• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 05: Tôi bắt đầu nghe thấy tiếng lòng của Thánh nữ (5)

10 Bình luận - Độ dài: 3,790 từ - Cập nhật:

Hiện tại, tôi và Victoria đã không còn cách nào khác ngoài việc ngồi sát mép trên cùng một chiếc giường duy nhất. Vì đây chỉ là một nhà trọ tồi tàn nằm ở vùng sâu vùng xa với mức giá rẻ nhất nên căn phòng trông rất chật hẹp.

Khoảng cách giữa hai người hiện tại gần đến mức dường như có thể cảm nhận được hơi thở và nhiệt độ cơ thể của nhau. Sự khác biệt duy nhất so với ngày hôm qua giữa chúng tôi chỉ đơn thuần là chúng tôi đã có một giao kèo về hợp đồng hẹn hò, nhưng cũng từ đó mà mối quan hệ của cả hai chúng tôi đã thay đổi rất nhiều.

"Tôi sẽ ngủ dưới sàn, còn cô cứ thoải mái ngủ trên giường đi."

Sau khi vào phòng, tôi là người đầu tiên lên tiếng trước, phá vỡ sự im lặng kéo dài giữa hai chúng tôi. Tôi lấy một bộ chăn nệm ra và trải xuống sàn.

Victoria lúc này lo lắng không biết chuyện gì tiếp theo sẽ xảy đến với mình. Trong lòng cô ấy đang không ngừng hối hận chỉ vì cổ đã không chọn mặc bộ đồ lót gợi cảm hơn.

"Vâng nhưng mà? Nếu vậy thì lưng của ngài có thể bị đau đó... Ngài có chắc là sẽ ổn không vậy?"

『Toang rồi toang rồi...? Chẳng lẽ anh ấy cảm thấy ghét mình thật sao trời?』

Victoria hơi nghiêng đầu đồng thời nhìn từng hành động của tôi khi cô bắt đầu cảm thấy có gì đó sai sai. Kế hoạch quyến rũ tôi để tôi có thể xem cô ấy như một người phụ nữ thực sự đã thất bại, thấy phản ứng tự nhiên của tôi như vậy cũng là một điều dễ hiểu.

"Chẳng sao đâu. Mà cô chắc cũng chẳng muốn ngủ chung giường với một kẻ mà mình ghét đâu đúng không? Tôi thật sự không có ý định vượt quá giới hạn chỉ vì cả hai đang giả làm người yêu với nhau đâu."

Tôi cố tình tỏ ra lạnh lùng với Victoria. Ngay từ ban đầu, tôi chưa bao giờ từng xem cô ấy như một người khác giới thật sự cả.

"...Nếu thật sự là như thế, vậy tại sao lúc Anima hỏi, thì ngài lại nói là ngài là người đã tỏ tình với tôi trước cơ chứ? Lúc đó chẳng phải là một cơ hội hoàn hảo để ngài có thể vạch trần cái mối qua hệ giả dối này sao?"

Victoria nhăn mặt, giọng điệu thể hiện chút khó chịu. Khoảnh khắc mà cả hai chúng tôi đan tay vào nhau và rồi tôi ứng biến tình hình bằng cách nói rằng tôi đã tỏ tình cô ấy trước, ngay lúc đó có lẽ cô ấy đã nghĩ rằng trái tim của cả hai đã hoàn toàn đồng điệu với nhau.

"Nếu mà chuyện hợp đồng hẹn hò bị bại lộ, thì chúng ta có thể sẽ không còn cách nào để chống lại Nữ hoàng Succubus được nữa. Trong một mối quan hệ yêu đương mà ai cũng biết đến, sự thật lòng thì lại biến mất, thì thử hỏi xem làm sao mà ta có thể chống lại được ‘ảo mộng’ đó đây?"

Tôi cố giải thích lý do một cách rõ ràng nhất có thể để Victoria không hiểu lầm. Vốn dĩ, cái chuyện hợp đồng hẹn hò này chỉ nên có mỗi hai người chúng ta biết về nó. Điều này chắc chắn sẽ là một phương án hoàn hảo để đối phó khi mà những thứ giả tạo lại xuất hiện lần nữa trong giấc mơ của cả hai.

