Kỳ thi giữa kỳ cuối cùng cũng kết thúc.
"Phù~. Mệt chết đi được..."
Vào ngày cuối cùng của kỳ thi. Ngay sau khi nộp bài, thì Himuro đã đã liền gục xuống bàn như một cọng bún.
Thường ngày thì cô ấy có bao gi học hành nghiêm túc đâu. Ấy thế mà xuyên suốt kỳ thi, buổi học nhóm nào Himuro cũng tham gia đầy đủ. Nên việc cảm thấy mệt mỏi cũng là chuyện dễ hiểu.
Lúc đầu, tôi rủ cô ấy chỉ vì không muốn ở riêng với Shiratori, nhưng do Himuro đã cố gắng đến mức này, nên tôi không thể không muốn nói “Cậu làm tốt lắm” để động viên cô ấy.
"Này, Akio..."
"Hửm?"
Himuro vẫn tựa đầu vào bàn và ngước mắt lên nhìn tôi.
"Do là thi xong rồi, nên hay là tụi mình đi chơi đi?"
Giọng Himuro nhỏ nhẹ và ngập ngừng, nhưng lại không giấu nổi vẻ háo hức.
Đã cố gắng thì phải có phần thưởng chứ. Với lại, kể từ khi chuyển sinh đến giờ thì tôi cũng chưa bao giờ đi chơi một cách đàng hoàng cả. Nên lời đề nghị này không phải là một ý tưởng tồi.
"Ừ, cũng được đấy. Đi xả hơi thôi."
"Yay! Này này, tụi mình sẽ đi đâu bây giờ?"
Himuro nở một nụ cười rạng rỡ như thể vừa trút bỏ được gánh nặng.
Trong nguyên tác, Himuro chỉ là một nhân vật phụ nên tôi không chú ý lắm, nhưng giờ nhìn kỹ lại thì cô ấy đúng là đáng yêu thật. Nụ cười ngây thơ không thể che giấu sau lớp trang điểm ấy làm tôi xao xuyến.
Một tên như tôi mà lại được đi chơi với một cô gái như thế này. Nếu nghĩ kỹ lại thì đây chẳng phải là tuổi thanh xuân tươi đẹp nhất sao?
"Ồ, đi chơi á? Tớ đi cùng có được không?"
Một bóng dáng màu hồng xuất hiện và cắt lời với chúng tôi. Shiratori, với bộ mặt của một học sinh gương mẫu, đang cố gắng chen vào cuộc vui.
"Cứ coi là tiệc liên hoan cho việc kết thúc buổi học nhóm đi. Đúng chứ, Junpei-kun có muốn đi chung không?"
"Ơ, tớ á?"
Động tác của Nosaka, người đang định kéo Shiratori ra khỏi tôi ngay lập tức dừng lại. Dù đang tiến đến từ phía sau Shiratori, nhưng đó là một thời điểm chuẩn xác đến mức tôi muốn hỏi "Cậu có mắt sau gáy à?".
"Thì bọn mình đã cùng nhau học mà. Đi xả hơi sau buổi học nhóm cũng là chuyện bình thường thôi, tớ nghĩ vậy."
"Ư... ưm..."
Gay go rồi. Cứ thế này thì Nosaka sẽ bị Shiratori thuyết phục mất.
Nhưng lý lẽ của Shiratori cũng hợp lý. Từ chối thì cũng hơi khó xử cho những người biết điều.
"Khoan đã, Shiratori."
"Sao vậy, Gouda-kun?"
Tôi đã theo phản xạ mà lên tiếng, nhưng giờ thì tôi phải nói cái gì đây? Cảm nhận được áp lực từ nụ cười của Shiratori, tôi đành mở miệng.
"Chỗ tôi và Himuro đi chơi ấy. Chắc chắn sẽ là một nơi không đứng đắn gì đâu."
"Ể!?" "Ể!?"
Người phản ứng là Himuro và Shiratori. Còn Nosaka thì há hôc miệng trong khi mặt đỏ bừng, chả biết là cậu ta đang tưởng tưởng cái gì trong đầu nữa.
"Đ... đi đến chỗ không đứng đắn á? Chỉ... với tớ…?"
Himuro ngượng ngùng hỏi. Mặt cô ấy đỏ như gấc, hai ngón tay thì cứ lúng túng chạm vào nhau.
Ừ thì cô ấy bối rối cũng phải. Nhưng nếu không nói thế này thì Shiratori chắc chắn sẽ đi theo cho xem.
Với cái tiếng xấu của Gouda Akio, bonus thêm cái bản mặt cô hồn này nữa. Tôi chỉ cần sủa bậy vài câu thôi cũng đủ khiến người ta tin sái cổ rồi.
"Gouda-kun, cậu thật sự định đưa Himuro-san đến một nơi không đứng đắn sao?"
Shiratori đột ngột ghé sát mặt tôi. Và khoảng cách của chúng tôi gần đến mức tôi không chỉ thấy ngại mà còn cảm thấy rất áp lực nữa.
"Ờ, đúng thế đấy. Nên bọn tôi sẽ không thể dẫn hai người đi theo được. Bọn tôi sẽ không thỏa mãn với những trò giải trí lành mạnh đâu."
