đặc lại thành hình thể vật lý.
Sau một lúc ánh sáng chói lóa của chuỗi tập hợp năng lượng vơi đi, thì để lộ ra cánh tay đó của vị Thiên Thần Daniel đã xuất hiện một chiếc giáp tay bóng loáng màu bạch kim với nhiều họa tiết cùng lông vũ liên quan đến tộc Thiên Thần trên phần bả vai. Cùng với một chữ thập màu lam tràn đầy năng lượng trên bề mặt ở vị trí mu bàn tay và cầu vai, nối tiếp dọc theo cánh tay là một loạt văn tự cổ cùng màu mà đến cả Lena nhìn vào cũng có thể hiểu ý nghĩa của nó. Đó là ngôn ngữ của tộc Thiên Thần, và dòng chữ kia có nghĩa là Quân Đoàn Tổng Lãnh Thiên Thần Daniel.
“Ồ, kiểu dáng loại giáp này... tôi nhận ra.” Lena thốt lên đầy kinh ngạc, cuối cùng cô cũng đã nhận ra thế nào là Giáp Hồn. Trước kia cô đã từng kích hoạt nó vài lần khi còn hoạt động trong công hội mạo hiểm giả, nhưng cô hoàn toàn không biết và cho rằng đó chỉ là những bộ giáp riêng biệt chỉ những người được chọn làm Thất Anh Hùng mới có thể triệu hồi và sử dụng. Vả lại, từ khi mất đi năng lực một lần thì cô đã đinh ninh mình sẽ không thể nào mặc lại bộ giáp ấy thêm lần nào nữa. Giờ thì mọi chuyện đã sáng tỏ.
“Giờ đã hiểu vì sao chúng ta không cần thiết phải chăm chuốt từng li từng tí cho mấy bộ giáp bình thường rồi chứ?” Thanatos hỏi Lena xong, rồi lại quay sang bảo với Daniel với giọng điệu quan tâm nhắc nhở thiện chí. “Giải trừ Giáp Hồn của ông để tiết kiệm năng lượng đi, đã có quân đoàn tử linh đi theo hỗ trợ ông rồi. Chỉ khi nào gặp trường hợp thật sự nguy cấp trong lúc hộ tống cho cậu Black thì lúc đó ông mới cần dùng đến Giáp Hồn lần nữa.” Nói xong ông lại quay sang nhìn Audrey và Lena luân phiên. “Công chúa, giờ cô có thể lệnh cho gia nhân của mình đẩy mạnh lực lượng được rồi đó. Dead Lord sẽ mở đường cho chúng ta đến Ngôi Đền Rắn Biển, rồi chúng ta sẽ tách đội. Tôi, Audrey, và Lena sẽ vào trong đền để tiến xuống mê cung. Còn Daniel và Black sẽ tiếp tục theo Dead Lord mò tìm lối vào của căn phòng biệt lập của hòn đảo.” Lần này Thanatos lại túm lấy vai của anh chàng Dark Elf mà nhắc nhở với âm giọng nặng nề như cảnh cáo. “Tìm được lối vào căn phòng biệt lập thì cậu phải hóa giải mọi cạm bẫy, lẫn mật mã của cánh cửa nhưng tuyệt đối không được vào căn phòng đó nếu bọn tôi chưa có mặt. Bằng không, kể cả có Daniel ở đó thì cũng không thể cứu được cậu khỏi cái thứ trong căn phòng kia. Rõ rồi chứ?”
“Rõ như ban ngày, thưa ngài thị trưởng.” Anh chàng Black trả lời với vẻ mặt lấm lét tái nhợt, mặc dù nước da của anh ta vốn cũng đã nhợt nhạt sẵn.
“Rõ rồi thì tất cả bắt đầu di chuyển thôi.” Thanatos vừa phất tay ra hiệu, thì Lena liền truyền đạt ý này lại cho Dead Lord, và hắn bắt đầu triệu hồi nhiều tử linh hơn nữa để bắt đầu công cuộc mở đường.