"Ngài Astal, vậy thật sự ngài là đã chấp nhận lời đề nghị đó của chính tôi chỉ vì cái lý do đó thôi sao? Thật sự thì ngài không hề có một chút cảm xúc riêng tư nào luôn sao?"

『Dù mình đã cố gắng làm đến tận mức này rồi mà ngài Astal vẫn không chịu nhìn về phía mình luôn á...? Lẽ nào thật sự bản thân mình không hề có chút quyến rũ nào cả sao...?』

Giọng nói tràn đầy sự thất vọng của Victoria dường như đang đâm thấu trái tim tôi. Bên ngoài thì trông như cô ấy có vẻ không sao, nhưng sâu thẩm bên trong, cô ấy đang nghẹn ngào như muốn khóc đến nơi.

"...Tôi phải giết chết Ma Vương."

Trông thấy Victoria như vậy, tôi đã nói rõ mục đích của mình ra.

Là người duy nhất còn sống sót trong cái ngôi làng từng bị quân Ma Vương đến thiêu rụi, kể từ lúc đó tôi vẫn luôn nghĩ rằng bản thân tôi đã không có tư cách nào để yêu ai được nữa, cũng chẳng xứng đáng để được ai đó yêu thương nốt.

"Đó chẳng phải đều là ước nguyện của tất cả mọi người hay sao? Ngài cũng không cần phải gánh vác tất cả một mình..."

"Thứ lỗi vì đã khiến cô phải hiểu lầm, nhưng tôi nghĩ rằng nếu mà không có điều đó, thì tôi cũng không có lý do gì để tồn tại cả đâu."

Thật ra, tôi muốn Victoria từ bỏ tình cảm của cô ấy dành cho tôi hơn. Một tình yêu mà chẳng bao giờ được đáp lại thì cũng chỉ khiến người đó cảm thấy mệt mỏi và rồi gục ngã mà thôi.

Nếu như đã không có tình cảm gì hết, thì thà cứ lạnh lùng đẩy cô ấy ra xa như thế này còn hơn tốt hơn rất nhiều.

"Mà vốn dĩ là cô đã nói cô rất ghét tôi mà nhỉ. Vậy mà sao lúc nãy cô lại tỏ ra vui vẻ dữ vậy? Đến mức còn bịa ra cả chuyện tỏ tình nữa mới ghê chứ."

"Cái, cái đó… là do tôi say rượu quá nên mới không thể kiểm soát được mà thôi. Tôi vẫn cứ là ghét cay ghét đắng những loại đàn ông như ngài thôi. Tôi cũng định là khi nào mà cuộc hẹn hò giả tạo này kết thúc thì khi đó tôi sẽ không chút lưu luyến gì mà cắt đứt với ngài ngay đó."

『Em vui lắm, vui đến mức muốn phát điên lên vì cảm thấy như em đang thật sự hẹn hò với anh vậy đó....』

Victoria khoanh tay, lộ rõ bộ dạng khó chịu của mình khi nói. Dù cho tôi có thể nghe được hết những tiếng lòng của cô ấy thì tôi cũng không thể nào đáp lại thứ tình cảm đó được, nên việc cô ấy còn có ngoài mặt và trong lòng khác xa nhau như vậy thì có lẽ đó lại là một điều khá may mắn.

'Tuyệt đối không được để lộ chuyện mình nghe được tiếng lòng cho cô ấy biết.'

Trong cái tình huống mà tôi còn chưa chắc chắn liệu Victoria có đang thật lòng yêu mình hay không, thì tôi cũng không thể nào tùy tiện nói ra chuyện mà mình nghe thấy được tiếng lòng của cô ấy ra được.

Vừa nãy thì tôi đã hoàn toàn không nghe thấy được bất kỳ tiếng lòng nào của những người khác ở đó, có chăng là giữa cái giao kèo hợp đồng hẹn hò của hai chúng tôi đã xảy ra điều gì đó rồi.

"Ngài quả đúng là một người đàn ông siêu tồi tệ luôn đó. Đến khi được hẹn hò với ngài rồi thì tôi mới dần hiểu ra được."

