• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 04: Tôi bắt đầu nghe thấy tiếng lòng của Thánh nữ (4)

15 Bình luận - Độ dài: 3,663 từ - Cập nhật:

"Úi chà, vậy chúc mừng cho hai người nha! Astal! Cả Victoria nữa!"

Ngay khi nghe xong lời tuyên bố của tôi và Victoria, chàng dũng sĩ với nụ cười hiền hậu liền bày ra một bàn tiệc rượu linh đình. Chỉ là một cái hợp đồng hẹn hò thôi mà, ở ngay giữa sào huyệt của địch thế này mà làm vậy thì có ổn không đấy?

"Tôi nghĩ cũng không cần phải ăn uống sang trọng chi cho phiền phức đâu."

Trước mặt tôi giờ là một đùi nai nướng vàng ruộm. Tất nhiên, đồ uống chỉ là nước lạnh bình thường. Dù cho tôi có muốn uống chút rượu đi chăng nữa thì Victoria cũng đã nhanh tay tịch thu hết toàn bộ số đó của tôi rồi.

"Cậu nói gì kì vậy, Astal? Nếu mà không kỷ niệm cái ngày như thế này thì sau này dễ bị người khác nói ra nói vào lắm đó nhé."

Giờ Kyle đang ngồi cạnh tôi, khoác vai tôi đầy vẻ thân mật. Cái sự đạo mạo buông lời khuyên nhủ như một bậc tiền bối từng trải khiến tôi bực bội không ít.

"Trong tình yêu ấy mà, cho dù là một chuyện bé tí ti thì cũng dễ gây ra hiểu lầm lắm, nó sẽ mang đến nỗi thất vọng rồi dần xa cách nhau đấy nhé. Cậu quên mất là tôi vẫn thường hay gửi thư cho cô bạn thanh mai trúc mã ở quê nhà mỗi ngày hả?"

Kể từ ngày đầu tiên bắt đầu chuyến hành trình, Kyle chưa bao giờ bỏ lỡ việc gửi thư cho người bạn thanh mai trúc mã mà cậu ta đang hẹn hò ở quê nhà.

Vì là bức thư từ Ma giới gửi về đến đại lục, nên việc tôi phải yểm nhiều lớp phòng hộ ma pháp để tránh bị nghe lén hoặc lộ thân phận là điều không thể quên.

"Tôi không thể nào làm được như cậu đâu. Chẳng biết từ đâu mà cậu lại có được sự chân thành đến vậy nữa...."

Thật ra tôi vẫn chưa thể hiểu được hành động của Kyle là ý gì. Nếu lỡ lá thư có rơi vào tay quân Ma Vương thì cô bạn kia có thể bị bắt làm con tin, vậy tại sao anh ta lại cứ một mực mạo hiểm đến như vậy chứ?

Bộ khi yêu vào rồi thì ai cũng sẽ trở nên mù quáng hết à?

"Chẳng phải cậu chính là người đã ngỏ lời trước sao? Vậy thì cậu phải biết rõ điều đó chứ? Khi đã yêu một người rồi thì sẽ không dễ để kiềm chế đâu. Bản thân chỉ muốn làm mọi thứ vì người đó mà thôi."

Nghe Kyle nói vậy, tôi bất giác nhìn về phía Victoria. Bắt gặp ánh mắt của cô ấy, tôi chợt nhận ra có điều gì đó không ổn đang diễn ra.

Cô nàng này, hình như chẳng hề quan tâm chút gì đến đồ ăn hay rượu mà chỉ nhìn chằm chằm vào tôi từ nãy đến giờ. Tôi có lẽ đã hiểu được phần nào ý nghĩa của câu nói "tình yêu sâu nặng" rồi.

『Anh ấy nhìn qua mình rồi kìa. Giờ mình nên đáp lời như thế nào mới hợp đây ta...? Aa, hay là cứ làm như vậy đi!』

"...Đúng vậy. Ngài Astal đã thầm yêu tôi từ lâu rồi. Lúc nào ngài ấy cũng ra vẻ cằn nhằn nhưng thực tế lại luôn âm thầm quan tâm đến tôi, nên tôi biết rõ bản chất ngài ấy không hề tệ đến thế đâu."