Có thể nói, đội quân bất tử của Dead Lord rất đông đảo nhưng chỉ có thể chiếm lợi thế về mặt số đông, còn về chất lượng thì lại không bằng binh đoàn Sea Ghoul. Lũ Sea Ghoul không phải là sinh vật sống, cũng chẳng phải là sinh vật chết hoàn toàn, thế nên khả năng hấp thụ sự sống từ binh đoàn bất tử đã không có tác dụng. Bên cạnh đó, vật chứa cơ bản của binh đoàn bất tử là những bộ xương và vũ khí cũng làm từ xương với kim loại hoen gỉ, những thứ này hoàn toàn không có khả năng công kích cơ thể lũ Sea Ghoul. Nếu chém vào phần chất nhầy thì vũ khí sẽ bị mắc kẹt, còn chém vào phần đá san hô thì vũ khí sẽ bị hư hại, còn chém trúng vào phần xương của bọn chúng thì sẽ có vật liệu khác thay thế vào chỗ hư hại. Cho nên, muốn giết được một con Sea Ghoul đội quân bất tử sẽ phải trả một cái giá rất đắt, có thể hi sinh lên đến hàng chục hoặc cả trăm Skeleton mới hạ gục được một con Sea Ghoul.
Tuy nhiên, đó cũng chỉ mới là quân đoàn tiên phong của Dead Lord, và không phải tự nhiên quân đoàn của hắn lại được gọi là đội quân bất tử. Với số lượng chục ngàn quân Skeleton hi sinh chỉ để lấp đầy toàn bộ cơ thể của đám Sea Ghoul kia, Dead Lord cảm thấy rất đáng, vì như thế mới khiến đám thủy quái dị dạng ấy lộ ra điểm yếu. Trước khi trở thành Dead Lord, hắn vốn từng là một vị tướng chỉ huy chiến trường với nhiều kinh nghiệm chiến đấu. Nhưng vì cách cầm quân của hắn quá cực đoan cho nên khi chết linh hồn hắn đã bị đầy đến Thế Giới Vong Linh, và được tuyển dụng trở thành một trong ba Dead Lord của Tử Linh Giới.
Về việc hi sinh hàng chục hay lên đến hàng trăm ngàn Skeleton để làm lộ điểm yếu của đám Sea Ghoul cũng không phải là một mất mát gì to lớn, vì khi tiêu diệt đám thủy quái dị dạng kia thì quân Skeleton tiên phong cũng sẽ được khôi phục lại như thường. Mà nguyên nhân khiến Dead Lord thí quân trên chiến trường là vì trong mắt hắn, điểm yếu của lũ thủy quái dị dạng này đã được làm rõ từ những giây phút đầu giao tranh. Thân thể của đám Sea Ghoul vốn được tạo nên từ những cái xác, thực vật, địa chất, cả sinh vật sống thân mềm của đại dương và được một sinh vật bậc thấp kí sinh điều khiển. Chúng không có hình dạng cố định, và chúng chỉ có thể mô phỏng lại hình thù của vài loại sinh vật, cũng như là tập tính săn mồi.
Với cái cơ thể chấp vá như thế, vốn đã là một điểm yếu ngay từ ban đầu. Vật kí sinh của Sea Ghoul sẽ không thể nào điều khiển linh hoạt, nhuần nhuyễn một cơ thể chấp vá như thế được. Chúng cần phải ra lệnh cho biết bao nhiêu mảnh vá thì mới có thể di chuyển được cái cơ thể đầy khiếm khuyết kia, và mục tiêu của vật kí sinh ấy chỉ là đồng hóa thêm càng nhiều Sea Ghoul càng tốt chứ chúng chẳng có tí tư duy nào của sinh vật sống bậc cao cả. Đấy là nguyên nhân vì sao lũ Sea Ghoul này không phải là sinh vật sống, và cũng không hoàn toàn là sinh vật chết. Thế nên, Dead Lord mới sử dụng chiến thuật thí quân để lũ quái vật dị dạng ấy đồng hóa toàn bộ quân Skeleton, thay thế dần những mảnh thân thể ban đầu của Sea Ghoul thành những khúc xương vô dụng, khiến chúng mất đi khả năng đồng hóa ban đầu và dần nghiền nát sinh vật kí sinh từng chút một bằng tàn dư ma lực được ẩn giấu trong từng khúc xương. Và có một điều hiển nhiên rằng, cứ có một Sea Ghoul nào chết thì sẽ có hàng trăm Skeleton được tái triệu hồi. Cho đến khi con Sea Ghoul cuối cùng biến mất, thì phần thắng trong cuộc chiến mở màn này đã thuộc về Dead Lord với chiến tích không hề thiệt hại một binh một sĩ nào.
