Cô Bạn Ngồi Phía Trước Bà...
Cấp Nâm Thiêm Ma Cô Lạp (Cho Ngài Thêm Nấm Nữa Nhé)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 18: Chủ động nói thêm một câu với nó nữa mình là chó!

1 Bình luận - Độ dài: 1,980 từ - Cập nhật:

Sau khi gửi lời nhắn, Lý Cách Phi liền cầm tách trà dựa vào lưng ghế, yên lặng chờ hồi âm.

Thông thường, biên tập viên chẳng có tâm trạng cũng chẳng có thời gian đâu để tán gẫu đôi chuyện với tác giả cả.

Đột nhiên quan tâm Dã Khuyển như vậy, thằng nhóc này nhất định sẽ lo lắng lắm đây, trong vòng nửa phút sẽ trả lời lại, thề với bố An Tây của nó nhất định sẽ không drop.

Sau đó, 10 phút nữa lại trôi qua.

Mẹ nó...

Lý Cách Phi khó chịu quay lại bàn làm việc.

Chắc chắn là trường học không cho mang điện thoại.

Tối lại nói sau, tối lại nói sau.

Ngay lúc anh ta định tắt QQ để làm việc, avatar của Dã Khuyển đột nhiên hiện lên.

【Dã Khuyển: Biết rồi.】

"Ục..."

Lý Cách Phi siết chặt chuột lại.

Giỏi, thật sự ra vẻ làm như mình là Bạch Mã Khiếu Tây Phong à...

Không thèm để ý nữa!

Chủ động nói thêm một câu với nó nữa mình là chó!

...

Học bài, gõ chữ, được chăm sóc.

Một khi cậu đã toàn tâm toàn ý, thời gian luôn trôi qua rất nhanh.

Lần đầu tiên thời gian trở thành tài nguyên cấp bách nhất đối với cậu, mỗi tiết học Lý Ngôn đều tập trung lắng nghe từ đầu đến cuối không bỏ sót từ nào.

À, tất nhiên là trừ môn Văn ra, toàn bộ tiết Văn cậu đều dùng để làm bài tập các môn khác.

May mà Trần Du là người giữ chữ tín, cho dù bài tập Lý Ngôn nộp hàng ngày đều là trắng tinh, từ đầu đến cuối cô giáo cũng không hề làm khó cậu chút nào.

Còn về thời gian ngoại khóa trong trường, Lý Ngôn hoàn toàn không kiềm chế được việc suy nghĩ tình tiết, cứ ngồi một lúc cậu lại dừng lại, sau đó cắm đầu quay về chỗ ngồi hí hoáy viết viết.

May mà Lưu Tiệm Bưu không để ý đến việc thằng bạn thân cứ đột nhiên offline như vậy, cậu ta ngược lại rất thích những lúc thế này, có thể không hề xấu hổ mà thảo luận về "tiến triển tình cảm" của mình với Lâm San Phác, dù sao đối phương cũng không nghe thấy.

Thời gian trôi vùn vụt, như thể phép màu giáng xuống, Dã Khuyển duy trì cập nhật ổn định suốt 12 ngày, số chữ của "Tokyo Kịch Bản Sát" đã sắp chạm mốc năm vạn chữ, lượt sưu tầm tăng tự nhiên cũng đã vượt nghìn.

Điều kỳ diệu hơn nữa là, trong lúc cố gắng gõ chữ, trừ môn Văn ra, Lý Ngôn chưa từng trễ nải bất kỳ bài tập môn nào khác.

Tuy câu nói này có hơi buồn nôn, nhưng cậu vẫn không nhịn được mà viết vào sổ nhật ký tuần...

Chỉ có ước mơ, mới khiến con người ta chịu được cuộc sống này!

Ôi mẹ ơi... Vẫn là gạch đi vậy...

...

Thứ năm, một giờ chiều.

Lý Cách Phi cùng ba biên tập viên cùng tổ bước vào văn phòng chủ biên.

Mười tổ biên tập, mỗi tổ đều có một chủ biên đã có thâm niên hơn sáu năm.

Chủ biên mỗi tổ thường chỉ phụ trách một số rất ít tác giả đã thành danh, còn phần lớn thời gian đều dùng để sắp xếp đề cử và quản lý thường vụ.

Mỗi biên tập viên phụ trách đều có tác phẩm mình tâm đắc, nhưng tài nguyên lưu lượng mà mỗi tổ nhận được là có hạn.

Phân bổ thế nào, luôn cần có một người đưa ra quyết định cuối cùng.