『Anh thật sự vẫn không biết rằng em đã cố gắng để quyến rũ anh nhiệt tình đến cỡ nào luôn sao ạ...? Việc mà em công khai cho tất cả mọi người biết thì cũng chỉ là để sau này anh không thể chối bỏ được đó…. 』

Victoria nghiến răng ken két, có vẻ như cô ấy đang rất căng thẳng. Chắc chắn là vì thái độ của tôi khi tôi không coi cô ấy là một người phụ nữ của tôi đã khiến cô ấy cảm thấy không hài lòng.

"...Tôi đi tắm trước nha. Làm ơn đừng có mà dở trò nhìn trộm với tôi đó."

Victoria nói vậy cùng với chiếc môi hơi bĩu ra của cô ấy. Nghe thấy tiếng bước chân của cô ấy vang lên lạch cạch đi kèm với tiếng cửa phòng tắm đóng sầm lại, thì tôi biết ngay là cô ấy đang giận dỗi.

『Thật ra là anh dù có nhìn trộm em cũng chẳng có sao cả đâu... Dù gì thì giờ hai chúng ta cũng đã là người yêu của nhau rồi mò....』

Tôi bắt đầu tập những bài tập giúp tăng cường thể lực chỉ để cố gắng hết sức xua tan sự chú ý của bản thân vào cái bộ đồ lót mà được cô ấy cố tình để gọn gàng ở nơi mà tôi có thể dễ dàng nhìn thấy.

Tôi phải giữ cho tâm trí thật trống rỗng. Cứ bị quyến rũ kiểu như này mãi thì tình cảm không có cũng sẽ nảy sinh mất thôi.

*~*~*

Xoạt~ xoạt~ xoạt~!

Dưới dòng nước xối xả ở trên đầu, Victoria gột rửa cơ thể mình một cách sạch sẽ.

Vốn dĩ, những bông hoa đang mọc khắp cơ thể Victoria là những vùng chính gây ra cái cảm giác đau đớn như thiêu đốt mỗi khi chúng bị chạm vào.

Vậy nên, việc tắm rửa cơ thể hay chỉ đơn giản là gội đầu vốn đã là điều mà cô ấy không dám mơ tới, cô ấy thường chọn cách là lấy khăn ướt rồi lau người một cách qua loa.

'Lý do mà mình có thể tắm rửa được như thế này thì đều là nhờ có anh ấy cả.... Tại sao mà mình lại không thể thành thật hơn với bản thân hơn được vậy chứ.'

Nhờ có Astal, người có sự thông thạo về các loại ma pháp liên quan đến nước, nên giờ đây cô ấy đã có thể tắm khi dùng nước đã được yểm bởi ma pháp chống thấm nước để tắm rửa cho bản thân.

"Astal, thật sự ngài ghét tôi đến vậy ư...."

Victoria tự lẩm bẩm một mình với giọng lí nhí để không ai bên ngoài có thể nghe thấy. Ý nghĩ bị người mình thích ghét bỏ khiến nước mắt cô ấy chực trào ra.

Lý do mà Victoria đã không thể thổ lộ lòng mình phần lớn là vì Astal vẫn luôn dựng lên một bức tường phòng thủ cao như vậy.

Cô ấy đã cố gắng để thể hiện cảm xúc của mình theo cách riêng của bản thân, nhưng Astal, không rõ là luôn vô tâm hay thật sự là chẳng có tí tình cảm nào, luôn cố gắng đẩy những tấm lòng đó của cô ấy ra xa như thế.

"Nhưng cũng không hẳn là anh ấy hoàn toàn không có chút phản ứng nào mà nhỉ...."

Victoria đã tinh ý nhận ra rằng khi cô cố tình đặt bầu ngực của mình lên bàn, ánh mắt ngài ta rõ ràng đã lảng tránh đi chỗ khác một cách mập mờ. Cô ấy có thể nhận thấy rõ ràng rằng đôi mắt của ngài ta đã vô thức di chuyển về phía ấy.

Vừa nãy ngài ấy còn nói sẽ ngủ dưới sàn nữa cơ, có vẻ như thật sự là không coi cô ấy như là một người phụ nữ thật rồi. Nếu rơi vào một đồng đội nam khác khi chung phòng, chắc hẳn ngài ta đã nằng nặc đòi ngủ trên giường rồi.