Nhưng, đàn Sea Ghoul mới chỉ là khởi đầu ở rìa ngoài hòn đảo, khi tiến vào bên trong thì sẽ càng gặp nhiều trắc trở hơn. Với sự hộ tống mở đường của Dead Lord, nhóm Thanatos rất thuận lợi tiến tới khu vực trung tâm hòn đảo. Sau Sea Ghoul là những con giun biển, hoặc người ta thường gọi nó là rết biển, nhưng lũ này thì bị đột biến. Những con rết bị đột biến này vừa sống được dưới nước vừa có thể sống trên cạn với tập tính săn mồi không thay đổi, và kích thước của chúng cũng đa dạng theo môi trường sống. Ở trên đảo Aidan này, chúng chỉ có kích thước nhỏ nhất là mét rưỡi và to nhất là bốn mét, còn nếu ở môi trường đại dương thì chúng có thể dài lên đến trên dưới năm mươi mét, và đường kính gần bằng một phần năm chiều dài cơ thể. Loài rết biển đột biến này chúng thích đào hang không khác gì loài giun, nhưng là để săn mồi, chúng ẩn mình dưới lòng đất và chỉ chừa những sợi râu xúc giác lẫn dưới lớp đất cát quanh miệng hang. Chỉ cần có một sinh vật nào đi qua cửa hang của nó mà trong tầm với, thì nó sẽ phóng mình ra tóm lấy con mồi với hàm răng sắc lẽm có thể khoét cả loại đá cứng nhất hay một khối sắt. Chúng chẳng khác gì những con địa long, nhưng có phần hung tợn và phàm ăn hơn. Đặc biệt, chúng tụ tập theo số đông dạng quần thể chứ không phải cá thể đơn lẻ như những loài giun đào hang khác. Thân hình chúng tuy mềm mại nhưng lớp da ngoài lại sần sùi nhăn nheo và thô ráp, lại có nhiều gai li ti nhô lên dọc theo chiều dài cơ thể. Đó là những sợi râu cảm biến tiếng động truyền đi trong lòng đất, chúng có thể dựa trên sự rung động mà phân biệt kích thước con mồi to nhỏ ra sao, và số lượng ít nhiều thế nào để có kế hoạch săn mồi thích hợp.
Đó là những đặc điểm chung của loài rết biển, nhưng còn đám đột biến sống trên đảo Aidan thì lại là chuyện khác nữa. Chúng đã đeo bám trên hòn đảo này một thời gian dài, thế nên chúng cũng được thừa kế ít nhiều đặc tính của Leviathan. Lớp da sần sùi vẫn còn đó, nhưng đã được tiến hóa lên thành một lớp giáp cứng cáp như là vảy của loài rồng. Những sợi râu xúc giác ban đầu chỉ có thể cảm ứng con mồi, nay đã tiến hóa thành những sợi xúc tu có thể bắt mồi thay thế cho việc phóng mình tóm lấy con mồi. Không những thế, ở phần đầu của mỗi chiếc xúc tu, và những cái gai cảm biến trên thân thể nó cũng chứa một chất độc gây tê liệt thần kinh. Nếu cần giải quyết một con mồi khó nhằn hơn thì nó có thể thay đổi thành loại độc chí tử không kém gì độc của Hydra, nhưng một khi đã dùng loại kịch độc này rồi thì chúng sẽ không thể nào tái tạo lại được loại độc này nữa mà sẽ ít đi dần sau mỗi lần sử dụng.
Ở giai đoạn thứ hai này, quân tiên phong mở đường của Dead Lord bị tập kích rất nhiều, nhưng kết quả cũng chẳng khác gì khi đối phó với lũ Sea Ghoul cả. Phần lớn những sinh vật sống ở vùng biển này phải chịu cảnh bị biến dạng và dần đồng hóa theo sinh vật mạnh nhất ở đây. Dead Lord cũng thừa biết, nhưng hắn lại được Thanatos chỉ cho điểm yếu và cách hạ gục lũ thủy quái này nhanh nhất. Thay vì tốn sức dò tìm, rồi dụ, rồi dùng mấy loại vũ khí cùn của lũ Skeleton tấn công lũ rết biến dị một cách bất lực thì cứ để quân tiên phong bị cắn nuốt như lúc ban đầu. Khi đám giun kia nuốt con mồi xong thì cứ cho lũ Skeleton phát nổ như là những quả bom tấn công từ bên trong, như thế sẽ dễ giải quyết đám giun sát thủ này hơn. Vừa hiệu quả lại vừa không mất thời gian, lại vừa cày nát địa hình để tìm nốt những con rết biển khác vẫn còn đang ẩn thân sâu dưới lòng đất, khi phát hiện con nào thì Lena liền dùng súng Thời Không lần lượt kết liễu chúng suốt dọc đường đi. Với loại sinh vật đột biến nửa vời chỉ mang một phần vảy giáp của Leviathan trên mình thì không thể nào ngăn cản được sức công phá của đạn Thời Không được. Trên hòn đảo này không có sinh vật vô tội chỉ có luật rừng thuận theo sự phát triển tự nhiên, ăn hoặc bị ăn, giết hoặc bị giết mà thôi.