Victoria thản nhiên đáp lời Kyle. Hình như trong đầu cô ấy đã nghĩ rằng đây không còn là hợp đồng hẹn hò nữa mà là tôi đã thật lòng tỏ tình với cô ấy mất rồi.

“....”

Tôi cố tình không đáp lại lời của Victoria, chỉ nhíu mày và trừng mắt nhìn cô ấy. Xét về mọi thứ thì tất cả cũng chỉ là một mối quan hệ giả dối mà thôi.

"Sao? Ngài không nhớ là ngài từng ngỏ lời tỏ tình tôi một cách nồng nhiệt hả, mà giờ lại làm ra vẻ xấu hổ như vậy là ý gì cơ chứ?"

『Hừm, dù anh có trừng mắt như thế nào đi nữa thì em cũng không có sợ anh đâu!』

Hoàn toàn trái ngược với vẻ bề ngoài, Victoria giờ còn nở một nụ cười khẩy đầy tự tin khi đang nhìn tôi. Thật ra đến tận giờ phút này thì tôi vẫn chưa thực sự tin rằng cô ấy thích mình.

Với lẽ thông thường thì khi thấy thích một người thì ta phải đối xử nhẹ nhàng với đối phương hơn mới đúng chứ. Chẳng lẽ cô ấy đang trong cái thời kỳ nổi loạn của tuổi trẻ khi yêu sao, tại sao lại phải giấu giếm cảm xúc thật của mình làm gì, tôi thật sự không hiểu.

"Cậu tỏ tình như thế nào vậy kể tôi nghe coi. Cái tên bất trị như cậu thì chắc sẽ chẳng bao giờ biết đến mấy địa điểm lãng mạn đâu ha ."

Nữ pháp sư tinh linh Anima đang đứng cạnh Victoria, không chịu rời mắt khỏi tôi với một ánh mắt đầy nghi ngờ. Có lẽ vì Victoria đã quá hoảng loạn lúc ấy nên cô ấy vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng được sự thật này.

"Thôi đi. Chuyện yêu đương vốn dĩ chẳng có gì đáng để khoe khoang với người khác hết."

Tôi cố gắng chặn trước Victoria phòng khi cô ấy lỡ lời. Cô ấy đã uống rất nhiều và đang trong tình trạng say khướt. Nếu mà còn nói nữa thì có thể chuyện hợp đồng hẹn hò kia sẽ bị bại lộ mất thôi.

Nếu chuyện đó có xảy ra thì chắc chắn cô ấy sẽ dùng chính chuyện này để trêu chọc tôi. Từ chuyện tự tiện nắm tay tôi hay là chuyện bịa đặt ra việc tôi là người tỏ tình trước.

Nếu lần này mà còn bị cô ấy nắm thóp nữa thì không biết bao nhiêu năm nữa mới có thể dứt khỏi được, nên tôi chỉ mong muốn rằng chuyện hợp đồng hẹn hò này sẽ có một kết thúc êm đẹp.

"...Không phải vậy đâu Anima. Đó là một nơi vô cùng lãng mạn đó nhé. Trước bờ hồ, dưới ánh trăng sáng vằng vặc, ngài ấy đã quỳ một gối xuống và hỏi tôi có muốn cùng ngài ấy đi đến hết cuộc đời này không đó."

『Nếu cứ tiếp tục như thế này thì biết đâu trong tương lai anh ấy cũng sẽ tỏ tình mình y như vậy thì sao...? Quả nhiên mình đúng là một thiên tài mà!』

Victoria đã hoàn bước qua một ranh giới mà cô ấy không thể quay đầu lại được nữa. Cô ấy thao thao bất tuyệt kể về những hy vọng nhỏ nhoi của mình như thể đó chính là sự thật.

Tôi chẳng biết cô ấy đã thích tôi từ lúc nào, nhưng về khoản bịa chuyện như thế này thì cô ấy hầu như không có sự gượng gạo gì luôn.