'Tiếc thật nhỉ, mình đã không mang theo bộ đồ lót nào đó gợi cảm hơn một chút. Nếu có thì có lẽ mình sẽ thăm dò lòng dạ bên trong anh ấy thêm một chút xem thử như nào.'

Victoria còn cố tình để thêm đồ lót định thay ngay ở nơi mà Astal có thể dễ nhìn thấy. Sau khi chỉ quấn khăn tắm mà bước ra, cô ấy có thể viện cái cớ là do say rượu mà ra.

'Nếu lỡ như lúc đó ngài Astal có mất kiểm soát thực sự ‘tấn công’ mình như một con thú thì...'

Hây daa, chỉ tưởng tượng thôi mà mặt cô ấy đã đỏ bừng, như thể có hơi nóng bốc lên. Theo giáo lý của Thánh Thần, nếu mà cả hai làm tình với nhau nhưng không với mục đích sinh con thì điều đó chính là một điều cấm kỵ.

Tự hỏi liệu tâm tư đen tối này của Victoria có bị phát hiện hay không?

"À phải rồi, Victoria!"

"Gì?! Gì vậy!"

Bên ngoài vọng vào là giọng của Astal đang gọi Victoria một cách gấp gáp, và cô ấy vì cảm thấy xấu hổ mà vội vàng dùng tay mình để che thân lại.

Dù là không có ai đang nhìn trộm, nhưng cái ý nghĩ mà Astal có thể nhìn thấy tất cả cũng không khỏi khiến cô ấy cảm thấy bối rối.

"Trên nóc tủ có dầu thơm đấy, lấy cái đó mà dùng đi nha! Đừng dùng đồ ở cái quán trọ này!"

Nhưng Astal chỉ nói có vậy rồi gõ cửa ra hiệu đã rời đi. Đáng tiếc là ngài ấy không hề nhắc tí gì về bộ đồ lót mà cô ấy đang để ở trước cửa, có vẻ như ngài ấy chẳng buồn để ý gì đến rồi.

"Thứ này...."

Victoria không khỏi cong khóe môi khi nhìn thấy thứ đang nằm trên nóc tủ.

"...Cái người đàn ông mà vừa nãy còn rõ lạnh lùng với mình như vậy đó, mà bây giờ lại chuẩn bị sẵn cả loại dầu thơm mà mình thích, đúng thật là đáng yêu quá đi."

Đây là loại dầu thơm giản dị mà cô ấy thường dùng, cái mà cô ấy đã ngửi mùi hoa đến phát ngán từ khi còn bé.

Lúc đi chợ cùng Astal, cô ấy đã từng thoáng nói qua rằng mình chỉ dùng loại này vì nó không có nhiều mùi hoa.

"Vậy là, việc ngài nói là không nhớ những gì bản thân đã nói vào cái lần đầu tiên hai chúng ta gặp nhau chắc chắn cũng là nói dối rồi ha."

Victoria đã nhanh chóng nhận ra lời nói dối của Astal, cô ấy vừa ngân nga vừa bắt đầu thoa dầu thơm lên tóc, kết thúc việc tắm rửa.

'Thật luôn đó, làm gì có người đàn ông nào mà lại làm đến tận mức này chỉ để cho một người phụ nữ mà bản thân hoàn toàn không có tí cảm xúc nào chứ?'

Astal đã cẩn thận yểm cả ma pháp chống thấm nước lên để cô ấy có thể tắm rửa một cách bình thường, lại còn chu đáo chuẩn bị cả loại dầu thơm không dùng hoa làm nguyên liệu chính cho cô.

'Nếu mà ngài Astal đang cố chấp muốn giữ khoảng cách với mình, thì hôm nay mình sẽ thẳng tay cưỡng đoạt ngài ấy để làm mọi chuyện cho ‘ra ngô ra khoai’ luôn cho mà coi....'

Nghĩ đến ngài ấy, Victoria đang trong tình trạng say say hoàn toàn mất đi lý trí.