Nhờ buổi học nhóm mà tôi đã giải quyết xong ân oán với Shiratori. Và tôi cũng tự tin vào kết quả của kỳ thi giữa kỳ này.
Nhưng cũng chỉ đến đấy thôi. Tôi không ghét Shiratori, nhưng mà thân thiết hơn nữa thì nguy hiểm lắm. Tôi chẳng biết ý thức của Gouda Akia sẽ trỗi dậy vào lúc nào, và nếu như cái "sức mạnh sửa đổi thế giới" kia khiến chúng tôi trải qua quan hệ thể xác thì cả hai chắc chắn sẽ phải hối hận.
Thế Himuro thì sao? Nó có hơi khó diễn tả nhưng tôi cảm thấy an tâm với Himuro. Trong nguyên tác, mặc dù luôn ở gần nhưng Gouda Akio cũng không dễ dàng động tay vào cô ấy. Nên tôi có cảm giác là mọi chuyện sẽ ổn thôi.
"Ực."
Tôi liếc mắt ra hiệu với Nosaka. Nhưng đổi lại, tôi chỉ nhận được một cái lườm. Đúng là người bình thường thì không thể hiểu ý nhau qua ánh mắt được.
"Himari. Cứ để hai người bọn họ đi đi."
Nhưng Nosaka dường như đã hiểu ý tôi và cố gắng kéo Shiratori ra.
Giỏi lắm Nosaka! Không hổ danh là nhân vật chính của nguyên tác.
‘Vậy là mình sẽ có thể giữ khoảng cách với Shiratori rồi.’ Tôi đã nghĩ thế, nhưng cô nữ chính trong eromanga lại cứng đầu hơn tôi tưởng tượng.
"Junpei-kun thì liên quan gì chứ. Bọn mình vốn đâu còn là người yêu nữa. Thế nên là cậu mặc kệ bọn tớ đi."
Đòn phản công bất ngờ của Shiratori đã giáng một cú chí mạng vào Nosaka.
Cậu ta ôm ngực lùi lại. Và tôi vội vàng can ngăn.
"Này này. Ăn nói kiểu gì đấy hả? Nosaka rõ ràng là đang nghĩ cho mày mà..."
"Ơ kìa. Cậu dám gọi tớ là 'mày' sao..."
"Á... tôi... tôi xin lỗi."
Tôi theo phản xạ mà xin lỗi. Tôi cứ tưởng Shiratori sẽ nói một câu kiểu như "Gan cậu lớn đấy nhỉ".
Nhưng trái với dự đoán, Shiratori lại tự dưng mỉm cười với đôi má ửng hồng.
"—Vậy có nghĩa là trong lòng Gouda-kun, mối quan hệ của chúng ta đã trở nên thân mật hơn rồi nhỉ. Fufu, tớ vui quá." [note72013]
...Tôi không biết phải đối xử với Shiratori thế nào nữa. Ai đó làm ơn mang cho tôi cuốn sách hướng dẫn sử dụng Shiratori Himari đi!
"Này Akio. Hay là cứ đi chơi cùng nhau cũng được mà?"
Himuro bất đắc dĩ đề nghị.
"Hả, đi chơi không đứng đắn cả đám á?"
"Cậu đang đùa đúng không!?"
Bị nói thẳng là "đùa" thì tôi không thể tiếp tục nói dối được nữa.
"Dù sao thì Shiratori-san cũng đã dạy bọn mình học mà, cứ coi như là cảm ơn cậu ấy bằng một buổi liên hoan cũng được. Dù sao thì nhóm cũng có bốn người thôi, nếu tính cả Nosaka-kun nữa, nên cũng đâu có đông lắm đâu? Miễn chỗ chúng ta chọn đến là một nơi an toàn và về trước khi trời tối thì mọi người đều sẽ ổn mà, đúng không?"
Quả thật là vậy. Cái đứa mà tôi tưởng là ngốc nhất lại có cách cư xử người lớn nhất trong số này.
"Nosaka-kun cũng thấy ổn chứ? Bốn người thì an tâm hơn đúng không?"
"À... ừm... nếu bốn người thì... cũng được. Với lại cũng không về muộn nữa..."
"Vậy quyết thế nhé."
Tôi không còn lý do gì để phản đối nữa.
Dù là để Shiratori trả ơn, nhưng đúng là cô ấy đã dạy tôi rất nghiêm túc. Vậy thì tôi ít nhiều cũng nên nói một lời cảm
Với lại, nếu về trước khi trời tối thì tôi cũng sẽ không mất kiểm soát. Và chắc chắn là Gouda Akio cũng chẳng có ý định làm gì mờ ám ngay giữa ban ngày ban mặt đâu.
"Vậy thì mọi người cho ý kiến xem muốn đi đâu nào. Điều kiện thì phải là một nơi thật náo nhiệt nhé!"
Himuro đứng ra làm người chủ trì. Hóa ra là cô ấy cũng có tố chất làm trưởng nhóm đấy nhể? Tôi vừa ngắm nhìn cô nàng đang đầy phấn khích, vừa suy nghĩ vu vơ.


6 Bình luận