"Victoria, đừng có cố uống nữa. Cô say lắm rồi đó."

Tôi khẽ cắn môi dưới, liếc mắt ra hiệu cho Victoria. Rõ ràng cô ấy đang uống quá chén rồi.

"Tôi không muốn đâu. Vào một dịp vui như thế này, tại sao tôi lại không được say chứ hả?"

Victoria nấc lên và lớn tiếng với tôi. Gương mặt cô ấy đã đỏ bừng, tôi có thể cảm nhận rõ hơi men tỏa ra nồng nặc.

"Giờ tôi mới nhận ra một ma pháp sư vĩ đại như ngài, thật ra lại thích tôi đến phát điên như vậy đấy."

"...Bộ tôi có từng hành hạ cô một cách khốn khổ bao giờ à?"

Dù tôi có cố gắng nhớ lại thì cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Hầu hết đều là do Victoria tự khơi mào những lời lẽ công kích trước rồi tôi mới đáp trả lại.

"Xét cho cùng thì ấn tượng đầu tiên của tôi về ngài cũng là siêu siêu tệ. Hà cớ gì lại có một ma pháp sư đi tung mưa hoa vào một người mà cả đời phải chịu đựng nỗi đau vì hoa cơ chứ."

Victoria tặc lưỡi trách móc tôi khi cô kể ra chuyện đó. Ánh mắt cô ấy hơi liếc xéo, trông có vẻ như muốn công kích tôi.

“....”

Dù có mười cái miệng thì tôi cũng chẳng cãi được, đành phải im lặng một hơi uống cạn cốc nước lạnh trước mặt.

Đúng như những lời mà Victoria nói, vào khoảnh khắc đầu tiên mà tôi gặp cô ấy, tôi đã thi triển ma pháp 'Flower Rain', một phép thuật tạo ra mưa hoa.

"Vậy đó, ngài đúng là một tên ngốc mãi không chịu hiểu tấm lòng phụ nữ. Sao ngài lại có thể tỏ ra vô tâm đến vậy hả?"

『Astal là đồ ngốc. Một đồ ngốc mãi không chịu hiểu tấm lòng của em.』

Victoria nhấp một ngụm rượu rồi thầm rủa tôi là đồ ngốc. Cứ như thể cô ấy vẫn còn để bụng cái chuyện đã xảy ra vài năm về trước.

Xét cho cùng, mối quan hệ của tôi và Victoria có lẽ đã trở nên tồi tệ kể từ thời điểm đó.

"Thì có ai là hoàn hảo đâu, vẫn có những kẻ như tôi tồn tại mà.”

Tôi cố cãi lại Victoria như để biện minh cho bản thân. Vào thời điểm đó tôi có lý do bất đắc dĩ mà.

'Thật tình mà nói thì lúc trước mình có dùng ma pháp giải trừ lên cơ thể cô ấy, may mà cổ không nhận ra.'

Lần đầu tiên khi nhìn thấy Victoria, tôi đã có thể nhận ra cấu trúc của những bông hoa đang dần xâm chiếm lấy cơ thể của cô ấy.

Đó là một loại nguyền rủa. Một thứ điềm gở không hoàn toàn giống với phép màu của thánh nữ một chút nào, nó trông giống như một loài ký sinh trùng đang dần ăn mòn cơ thể và tinh thần của Victoria.

'Vì lúc đó đôi mắt cô ấy trông như thể đôi mắt của một người sắp chết. Không còn chút hy vọng sống nào, mọi thứ đều trở nên vô nghĩa. Vào lần đầu tiên gặp gỡ, Victoria đã trông như vậy rồi.'

Vì thế, tôi đã cố gắng dốc hết những ma pháp giải trừ mà mình biết vào người của Victoria, nhưng mọi thứ đều vô ích.

'Nhưng mình không thể nói ra sự thật được. Việc đi trao cho người ta một hy vọng dù là mong manh thì cũng chính là một sự tra tấn khủng khiếp với họ. Ít nhất mình phải tìm ra cách chắc chắn để loại bỏ tác dụng phụ của Victoria đã.'