Sau khi tàn phá khu vực của lũ rết biển biến dị xong thì nhóm Thanatos đã tiếp cận được khu vực kế tiếp. Đây là một khu rừng nhỏ, nhưng lại ẩn chứa đầy sự chết chóc. Không giống với Sea Ghoul ở rìa hòn đảo, cũng chẳng giống bãi bình địa của đám giun biển, khu rừng này là khu rừng bào tử của nấm kí sinh. Chúng sinh sôi bằng cách thâm nhập vào cơ thể nạn nhân thông qua nhiều cách rồi phát triển dần dần theo năm tháng, nếu ở trong môi trường thích hợp thì nó có thể trưởng thành chỉ trong vài giờ, giết chết vật chủ và phân hóa cơ thể trở thành chất dinh dưỡng nuôi những hạt mầm được chôn giấu dưới lòng đất đợi chờ ngày phát tán. Hoặc bào tử ấy sẽ điều khiển nạn nhân đi săn những con mồi dám bước vào địa bàn khu rừng, đồng thời cũng phát tán bào tử vào cơ thể con mồi luôn.
Địa hình của khu rừng này là một vùng trũng như lòng chảo, có một cây nấm biến dị phát triển ở vị trí trung tâm, và nó vươn cao như những tòa nhà chọc trời. Kèm với đó là vố số nhánh rễ của cây nấm này phủ đầy từ vùng trung tâm ra tới vùng rìa khu rừng như một tổ nhện khổng lồ, đánh dấu lãnh thổ của loài nấm kí sinh. Đối với những người lần đầu tiếp xúc với loại nấm bào tử này thì chỉ có thể nghĩ đó là phần rễ của cây nấm khổng lồ ở trung tâm lòng chảo phân bủa ra khắp nơi. Nhưng hiếm có ai biết được, trong những nhánh rễ đó có pha lẫn vài ống sinh sản liên tục dẫn bào tử từ đỉnh nấm chôn xuống lòng đất, và loại ống này có ở khắp mọi nơi trong khu rừng pha lẫn với những nhánh rễ. Cho nên khắp khu rừng ở vùng trũng này tràn ngập bào tử kí sinh không khác gì một vùng biển bào tử.
“Tạm dừng tại đây thôi.” Thanatos giơ một tay lên ra hiệu cho cả đội dừng lại. “Phía trước là Biển Bào Tử, một khu vực của nấm kí sinh. Không chỉ vật sống, mà kể cả vật chết, chỉ cần là thứ có thể di chuyển được thì loại nấm này sẽ làm mọi cách để kí sinh và phát tán bào tử.” Cựu hắc hiệp sĩ quay lại hỏi cả nhóm. “Giờ chúng ta sẽ tạm nghỉ ngơi một lúc cho Black hồi lại sức. Trong lúc đó chúng ta sẽ vừa ăn vừa quyết định xem nên đi xuyên qua khu rừng bào tử này hay tìm đường đi vòng.” Ông ấy lại nhìn sang Lena nói. “Cô bảo Dead Lord cử quân đi dò đường khu vực xung quanh đi, nhưng nhớ là đừng có tiến vào phạm vi của rừng bào tử.”
“Vâng, tôi bảo lại với Dead Lord ngay.” Lena nhận lệnh xong thì lại bắt đầu truyền âm đến cho Dead Lord, còn những người còn lại trong nhóm thì bắt tay vào dựng trại tạm nghỉ tại chỗ.
Từ lúc tàu của mọi người tiếp cận vùng biển của đảo Aidan thì nền trời cũng đã có dấu hiệu của bóng tà dương rồi. Thêm cả tiết trời từ lúc đó cho đến giờ cứ liên tục sấm chớp đì đùng, mây đen kéo đến ngùn ngụt thì dù mặt trời có chưa lặn thì giờ cũng chả thể thấy được ánh mặt trời đâu nữa. Mà tính thêm thời gian dựa trên đoạn đường cả nhóm đã đi qua kể từ khi lên đảo, thì lúc này cũng đã đến lúc nghỉ ngơi qua đêm rồi.