Đã cùng nhau ở chung trong một phòng rồi, mà Astal lại còn đòi ngủ dưới sàn như một người chồng sau khi cãi nhau với vợ, nghĩ đến điều đó thôi cũng đủ khiến cô không khỏi cảm thấy bực bội.

'Ngài Astal đã không chịu coi mình là người một người phụ nữ rồi thì rõ là lỗi của ngài ấy chứ còn gì nữa.'

Vừa mới tỏ thái độ như thể không coi mình ra cái thể thống gì. Vậy mà tại sao giờ ngài ấy còn chu đáo đến vậy làm gì chứ?

Victoria lau khô tóc rồi sau đó chuẩn bị quấn khăn tắm quanh người với mục đích là để lấy bộ đồ lót mà cô cố tình để bên ngoài.

*~*~*

Sau khi nghe được tiếng lòng của Victoria, tôi đã rơi vào một cuộc khủng hoảng chưa từng có trong đời. Tôi đã biết được kế hoạch của cô ấy là sẽ cưỡng đoạt tôi nếu tôi không chịu tỏ ra hứng thú của cô ấy.

"...Cô, sao lại chỉ quấn mỗi khăn tắm mà đi ra ngoài vậy hả?"

Những đường cong mềm mại của Victoria, dù đang được chiếc khăn tắm lớn che chắn nhưng cũng không đủ, trông cô ấy chẳng khác nào một succubus chứ chẳng phải một Thánh nữ chút nào.

"A, tôi để quên đồ lót của tôi ở ngoài này. Chắc là do hơi men nên làm tôi không tỉnh táo tí ấy mà."

Victoria, người đang sở hữu một thân hình gợi cảm, thản nhiên chỉ tay về hướng bộ đồ lót đang đặt ở gần phía tôi.

Một bộ đồ lót màu đen.

"Chẳng lẽ nào, ngài đã nổi dục vọng khi chỉ vừa nhìn thấy những thứ đó của tôi sao hả? Nếu vậy thì ngài đúng là một con súc vật còn không bằng cả loài khỉ."

『Trong ngày hôm nay thì mình sẽ kiểm tra xem thử anh ấy có thực sự bị bê đê không mới được.』

"...Làm gì có chuyện đó."

Tôi vội vàng lắc đầu phủ nhận. Cái dáng vẻ mà cô ấy ngà say rượu rồi từ từ tiến lại gần tôi còn đáng sợ hơn bất kỳ những con ma vật nào đang ở ngoài kia.

"Victoria này, hay là để tôi dùng ma pháp giải rượu giúp cho cô nhé? Tôi thấy cô có vẻ mệt mỏi lắm đó……."

"Chả cần đâu. Bản thân tôi cũng muốn có những ngày say như thế này mà."

『Chỉ khi đang trong trạng thái say này thì mình mới có thể nói dối là do hơi men thì sau đó mình mới cưỡng đoạt ngài Astal được...!』

Từng bước, từng bước.

Đôi mắt màu vàng kim đặc trưng của loài rồng vàng lóe sáng trong bóng tối.

'Dù cho mình có dùng tới ma pháp giải rượu cho cô ấy đi chăng nữa thì cô ấy vẫn sẽ nói dối chỉ để cố gắng cưỡng đoạt mình.... Nếu mình mà cầu cứu người khác hoặc bỏ chạy thì ngày mai những người đồng đội khác sẽ coi mình là đồ cặn bã mất.'

Nếu mà Thánh nữ Victoria có nói dối rằng cô ấy đã suýt bị tôi cưỡng hiếp, thì ai sẽ còn tin lời tôi nữa chứ. Danh tiếng của tôi trong đội vốn đã tệ hại nhất vì tôi luôn đắm chìm trong rượu và thuốc lá rồi.

Trước bước chân từ từ tiến lại của Victoria, tôi cố gắng hết sức nghĩ ra cách để thoát khỏi cái tình huống oái âm này.

Nghĩ đi, cố nghĩ đi....

"Victoria."

"Vâng, có chuyện gì sao?"

『Nếu mà anh ấy đã cởi cả áo ngoài và cả áo choàng ra rồi thì..., không lẽ là ngài Astal cũng đã chuẩn bị tinh thần để làm chuyện đó rồi hả?』

Sau khi lấy đồ lót mà mình cần xong, Victoria bỗng dừng lại một lát, nhìn chằm chằm vào tôi. Thấy tôi đang cởi trần vì vừa tập thể lực xong, thì có vẻ như cô ấy đã có một hiểu lầm khá lớn.

"Tôi đã nghĩ kỹ lại rồi, dù gì thì bây giờ cũng chỉ là hợp đồng hẹn hò thôi..."

Hơi thở gấp gáp và những giọt nước miếng như đang rỉ ra ở khóe miệng cô ấy khiến tôi cảm thấy như cô ấy đã chuẩn bị lao vào tôi đến nơi rồi, buộc tôi phải thốt ra những lời mà một người đàn ông bình thường sẽ nói khi gặp phải những tình huống khó xử như thế này.

"Cho nên hôm nay chúng ta chỉ nắm nhau để ngủ thôi nhá."

"...Vâng?"

"Để chuẩn bị cho việc đối phó với ảo mộng của Nữ Vương Succubus, thì hai chúng ta cũng cần phải hành động như một cặp tình nhân thật sự mới được. À mà, nếu cô cảm thấy khó xử quá thì thôi cũng được...."

Khựng người, Victoria chợt khựng lại trước những lời của tôi, cô ấy ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mặt tôi với cái cổ kêu cót két như thể đó là một con búp bê bị rỉ.

『Hành động như một cặp tình nhân thật sự, hành động như một cặp tình nhân thật sự..., mình còn có thể nắm tay ngài Astal khi ngủ sao...?』

Gương mặt của Victoria lúc này đã hơi ửng đỏ, nhìn thoáng qua bên ngoài thì có thể sẽ không rõ là do say rượu hay do xấu hổ đâu.

"...Vậy ra ngài cũng không hẳn là hoàn toàn vô tình với tôi ha. Tôi lại cứ tưởng ngài Astal sẽ là một kẻ bất lực đến mức định bỏ chạy ngay cả trong cái tình huống này chứ."

『Ngài Astal đã ra đề nghị trước với mình rồi kìa...! Cái tên ngốc nghếch đó vậy mà lại...! Hóa ra cái việc hợp đồng hẹn hò này lại thật sự có hiệu quả luôn sao!』

Victoria khẽ mỉm cười và như thể đang nói câu gì đó với tôi. Trong lòng cô ấy giờ đang cứ lặp đi lặp lại câu nói đó, tận hưởng dư âm của nó.

『Nếu mà cứ tiếp tục như vậy thì mình thật sự sẽ không cần phải hành động trực tiếp để thể hiện cho anh ấy thấy mình là một người phụ nữa! Kể từ giờ trở đi thì mình sẽ phải khiến cho ngài Astal cảm thấy yêu mình thật lòng và khiến anh ấy phải sống mà không thể thiếu mình. Cố lên Victoria ơi!

Tiếng lòng của cô ấy đang vang lên lúc này thật sự là rất ồn ào. Tôi chỉ vừa mới nới lỏng cảm xúc một chút thôi, thì Victoria đã lập tức tràn đầy ý định quyến rũ tôi biến tôi bạn trai của cô ấy.

'Thần Odin vĩ đại ơi.... Con đã làm cái gì sai mà ngài cứ giáng xuống đầu con những thử thách này vậy....'

Lần đầu tiên trong cuộc đời, tôi đã thành tâm cầu nguyện với một vị thần mà bản thân chưa bao giờ tin, chỉ thầm ước rằng thời gian sẽ quay trở lại trước cái lúc mà tôi đồng ý cái hợp đồng hẹn hò này với cô ấy mà thôi.

=================================

Bình luận (10)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

10 Bình luận

ừm hứm , TFNC
Xem thêm
TRANS
Bị quỷ sếch nhắm tới thì kiểu gì cũng bị đè thôi nên chấp nhận luôn đi anh (2)
Xem thêm
Kiểu gì cũng bị đè thôi nên chấp nhận luôn đi anh
Xem thêm
Thôi anh gắng tí nhé, ko nổi để em vô thay cũng đc :))
Xem thêm
bị lùa r thì chỉ trách mình được thôi
Xem thêm
Chịu đi anh ơi =))
Xem thêm