S-Kyuu Boukensha ga Ayumu...
さとう ひたきゆう
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol.1 - Hai mạo hiểm giả Rank S

Chương 07 - Hồi ức (3)

13 Bình luận - Độ dài: 2,256 từ - Cập nhật:

Vài ngày trước khi Haise lên đường đi hái hoa Shirotsume.

Trong một căn phòng tồi tàn gần khu ổ chuột, Haise mở cuốn "cổ thư" lấy ra từ túi. Mặc dù không hiểu bên trong ghi gì, nhưng không hiểu vì sao, có điều gì đó lại thôi thúc cậu mở nó ra. 

Có lẽ nó từng thuộc về ai đó, nhưng Haise không thể rời mắt khỏi nó.

"Ừm… những ký tự này là gì? Và còn... những hình vẽ này nữa?"

Đó là một hình vẽ kỳ lạ. Dài và mảnh, giống như một cái ống, hoặc một cái lò xo kỳ dị. Cùng với những ký tự khó hiểu. 

Chẳng thể hiểu nổi, về điểm "vô nghĩa" thì Haise lại cảm thấy nó khá giống với "chúc phúc" của cậu.

"Thôi kệ. Cứ từ từ giải mã vậy. Biết đâu... đây lại là cơ hội để 'chúc phúc' của mình thức tỉnh thì sao."

Haise đóng cuốn sách lại, bỏ vào túi. 

Rồi cậu đeo chiếc giỏ lớn trên lưng, và gài thanh kiếm đồng khó khăn lắm mới mua được vào thắt lưng. 

Khi xuống tầng một, ông chủ nhà trọ liếc nhìn cậu.

"Cháu đi đây." 

"…………"

Bị phớt lờ hoàn toàn. Nhưng Haise không ghét lão già này. 

Khi đến hội mạo hiểm giả, cậu lập tức trở thành tâm điểm.

"Nhìn kìa, là cái thằng bị đuổi khỏi 'Sacred'."

"Giờ chỉ có thể đi hái thuốc kiếm sống thôi."

"Nghe nói nó bị bỏ rơi thảm lắm."

"Còn làm mạo hiểm giả cái gì nữa?"

Những lời xì xào bàn tán, nhưng cậu đã quen rồi. 

Cậu nhận nhiệm vụ hái thuốc, rồi tiến về khu rừng gần đó. 

Buổi sáng hái thuốc, buổi chiều luyện tập ở "hầm ngục" dành cho người mới ở ngoại ô vương quốc — đó là cuộc sống hằng ngày của Haise. 

Sau khi hái thuốc xong, buổi chiều cậu đến hầm ngục. 

Thông thường, mạo hiểm giả cần phải lập nhóm sau đó mới vào hầm ngục.

Nhưng đối với Haise – một đứa bị đồn là kẻ thất bại của "Sacred" – thì chẳng có ai thèm bắt cặp.

Cậu luôn chiến đấu một mình.

Sức mạnh hiện tại của cậu chỉ vừa đủ để hạ gục được bọn quái yếu nhất ở tầng một – Goblin.

Haise đã quen với việc bị lũ Goblin vụt gậy vào người.

"Ay da..."

Hôm nay cũng bị đập trúng vài cái. Nhưng đổi lại, cậu cũng đã hạ được hai mươi con Goblin – thành tích cao nhất từ trước đến nay.

Cậu cười một mình.

"Mình đang mạnh lên."

Dù có hơi chậm, nhưng Haise tin rằng, từng bước đi vững chắc mới là bước đầu dẫn đến sức mạnh tối thượng.

◇◇◇◇◇◇

Ngày hôm sau.

Sau khi hái thuốc như thường lệ và quay về hội báo cáo.

"À..."

Haise đụng mặt Sasha và cả đội vừa bước ra từ hội.

Chẳng có gì nhiều để nói cả.

Thật lòng, Haise muốn xin lỗi vì những lời lẽ gay gắt trước khi cậu bị trục xuất khỏi đội.

Nhưng giờ, khoảng cách giữa hai bên đã quá lớn. 

Cậu chỉ khẽ cúi đầu chào rồi bước tiếp.

"Haise, nghe này."

"..."