Tôi thầm thở dài. Nếu mà chuyện tôi dám dùng ma pháp lên một thánh nữ bị bại lộ ra ngoài, thì tôi có thể bị Giáo Hoàng kết tội là dị giáo, vì vậy tôi đã cố tình sử dụng một loại ma pháp khác.

"...Cô chính là người đầu tiên mà có thể khiến ma pháp của tôi trở nên vô tác dụng đấy. Dù gì thì đó cũng là một trong những ma pháp mà tôi tự tin nhất mà."

Tôi tự lẩm bẩm một mình với chút ấm ức trong lòng.

Tôi cố tình nhận lấy vai kẻ nói dối. Chỉ cần mà tôi nói ra khả năng loại bỏ được những bông hoa trên người Victoria thôi cũng đủ khiến cô ấy bị tổn thương rồi.

"Chắc hẳn trên đời này chẳng có cô gái nào lại chịu xiêu lòng trước cái ma pháp xàm xí đó của tôi đâu ha. Không lẽ bây giờ cô lại thay đổi thành một cô gái dễ dãi đến vậy hả?"

Nghe tôi nói dối như vậy, Victoria khẽ cười khúc khích rồi chống khuỷu tay lên bàn đồng thời tựa cằm nhìn tôi.

『Thì thực tế là bây giờ em đã trở nên dễ dãi  chỉ vì anh mà.』

Hành động của cô ấy hiện tại cũng được coi là một hành động cố tình quyến rũ tôi. Cùng với khả năng nghe được tiếng lòng của Victoria, tôi chỉ đang cố gắng hết sức để không nhìn vào ‘chỗ đó’ mà chỉ tập trung vào đôi mắt của cô ấy.

"Cho dù là vậy thì những lời sau đó ngài đã nói với tôi thì tôi thấy cũng rất ưng đó nha."

"Tôi đã nói cái gì cơ?"

"Ngài đúng là một đại ngốc mà! Sao một người được tung hô là thiên tài ma pháp như ngài lại không nhớ rõ những gì mà bản thân đã nói cơ chứ ."

『Em vẫn còn nhớ những lời ấm áp ấy mà anh đã nói với em lúc đó mà…』

Victoria hơi bĩu môi, lộ vẻ hờn dỗi. Tôi có thể cảm nhận được hơi men nồng nặc đang tỏa ra từ cô ấy.

"Ngài đã nói rằng, mặc cho cuộc đời có ngắn ngủi như một cái chớp mắt, thì cũng muốn được gặp Thánh nữ một lần trong đời. Ôi trời đất ơi. Làm thế nào mà ngài lại có thể buông ra những lời tán tỉnh sến súa đến vậy được chứ?"

Anima ngồi bên cạnh huých nhẹ khuỷu tay vào mạng sườn tôi, như để nhắc lại tình huống lúc đó. Cô ấy cau mày, dường như vẫn không thể nào hiểu nổi chuyện gì cả.

"Vậy đó. Và lúc ấy ngài đã đã nắm chặt tay tôi không rời."

"Đoạn sau đó thì tôi cũng có nhớ. Cô ấy đã có mắng tôi là 'Trong tình huống chiến tranh loạn lạc như này mà ngài còn ham muốn đến chuyện nắm tay gái à? Đúng là đồ cặn bã không thể cứu vãn mà!'"

Vẻ mặt kinh ngạc của Victoria lúc đó vẫn còn hằn sâu trong tâm trí tôi.

"Đúng là như vậy. Lúc đó tôi đã hiểu lầm rằng ngài Astal đang có ý đồ đen tối gì đó với tôi. Mạn phép nói thẳng nha, lúc đó tôi chỉ nghĩ ngài ta là một ‘tên chó đực’ đang rơi vào thời kỳ động dục mà không thể kiểm soát được cái ấy ấy của mình."

"Vậy ý cô muốn nói là lúc đó mọi thứ không như cô nghĩ sao?"

"Vâng. Ngài ấy đã nhìn thấy thân thể trần trụi của tôi mà không hề toát ra chút dục vọng nào, ngược lại còn lo lắng cho vết thương của tôi trước tiên nữa cơ."

Thời điểm mà Victoria đang nhắc đến chắc chắn là sau khi cô ấy bị thương nặng, và tôi đã lập tức dùng ma thuật chữa trị cho cô ấy.

Một lỗ hổng lớn xuyên qua cơ thể cô ấy, nội tạng thì vương vãi khắp nơi, trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc như vậy thì làm sao mà tôi còn tâm trí gì để nghĩ đến chuyện đó nữa chứ.

"Chuyện đó là chuyện đương nhiên còn gì nữa? Người sắp cận kề cái chết đang ở ngay trước mặt tôi, thì thử hỏi làm sao mà tôi có thể nghĩ đến những chuyện rác rưởi đó được chứ?"

Tôi lúng túng giấu bàn tay đang run lẩy bẩy dưới gầm bàn, cố tỏ ra là mình ổn. Dù đã trải qua nhiều chuyện, nhưng tôi vẫn không mong muốn việc nhìn thấy ai đó chết ngay trước mắt mình thêm một lần nào nữa.

"Anh chẳng phải là một tên cặn bã hay sao? Anh suýt chút nữa đã túm lấy cổ áo của Victoria chỉ vì cô ấy không cho phép anh uống rượu và hút thuốc đấy."

"...Ngài ấy không phải là đồ cặn bã, nhưng ít nhất thì tôi nghĩ rằng ngài ấy cũng đã rất bất lực về chuyện lúc đó. Bởi ngài ấy cũng chính là người đàn ông đầu tiên đối xử với tôi như vậy."

『Trông mình thế này thôi chứ mình cũng tự tin rằng vóc dáng này của mình cũng không tệ mà, lẽ nào anh ấy thật sự là gay hả? Hay là đã bị rối loạn cương dương rồi chăng...?』

Nghe được tiếng lòng của Victoria, tôi không khỏi muốn bật cười thành tiếng. Trên đời này tuyệt đối sẽ không có gã đàn ông nào lại ngu ngốc đến độ không muốn qua đêm với một người phụ nữ như cô đâu.

"Hồi đó còn có một tên khốn cố giả vờ là người mù bệnh tật chỉ để sàm sỡ ngực của Victoria nữa chứ."

Thalion vừa nghiêng ly rượu vừa lên tiếng, vẻ mặt đầy giận dữ. Một người ôn hòa như anh ta mà lại nói với thái độ như vậy thì quả là chuyện hiếm thấy.

"Lúc đó chẳng phải chính Astal là người đã cứu cô sao? Rõ ràng là lúc đó hắn thật sự đã cố dùng ma thuật để giả mù mà."

Đúng như lời Kyle nói, mỗi khi có chuyện như vậy xảy ra, người đứng ra bảo vệ cô ấy luôn là tôi. Những tên ma tộc hay đàn ông bị vẻ ngoài của Victoria mê hoặc kéo đến quả thật là chuyện phiền phức không ít với tôi.

Vốn dĩ ma pháp vô cùng linh hoạt và biến ảo hơn các ngành học có liên quan khác, nên nó có ưu điểm là dễ dàng đối phó hơn với những tình huống bất ngờ như vậy.

"Đúng vậy. Chính vì điều đó mà tôi đã đồng ý lời tỏ tình của ngài Astal đây. Tôi nghĩ rằng người đàn ông này ít nhất cũng sẽ chẳng bao giờ dám làm hại tôi đâu..."

"Dù nói gì đi chăng nữa, thì tôi vẫn thấy cô quá thiệt thòi rồi."

"Vậy hả? Thật ra thì tôi còn muốn thử xem tình yêu là một loại cảm xúc như thế nào nên mới cố tình chấp nhận đó thôi."

『Làm ơn hãy nhận ra đi mà. Làm ơn hãy thích em đi mà....』

Victoria rõ ràng là đang trả lời Anima một cách vờ vịt cho qua, nhưng ẩn sâu bên trong, trái tim cô ấy đang vô cùng bồn chồn lo lắng.

"Nếu vậy thì hôm nay hai người cứ dùng chung một phòng đi nhé?"