Trước ánh lửa hồng bập bùng ấm cúng, mọi người đang cùng nhau chia sẻ những xiên thịt nướng để làm đầy cái bụng rỗng của bản thân. Dù cả nhóm đang ở giữa trung tâm lòng địch thì họ vẫn thư thả nghỉ ngơi như chốn không người. Kì thực, họ đang được tầng tầng lớp lớp quân đoàn tử linh bảo vệ rất nghiêm ngặt, mà người ở chốt chặn cuối cùng lại là binh đoàn tinh nhuệ của Dead Lord, nên khả năng cả đoàn bị tập kích rất là thấp. Chưa kể, trên bầu trời còn có con Dead Wyvern liên tục lượn lờ để cảnh giới thì chả có thế lực nào có thể tập kích được nhóm của Thanatos cả, trừ khi Leviathan phá xích đích thân ra sân mà thôi.
Một lúc sau, quân do thám của Dead Lord quay lại để báo cáo tình hình thì Lena cũng đã biết được địa hình nơi đây là như thế nào. Cô nói với Thanatos. “Ngài Thanatos, quân trinh sát báo cáo về rằng khu rừng bào tử ấy không chỉ có một, mà còn có nhiều khu rừng tương tự như thế nữa. Dù một khu rừng như này không lớn mấy, nhưng giãn cách của chúng dường như không để lại kẻ hở nào để chúng ta lén vượt qua.”
“Thế thì rõ rồi, chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoại trừ tiếp tục tiến lên phía trước.” Thanatos vừa nói, vừa quăng que xiên xuống đất.
“Tôi có thể dùng lửa của mình để thổi bay khu rừng này mở lối đi một cách dễ dàng mà.” Audrey nói lên ý kiến của mình khi thấy Thanatos đang nghiêm trọng hóa vấn đề.
“Lần đầu tiên cậu tiếp xúc với bào tử kí sinh phải không?” Thanatos hỏi với nụ cười mỉm, vì ông hiếm khi thấy ngay cả Audrey vậy mà vẫn còn có thứ anh chưa từng gặp. “Cậu có thể dùng lửa để đốt phần lớn số bào tử trong lòng chảo kia, nhưng đồng thời sức nóng của ngọn lửa cũng sẽ giúp số bào tử còn lại phát tán đi khắp nơi qua đường không khí. Đến lúc ấy, hậu quả sẽ còn tệ hơn là chúng ta cẩn thận vượt qua khu rừng đó.”
“Xin lỗi, vì kiến thức của tôi vẫn còn nông cạn. Tôi chỉ muốn tăng tiến độ nhiệm vụ của cả nhóm lên mà thôi.” Audrey nói với vẻ mặt buồn bã khi nhìn về Lena. Rõ ràng ý của anh chàng là muốn giúp người yêu của mình chinh phục hòn đảo này một cách nhanh nhất, nhưng kế hoạch của bản thân lại bị người khác chỉ ra điểm lỗi trước mặt người yêu thì không buồn làm sao được.
Thế nhưng... “Không sao đâu.” Lena đặt một tay lên tay của Audrey nói bằng giọng dịu dàng và ngọt ngào, cùng với một nụ cười tỏa nắng của một cô gái luôn tin tưởng vào người mình yêu. “Em biết anh muốn giúp em kết thúc chuyến đi này càng sớm càng tốt, nhưng đôi khi thực tế sẽ có vài trắc trở khiến chúng ta phải dừng lại đôi chút để suy nghĩ thấu đáo trước khi bước đi tiếp tục.” Cô lại ôm lấy một tay của Audrey ép sát vào giữa khu vực núi đôi của mình mà nói tiếp. “Từ lúc bắt đầu chuyến đi này cho đến giờ, anh đã để tinh thần của mình căng thẳng rất nhiều rồi. Sao anh không tranh thủ tí thời gian này nghỉ ngơi để có một tinh thần tốt hơn khi chuyến hành trình tiếp tục?” Cô nàng lại thì thầm vào tai người yêu. “Em cho anh gối đùi để nghỉ ngơi có chịu không? Đảm bảo đánh một giấc ở trên đùi em xong thể xác lẫn tinh thần anh sẽ khôi phục tới mức độ tốt nhất luôn.”