Khi bốn biên tập viên đã ngồi yên vị trong văn phòng, chủ biên tổ mười Hạ Na cũng đặt tờ danh sách đang cầm xuống.

Thông thường, kênh nữ tuyệt đối không có biên tập viên nam.

Nhưng kênh nam nhất định sẽ có biên tập viên nữ.

Giống như phân bố giới tính độc giả của văn học mạng Qidian vậy, bất kể trào lưu thay đổi thế nào thì kênh nam luôn có khoảng 20% độc giả nữ.

Chủ biên Hạ Na cũng thuộc nhóm này. So với thể loại ngôn tình mà nhiều cô gái yêu thích, đối với cô tiểu thuyết thiên về nam khiến cô yêu thích và có cảm giác kích thích trực tiếp hơn. Từ khi vào nghề đến nay cô luôn như cá gặp nước, không chỉ có vận may tốt, mà cô còn luôn bị các tác giả nam ảo tưởng cô là nữ biên tập viên chân dài tất đen, từ đó bọn họ tranh nhau gửi bản thảo.

Hết cách, đàn ông chính là nhàm chán như vậy, đặc biệt là đàn ông dùng bàn phím...

Nếu như, lúc này, những tác giả nam gửi bản thảo đó bước vào văn phòng này, chứng kiến dung nhan thật của Hạ Na...

E là sẽ chỉ đồng thanh hô lớn "Tuyệt vời!"

Hạ Na quả thực có một gương mặt búp bê rất đáng yêu, thậm chí thật sự là một người chân dài tất đen...

Nhưng ai mà ngờ được chứ.

Khi cô nói chuyện thì lại chẳng khách khí như vậy.

"Phi Viên." Hạ Na chỉ vào danh sách lạnh lùng nói, "Đề cử mạnh cho thể loại đô thị tuần sau chỉ có thể xếp cho cậu một suất, "Trùng Sinh Chi Ta Thật Không Phải Tra Nam" và "Chuyển Phát Nhanh Trí Mạng", bỏ một bộ đi."

Phi Viên căng thẳng nuốt nước bọt, "Hai bộ đều rất hay mà, chị Na..."

"Vậy thì bỏ "Chuyển Phát Nhanh Trí Mạng" đi." Hạ Na vừa nói vừa gạch một đường trên biểu mẫu, "Tuy hai bộ số liệu ban đầu tương đương, nhưng số liệu của "Chuyển Phát Nhanh Trí Mạng" liên tục giảm, tra nam thì ngược lại."

"Được rồi..."

"Ngoài ra." Hạ Na nói xong quay sang cô gái mập mạp đeo kính đang run lẩy bẩy ở góc phòng, "Tường Vi, sao em không xin đề cử lớn cho "SCP Địa Hạ Thành"?"

"A..." Cô gái đeo kính giật mình một cái, "Bộ này số liệu đúng là không tệ, nhưng em xem tiêu chuẩn đề cử, hình như chưa đến mức được đề cử lớn ạ?"

"Đừng quan tâm tiêu chuẩn, mỗi tuần đều phải báo cáo cuốn sách mình tâm đắc nhất lên đây." Hạ Na gật đầu giải thích, "Em chưa đạt tiêu chuẩn đó, người khác cũng chưa chắc đã đạt, nhưng đề cử lớn ngày nào cũng có, ai giành được là của người đó, chị sẽ quyết định có giành hay không."

"Vâng..." Cô gái đeo kính vội lấy sổ ra ghi lại.

Hạ Na tiếp tục quét mắt nhìn ba biên tập viên nam: "Mấy cậu cũng vậy, dìu dắt người mới nhiều vào, thành tích của cả nhóm là như nhau, có thời gian tán gẫu với tác giả thì thà giúp Tường Vi xem đơn xin đề cử còn hơn."

Mấy người vội gật đầu đáp ứng.

Hạ Na lúc này mới lại quét mắt nhìn danh sách: "Bên Anzai không có vấn đề gì, chỉ là có một đơn xin rất kỳ lạ, cậu muốn đề cử cho một tác phẩm truyện ngắn xếp lên trang chủ ?"

"Vâng." Lý Cách Phi đẩy gọng kính nói, ""Tokyo Kịch Bản Sát" là một tác phẩm có tiềm năng, hai tuần qua chỉ dựa vào lưu lượng tự nhiên đã thu được số liệu không tệ, ít nhất là top 5 truyện ngắn năm nay, tôi đã xin cho cậu ta lên kệ vào thứ Hai tuần sau rồi, hy vọng có thể phối hợp với một đề cử tạm ổn."