Đúng lúc đó,

Chàng dũng sĩ Kyle cười tươi rói như vừa nghĩ ra một ý hay. Anh ta liếc nhìn chúng tôi như thể đang dò xét phản ứng của cả hai.

"Hả?"

"Dạ?"

Trước lời đề nghị bất ngờ đó, tôi và Victoria không hẹn mà cùng bối rối.

"Thì cả hai người đang hẹn hò mà? Lẽ nào thật sự là giống như lời Anima nói, tất cả chỉ là giả vờ thôi sao?"

Dũng sĩ Kyle thản nhiên hỏi lại, vẻ mặt đầy nghi ngờ. Bên cạnh, Anima và Thalion cũng đang dõi theo chúng tôi.

Nghĩ lại thì tôi đã quên mất việc Anima và Thalion, hai người đang có mối quan hệ yêu nhau, cũng đang dùng chung một phòng.

"Nhưng mà... hôm nay chỉ mới là ngày đầu tiên thôi mà. Chuyện kích thích quá thì ta vẫn nên..."

"Phải phải, dù thế nào thì tôi nghĩ chuyện này vẫn còn hơi sớm."

Victoria đỏ mặt, ngập ngừng nói, còn tôi thì bắt đầu ra sức diễn kịch để không bị lộ chuyện hẹn hò là giả.

"Hai người đã thấy hết cơ thể nhau khi chữa trị vết thương rồi còn gì. Chúng ta cần phải tiết kiệm hết mức có thể để có thể ở lại Ma giới càng lâu càng tốt mà, chẳng lẽ hai người đã quên rồi sao?"

Nhưng dũng sĩ Kyle vẫn không thay đổi ý định.

Ở Ma giới, nơi mà giấc mộng, máu và tuổi thọ của con người chính là tiền tệ, chúng tôi phải làm mọi cách để tiết kiệm dù chỉ một xu.

"Ơi này, nếu vậy thì lúc nảy chúng ta không nên mở tiệc ăn uống thỏa thích mới đúng chứ!"

"Chuyện đó với chuyện này là hai chuyện khác nhau hoàn toàn mà. Cái đồ ngốc nghếch không biết yêu đương này."

Thấy tôi nổi cáu, Kyle đặt tay lên vai tôi và làm vẻ thở dài thườn thượt. Anh ta còn tặc lưỡi chê tôi sao mà chậm hiểu quá.

"Đây, chìa khóa phòng đây. Hai người hãy nhân cơ hội này mà giải quyết những khúc mắc trước đây của hai người đi nhé. Còn người ngoài như tôi thì xin phép cút trước đây."

Kyle nhanh chóng đưa cho tôi và Victoria một chiếc chìa khóa phòng duy nhất rồi bỏ chạy như thể anh ta đang cố làm một trò gì đó kỳ quặc. Tôi vừa định phản bác thì lại sợ mọi chuyện sẽ càng khiến mối quan hệ này trở nên kỳ lạ hơn.

"Ngày mai chúng ta phải đến ‘làng nói dối’ đấy. Đừng thức khuya quá nhé hai đứa?"

Nói xong lịch trình ngày mai, Kyle biến mất tâm hơi. Rốt cuộc thì cậu ta đang nghĩ về cái gì mà lại làm như vậy chứ?

Và,

『Ơ, phải làm sao giờ đây? Hôm nay mình mặc đồ lót không có được quyến rũ cho lắm thì phải...? Hình như là vậy thật, trời ơi...!』

Nghe được tiếng lòng của Victoria, người mà đang cố tưởng tượng ra những chuyện kỳ lạ, tôi giờ đây không khỏi cảm thấy choáng váng đầu óc, cảm giác như bản thân không còn biết trời trăng mây đất gì nữa rồi.

=================================

Bình luận (15)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

15 Bình luận

TRANS
thua
Xem thêm
nhóm này nhiều thuyền trưởng quá
Xem thêm
Dâm nữ tới chơi 😆
Xem thêm
Chắc sắp seg r
Xem thêm
mới 4 chap thôi đấy bro :))
Xem thêm
Xem thêm 4 trả lời