"Phía tây vương quốc Heiberg, trên đường đi đến vương quốc Ohara, có một đầm lầy nhỏ. Ở đó có một quần thể hoa Shirotsume, nguyên liệu của thuốc hồi phục... đó nơi mà chưa ai biết đến."

"Ể..."

"Chỉ vậy thôi. Tớ đi đây."

Sasha nói, giọng hơi ngượng ngùng.

Vẫn là vẻ mặt lạnh lùng thường ngày, nhưng với Haise, người đã lớn lên cùng cô, hiểu rõ. Sasha vẫn là Sasha của ngày xưa.

"..."

Haise cảm thấy ấm lòng. Cậu bước nhanh hơn vào trong hội.

◇◇◇◇◇◇

Vài ngày sau.

Khi đang chuẩn bị đi hái thuốc như thường lệ, Haise bỗng nhớ lại lời của Sasha.

"Đầm lầy nhỏ trên đường tới Ohara..."

Hoa Shirotsume – nguyên liệu đắt giá nhất trong số các nguyên liệu của thuốc hồi phục.

Nếu hái được nhiều và bán đi, thì cậu sẽ có thể kiếm được một khoản kha khá.

Có khi còn đủ tiền mua một thanh kiếm mới, thay cho thanh kiếm đồng cũ kỹ này.

Mặc dù hơi xa, nhưng cũng đáng để thử.

"Được, đi thôi."

Sau khi mua tạm ít bánh mì lót dạ, Haise lên đường.

Đường tới vương quốc Ohara hơi rắc rối, nhưng nhờ có bản đồ nên cậu không lo bị lạc.

Đi bộ nửa ngày trời, cuối cùng cậu cũng đến nơi.

Một khu đầm lầy nhỏ, được bao bọc bởi rừng cây thưa thớt.

Haise không do dự mà tiến vào.

"Woa... là thật này!"

Những bông hoa màu trắng bao phủ cả khu đầm lầy.

Haise cẩn thận hái từng bông, tránh làm tổn thương phần rễ, để hoa có thể mọc lại sau này.

"Hehe... cảm ơn cậu nhé, Sasha."

Dù giờ hai người đã thuộc về hai thế giới khác nhau, nhưng ít ra cậu cũng muốn gửi lời cảm ơn đến Sasha.

Gần đây, những tin đồn xấu về Haise ngày một nhiều, khiến cậu đôi khi hơi chán nản.  Nhưng hôm nay – mọi phiền muộn đều đã bay biến.

─── Chỉ là, mọi chuyện xảy ra quá đột ngột… quá suôn sẻ.

"...Ể? Sao tự nhiên trời tối vậy?"

Bầu trời đột nhiên tối sầm.

Nhìn lên, Haise thấy một thứ khổng lồ, đen kịt đang bay xuống ngay trước mặt cậu.

"Cái gì vậy..."

『GRUUUUOOOOO!!』

Một con rồng.

Dáng đi bằng hai chân, thân hình lực lưỡng, tay dài, chân ngắn, cổ cũng dài ngoằng.

Con rồng dài ít nhất cũng phải 30 mét.

Nơi này – chính là chỗ con rồng thường hay tới tắm.

Và Haise tất nhiên không hề biết chuyện đó.

"A... a..."

『GRUAAAAA!!』

"Khự...!"

Một móng vuốt khổng lồ vươn tới, như mèo vờn sâu.

Haise trượt chân ngã xuống vũng bùn, cậu may mắn thoát chết. Nhưng móng vuốt sắc như dao cạo của con rồng vẫn kịp sượt qua và xé toạc mắt phải của cậu.

"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!"

Máu phun ra xối xả.

Chưa kịp định thần, Haise đã bị chiếc đuôi của con rồng quật trúng.

"Khụ…  ặc!!"

Cậu bị hất văng với tốc độ cao và rồi đập thẳng vào thân cây.

Máu trào ra từ miệng, tầm nhìn bị nhuộm bằng một màu đỏ tươi.

Trong khoảnh khắc ấy, không hiểu vì sao, ý thức của cậu lại vô cùng tỉnh táo.

Nhưng Haise hiểu.

─── Nơi này, chính là lãnh địa của con rồng.

"...Vậy..."

Tại sao?

Tại sao Sasha lại chỉ đường cho cậu tới chỗ này?

Cô ấy có biết nơi này là lãnh địa của con rồng không?

『GRRRUUU...!!』

Mình sắp chết rồi.

Không thể nhúc nhích, không thể làm gì, không phải với tư cách là một mạo hiểm giả, mà chỉ là một con mồi. Chỉ còn đầu óc là tỉnh táo lạ thường.

Trong đầu Haise hiện lên những ký ức cũ – về 'Sacred', về những lời đồn khó chịu mà cậu nghe được.

"Cái thằng Haise ấy, cũng chỉ là vết nhơ của Sacred thôi. Chắc Sasha và những người khác cũng ngán ngẩm lắm rồi."

Có ai đó đã từng nói như vậy.

Có lẽ... Sasha cũng biết.

"...Không..."

Cậu không muốn chết.

Cậu không thể chết như thế này được.

Haise khóc ra máu.

Con rồng tiến lại gần và há cái mồm đầy những chiếc răng sắc nhọn.

Cậu sắp bị ăn thịt.

Phải làm sao đây?

Đánh lại ư? Thanh kiếm đã gãy nát từ lúc nào rồi.

Còn gì trong tay?

──Chúc phúc.

"............"

Haise nhớ lại – cái ngày cậu nhận được chúc phúc.

◇◇◇◇◇◇

"Chúc phúc mà Sasha nhận được là...『Bậc Thầy Kiếm Thuật — Sword Master』!!"

Chúc phúc.

Một khả năng đặc biệt mà chỉ có 40% dân số thế giới sở hữu. 

Khi một người đủ 12 tuổi, họ sẽ được phân làm hai loại — hoặc là thức tỉnh hoặc không.

Cả Haise và Sasha đều là những người may mắn thức tỉnh.

Chúc phúc sẽ "được ban" khi tròn 12 tuổi. Những người thức tỉnh sẽ cảm nhận được một nguồn sức mạnh bên trong cơ thể, nhưng chi tiết về loại chúc phúc thì chỉ có thể biết thông qua một ma cụ được cất giữ tại Hội Mạo Hiểm Giả – "Sách Xác Định Chúc Phúc".

Khi người sở hữu chúc phúc chạm vào "Sách Xác Định Chúc Phúc", toàn bộ thông tin của chúc phúc đó sẽ hiện ra.

Sasha đã nhảy cẫng lên vì vui mừng.

"Bậc Thầy Kiếm Thuật...!! Tuyệt quá!! Nhìn nè Haise, là cấp 'Bậc Thầy' rồi đó!!"

"Ưm!! Chúc mừng cậu, Sasha!!"

Chúc phúc cấp 'Bậc Thầy' vô cùng hiếm. Phần lớn các mạo hiểm giả cấp S đều sở hữu chúc phúc cấp bậc này.

Đến lượt của Haise.

"Chúc phúc của Haise là───…"

Haise cũng nhận được một chúc phúc cấp "Bậc Thầy".

Nhưng... không ai trong hội mạo hiểm giả, thậm chí ngay cả những mạo hiểm giả cấp S kỳ cựu cũng không thể hiểu nổi.

Dù sở hữu chúc phúc, nhưng lại không biết cách sử dụng nó.

Haise bước vào con đường mạo hiểm giả với sức mạnh chẳng khác gì người bình thường.

◇◇◇◇◇◇

Haise bị xé nát bởi con rồng.

Ý thức cậu vẫn còn tỉnh táo, nhưng một cơn buồn ngủ nặng nề bắt đầu ập tới.

Mí mắt nặng trĩu. 

Nhưng nếu nhắm mắt lại, cậu có thể sẽ không bao giờ tỉnh dậy được nữa.

"...??"

Ngay khoảnh khắc ấy, Haise lờ mờ nhìn xuống cuốn cổ thư cũ kỹ của cậu.

Những trang sách bị gió thổi tung lên, những dòng ký tự khó hiểu nhuốm đầy máu xuất hiện mờ ảo trước mắt.

Và rồi, cậu nhận ra. 

Dù trước kia không hiểu những ký tự đó là gì, nhưng giờ, cậu đã có thể đọc được chúng.

"...aahhh!!"

Dồn chút sinh lực cuối cùng, Haise run rẩy giơ tay phải lên.

Ngay khoảnh khắc ấy, một nguồn sức mạnh khổng lồ tập trung vào bàn tay phải của cậu, ngưng tụ thành hình, và hiện thực hóa thành một vật thể lạ.

Một ống trụ kỳ dị.

『GOOOOAAAAAHH!!』

Con rồng gầm lên, há miệng lao tới.

Haise dồn toàn bộ ý chí còn sót lại───… bóp cò súng.

◇◇◇◇◇◇

Sách Xác Định Chúc Phúc đã hiện ra nội dung mô tả chúc phúc của Haise.

"Ể, cái này... nghĩa là gì vậy ạ?"

"Hmm, ừm ... chắc chắn là cấp 'Bậc Thầy' nhưng..."

"Nhưng chị chưa từng nghe thấy cái tên này bao giờ. Sasha, em có biết không?"

"Em cũng không biết ạ…"

"Đợi một chút. Chị sẽ đi gọi Guild Master tới!!"

Một lúc sau.

"Để ta xem nào... hmm?"

Guild Master Geist cau mày khó hiểu.

"『Bậc Thầy Vũ Khí — Weapon Master』...? 'Weapon' là cái gì vậy?"

"Ngài cũng không biết sao?"

"Ừm... để ta hỏi thêm mấy đứa cấp S quen biết đã."

Chúc phúc của Haise được ghi là『Bậc Thầy Vũ Khí — Weapon Master』.

Không phải Kiếm, không phải Thương, cũng chẳng phải Cung.

Không ai hiểu từ "Weapon" nghĩa là gì.

◇◇◇◇◇◇

Từ miệng cái ống trụ trên tay, một quả lựu đạn được phóng ra với tốc độ kinh hoàng, bay thẳng vào miệng con rồng và phát nổ ngay trong cổ họng nó.

Vụ nổ dữ dội khiến đầu con rồng bị thổi bay và lăn lóc tới trước mặt Haise.

Chính giây phút ấy, Haise cuối cùng cũng hoàn toàn hiểu rõ được bản chất chúc phúc mà cậu sở hữu.

Một nguồn sức mạnh ngập tràn toàn thân cậu.

Haise từ từ đứng dậy, nhặt lấy cuốn cổ thư và nhìn xuống cái ống trụ đang cầm trong tay.

"Đây chính là chúc phúc của mình...『Bậc Thầy Vũ Khí — Weapon Master』."

Trên trang sách, những dòng ký tự tỏa ra một luồng hào quang kỳ lạ.

"Vũ khí của Thế Giới Khác."

M79 — súng phóng lựu grenade.

Một vũ khí từ thế giới xa lạ, được Haise triệu hồi nhờ chúc phúc của mình.

Có lẽ vì do chính Haise tạo ra, nên sức mạnh của nó còn vượt xa cả nguyên bản.

Sau khi hoàn thành vai trò, thứ vũ khí trên tay cậu vỡ vụn như những mảnh thủy tinh và tan biến không để lại dấu vết.

"... Mình còn sống…"

Haise còn sống.

Và cùng lúc đó───… một cơn phẫn nộ bùng cháy dữ dội trong lòng cậu.

"Ku, haha... hahahaha, HAHAHAHAHAHA!!"

Cậu cười điên dại.

Cậu vẫn còn sống

"Đáng tiếc cho bọn chúng."

Có thể đó là sự hiểu lầm. 

Nhưng với Haise, mọi thứ điều trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.

Chính những thông tin từ Sasha đã khiến cho cậu suýt chết.

"Tao sẽ không tha thứ cho mày đâu!!!"

Không còn niềm tin. Không còn đồng đội. Vào ngày hôm đó, Haise đã chết.

Cậu đã mất đi con mắt phải, và từ trong bóng tối, một con quái vật đã được sinh ra.

Đó chính là thời khắc ra đời của "Hiện Thân Của Bóng Tối – Dark Stalker"

Một huyền thoại sẽ khuấy đảo cả thế giới bằng bảng thành tích khủng bố cùng với những chiến công thần tốc.

Bình luận (13)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

13 Bình luận

để coi anh main mõm được mấy chap :V
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Avatar mới ngầu ác.
Xem thêm
con gì thế bro
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
@mak15699: Firewall Dragon Darkfluid
Xem thêm
Xem thêm 9 trả lời