“Không cần phải gối đùi đâu. Lát nữa lúc anh chợp mắt, em chỉ cần tựa đầu vào vai anh là được rồi.” Audrey thì lại không muốn Lena phải thức để chăm sóc cho giấc ngủ của mình, nên anh chàng đã từ chối và ngỏ ý muốn làm điểm tựa để cả hai cùng được nghỉ ngơi. Cô nàng tuy không nói gì, nhưng sau vài giây ngơ ngác nụ cười mỉm dần dần hiện trên đôi môi cô cũng đã thay thế cho câu trả lời rồi.
“Thịt hôm nay nướng thế nào mà sao dai thế nhỉ?” Anh chàng Dark Elf vừa gặm que xiên nhai đi nhai lại, vừa cảm thấy chướng mắt cặp đôi mùi mẫn trước mặt mình.
“Quay lại vấn đề chính nào.” Thanatos nói, rồi nhìn về phía vị Thiên Thần hỏi trước khi đưa ra yêu cầu. “Daniel, năng lực lúc này của ông đủ để khống chế giao động không khí trong một thời gian dài chứ? Nếu được, thì mai chúng ta sẽ âm thầm đi xuyên qua khu rừng bào tử với năng lực đó của ông. Như thế sẽ không có một hạt bào tử nào có thể đến gần được chúng ta.”
“Nếu là khống chế khí lưu thì tôi cũng có thể làm được.” Lena nói chen vào. “Ngài Daniel cần phải giữ năng lượng ở trạng thái nhiều nhất có thể, để đến khi chúng ta tách ra thì ngài ấy mới đủ thánh lực để bảo vệ anh Black.”
“Được, vậy lúc khởi hành thì cô sẽ là người đảm nhận tạo kết giới gió đảm bảo chất lượng không khí trong sạch cho đoàn của chúng ta không bị bào tử xâm nhập qua đường hô hấp. Bên cạnh đó, kết giới không cần phải mạnh quá cũng không được yếu quá, sao cho những đám bụi bào tử có ý đồ xâm nhập phải bị cuốn theo chiều gió, đẩy ngược về hướng chúng ta đi là được.” Vừa hướng dẫn xong, Thanatos cũng không quên căn dặn với nét mặt nghiêm túc. “Nhưng những thành viên còn lại cũng không được lơ là. Vì đừng quên, trong khu rừng này chúng ta không chỉ đề phòng mấy đám bụi do nhiều hạt bào tử hình thành, mà còn đề phòng cả những sinh vật bị bào tử kí sinh và bị chúng sai khiến. Nếu phương pháp phát tán bào tử trong gió không thành công thì khu rừng này sẽ sử dụng những sinh vật bị kí sinh tấn công chúng ta bất kì lúc nào. Và trong cơ thể của những sinh vật đó, cũng sẽ có vô số hạt nầm kí sinh sẵn sàng thâm nhập vào cơ thể ta khi tiếp xúc đủ gần. Vì vậy, nhiệm vụ hạ gục những sinh vật ấy sẽ do tôi và Audrey đảm nhiệm, chúng tôi sẽ đảm bảo hạ gục chúng từ cự ly năm mét trở lên để chắc chắn rằng thành viên nhóm chúng ta không ai bị dính phải bào tử kí sinh trong lúc giao tranh.” Cựu hắc hiệp sĩ hướng ánh mắt sắt bén qua nhìn Audrey hỏi. “Cậu làm được điều tôi vừa nói mà không cần dùng đến hỏa thuật mà phải không?”
“Vì an toàn của Lena và mục tiêu cuối cùng của cô ấy trong chuyến đi này, tôi chắc chắn sẽ làm được điều mà ngài đã đề ra.” Audrey tuyên bố một cách chắc nịch, đồng thời anh cũng nắm chặt tay của Lena trong lòng bàn tay mình để tạo niềm tin lẫn cảm giác an toàn cho cô ấy.
“Tôi tán thưởng cái tinh thần đó của cậu, vì người mình yêu mà có thể xông pha bất chấp mọi thứ mà quên cả thân mình.” Cựu hắc hiệp sĩ cảm thán, xong lại nhanh chóng nghiêm giọng nhắc nhở. “Nhưng đừng quên, kẻ cuối cùng mà chúng ta phải đối đầu chính là con rồng cổ đại; tù nhân của nhà ngục Aidan này, Leviathan – Deyidelus. Mục đích hòn đảo này tồn tại, chính là vì giam cầm sinh vật đó cho đến khi nó bị tiêu diệt hoặc khiến nó biến mất khỏi thế giới này. Cho nên, tất cả đừng có mất cảnh giác khi mọi chuyện chỉ vừa mới bắt đầu.”


0 Bình luận