"Cậu có thể cho cậu ta đề cử lớn nhất của kênh truyện ngắn, đề cử trang chủ rất khan hiếm, cậu chắc chắn muốn đầu tư cho một tác phẩm truyện ngắn?"

"Hết cách, lưu lượng của kênh phụ truyện ngắn gần như bằng không, xếp đề cử cũng như không xếp." Lý Cách Phi vững vàng gật đầu, "Từ góc độ lợi nhuận đặt mua mà nói, đúng là không nên đầu tư cho truyện ngắn, nhưng tác giả này đáng để bồi dưỡng, bản thân câu chuyện cũng có thể tương thích với các kênh khác, tôi muốn cố gắng khuyến khích cậu ta nhiều hơn, đặt cược vào việc cuốn tiếp theo cậu ta có thể viết ra truyện dài không tệ."

""Tokyo Kịch Bản Sát" đúng không." Hạ Na vừa nói vừa quay người thao tác chuột, "Đợi một phút, tôi xem qua."

Không cần 1 phút, chỉ 5 giây sau...

Rầm!

Hạ Na đập chuột một cái, trợn mắt trừng trừng.

"Dã Khuyển??!"

"..." Anzai im lặng.

Toi rồi...

Na tổng cũng từng ký qua...

Phi Viên bên cạnh đã bắt đầu cố gắng nhịn cười.

Trong bầu không khí kỳ quái, Hạ Na căn bản không xem nội dung chính đã đặt chuột xuống, bực bội xoa mặt: "Anzai à, lúc tôi còn là biên tập viên phụ trách, cũng từng tin tưởng nó như cậu..."

Lý Cách Phi nuốt nước bọt khan.

"Haiz..." Hạ Na thở dài, ngây người nhìn Lý Cách Phi vài giây rồi mới dang hai tay ra, "Thôi được rồi, cho cậu ta một đề cử nhỏ nhất trang chủ thử xem sao... Tuy không tin Dã Khuyển, nhưng tôi tin tưởng cậu."

"Na tổng!" Lý Cách Phi khí thế hừng hực, "Đúng vậy! Đừng tin cậu ta, hãy tin tôi, người đang tin tưởng cậu ta!"

"Không cần như vậy, biểu hiện không tốt cậu phải chịu trách nhiệm đấy." Hạ Na nói xong lại bấm mở hệ thống, "Thứ Hai tuần sau lên kệ tôi cũng phê duyệt luôn, ừm... Sắp năm vạn chữ rồi... cậu ta chắc đã đến giới hạn rồi."

"..."

"Tóm lại, chuẩn bị tinh thần cậu ta không thể lên kệ đi, ngoài ra, tác phẩm ngừng cập nhật sau khi lên kệ thu phí, ảnh hưởng tiêu cực đến tác giả và trang web cũng sẽ lớn hơn, những chuyện này hy vọng cậu đều đã nghĩ kỹ."

"Đồ Nhật." Lý Cách Phi gật đầu thật mạnh, "Tay đó mà drop nữa tôi mời cả nhóm ăn đồ Nhật."

"Đừng thế, cậu cũng đâu có giàu..." Hạ Na dở khóc dở cười lắc đầu, "Không phải còn định sinh thêm đứa con thứ hai sao, có phá của cũng không phải phá kiểu này."

Phi Viên bên cạnh lại đã móc điện thoại ra tính toán.

"Ê, có quán mới mở, loại cao cấp nhất 588 tệ một người, nhóm mình năm người, cũng chỉ 3000 tệ."

"... ..." Lý Cách Phi vỗ trán.

Mẹ nó, đầu óc nóng lên... Đem tiền sữa bột của cho con vứt đi rồi...

Không được!

Chó má! Nhà mi có nhịn tè cũng phải viết tiếp cho ta!

Lý Cách Phi tuy đã tự đẩy mình đến bờ vực phá sản tiền riêng, nhưng anh ta lại không hề nói nhiều với Dã Khuyển, chỉ thông báo cho cậu ta không giờ thứ hai lên kệ, không nhắc đến đề cử, càng không nói đến chuyện liên quan đến drop.

Anh ta biết rất rõ, lúc này không nên gây thêm áp lực cho tác giả.

Đương nhiên, kết quả cũng như dự đoán...

【Dã Khuyển: Biết rồi.】

"..."

Tại chỗ làm việc, Lý Cách Phi nhìn ba chữ này, dường như đã chấp nhận cái thiết lập này rồi.

Anh ta thậm chí còn cười phá lên, giống như năm đó hỏi nữ thần ngủ chưa vậy.

Mẹ nó, đột nhiên cảm thấy mình thật biến thái.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận